Vô Song Chi Chủ
Chương 53: Tao ngộ nguy hiểm
Vân Hoàng đem toàn bộ y phục của mình cởi bỏ, hắn ngồi một lúc điều tức trạng thái của mình, sau đó tiến đến chỗ nham tương đã bị múc ra.
Vân Hoàng nhúng tay vào nham tương rồi dùng hết tốc lực quét, bôi lên khắp cơ thể mình.
”Hả? Cũng không đau như mình...”
Oanh oanh oanh
Chỉ thấy một cỗ không gì sánh nổi nóng bỏng nhiệt lượng trang lên, xông vào cơ thể hắn bừa bãi tàn phá. Vân Hoàng bị đau đớn làm cho mắt tràn đầy tơ máu, thân thể trở nên nóng đỏ như một cái lò nung, nóng đến nỗi da của hắn bốc khói nghi ngút, tiếng cháy xèo xèo vang lên.
Hắn cắn răng, Vĩnh cửu vạn mạch điên cuồng vận chuyển luyện thể tâm pháp, mau chóng hồi phục lại những chỗ đã bị tàn phá. Linh lực xung quanh liên tục bị Vĩnh cửu vạn mạch của hắn hấp thu, đem làm nguyên liệu tu bổ lại thân thể.
Liên tục những tiếng nổ vang bên trong thể nội, Vân Hoàng lúc này mới cẩn thận cảm thụ nham tương này không chỉ có tàn phá bừa bãi mà còn ẩn chứa tinh thuần năng lượng.
Vân Hoàng càng là hăng say rèn luyện nhục thân, cỗ năng lượng này triệt để tan đi phía sau, dung nhập vào người hắn một loại năng lượng, nhục thân hỏa hầu của Vân Hoàng dừng lại ở đỉnh phong đã lâu, lúc này lại chậm rãi kéo lên.
Vân Hoàng mở mắt ra, cảm thấy cả thân thể giống như được tẩy rửa qua một lần, vô cùng thoải mái. Hắn bàn tay vỗ ra một chưởng vào hư không.
Cảm thụ lực lượng tăng lên, Vân Hoàng từng trận hưng phấn xông lên.
”Tiếp tục! Phương Tiên Tháp, ta tới đây!”
Dưới sự hưng phấn, hắn lại lần nữa đem khôi giáp đi múc thêm nham tương, tiếp tục tu luyện.
...
”Chán quá đi!!!”
Nguyệt Nha hét lên than thở, đã hai tuần rồi mà sư tôn vẫn chưa có trở về đón nàng đi.
”Đáng ghét! Sư tôn thối đáng ghét!”
Tu vi của nàng đã đạt đến Tam mạch viên mãn, hơn nữa dưới tác dụng của Chuyển Long Hình Thần Quả, khí tức của nàng mạnh mẽ không kém gì Lục Mạch thông thường. Phương diện thiên phú cũng tương đối đáng sợ.
Trảm Linh Kiếm Quyết đã luyện đến đệ tam thức, Lục Linh Hành Quyết cũng đã đạt tới Nhị Linh, trong khoảng thời gian nữa nàng cần lĩnh ngộ, lắng đọng để đặt xuống vững chắc nhất căn cơ. Đó là điều mà sư tôn đã dặn nàng.
Nguyệt Nha đột nhiên nghĩ đến, hay là trốn ra ngoài chơi một lúc.
Sư tôn chắc còn lâu mới về, nàng đi một chút sau lại trở về, tuyệt đối sư tôn nàng không phát hiện ra.
Nguyệt Nha con mắt phát sáng, lập tức mở của chạy ra ngoài chơi.
...
Mấy hôm nay, cả Ma Viên tông như ngồi trên chảo lửa, bởi vì thú sủng của của Viên Vô Đao, phó tông chủ Ma Viên tông đã chạy đi, hơn nữa còn bị người giết chết.
Từng trưởng lão, đệ tử bên trong Ma Viên tông làm việc đều thập phần cẩn thận, sợ bị vị phó tông chủ đang nóng như thùng lửa này làm bia thịt trút giận.
