Vô Tận Kiếm Trang
Chương 168: Thốn bộ
- Không sai, chính là Ba đào quyết, ở bên ngoài người ta nói thực lực của ngưởi ất mạnh, được rồi, để xem hôm nay ta có thể mở mang kiến thức, nhìn thấy thực lực của Diệp gia đệ nhất cao thủ không.Đạm Thai Tùng ở đối diện nghe được ba chữ Ba đào quyết trong miệng của Diệp Khổ thì hơi kinh hãi, chỉ có điều hắn lập tức nghiêm nghị lại.Diệp Khổ a một tiếng rồi thản nhiên nói:- Vậy thì hãy để ta cho ngươi mở mang kiến thức. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vnBa đào quyết chỉ khiên cho Diệp Khổ hơi kinh ngạc mà thôi, hoàng giai cao cấp công pháp cũng chẳng lọt vào pháp nhãn của hắn. Dầu gì Diệp Khổ cũng chính là đệ nhất nhân của Diệp gia, thực lực của hắn hiện tại đã là huyền sĩ trung cấp về phần công pháp hoàng giai cao cấp đối với hắn chẳng có ý nghĩa gì. Với địa vị của Diệp Khổ ở Diệp gia, công pháp mà hắn học chắc chắn đã vượt ra ngoài hoàng giai cao cấp, nói không chừng hắn đã học được một bộ hoàng giai đỉnh cấp công pháp.Cho nên đối với một bộ hoàng giai cao cấp Diệp Khổ không coi vào đâu, điều mà khiến hắn kinh ngạc chính là công pháp này có thể liên kích mà thôi. Phải biết rằng loại công pháp liên kích này vô cùng hiếm thấy và trân quý, chỉ có đệ tử Đạm Thai gia mới có thể kiếm được, cho nên không thể khinh thường.- Được, vậy thì bắt đầu đi.Đạm Thai Tùng nói xong, luồng sóng của hắn lại một lần nữa được xoáy lên, dũng mãnh lao về phía Diệp Khổ.Ở trên lôi đài, đòn công kích của Đạm Thai Tùng vô cùng dữ dàn, trên cơ bản, hai phần ba lôi đài đều nằm trong phạm vi công kích của hắn. Tuy nhiên, Diệp Khổ lại không hề có chút hoang mang, cước bộ của Diệp Khổ di động, dùng một tiến độ bình thường mà tránh né khỏi đòn công kích của Đạm Thai Tùng, từ đầu đến cuối ngay cả góc áo của hắn vẫn không đụng phải đòn của Đạm Thai Tùng.- Thốn bộ.Đạm Thai Tùng lập tức co rụt con mắt lại, hiển nhiên hắn đã nhận ra thân pháp của đối phương. Thực lực của Đạm Thai Tử Nguyệt, Diệp Khổ, Diệp Bạch hắn đã được nghe qua, chỉ là Diệp Khổ ít ki lộ diện, thường bế quan ở cấm địa của Diệp gia, Thiên Huyễn Vạn tâm động, ngay cả bọn đệ tử Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi cũng không biết công pháp và thân pháp mà Diệp Khổ dùng là gì, tuy nhiên ở lần dò xét Thiên Báo cốc lần trước, hắn đã thi triển một bộ thân pháp thần kỳ, chính là Thốn Bộ mà hiện tại Diệp Khổ đang dùng, bởi vậy Đạm Thai Tùng lập tức nhận ra được.Thốn bộ, chính là thân pháp hoàng giai cao cấp, súc địa thành thốn, nạp võng nhi nhu, tinh diệu biến hóa vô cùng. Ở Diệp gia đây chính là một trong những bộ huyền kỹ thân pháp tinh diệu nhất, ngoại trừ gia chủ Diệp Thiên Vấn thì Diệp Khổ chính là người duy nhất được học.Huyền kỹ thân pháp cùng với huyền kỹ công kích và huyền kỹ phòng ngự không gióng nhau. Huyền kỹ thân pháp cùng giai có