Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 9 - Chương 1: Yêu cầu đến từ đoan mộc gia tộc
Hàng năm vào trung tuần tháng sáu, Thánh Vực luôn đặc biệt náo nhiệt, nguyên nhân chính là bởi Thần thánh học viện.
Trung tuần tháng sáu không phải thời gian thu nhận tân sinh, mà là lúc học viên năm thứ tư tốt nghiệp ra trường.
Tốt nghiệp Thần thánh học viện, không thể nghi ngờ đều là nhân tài trong nhân tài, lịch sử cũng chứng thực điểm này, học viên từ Thần thánh học viện đi ra tuyệt đại đa số ở bên ngoài dương danh lập vạn, thậm chí không ít trở thành nhân tài xuất chúng, lưu danh sử sách. Vì vậy mỗi năm có rất nhiều thế lực tới chiêu mộ nhân tài ở đây.
Vì vậy hàng năm vào gần tháng sáu, các thế lực trên đại lục đều đã đều phái sứ giả tới Thánh Vực, hết sức mời chào mấy vị đệ tử về giúp thế lực mình.
Bất quá các sứ giả chỉ có thể tạm thời ở bên ngoài Thánh Vực án binh bất động, bởi vì trước điển lễ tốt nghiệp, Học viện cấm học viên tiếp xúc hiệp đàm cùng bất cứ thế lực nào.
Mặc dù như vậy, sứ giả cũng có rất nhiều việc để làm, danh sách tốt nghiệp mà Thần thánh học viện công bố cũng đủ để bọn họ nghiên cứu tư liệu học viên đến đau đầu.
Trong tư liệu này có đầy đủ thành tích học tập bốn năm tại Thần thánh học viện của mỗi học viên: học tịch, tuổi, giới tính, xuất thân, hệ ban cấp, đặc điểm vũ kỹ, điểm tất cả các kỳ kiểm tra cuối tháng, thứ hạng trong kỳ thi đấu hàng năm, biểu hiện trong nhiệm vụ thực tập, thành tích tốt nghiệp...
Tư liệu của mỗi học viên chỉ có vài tờ, nhưng là mấy ngàn người tốt nghiệp cộng lại, lượng công việc nhiều ít có thể tưởng tượng được.
Muốn mời chào học viên tốt nghiệp Thần thánh học viện là cả một nghệ thuật, không chỉ đơn giản là xem xét tổng thành tích như vậy, trong tư liệu nếu có bất cứ thứ gì đặc biệt đều có thể ảnh hưởng đến kết quả.
Tỷ như Hạ Hầu Cẩn, tổng thành tích tốt nghiệp đứng đầu, theo đạo lý không hề nghi ngờ vốn là trọng điểm khắp nơi mời chào, nhưng lại chưa người nào tốn công phu trên người hắn, vì không làm cũng biết sẽ uổng phí thời gian cùng tinh lực. Bởi vì Hạ Hầu Cẩn sau khi tốt nghiệp sẽ trở lại Hạ Hầu gia tộc quản lý Tấn Ngộ quận.
Độc Cô Phượng, huynh muội Đoan Mộc Tích, Đông Phương Lộ, Hách Liên Kiếm là người của bát đại cổ tộc cũng tương tự như vậy.
Ngoài ra còn có Giang Nhã Tĩnh bài danh thứ chín khẳng định cũng sẽ quay về Ngưng Ca đô hiệp trợ phụ thân, đồng dạng có thể loại ra khỏi danh sách.
Cho nên, bối cảnh gia đình vốn là thứ các sứ giả các nghiên cứu nhiều nhất. Thanh niên anh kiệt của các thế lực lớn, khả năng mời chào được là cực kỳ bé nhỏ.
Tiếp theo, biểu hiện trong nhiệm vụ thực tập cũng là trọng điểm chú ý của các sứ giả.
Trong lúc thực hiện nhiệm vụ thực tập mà thoát ly quần thể, người có tính kỷ luật thấp, ấn tượng tốt cũng sẽ giảm đi. Phải biết rằng quản lý quận huyện thành trì chính là công việc đoàn thể hạng nhất, nếu như lúc không có thượng cấp mà làm trái mệnh lệnh, ảnh hưởng tới công việc chung, cho dù người này vũ kỹ cao cường cũng không được mời. Mà ai đã từng làm đội trưởng, phó đội trưởng trong nhiệm vụ thực tập thì được ưu ái hơn. Bởi vì bọn họ từng có kinh nghiệm quản lý, có thể nhanh chóng thích ứng.
Ngoài ra, tính cách cũng phải chú ý đến: cô tích, lãnh ngạo, tự đại hay nhát gan, do dự, thiếu quyết đoán. Hai hướng cực đoan đó đều không tốt. Còn có, nếu biết học viên mình muốn chiêu lãm thích hay cần cái gì, xác suất thành công cũng cao hơn.
Không chỉ vậy, chí hướng của mỗi học viên cũng là nhân tố ảnh hưởng, hoặc là người đã được các đại thế lực ngắm đến, thì tiểu thế lực đừng vọng tưởng gì nữa.
Ngoài ra còn phải chú ý rất rất nhiều điểm nữa. Tóm lại, chiêu lãm học viên tốt nghiệp Thần thánh học vốn là chuyện vô cùng phức tạp, bình thường các nhóm sứ giả đều hoạt động đơn độc, sau đó tham khảo các tư liệu, xem ai mình có khả năng chiêu lãm, ai không thể để lên kế hoạch chiêu lãm người phù hợp.
Trong danh sách học viên cũng chia ra vài loại, tỷ như đối tượng trọng điểm, đối tượng bình thường, đối tượng dự bị ba loại.
Đối tượng trọng điểm ý chính là cần phải toàn lực mời chào rồi, nhưng cũng không phải là đối tượng lý tưởng, đối tượng lý tưởng tự nhiên là những người vũ kỹ cao minh, kỷ luật đoàn đội tốt, trong quá trình học không mắc lỗi, không bị phạt, nhưng những học viên như vậy cũng không phải ai cũng có tư cách chiêu lãm.
Biết được tình huống này, tỷ như tiểu thế lực bọn họ có tự biết sức mình, lấy đối tượng dự bị của các thế lực khác làm trọng điểm của mình.
Phải biết rằng thời gian quý giá, trong công việc phải giành giật từng giây mới đoạt được tiên cơ, nếu như phí thời gian với những đối tượng không thực tế như học viên ưu tú, như các học viên còn lại sẽ nhanh chóng bị các thế lực khác đưa ra điều kiện hậu hĩnh mà chiêu lãm mất, đến lúc hối hận đã không kịp rồi.
Tại các học viện khác danh tiếng thấp hơn, trên cơ bản đều là các thế lực chọn người, bất quá Thần thánh học viện lại ngược lại, là học viên chọn thế lực, đây là bởi thực lực của bọn họ, bởi vì ưu tú nên học viên có quyền lựa chọn.