Còn vị đệ tử có trách nhiệm trông giữ thú sủng cũng đã biến mất. Nói ra thì y cũng là bị oan, Thanh Đầu Xà mọi khi vô cùng ngoan ngoãn hôm đó lại đả thương y chạy trốn.
Cả tông môn đều không biết được Thanh Đầu Xà chỉ vì một tia mỏng manh khí tức của Chuyển Long Hình Thần Quả mà phản cả chủ nhân.
Chuyển Long Hình Thần Quả, đối với yêu tộc chính là một cái trí mạng độc dược. Khiến cho bất cứ yêu thú nào đều trở nên điên cuồng, không màng gì hết mà dành lấy.
Ma Viên tông phó tông chủ Viên Vô Đao lúc này đang ở bên trong thư phòng của mình, y mấy hôm này đều đầy một bụng lửa giận không cách nào phát tiết.
Một vị trưởng lão cung kính đi vào, nếu để ý kĩ thì có thể thấy cả người vị trưởng lão này đang run lên.
”Truyện gì?”
Giọng nói của Viên Vô Đao lạnh kẽo vô cùng, nhiệt độ trong phòng cơ hồ giảm xuống, khí tức áp bách mạnh mẽ đến từ cường giả Chân Đan cảnh bước thứ nhất, Hư Đan kì không tự chủ được mà phóng xuất ra.
Vị trưởng lão này tu vi cũng chỉ là Thông Linh cảnh bát cấp, chịu không nổi cỗ uy áp này, chỉ thiếu chút nữa là quỳ xuống.
”Phó tông chủ, cao tầng có lệnh, đến hộ tống Cơ Xà trưởng lão và Cơ Phi trưởng lão. Bọn họ trong một bí cảnh ở Nguyên Hạo Quốc dành được một món Huyền giai hạ cấp pháp bảo cùng một số đấu kĩ thượng cổ.”
Vị trưởng lão này nói xong cũng hết hơi, chỉ có thể lui đi.
Sắc mặt Viên Vô Đao dãn ra, cao tầng tông môn gồm có Tông chủ và hội đồng lão tổ, mỗi người trong số đó tu vi đều không yếu hơn hắn. Thậm chí Tông chủ cùng đệ nhất lão tổ đều đã là Hư Đan hậu kì, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
”Huyền giai hạ cấp, bảo vật trấn tông cũng không hơn gì cái này.”
Viên Vô Đao mang theo vài vị trưởng lão cùng chấp sự, hướng Nguyên Hạo Quốc tiến tới.
...
Lúc này bên trong di tích, toàn bộ những người tham gia tìm kiếm bảo vật đã ra ngoài hết, một số thì chỉ thu được chút nước canh, một số thu được kinh người cơ duyên, tu vi đại tăng.
Cơ Xà cùng Cơ Phi đứng ở cửa vào của di tích, rất nhiều tu sĩ đối với hai người kính sợ, không dám lại gần.
Cơ Xà cùng Cơ Phi chỉ là một cái cấp thấp nhất trưởng lão, nhưng chuyến đi lần này kiếm bộn, nhất định có thể khiến địa vị của cả hai trong tông môn nhất phi trùng thiên, hưởng thụ chân quý tài nguyên cùng nữ tu.
Tam hoàng tử Nguyên Khải, Liên Bằng cùng vị Uông thành chủ thu hoạch tuy không có sánh bằng Ma Viên tông người, nhưng cũng rất khá, thu được một món bán Huyền giai pháp bảo, một số trân quý điển tịch cùng công pháp.
Tam hoàng tử âm thầm đắc ý, lấy những món bảo vật này, tranh đoạt vương vị xác xuất nhất định sẽ tăng lên.
Liên Bằng đương nhiên biết ý nghĩ của Nguyên Khải là sẽ dùng những thứ này phục dụng cho mình thì vội vàng khuyên bảo.
”Bệ hạ, những thứ này nếu có thể lôi kéo được Vân gia, chắc chắn xác xuất trang đoạt Vương vị sẽ tăng thêm một khoảng lớn.”
