Vô Hạn Thự Quang
Quyển 10 - Chương 17: Trường chinh
Dịch giả: truongtieutuyet
- Các ủy viên chính trị, binh sĩ lực lượng phòng vệ, cùng với tất cả các công dân đã tử vong trong quá trình tham chiến, danh sách như sau...
Chiến đấu bảo vệ Blue Mountains đã kết thúc, liên quân quý tộc chỉ có không đến năm trăm người thoát chết, nguyên nhân là vì năm trăm người này một mực ở cách xa trung tâm Blue Mountains, phần lớn đều là lực lượng hậu cần hoặc là những người làm nhiệm vụ túc trực bên ngoài. Về phần bảy mươi nghìn liên quân còn lại, bất kể là quý tộc, binh sĩ, hay là dân binh, cho dù bọn họ khóc thét, cầu xin hay là uy hiếp, mặc kệ bọn họ dùng lợi ích để dụ dỗ hay là hứa hẹn, dưới tình huống gần như mỗi người lùn của Blue Mountains đều để tang, toàn bộ bị đồ sát.
Công tác thống kê sau chiến tranh, thật sự là làm cho tất cả đều không cầm được nước mắt, ba bảy nghìn sáu trăm hai mươi chín người tử vong, hơn bốn mươi nghìn người bị thương, tổng số thương vong này tương đương với hơn một nửa nhân số của Blue Mountains, đây đã không còn là quốc thù gia hận nữa rồi, quả thực có thể nói là mối hận diệt tộc.
Vốn dĩ cũng có không ít người lùn bất mãn với Sở Hạo, trong thời gian khẩn cấp như chiến tranh thì không nói, nhưng mà một khi chiến tranh chấm dứt, bọn họ sẽ nhớ lại tình cảnh tàn khốc mà mình đã chứng kiến, cho dù những chuyện Sở Hạo làm đều có lý do đàng hoàng, nhưng mà trong lòng những người lùn có thân nhân bị giết vẫn sẽ sinh ra cảm giác oán hận.
Có điều quá trình đồ sát thẳng tay đối với liên quân quý tộc sau đó đã làm oán hận trong lòng những người lùn tiêu tán bớt, đồng thời nghi thức tang lễ long trọng, tràn đầy vinh quang này cũng tiêu trừ một bộ phận oán hận. Ngoài ra, tổ chức quân sự và chính phủ mới được thành lập, những người lùn đều bận rộn với việc tìm kiếm nội gián, vì thế oán hận của dân chúng cũng dần biến mất không còn tăm tích, bất kể là do sợ hãi hay đã thật sự tan biến, tóm lại sau khi chiến tranh kết thúc, mức độ danh vọng của Sở Hạo càng thêm khổng lồ.
Trong đại sảnh của chính phủ lâm thời, Sở Hạo lớn tiếng nói:
- Tên tuổi của tất cả những người đã hy sinh đều phải được ghi chép lại, bọn họ sẽ được lưu danh muôn đời trong sử sách của người lùn dòng dõi Durin, không ai có thể làm lu mờ chiến công của bọn họ. Sau này, bất kỳ con cháu nào của bọn họ đều có thể thêm tiền tố anh hùng dân tộc vào trước tên của mình, chỉ cần không phản bội dòng dõi Durin, không phản bội chính phủ và giai cấp lao động, như vậy bọn họ sẽ được hưởng đặc ân này vĩnh viễn!
Trong quá trình chiến tranh lúc trước, đã có hơn một nửa ủy viên chính trị tử vong, vì thế những người lùn đang ngồi đây hầu như đều là mới được chọn lựa ra từ trong dân chúng. Middle Earth vốn là một thế giới rất coi trọng vinh quang, vô cùng tôn thờ tổ tiên, trên cơ bản khi gặp mặt đều sẽ xưng danh bằng cách nói mình là con người này cháu người nọ, do vậy sau khi Sở Hạo đưa ra quyết định này, rất nhiều người lùn đều lên tiếng hưởng ứng nhiệt liệt.