Sau khi trải qua sơ tuyển các thế lực lớn đã lên danh sách đối tượng trọng điểm, mà đứng đầu là - Cổ Diêu!
“Cổ Diêu, nam, mười chín tuổi, quê quán không rõ, mồ côi cha mẹ, từ nhỏ đã phải lưu lãng, thông qua thí tập tiến nhập Thần thánh học viện Vũ áo bộ tự do hệ ban chín. Thí tập thành tích vừa đạt tiêu chuẩn, từ lúc trở thành học viên chính thức kỳ kiểm tra cuối tháng thành tích đứng cuối, ba tháng sau tiến thêm một bậc, đứng áp chót ……”
Thành tích nghe có vẻ không có gì nổi bật, nhưng là bắt đầu từ lúc lên một bậc đó, truyền kỳ bắt đầu.
“Cuối tháng thứ tư thành tích đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa quá trình tiến bộ duy trì liên tục, đến kỳ kiểm tra cuối tháng cuối cùng của năm nhất đứng thứ ba mươi bảy, phá cách tham dự kỳ thi đấu hàng năm. Kỳ thi đấu hàng năm tích phân bằng không, nhưng trong đó có hai trận trận đấu nổi trội: đánh bại ám khí hệ năm nhất ban hai ưu tú sinh Mộc Linh Linh, cùng với tự do hệ năm nhất ban một ưu tú sinh Hách Liên Kiếm. Đến năm thứ hai mặc dù là học viên của tự do hệ bình thường ban, nhưng tổng thành tích đứng thứ sáu toàn học viện, năm thứ ba cuối kỳ thành tích đứng thứ tư, năm thứ tư cuối kỳ thành tích đứng thứ hai, tổng thành tích tốt nghiệp đứng thứ năm! Trong quá trình học không phạm lỗi nào, trừ năm nhất ra, các học kỳ còn lại đều đạt được học bổng cao nhất, bốn lần nhiệm vụ thực tập biểu hiện ưu tú!”
Không cha không mẹ, tức là hắn không hề có bối cảnh gia đình, người nào cũng có thể mời chào. Người xuất thân thảo mãng, bình thường đều rất trung thành.
Từ thí tập tiến nhập Thần thánh học viện, sau đó đột phá như hỏa tiễn, cho đến khi tốt nghiệp cũng chưa từng đình chỉ nói rõ hắn là một người chăm chỉ, khắc khổ, mà phi thường thông minh, huống hồ lại còn trẻ như vậy, chưa đến hai mươi tuổi, tiền đồ vô hạn lượng.
Tổng thành tích đứng thứ năm, sau Hạ Hầu Cẩn, Đoan Mộc Tích, Độc Cô Phượng, Tạp La, nhưng chớ quên, tổng thành tích là Học viện tổng hợp từ bốn năm học, bị điểm năm đầu kéo xuống mới bị đứng thứ năm. Hắn năm thứ tư đứng thứ hai, chỉ thấp hơn hổ uy kim cương nội công cao thủ Hạ Hầu Cẩn. Nói cách khác, hắn bây giờ thậm chí có thể đã cao hơn Đoan Mộc Tích, Độc Cô Phượng, ít nhất cũng tương xứng!
Trong quá trình học không phạm lỗi nào, nhiệm vụ thực tập biểu hiện ưu tú, nói rõ hắn là một người tuân thủ kỷ luật.
Một người cái xuất thân thảo mãng, chăm chỉ, thông minh, vì cường đại mà không ngừng phấn đấu. Cuối cùng đạt được thành tựu trác tuyệt. Là thanh niên thiên tài lại chăm chỉ cố gắng, vô luận từ mặt nào xem xét, cũng làm cho thế lực khắp nơi động tâm, xếp vào danh sách trọng điểm là chuyện đương nhiên.
Nếu như muốn bới lông tìm vết thì chỉ có một sự tình. Lúc học năm nhất, từng xông vào phòng vệ sinh nữ, trước mặt các nữ sinh công khai phơi bày tiểu đệ đệ.
Mặc dù Đông Phương Lộ không tố cáo lên Học viện. Học viện vẫn đưa cái đó vào tư liệu của Cổ Diêu, chỉ là không có hình thức xử phạt.
Cái này làm cho người ta không biết nên khóc hay cười, ai cũng nghĩ không ra thiên tài phát triển gần như hoàn mĩ này, dĩ nhiên lại có sở thích biến thái như vậy.
Được rồi, coi như là hắn chăm chỉ huấn luyện nhiều áp lực nên phát tác tâm tình, thuần túy là tai nạn, hơn nữa sau này sự tình đó cũng không tái phát sinh, các thế lực lớn đều tự nói với nhau như vậy, sau đó không ngần ngại đem Cổ Diêu đặt ở vị trí thứ nhất trong danh sách, đem hết toàn lực chiêu lãm.
Bên ngoài các sứ giả hao tổn tâm tư tìm mọi cách chiêu lãm, trong Học viện cũng rất bận rộn.
Mặc dù không cho phép trực tiếp gặp mặt nói chuyện với nhau, bất quá sứ giả các đều hiển lộ thần thông, thông qua các loại phương pháp đặc biệt đem thư mời đưa đến tay học viên mình muốn.
Trong thư mời có các loại đãi ngộ, tỷ như cho đảm nhiệm quan chức, cho khu nhà cấp cao, thù lao, phúc lợi đủ loại đa dạng, không thứ gì không có.
Trên cơ bản mỗi học viên nhận được một trăm thư mời, mà học viên trung bình lại thu được thư mời nhiều nhất, thậm chí hơn một ngàn, bởi vì thế lực lớn nhỏ gì cũng đều đem nhóm này vào danh sách.
Các học viên từ mớ thư mời này mà chọn ra thứ thích hợp nhất với mình, cái này quan hệ tới vận mệnh cùng tiền đồ của bọn họ. Ngoại trừ đãi ngộ ra, những thứ phải cân nhắc cũng có rất nhiều.
Nếu như muốn cuộc sống hòa bình yên lặng, không nên chọn các thế lực chiến hỏa bốc tưng bừng, mâu thuẫn không ngớt; thế lực lớn bối cảnh to lớn, nhưng nhân tài đông đúc, tiền đồ phát triển sau này khó khăn hơn tiểu địa phương; nếu như lựa chọn rồi thành trì ở sa mạc, đừng nghĩ tới hưởng thụ hoa thơm chim hót, phong quang minh mị khí trời ấm áp tươi đẹp, mà tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý thích ứng với bão cát mưa bụi.
Phải lựa chọn cũng là một chuyện đau đầu, bởi vì chung quy cảm giác cái này không sai, cái kia cũng tốt lắm, cái này tựa hồ có chút vấn đề, cái kia cũng không thích hợp.
