Vô Hạn Khủng Bố
Chương 199: Trịnh Xá cùng đường và Sở Hiên lại xuất hiện
Mặt đất trong phạm vi một trăm mét xung quanh Trịnh Xá trồi lên, đạt tới độ cao khoảng mười lăm mười sáu mét.
Trong trăm mét này ngoài hai người còn có rất nhiều lính Orc, chỉ là La Ứng Long đạp phi kiếm bay một vòng, lũ Orc chẳng lẽ còn không bị thanh quang cắt thành thịt vụn, đến khi La Ứng Long bước xuống khỏi phi kiếm trên khối đất đã chỉ còn lại hắn và Trịnh Xá.
- Bây giờ đã yên lặng rồi, tới đây tới đây, chúng ta đánh một trận thật sảng khoái. Lần trước đấu với clone của ngươi, cậy đông người mới dám đi giành lại mạng mấy gã da trắng, trong lòng ta thật sự không thoải mái, bây giờ thì tốt rồi, cũng không có ai quấy rầy, ta muốn xem xem sức mạnh mở cơ nhân tỏa của ngươi đến cùng là có thể đối kháng với tu chân chi lực của ta không!
La Ứng Long vừa hạ xuống đất liền quát lớn.
Trịnh Xá vứt bỏ cánh tay cụt đang cầm, mặ dù hắn đã lâm vào trạng thái cuồng bạo nhưng cũng không lỗ mãng lao thẳng tới chỗ La Ứng Long mà đứng tại chỗ, hai tay đặt vào chỗ xương sườn, tiếp đó rắc một tiếng, cứng rắn ép đoạn xương gãy về lại chỗ cũ.
La Ứng Long bĩu môi nói:
- Nhìn bộ dạng ngu ngốc của ngươi kìa, chẳng lẽ không biết mua ít hộ thân phù cao cấp? Ngươi tốt xấu gì cũng là người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, chút chuẩn bị vặt vãnh đó cũng không có mà đã lên chiến trường? Mặc dù ngươi rất mạnh mẽ nhưng kỹ năng từ chỗ Chủ Thần vô cùng vô tận, còn cả rất nhiều kỹ năng tự sáng tạo uy lực càng mạnh mẽ, trong đó còn có một số kỹ năng chỉ có sức công kích đột ngột, nếu bị những kỹ năng đó đánh lén, đến cả ta cũng có thể phải nguyên thần xuất khiếu đấy, ha ha ha...
Trịnh Xá cũng không đáp, chỉ lần lượt chỉnh lại các khớp xương trên người về đúng vị trí, tiếp đó ngẩng đầu lên trời gào lên một tiếng rồi lao về phía La Ứng Long, nhưng La Ứng Long thì vẫn chẳng thèm để ý tới hắn, tiếp tục giữ vẻ mặt vô tư lự đứng nhìn Trịnh Xá, nói:
- Chờ chút, chờ chút, trước tiên nói về trang bị trên người ta đã, đây đều là đạo cụ dùng kỹ năng tu chân chế tạo ra, ngoài một số tài liệu là thiên tài đại bảo phải hoán đổi từ chỗ Chủ Thần không gian ra thì không có liên quan gì tới Chủ Thần nữa, sử dụng những trang bị này cũng là bản sự của người tu chân, còn cả kỹ năng của ta nữa, những thứ này cũng đều...
Trong lúc La Ứng Long đang nói, Trịnh Xá đã đạp chân liên tiếp hai lần vọt tới, tốc độ mau lẹ dị thường, La Ứng Long vừa nói được hai câu Trịnh Xá đã vung trảo đánh tới mặt hắn, trên tay nội lực cùng Hồng viêm giao hòa bộc phát, ầm một tiếng, trên trảo bùng lên một luồng lửa kịch liệt. Tuy nhiên không đợi đám lửa bay tới gần, trên người La Ứng Long chợt tỏa ra một quầng sáng vàng, ngăn chặn luồng lửa ở bên ngoài.