Sở Hạo gật đầu, khi âm thanh xung quanh đã nhỏ dần, hắn mới tiếp tục lên tiếng:
- Tiếp đó, là giai đoạn cuối của chiến tranh... Các đồng chí, mọi người không nên nghĩ rằng trận chiến này đã kết thúc, lúc trước chúng ta có hơn trăm nghìn người, hiện tại đã chỉ còn lại mấy chục nghìn. Chúng ta đã không thể chịu đựng thêm một cuộc chiến tranh như vừa rồi, vì vậy tất cả chúng ta nhất định phải tìm đến biện pháp có thể giải quyết tình hình một cách triệt để.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người lùn đều lộ ra vẻ hoài nghi và chần chờ, sở dĩ bọn họ một lòng tin tưởng Sở Hạo là vì hắn truyền đạt cho bọn họ hệ thống tư tưởng mới, mang lại cho bọn họ tương lai và hy vọng. Nhưng nếu như bỗng có một ngày Sở Hạo nói bọn họ nên đầu hàng, nói với bọn họ hệ thống tư tưởng này là sai lầm, vậy nhiều khả năng bọn họ sẽ lập tức xé xác Sở Hạo, người lùn vốn không phải là chủng loài mềm yếu, càng không thích bị lừa gạt.
Sở Hạo lập tức nói:
- Đương nhiên, ý ta không phải là muốn Blue Mountains đầu hàng, thắng lợi lần này có được là nhờ vào sự hy sinh anh dũng của vô số người, cho dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng sẽ không bao giờ chịu thua các quý tộc. Chỉ là chúng ta cần phải dự trữ tiềm lực, lúc trước ta đã từng nói về quan hệ sức sản xuất, hẳn là mọi người vẫn còn nhớ?
- Đúng vậy, dưới tình huống toàn dân đều lao động, không có bóc lột, sức sản xuất của chúng ta sẽ được đề cao ít nhất là gấp ba bốn lần so với trước kia, thành quả lao động một năm của chúng ta sẽ bằng thành quả lao động trong mấy năm liền của những nơi khác. Dưới loại tình huống này, thời gian càng dài chúng ta sẽ càng mạnh, mà thế lực của các quý tộc thì sẽ càng trở nên yếu ớt, chúng ta cần phải có nhiều thời gian để dự trữ tiềm lực, rút tay lại trong thời gian ngắn không phải do trốn tránh và đầu hàng, mà là để cho đòn tiếp theo của chúng ta có thể càng mạnh hơn!
Nghe Sở Hạo nói đến đây, rất nhiều người lùn cũng theo bản năng rút tay lại, sau khi đánh một quyền về phía trước, thấy tiếng xé gió vun vút, tất cả đều lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Sở Hạo liền tiếp tục nói:
- Vì thế, chúng ta nên tránh giao chiến trong một thời gian, bất kể là với các quý tộc của những dòng dõi người lùn khác, hay là các quý tộc của nhân loại, chúng ta cần phải tích trữ thêm càng nhiều sức mạnh... Nhưng mà ở đây lại có một vấn đề, mọi người còn nhớ lý do mà đám quý tộc kia dùng để tiến công chúng ta là gì không?
Những người lùn bắt đầu bàn luận, chốc lát sau một ủy viên chính trị đứng lên nói dõng dạc:
- Lãnh tụ vĩ đại, ta vẫn còn nhớ rõ, đám quý tộc kia nói rằng Blue Mountains là lãnh thổ của bọn họ, bọn họ muốn đòi lại mảnh đất này.
Sở Hạo gật đầu, ra hiệu cho người ủy viên chính trị này ngồi xuống rồi mới lên tiếng:
- Đúng là như thế, đây chính là vấn đề khó khăn lớn nhất, nếu như các quý tộc muốn, bọn họ có thể một lần nữa lấy cái cớ đó để đòi lại Blue Mountains...
Tất cả những người lùn đều bàn tán ầm ĩ, một người tính khí nóng nảy lập tức đấm mạnh vào chiếc bàn đá trước mặt, hắn đứng phắt dậy sau đó nói lớn:
- Cứ để cho đám quý tộc kia đến đây, chúng ta tuyệt đối không sợ hãi! Cho dù bọn họ có âm mưu gì đi nữa, chúng ta cũng nhất định có thể phá tan!