Lúc này những người tiêu sái trừ đám Hạ Hầu Cẩn không hề lo lắng, cũng chỉ có học viên có mục đích vì tự do, võ sĩ tự do mà thôi. Họ không quan tâm tới bất cứ thế lực gì, chỉ muốn một mình hoặc cùng người chung chí hướng kết bạn xông xáo đại lục, tiêu diêu tự tại, không bị ước thúc.
Nhưng là học viên có chí hướng võ sĩ tự do cũng không nhiều, mà thứ càng nhiều người thích hơn chính là quyền thế, mà quyền thế, thứ này chỉ có thông qua làm việc cho các thế lực mới có thể đạt được.
Đồng thời võ sĩ tự do cũng bị coi là người lang thang phóng đãng không có chí khí, Học viện cũng không mong muốn tốt nghiệp sinh lựa chọn con đường này.
Ở trung tâm của Thần thánh học viện, đứng sừng sững một tòa tháp, tên là Thần thánh chi tháp. Tháp cao hơn trăm thước, vốn là kiến trúc cao nhất Thánh Vực, là biểu tượng của Học viện.
Lúc này, trên đỉnh Thần thánh chi tháp có một thanh niên đang, hắn đầu gối lên hai tay, chân đu đưa, trong miệng ngậm một cây cẩu vĩ thảo (cỏ đuôi chó), nhàn nhã nhìn trời chiều.
Từ quần áo và giáo huy có thể phán đoán, hắn là Thần thánh học viện tốt nghiệp sinh năm thứ tư. Khi những người khác đều bề bộn công việc lựa chọn thư mời, những người nhẩn nha như hắn quả thật rất ít.
Thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú còn hơn tương lai cùng tiền đồ, chính là trời chiều bảng lảng hoàng hôn trước mắt.
“Lão Nhị!” theo tiếng la, một thanh niên khác từ dưới tháp bay lên.
Thanh niên đó có chút cao lớn, cũng có chút khô gầy, tóc loạn bồng bồng, hai vành mắt màu đen, nhìn như gấu mèo.
Bên cạnh thanh niên là một nữ tử vóc người cao gầy, nàng xinh đẹp, nhưng bộ dáng lạnh như băng : ”Cổ Diêu, ngươi nhàn nhã quá nhỉ!”
Thanh niên đang nằm trên tháp đứng lên, mỉm cười: “Ngươi cũng biết, ta chỉ là một võ sĩ tự do nho nhỏ mà thôi.”
Thanh niên này, bất ngờ chính là người mà các thế lực lớn đều cạnh tranh chiêu lãm - Cổ Diêu!
So sánh với thiếu niên của bốn năm trước, Cổ Diêu bây giờ rõ ràng đã khác nhiều rồi.
Đầu tiên trực tiếp thể hiện ở bên ngoài nhất là thân hình cao ngất, hắn so với thanh niên cao gầy cùng với nữ tử còn cao hơn nửa cái đầu. Khí lực kiện tráng, cánh tay trần hết sức rắn chắc, ẩn chứa cường đại bạo phát lực.
Bốn năm trước vốn còn ngây thơ <@Ôi ngây thơ, 2 em rồi mà còn ngây thơ>, bốn năm sống trong Học viện đã trải qua rất nhiều chuyện, Cổ Diêu rõ ràng đã thành thục rồi.
Mà thanh niên vành mắt đen đến cùng với nữ tử chính là Tạp La cùng Độc Cô Phượng, tại năm nhất thua trong kỳ thi đấu lại phát sinh tình cảm yêu đương. Sau khi biểu lộ nhưng lại bị cự tuyệt Tạp La cũng không buông tha, ngược lại còn cố gắng hơn, thành tích sau bốn năm cuối cùng đã hơn Độc Cô Phượng.
Nói cách khác, hắn so với Độc Cô Phượng mạnh hơn, có tư cách theo đuổi nàng.
Độc Cô Phượng rốt cục bị vị luyện kim thuật sư có ý chí cứng cỏi này đả động, đã đồng ý làm bạn gái hắn, bây giờ hai người đã trở thành đôi tình lữ cực kỳ được hâm mộ.
Nhiệm vụ thực tập trong bốn năm, ba người đều phân vào tổ A. Hơn nữa theo quan hệ của Tạp La, Độc Cô Phượng cũng như là em dâu của Cổ Diêu rồi, hai người cũng hiểu nhau khá rõ.
Độc Cô Phượng cau mày nói: ”Cổ Diêu, ngươi thật muốn trở thành võ sĩ tự do, cả ngày không có việc gì làm sao, chung quy cũng nên đặt cho mình một mục tiêu đi, nếu không không phải là lãng phí một thân vũ kỹ của ngươi?”
Tạp La cũng nói theo:” Đúng, không bằng người đến Độc Cô gia tộc ở Ngu Nặc quận đi. Chúng ta huynh đệ cùng một chỗ cũng vui hơn!”
Người khác vốn là chồng xướng vợ theo, nhưng đối với đôi tình lữ này lại hoàn toàn trái ngược vợ xướng chồng theo. Tạp La đúng là rất nghe lời Độc Cô Phượng, cho dù thực lực của hắn đã có thể so sánh với bạn gái, thậm chí mạnh hơn.
Tạp La nguyên vốn cũng là tiêu điểm chiêu lãm lần này, nhưng hắn đã công khai tỏ vẻ theo Độc Cô Phượng vì Độc Cô gia tộc Ngu Nặc quận dốc sức, làm cho người khác hoàn toàn hết hi vọng.
Hiện tại Cổ Diêu đã nhận được mấy chục phong thư mời, số lượng cũng không tính là nhiều, đối với tốt nghiệp sinh của Thần thánh học viện mà nói thậm chí là ít đến mức đáng thương.
Nhưng mấy chục phong thư mời này chất lượng tuyệt đối siêu cao, tất cả đều từ các thế lực mạnh nhất trên đại lục. Các tiểu thế lực khác mặc dù thèm thuồng khối thịt béo này, nhưng trong lòng biết rõ không có sức mà cạnh tranh nên đã sớm bỏ qua rồi.
Cổ Diêu trong tài liệu mặc dù rõ ràng viết chí hướng là ”võ sĩ tự do” bốn chữ, nhưng các thế lực lớn cùng không quan tâm lắm, căn cứ theo kinh nghiệm, rất nhiều tốt nghiệp sinh có chí hướng võ sĩ tự do cũng sẽ thay đổi chủ ý dưới đãi ngộ phong phú.
Việc chiêu lãm Cổ Diêu cũng đã đến giai đoạn gay cấn, tiền tài đãi ngộ có vẻ phi thường lãnh bạc, những người như hắn sau này căn bản là không lo thiếu tiền. Có chút thế lực thậm chí đã đưa ra cả chức đô úy, chỉ cần Cổ Diêu gật đầu, như vậy hắn lập tức có thể trở thành tiểu thống lĩnh của năm trăm tinh nhuệ võ sĩ.
