Vô Tận Đan Điền
Chương 432: Tử vong thí luyện (2)
- Các ngươi...
Nghe được mọi người châm chọc, Mộ Ải Sơn Trang trang chủ Mộ Khải tức giận đến muốn điên, phổi sắp nổ tung, bất quá quỳ trên mặt đất cũng không có biện pháp, đành phải quay đầu nhìn về phía thành chủ.
- Thành chủ, chúng ta bị người ám toán, chẳng lẽ ngươi còn tính toán xem cuộc vui?
- Ách... Này a... Đứng lên đi!
Thành chủ vốn cũng muốn xem trò hay một hồi, bị Mộ Khải trang chủ nói, sắc mặt đỏ một chút, đành phải vung tay.
Bùm bùm!
Cấm chế trên thân đám người Mộ Khải trong nháy mắt tiêu tán, mấy người cảm thấy áp lực buông lỏng.
Thành chủ linh hồn Linh cấp trung kỳ tương đương Nhiếp Vân, vừa ra tay đã phá giải cấm chế.
- Mộ Khải trang chủ, đây là có chuyện gì? Các ngươi như thế nào... Đều quỳ trên mặt đất? Là ai hạ thủ?
Cởi bỏ cấm chế cho mọi người xong, thành chủ hỏi.
- Chuyện này không nói cũng thế, thù này ta sẽ tự mình đi báo, nếu chư vị đến vì chuyện Thánh Linh đệ tử đại tái, mời ngồi, chúng ta thương nghị!
Đứng dậy, trên mặt Mộ Khải khó coi, biểu tình vòng vo vài vòng, rất nhanh liền đè ép phẫn nộ trong lòng xuống, ngồi ở chỗ của mình, nhìn mọi người vẫy tay một cái.
Bị một Chí Tôn lưu lại chuẩn bị ở sau áp chế quỳ xuống, dù da mặt của Mộ Khải dày cũng không muốn ở trước mặt mọi người nói ra, bằng không, chỉ sợ Mộ Ải Sơn Trang sẽ vĩnh viễn trở thành trò cười!
Nói sau, một Chí Tôn còn có thủ đoạn lợi hại như thế, khẳng định có bảo bối cực kỳ lợi hại, nói ra, tương đương giao thứ tốt ra, hắn sao cam tâm!
- Một khi đã như vậy, tất cả mọi người ngồi đi!
Thấy đối phương không muốn nhiều lời, thành chủ cũng không truy vấn, thản nhiên nói một tiếng, tứ Đại trang chủ còn lại cũng đồng thời ngồi xuống.
- Mộ Khải, Mộ Ải Sơn Trang các ngươi đã chiếm lấy Linh Tê Tuyền ba mươi năm, năm nay chúng ta nhất trí quyết định phải sửa quy tắc tỷ thí một chút, bằng không, đệ tử các ngươi được nước suối gia trì, thực lực càng ngày càng mạnh, về sau chẳng phải sẽ không có phần của Sơn Trang khác?
Một trang chủ nói.
- Đúng vậy, ai cũng biết chỗ tốt của Linh Tê Tuyền, một Sơn Trang độc chiếm cũng không phải chuyện tốt!
Lại một trang chủ cười lạnh.
Ngũ đại Sơn Trang, Điệp Dực, Mộ Ải, Quỳnh Hạc, Húc Dương, Minh Hà, Mộ Ải Sơn Trang liên tục ba lượt đại tái chiếm được quán quân, liên tục nắm Linh Tê Tuyền trong tay ba mươi năm, ba mươi năm đối với tu luyện giả mà nói không dài, nhưng đối với thế hệ trẻ sẽ xuất hiện vấn đề rất lớn.
Mười năm chính là một lứa, ba mươi năm tương đương với ba thế hệ, ba thế hệ này nắm Linh Tê Tuyền trong tay cùng không nắm trong tay, có khác nhau một trời một vực!
Tùy ý Mộ Ải Sơn Trang phát triển như vậy, chỉ sợ bốn Sơn Trang khác sẽ không còn lực tranh đấu!
- Mộ Ải Sơn Trang chúng ta nắm Linh Tê Tuyền trong tay cũng là dựa theo quy củ, nhờ là thực lực, các ngươi có bản lĩnh liền cho thuộc hạ đệ tử của mình không chịu thua kém một chút, đừng làm áo cưới cho người khác!
Nghe được ngữ khí của mọi người không tốt, Mộ Khải cũng không lưu tình chút nào.