Phần đông người lùn đều hưởng ứng với ý kiến này, chỉ có một vài người lùn tuổi cao sức yếu là nói với vẻ lo âu:
- Nhưng mà lãnh tụ vĩ đại cũng đã nói, sức sản xuất của chúng ta mạnh hơn nhiều so với bọn họ, hiện tại giao chiến chính là chúng ta chịu thiệt a.
Người lùn tính tình nóng nảy kia lập tức bước về phía trước với thái độ hùng hổ như muốn đánh người, hắn hét lớn:
- Vậy chẳng lẽ chúng ta đành cam chịu trả lại Blue Mountains cho bọn họ!? Mảnh đất này rất màu mỡ, dưới chân núi cũng có rất nhiều khoáng sản, nếu như mất đi Blue Mountains, cho dù sức sản xuất của chúng ta cao đến mức nào, cũng chỉ có thể dần suy yếu mà thôi!
Người lùn cao tuổi không nói gì, những người còn lại tiếp tục bàn luận ồn ào, cách một lúc lâu sau, tiếng ồn mới dần lắng xuống, bọn họ đều im lặng nhìn về phía Sở Hạo, hy vọng Sở Hạo có thể một lần nữa chỉ cho bọn họ con đường đúng đắn.
Lúc này Sở Hạo mới lên tiếng:
- Các đồng chí, kỳ thực, chúng ta còn một mảnh đất lý tưởng hơn nhiều so với Blue Mountains, nơi đó có trữ lượng khoáng sản nhiều gấp trăm lần so với nơi này, có bình nguyên phì nhiêu và nguồn nước dồi dào thích hợp cho chuyện trồng trọt. Nơi đó là lãnh địa tự nhiên của người lùn dòng dõi Durin, không có bất kỳ ai dám ép các ngươi phải rời khỏi đó, so với nơi đó, Blue Mountains chỉ là một mảnh đất nghèo nàn không đáng nhắc tới!
Những người lùn đều nhìn nhau, cũng có rất nhiều người giống như chợt nhận ra chuyện gì đó quan trọng, trên mặt lộ ra vẻ chần chờ xen lẫn với hưng phấn, chỉ là trong lúc nhất thời vẫn không dám khẳng định.
- Lonely Mountain!
Sở Hạo ra lệnh kéo màn sân khấu lên, phía sau tấm màn là bản đồ phóng đại của Lonely Mountain, hắn chỉ vào vùng núi khổng lồ nằm trên bình nguyên rồi nói:
- Đó mới chính là Thánh địa mà Thần linh ban tặng cho người lùn dòng dõi Durin, ở đó sẽ không có bất kỳ ai dám ép các ngươi phải rời đi, ở đó có đầy đủ tài nguyên có thể giúp chúng ta dự trữ tiềm lực! Nếu như Blue Mountains sẽ một mực chìm trong cảnh chiến tranh, vậy tại sao chúng ta không dứt khoát vứt bỏ nơi này, trở lại Lonely Mountain!? Hỏa long Smaug? Dưới sức mạnh đoàn kết toàn quân toàn dân, chúng ta hoàn toàn có thể giết chết Hỏa long, chúng ta không sợ hy sinh, chúng ta không sợ tử vong, thắng lợi nhất định sẽ nằm trong tay chúng ta!
- Tất cả chúng ta sẽ thu thập hành lý, thu thập vàng bạc châu báu, thu thập lương thực thực phẩm, mang theo tất cả tài sản và vũ khí! Chúng ta sẽ tiến hành một cuộc viễn chinh trên khoảng cách cực lớn, chúng ta có thể hiệp trợ Thorin, tất cả người lùn dòng dõi Durin sẽ cùng nhau... đoạt lại Lonely Mountain!
- Đoạt lại Lonely Mountain... Đoạt lại Lonely Mountain!
- Trường chinh... Trường chinh!
Càng nghe những người lùn càng cảm thấy hưng phấn, tiếng hô hào của bọn họ cũng lớn dần, cuối cùng chuyển thành từng đợt gầm thét, quê hương trong mơ của bọn họ, tựa hồ đã ở ngay trước mắt...