Chức hàm này chỉ là trung bình, nhưng đừng quên Cổ Diêu vừa mới tốt nghiệp mà thôi, bình thường các thế lực cũng sẽ cho tốt nghiệp sinh trước tiên ở chức vị thấp ma luyện một hai năm mới tấn chức, như Cổ Diêu còn chưa bước ra khỏi đại môn của Học viện đã được chức đô úy vốn là cực kỳ hiếm thấy, coi như các thế lực lớn ngầm nói với hắn - nếu như gia nhập chúng ta, sau này cam đoan ngươi tiền đồ vô lượng.
Các thế lực gửi thư mời... thế lực yếu nhất Mặc Phỉ đô cũng đưa ra đãi ngộ ngoài chức đô úy, lĩnh chủ thậm chí còn đồng ý đem ba nữ nhi của mình, cũng là ba đệ nhất mỹ nữ gả cho Cổ Diêu, tâm cầu hiền có thể thấy được.
Có vài thế lực thì dùng bài “bằng hữu”, thông qua đồng học của lớp Cổ Diêu khuyên bảo, hy vọng hắn tiếp nhận yêu cầu, ngay cả bát đại cổ tộc cũng không ngoại lệ. Độc Cô Phượng cũng được gia tộc địa chỉ thị, cầu Cổ Diêu gia nhập Ngu Nặc quận.
Cổ Diêu sờ sờ mũi: ”ha ha, Độc Cô Phượng, ngươi hẳn là rất rõ ràng, ta là người không thích chịu quản thúc. Thôi, điển lễ tốt nghiệp sắp bắt đầu rồi, ta đi trước, các ngươi hai người chậm rãi tâm tình đi, hắc!”
Nói xong hắn vung hai tay, nhảy thẳng xuống.
Đây chính là hơn trăm thước độ cao, bất quá Độc Cô Phượng cùng Tạp La cũng không vì hắn mà lo lắng, bọn họ rất rõ ràng khinh công của Cổ Diêu trác tuyệt cỡ nào.
Tạp La nói thầm nói: ”Ai, tiểu tử này! thật vất vả mới tìm được hắn, nói chuồn mất là chuồn mất luôn, làm cái gì võ sĩ tự do hả, thực là không có tiền đồ. Phượng Phượng, ngươi yên tâm, trở lại kí túc xá ta sẽ khuyên hắn lần nữa, cho đến khi hắn đáp ứng mới thôi!”
“Quên đi, hắn không phải muốn làm võ sĩ tự do, mà là có mục tiêu khác! Ta chỉ là giao việc mới làm thôi, như thế này là được rồi.” Độc Cô Phượng nhướng mày: ”Còn nữa, đừng gọi ta Phượng Phượng, nghe ghê lắm!”
Tạp La nghiêm mặt nói:”Chỉ thân thiết một điểm vậy thôi mà, được rồi, lão Nhị rốt cuộc muốn cái gì đây, tại sao không nói với chúng ta ?”
Độc Cô Phượng lần này không có kháng nghị gì, chỉ là thở dài:”Hắn muốn thứ gì đó chúng ta không đáp ứng được, có lẽ trên đời không ai đáp ứng được!”
Tạp La tràn đầy nghi vấn:”Cái gì, chẳng lẻ là sao trên trời, dựa vào, lão Nhị chẳng lẻ muốn ta giúp hắn đem sao hái xuống cũng không được?”
Ngay lúc hai người nói mấy câu chuyện phiếm này, Cổ Diêu đã rơi xuống cách mặt đất hơn mười thước.
Đương nhiên, Thần thánh học viện tốt nghiệp sinh tổng thành tích đứng thứ năm sẽ không tiện chân ngã chết như vậy.
Cổ Diêu thân thể tại không trung uốn mình, như chim yến phiêu nhiên lướt đi, vững vàng rơi xuống mặt đất, động tác liên hoàn mà tự nhiên.
Từ sau khi cùng La Thi Mị âm dương giao hòa, đấu khí mất khống chế ngoài ý muốn cũng không tái phát sinh mà thuần phục, trở thành công cụ của Cổ Diêu. Thân thể cũng không tiếp tục tự hấp thu nguyên tố lực lượng từ không khí nữa, nhưng khi đó hắn đã có trụ cột vững chắc rồi, trải qua tu luyện chung quy có thể đề cao liên tục.
Đúng lúc đó, Cổ Diêu lại gặp một nữ tử khác đang đi tới.
Sau bốn năm, mỗi người ai cũng biến hóa, từng bước từng bước thành thục hơn, cả bề ngoài cũng như tâm lý.
Mười tám tuổi, hôm nay Đoan Mộc Tình xinh đẹp linh tú hơn nhiều rồi.
Xem bộ dáng này cũng không phải là xảo ngộ.
Cổ Diêu mở miệng trước nói:”Đoan Mộc Tình, có chuyện gì sao?”
Trong mấy năm nay, hai người vẫn duy trì quan hệ không mặn không nhạt, thủy chung không cách nào càng tiến thêm một bước, chủ yếu nguyên nhân là bởi Cổ Diêu.
Sau khi Hàn Đan bị bắt đi, Cổ Diêu vượt qua mấy tháng thống khổ, sau đó Đoan Mộc Tình thử thăm dò lại một lần nữa đưa ra cái vấn đề kia.
Song Cổ Diêu lập tức phủ nhận, sau đó mấy năm kế tiếp, hắn đem toàn bộ tinh lực vào học tập cùng huấn luyện, đối với bất cứ chuyện gì khác cũng đều không hứng thú, ngày qua ngày, thẳng đến lúc tốt nghiệp.
Đoan Mộc Tình do dự:”Cổ Diêu, ta đại biểu Đoan Mộc gia tộc hướng ngươi phát ra yêu cầu, hy vọng ngươi có thể gia nhập Lan Tư quận, có được không?”
Cùng là yêu cầu, Cổ Diêu đã cự tuyệt qua rất nhiều, kể cả đại ca Hạ Hầu Cẩn, em dâu tương lai Độc Cô Phượng cũng không hề làm hắn xao động.
Nhưng lần này yêu cầu lại khác, nó đến từ Đoan Mộc gia tộc, đến từ Đoan Mộc Tình, có ý nghĩa rất quan trọng.
Nếu như tiếp nhận yêu cầu, như vậy Cổ Diêu có thể trở thành thành viên của Lan Tư quận, không hề nghi ngờ sẽ được coi trọng.
Sau đó hắn tự tin bằng vào năng lực của chính mình tiến tới, sau này, có lực lượng, có địa vị hắn có thể danh chính ngôn thuận mà theo đuổi Đoan Mộc Tình, nhân tài ưu tú như hắn Đoan Mộc gia tộc hẳn là sẽ rất hài lòng, chính là trở thành chàng rể may mắn cũng không phải là hy vọng xa vời.
Ngày đó, không phải hắn đã từng mong ước như vậy khi tiến nhập học viện sao?
Nguyện vọng đã trong tầm tay, cái này tựa hồ căn bản không cần do dự.
