Vợ Ngốc - Dương Nhạ Uyển
Chương 13
Tiếp 13
"Triết Diệp.Đến lúc chính tay tôi hũy diệt các người "
Diệp Nhi đôi mắt sâu thẳm không một chút khuấy động nào. Khác với Diệp Nhi của 7 năm trước,Ừ Khiết Nhi của 7 năm trước đã chết ngay đêm ấy.
Khiết Nhi của bây giờ chính là của sự thù hận.
Triết Diệp? Á Nhạ? Các người cướp đi của tôi một cuộc đời? Tôi trả lại bằng máu.
Các người cướp đi con của tôi? Thì tôi hũy hoại con các người.
Lão quản gia tuổi đã cao đi từ ngoài cửa vào.Cô nhìn thấy ông trên môi liền nỡ nụ cười:
"Ba người đã về "
7 năm trước.Ngày mà cô tỉnh dậy chính ông đã nhận cô làm con gái.Giây phút ấy cũng là lúc cô khôi phục kí ức.Cũng phải cảm ơn chất độc kia nó khiến cô đứng ở ranh giới của cái chết nhưng cũng khiến cô sống lại từ tay tử thần.
Lão quản gia nhìn cô cười nói:
"Khiết Nhi con muốn trở về chưa? "
"Con muốn! lần này con trở về cùng Lãnh "
Lãnh người đàn ông đã cứu vớt cuộc đời cô.
"Cũng tốt.Ta ở lại chờ con quay lại.Hãy làm những gì con muốn "
Cô đôi mắt đỏ lên.Đúng chỉ trước mặt Lão Quản Gia cô mới có thể khóc.Người cha liều mình để cứu cô.Nếu hỏi cô trên đời này cô nợ ai nhiều nhất.Cô không ngần ngại trả lời đó là ông,một người thương cô vô điều kiện.
"Ba cảm ơn ba.Cảm ơn ba luôn ủng hộ con.Cảm ơn ba vì tất cả "
"Đứa nhỏ ngốc này.Vì con là con của ta "
Ông nhìn cô.Trong lòng cũng cảm thấy mãn nguyện.Chính sự cố gắng của cô làm ông cảm thấy lòng mình yên ổn.Khiết Nhi tội nghiệp của ông đã trưởng thành,đã không còn bật khóc vì một câu nói.Cũng không ngây ngô như đứa trẻ lên 5.
Ông mỉm cười nói:
"Khiết Nhi đến lúc con được hạnh phúc "
[....]
Tại Phòng Làm Việc Cao Cấp.
Người đàn ông khuôn mặt tà mị.Đẹp đến câu hồn.Bàn tay không ngừng gõ nhịp trên bàn.Không ai biết hắn ta đang nghĩ gì.Trên người hắn toả ra khí thế bức người.
"Em muốn trở về? "
Khiết Nhi nhìn người đàn ông trước mặt.Kiên định trả lời:
"Đúng.Tôi muốn họ trả giá vì tất cả "
Lãnh cười.Hắn nỡ nụ cười mê hoặc chúng sinh.Thuận theo cô trả lời:
"Được.Tùy ý em "
Cô chỉ nhìn hắn trong lòng đã xem hắn như một phần quan trọng.Chỉ là một câu yêu hai người cũng chưa từng nói.
Cô còn lòng thù hận.Tình yêu với cô là vô nghĩa.
Hắn vốn không tin trên đời này có tình yêu đích thực.Phụ nữ đối với hắn chỉ để mua vui.
Hắn - Tử Lãnh - Người đàn ông quyền lực.
Trên đời cái gì hắn cũng thiếu chỉ duy nhất là Không thiếu tiền.
Những gì dưới quyền hắn bao gồm cả cô,bất kì ai đã từng chà đạp cô một lần.Thì hắn không ngại để cô chà đạp họ gấp trăm lần.
An Khiết Nhi chính là người tình cuả hắn.Người phụ nữ của hắn chịu uất ức làm sao hắn có thể đứng nhìn?
"Anh có trở về cùng tôi không? "
"Tại sao Không? "
Khiết Nhi không nói gì thêm chầm ổn ngồi nhấp trà.
[....]
Tại Sân Bay.
Đặt chân trên mãnh đất đã 7 năm xa cách.Lòng cô lại không có cảm xúc gì.
Chính nơi đây cô bị chồng mình phản bội.
Chính nơi đây cô bị chính tay chồng mình giết.
Chính nơi đây đã tạo nên bi kịch cuả cuộc đời cô.
Hắn bông đùa hỏi:
"Tại sao lại trưng bộ mặt vô hồn khi trở về? "
"Không có gì đi thôi "
Hắn thuận theo.Hai người cùng cất bước.
Khiết Nhi cười lạnh nhìn phía trước.Giữa sân bay rộng lớn này có thể chạm mặt được Triết Diệp.Xem ra ông trời không phụ lòng người.
Hắn lại bồng đùa cất giọng:
"Sao có muốn đi lại chào chồng cũ em một tiếng không? "
Cô đôi mắt lạnh nhạt nhìn hắn.
Nhìn bóng lưng Triệt Diệp dần khuất trong đám đông.Môi cười nhẹ.
"Triết Diệp tôi đang chờ giây phút anh và tôi gặp nhau "
Các người từng người,từng người một.
"Tôi sẽ khiến các người qùy dạp dưới chân tôi cầu xin sự tha thứ "
Đây chỉ mới là bắt đầu?
Muốn xem nữ9 trả thù à? Thì phần sau đi:)))
Bình chọn sao nhé!
