Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây
Chương 48
Chương 48: muốn trốn (H+)
Add bookmark
Cố Giai Lệ như bị áp chế, nằm yên chịu đựng những cái động chạm khó chịu mà hắn mang lại
Cô vốn rất sợ người lạ, đặc biệt là đàn ông. Chỉ cần đứng gần đã cảm thấy không ổn, huống gì tình hình hiện tại
Tống Tư Duệ khó khăn thở dốc. Chết thật! Vốn chỉ định kiểm chứng xem hắn có thể ngủ được nguyên nhân có liên quan đến cô hay không. Ai mà ngờ mọi thứ lại trở thành thế này
Hắn dường như mất khống chế. Trên người cô có mùi gì đó rất ngọt ngào. Thôi thúc hắn hãy mau cắn nuốt rồi ăn sạch sẽ
Bàn tay hắn di chuyển lên trên, lướt nhẹ qua cái bụng. Cảm nhận nhiệt độ ấm nóng và làn da mềm mại như nhung
So với cái chăn cô đang ôm, thì hắn càng ưa thích độ mượt mà của làn da cô hơn
Tay hắn lần mò chẳng mấy chốc đã tiến thẳng đến vùng nhấp nhô bầu bĩnh kiaHơi thở của mãnh thú phiến loạn, hắn nuốt nước bọt cố đè nén cơn thèm khát. Ngón tay chạm nhẹ vùng chân ngực
Lần đầu tiên trong lòng Cố Giai Lệ sinh ra cảm giác muốn chạy trốn
Trước kia dù có bị đánh đến chảy máu, cô cũng cam tâm. Nhưng giờ khắc này cô chẳng màng gì nữa
Cô chỉ biết rằng, nếu không thoát khỏi căn phòng này thì tiếp theo cô sẽ phải đối diện với điều còn kinh khủng hơn so với việc bị bạo hành gấp trăm ngàn lần
Cố Giai Lệ bật dậy. Bị dồn ép vào tường khiến cô khó khăn trong việc di chuyển, lại thêm tên ác ma phía sau không ngừng tiến tới
Nhưng cô không quản nhiều được nữa. Cố gắng hết sức ngồi dậy muốn chạy ra khỏi đây
”Á!” Cơ thể nhỏ nhắn chỉ vừa ngồi đã bị thân hình to lớn của hắn ép phải nằm xuống
Lúc này, Tống Tư Duệ đã áp chế cô dưới thân mình
Trong màn đêm tối tăm, ánh đèn bên ngoài len vào bức tranh thủy mặc chiếu rọi lên thân hình to lớn của hắn và gương mặt của cô
Cố Giai Lệ cả kinh, tâm hôn cô như chấn động. Ánh mắt chất chứa biết bao nhiêu là sợ hãi
Cổ tay gầy gò bị người đàn ông nắm lấy áp chặt xuống giường. Cô căng thẳng gồng mình, xương quai xanh và nửa bầu ngực càng thêm lộ rõ dưới đôi mắt sâu như đáy vực
Bất ngờ bị ghì xuống thô bạo, mái tóc được thắt xoã bung trên chiếc giường
Từng sợi tóc gợn sóng mềm như dòng suối tung bay. Ánh đèn chiếu lên gương mặt
Người đàn ông nhất thời cũng bị cảnh tượng diễm lệ này làm cả kinh Bóng tôi u ám trong căn phòng khiến cô không nhìn rõ mọi vật. Vậy mà đôi mắt đen của hắn lại sáng rõ rệt, xoáy thẳng vào người cô
Tim cô như thắt lại, sợ không dám thở. Hàng mi dài run rẩy, ngay cả chớp mắt cũng không
Cố Giai Lệ có lẽ mãi mãi cũng không quên được cảnh tượng trước mắt. Người đàn ông với thân hình tựa như con gấu khổng lồ. Dùng đôi tay to nổi đầy gân áp chế cô muốn nghẹt thở
Hơi thở của hắn cách cô 1 khoảng chỉ bằng khoảng cách của 1 đôi nan nữ khiêu vũ nhưng lại làm cho những sợi tóc trên gương mặt cô phiêu tán khắp nơi. Nó nóng như ngọn đuốc, lại toả ra vẻ gì đó rất nguy hiểm
Cơ thể cô bủn rủn, muốn di chuyển nhưng không thể làm chủ được chính mình
Dần dần, người đàn ông cúi đầu. Mục tiêu lần này không phải cổ hay vai nữa. Mà chính là nửa bầu ngực đang bị lộ raHắn liếm không ngừng, chẳng hiểu vì lý do gì lại gầm lên như thú dữ
Cố Giai Lệ muốn hắn hãy ngừng lại, nhưng âm thanh không thể phát ra được. Cô cứ như kẻ câm ú ớ những từ vô nghĩa
” Ư … ưm … ưn”
Bàn tay to không ngừng làm loạn đã buông bỏ 1 bên cổ tay. Trên đó liền lưu lại vết hằn đỏ
Hắn luồng xuống dưới, ôm trọn lấy 1 bên mông tròn
Cô như bị gông cùm xiềng xích, dù đã được thả nhưng vẫn không thể di chuyển. Chỉ có thể như cá mắc cạn, nằm yên duy trì hô hấp yếu ớt
Tống Tư Duệ tìm kiếm miếng vải nhỏ hình tam giác bên trong chiếc váy lụa, thành công kéo xuống rồi ném đi. Ngón tay hắn ở cấm địa không khách khí chọc vào bên trong
” A” – Cố Giai Lệ bị dị vật xâm nhập, căng thẳng hô lên. Bàn tay nắm chặt lấy drap giường cùng với tấm chăn cừu được tặng. Các khớp ngón tay run rẩy, không còn chút huyết sắc