Nguyên Khải âm thầm gật đầu, điều này hắn suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy rất đúng. Vân gia là một trong tam đại gia tộc của vương đô, thực lực cơ hồ không kém Nguyên gia hoàng thất là bao, lôi kéo được Vân gia tất nhiên sẽ là trợ lực cực lớn.
Đột nhiên, từ đằng xa truyền tới một cỗ kinh khủng khí tức, cả Nguyên Khải, Liên Bằng và Uông thành chủ đều cảm thấy trong lòng run rẩy, cỗ khí tức mạnh mẽ này thậm chí có thể so được với các võ tướng mạnh nhất Nguyên Hạo Quốc.
Nhìn thấy phía sau thân ảnh, cả Cơ Xà và Cơ Phi đều kích động, là đoàn người của Phó tông chủ Viên Vô Đao!
Viên Vô Đao đoàn người tuy chỉ có mười người, số lượng so với ngàn người bên dưới thì vô cùng ít ỏi, nhưng mỗi người tu vi đều trên Thông Linh cảnh bát cấp, uy thế cực kì kinh người.
Cơ Xà cùng Cơ Phi cung kính cúi đầu.
”Phó tông chủ!”
Viên Vô Đao khoác tay, lập tức có hai vị trưởng lão tiến đến, đem hai người bảo hộ vào trong. Trên người hai kẻ này đang giữ chí bảo, tuyệt không thể xảy ra sai lầm.
Y quan sát một lượt những tu sĩ ở đây, thấy tam hoàng tử Nguyên Hạo quốc đang đối với mình xã giao.
”Hạnh ngộ, không ngờ phó tông chủ Viên Ma tông cũng tới đây.”
Viên Vô Đao tất nhiên cũng liền nhận thức tam hoàng tử Nguyên Khải. Liền lập tức đáp lời.
”Tam hoàng tử Nguyên Hạo, ngươi thu hoạch cũng kinh người nhỉ?”
Nguyên Khải dù khiếp sợ, nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh đối đáp.
”Chỉ là một chút thôi, đâu có thể so với quý tông các vị.”
Dù sao hắn cũng đã từng gặp mặt nhiều nhân vật lớn, điểm ấy bình tĩnh cũng là thừa có.
Viên Vô Đao cũng không có để ý nữa, chuẩn bị hạ lệnh rời khỏi. Đột nhiên y cảm nhận được sự quen thuộc, là mùi máu thú sủng Thanh Đầu Xà của y!
Ngọn lửa giận dữ vốn đã có chút hai bớt này lại bùng cháy dữ dội, uy áp của cường giả Chân Đan cảnh tràn ra bốn phía, một số tu vi yếu người trực tiếp thổ huyết, thậm chí là quỵ xuống.
Mà ánh mắt của Viên Vô Đao, lại nhằm vào một bóng dáng nhỏ bé.
Nguyệt Nha trong lòng sợ hãi vô cùng, nàng chỉ là muốn đi ra ngoài xem một chút, ai ngờ lại đụng mặt với một người đáng sợ như vậy. Khí tức từ người đấy tỏa ra so với con rắn lúc trước thì giống như một chậu nước so với một cái hồ lớn vậy.
”Sao lại là một đứa trẻ?”
Viên Vô Đao chau mày, nhưng trong tay một đạo huyết mang đã đánh về phía Nguyệt Nha, chỉ cần có chút liên quan, y thà giết nhầm còn hơn bỏ xót.
Đạo huyết mang đánh tới, mọi người trong lòng âm thầm sợ hãi lắc đầu. Viên Ma tông người quả thật là một đám độc ác, đến của một đứa bé cũng ra tay được.
Đột nhiên từ bên trong người Nguyệt Nha bay lên một miếng trận bàn. Từ trên trận bàn toả ra bạch quang, một đạo Thiên Hoang cự trụ mang theo trấn áp cùng hủy diệt khí tức đánh tới, ngay lập tức phá hủy huyết mang.
Thấy được trận bàn về sau, Viên Vô Đao trong nháy mắt thấy được âm trầm, giọng nói lạnh lẽo vô cùng.
