Vô Tận Đan Điền
Chương 293: Bí mật
- Chắc hẳn ngươi cũng nhìn ra, lần này chúng ta đi cùng Tề Dương công tử tới đây cũng không phải chỉ vì trái cây Cửu Tâm Yêu Quả Thụ, còn có mưu đồ lớn h ơn, không biết ngươi có hứng thú hay không!
Mộ Thanh mị nhãn như tơ, thân thể mềm mại đi tới trước mặt Nhiếp Vân.
- Mưu đồ lớn hơn? Nói nghe một chút, nếu như giá cả phù hợp, ta chẳng những có thể cam đoan các ngươi an toàn, thậm chí ta có thẻ chia một nửa trái cây Cửu Tâm Yêu Quả cho các ngươi.
Đối mặt mị nhãn Mộ Thanh câu nhân tâm phách, Nhiếp Vân không thèm để ý, nhàn nhạt nói ra.
- Ha ha, bí mật này là ta vô tình biết được từ chỗ Tề Dương, giá trị to lớn tuyệt đối làm cho người ta điên cuồng.
Mộ Thanh há miệng thổ khí như lan.
- Ngươi cũng biết nơi này do yêu thánh lưu lại, tuy năm đó chúng ta không thể đi vào Ám Kim Hàn Lưu nhưng làm sao biết được nơi này có di chỉ yêu thánh?
- Ân?
Nhiếp Vân sững sờ.
Đúng thế, nếu như năm đó đám người Bách Hoa Tu không thể đi vào m Kim Hàn Lưu, như vậy làm sao biết rõ nơi này là di chỉ do yêu thánh lưu lại?
Chỉ bằng vào lá cây Cửu Tâm Yêu Quả Thụ mà suy đoán thì quá võ đoán.
- Kỳ thật di tích này là Tề Dương mang bọn ta đến, căn bản không phải vô tình phát hiện ra, bởi vì ta từng vụng trộm nhìn thấy hắn xuất một tấm địa đồ ra xem.
Thấy thiếu niên bị nàng hấp dẫn, Mộ Thanh cười nói.
- Nghe nói di chỉ này là một yêu thánh tuổi thọ đại nạn đến và chờ tử vong, bên trong có thi thể yêu thánh nguyên vẹn, khanh khách!
- Có được thi thể yêu thánh nguyên vẹn? Nói cách khác có được yêu hạch của cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh lưu lại?
Nội tâm Nhiếp Vân chấn động, biểu hiện trên mặt phi thường cổ quái.
Yêu thánh, Yêu tộc xưng hô cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh như thế, thi thể có thể mục nát, yêu hạch sẽ không, nếu như có được thi thể yêu thánh nguyên vẹn, chẳng khác nào có một viên yêu hạch!
Yêu hạch, đây là tinh hoa trọng yếu được yêu nhân tu hành cả đời, lợi dụng yêu hạch của Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh hữu ích có thể trợ giúp Chí Tôn đột phá gông cùm xiềng xích thành công tấn cấp!
Tuy sử dụng thứ này tác dụng phụ cũng rất lớn, về sau nếu không dùng yêu hạch sẽ không tấn cấp, nhưng đối với một ít Chí Tôn đỉnh phong bị vây ở cảnh giới lâu năm, tuổi thọ đại nạn sắp tới, tuyệt đối là con đường tấn cấp đơn giản nhất.
Khó trách những người này liều mạng lao tới đây như vậy, thì ra còn có bảo vật trọng yếu như thế.
Đối với cường giả Chí Tôn mà nói, nhiều linh thạch hay tài phú hơn nữa, nhiều binh khí hơn cũng không băng tuổi họ của bản thân, bất cứ Chí Tôn nào cũng không thể chống lại hấp dẫn đột phá Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh!
- Tề Dương công tử, ngươi xem Vân Đồng và Mộ Thanh tiểu tiện nhân mắt đi mày lại, không biết nói cái gì đó, trước kia ta đã phát hiện bọn chúng không đúng, chỉ sợ bọn chúng đang bàn kết minh.!
Cách đó không xa Mộc Thắng Tuyết nhìn qua, trên mặt hắn mang theo thù hận, hắn nói với Tề Dương.
- Hừ, Mộ Thanh, Mộ Hà hai kỹ nữ, lần này ta phải giết các ngươi!
Sắc mặt Tề Dương biến thành dữ tợn, hung dữ nói ra.
