Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục
Chương 265: Nghi lễ
Hai vị thánh nữ có vẻ cũng không quen biết nhau, họ không hề quan tâm xem đối phương liệu là ai, vì có biết thì cũng không có tác dụng gì.
“Ha ha ha, Hai vị thánh nữ đại nhân, hôm nay Thánh linh giáo chính thức làm lễ tôn vinh người lên làm thánh nữ của toàn bộ tà hồn sư chúng ta, mọi người, thắp lên ngọn lửa tím huyền bí”
Đông Khắc, một lão bà ước chừng 40 tuổi với một khuôn mặt già nua, trông mặt bình thường thì bà ta có vẻ khá là hiền hậu và dễ tính, nếu bỏ qua cái khí tức tà ác mà cô đang cảm nhận rõ rệt từ cơ thể bà ta thì hầu như không thể thấy thứ gì khác ngoại trừ một bà lão tốt bụng hàng xóm nhà bên.
Tuy nhiên giờ bà ta đang cầm một cái quyền trượng màu tím trên tay, khuôn mặt vẫn ung dung như vậy, cứ như thể những gì bà ta nói ra không hề liên quan đến bả vậy.
“Cộc, cộc”
Tiếng gậy trượng đập vào mặt đất, toàn bộ khu vực B phía này sáng rực rỡ lên, tất cả các Tà hồn sư cúng tế trước 2 vị thánh nữ mới gặp, những ngọn lửa đang phát sáng trên ngọn đèn giáo âm u của một bầu trời lạnh lẽo.
Khí tức này,.. làm cô cảm thấy thật khó chịu.
“Thánh linh giáo … vô địch”
Đường Nhã thánh nữ, cô gái nhỏ bé cũng không lớn hơn Hình Na là bao nhiêu, không biết nỗi thù hận mà cô đang mang là thứ gì mà có thể biến cô gái đã từng vui vẻ, từng xinh đẹp như những đóa hoa ban mai rực rỡ trở thành một tà hồn sư như vậy.
Giơ hai tay ra, hàng loạt các sợi dây Hắc ám Lam Ngân Thảo xuất hiện, như những cái lồng chim nhốt lấy và cướp lấy sự tự do, từ trong cặp mắt hắc hóa thành đỏ của Đường Nhã, cô nhìn thấy một chút thứ gì đó …
“Đ.Đây là.. phản kháng?”
Một phần cảm xúc của Đường Nhã vẫn chưa hoàn toàn trở nên điên dại, nỗi đau đớn khi nhận ra võ hồn của mình có năng lực giết người hấp thu tinh huyết để trở nên mạnh hơn, tuy đã cố hạn chế nhưng khi bị bọn Tà hồn sư phát hiện, cô đã trực tiếp bị ép trở thành tà hồn sư.
“À a ~, Thánh linh giáo vô địch a, hắc hắc”
Nở nụ cười huyền bí, Ngọc Ly cũng giang hai tay ra, một nguồn khí tức huyền bí và chứa đầy hắc ám và máu tanh chi lực xuất hiện bao phủ toàn sân, so với Đường Nhã, con nhỏ này hoàn toàn mất đi nhận thức thông thường.
Khí tức này thật sự là quá kinh khủng, ngay khi Ngọc Ly vừa phát tán áp lực tà hồn sư của mình cô liền nhận ra, đây là khí tức của một hồn thánh? thời gian mới trôi qua không bao lâu mà con nhóc này đã trở thành một hồn thánh? Rốt cuộc là nhỏ đó đã giết và uống bao nhiêu máu người để có thể trở thành cấp 70 hồn thánh nhanh như vậy?
Một đôi cánh chim màu đen hiện ra sau lưng Ngọc Ly, đôi cánh thể hiện cho quyền lực và sức mạnh của cô gái đến từ địa ngục, nếu nói đôi mắt của Đường Nhã hắc hóa thành màu đỏ, vậy đôi mắt của cô thì lại trở thành màu tím.
Từ hồi bị Huyết kiến xâm nhập và để lại tổ trong cơ thể, mỗi một chút một chút ý thức của Ngọc Ly bị mài mòn cho đến khi không còn, thoát ra khỏi ảo ảnh của Tu La, giờ cô như một cỗ máy giết người điên cuồng có tri thức.
“Thánh nữ đại nhân.. thánh nữ.. đại nhân”
Tiếng hô hào liên tục vang lên, một tên hồn đấu la xuất hiện và dắt theo một bầy người đi vào, tất cả bọn họ… đều là … hồn sư cấp thấp?
