Vô Sắc Vô Hoan
Chương 64
Cầm thú Đại hiệp
Edit: Pb.M
Convert: TTV
Bầy sói chầm chậm bỏ đi theo ánh sáng mặt trời lên cao.
Thác Bạt vội vàng giục ngựa kéo xe phi nhanh lên đường. Ta nhìn mặt trời tính toán một chút, hắn đi tới phương hướng Kỳ Liên Sơn vị trí tây nam, biết hắn là người giữ chữ tín khiến ta cảm động rất nhiều, rốt cục buông tha khúc mắc. Trên đường tịch liêu hắn ngồi ở ngoài ta ngồi trong xe nhịn không được đánh tiếng bắt chuyện.
Hắn hỏi ta cùng Thạch Đầu chuyện khi đó, ta hào hứng nói:“Tên gia hoả kia là vua trong nhóm trẻ con đánh gà đấu chó một phen bản lĩnh. Từ sau khi làm gãy răng cửa của ta cố ý mấy chuyện xấu mà không có gập ghềnh tranh chấp vẫn tiếp tục. Trộm khoai lang hái quả dại bắt cá mò trộm trứng chim……Đến là hồ nháo. Mùa đông còn chạy trên mặt băng chơi không may rớt xuống sông, sợ tới mức ta ở trên bờ cuồng loạn kêu cứu. Sau đó hắn phát sốt suốt, ở nhà bọc chăn bông bốn năm ngày uống thiệt nhiều dược mới đỡ, còn bị cha hắn đánh cho một trận. Ngày hôm sau tiếp tục nghịch ngợm…… Khi ta học dệt vải hắn chạy vào chơi liền làm hỏng khung cửi khiến cho lại bị đánh cho nên hắn bây giờ da đặc biệt dày đều nhờ bị đánh mà ra. Chưa hết còn hại ta cùng nhau không hay ho bị bà ngoại phạt quỳ một thời gian dài……”
Quay trở lại càng nhiều sự tình không hay ho, ta càng không phúc hậu bóc mẽ thật nhiều khuyết điểm của tên khỉ ngốc Thạch Đầu kia, nếu bị hắn nghe thấy tám phần muốn đánh đuổi theo ta cắn. Thác Bạt nghe xong hồi lâu tâm tình rốt cục khoái trá một chút, hắn cũng cùng ta nói lại chuyện cũ về cuộc sống ở trên thảo nguyên:“ Bộ lạc của chúng ta rất nghèo túng, nhà của ta năm anh em ông nội ta săn thú tay nghề tuyệt đỉnh, thường xuyên có thể thu bắt chút da thú cùng người Hán đổi này nọ. Trừ bỏ mùa đông gian nan chút, những ngày khác hoàn hảo. Sau đó ta trộm hồ ly của em trai chơi, hắn cùng ta tranh cãi ầm ĩ, mẹ cùng chị gái xưa nay thiên vị ta liền khiển trách em trai không hiểu chuyện. Em trai tức giận trốn đi kết quả chết ở trong đàn sói hoang…… Cha tức giận đến không muốn gặp ta, sư phụ ta liền đưa cho cha mẹ hai đầu sơn dương thượng đẳng rồi đem ta mang đi.”
Sự thật với tưởng tượng chênh lệch quá xa, ta trước kia đối với hắn mưu hại em trai ruột suy đoán linh tinh, xấu hổ ngượng ngùng an ủi vài câu lại hỏi tên lai lịch của hắn.
“Ta ở trong nhà xếp thứ ba cho nên kêu Tam. Sư phụ nói rất quê mùa, làm sát thủ tên hành danh như vậy thì khí thế không bằng đối phương, liền cứng rắn đổi lại tên hiện tại cho ta…… Sư phụ là người thật thông minh, hắn nói tốt nhất định tốt.” Thác Bạt trả lời thật thân thiện.
“Tam?” Ta ngầm cúi đầu cố gắng che lại miệng lén lút vụng trộm.
Thác Bạt nhìn ta một cách kỳ quái tiếp tục nói:“Sư phụ dạy ta rất nhiều đạo lý cao cả, nhìn trúng này nọ không hạ thủ theo người khác đánh nhau, đánh không lại phải chạy trốn, uống rượu không thể quá lượng. Nữ nhân trong thiên hạ sau khi kết hôn đều vừa hung tợn vừa cố chấp không phân rõ phải trái…… Còn không bằng cưới một người đẹp mắt, bị mỹ nữ so đánh với bị đánh bởi nữ nhân xấu xí quái dị thoải mái hơn một chút.”