”Thảo nào có thể giết của ta Thanh Đầu Xà, nguyên lai là có bảo vật!”
Y cũng mặc kệ chuyện này vô lí hay không vô lí, trong tay một đạo huyết mang lần nữa đánh ra, so với lúc trước huyết mang không chỉ mạnh hơn gấp đôi.
Trận bàn tốt cục không chịu nổi một kích này, liền trở nên ảm đạm thất sắc, hoá thành phấn vụn rơi xuống.
Huyết mang tốc độ rất cao, nhằm thẳng cổ của Nguyệt Nha chém tới, nhưng rồi cảnh đầu lìa khỏi cổ trong tưởng tượng của mọi người không có xuất hiện.
Chỉ thấy ở trước Nguyệt Nha xuất hiện một bạch y lão đầu. Lão đầu cánh tay nâng lên, một thanh trường kiến quanh quanh người. Lão điều khiển tay làm động tác chém xuống, các tu sĩ quanh đấy liền cảm giác thiên địa linh lực sôi trào. Từ phía trên thân kiếm, một đao thiên địa hôi diệt ngũ hành kiếm mang che lợp cả bầu trời, nuốt chừng huyết mang. Hướng Viên Vô Đao chém tới.
Viên Vô Đao đồng tử một trận co rút, linh lực trong cơ thể vận chuyển đến cực hạn, thần thức quán chưa vào nên trong nhẫn trữ vật, vội vàng tế xuất ra đại đao pháp bảo của y ra, linh lực ngưng tụ xuất ra mạng mẽ nhất lực lượng.
Viên Vô Đao hét lớn, đại đao bao bọc bởi linh lực màu đỏ hồng hướng ngực hành kiếm mang bổ xuống.
”U Lâu Cự Ma Trảm!”
Từ trên đao của y xuất hiện một đầu huyết sắc khô lâu, Viên Vô Đao U Lâu Cự Ma lĩnh vực tỏa ra, nhất thời xung quanh như một chiến trường đầy rẫy ác ma gầm thét, biển máu tràn đầy. Một số tu sĩ đạo tâm không vững liền lập tức không chịu nổi mà xụp đổ ngã xuống.
Một tiếng va chạm cực mạnh vang lên, dư ba chấn động thổi bay tất cả mọi thứ trong phương viên năm ngàn trượng. Các tu sĩ tế xuất ra mạnh nhất bài tẩy đem dư ba ngăn trở, vẫn thấy có tu sĩ bị chết đủ để biết công kích này khủng bố nhường nào.
Đấy là binh họ đã tránh bé đi trước, nếu mà ở gần đó hứng chịu sư ba có khi là Thông Linh cảnh thất cấp, bát cấp cũng mất nửa cái mạng.
Huyết sắc khô lâu đụng độ cùng ngũ hành quang mang về sau, Viên Vô Đao thổ huyết, thân hình bị chấn lui mấy chục bước chân, cả người y phục rách nát, tóc tai rối bù, nhìn trong cực kì thảm hại. Mà lão già cùng đứa bé kia đã biến mất không thấy đâu.
Toàn bộ cường giả Ma Viên Tông đều một mặt không thể tin được bộ dáng, bọn họ phó tông chủ vậy mà lại dưới một kích tuỳ ta của đối phương, bản thân thi triển mạnh nhất thành danh công kích, vậy mà lại thua?
Viên Vô Đao lạnh lùng nhìn những cáo này mộng bức Ma Viên tông người, hét lớn
”Đi, nhanh đi, phải bẩm báo truyện này với tông môn!”
Hắn giao thủ với đối phương liền nhận biết đối phương cường đại đến cực điểm, thậm chí mơ hồ đã chạm đến bước thứ hai Chân Đan cảnh, Hoá Đan kì.
Mọi người trong thấy chạy như chó nhà có tang Viên Vô Đao trong lòng không sánh nổi rung động. Cường giả mạnh mẽ như vậy rốt cuộc là ai, sao bọn họ không có nghe nói gì hết? Phải biết rằng có thể chiến thắng Ma Viên tông phó tông chủ khắp cả Trung hải này cũng không có mấy ai.