"Triết Diệp.Đến lúc chính tay tôi hũy diệt các người "
Diệp Nhi đôi mắt sâu thẳm không một chút khuấy động nào. Khác với Diệp Nhi của 7 năm trước,Ừ Khiết Nhi của 7 năm trước đã chết ngay đêm ấy.
Khiết Nhi của bây giờ chính là của sự thù hận.
Triết Diệp? Á Nhạ? Các người cướp đi của tôi một cuộc đời? Tôi trả lại bằng máu.
Các người cướp đi con của tôi? Thì tôi hũy hoại con các người.
Lão quản gia tuổi đã cao đi từ ngoài cửa vào.Cô nhìn thấy ông trên môi liền nỡ nụ cười:
"Ba người đã về "
7 năm trước.Ngày mà cô tỉnh dậy chính ông đã nhận cô làm con gái.Giây phút ấy cũng là lúc cô khôi phục kí ức.Cũng phải cảm ơn chất độc kia nó khiến cô đứng ở ranh giới của cái chết nhưng cũng khiến cô sống lại từ tay tử thần.
Lão quản gia nhìn cô cười nói:
"Khiết Nhi con muốn trở về chưa? "
"Con muốn! lần này con trở về cùng Lãnh "
Lãnh người đàn ông đã cứu vớt cuộc đời cô.
"Cũng tốt.Ta ở lại chờ con quay lại.Hãy làm những gì con muốn "
Cô đôi mắt đỏ lên.Đúng chỉ trước mặt Lão Quản Gia cô mới có thể khóc.Người cha liều mình để cứu cô.Nếu hỏi cô trên đời này cô nợ ai nhiều nhất.Cô không ngần ngại trả lời đó là ông,một người thương cô vô điều kiện.
"Ba cảm ơn ba.Cảm ơn ba luôn ủng hộ con.Cảm ơn ba vì tất cả "
"Đứa nhỏ ngốc này.Vì con là con của ta "
Ông nhìn cô.Trong lòng cũng cảm thấy mãn nguyện.Chính sự cố gắng của cô làm ông cảm thấy lòng mình yên ổn.Khiết Nhi tội nghiệp của ông đã trưởng thành,đã không còn bật khóc vì một câu nói.Cũng không ngây ngô như đứa trẻ lên 5.
Ông mỉm cười nói:
"Khiết Nhi đến lúc con được hạnh phúc "
[....]
Tại Phòng Làm Việc Cao Cấp.
Người đàn ông khuôn mặt tà mị.Đẹp đến câu hồn.Bàn tay không ngừng gõ nhịp trên bàn.Không ai biết hắn ta đang nghĩ gì.Trên người hắn toả ra khí thế bức người.
"Em muốn trở về? "
Khiết Nhi nhìn người đàn ông trước mặt.Kiên định trả lời:
"Đúng.Tôi muốn họ trả giá vì tất cả "
Lãnh cười.Hắn nỡ nụ cười mê hoặc chúng sinh.Thuận theo cô trả lời:
"Được.Tùy ý em "
Cô chỉ nhìn hắn trong lòng đã xem hắn như một phần quan trọng.Chỉ là một câu yêu hai người cũng chưa từng nói.
Cô còn lòng thù hận.Tình yêu với cô là vô nghĩa.
Hắn vốn không tin trên đời này có tình yêu đích thực.Phụ nữ đối với hắn chỉ để mua vui.
Hắn - Tử Lãnh - Người đàn ông quyền lực.
Trên đời cái gì hắn cũng thiếu chỉ duy nhất là Không thiếu tiền.
Những gì dưới quyền hắn bao gồm cả cô,bất kì ai đã từng chà đạp cô một lần.Thì hắn không ngại để cô chà đạp họ gấp trăm lần.
An Khiết Nhi chính là người tình cuả hắn.Người phụ nữ của hắn chịu uất ức làm sao hắn có thể đứng nhìn?
"Anh có trở về cùng tôi không? "
"Tại sao Không? "
Khiết Nhi không nói gì thêm chầm ổn ngồi nhấp trà.
[....]
Tại Sân Bay.
Đặt chân trên mãnh đất đã 7 năm xa cách.Lòng cô lại không có cảm xúc gì.
Chính nơi đây cô bị chồng mình phản bội.
Chính nơi đây cô bị chính tay chồng mình giết.
Chính nơi đây đã tạo nên bi kịch cuả cuộc đời cô.
Hắn bông đùa hỏi:
"Tại sao lại trưng bộ mặt vô hồn khi trở về? "
"Không có gì đi thôi "
Hắn thuận theo.Hai người cùng cất bước.
Khiết Nhi cười lạnh nhìn phía trước.Giữa sân bay rộng lớn này có thể chạm mặt được Triết Diệp.Xem ra ông trời không phụ lòng người.
Hắn lại bồng đùa cất giọng:
"Sao có muốn đi lại chào chồng cũ em một tiếng không? "
Cô đôi mắt lạnh nhạt nhìn hắn.
Nhìn bóng lưng Triệt Diệp dần khuất trong đám đông.Môi cười nhẹ.
"Triết Diệp tôi đang chờ giây phút anh và tôi gặp nhau "
Các người từng người,từng người một.
"Tôi sẽ khiến các người qùy dạp dưới chân tôi cầu xin sự tha thứ "
Đây chỉ mới là bắt đầu?
Muốn xem nữ9 trả thù à? Thì phần sau đi:)))
Bình chọn sao nhé!
Tác giả :
Dương Nhạ Uyển