-....Những thứ này đều là tu chân!
La Ứng Long hét lớn, chân đạp mã bộ, vung tay đánh một chưởng vào bụng Trịnh Xá, chưởng này nhìn cũng không quá nhanh nhưng trên đó còn có một dấu ấn quẻ Chấn đang xoay tròn.
- Chấn!
Trịnh Xá một tay vung trảo, tay kia chặn chưởng của La Ứng Long, nhưng tay hắn vừa chạm vào chưởng La Ứng Long thân thể bỗng như bị một dòng điện kịch liệt đánh trúng, cánh tay đó cũng run rẩy vô lực, tiếp theo ấn quyết Chấn trực tiếp đánh trúng ngực hắn.
- Mượn lực Càn Khôn! Lôi đình Chấn!
La Ứng Long thu chưởng lại, nhưng khiến người ta cảm thấy quỷ dị là trên ngực Trịnh Xá vẫn có một ấn ký lấp lóe ánh vàng, đồng thời khi La Ứng Long hô lên, lấy ấn ký làm trung tâm, hàng loạt tia điện bắn ra. Quần áo Trịnh Xá xung quanh ấn ký lập tức bị dòng điện thiêu cháy trong chốc lát, đồng thời luồng điện cũng đẩy hắn văng ra hơn mười mét, quỳ tạp xuống đất, toàn thân run rẩy không ngừng.
- Chú ý nhé, rơi xuống khỏi đài là coi như thua... Biết tại sao ta phải nâng chiến đài này lên không? Bởi vì trước mưa tên thì đến cả ta cũng không ngăn cản nổi, đặc biệt là loại kỹ năng bắn ra hai mũi tên cùng lúc, nếu một lượt hơn mười phát cùng lúc thì pháp bảo phòng ngự của ta thậm chí còn không có cơ hội để truyền chân nguyên lực, trực tiếp biến thành mảnh vụn. A a, thật bất đắc dĩ, không biết thực lực phải đến mức nào mới không cần sợ ưu thế số lượng đây?
La Ứng Long nhún nhún vai, vừa nói vừa đi về phía Trịnh Xá.
Trịnh Xá quỳ dưới đất một chốc rồi lập tức đứng lên, ngoài khóe miệng có vết máu ra thì không hề có thương tích nào, cơ thể gần như chẳng sao cả, nhưng La Ứng Long thì biết một chiêu Chấn vũ quyết vừa rồi đủ để giật chết một con voi lớn, Trịnh Xá có thể đứng dậy được xem ra là phải dựa vào năng lực mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, năng lực nhập vi hẳn là có thể dùng nội lực hoặc năng lượng nào khác để trói buộc hay trung hòa dòng điện.
"Bộc phát hoàn toàn Hủy diệt, công kích tập trung vào một điểm, thắng bại chỉ trong nháy mắt!"
Trịnh Xá yên lặng đứng đó, ánh mắt hắn vẫn đỏ ngầu, quang mang khát máu trong đó không hề giảm đi chút nào, ngược lại, vì vết máu bên khóe miệng mà càng thêm đậm đặc, khi La Ứng Long tiếp cận lần nữa, nội lực cùng năng lượng vampie trong cơ thể đã điên cuồng chấn động.
La Ứng Long cũng đã phát hiện ra nguy hiểm, hắn dừng bước, nói:
- Ngươi còn kỹ năng tự sáng tạo hoặc kỹ năng hoán đổi nào nữa? Mặc dù dựa vào nhập vi của mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư có thể đề cao những kỹ năng này lên rất nhiều nhưng kỹ năng phổ thông sao có thể phá được tầng bảo vệ của ta...
Hắn còn chưa dứt lời Trịnh Xá đã ngẩng đầu lên trời gầm thét, đôi cánh ác ma sau lưng vụt dài ra, tiếp đó hắn bỗng biến mất khỏi tầm mắt La Ứng Long.