Vân Hoàng nhúng tay vào nham tương rồi dùng hết tốc lực quét, bôi lên khắp cơ thể mình.
”Hả? Cũng không đau như mình...”
Oanh oanh oanh
Chỉ thấy một cỗ không gì sánh nổi nóng bỏng nhiệt lượng trang lên, xông vào cơ thể hắn bừa bãi tàn phá. Vân Hoàng bị đau đớn làm cho mắt tràn đầy tơ máu, thân thể trở nên nóng đỏ như một cái lò nung, nóng đến nỗi da của hắn bốc khói nghi ngút, tiếng cháy xèo xèo vang lên.
Hắn cắn răng, Vĩnh cửu vạn mạch điên cuồng vận chuyển luyện thể tâm pháp, mau chóng hồi phục lại những chỗ đã bị tàn phá. Linh lực xung quanh liên tục bị Vĩnh cửu vạn mạch của hắn hấp thu, đem làm nguyên liệu tu bổ lại thân thể.
Liên tục những tiếng nổ vang bên trong thể nội, Vân Hoàng lúc này mới cẩn thận cảm thụ nham tương này không chỉ có tàn phá bừa bãi mà còn ẩn chứa tinh thuần năng lượng.
Vân Hoàng càng là hăng say rèn luyện nhục thân, cỗ năng lượng này triệt để tan đi phía sau, dung nhập vào người hắn một loại năng lượng, nhục thân hỏa hầu của Vân Hoàng dừng lại ở đỉnh phong đã lâu, lúc này lại chậm rãi kéo lên.
Vân Hoàng mở mắt ra, cảm thấy cả thân thể giống như được tẩy rửa qua một lần, vô cùng thoải mái. Hắn bàn tay vỗ ra một chưởng vào hư không.
Cảm thụ lực lượng tăng lên, Vân Hoàng từng trận hưng phấn xông lên.
”Tiếp tục! Phương Tiên Tháp, ta tới đây!”
Dưới sự hưng phấn, hắn lại lần nữa đem khôi giáp đi múc thêm nham tương, tiếp tục tu luyện.
...
”Chán quá đi!!!”
Nguyệt Nha hét lên than thở, đã hai tuần rồi mà sư tôn vẫn chưa có trở về đón nàng đi.
”Đáng ghét! Sư tôn thối đáng ghét!”
Tu vi của nàng đã đạt đến Tam mạch viên mãn, hơn nữa dưới tác dụng của Chuyển Long Hình Thần Quả, khí tức của nàng mạnh mẽ không kém gì Lục Mạch thông thường. Phương diện thiên phú cũng tương đối đáng sợ.
Trảm Linh Kiếm Quyết đã luyện đến đệ tam thức, Lục Linh Hành Quyết cũng đã đạt tới Nhị Linh, trong khoảng thời gian nữa nàng cần lĩnh ngộ, lắng đọng để đặt xuống vững chắc nhất căn cơ. Đó là điều mà sư tôn đã dặn nàng.
Nguyệt Nha đột nhiên nghĩ đến, hay là trốn ra ngoài chơi một lúc.
Sư tôn chắc còn lâu mới về, nàng đi một chút sau lại trở về, tuyệt đối sư tôn nàng không phát hiện ra.
Nguyệt Nha con mắt phát sáng, lập tức mở của chạy ra ngoài chơi.
...
Mấy hôm nay, cả Ma Viên tông như ngồi trên chảo lửa, bởi vì thú sủng của của Viên Vô Đao, phó tông chủ Ma Viên tông đã chạy đi, hơn nữa còn bị người giết chết.
Từng trưởng lão, đệ tử bên trong Ma Viên tông làm việc đều thập phần cẩn thận, sợ bị vị phó tông chủ đang nóng như thùng lửa này làm bia thịt trút giận.
Còn vị đệ tử có trách nhiệm trông giữ thú sủng cũng đã biến mất. Nói ra thì y cũng là bị oan, Thanh Đầu Xà mọi khi vô cùng ngoan ngoãn hôm đó lại đả thương y chạy trốn.