- Công tử, hiện tại thực lực Nhiếp Vân mạnh mẽ, nếu như bọn chúng thật sự liên thủ, ta sợ rằng chúng ta không đối phó được!
Tuy Mộc Thắng Tuyết vô cùng tức tối nhưng cũng biết thực lực mình, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
- Yên tâm đi, ngươi xem Vân Đồng tuy đánh chết thú vươn nhưng khí tức trên người yếu đi không ít, mặt ngoài xem phong quang vô hạn nhưng trên thực tế đang tự tìm đường chết.
- Qua một lát ta sẽ làm cho hắn biết chữ chết viết như thế nào.
Tề Dương hất tay lên.
- Có lời này của công tử thì ta yên tâm rồi, hắc hắc...
Mộc Thắng Tuyết liên tục gật đầu, trên mặt tươi cười âm hiểm.
Tề Dương công tử có thân phận rất cao trong Thần Thánh đế quốc, lại có lão tổ Chí Tôn chính thức đỉnh phong tọa trấn,hắn có thể khẳng định như vậy, trong tay chắc chắn có át chủ bài người ta không biết, Vân Đồng, một tán tu mà thôi, đắc tội công tử đại gia tộc còn không chết sao?
- Ha ha, xem ra thật sự là anh hùng hấp dẫn ánh mắt mỹ nữ, vừa rồi cũng không thấy Mộ Thanh tiểu thư và Vân Đồng ngươi có bao nhiêu thân mật, hiện tại mắt đi mày lại, như keo như sơn, Vân Đồng huynh đệ đúng là diễm phúc tề thiên.
Đột nhiên Tề Dương cười lớn một tiếng, hắn đi tới trước mặt Nhiếp Vân.
- Tề Dương công tử nói gì thế, ta chỉ thấy Vân Đồng công tử tổn thương cho nên tới ân cần hỏi thăm mà thôi.
Dường như Mộ Thanh không dám ngạnh kháng Tề Dương công tử cho nên lui về sau một bước.
- Ha ha, Vân Đồng, nghe nói ngươi là tán tu, ta cũng chỉ điểm cho ngươi một con đường sáng, nếu như ngươi nguyện ý có thể gia nhập Thần Thánh đế quốc Tề gia của chúng ta, làm một khách khanh, có được thân phận này sẽ thuận tiện làm rất nhiều việc đấy.
Tề Dương đi tới trước mặt Nhiếp Vân, hữu hảo vỗ vỗ vai Nhiếp Vân một cái.
- Ân?
Bàn tay Tề Dương vỗ vai, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy có khí lưu đặc thù tiến vào trong cơ thể, đúng là một trị liệu chi khí hình thái đặc thù.
Trị liệu chi khí là dùng trị thương nhưng trước đó phải dò xét thương thế, trị liệu chi khí hình thái đặc thù này chính là phương pháp dò xét.
Loại phương pháp này có điều tra trạng thái thân thể đối phương rõ ràng, sau đó trị liệu chi khí mới có thể đưa ra phương án trị liệu hợp lý.
Nếu như Nhiếp Vân không phải trị liệu sư, căn bản không cảm giác được khí tức này, hiện tại biết rõ đối phương có thể kiểm tra thương thế của hắn, trong nội tâm khẽ động, trị liệu chi khí của hắn mô phỏng trạng thái trọng thương phản hồi cho đối phương.
- Ân?
Tiếp thu trạng thái phản hồi do Nhiếp Vân mô phỏng, ánh mắt Tề Dương vốn kiêng kị biến thành cười lạnh.
- Thần Thánh đế quốc Tề gia? Khách khanh? Nếu có cơ hộ ta thực nguyện ý gia nhập!
Thấy thủ đoạn của mình thành công giấu diếm được đối phương, Nhiếp Vân cố ý giả bộ như khiếp sợ nói ra.
- Muốn gia nhập chúng ta Tề gia cũng có thể, đầu tiên phải biểu hiện thành ý một chút, đúng rồi, vừa rồi ngươi đánh chết thú vương có lẽ đạt được không ít thứ tốt nha, chúng ta thuộc về một liên minh, cộng đồng tiến thối, nếu ở bên ngoài đã thương nghị tốt phương pháp phân phối bảo vật, ta nhìn ngươi nên giao đồ vật ra, chúng ta thương nghị một chút về việc phân phối với mọi người.
Tề Dương khoát tay cắt lời Nhiếp Vân, đột nhiên hắn cười lạnh nói ra.
- Lấy bảo vật ra phân? Ta đánh chết thú vương, Tề Dương công tử cũng không có hỗ trợ gì cả.