Cổ Diêu trầm mặc rồi một hồi lâu, nhưng lại chậm rãi phun ra hai chữ:” xin lỗi!”
Trung tuần tháng sáu không phải thời gian thu nhận tân sinh, mà là lúc học viên năm thứ tư tốt nghiệp ra trường.
Tốt nghiệp Thần thánh học viện, không thể nghi ngờ đều là nhân tài trong nhân tài, lịch sử cũng chứng thực điểm này, học viên từ Thần thánh học viện đi ra tuyệt đại đa số ở bên ngoài dương danh lập vạn, thậm chí không ít trở thành nhân tài xuất chúng, lưu danh sử sách. Vì vậy mỗi năm có rất nhiều thế lực tới chiêu mộ nhân tài ở đây.
Vì vậy hàng năm vào gần tháng sáu, các thế lực trên đại lục đều đã đều phái sứ giả tới Thánh Vực, hết sức mời chào mấy vị đệ tử về giúp thế lực mình.
Bất quá các sứ giả chỉ có thể tạm thời ở bên ngoài Thánh Vực án binh bất động, bởi vì trước điển lễ tốt nghiệp, Học viện cấm học viên tiếp xúc hiệp đàm cùng bất cứ thế lực nào.
Mặc dù như vậy, sứ giả cũng có rất nhiều việc để làm, danh sách tốt nghiệp mà Thần thánh học viện công bố cũng đủ để bọn họ nghiên cứu tư liệu học viên đến đau đầu.
Trong tư liệu này có đầy đủ thành tích học tập bốn năm tại Thần thánh học viện của mỗi học viên: học tịch, tuổi, giới tính, xuất thân, hệ ban cấp, đặc điểm vũ kỹ, điểm tất cả các kỳ kiểm tra cuối tháng, thứ hạng trong kỳ thi đấu hàng năm, biểu hiện trong nhiệm vụ thực tập, thành tích tốt nghiệp...
Tư liệu của mỗi học viên chỉ có vài tờ, nhưng là mấy ngàn người tốt nghiệp cộng lại, lượng công việc nhiều ít có thể tưởng tượng được.
Muốn mời chào học viên tốt nghiệp Thần thánh học viện là cả một nghệ thuật, không chỉ đơn giản là xem xét tổng thành tích như vậy, trong tư liệu nếu có bất cứ thứ gì đặc biệt đều có thể ảnh hưởng đến kết quả.
Tỷ như Hạ Hầu Cẩn, tổng thành tích tốt nghiệp đứng đầu, theo đạo lý không hề nghi ngờ vốn là trọng điểm khắp nơi mời chào, nhưng lại chưa người nào tốn công phu trên người hắn, vì không làm cũng biết sẽ uổng phí thời gian cùng tinh lực. Bởi vì Hạ Hầu Cẩn sau khi tốt nghiệp sẽ trở lại Hạ Hầu gia tộc quản lý Tấn Ngộ quận.
Độc Cô Phượng, huynh muội Đoan Mộc Tích, Đông Phương Lộ, Hách Liên Kiếm là người của bát đại cổ tộc cũng tương tự như vậy.
Ngoài ra còn có Giang Nhã Tĩnh bài danh thứ chín khẳng định cũng sẽ quay về Ngưng Ca đô hiệp trợ phụ thân, đồng dạng có thể loại ra khỏi danh sách.
Cho nên, bối cảnh gia đình vốn là thứ các sứ giả các nghiên cứu nhiều nhất. Thanh niên anh kiệt của các thế lực lớn, khả năng mời chào được là cực kỳ bé nhỏ.
Tiếp theo, biểu hiện trong nhiệm vụ thực tập cũng là trọng điểm chú ý của các sứ giả.
Trong lúc thực hiện nhiệm vụ thực tập mà thoát ly quần thể, người có tính kỷ luật thấp, ấn tượng tốt cũng sẽ giảm đi. Phải biết rằng quản lý quận huyện thành trì chính là công việc đoàn thể hạng nhất, nếu như lúc không có thượng cấp mà làm trái mệnh lệnh, ảnh hưởng tới công việc chung, cho dù người này vũ kỹ cao cường cũng không được mời. Mà ai đã từng làm đội trưởng, phó đội trưởng trong nhiệm vụ thực tập thì được ưu ái hơn. Bởi vì bọn họ từng có kinh nghiệm quản lý, có thể nhanh chóng thích ứng.
Ngoài ra, tính cách cũng phải chú ý đến: cô tích, lãnh ngạo, tự đại hay nhát gan, do dự, thiếu quyết đoán. Hai hướng cực đoan đó đều không tốt. Còn có, nếu biết học viên mình muốn chiêu lãm thích hay cần cái gì, xác suất thành công cũng cao hơn.
Không chỉ vậy, chí hướng của mỗi học viên cũng là nhân tố ảnh hưởng, hoặc là người đã được các đại thế lực ngắm đến, thì tiểu thế lực đừng vọng tưởng gì nữa.
Ngoài ra còn phải chú ý rất rất nhiều điểm nữa. Tóm lại, chiêu lãm học viên tốt nghiệp Thần thánh học vốn là chuyện vô cùng phức tạp, bình thường các nhóm sứ giả đều hoạt động đơn độc, sau đó tham khảo các tư liệu, xem ai mình có khả năng chiêu lãm, ai không thể để lên kế hoạch chiêu lãm người phù hợp.
Trong danh sách học viên cũng chia ra vài loại, tỷ như đối tượng trọng điểm, đối tượng bình thường, đối tượng dự bị ba loại.
Đối tượng trọng điểm ý chính là cần phải toàn lực mời chào rồi, nhưng cũng không phải là đối tượng lý tưởng, đối tượng lý tưởng tự nhiên là những người vũ kỹ cao minh, kỷ luật đoàn đội tốt, trong quá trình học không mắc lỗi, không bị phạt, nhưng những học viên như vậy cũng không phải ai cũng có tư cách chiêu lãm.
Biết được tình huống này, tỷ như tiểu thế lực bọn họ có tự biết sức mình, lấy đối tượng dự bị của các thế lực khác làm trọng điểm của mình.
Phải biết rằng thời gian quý giá, trong công việc phải giành giật từng giây mới đoạt được tiên cơ, nếu như phí thời gian với những đối tượng không thực tế như học viên ưu tú, như các học viên còn lại sẽ nhanh chóng bị các thế lực khác đưa ra điều kiện hậu hĩnh mà chiêu lãm mất, đến lúc hối hận đã không kịp rồi.
Tại các học viện khác danh tiếng thấp hơn, trên cơ bản đều là các thế lực chọn người, bất quá Thần thánh học viện lại ngược lại, là học viên chọn thế lực, đây là bởi thực lực của bọn họ, bởi vì ưu tú nên học viên có quyền lựa chọn.
Sau khi trải qua sơ tuyển các thế lực lớn đã lên danh sách đối tượng trọng điểm, mà đứng đầu là - Cổ Diêu!