Cả tông môn đều không biết được Thanh Đầu Xà chỉ vì một tia mỏng manh khí tức của Chuyển Long Hình Thần Quả mà phản cả chủ nhân.
Chuyển Long Hình Thần Quả, đối với yêu tộc chính là một cái trí mạng độc dược. Khiến cho bất cứ yêu thú nào đều trở nên điên cuồng, không màng gì hết mà dành lấy.
Ma Viên tông phó tông chủ Viên Vô Đao lúc này đang ở bên trong thư phòng của mình, y mấy hôm này đều đầy một bụng lửa giận không cách nào phát tiết.
Một vị trưởng lão cung kính đi vào, nếu để ý kĩ thì có thể thấy cả người vị trưởng lão này đang run lên.
”Truyện gì?”
Giọng nói của Viên Vô Đao lạnh kẽo vô cùng, nhiệt độ trong phòng cơ hồ giảm xuống, khí tức áp bách mạnh mẽ đến từ cường giả Chân Đan cảnh bước thứ nhất, Hư Đan kì không tự chủ được mà phóng xuất ra.
Vị trưởng lão này tu vi cũng chỉ là Thông Linh cảnh bát cấp, chịu không nổi cỗ uy áp này, chỉ thiếu chút nữa là quỳ xuống.
”Phó tông chủ, cao tầng có lệnh, đến hộ tống Cơ Xà trưởng lão và Cơ Phi trưởng lão. Bọn họ trong một bí cảnh ở Nguyên Hạo Quốc dành được một món Huyền giai hạ cấp pháp bảo cùng một số đấu kĩ thượng cổ.”
Vị trưởng lão này nói xong cũng hết hơi, chỉ có thể lui đi.
Sắc mặt Viên Vô Đao dãn ra, cao tầng tông môn gồm có Tông chủ và hội đồng lão tổ, mỗi người trong số đó tu vi đều không yếu hơn hắn. Thậm chí Tông chủ cùng đệ nhất lão tổ đều đã là Hư Đan hậu kì, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
”Huyền giai hạ cấp, bảo vật trấn tông cũng không hơn gì cái này.”
Viên Vô Đao mang theo vài vị trưởng lão cùng chấp sự, hướng Nguyên Hạo Quốc tiến tới.
...
Lúc này bên trong di tích, toàn bộ những người tham gia tìm kiếm bảo vật đã ra ngoài hết, một số thì chỉ thu được chút nước canh, một số thu được kinh người cơ duyên, tu vi đại tăng.
Cơ Xà cùng Cơ Phi đứng ở cửa vào của di tích, rất nhiều tu sĩ đối với hai người kính sợ, không dám lại gần.
Cơ Xà cùng Cơ Phi chỉ là một cái cấp thấp nhất trưởng lão, nhưng chuyến đi lần này kiếm bộn, nhất định có thể khiến địa vị của cả hai trong tông môn nhất phi trùng thiên, hưởng thụ chân quý tài nguyên cùng nữ tu.
Tam hoàng tử Nguyên Khải, Liên Bằng cùng vị Uông thành chủ thu hoạch tuy không có sánh bằng Ma Viên tông người, nhưng cũng rất khá, thu được một món bán Huyền giai pháp bảo, một số trân quý điển tịch cùng công pháp.
Tam hoàng tử âm thầm đắc ý, lấy những món bảo vật này, tranh đoạt vương vị xác xuất nhất định sẽ tăng lên.
Liên Bằng đương nhiên biết ý nghĩ của Nguyên Khải là sẽ dùng những thứ này phục dụng cho mình thì vội vàng khuyên bảo.
”Bệ hạ, những thứ này nếu có thể lôi kéo được Vân gia, chắc chắn xác xuất trang đoạt Vương vị sẽ tăng thêm một khoảng lớn.”