Ta thực câm lặng.
Thác Bạt mặt mày sầu khổ nói:“Sư nương của ta nhìn khá không hợp mắt lại còn yêu xoắn lỗ tai người. Ta hoài nghi lỗ tai phải của sư phụ lớn hơn một chút so với lỗ tai trái đều vì nàng xoắn mà ra.”
Trong lòng hắn nỗi khiếp sợ dư thừa đến mức vẫn sờ sờ lỗ tai, vẻ mặt với biểu tình lo sợ bị sư nương đánh kia làm cho ta muốn đau cả bụng .
Thác Bạt khó hiểu hỏi:“Ngươi sao vậy?”
Ớ…… Hắn không có cố ý nói chuyện chọc ta vui vẻ à?
Một đường nói nói nhanh đến lão hổ hố, ta cẩn trọng sửa sang kiểu tóc, bao bọc kỹ lưỡng dáng người, lật giở túi bao tùy thân. Sau đó phát hiện ngoại trừ dược phẩm dịch dung của bản thân, thuốc phấn rêu hoa đào để phòng sói khác cũng không mang theo. Thác Bạt từ bên ngoài đã quăng vào cái nón có treo sa lụa màu đen1 cho ta. Sau khi ta đội lên, đi trở về quán trọ hỏi chưởng quầy Thạch Đầu ở đâu.
1 Cái nón có treo sa lụa màu đen: Hắc sa đấu lạp.
Chưởng quầy hoang mang hỏi:“Các ngươi như thế nào đã trở lại rồi? Bọn họ đi tìm ngươi .”
Sau khi ta bị Thác Bạt cướp đi, Thạch Đầu không có khả năng còn ngoan ngoãn lưu lại khách sạn chờ ta trở lại. Có thể kỹ xảo xoá dấu vết theo đuổi do Thác Bạt làm thật vĩ đại, một đường không lưu lại dấu tích gì cho nên chúng ta không chạm mặt. Cổ đại không di động, máy tính,Ipod, điện thoại…… Liên hệ cực kỳ bất tiện. Song phương đều biến thành ruồi mù cũng không biết hướng bên kia tìm lên.
Thác Bạt chú ý trọng điểm:“Bọn họ?”
Chưởng quầy nói:“Vị áo lam đại hiệp kia cũng đi theo. Hắn mấy ngày nay ở hố Lão Hổ có thể hành hiệp trượng nghĩa không ít chuyện, mấy tên quỷ cổn loại hai tại quán trọ đã lâu cũng không dám quấy rối. Hắn nói ngươi đoạt vợ người ta, phải giúp huynh đệ thảo đòi lại công đạo. Nhưng mà, ngươi như thế nào lại đem vợ đưa trở về đây? Chẳng lẽ không vừa lòng đổi ý đổi một cái khác? Mụ vợ nhà ta tuy rằng bộ dạng xấu nhưng tính tình không tồi…… Ngươi có thể tùy tiện……”
Nhìn ánh mắt nóng bỏng của hắn hy vọng người khác thưởng vợ của chính mình, ta toàn thân phát lạnh. Thác Bạt cũng chút không được tự nhiên bỏ lại câu “Ta không phải hái hoa tặc” Liền vội vàng lôi kéo ta đi đến góc quán trà nhỏ cách vách thương lượng kĩ càng việc này.
“Ngươi không tranh giàng cướp đoát ắt sẽ không có chuyện gì .” Ta u oán nhìn hắn.
Thác Bạt gãi gãi đầu nói:“Bọn họ đi lưu lại dấu vết hẳn là có vẻ nhiều, chúng ta một đường hỏi thăm có lẽ có thể tìm được.”
Ta: “Nếu bọn họ gặp được người của Nam Cung Minh hoặc Long Chiêu Đường thì làm sao bây giờ? Thạch Đầu treo giải thưởng thường đơn càng ngày càng cao .”
“Một cái đầu trị giá hai mươi vạn, An Lạc Hầu thật giàu……” Thác Bạt thản nhiên mê hoặc.