- Được rồi, không có gì phải ầm ĩ, nếu tất cả mọi người muốn được quyền khống chế Linh Tê Tuyền, ta xem không bằng như vậy, lần này Thánh Linh đệ tử đại tái, chúng ta liền tiến hành Tử vong thí luyện!
Đột nhiên, Điệp Dực Sơn Trang trang chủ cắt đứt mọi người cãi nhau, quay đầu nhìn về phía thành chủ.
- Thành chủ, ngươi cảm thấy đề nghị của ta như thế nào?
- Tử vong thí luyện? Không được, đây tuyệt đối không được!
- Có thể tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái, đều là tương lai của Cổ Thành chúng ta, tỉ lệ tử vong của tử vong thí luyện rất cao, sẽ hao tổn không ít người!
Thành chủ còn chưa nói, liền có hai trang chủ kêu lên, hiển nhiên không đồng ý phương pháp này.
- Chúng ta phải nghe thành chủ, các ngươi cãi nhau có ích lợi gì?
Một người cắt ngang hai người nói, cũng nhìn về phía thành chủ.
- Tử vong thí luyện... Cũng được, có thể tập hợp tiềm lực của tất cả đệ tử, tới trên người một bộ phận đệ tử! Như vậy đi, chỗ này của ta có năm ngọc bài, bên trong có ta rót vào tinh thần lực, năm Sơn Trang các ngươi đều có đệ tử mình coi trọng nhất, chỉ cần giao ngọc bài này cho đệ tử đó, hắn liền không có bất kỳ nguy hiểm nào, cũng sẽ không tử vong! Như vậy, các ngươi liền không cần lo lắng vấn đề tử vong!
Bàn tay của Thành chủ khẽ lật, lòng bàn tay nhiều ra năm ngọc bài không lớn.
- Phương pháp này của Thành chủ rất tốt, như vậy chúng ta có thể cho một ít đệ tử ngoại môn thực lực yếu đi chịu chết, thành tựu đệ tử mình coi trọng nhất, như vậy từng Sơn Trang đều có thể được ưu đãi, cũng không cần cãi nhau nữa!
Điệp Dực Sơn Trang trang chủ tựa hồ biết thành chủ sẽ nói như vậy, cười cười, lúc này tiếp nhận một ngọc bài.
- Cho đệ tử ngoại môn cùng một ít đệ tử nội môn thực lực yếu chịu chết, thành tựu đệ tử coi trọng nhất? Ta cũng đồng ý!
Một trang chủ gật đầu.
- Ta cũng đồng ý!
Lại một trang chủ tán thành.
- Hừ, này là các ngươi đều thương nghị qua đi, hiện tại sang đây chính là bức bách ta đáp ứng... Coi như các ngươi ngoan độc!
Nhìn thấy mọi người nhanh như vậy liền đáp ứng, Mộ Khải làm sao không biết chuyện ẩn ở bên trong, sắc mặt trở nên rất khó coi.
Bất quá, hắn chỉ là một Sơn Trang trang chủ, tứ Đại trang chủ tính cả thành chủ đều đáp ứng rồi, hắn cũng không có biện pháp cự tuyệt, chỉ có thể gật đầu.
- Đệ tử ngoại môn cùng đệ tử nội môn thực lực yếu đi chịu chết? Thành tựu đệ tử coi trọng? Xem ra tử vong thí luyện này có cổ quái rất lớn!
Chỗ tối tăm, Nhiếp Vân nghe một hồi, tuy không hoàn toàn biết rõ ràng bọn họ đến cùng dời đi tiềm lực như thế nào, làm sao để đệ tử ngoại môn chịu chết, nhưng biết, tử vong thí luyện này khẳng định cực kỳ cổ quái.
- Xem ra Điệp Dực Sơn Trang trang chủ đã sớm cùng thành chủ thương nghị tốt, lúc này mới đưa ra loại thí luyện này, một khi đã như vậy, hắc hắc, cũng đừng trách ta...
Trong lòng Nhiếp Vân vừa động, một kế hoạch tuyệt diệu ở dưới đáy lòng âm thầm thành hình.
Nếu như mình trước đó không nghe được mấy cái này, chỉ sợ bị đối phương hại cũng không biết, nếu bọn họ đê hèn như thế, mình cũng không cần phải giả bộ làm người tốt.
Lại nghe một hồi, cảm thấy không có tin tức mới gì, lúc này Nhiếp Vân mới đứng dậy, lặng lẽ ly khai, bay vút về phía Điệp Dực Sơn Trang.
Thiên phú Thiên Nhãn có thể trước tiên nhìn thấy nguy hiểm, một đường không có mạo hiểm gì, rất nhanh liền về tới Sơn Trang.