Nguyên Khải âm thầm gật đầu, điều này hắn suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy rất đúng. Vân gia là một trong tam đại gia tộc của vương đô, thực lực cơ hồ không kém Nguyên gia hoàng thất là bao, lôi kéo được Vân gia tất nhiên sẽ là trợ lực cực lớn.
Đột nhiên, từ đằng xa truyền tới một cỗ kinh khủng khí tức, cả Nguyên Khải, Liên Bằng và Uông thành chủ đều cảm thấy trong lòng run rẩy, cỗ khí tức mạnh mẽ này thậm chí có thể so được với các võ tướng mạnh nhất Nguyên Hạo Quốc.
Nhìn thấy phía sau thân ảnh, cả Cơ Xà và Cơ Phi đều kích động, là đoàn người của Phó tông chủ Viên Vô Đao!
Viên Vô Đao đoàn người tuy chỉ có mười người, số lượng so với ngàn người bên dưới thì vô cùng ít ỏi, nhưng mỗi người tu vi đều trên Thông Linh cảnh bát cấp, uy thế cực kì kinh người.
Cơ Xà cùng Cơ Phi cung kính cúi đầu.
”Phó tông chủ!”
Viên Vô Đao khoác tay, lập tức có hai vị trưởng lão tiến đến, đem hai người bảo hộ vào trong. Trên người hai kẻ này đang giữ chí bảo, tuyệt không thể xảy ra sai lầm.
Y quan sát một lượt những tu sĩ ở đây, thấy tam hoàng tử Nguyên Hạo quốc đang đối với mình xã giao.
”Hạnh ngộ, không ngờ phó tông chủ Viên Ma tông cũng tới đây.”
Viên Vô Đao tất nhiên cũng liền nhận thức tam hoàng tử Nguyên Khải. Liền lập tức đáp lời.
”Tam hoàng tử Nguyên Hạo, ngươi thu hoạch cũng kinh người nhỉ?”
Nguyên Khải dù khiếp sợ, nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh đối đáp.
”Chỉ là một chút thôi, đâu có thể so với quý tông các vị.”
Dù sao hắn cũng đã từng gặp mặt nhiều nhân vật lớn, điểm ấy bình tĩnh cũng là thừa có.
Viên Vô Đao cũng không có để ý nữa, chuẩn bị hạ lệnh rời khỏi. Đột nhiên y cảm nhận được sự quen thuộc, là mùi máu thú sủng Thanh Đầu Xà của y!
Ngọn lửa giận dữ vốn đã có chút hai bớt này lại bùng cháy dữ dội, uy áp của cường giả Chân Đan cảnh tràn ra bốn phía, một số tu vi yếu người trực tiếp thổ huyết, thậm chí là quỵ xuống.
Mà ánh mắt của Viên Vô Đao, lại nhằm vào một bóng dáng nhỏ bé.
Nguyệt Nha trong lòng sợ hãi vô cùng, nàng chỉ là muốn đi ra ngoài xem một chút, ai ngờ lại đụng mặt với một người đáng sợ như vậy. Khí tức từ người đấy tỏa ra so với con rắn lúc trước thì giống như một chậu nước so với một cái hồ lớn vậy.
”Sao lại là một đứa trẻ?”
Viên Vô Đao chau mày, nhưng trong tay một đạo huyết mang đã đánh về phía Nguyệt Nha, chỉ cần có chút liên quan, y thà giết nhầm còn hơn bỏ xót.
Đạo huyết mang đánh tới, mọi người trong lòng âm thầm sợ hãi lắc đầu. Viên Ma tông người quả thật là một đám độc ác, đến của một đứa bé cũng ra tay được.
Đột nhiên từ bên trong người Nguyệt Nha bay lên một miếng trận bàn. Từ trên trận bàn toả ra bạch quang, một đạo Thiên Hoang cự trụ mang theo trấn áp cùng hủy diệt khí tức đánh tới, ngay lập tức phá hủy huyết mang.
Thấy được trận bàn về sau, Viên Vô Đao trong nháy mắt thấy được âm trầm, giọng nói lạnh lẽo vô cùng.
”Thảo nào có thể giết của ta Thanh Đầu Xà, nguyên lai là có bảo vật!”