Nhiếp Vân giả bộ như tức giận.
Mộ Thanh mị nhãn như tơ, thân thể mềm mại đi tới trước mặt Nhiếp Vân.
- Mưu đồ lớn hơn? Nói nghe một chút, nếu như giá cả phù hợp, ta chẳng những có thể cam đoan các ngươi an toàn, thậm chí ta có thẻ chia một nửa trái cây Cửu Tâm Yêu Quả cho các ngươi.
Đối mặt mị nhãn Mộ Thanh câu nhân tâm phách, Nhiếp Vân không thèm để ý, nhàn nhạt nói ra.
- Ha ha, bí mật này là ta vô tình biết được từ chỗ Tề Dương, giá trị to lớn tuyệt đối làm cho người ta điên cuồng.
Mộ Thanh há miệng thổ khí như lan.
- Ngươi cũng biết nơi này do yêu thánh lưu lại, tuy năm đó chúng ta không thể đi vào Ám Kim Hàn Lưu nhưng làm sao biết được nơi này có di chỉ yêu thánh?
- Ân?
Nhiếp Vân sững sờ.
Đúng thế, nếu như năm đó đám người Bách Hoa Tu không thể đi vào m Kim Hàn Lưu, như vậy làm sao biết rõ nơi này là di chỉ do yêu thánh lưu lại?
Chỉ bằng vào lá cây Cửu Tâm Yêu Quả Thụ mà suy đoán thì quá võ đoán.
- Kỳ thật di tích này là Tề Dương mang bọn ta đến, căn bản không phải vô tình phát hiện ra, bởi vì ta từng vụng trộm nhìn thấy hắn xuất một tấm địa đồ ra xem.
Thấy thiếu niên bị nàng hấp dẫn, Mộ Thanh cười nói.
- Nghe nói di chỉ này là một yêu thánh tuổi thọ đại nạn đến và chờ tử vong, bên trong có thi thể yêu thánh nguyên vẹn, khanh khách!
- Có được thi thể yêu thánh nguyên vẹn? Nói cách khác có được yêu hạch của cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh lưu lại?
Nội tâm Nhiếp Vân chấn động, biểu hiện trên mặt phi thường cổ quái.
Yêu thánh, Yêu tộc xưng hô cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh như thế, thi thể có thể mục nát, yêu hạch sẽ không, nếu như có được thi thể yêu thánh nguyên vẹn, chẳng khác nào có một viên yêu hạch!
Yêu hạch, đây là tinh hoa trọng yếu được yêu nhân tu hành cả đời, lợi dụng yêu hạch của Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh hữu ích có thể trợ giúp Chí Tôn đột phá gông cùm xiềng xích thành công tấn cấp!
Tuy sử dụng thứ này tác dụng phụ cũng rất lớn, về sau nếu không dùng yêu hạch sẽ không tấn cấp, nhưng đối với một ít Chí Tôn đỉnh phong bị vây ở cảnh giới lâu năm, tuổi thọ đại nạn sắp tới, tuyệt đối là con đường tấn cấp đơn giản nhất.
Khó trách những người này liều mạng lao tới đây như vậy, thì ra còn có bảo vật trọng yếu như thế.
Đối với cường giả Chí Tôn mà nói, nhiều linh thạch hay tài phú hơn nữa, nhiều binh khí hơn cũng không băng tuổi họ của bản thân, bất cứ Chí Tôn nào cũng không thể chống lại hấp dẫn đột phá Đoạt Thiên Tạo Hóa Bí Cảnh!
- Tề Dương công tử, ngươi xem Vân Đồng và Mộ Thanh tiểu tiện nhân mắt đi mày lại, không biết nói cái gì đó, trước kia ta đã phát hiện bọn chúng không đúng, chỉ sợ bọn chúng đang bàn kết minh.!
Cách đó không xa Mộc Thắng Tuyết nhìn qua, trên mặt hắn mang theo thù hận, hắn nói với Tề Dương.
- Hừ, Mộ Thanh, Mộ Hà hai kỹ nữ, lần này ta phải giết các ngươi!
Sắc mặt Tề Dương biến thành dữ tợn, hung dữ nói ra.
- Công tử, hiện tại thực lực Nhiếp Vân mạnh mẽ, nếu như bọn chúng thật sự liên thủ, ta sợ rằng chúng ta không đối phó được!