Đừng nói với cô là.. đám tà hồn sư này bắt giữ và nuôi nhốt con người trong cái Thánh linh giáo này như một thứ súc vật thấp kém để cung cấp máu và dinh dưỡng cho tụi nó chứ? Thật kinh tởm.
Đến từ tận sâu trong đáy lòng, Hình Na cảm thấy ngày càng tức tối, cô rất muốn lao ra cứu đám con người bình thường kia, từng hàng từng hàng người một những hồn sư đã đánh mất đi ý chí của mình, hai tay họ bị xích lại như những con thú nuôi nhốt trong chuồng.
“Đây là vật hiến tế? Có tâm đấy?”
Trái ngược hoàn toàn với vẻ lạnh lùng của Đường Nhã và phong thái dễ thương của bản thân Ngọc Ly lúc bình thường, bây giờ Ngọc Ly trở thành một nữ tà hồn sư yêu mị và điên cuồng, nụ cười của cô luôn nở trên môi làm cho không một ai biết được rằng cô đang nghĩ đến điều gì.
Bước từng bước lên phía trước bục cao, nhìn xuống bầy hồn sư như bị cắt lưỡi im lặng kéo lên phía 2 vị Thánh nữ, trong cặp mắt của họ có hoảng loạn, có sợ hãi, có bất lực, có chán ghét,… những cảm xúc của bọn chúng rất rối rem
Nhưng có một thứ mà Hình Na nhỉn thấy được, tận sâu bên trong mỗi con người ở đây bọn họ đều khao khát được sống, họ bất lực nhưng họ muốn tồn tại, họ sợ hãi đến không thể nói ra bằng lời nhưng họ vẫn cố nhìn thật kỹ mọi thứ trong cái Thánh Linh giáo này, như thể rằng có chết đi cũng sẽ không cho đám tà ác làm hại đến linh hồn của bản thân.
“Hồ? những cặp mắt thú vị đấy?”
Đưa hai tay khoanh lên ngực, cặp cánh chim màu đen sải cảnh và Ngọc Ly bước từng bước lên cao, chân dẫm lên không trung mà nhìn về phía các vật hiến tế.
Ngướng đầu ra trước, cô nhìn vào cặp mắt của một hồn sư nam trẻ tuổi, từ đầu đến cuối cậu không nói gì cả, có vẻ như cậu biết rõ tình thế của mình mà im lặng
Sâu trong con ngươi của Ngọc Ly, một loại tinh thần lực hắc ám được phóng ra, khác xa với Đường Nhã, con nhỏ đó còn có một chút lý trí, dường như chỉ là bị phong ấn linh hồn và trí nhớ để tiếp tục làm tà hồn sư thôi.
Còn Ngọc Ly, cô gái này mới thật sự là thứ đáng sợ, không biết mấy năm trôi qua cô gái này đã làm những điều gì để trở nên như vậy, nhưng cô biết, bây giờ Ngọc Ly toàn tâm toàn ý làm một tà hồn sư, một quang minh võ hồn thành một võ hồn, tuy không hiểu rõ chuyện này có ý nghĩa thế nào, nhưng đám tà hồn sư ở đây không rãnh mà đi đào tạo và tôn vinh một người lạ lên làm thánh nữ đâu.
Hơn nữa, nếu đã có thánh nữ vậy ắt hẵn cũng sẽ có thánh tử, cấu trúc bên trong của Thánh Linh Giáo không ngờ sâu hơn cô tưởng nhiều.
“Hửm … tần số này? Thôi.. miên”
Để ý phía bên trên, tên hồn sư bình thường cặp mắt như dại ra khi nhìn vào cặp mắt của Ngọc Ly, cặp mắt đấy như hóa thành 2 viên bi đục vô hồn.
“Aa ~, thật đẹp a! Hắc hắc”
Đưa tay sờ lên giác mạc của tên hồn sư, vuốt ve lấy phần con ngươi màu đen, cảm giác đau đớn được truyền thẳng lên đại não, thần kinh ở mắt là một thần kinh cực kỳ nhạy cảm và có đường dẫn trực tiếp về phía não bộ, đau đớn như muốn nứt ra nhưng cơ thể không hiểu sao không di chuyển được.
Mồm há ra mà không thể kêu, tay cố gắng vùng vậy mà không thể di chuyển, thứ còn lại chỉ là một cô gái với đôi cánh đen đang sờ vuốt đôi mắt xinh đẹp mất đi linh hồn và một cậu hồn sư đang run rẩy liên tục.