Y cũng mặc kệ chuyện này vô lí hay không vô lí, trong tay một đạo huyết mang lần nữa đánh ra, so với lúc trước huyết mang không chỉ mạnh hơn gấp đôi.
Trận bàn tốt cục không chịu nổi một kích này, liền trở nên ảm đạm thất sắc, hoá thành phấn vụn rơi xuống.
Huyết mang tốc độ rất cao, nhằm thẳng cổ của Nguyệt Nha chém tới, nhưng rồi cảnh đầu lìa khỏi cổ trong tưởng tượng của mọi người không có xuất hiện.
Chỉ thấy ở trước Nguyệt Nha xuất hiện một bạch y lão đầu. Lão đầu cánh tay nâng lên, một thanh trường kiến quanh quanh người. Lão điều khiển tay làm động tác chém xuống, các tu sĩ quanh đấy liền cảm giác thiên địa linh lực sôi trào. Từ phía trên thân kiếm, một đao thiên địa hôi diệt ngũ hành kiếm mang che lợp cả bầu trời, nuốt chừng huyết mang. Hướng Viên Vô Đao chém tới.
Viên Vô Đao đồng tử một trận co rút, linh lực trong cơ thể vận chuyển đến cực hạn, thần thức quán chưa vào nên trong nhẫn trữ vật, vội vàng tế xuất ra đại đao pháp bảo của y ra, linh lực ngưng tụ xuất ra mạng mẽ nhất lực lượng.
Viên Vô Đao hét lớn, đại đao bao bọc bởi linh lực màu đỏ hồng hướng ngực hành kiếm mang bổ xuống.
”U Lâu Cự Ma Trảm!”
Từ trên đao của y xuất hiện một đầu huyết sắc khô lâu, Viên Vô Đao U Lâu Cự Ma lĩnh vực tỏa ra, nhất thời xung quanh như một chiến trường đầy rẫy ác ma gầm thét, biển máu tràn đầy. Một số tu sĩ đạo tâm không vững liền lập tức không chịu nổi mà xụp đổ ngã xuống.
Một tiếng va chạm cực mạnh vang lên, dư ba chấn động thổi bay tất cả mọi thứ trong phương viên năm ngàn trượng. Các tu sĩ tế xuất ra mạnh nhất bài tẩy đem dư ba ngăn trở, vẫn thấy có tu sĩ bị chết đủ để biết công kích này khủng bố nhường nào.
Đấy là binh họ đã tránh bé đi trước, nếu mà ở gần đó hứng chịu sư ba có khi là Thông Linh cảnh thất cấp, bát cấp cũng mất nửa cái mạng.
Huyết sắc khô lâu đụng độ cùng ngũ hành quang mang về sau, Viên Vô Đao thổ huyết, thân hình bị chấn lui mấy chục bước chân, cả người y phục rách nát, tóc tai rối bù, nhìn trong cực kì thảm hại. Mà lão già cùng đứa bé kia đã biến mất không thấy đâu.
Toàn bộ cường giả Ma Viên Tông đều một mặt không thể tin được bộ dáng, bọn họ phó tông chủ vậy mà lại dưới một kích tuỳ ta của đối phương, bản thân thi triển mạnh nhất thành danh công kích, vậy mà lại thua?
Viên Vô Đao lạnh lùng nhìn những cáo này mộng bức Ma Viên tông người, hét lớn
”Đi, nhanh đi, phải bẩm báo truyện này với tông môn!”
Hắn giao thủ với đối phương liền nhận biết đối phương cường đại đến cực điểm, thậm chí mơ hồ đã chạm đến bước thứ hai Chân Đan cảnh, Hoá Đan kì.
Mọi người trong thấy chạy như chó nhà có tang Viên Vô Đao trong lòng không sánh nổi rung động. Cường giả mạnh mẽ như vậy rốt cuộc là ai, sao bọn họ không có nghe nói gì hết? Phải biết rằng có thể chiến thắng Ma Viên tông phó tông chủ khắp cả Trung hải này cũng không có mấy ai.
Tác giả :
Tam Tu