Tuy Mộc Thắng Tuyết vô cùng tức tối nhưng cũng biết thực lực mình, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
- Yên tâm đi, ngươi xem Vân Đồng tuy đánh chết thú vươn nhưng khí tức trên người yếu đi không ít, mặt ngoài xem phong quang vô hạn nhưng trên thực tế đang tự tìm đường chết.
- Qua một lát ta sẽ làm cho hắn biết chữ chết viết như thế nào.
Tề Dương hất tay lên.
- Có lời này của công tử thì ta yên tâm rồi, hắc hắc...
Mộc Thắng Tuyết liên tục gật đầu, trên mặt tươi cười âm hiểm.
Tề Dương công tử có thân phận rất cao trong Thần Thánh đế quốc, lại có lão tổ Chí Tôn chính thức đỉnh phong tọa trấn,hắn có thể khẳng định như vậy, trong tay chắc chắn có át chủ bài người ta không biết, Vân Đồng, một tán tu mà thôi, đắc tội công tử đại gia tộc còn không chết sao?
- Ha ha, xem ra thật sự là anh hùng hấp dẫn ánh mắt mỹ nữ, vừa rồi cũng không thấy Mộ Thanh tiểu thư và Vân Đồng ngươi có bao nhiêu thân mật, hiện tại mắt đi mày lại, như keo như sơn, Vân Đồng huynh đệ đúng là diễm phúc tề thiên.
Đột nhiên Tề Dương cười lớn một tiếng, hắn đi tới trước mặt Nhiếp Vân.
- Tề Dương công tử nói gì thế, ta chỉ thấy Vân Đồng công tử tổn thương cho nên tới ân cần hỏi thăm mà thôi.
Dường như Mộ Thanh không dám ngạnh kháng Tề Dương công tử cho nên lui về sau một bước.
- Ha ha, Vân Đồng, nghe nói ngươi là tán tu, ta cũng chỉ điểm cho ngươi một con đường sáng, nếu như ngươi nguyện ý có thể gia nhập Thần Thánh đế quốc Tề gia của chúng ta, làm một khách khanh, có được thân phận này sẽ thuận tiện làm rất nhiều việc đấy.
Tề Dương đi tới trước mặt Nhiếp Vân, hữu hảo vỗ vỗ vai Nhiếp Vân một cái.
- Ân?
Bàn tay Tề Dương vỗ vai, Nhiếp Vân lập tức cảm thấy có khí lưu đặc thù tiến vào trong cơ thể, đúng là một trị liệu chi khí hình thái đặc thù.
Trị liệu chi khí là dùng trị thương nhưng trước đó phải dò xét thương thế, trị liệu chi khí hình thái đặc thù này chính là phương pháp dò xét.
Loại phương pháp này có điều tra trạng thái thân thể đối phương rõ ràng, sau đó trị liệu chi khí mới có thể đưa ra phương án trị liệu hợp lý.
Nếu như Nhiếp Vân không phải trị liệu sư, căn bản không cảm giác được khí tức này, hiện tại biết rõ đối phương có thể kiểm tra thương thế của hắn, trong nội tâm khẽ động, trị liệu chi khí của hắn mô phỏng trạng thái trọng thương phản hồi cho đối phương.
- Ân?
Tiếp thu trạng thái phản hồi do Nhiếp Vân mô phỏng, ánh mắt Tề Dương vốn kiêng kị biến thành cười lạnh.
- Thần Thánh đế quốc Tề gia? Khách khanh? Nếu có cơ hộ ta thực nguyện ý gia nhập!
Thấy thủ đoạn của mình thành công giấu diếm được đối phương, Nhiếp Vân cố ý giả bộ như khiếp sợ nói ra.
- Muốn gia nhập chúng ta Tề gia cũng có thể, đầu tiên phải biểu hiện thành ý một chút, đúng rồi, vừa rồi ngươi đánh chết thú vương có lẽ đạt được không ít thứ tốt nha, chúng ta thuộc về một liên minh, cộng đồng tiến thối, nếu ở bên ngoài đã thương nghị tốt phương pháp phân phối bảo vật, ta nhìn ngươi nên giao đồ vật ra, chúng ta thương nghị một chút về việc phân phối với mọi người.
Tề Dương khoát tay cắt lời Nhiếp Vân, đột nhiên hắn cười lạnh nói ra.
- Lấy bảo vật ra phân? Ta đánh chết thú vương, Tề Dương công tử cũng không có hỗ trợ gì cả.
Nhiếp Vân giả bộ như tức giận.
Tác giả :
Hoành Tảo Thiên Nhai