“Cổ Diêu, nam, mười chín tuổi, quê quán không rõ, mồ côi cha mẹ, từ nhỏ đã phải lưu lãng, thông qua thí tập tiến nhập Thần thánh học viện Vũ áo bộ tự do hệ ban chín. Thí tập thành tích vừa đạt tiêu chuẩn, từ lúc trở thành học viên chính thức kỳ kiểm tra cuối tháng thành tích đứng cuối, ba tháng sau tiến thêm một bậc, đứng áp chót ……”
Thành tích nghe có vẻ không có gì nổi bật, nhưng là bắt đầu từ lúc lên một bậc đó, truyền kỳ bắt đầu.
“Cuối tháng thứ tư thành tích đột nhiên tăng mạnh, hơn nữa quá trình tiến bộ duy trì liên tục, đến kỳ kiểm tra cuối tháng cuối cùng của năm nhất đứng thứ ba mươi bảy, phá cách tham dự kỳ thi đấu hàng năm. Kỳ thi đấu hàng năm tích phân bằng không, nhưng trong đó có hai trận trận đấu nổi trội: đánh bại ám khí hệ năm nhất ban hai ưu tú sinh Mộc Linh Linh, cùng với tự do hệ năm nhất ban một ưu tú sinh Hách Liên Kiếm. Đến năm thứ hai mặc dù là học viên của tự do hệ bình thường ban, nhưng tổng thành tích đứng thứ sáu toàn học viện, năm thứ ba cuối kỳ thành tích đứng thứ tư, năm thứ tư cuối kỳ thành tích đứng thứ hai, tổng thành tích tốt nghiệp đứng thứ năm! Trong quá trình học không phạm lỗi nào, trừ năm nhất ra, các học kỳ còn lại đều đạt được học bổng cao nhất, bốn lần nhiệm vụ thực tập biểu hiện ưu tú!”
Không cha không mẹ, tức là hắn không hề có bối cảnh gia đình, người nào cũng có thể mời chào. Người xuất thân thảo mãng, bình thường đều rất trung thành.
Từ thí tập tiến nhập Thần thánh học viện, sau đó đột phá như hỏa tiễn, cho đến khi tốt nghiệp cũng chưa từng đình chỉ nói rõ hắn là một người chăm chỉ, khắc khổ, mà phi thường thông minh, huống hồ lại còn trẻ như vậy, chưa đến hai mươi tuổi, tiền đồ vô hạn lượng.
Tổng thành tích đứng thứ năm, sau Hạ Hầu Cẩn, Đoan Mộc Tích, Độc Cô Phượng, Tạp La, nhưng chớ quên, tổng thành tích là Học viện tổng hợp từ bốn năm học, bị điểm năm đầu kéo xuống mới bị đứng thứ năm. Hắn năm thứ tư đứng thứ hai, chỉ thấp hơn hổ uy kim cương nội công cao thủ Hạ Hầu Cẩn. Nói cách khác, hắn bây giờ thậm chí có thể đã cao hơn Đoan Mộc Tích, Độc Cô Phượng, ít nhất cũng tương xứng!
Trong quá trình học không phạm lỗi nào, nhiệm vụ thực tập biểu hiện ưu tú, nói rõ hắn là một người tuân thủ kỷ luật.
Một người cái xuất thân thảo mãng, chăm chỉ, thông minh, vì cường đại mà không ngừng phấn đấu. Cuối cùng đạt được thành tựu trác tuyệt. Là thanh niên thiên tài lại chăm chỉ cố gắng, vô luận từ mặt nào xem xét, cũng làm cho thế lực khắp nơi động tâm, xếp vào danh sách trọng điểm là chuyện đương nhiên.
Nếu như muốn bới lông tìm vết thì chỉ có một sự tình. Lúc học năm nhất, từng xông vào phòng vệ sinh nữ, trước mặt các nữ sinh công khai phơi bày tiểu đệ đệ.
Mặc dù Đông Phương Lộ không tố cáo lên Học viện. Học viện vẫn đưa cái đó vào tư liệu của Cổ Diêu, chỉ là không có hình thức xử phạt.
Cái này làm cho người ta không biết nên khóc hay cười, ai cũng nghĩ không ra thiên tài phát triển gần như hoàn mĩ này, dĩ nhiên lại có sở thích biến thái như vậy.
Được rồi, coi như là hắn chăm chỉ huấn luyện nhiều áp lực nên phát tác tâm tình, thuần túy là tai nạn, hơn nữa sau này sự tình đó cũng không tái phát sinh, các thế lực lớn đều tự nói với nhau như vậy, sau đó không ngần ngại đem Cổ Diêu đặt ở vị trí thứ nhất trong danh sách, đem hết toàn lực chiêu lãm.
Bên ngoài các sứ giả hao tổn tâm tư tìm mọi cách chiêu lãm, trong Học viện cũng rất bận rộn.
Mặc dù không cho phép trực tiếp gặp mặt nói chuyện với nhau, bất quá sứ giả các đều hiển lộ thần thông, thông qua các loại phương pháp đặc biệt đem thư mời đưa đến tay học viên mình muốn.
Trong thư mời có các loại đãi ngộ, tỷ như cho đảm nhiệm quan chức, cho khu nhà cấp cao, thù lao, phúc lợi đủ loại đa dạng, không thứ gì không có.
Trên cơ bản mỗi học viên nhận được một trăm thư mời, mà học viên trung bình lại thu được thư mời nhiều nhất, thậm chí hơn một ngàn, bởi vì thế lực lớn nhỏ gì cũng đều đem nhóm này vào danh sách.
Các học viên từ mớ thư mời này mà chọn ra thứ thích hợp nhất với mình, cái này quan hệ tới vận mệnh cùng tiền đồ của bọn họ. Ngoại trừ đãi ngộ ra, những thứ phải cân nhắc cũng có rất nhiều.
Nếu như muốn cuộc sống hòa bình yên lặng, không nên chọn các thế lực chiến hỏa bốc tưng bừng, mâu thuẫn không ngớt; thế lực lớn bối cảnh to lớn, nhưng nhân tài đông đúc, tiền đồ phát triển sau này khó khăn hơn tiểu địa phương; nếu như lựa chọn rồi thành trì ở sa mạc, đừng nghĩ tới hưởng thụ hoa thơm chim hót, phong quang minh mị khí trời ấm áp tươi đẹp, mà tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý thích ứng với bão cát mưa bụi.
Phải lựa chọn cũng là một chuyện đau đầu, bởi vì chung quy cảm giác cái này không sai, cái kia cũng tốt lắm, cái này tựa hồ có chút vấn đề, cái kia cũng không thích hợp.
Lúc này những người tiêu sái trừ đám Hạ Hầu Cẩn không hề lo lắng, cũng chỉ có học viên có mục đích vì tự do, võ sĩ tự do mà thôi. Họ không quan tâm tới bất cứ thế lực gì, chỉ muốn một mình hoặc cùng người chung chí hướng kết bạn xông xáo đại lục, tiêu diêu tự tại, không bị ước thúc.