- Các ủy viên chính trị, binh sĩ lực lượng phòng vệ, cùng với tất cả các công dân đã tử vong trong quá trình tham chiến, danh sách như sau...
Chiến đấu bảo vệ Blue Mountains đã kết thúc, liên quân quý tộc chỉ có không đến năm trăm người thoát chết, nguyên nhân là vì năm trăm người này một mực ở cách xa trung tâm Blue Mountains, phần lớn đều là lực lượng hậu cần hoặc là những người làm nhiệm vụ túc trực bên ngoài. Về phần bảy mươi nghìn liên quân còn lại, bất kể là quý tộc, binh sĩ, hay là dân binh, cho dù bọn họ khóc thét, cầu xin hay là uy hiếp, mặc kệ bọn họ dùng lợi ích để dụ dỗ hay là hứa hẹn, dưới tình huống gần như mỗi người lùn của Blue Mountains đều để tang, toàn bộ bị đồ sát.
Công tác thống kê sau chiến tranh, thật sự là làm cho tất cả đều không cầm được nước mắt, ba bảy nghìn sáu trăm hai mươi chín người tử vong, hơn bốn mươi nghìn người bị thương, tổng số thương vong này tương đương với hơn một nửa nhân số của Blue Mountains, đây đã không còn là quốc thù gia hận nữa rồi, quả thực có thể nói là mối hận diệt tộc.
Vốn dĩ cũng có không ít người lùn bất mãn với Sở Hạo, trong thời gian khẩn cấp như chiến tranh thì không nói, nhưng mà một khi chiến tranh chấm dứt, bọn họ sẽ nhớ lại tình cảnh tàn khốc mà mình đã chứng kiến, cho dù những chuyện Sở Hạo làm đều có lý do đàng hoàng, nhưng mà trong lòng những người lùn có thân nhân bị giết vẫn sẽ sinh ra cảm giác oán hận.
Có điều quá trình đồ sát thẳng tay đối với liên quân quý tộc sau đó đã làm oán hận trong lòng những người lùn tiêu tán bớt, đồng thời nghi thức tang lễ long trọng, tràn đầy vinh quang này cũng tiêu trừ một bộ phận oán hận. Ngoài ra, tổ chức quân sự và chính phủ mới được thành lập, những người lùn đều bận rộn với việc tìm kiếm nội gián, vì thế oán hận của dân chúng cũng dần biến mất không còn tăm tích, bất kể là do sợ hãi hay đã thật sự tan biến, tóm lại sau khi chiến tranh kết thúc, mức độ danh vọng của Sở Hạo càng thêm khổng lồ.
Trong đại sảnh của chính phủ lâm thời, Sở Hạo lớn tiếng nói:
- Tên tuổi của tất cả những người đã hy sinh đều phải được ghi chép lại, bọn họ sẽ được lưu danh muôn đời trong sử sách của người lùn dòng dõi Durin, không ai có thể làm lu mờ chiến công của bọn họ. Sau này, bất kỳ con cháu nào của bọn họ đều có thể thêm tiền tố anh hùng dân tộc vào trước tên của mình, chỉ cần không phản bội dòng dõi Durin, không phản bội chính phủ và giai cấp lao động, như vậy bọn họ sẽ được hưởng đặc ân này vĩnh viễn!
Trong quá trình chiến tranh lúc trước, đã có hơn một nửa ủy viên chính trị tử vong, vì thế những người lùn đang ngồi đây hầu như đều là mới được chọn lựa ra từ trong dân chúng. Middle Earth vốn là một thế giới rất coi trọng vinh quang, vô cùng tôn thờ tổ tiên, trên cơ bản khi gặp mặt đều sẽ xưng danh bằng cách nói mình là con người này cháu người nọ, do vậy sau khi Sở Hạo đưa ra quyết định này, rất nhiều người lùn đều lên tiếng hưởng ứng nhiệt liệt.