- Đây là?
La Ứng Long đang kinh ngạc đột nhiên cảm thấy trước mặt chấn động, bắn ra hơn mười mét. Hắn còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận tại sao vòng kim quang bảo vệ của mình lại có vấn đề thì chỗ ngực đã bị ép xuống, đầu gối Trịnh Xá đa đè lên trên yết hầu hắn, vòng kim quang bảo vệ đã bị ép lại tới cực điểm, gần như dát vào da trên yết hầu, có thể thấy sức mạnh trên đầu gối mạnh đến mức nào.
"Trạng thái Hủy diệt toàn lực khởi động... Toàn lực cải tiến cặp gen số ba, số bảy, số mười, nội lực trong nhẫn nhập vào tu bổ cơ thể, năng lượng vampire truyền vào duy trì trạng thái Hủy diệt, sau khi cải tiến gen, thời gian chịu đựng tối đa của cơ thể... Hai mươi bảy giây!"
- Grào!
Trịnh Xá gầm lên điên cuồng, hắn cũng không chờ La Ứng Long có động tác, chỉ thu gối về rồi một quyền lại một quyền liên tiếp đánh vào mặt La Ứng Long. Tốc độ của nắm tay đã phá vỡ tốc độ âm thanh, mỗi quyền đánh xuống đều gây ra tiếng nổ không nhỏ, sức mạnh khổng lồ thậm chí làm không khí xung quanh bị nén lại đến nổ tung, từng vòng từng vòng chấn động có thể thấy được bằng mắt thường truyền ra xa. Phải gánh chịu đầu tiên là quần áo của Trịnh Xá, chỉ hai ba chục quyền y phục toàn thân hắn đã biến thành vải vụn.
Sức mạnh kinh khủng này lúc trước có thể đánh nát hàm cự long, mặc dù La Ứng Long có kim quang bảo vệ nhưng dưới công kích mạnh mẽ cùng tốc độ siêu cường như vậy, cả kim quang cũng từ tự bị đẩy ra những bộ phận khác trên cơ thể, căn bản không kịp quay lại chỗ cũ để phòng ngự. Sau khoảng mấy chục quyền, chát một tiếng, Trịnh Xá hung hăng đánh một quyền vào trước mặt La Ứng Long, tiếp đó lực lượng to lớn xuyên qua tảng đá hai người đang đứng, cả mặt đất rộng hơn trăm mét cao hơn mười mét chỗ hai người đang đứng dần xuất hiện những vết nứt rõ ràng. Trịnh Xá cũng mặc kệ mọi chuyện, chỉ tiếp tục điên cuồng đánh xuống mặt La Ứng Long, khe nứt cũng càng lúc càng rộng ra...
- Ly!
- Mượn lực Càn Khôn! Loa toàn Ly!
La Ứng Long bị đánh liên tiếp như thế, hơn nữa còn là sức mạnh kinh khủng vậy mà vẫn có thể lên tiếng, chỉ là âm thanh này nghe có chút mơ hồ không rõ. Khi âm thanh vang lên, Trịnh Xá bỗng cảm thấy mỗi quyền đánh xuống đều như đánh vào bông vải, hoàn toàn không có phản lực, hơn nữa còn có một luồng khí kình xoắn ốc làm trật hướng nắm tay hắn đánh ra.
Chỉ là giờ phút này Trịnh Xá đang mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, cảnh giới nhập vi sao có thể bị ngăn cản dễ dàng như vậy? Chỉ thấy Trịnh Xá cũng không từng quyền từng quyền đánh xuống nữa mà hai tay xoắn ngược lại hướng luồng kình khí xoáy ốc. Tốc độ tay hắn trong trạng thái Hủy diệt nhanh đến mức nào, xoay một vòng, luồng khí xoắn ốc không ngờ bị hắn từ từ dung hòa, tiếp đó hai tay dùng sức chấn động, hai luồng lực xoáy ốc bắt chéo nhau, sức mạnh cực lớn đánh thẳng vào ngực La Ứng Long, tiếp đó xuyên xuống mặt đất. Ầm một tiếng, khối đá cao hơn mười mét cuối cùng cũng không chịu đựng được, bắt đầu tan vỡ.