Nghe được mọi người châm chọc, Mộ Ải Sơn Trang trang chủ Mộ Khải tức giận đến muốn điên, phổi sắp nổ tung, bất quá quỳ trên mặt đất cũng không có biện pháp, đành phải quay đầu nhìn về phía thành chủ.
- Thành chủ, chúng ta bị người ám toán, chẳng lẽ ngươi còn tính toán xem cuộc vui?
- Ách... Này a... Đứng lên đi!
Thành chủ vốn cũng muốn xem trò hay một hồi, bị Mộ Khải trang chủ nói, sắc mặt đỏ một chút, đành phải vung tay.
Bùm bùm!
Cấm chế trên thân đám người Mộ Khải trong nháy mắt tiêu tán, mấy người cảm thấy áp lực buông lỏng.
Thành chủ linh hồn Linh cấp trung kỳ tương đương Nhiếp Vân, vừa ra tay đã phá giải cấm chế.
- Mộ Khải trang chủ, đây là có chuyện gì? Các ngươi như thế nào... Đều quỳ trên mặt đất? Là ai hạ thủ?
Cởi bỏ cấm chế cho mọi người xong, thành chủ hỏi.
- Chuyện này không nói cũng thế, thù này ta sẽ tự mình đi báo, nếu chư vị đến vì chuyện Thánh Linh đệ tử đại tái, mời ngồi, chúng ta thương nghị!
Đứng dậy, trên mặt Mộ Khải khó coi, biểu tình vòng vo vài vòng, rất nhanh liền đè ép phẫn nộ trong lòng xuống, ngồi ở chỗ của mình, nhìn mọi người vẫy tay một cái.
Bị một Chí Tôn lưu lại chuẩn bị ở sau áp chế quỳ xuống, dù da mặt của Mộ Khải dày cũng không muốn ở trước mặt mọi người nói ra, bằng không, chỉ sợ Mộ Ải Sơn Trang sẽ vĩnh viễn trở thành trò cười!
Nói sau, một Chí Tôn còn có thủ đoạn lợi hại như thế, khẳng định có bảo bối cực kỳ lợi hại, nói ra, tương đương giao thứ tốt ra, hắn sao cam tâm!
- Một khi đã như vậy, tất cả mọi người ngồi đi!
Thấy đối phương không muốn nhiều lời, thành chủ cũng không truy vấn, thản nhiên nói một tiếng, tứ Đại trang chủ còn lại cũng đồng thời ngồi xuống.
- Mộ Khải, Mộ Ải Sơn Trang các ngươi đã chiếm lấy Linh Tê Tuyền ba mươi năm, năm nay chúng ta nhất trí quyết định phải sửa quy tắc tỷ thí một chút, bằng không, đệ tử các ngươi được nước suối gia trì, thực lực càng ngày càng mạnh, về sau chẳng phải sẽ không có phần của Sơn Trang khác?
Một trang chủ nói.
- Đúng vậy, ai cũng biết chỗ tốt của Linh Tê Tuyền, một Sơn Trang độc chiếm cũng không phải chuyện tốt!
Lại một trang chủ cười lạnh.
Ngũ đại Sơn Trang, Điệp Dực, Mộ Ải, Quỳnh Hạc, Húc Dương, Minh Hà, Mộ Ải Sơn Trang liên tục ba lượt đại tái chiếm được quán quân, liên tục nắm Linh Tê Tuyền trong tay ba mươi năm, ba mươi năm đối với tu luyện giả mà nói không dài, nhưng đối với thế hệ trẻ sẽ xuất hiện vấn đề rất lớn.
Mười năm chính là một lứa, ba mươi năm tương đương với ba thế hệ, ba thế hệ này nắm Linh Tê Tuyền trong tay cùng không nắm trong tay, có khác nhau một trời một vực!
Tùy ý Mộ Ải Sơn Trang phát triển như vậy, chỉ sợ bốn Sơn Trang khác sẽ không còn lực tranh đấu!
- Mộ Ải Sơn Trang chúng ta nắm Linh Tê Tuyền trong tay cũng là dựa theo quy củ, nhờ là thực lực, các ngươi có bản lĩnh liền cho thuộc hạ đệ tử của mình không chịu thua kém một chút, đừng làm áo cưới cho người khác!
Nghe được ngữ khí của mọi người không tốt, Mộ Khải cũng không lưu tình chút nào.
- Được rồi, không có gì phải ầm ĩ, nếu tất cả mọi người muốn được quyền khống chế Linh Tê Tuyền, ta xem không bằng như vậy, lần này Thánh Linh đệ tử đại tái, chúng ta liền tiến hành Tử vong thí luyện!