“Không không!” Ta phát hiện chính mình thế mà lại ở trước mặt kẻ tham tiền nói lời nói ngu xuẩn, vội vàng lắc đầu như trống bỏi, một bộ lời hay ý đẹp “Thạch Đầu người đó còn rất coi trọng ngươi, làm anh em của ngươi. Chỉ tại ngươi mỗi ngày nhìn trộm cô vợ mà cha hắn đã định ra cho hắn, hắn ghen nên mới gây sự…… Ngươi tha thứ hắn đi huynh đệ đồng tâm hiệp lực, đồng vai sát cánstrong các ngươi không cần vì hồng nhan họa thủy xảy ra chia rẽ, quan trọng nhất đừng bán đầu của hắn……”
2 Gốc: liên tâm kì lợi đoạn vàng连心其利断金.
Thác Bạt ảm đạm nhìn ta liếc mắt một cái, đầu rủ xuống kéo dài nửa ngày, như trước không cam lòng nói:“Trừ phi hắn chịu nhận lỗi với ta! Nếu không đều đừng!”
Ta yếu ớt chỉ vào cái mũi chính mình nói:“Ngươi xác thực đã cướp đoạt vợ của hắn……”
Thác Bạt không được tự nhiên nói:“Ta đã trở lại rồi! Cho nên sai còn lại là hắn!”
Hai vị này một người ngoan cố một người ương ngạnh lớn mật, hai người bọn họ chịu nhận lỗi với nhau trừ phi tận thế ……
Đầu ta càng đau, quyết định đem vấn đề này vứt bỏ về sau lại nói.
Thác Bạt móc bàn tính ra từ trong ngực gảy vài cái, tính toán nửa ngày bản thân trị giá bao nhiêu cái đầu bò, rốt cục tỉnh táo lại nói:“Phương đại hiệp đi theo Thạch Đầu cùng một chỗ ngươi không cần lo lắng an nguy của hắn.”
Ta nói lại lời nói của Thạch Đầu đối với chính mình mấy ngày hôm trước, bất an hỏi:“Cái tên kia dùng hai tấc tế kiếm có khả năng là kẻ thù giết cha của Thạch Đầu.”
Thác Bạt giống như nghe thấy lời nói hây nhất toàn thế giới, ha ha lớn một lúc lâu: “Nha đầu ngốc! kẻ giết cha của Thạch Đầu là ai cũng không có khả năng là Phương đại hiệp. Phương đại hiệp xuất thân thấp kém, đặc biệt thương tiếc người nghèo khổ. Ngày thường hành hiệp trượng nghĩa làm việc công đạo rất được võ lâm mến trọng, lên trận còn được tiến cử thành minh chủ võ lâm ở Tây Nam. Ai muốn nói bậy về hắn một câu, đều có thể bị người dùng nước miếng làm ngập chết. Ngươi với Thạch Đầu lưỡng tình tương duyệt3, Nam Cung Minh cùng An lạc Hầu phủ muốn làm khó. Ta gom tiền mua thưởng kim sát thủ4 trên giang hồ công khai treo đơn giải thưởng cho nên trừ bỏ những đồ đệ gian ác của Phương đại hiệp, người thông suốt sẽ không khó xử chúng ta. Hơn nữa hắn võ công cao, Thạch Đầu đi theo hắn sẽ không có việc gì.”
3 Lưỡng tình tương duyệt: yêu nhau, tình yêu đến từ cả hai phía.
4 Thưởng kim sát thủ: sát thủ được thuê để giết người (giống thuê đầu gấu)
“Nguyên lai là người tốt.” Ta thoáng yên tâm trong ba khắc chung, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện suy tư hỏi “Minh chủ võ lâm? Phương đại hiệp…… Tên đầy đủ là cái gì?”
Thác Bạt nói: “Phương Phượng Tường.”
Ta ngẩn mắt, trong gốc truyện ngụy quân tử đại hiệp không phải kêu Phương Phượng Tường sao? Tên kia trong ngoài không đồng nhất, ra vẻ đạo mạo làm cho vạn người kính trọng, lén làm việc tung hoả mù5, trong bụng tâm cơ thâm trầm giống như nước mực đen. Ta vu oan một tên cầm thú nào cũng không có khả năng vu oan hắn! Thiết Đầu đại thúc chết tám phần cùng với hắn thoát không khỏi liên quan.
5 Gốc: Kê minh cẩu đạo: Bắt chước tiếng gà gáy rồi giả làm chó để ăn vụng. Nói cách khác là giả nai để gài bẫy, lùa gạt ai đó.
Nỗi buồn của Thạch Đầu.