- Cấn!
- Mượn lực Càn Khôn! Thiên quân Cấn!
Khi Trịnh Xá lợi dụng ngược lại chiêu thức của La Ứng Long phá tan cả chiến đài rộng hơn trăm mét, hắn liên tiếp đánh mấy quyền vào người La Ứng Long, mỗi cú đánh đều trúng bao cỏ. Không đợi hắn đánh quá hai quyền, La Ứng Long phun ra một ngụm máu lớn, miệng lại niệm chú ngữ, thanh âm vang lên, La Ứng Long bỗng rơi thẳng xuống dưới với tốc độ nhanh hơn cả Trịnh Xá, chỉ sau nháy mắt hắn đã biến mất trong đám đá vỡ...
Khi khối đá rộng hơn trăm mét vuông hoàn toàn vỡ tan, không cần biết là quân Orc của Mordo hay binh lính loài người Gondor, tất cả đều nhìn đến trợn mắt há mồm. Từ trên tầng cao của thành phố vẫn có thể thấy rõ trận chiến giữa hai người, uy lực của cuộc chiến thật quá to lớn, những người chứng kiến đều nghĩ tới chiến tranh thời viễn cổ, cuộc chiến trong truyền thuyết giữa thần và người khổng lồ....
Trịnh Xá lại hét lớn, vung tay đẩy mạnh, từng tảng đá lớn quanh người bị ném văng đi, tiếp đó nhìn trừng trừng ra cách đó hơn mười mét chỗ La Ứng Long đang đứng lau khóe miệng.
- Tầng thứ tư quả nhiên là rất mạnh... Đây là kỹ năng ngươi tự sáng tạo phải không? Cũng rất mạnh, cộng thêm năng lực nhập vi của ngươi thật sự có thể so được với sức chiến đấu của ta hiện tại...
Sắc mặt La Ứng Long đột nhiên trở nên dữ tợn, quát lên:
- Như vậy ngươi có tư cách tiếp một chiêu này, đây vốn là chiêu chuẩn bị cho tốc độ cực cao của tên thần kinh họ Triệu kia... Hàng yêu phục ma trận!
- Đâu suất bát quái lô!
Mỗi người tiến vào đến mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư đều sẽ có phương thức và sở trường chiến đấu của riêng mình, đương nhiên phương hướng chính sẽ không thay đổi. Ví dụ như lúc trước là cung thủ tầm xa thì sau khi tiến vào sẽ vẫn là như vậy, chẳng ai lại vác một thanh đoản kiếm chạy đi đâm chém, lúc trước thuộc hệ pháp thuật thì sau khi tiến vào cũng sẽ vẫn như cũ, chỉ là trong lĩnh vực sở trường của mỗi người sẽ có một số phương diện mà người đó am hiểu nhất.
Theo như La Ứng Long biết, Tống Thiên am hiểu nhất là dùng kỹ xảo phá man lực, Triệu Chuế Không giỏi nhất là tốc độ cực nhanh quỷ thần khó lường, ác ma Trịnh Xá sở trường về lực khống chế nhập vi cực hạn đến mức khủng bố, tên Trịnh Xá trước mặt này không biết có bị cái gì kích thích hay không mà lại thể hiện ra sức mạnh bộc phát trong nháy mắt. Với nhãn lực của hắn tự nhiên có thể nhìn ra được, sau chốc lát thực lực tăng lên kinh khủng, thân thể sẽ phải chịu thương tổn, hoàn toàn mất sức chiến đấu, nhưng trong thời gian này hắn gần như không thể cản nổi...