Sở Hạo gật đầu, khi âm thanh xung quanh đã nhỏ dần, hắn mới tiếp tục lên tiếng:
- Tiếp đó, là giai đoạn cuối của chiến tranh... Các đồng chí, mọi người không nên nghĩ rằng trận chiến này đã kết thúc, lúc trước chúng ta có hơn trăm nghìn người, hiện tại đã chỉ còn lại mấy chục nghìn. Chúng ta đã không thể chịu đựng thêm một cuộc chiến tranh như vừa rồi, vì vậy tất cả chúng ta nhất định phải tìm đến biện pháp có thể giải quyết tình hình một cách triệt để.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người lùn đều lộ ra vẻ hoài nghi và chần chờ, sở dĩ bọn họ một lòng tin tưởng Sở Hạo là vì hắn truyền đạt cho bọn họ hệ thống tư tưởng mới, mang lại cho bọn họ tương lai và hy vọng. Nhưng nếu như bỗng có một ngày Sở Hạo nói bọn họ nên đầu hàng, nói với bọn họ hệ thống tư tưởng này là sai lầm, vậy nhiều khả năng bọn họ sẽ lập tức xé xác Sở Hạo, người lùn vốn không phải là chủng loài mềm yếu, càng không thích bị lừa gạt.
Sở Hạo lập tức nói:
- Đương nhiên, ý ta không phải là muốn Blue Mountains đầu hàng, thắng lợi lần này có được là nhờ vào sự hy sinh anh dũng của vô số người, cho dù thế nào đi nữa, chúng ta cũng sẽ không bao giờ chịu thua các quý tộc. Chỉ là chúng ta cần phải dự trữ tiềm lực, lúc trước ta đã từng nói về quan hệ sức sản xuất, hẳn là mọi người vẫn còn nhớ?
- Đúng vậy, dưới tình huống toàn dân đều lao động, không có bóc lột, sức sản xuất của chúng ta sẽ được đề cao ít nhất là gấp ba bốn lần so với trước kia, thành quả lao động một năm của chúng ta sẽ bằng thành quả lao động trong mấy năm liền của những nơi khác. Dưới loại tình huống này, thời gian càng dài chúng ta sẽ càng mạnh, mà thế lực của các quý tộc thì sẽ càng trở nên yếu ớt, chúng ta cần phải có nhiều thời gian để dự trữ tiềm lực, rút tay lại trong thời gian ngắn không phải do trốn tránh và đầu hàng, mà là để cho đòn tiếp theo của chúng ta có thể càng mạnh hơn!
Nghe Sở Hạo nói đến đây, rất nhiều người lùn cũng theo bản năng rút tay lại, sau khi đánh một quyền về phía trước, thấy tiếng xé gió vun vút, tất cả đều lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ.
Sở Hạo liền tiếp tục nói:
- Vì thế, chúng ta nên tránh giao chiến trong một thời gian, bất kể là với các quý tộc của những dòng dõi người lùn khác, hay là các quý tộc của nhân loại, chúng ta cần phải tích trữ thêm càng nhiều sức mạnh... Nhưng mà ở đây lại có một vấn đề, mọi người còn nhớ lý do mà đám quý tộc kia dùng để tiến công chúng ta là gì không?
Những người lùn bắt đầu bàn luận, chốc lát sau một ủy viên chính trị đứng lên nói dõng dạc:
- Lãnh tụ vĩ đại, ta vẫn còn nhớ rõ, đám quý tộc kia nói rằng Blue Mountains là lãnh thổ của bọn họ, bọn họ muốn đòi lại mảnh đất này.
Sở Hạo gật đầu, ra hiệu cho người ủy viên chính trị này ngồi xuống rồi mới lên tiếng:
- Đúng là như thế, đây chính là vấn đề khó khăn lớn nhất, nếu như các quý tộc muốn, bọn họ có thể một lần nữa lấy cái cớ đó để đòi lại Blue Mountains...
Tất cả những người lùn đều bàn tán ầm ĩ, một người tính khí nóng nảy lập tức đấm mạnh vào chiếc bàn đá trước mặt, hắn đứng phắt dậy sau đó nói lớn:
- Cứ để cho đám quý tộc kia đến đây, chúng ta tuyệt đối không sợ hãi! Cho dù bọn họ có âm mưu gì đi nữa, chúng ta cũng nhất định có thể phá tan!