Thác Bạt bình tĩnh tiếp tục uống trà:“ Trà của Trung Nguyên thật thơm……”
Edit: Pb.M
Convert: TTV
Bầy sói chầm chậm bỏ đi theo ánh sáng mặt trời lên cao.
Thác Bạt vội vàng giục ngựa kéo xe phi nhanh lên đường. Ta nhìn mặt trời tính toán một chút, hắn đi tới phương hướng Kỳ Liên Sơn vị trí tây nam, biết hắn là người giữ chữ tín khiến ta cảm động rất nhiều, rốt cục buông tha khúc mắc. Trên đường tịch liêu hắn ngồi ở ngoài ta ngồi trong xe nhịn không được đánh tiếng bắt chuyện.
Hắn hỏi ta cùng Thạch Đầu chuyện khi đó, ta hào hứng nói:“Tên gia hoả kia là vua trong nhóm trẻ con đánh gà đấu chó một phen bản lĩnh. Từ sau khi làm gãy răng cửa của ta cố ý mấy chuyện xấu mà không có gập ghềnh tranh chấp vẫn tiếp tục. Trộm khoai lang hái quả dại bắt cá mò trộm trứng chim……Đến là hồ nháo. Mùa đông còn chạy trên mặt băng chơi không may rớt xuống sông, sợ tới mức ta ở trên bờ cuồng loạn kêu cứu. Sau đó hắn phát sốt suốt, ở nhà bọc chăn bông bốn năm ngày uống thiệt nhiều dược mới đỡ, còn bị cha hắn đánh cho một trận. Ngày hôm sau tiếp tục nghịch ngợm…… Khi ta học dệt vải hắn chạy vào chơi liền làm hỏng khung cửi khiến cho lại bị đánh cho nên hắn bây giờ da đặc biệt dày đều nhờ bị đánh mà ra. Chưa hết còn hại ta cùng nhau không hay ho bị bà ngoại phạt quỳ một thời gian dài……”
Quay trở lại càng nhiều sự tình không hay ho, ta càng không phúc hậu bóc mẽ thật nhiều khuyết điểm của tên khỉ ngốc Thạch Đầu kia, nếu bị hắn nghe thấy tám phần muốn đánh đuổi theo ta cắn. Thác Bạt nghe xong hồi lâu tâm tình rốt cục khoái trá một chút, hắn cũng cùng ta nói lại chuyện cũ về cuộc sống ở trên thảo nguyên:“ Bộ lạc của chúng ta rất nghèo túng, nhà của ta năm anh em ông nội ta săn thú tay nghề tuyệt đỉnh, thường xuyên có thể thu bắt chút da thú cùng người Hán đổi này nọ. Trừ bỏ mùa đông gian nan chút, những ngày khác hoàn hảo. Sau đó ta trộm hồ ly của em trai chơi, hắn cùng ta tranh cãi ầm ĩ, mẹ cùng chị gái xưa nay thiên vị ta liền khiển trách em trai không hiểu chuyện. Em trai tức giận trốn đi kết quả chết ở trong đàn sói hoang…… Cha tức giận đến không muốn gặp ta, sư phụ ta liền đưa cho cha mẹ hai đầu sơn dương thượng đẳng rồi đem ta mang đi.”
Sự thật với tưởng tượng chênh lệch quá xa, ta trước kia đối với hắn mưu hại em trai ruột suy đoán linh tinh, xấu hổ ngượng ngùng an ủi vài câu lại hỏi tên lai lịch của hắn.
“Ta ở trong nhà xếp thứ ba cho nên kêu Tam. Sư phụ nói rất quê mùa, làm sát thủ tên hành danh như vậy thì khí thế không bằng đối phương, liền cứng rắn đổi lại tên hiện tại cho ta…… Sư phụ là người thật thông minh, hắn nói tốt nhất định tốt.” Thác Bạt trả lời thật thân thiện.
“Tam?” Ta ngầm cúi đầu cố gắng che lại miệng lén lút vụng trộm.
Thác Bạt nhìn ta một cách kỳ quái tiếp tục nói:“Sư phụ dạy ta rất nhiều đạo lý cao cả, nhìn trúng này nọ không hạ thủ theo người khác đánh nhau, đánh không lại phải chạy trốn, uống rượu không thể quá lượng. Nữ nhân trong thiên hạ sau khi kết hôn đều vừa hung tợn vừa cố chấp không phân rõ phải trái…… Còn không bằng cưới một người đẹp mắt, bị mỹ nữ so đánh với bị đánh bởi nữ nhân xấu xí quái dị thoải mái hơn một chút.”