Nhưng là học viên có chí hướng võ sĩ tự do cũng không nhiều, mà thứ càng nhiều người thích hơn chính là quyền thế, mà quyền thế, thứ này chỉ có thông qua làm việc cho các thế lực mới có thể đạt được.
Đồng thời võ sĩ tự do cũng bị coi là người lang thang phóng đãng không có chí khí, Học viện cũng không mong muốn tốt nghiệp sinh lựa chọn con đường này.
Ở trung tâm của Thần thánh học viện, đứng sừng sững một tòa tháp, tên là Thần thánh chi tháp. Tháp cao hơn trăm thước, vốn là kiến trúc cao nhất Thánh Vực, là biểu tượng của Học viện.
Lúc này, trên đỉnh Thần thánh chi tháp có một thanh niên đang, hắn đầu gối lên hai tay, chân đu đưa, trong miệng ngậm một cây cẩu vĩ thảo (cỏ đuôi chó), nhàn nhã nhìn trời chiều.
Từ quần áo và giáo huy có thể phán đoán, hắn là Thần thánh học viện tốt nghiệp sinh năm thứ tư. Khi những người khác đều bề bộn công việc lựa chọn thư mời, những người nhẩn nha như hắn quả thật rất ít.
Thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú còn hơn tương lai cùng tiền đồ, chính là trời chiều bảng lảng hoàng hôn trước mắt.
“Lão Nhị!” theo tiếng la, một thanh niên khác từ dưới tháp bay lên.
Thanh niên đó có chút cao lớn, cũng có chút khô gầy, tóc loạn bồng bồng, hai vành mắt màu đen, nhìn như gấu mèo.
Bên cạnh thanh niên là một nữ tử vóc người cao gầy, nàng xinh đẹp, nhưng bộ dáng lạnh như băng : ”Cổ Diêu, ngươi nhàn nhã quá nhỉ!”
Thanh niên đang nằm trên tháp đứng lên, mỉm cười: “Ngươi cũng biết, ta chỉ là một võ sĩ tự do nho nhỏ mà thôi.”
Thanh niên này, bất ngờ chính là người mà các thế lực lớn đều cạnh tranh chiêu lãm - Cổ Diêu!
So sánh với thiếu niên của bốn năm trước, Cổ Diêu bây giờ rõ ràng đã khác nhiều rồi.
Đầu tiên trực tiếp thể hiện ở bên ngoài nhất là thân hình cao ngất, hắn so với thanh niên cao gầy cùng với nữ tử còn cao hơn nửa cái đầu. Khí lực kiện tráng, cánh tay trần hết sức rắn chắc, ẩn chứa cường đại bạo phát lực.
Bốn năm trước vốn còn ngây thơ <@Ôi ngây thơ, 2 em rồi mà còn ngây thơ>, bốn năm sống trong Học viện đã trải qua rất nhiều chuyện, Cổ Diêu rõ ràng đã thành thục rồi.
Mà thanh niên vành mắt đen đến cùng với nữ tử chính là Tạp La cùng Độc Cô Phượng, tại năm nhất thua trong kỳ thi đấu lại phát sinh tình cảm yêu đương. Sau khi biểu lộ nhưng lại bị cự tuyệt Tạp La cũng không buông tha, ngược lại còn cố gắng hơn, thành tích sau bốn năm cuối cùng đã hơn Độc Cô Phượng.
Nói cách khác, hắn so với Độc Cô Phượng mạnh hơn, có tư cách theo đuổi nàng.
Độc Cô Phượng rốt cục bị vị luyện kim thuật sư có ý chí cứng cỏi này đả động, đã đồng ý làm bạn gái hắn, bây giờ hai người đã trở thành đôi tình lữ cực kỳ được hâm mộ.
Nhiệm vụ thực tập trong bốn năm, ba người đều phân vào tổ A. Hơn nữa theo quan hệ của Tạp La, Độc Cô Phượng cũng như là em dâu của Cổ Diêu rồi, hai người cũng hiểu nhau khá rõ.
Độc Cô Phượng cau mày nói: ”Cổ Diêu, ngươi thật muốn trở thành võ sĩ tự do, cả ngày không có việc gì làm sao, chung quy cũng nên đặt cho mình một mục tiêu đi, nếu không không phải là lãng phí một thân vũ kỹ của ngươi?”
Tạp La cũng nói theo:” Đúng, không bằng người đến Độc Cô gia tộc ở Ngu Nặc quận đi. Chúng ta huynh đệ cùng một chỗ cũng vui hơn!”
Người khác vốn là chồng xướng vợ theo, nhưng đối với đôi tình lữ này lại hoàn toàn trái ngược vợ xướng chồng theo. Tạp La đúng là rất nghe lời Độc Cô Phượng, cho dù thực lực của hắn đã có thể so sánh với bạn gái, thậm chí mạnh hơn.
Tạp La nguyên vốn cũng là tiêu điểm chiêu lãm lần này, nhưng hắn đã công khai tỏ vẻ theo Độc Cô Phượng vì Độc Cô gia tộc Ngu Nặc quận dốc sức, làm cho người khác hoàn toàn hết hi vọng.
Hiện tại Cổ Diêu đã nhận được mấy chục phong thư mời, số lượng cũng không tính là nhiều, đối với tốt nghiệp sinh của Thần thánh học viện mà nói thậm chí là ít đến mức đáng thương.
Nhưng mấy chục phong thư mời này chất lượng tuyệt đối siêu cao, tất cả đều từ các thế lực mạnh nhất trên đại lục. Các tiểu thế lực khác mặc dù thèm thuồng khối thịt béo này, nhưng trong lòng biết rõ không có sức mà cạnh tranh nên đã sớm bỏ qua rồi.
Cổ Diêu trong tài liệu mặc dù rõ ràng viết chí hướng là ”võ sĩ tự do” bốn chữ, nhưng các thế lực lớn cùng không quan tâm lắm, căn cứ theo kinh nghiệm, rất nhiều tốt nghiệp sinh có chí hướng võ sĩ tự do cũng sẽ thay đổi chủ ý dưới đãi ngộ phong phú.
Việc chiêu lãm Cổ Diêu cũng đã đến giai đoạn gay cấn, tiền tài đãi ngộ có vẻ phi thường lãnh bạc, những người như hắn sau này căn bản là không lo thiếu tiền. Có chút thế lực thậm chí đã đưa ra cả chức đô úy, chỉ cần Cổ Diêu gật đầu, như vậy hắn lập tức có thể trở thành tiểu thống lĩnh của năm trăm tinh nhuệ võ sĩ.
Chức hàm này chỉ là trung bình, nhưng đừng quên Cổ Diêu vừa mới tốt nghiệp mà thôi, bình thường các thế lực cũng sẽ cho tốt nghiệp sinh trước tiên ở chức vị thấp ma luyện một hai năm mới tấn chức, như Cổ Diêu còn chưa bước ra khỏi đại môn của Học viện đã được chức đô úy vốn là cực kỳ hiếm thấy, coi như các thế lực lớn ngầm nói với hắn - nếu như gia nhập chúng ta, sau này cam đoan ngươi tiền đồ vô lượng.