- Thật bất ngờ, ta sợ rằng không chịu được nổi mười giây... Ngươi bị biến thái à? Không ngờ lại sáng tạo ra kỹ năng khoa trương như vậy, áp súc đến cực hạn cùng tự hủy diệt thân thể...
La Ứng Long đạp phi kiếm bay vọt lên, sau lưng là Trịnh Xá dùng Nguyệt bộ liên tục bám sát, khoảng cách giữa hai bên chỉ có mấy mét, hơn nữa cự li còn đang không ngừng giảm xuống. La Ứng Long lấy ra tám chiếc cờ nhỏ sau đó chỉ thấy hắn ném tám cây cờ ra sau, lá cờ gặp gió chợt mở ra, chỉ sau nháy mắt đã biến thành tám lá cờ lớn rộng mấy mét, chúng tạo thành một vòng tròn vây quanh Trịnh Xá bắn xuống, còn Trịnh Xá thì bỗng cảm thấy thân thể nặng gấp trăm lần, không thể không hạ xuống đất.
Bấy giờ La Ứng Long mới thở hổn hển dừng lại, hắn nhìn xuống phía dưới quả nhiên thấy chỗ tám lá cờ một mảng tán loạn, cát bụi theo bước chuyển động điên cuồng của Trịnh Xá mà bắn lên mù mịt. Trịnh Xá đang liều mạng công kích bốn phía bên trong mấy lá cờ, mỗi lần đều khiến những lá cờ rung động kịch liệt, nhưng những lá cờ nhìn như bằng vải này vậy mà lại có thể chặn cứng hắn ở bên trong, mặc cho trạng thái Hủy diệt có kinh khủng đến mức nào cũng không làm nên chuyện, căn bản không cách nào xông ra khỏi phạm vi tám lá cờ.
- Vô vọng thôi, đây là pháp bảo cực phẩm ta dùng rất nhiều thiên tài địa bảo, tỉ mỉ luyện chế chín chín tám mốt ngày mới tạo ra được, muốn phát huy hoàn toàn sức mạnh của nó cũng cần ta phải đạt tới giai đoạn nguyên anh mới có thể sử dụng. Bất quá cho dù chỉ phát huy một phần nhỏ sức mạnh cũng đủ vây chết ngươi rồi, hừ, đừng nói là ngươi, cho đến bây giờ ta còn chưa thấy ai có thể chạy thoát khỏi công kích của nó!
La Ứng Long hung tợn nói, mặc dù hắn nói như vậy nhưng tay vẫn liều mạng bắt quyết, chân nguyên lực trong cơ thể ồ ạt tràn ra ngoài, nếu không như vậy sức mạnh của Trịnh Xá hẳn là đã phá tung được tám lá cờ ra.
"Thật sự là... rất mạnh. Vốn còn coi thường hắn, hóa ra thực lực hắn cũng giống như clone của hắn vậy, sắp sửa vượt qua ta rồi... Đáng ghét!"
Trong lòng La Ứng Long càng lúc càng nôn nóng, ộc một tiếng phun ra một ngụm máu lớn, có điều sau khi hộc máu, lồng ngực lại nhẹ nhõm hơn nhiều.
"Thật sự là muốn chết, đến cả khôi lỗi ấn cũng bị phá hủy, lực phá hoại kinh khủng đến thế nào không biết... Chỉ lướt qua một cái đã khiến xương sườn gãy đoạn, con mẹ nó... Hắn cùng clone đều là loại biến thái, bọn hắn rút cuộc là nhận di truyền cách đời của loại sinh vật nào? Chẳng lẽ là quái vật cực mạnh vượt qua cả Thánh nhân?"
La Ứng Long trong lòng chửi bới không ngớt, vừa mắng vừa dùng chân nguyên lực điều thức thương thế trong cơ thể, sau khi áp chế đau đớn hắn mới đứng thẳng lại, chân đạp thất tinh bộ, tay bắt hai pháp quyết, miệng niệm chú ngữ.