Ta thực câm lặng.
Thác Bạt mặt mày sầu khổ nói:“Sư nương của ta nhìn khá không hợp mắt lại còn yêu xoắn lỗ tai người. Ta hoài nghi lỗ tai phải của sư phụ lớn hơn một chút so với lỗ tai trái đều vì nàng xoắn mà ra.”
Trong lòng hắn nỗi khiếp sợ dư thừa đến mức vẫn sờ sờ lỗ tai, vẻ mặt với biểu tình lo sợ bị sư nương đánh kia làm cho ta muốn đau cả bụng .
Thác Bạt khó hiểu hỏi:“Ngươi sao vậy?”
Ớ…… Hắn không có cố ý nói chuyện chọc ta vui vẻ à?
Một đường nói nói nhanh đến lão hổ hố, ta cẩn trọng sửa sang kiểu tóc, bao bọc kỹ lưỡng dáng người, lật giở túi bao tùy thân. Sau đó phát hiện ngoại trừ dược phẩm dịch dung của bản thân, thuốc phấn rêu hoa đào để phòng sói khác cũng không mang theo. Thác Bạt từ bên ngoài đã quăng vào cái nón có treo sa lụa màu đen1 cho ta. Sau khi ta đội lên, đi trở về quán trọ hỏi chưởng quầy Thạch Đầu ở đâu.
1 Cái nón có treo sa lụa màu đen: Hắc sa đấu lạp.
Chưởng quầy hoang mang hỏi:“Các ngươi như thế nào đã trở lại rồi? Bọn họ đi tìm ngươi .”
Sau khi ta bị Thác Bạt cướp đi, Thạch Đầu không có khả năng còn ngoan ngoãn lưu lại khách sạn chờ ta trở lại. Có thể kỹ xảo xoá dấu vết theo đuổi do Thác Bạt làm thật vĩ đại, một đường không lưu lại dấu tích gì cho nên chúng ta không chạm mặt. Cổ đại không di động, máy tính,Ipod, điện thoại…… Liên hệ cực kỳ bất tiện. Song phương đều biến thành ruồi mù cũng không biết hướng bên kia tìm lên.
Thác Bạt chú ý trọng điểm:“Bọn họ?”
Chưởng quầy nói:“Vị áo lam đại hiệp kia cũng đi theo. Hắn mấy ngày nay ở hố Lão Hổ có thể hành hiệp trượng nghĩa không ít chuyện, mấy tên quỷ cổn loại hai tại quán trọ đã lâu cũng không dám quấy rối. Hắn nói ngươi đoạt vợ người ta, phải giúp huynh đệ thảo đòi lại công đạo. Nhưng mà, ngươi như thế nào lại đem vợ đưa trở về đây? Chẳng lẽ không vừa lòng đổi ý đổi một cái khác? Mụ vợ nhà ta tuy rằng bộ dạng xấu nhưng tính tình không tồi…… Ngươi có thể tùy tiện……”
Nhìn ánh mắt nóng bỏng của hắn hy vọng người khác thưởng vợ của chính mình, ta toàn thân phát lạnh. Thác Bạt cũng chút không được tự nhiên bỏ lại câu “Ta không phải hái hoa tặc” Liền vội vàng lôi kéo ta đi đến góc quán trà nhỏ cách vách thương lượng kĩ càng việc này.
“Ngươi không tranh giàng cướp đoát ắt sẽ không có chuyện gì .” Ta u oán nhìn hắn.
Thác Bạt gãi gãi đầu nói:“Bọn họ đi lưu lại dấu vết hẳn là có vẻ nhiều, chúng ta một đường hỏi thăm có lẽ có thể tìm được.”
Ta: “Nếu bọn họ gặp được người của Nam Cung Minh hoặc Long Chiêu Đường thì làm sao bây giờ? Thạch Đầu treo giải thưởng thường đơn càng ngày càng cao .”
“Một cái đầu trị giá hai mươi vạn, An Lạc Hầu thật giàu……” Thác Bạt thản nhiên mê hoặc.