giá trị vượt xa những hứ còn lại. Ở Diệp gia, có một bộ Lục giai đê cấp huyền khí tu luyện công pháp nhưng lại không có huyền kỹ thân pháp cùng giai. Thậm chí ngay cả hoàng giai đỉnh cấp thân pháp Diệp gia cũng không có, cao nhất chỉ có hoàng giai cao cấp, chính là thứ mà Diệp Khổ đang dùng.Cho nên huyền kỹ thân pháp của Diệp Khổ rất cao. Đạm Thai Tùng mặc dù là một trong những đệ tử kiệt xuất của Đạm Thai gia cũng không có cơ hội học được. Cho nên bây giờ khi nhìn thấy Thốn bộ, ánh mắt của hắn không kìm được mà co rút lại, cả người hiện ra một vẻ cẩn thận.Tuy nhiên, hắn lập tức hét lớn một tiếng:- Tới đây.Hắn không lùi mà tiến tới, hai tay tống ra một luồng sóng, nhất thời, ở trên đài một luồng gió lớn xuất hiện, ẩn ẩn như là sấm rền, như muốn cuốn phăng những thứ trước mặt.Đây chính là Đào thanh. Ở dưới đài không ít người nhận ra liền biến sắc kinh ngạc nhìn về phía Đạm Thai Tùng. Thật không ngờ, Đạm Thai Tùng hiện nay đã tu luyện đến mức độ này. Ba Đào quyết mặc dù lợi hại, nhưng người bình thường cũng chỉ tu luyện tới ám kình mà thôi. Mà Đạm Thai Tùng tu luyện đến mức độ này thì cho thấy hắn vô cùng giỏi, ít nhất những người ở giữa sân cũng không có mấy ai làm được. Cho nên ở dưới đài sắc mặt của không ít người đã biến đổi, một số còn lo lắng cho Diệp Khổ.Tuy nhiên, thân hình của Diệp Khổ lập tức di chuyển, lùi về một bước, đẩy lùi uy thế của Ám Kình. Đây chính là sự đáng sợ của huyền kỹ thân pháp của hắn, bất luận là công kích hay là đánh người đều rất lợi hại.Đạm Thai Tùng lộ ra một vẻ khổ sở, lại là Thốn bộ, bộ pháp này được Diệp Khổ sử dụng quả là hành vân lưu thủy, tựa hồ như là tự nhiên, không có chút gì đặc dị, tuy nhiên mỗi lần như vậy lại khiến cho hắn tiêu hao một lượng nguyên khí lớn.Loại trọng quyền này đánh ra liên tiếp hụt, khiến cho người khác cảm thấy muốn thổ huyết.Ba Đào ám kình một lần nữa bị Diệp Khổ dễ dàng né tránh. Đạm Thai Tùng thấy vậy thì liền lập tức nổi giận, bỗng nhiên hắn nhẹ nhàng lùi về phía một góc đài, tức giận nói:- Chỉ trốn tránh mà không hoàn thủ là có ý gì? Không phải ngưới sợ ta nhìn ra thủ đoạn của ngươi chứ? Mau đến đây, để ta xem ngươi mạnh bao nhiêu.Ở bên kia, Diệp Khổ vẫn bình tĩnh. Từ lúc bắt đầu đến nay hắn đều không ra tay, chỉ là cước bộ khẽ dời mà thôi. Đạm Thai Tùng ra từng chiêu đều không hiệu quả, nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Đạm Thai Tùng, Diệp Khổ liền nói:- Được, theo ý ngươi vậy.Thanh âm vừa cất lên, thân ảnh của Diệp Khổ đã biến mất, bỗng nhiên tất cả mọi người ở dưới đài đều vô cùng kinh hãi, thân ảnh của Diệp Khổ bỗng nhiên phân làm hai. Hóa ra, Diệp Khổ đã tán ra một luồng hư ảnh bặc sắc. Mọi người còn chưa kịp kinh ngạc thì cái bóng trắng này lại phân ra, trên lôi đài đã xuất hiện bốn thân ảnh của Diệp Khổ.Sau đó, biến hóa này vẫn chưa ngừng lại, bốn