“Ha ha ha, Hai vị thánh nữ đại nhân, hôm nay Thánh linh giáo chính thức làm lễ tôn vinh người lên làm thánh nữ của toàn bộ tà hồn sư chúng ta, mọi người, thắp lên ngọn lửa tím huyền bí”
Đông Khắc, một lão bà ước chừng 40 tuổi với một khuôn mặt già nua, trông mặt bình thường thì bà ta có vẻ khá là hiền hậu và dễ tính, nếu bỏ qua cái khí tức tà ác mà cô đang cảm nhận rõ rệt từ cơ thể bà ta thì hầu như không thể thấy thứ gì khác ngoại trừ một bà lão tốt bụng hàng xóm nhà bên.
Tuy nhiên giờ bà ta đang cầm một cái quyền trượng màu tím trên tay, khuôn mặt vẫn ung dung như vậy, cứ như thể những gì bà ta nói ra không hề liên quan đến bả vậy.
“Cộc, cộc”
Tiếng gậy trượng đập vào mặt đất, toàn bộ khu vực B phía này sáng rực rỡ lên, tất cả các Tà hồn sư cúng tế trước 2 vị thánh nữ mới gặp, những ngọn lửa đang phát sáng trên ngọn đèn giáo âm u của một bầu trời lạnh lẽo.
Khí tức này,.. làm cô cảm thấy thật khó chịu.
“Thánh linh giáo … vô địch”
Đường Nhã thánh nữ, cô gái nhỏ bé cũng không lớn hơn Hình Na là bao nhiêu, không biết nỗi thù hận mà cô đang mang là thứ gì mà có thể biến cô gái đã từng vui vẻ, từng xinh đẹp như những đóa hoa ban mai rực rỡ trở thành một tà hồn sư như vậy.
Giơ hai tay ra, hàng loạt các sợi dây Hắc ám Lam Ngân Thảo xuất hiện, như những cái lồng chim nhốt lấy và cướp lấy sự tự do, từ trong cặp mắt hắc hóa thành đỏ của Đường Nhã, cô nhìn thấy một chút thứ gì đó …
“Đ.Đây là.. phản kháng?”
Một phần cảm xúc của Đường Nhã vẫn chưa hoàn toàn trở nên điên dại, nỗi đau đớn khi nhận ra võ hồn của mình có năng lực giết người hấp thu tinh huyết để trở nên mạnh hơn, tuy đã cố hạn chế nhưng khi bị bọn Tà hồn sư phát hiện, cô đã trực tiếp bị ép trở thành tà hồn sư.
“À a ~, Thánh linh giáo vô địch a, hắc hắc”
Nở nụ cười huyền bí, Ngọc Ly cũng giang hai tay ra, một nguồn khí tức huyền bí và chứa đầy hắc ám và máu tanh chi lực xuất hiện bao phủ toàn sân, so với Đường Nhã, con nhỏ này hoàn toàn mất đi nhận thức thông thường.
Khí tức này thật sự là quá kinh khủng, ngay khi Ngọc Ly vừa phát tán áp lực tà hồn sư của mình cô liền nhận ra, đây là khí tức của một hồn thánh? thời gian mới trôi qua không bao lâu mà con nhóc này đã trở thành một hồn thánh? Rốt cuộc là nhỏ đó đã giết và uống bao nhiêu máu người để có thể trở thành cấp 70 hồn thánh nhanh như vậy?
Một đôi cánh chim màu đen hiện ra sau lưng Ngọc Ly, đôi cánh thể hiện cho quyền lực và sức mạnh của cô gái đến từ địa ngục, nếu nói đôi mắt của Đường Nhã hắc hóa thành màu đỏ, vậy đôi mắt của cô thì lại trở thành màu tím.
Từ hồi bị Huyết kiến xâm nhập và để lại tổ trong cơ thể, mỗi một chút một chút ý thức của Ngọc Ly bị mài mòn cho đến khi không còn, thoát ra khỏi ảo ảnh của Tu La, giờ cô như một cỗ máy giết người điên cuồng có tri thức.
“Thánh nữ đại nhân.. thánh nữ.. đại nhân”
Tiếng hô hào liên tục vang lên, một tên hồn đấu la xuất hiện và dắt theo một bầy người đi vào, tất cả bọn họ… đều là … hồn sư cấp thấp?