“Không không!” Ta phát hiện chính mình thế mà lại ở trước mặt kẻ tham tiền nói lời nói ngu xuẩn, vội vàng lắc đầu như trống bỏi, một bộ lời hay ý đẹp “Thạch Đầu người đó còn rất coi trọng ngươi, làm anh em của ngươi. Chỉ tại ngươi mỗi ngày nhìn trộm cô vợ mà cha hắn đã định ra cho hắn, hắn ghen nên mới gây sự…… Ngươi tha thứ hắn đi huynh đệ đồng tâm hiệp lực, đồng vai sát cánstrong các ngươi không cần vì hồng nhan họa thủy xảy ra chia rẽ, quan trọng nhất đừng bán đầu của hắn……”
2 Gốc: liên tâm kì lợi đoạn vàng连心其利断金.
Thác Bạt ảm đạm nhìn ta liếc mắt một cái, đầu rủ xuống kéo dài nửa ngày, như trước không cam lòng nói:“Trừ phi hắn chịu nhận lỗi với ta! Nếu không đều đừng!”
Ta yếu ớt chỉ vào cái mũi chính mình nói:“Ngươi xác thực đã cướp đoạt vợ của hắn……”
Thác Bạt không được tự nhiên nói:“Ta đã trở lại rồi! Cho nên sai còn lại là hắn!”
Hai vị này một người ngoan cố một người ương ngạnh lớn mật, hai người bọn họ chịu nhận lỗi với nhau trừ phi tận thế ……
Đầu ta càng đau, quyết định đem vấn đề này vứt bỏ về sau lại nói.
Thác Bạt móc bàn tính ra từ trong ngực gảy vài cái, tính toán nửa ngày bản thân trị giá bao nhiêu cái đầu bò, rốt cục tỉnh táo lại nói:“Phương đại hiệp đi theo Thạch Đầu cùng một chỗ ngươi không cần lo lắng an nguy của hắn.”
Ta nói lại lời nói của Thạch Đầu đối với chính mình mấy ngày hôm trước, bất an hỏi:“Cái tên kia dùng hai tấc tế kiếm có khả năng là kẻ thù giết cha của Thạch Đầu.”
Thác Bạt giống như nghe thấy lời nói hây nhất toàn thế giới, ha ha lớn một lúc lâu: “Nha đầu ngốc! kẻ giết cha của Thạch Đầu là ai cũng không có khả năng là Phương đại hiệp. Phương đại hiệp xuất thân thấp kém, đặc biệt thương tiếc người nghèo khổ. Ngày thường hành hiệp trượng nghĩa làm việc công đạo rất được võ lâm mến trọng, lên trận còn được tiến cử thành minh chủ võ lâm ở Tây Nam. Ai muốn nói bậy về hắn một câu, đều có thể bị người dùng nước miếng làm ngập chết. Ngươi với Thạch Đầu lưỡng tình tương duyệt3, Nam Cung Minh cùng An lạc Hầu phủ muốn làm khó. Ta gom tiền mua thưởng kim sát thủ4 trên giang hồ công khai treo đơn giải thưởng cho nên trừ bỏ những đồ đệ gian ác của Phương đại hiệp, người thông suốt sẽ không khó xử chúng ta. Hơn nữa hắn võ công cao, Thạch Đầu đi theo hắn sẽ không có việc gì.”
3 Lưỡng tình tương duyệt: yêu nhau, tình yêu đến từ cả hai phía.
4 Thưởng kim sát thủ: sát thủ được thuê để giết người (giống thuê đầu gấu)
“Nguyên lai là người tốt.” Ta thoáng yên tâm trong ba khắc chung, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện suy tư hỏi “Minh chủ võ lâm? Phương đại hiệp…… Tên đầy đủ là cái gì?”
Thác Bạt nói: “Phương Phượng Tường.”
Ta ngẩn mắt, trong gốc truyện ngụy quân tử đại hiệp không phải kêu Phương Phượng Tường sao? Tên kia trong ngoài không đồng nhất, ra vẻ đạo mạo làm cho vạn người kính trọng, lén làm việc tung hoả mù5, trong bụng tâm cơ thâm trầm giống như nước mực đen. Ta vu oan một tên cầm thú nào cũng không có khả năng vu oan hắn! Thiết Đầu đại thúc chết tám phần cùng với hắn thoát không khỏi liên quan.
5 Gốc: Kê minh cẩu đạo: Bắt chước tiếng gà gáy rồi giả làm chó để ăn vụng. Nói cách khác là giả nai để gài bẫy, lùa gạt ai đó.
Nỗi buồn của Thạch Đầu.
Thác Bạt bình tĩnh tiếp tục uống trà:“ Trà của Trung Nguyên thật thơm……”
Tác giả :
Quất Hoa Tán Lý