Các thế lực gửi thư mời... thế lực yếu nhất Mặc Phỉ đô cũng đưa ra đãi ngộ ngoài chức đô úy, lĩnh chủ thậm chí còn đồng ý đem ba nữ nhi của mình, cũng là ba đệ nhất mỹ nữ gả cho Cổ Diêu, tâm cầu hiền có thể thấy được.
Có vài thế lực thì dùng bài “bằng hữu”, thông qua đồng học của lớp Cổ Diêu khuyên bảo, hy vọng hắn tiếp nhận yêu cầu, ngay cả bát đại cổ tộc cũng không ngoại lệ. Độc Cô Phượng cũng được gia tộc địa chỉ thị, cầu Cổ Diêu gia nhập Ngu Nặc quận.
Cổ Diêu sờ sờ mũi: ”ha ha, Độc Cô Phượng, ngươi hẳn là rất rõ ràng, ta là người không thích chịu quản thúc. Thôi, điển lễ tốt nghiệp sắp bắt đầu rồi, ta đi trước, các ngươi hai người chậm rãi tâm tình đi, hắc!”
Nói xong hắn vung hai tay, nhảy thẳng xuống.
Đây chính là hơn trăm thước độ cao, bất quá Độc Cô Phượng cùng Tạp La cũng không vì hắn mà lo lắng, bọn họ rất rõ ràng khinh công của Cổ Diêu trác tuyệt cỡ nào.
Tạp La nói thầm nói: ”Ai, tiểu tử này! thật vất vả mới tìm được hắn, nói chuồn mất là chuồn mất luôn, làm cái gì võ sĩ tự do hả, thực là không có tiền đồ. Phượng Phượng, ngươi yên tâm, trở lại kí túc xá ta sẽ khuyên hắn lần nữa, cho đến khi hắn đáp ứng mới thôi!”
“Quên đi, hắn không phải muốn làm võ sĩ tự do, mà là có mục tiêu khác! Ta chỉ là giao việc mới làm thôi, như thế này là được rồi.” Độc Cô Phượng nhướng mày: ”Còn nữa, đừng gọi ta Phượng Phượng, nghe ghê lắm!”
Tạp La nghiêm mặt nói:”Chỉ thân thiết một điểm vậy thôi mà, được rồi, lão Nhị rốt cuộc muốn cái gì đây, tại sao không nói với chúng ta ?”
Độc Cô Phượng lần này không có kháng nghị gì, chỉ là thở dài:”Hắn muốn thứ gì đó chúng ta không đáp ứng được, có lẽ trên đời không ai đáp ứng được!”
Tạp La tràn đầy nghi vấn:”Cái gì, chẳng lẻ là sao trên trời, dựa vào, lão Nhị chẳng lẻ muốn ta giúp hắn đem sao hái xuống cũng không được?”
Ngay lúc hai người nói mấy câu chuyện phiếm này, Cổ Diêu đã rơi xuống cách mặt đất hơn mười thước.
Đương nhiên, Thần thánh học viện tốt nghiệp sinh tổng thành tích đứng thứ năm sẽ không tiện chân ngã chết như vậy.
Cổ Diêu thân thể tại không trung uốn mình, như chim yến phiêu nhiên lướt đi, vững vàng rơi xuống mặt đất, động tác liên hoàn mà tự nhiên.
Từ sau khi cùng La Thi Mị âm dương giao hòa, đấu khí mất khống chế ngoài ý muốn cũng không tái phát sinh mà thuần phục, trở thành công cụ của Cổ Diêu. Thân thể cũng không tiếp tục tự hấp thu nguyên tố lực lượng từ không khí nữa, nhưng khi đó hắn đã có trụ cột vững chắc rồi, trải qua tu luyện chung quy có thể đề cao liên tục.
Đúng lúc đó, Cổ Diêu lại gặp một nữ tử khác đang đi tới.
Sau bốn năm, mỗi người ai cũng biến hóa, từng bước từng bước thành thục hơn, cả bề ngoài cũng như tâm lý.
Mười tám tuổi, hôm nay Đoan Mộc Tình xinh đẹp linh tú hơn nhiều rồi.
Xem bộ dáng này cũng không phải là xảo ngộ.
Cổ Diêu mở miệng trước nói:”Đoan Mộc Tình, có chuyện gì sao?”
Trong mấy năm nay, hai người vẫn duy trì quan hệ không mặn không nhạt, thủy chung không cách nào càng tiến thêm một bước, chủ yếu nguyên nhân là bởi Cổ Diêu.
Sau khi Hàn Đan bị bắt đi, Cổ Diêu vượt qua mấy tháng thống khổ, sau đó Đoan Mộc Tình thử thăm dò lại một lần nữa đưa ra cái vấn đề kia.
Song Cổ Diêu lập tức phủ nhận, sau đó mấy năm kế tiếp, hắn đem toàn bộ tinh lực vào học tập cùng huấn luyện, đối với bất cứ chuyện gì khác cũng đều không hứng thú, ngày qua ngày, thẳng đến lúc tốt nghiệp.
Đoan Mộc Tình do dự:”Cổ Diêu, ta đại biểu Đoan Mộc gia tộc hướng ngươi phát ra yêu cầu, hy vọng ngươi có thể gia nhập Lan Tư quận, có được không?”
Cùng là yêu cầu, Cổ Diêu đã cự tuyệt qua rất nhiều, kể cả đại ca Hạ Hầu Cẩn, em dâu tương lai Độc Cô Phượng cũng không hề làm hắn xao động.
Nhưng lần này yêu cầu lại khác, nó đến từ Đoan Mộc gia tộc, đến từ Đoan Mộc Tình, có ý nghĩa rất quan trọng.
Nếu như tiếp nhận yêu cầu, như vậy Cổ Diêu có thể trở thành thành viên của Lan Tư quận, không hề nghi ngờ sẽ được coi trọng.
Sau đó hắn tự tin bằng vào năng lực của chính mình tiến tới, sau này, có lực lượng, có địa vị hắn có thể danh chính ngôn thuận mà theo đuổi Đoan Mộc Tình, nhân tài ưu tú như hắn Đoan Mộc gia tộc hẳn là sẽ rất hài lòng, chính là trở thành chàng rể may mắn cũng không phải là hy vọng xa vời.
Ngày đó, không phải hắn đã từng mong ước như vậy khi tiến nhập học viện sao?
Nguyện vọng đã trong tầm tay, cái này tựa hồ căn bản không cần do dự.
Cổ Diêu trầm mặc rồi một hồi lâu, nhưng lại chậm rãi phun ra hai chữ:” xin lỗi!”
Tác giả :
Vô Xỉ Đạo Tặc