- Đâu suất bát quái lô!
- Càn, khôn, ly, khảm, chấn, tốn, cấn, đoài!
Tám chữ chân ngôn niệm ra, trên tám lá cờ lập tức xuất hiện tám chữ này, mặt sau xuất hiện ký hiệu bát quái tượng trưng cho tám quẻ, tiếp đó tám lá cờ bắt đầu xoay tròn. Trịnh Xá ở bên trong chỉ cảm thấy áp lực xung quanh đột nhiên tăng mạnh, ép hắn không thể động đậy nổi, nhưng phản ứng của hắn cũng nhanh, sức mạnh cũng lớn, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc vẫn kịp rút Hổ hồn đao, truyền nội lực vào trong đao, hình thành một tầng đao mang phòng hộ bao phủ toàn thân.
- Đâu suất tử hỏa luyện vạn yêu, bát quái thần diệu trừ thiên ma! Cấp cấp như luật lệnh!
- Triệu tử hỏa bát quái...
Khi La Ứng Long niệm xong chữ cuối cùng, giọng nói hắn đã trở nên càng lúc càng xa xôi, giống như Thái thượng Lão quân từ trên chín tầng trời lên tiếng, dưới chân hắn lập tức xuất hiện một hình thái cực đồ. La Ứng Long đứng trên thái cực đồ phát động chân nguyên lực, thái cực đồ từ từ dịch chuyển, hơn nữa từ đó xuất hiện một luồng lửa màu tím, luồng lửa tím này tụ lại thành đoàn tiếp đó từng đợt từng đợt bắn xuống, nhập vào giữa tám lá cờ.
Từng đoàn lửa đánh vào vòng đao mang bảo vệ của Trịnh Xá, một phát, hai phát, vong đao mang không ngờ bắt đầu xuất hiện vết nứt. Trịnh Xá đang mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, mỗi vết nứt đều được nội lực chữa trị trong nháy mắt, năng lực nhập vi giúp hắn có thể vận nội lực nhỏ đến từng sợi tơ. Nhưng cho dù như vậy thì hắn cũng biết rằng mình đang đối mặt với cái chết, bởi vì ngọn lửa kia sau khi đập vào vòng đao mang liền bắt đầu thiêu đốt xung quanh hắn, cho dù hắn cũng lập tức vận Hồng viêm miễn cưỡng ngăn được nhiệt độ cao nhưng luồng lửa tím này không ngờ còn nóng hơn cả ngọn lửa trắng sáng của Balrog, hơn nữa lửa cũng không tiêu tán mà xoay tròn theo tám lá cờ bát quái thiêu đốt, bên trong đám cờ đã biến thành một biển lửa!
"Phải chết sao? Ta... phải chết...."
Giữa ranh giới sống chết, Trịnh Xá không ngờ lại khôi phục ý thức tự chủ, khôi phục lại ý thức trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, chỉ là lúc này đã là tuyệt cảnh, cách cái chết có một hai giây...
Đoàng!
Trong lúc nguy cấp đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, trong nháy mắt trước khi âm thanh truyền tới, kim quang trên người La Ứng Long bạo phát, chỉ là kim quang này lại nát vụn. La Ứng Long khẽ chạm vào lồng ngực, yên lặng không nói, tiếp đó người hắn từ chỗ ngực bắt đầu tan vỡ, sau hai, ba giây, cả cơ thể hoàn toàn biến thành bụi phấn, chỉ thấy một đoàn ánh sáng chói mắt từ trong đầu hắn bắn vọt ra, bay về phía tây...
- Về cơ bản là như vậy... Zero sau khi rèn luyện lại mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, xác suất thành công đạt tới trên 60%. Đương nhiên, lâm trận phát huy phải căn cứ vào thói quen khác nhau của mỗi người, có người có thể phát huy 100% sức mạnh của bản thân, cũng có người do mất bình tĩnh mà chỉ phát huy được một nửa, nhưng Zero là người đáng tin cậy, tin rằng vào thời khắc mấu chốt xác suất thành công của hắn sẽ là 100%.