thành tám, tám thành mười sáu, mười sáu thành ba mươi hai,dần dần ở trên lôi đài đều là hình bóng của Diệp Khổ, không rõ đâu là thật, đâu là giả.Vô số bóng trắng xuất hiện trên lôi dài, mọi người ở dưới đều kinh ngạc mà thầm hỏi, đây là thân pháp gì?Mà ở trên đài, Đạm Thai Tùng mở to hai mắt mà nhìn, hắn có cảm giác giống như là gặp quỷ vậy, nhìn chằm chằm về phía trước. Đúng lúc này, tại một thân ảnh màu trắng, Diệp Khổ xuất hiện, Đạm Thai Tùng thấy vậy liền hoảng hốt, đem huyền khí toàn thân ngưng tụ tại song chưởng, đẩy mạnh về phía trước.- Xoẹt.Một thanh âm vang lên, ột bàn tay bạch sắc đã xé rách lớp ám kình của Đạm Thai Tùng, sau đó toàn bộ hư ảnh đều tiên tán, hình bóng của Diệp Khổ hiện ra trước mặt mọi người.Tất cả mọi người dưới đài nhìn thấy vậy thì không kìm được mà hít một hơi lạnh. Bọn họ lại nhìn về phía Diệp Khổ ở trên đài, tất cả mọi người đều lộ ra một vẻ kính sợ. Đây là công pháp gì mà lợi hại như vậy, với thực lực của Đạm Thai Tùng mặc dù không đạt tới giai đoạn huyền sĩ nhưng dù soa cũng là cao thủ được Đạm Thai gia bồi dưỡng nhiều năm, không ngờ lại không thể trở tay như thế. Huống chi cái thân pháp của Diệp Khổ kia đã vận dụng lực lượng huyền khí của hắn khiến cho Ba Đào ám kình không làm gì được hắn. Đây chính là thực lực gì?Hai mắt của Đạm Thai Tùng trợn to lên, hắn nhìn cổ tay rồi trán của mình, lúc này ở những nơi đó mồ hôi đã chảy đầm đìa. Đạm Thai Tùng bây giờ cũng đã ý thức được thực lực huyền sĩ mạnh mẽ thế nào, một huyền giả tầng thứ mười như hắn không thể nào chống cự được, kể cả khi hắn có ba đào bí kíp trân quý thì cũng không phải là đối thủ của Diệp Khổ. Ở trong Tứ đại thế gia, chỉ sợ chỉ có một mình thiên tài của gia tộc mình, Đạm Thai Tử Nguyệt mới có thể phân cao thấp cùng với hắn.Mình trước kia đúng là ếch ngồi đáy giếng, tưởng rằng Ba đào quyết này đã là một huyền kỹ vô cùng mạnh rồi, có thể đối đầu với Diệp Khổ, đại phá trùng thiên ở kỳ Tứ Tông Hội Vũ này, nhất phi trùng thiên, khiến cho mọi người phải khiếp sợ. Vậy mà bây giờ…- Thế nào, ngươi còn muốn thử lại khong?Nhìn thấy biểu lộ của Đạm Thai Tùng như vậy, thần sắc của Diệp Khổ lộ ra vẻ thản nhiên nói.Ánh mắt của Đạm Thai Tùng từ từ quét qua mọi người ở dưới mặt đất. Mãi đến lúc này, mọi người ở dưới đài vẫn không còn kịp phản ứng, bọn họ tuy vẫn nghĩ rằng Diệp Khổ sẽ thắng lợi nhưng không ngờ hắn có thể thắng lợi một cách thoải mái như vậy.Thời khắc này, hắn thật sự đã tâm tử như bụi, sự hăng hái vừa rồi đã hoàn toàn biến mất không còn gì nữa, hắn nhìn chằm chằm về phía Diệp Khổ mà bình tĩnh vô cùng, trên khuôn mặt hiện ra một vẻ đắc ý, giờ hắn mới biết rằng, Diệp Khổ với mình không cùng một cấp bậc.- Ta nhận thua.Đạm Thai Tùng vô cùng gian nan nhắm mắt lại, trên khuôn mặt không còn một chút huyết sắc mà cúi đầu.
Tác giả :
Y Quan Thắng Tuyết