Phần đông người lùn đều hưởng ứng với ý kiến này, chỉ có một vài người lùn tuổi cao sức yếu là nói với vẻ lo âu:
- Nhưng mà lãnh tụ vĩ đại cũng đã nói, sức sản xuất của chúng ta mạnh hơn nhiều so với bọn họ, hiện tại giao chiến chính là chúng ta chịu thiệt a.
Người lùn tính tình nóng nảy kia lập tức bước về phía trước với thái độ hùng hổ như muốn đánh người, hắn hét lớn:
- Vậy chẳng lẽ chúng ta đành cam chịu trả lại Blue Mountains cho bọn họ!? Mảnh đất này rất màu mỡ, dưới chân núi cũng có rất nhiều khoáng sản, nếu như mất đi Blue Mountains, cho dù sức sản xuất của chúng ta cao đến mức nào, cũng chỉ có thể dần suy yếu mà thôi!
Người lùn cao tuổi không nói gì, những người còn lại tiếp tục bàn luận ồn ào, cách một lúc lâu sau, tiếng ồn mới dần lắng xuống, bọn họ đều im lặng nhìn về phía Sở Hạo, hy vọng Sở Hạo có thể một lần nữa chỉ cho bọn họ con đường đúng đắn.
Lúc này Sở Hạo mới lên tiếng:
- Các đồng chí, kỳ thực, chúng ta còn một mảnh đất lý tưởng hơn nhiều so với Blue Mountains, nơi đó có trữ lượng khoáng sản nhiều gấp trăm lần so với nơi này, có bình nguyên phì nhiêu và nguồn nước dồi dào thích hợp cho chuyện trồng trọt. Nơi đó là lãnh địa tự nhiên của người lùn dòng dõi Durin, không có bất kỳ ai dám ép các ngươi phải rời khỏi đó, so với nơi đó, Blue Mountains chỉ là một mảnh đất nghèo nàn không đáng nhắc tới!
Những người lùn đều nhìn nhau, cũng có rất nhiều người giống như chợt nhận ra chuyện gì đó quan trọng, trên mặt lộ ra vẻ chần chờ xen lẫn với hưng phấn, chỉ là trong lúc nhất thời vẫn không dám khẳng định.
- Lonely Mountain!
Sở Hạo ra lệnh kéo màn sân khấu lên, phía sau tấm màn là bản đồ phóng đại của Lonely Mountain, hắn chỉ vào vùng núi khổng lồ nằm trên bình nguyên rồi nói:
- Đó mới chính là Thánh địa mà Thần linh ban tặng cho người lùn dòng dõi Durin, ở đó sẽ không có bất kỳ ai dám ép các ngươi phải rời đi, ở đó có đầy đủ tài nguyên có thể giúp chúng ta dự trữ tiềm lực! Nếu như Blue Mountains sẽ một mực chìm trong cảnh chiến tranh, vậy tại sao chúng ta không dứt khoát vứt bỏ nơi này, trở lại Lonely Mountain!? Hỏa long Smaug? Dưới sức mạnh đoàn kết toàn quân toàn dân, chúng ta hoàn toàn có thể giết chết Hỏa long, chúng ta không sợ hy sinh, chúng ta không sợ tử vong, thắng lợi nhất định sẽ nằm trong tay chúng ta!
- Tất cả chúng ta sẽ thu thập hành lý, thu thập vàng bạc châu báu, thu thập lương thực thực phẩm, mang theo tất cả tài sản và vũ khí! Chúng ta sẽ tiến hành một cuộc viễn chinh trên khoảng cách cực lớn, chúng ta có thể hiệp trợ Thorin, tất cả người lùn dòng dõi Durin sẽ cùng nhau... đoạt lại Lonely Mountain!
- Đoạt lại Lonely Mountain... Đoạt lại Lonely Mountain!
- Trường chinh... Trường chinh!
Càng nghe những người lùn càng cảm thấy hưng phấn, tiếng hô hào của bọn họ cũng lớn dần, cuối cùng chuyển thành từng đợt gầm thét, quê hương trong mơ của bọn họ, tựa hồ đã ở ngay trước mắt...
Tác giả :
Zhttty