Một thanh niên tóc đen đeo kính đang ngồi trước mặt một thanh niên tóc đen anh tuấn khác, hai bên nhất thời không nói gì, cả nửa ngày sau thanh niên anh tuấn mới cười vẻ châm chọc, nói:
- Ngươi vẫn thích lấy số liệu để đánh giá nhân mạng... Ngươi cảm thấy đồng đội của mình là cái gì? Số liệu sao?
- Không.
Thanh niên đeo kính thản nhiên đáp:
- Không phải số liệu, mà là người.
Thanh niên tóc đen ngẩn người rồi bỗng cười ha ha, nói:
- Thua ngươi luôn. Tên khốn nhà ngươi lúc nào cũng lý trí như vậy, bao giờ mới có thể ầm ỹ với người khác một chút chứ? Móc ra chút nhân tính đi, xin ngươi đấy có được không?
Thanh niên đeo kính không ngờ chính là Sở Hiên đã chết tại Helm"s Deep, lúc này hắn hoàn toàn không thương tích gì ngồi trước mặt thanh niên tóc đen, còn gã tóc đen anh tuấn chính là thành viên mới gia nhập Trung Châu đội, Hạo Thiên.
Sở Hiên cũng không nói nhiều, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Hạo Thiên, mấy phút sau Hạo Thiên mới khoát tay bất đắc dĩ, nói:
- Hiểu rồi, muốn hỏi gì thì hỏi đi, kể cả ta không muốn trả lời ngươi cũng có thể trực tiếp tìm đáp án trong đầu ta, chỉ là như thế tin tức có thể sẽ không đầy đủ, hơn nữa còn có thể làm hỏng đại não của ta phải không?
- Không sai.
Sở Hiên đáp chắc chắn, còn Hạo Thiên cũng chỉ có thể nhún vai vô vị.
Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính nói:
- Ta xác định có mấy vấn đề không rõ ràng, đầu tiên, ngươi là lần đầu tiên tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị phải không? Vậy thì ngươi làm thế nào liên hợp với Adam trong tiểu đội Thiên Thần được? Theo như ta suy luận, trong bộ phim này ngươi không có cách nào liên lạc với bọn chúng, chỉ trừ có một khả năng, các ngươi gặp tại một chỗ khác, mà trước đây ngươi chưa từng tiến vào thế giới luân hồi nên chỗ đó chỉ có thể là thế giới hiện thực...
Hạo Thiên thẳng thắn đáp:
- Không sai, chính là như vậy. Lúc trước ta nói dối, Adam vô tình tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị, sau đó hắn mới nghĩ ra một biện pháp giống như cách của ngươi. Ta tìm tư liệu trong chính phủ Trung Quốc thì phát hiện ngươi từng sắp đặt để đội trưởng Trung Châu đội mang máy ghi chép về, truyền lại tin tức ngươi muốn nhắn, cả hai bên đều không bị delete, món đồ đó cũng được lưu lại. Rất không may, Adam cũng tìm ra biện pháp đó, sau đó ta nhận được tin tức về phân chia các khu vực, tiểu đội Thiên Thần, tiểu đội Ác Ma, đồng thời Adam giao cho ta một chiếc điện thoại di động, tác dụng của nó giống như ngươi nghĩ, chỉ cần trong cùng một không gian thì có thể liên lạc trên phạm vi bằng cả trái đất, cứ như vậy....
Sở Hiên ừm một tiếng, vẻ mặt hắn cũng chẳng có biến đổi gì, bất quá sắc mặt mấy người bên cạnh đều biến đổi cực lớn, tất cả đều vì mấy biện pháp kỳ quái này mà ngây ngốc.