Đột nhiên, Điệp Dực Sơn Trang trang chủ cắt đứt mọi người cãi nhau, quay đầu nhìn về phía thành chủ.
- Thành chủ, ngươi cảm thấy đề nghị của ta như thế nào?
- Tử vong thí luyện? Không được, đây tuyệt đối không được!
- Có thể tham gia Thánh Linh đệ tử đại tái, đều là tương lai của Cổ Thành chúng ta, tỉ lệ tử vong của tử vong thí luyện rất cao, sẽ hao tổn không ít người!
Thành chủ còn chưa nói, liền có hai trang chủ kêu lên, hiển nhiên không đồng ý phương pháp này.
- Chúng ta phải nghe thành chủ, các ngươi cãi nhau có ích lợi gì?
Một người cắt ngang hai người nói, cũng nhìn về phía thành chủ.
- Tử vong thí luyện... Cũng được, có thể tập hợp tiềm lực của tất cả đệ tử, tới trên người một bộ phận đệ tử! Như vậy đi, chỗ này của ta có năm ngọc bài, bên trong có ta rót vào tinh thần lực, năm Sơn Trang các ngươi đều có đệ tử mình coi trọng nhất, chỉ cần giao ngọc bài này cho đệ tử đó, hắn liền không có bất kỳ nguy hiểm nào, cũng sẽ không tử vong! Như vậy, các ngươi liền không cần lo lắng vấn đề tử vong!
Bàn tay của Thành chủ khẽ lật, lòng bàn tay nhiều ra năm ngọc bài không lớn.
- Phương pháp này của Thành chủ rất tốt, như vậy chúng ta có thể cho một ít đệ tử ngoại môn thực lực yếu đi chịu chết, thành tựu đệ tử mình coi trọng nhất, như vậy từng Sơn Trang đều có thể được ưu đãi, cũng không cần cãi nhau nữa!
Điệp Dực Sơn Trang trang chủ tựa hồ biết thành chủ sẽ nói như vậy, cười cười, lúc này tiếp nhận một ngọc bài.
- Cho đệ tử ngoại môn cùng một ít đệ tử nội môn thực lực yếu chịu chết, thành tựu đệ tử coi trọng nhất? Ta cũng đồng ý!
Một trang chủ gật đầu.
- Ta cũng đồng ý!
Lại một trang chủ tán thành.
- Hừ, này là các ngươi đều thương nghị qua đi, hiện tại sang đây chính là bức bách ta đáp ứng... Coi như các ngươi ngoan độc!
Nhìn thấy mọi người nhanh như vậy liền đáp ứng, Mộ Khải làm sao không biết chuyện ẩn ở bên trong, sắc mặt trở nên rất khó coi.
Bất quá, hắn chỉ là một Sơn Trang trang chủ, tứ Đại trang chủ tính cả thành chủ đều đáp ứng rồi, hắn cũng không có biện pháp cự tuyệt, chỉ có thể gật đầu.
- Đệ tử ngoại môn cùng đệ tử nội môn thực lực yếu đi chịu chết? Thành tựu đệ tử coi trọng? Xem ra tử vong thí luyện này có cổ quái rất lớn!
Chỗ tối tăm, Nhiếp Vân nghe một hồi, tuy không hoàn toàn biết rõ ràng bọn họ đến cùng dời đi tiềm lực như thế nào, làm sao để đệ tử ngoại môn chịu chết, nhưng biết, tử vong thí luyện này khẳng định cực kỳ cổ quái.
- Xem ra Điệp Dực Sơn Trang trang chủ đã sớm cùng thành chủ thương nghị tốt, lúc này mới đưa ra loại thí luyện này, một khi đã như vậy, hắc hắc, cũng đừng trách ta...
Trong lòng Nhiếp Vân vừa động, một kế hoạch tuyệt diệu ở dưới đáy lòng âm thầm thành hình.
Nếu như mình trước đó không nghe được mấy cái này, chỉ sợ bị đối phương hại cũng không biết, nếu bọn họ đê hèn như thế, mình cũng không cần phải giả bộ làm người tốt.
Lại nghe một hồi, cảm thấy không có tin tức mới gì, lúc này Nhiếp Vân mới đứng dậy, lặng lẽ ly khai, bay vút về phía Điệp Dực Sơn Trang.
Thiên phú Thiên Nhãn có thể trước tiên nhìn thấy nguy hiểm, một đường không có mạo hiểm gì, rất nhanh liền về tới Sơn Trang.
Tác giả :
Hoành Tảo Thiên Nhai