Đừng nói với cô là.. đám tà hồn sư này bắt giữ và nuôi nhốt con người trong cái Thánh linh giáo này như một thứ súc vật thấp kém để cung cấp máu và dinh dưỡng cho tụi nó chứ? Thật kinh tởm.
Đến từ tận sâu trong đáy lòng, Hình Na cảm thấy ngày càng tức tối, cô rất muốn lao ra cứu đám con người bình thường kia, từng hàng từng hàng người một những hồn sư đã đánh mất đi ý chí của mình, hai tay họ bị xích lại như những con thú nuôi nhốt trong chuồng.
“Đây là vật hiến tế? Có tâm đấy?”
Trái ngược hoàn toàn với vẻ lạnh lùng của Đường Nhã và phong thái dễ thương của bản thân Ngọc Ly lúc bình thường, bây giờ Ngọc Ly trở thành một nữ tà hồn sư yêu mị và điên cuồng, nụ cười của cô luôn nở trên môi làm cho không một ai biết được rằng cô đang nghĩ đến điều gì.
Bước từng bước lên phía trước bục cao, nhìn xuống bầy hồn sư như bị cắt lưỡi im lặng kéo lên phía 2 vị Thánh nữ, trong cặp mắt của họ có hoảng loạn, có sợ hãi, có bất lực, có chán ghét,… những cảm xúc của bọn chúng rất rối rem
Nhưng có một thứ mà Hình Na nhỉn thấy được, tận sâu bên trong mỗi con người ở đây bọn họ đều khao khát được sống, họ bất lực nhưng họ muốn tồn tại, họ sợ hãi đến không thể nói ra bằng lời nhưng họ vẫn cố nhìn thật kỹ mọi thứ trong cái Thánh Linh giáo này, như thể rằng có chết đi cũng sẽ không cho đám tà ác làm hại đến linh hồn của bản thân.
“Hồ? những cặp mắt thú vị đấy?”
Đưa hai tay khoanh lên ngực, cặp cánh chim màu đen sải cảnh và Ngọc Ly bước từng bước lên cao, chân dẫm lên không trung mà nhìn về phía các vật hiến tế.
Ngướng đầu ra trước, cô nhìn vào cặp mắt của một hồn sư nam trẻ tuổi, từ đầu đến cuối cậu không nói gì cả, có vẻ như cậu biết rõ tình thế của mình mà im lặng
Sâu trong con ngươi của Ngọc Ly, một loại tinh thần lực hắc ám được phóng ra, khác xa với Đường Nhã, con nhỏ đó còn có một chút lý trí, dường như chỉ là bị phong ấn linh hồn và trí nhớ để tiếp tục làm tà hồn sư thôi.
Còn Ngọc Ly, cô gái này mới thật sự là thứ đáng sợ, không biết mấy năm trôi qua cô gái này đã làm những điều gì để trở nên như vậy, nhưng cô biết, bây giờ Ngọc Ly toàn tâm toàn ý làm một tà hồn sư, một quang minh võ hồn thành một võ hồn, tuy không hiểu rõ chuyện này có ý nghĩa thế nào, nhưng đám tà hồn sư ở đây không rãnh mà đi đào tạo và tôn vinh một người lạ lên làm thánh nữ đâu.
Hơn nữa, nếu đã có thánh nữ vậy ắt hẵn cũng sẽ có thánh tử, cấu trúc bên trong của Thánh Linh Giáo không ngờ sâu hơn cô tưởng nhiều.
“Hửm … tần số này? Thôi.. miên”
Để ý phía bên trên, tên hồn sư bình thường cặp mắt như dại ra khi nhìn vào cặp mắt của Ngọc Ly, cặp mắt đấy như hóa thành 2 viên bi đục vô hồn.
“Aa ~, thật đẹp a! Hắc hắc”
Đưa tay sờ lên giác mạc của tên hồn sư, vuốt ve lấy phần con ngươi màu đen, cảm giác đau đớn được truyền thẳng lên đại não, thần kinh ở mắt là một thần kinh cực kỳ nhạy cảm và có đường dẫn trực tiếp về phía não bộ, đau đớn như muốn nứt ra nhưng cơ thể không hiểu sao không di chuyển được.
Mồm há ra mà không thể kêu, tay cố gắng vùng vậy mà không thể di chuyển, thứ còn lại chỉ là một cô gái với đôi cánh đen đang sờ vuốt đôi mắt xinh đẹp mất đi linh hồn và một cậu hồn sư đang run rẩy liên tục.
Tác giả :
Bao0593846371