Hạo Thiên tiếp tục nói:
- Cứ như vậy, Adam tiến vào tiểu đội Thiên Thần chưa được mấy phim thì gặp tiểu đội Ác Ma, ở đó hắn nói gặp được clone của ngươi cùng một người có sức chiến đấu cực kỳ mạnh, sức mạnh đó gần như đã đạt tới mức coi thường mưu trí. Hắn tuyệt đối không muốn kế hoạch của hắn thất bại nên khi đó ta liền cùng hắn bày mưu tính kế, đầu tiên ta tới Trung Quốc đại lục, dùng phương thức tự thôi miên tiến vào Trung Châu đội. Nếu như có ngươi và gã kia thì biểu hiện ra thực lực để đạt được tín nhiếm của các ngươi, tốt nhất là có thể trở thành một thành viên quan trọng của đội, chỉ cần gặp tiểu đội Thiên Thần thì tiêu diệt hết các ngươi, bản thân ta thì chỉ cần hoàn thành một số tình tiết kịch bản hoặc giết một số thành viên không quan trọng của tiểu đội Thiên Thần là được, tiếp theo ta sẽ thuận lý thành chương lên làm đội trưởng Trung Châu đội, tiến vào tiểu đội Thiên Thần, sau đó hoàn thành kế hoạch trộm cắp của ta cùng Adam...
Sở Hiên giống như chẳng có gì tức giận, gật đầu ừ hữ một tiếng, bộ dạng có vẻ như đã sớm biết kế hoạch của Hạo Thiên.
Hạo Thiên lại có chút nôn nóng, hắn tò mò hỏi:
- Làm sao ngươi biết kế hoạch này của bọn ta? Đây là nội dung xếp đặt hoàn toàn nằm ngoài nhận biết của ngươi, ngươi căn bản không cách nào biết được, hơn nữa không phải ngươi đã chết sao? Ta thật sự nghe được Chủ Thần thông báo ngươi đã chết, mặt khác cái điện thoại bị ném vỡ ở Helm"s Deep giám sát cũng xác minh cái chết của ngươi... Chẳng lẽ là công pháp gì đó có thể lừa gạt Chủ Thần? Hay là ngươi dùng dụng cụ hoặc máy móc nào khiến ta sinh ảo giác?
Sở Hiên gật đầu đáp:
- Không sai, ta đã chết, hoàn toàn là sự thật, thân thể đang nói chuyện với ngươi hiện tại chỉ là một zombie mà thôi, bắt đầu từ lúc lấy được tin tức từ nữ hoàng Elf...
- Từ nữ hoàng Elf ta biết được một phương pháp bảo lưu linh hồn, bởi vì linh hồn người Elf quay trở lại gốc cây thế giới có thể được hồi sinh một lần nữa nên loại bí pháp này chỉ cần có pháp sư Elf chỉ trì là có thể tiến hành...
- Không có pháp sư Elf chủ trì nên chỉ có thể dựa vào chúc phúc của nữ hoàng, tiếp theo là linh hồn không thể nói chuyện và hành động, cho dù linh hồn bất diệt trong hai mươi ngày, ta cũng không làm được việc gì khác. Chính vì thế cần một thứ khác giúp cơ thể có thể hoạt động, cũng gián tiếp giúp ta đợi trong cơ thể, bảo hộ thân thể ta tiếp tục tồn tại... Thứ đó chính là lá cây thế giới.
Sở Hiên day day trán nói:
- Ta bắt đầu hoài nghi ngươi bắt đầu từ khi ngươi vừa gia nhập Trung Châu đội. Hành vi của ngươi rất bình thường, không có cử động nào khác lạ, cơ bản có thể coi như một người mới gia nhập thế giới luân hồi, nhưng lại có một ít nhận thức với thế giới này... Rất đáng tiếc, bộ phim kinh dị đầu tiên đã gặp phải tiểu đội Thiên Thần, nếu không ngươi sẽ không lộ ra sơ hở sau đó, đó là khi hành động cá nhân gần như không có ý nghĩa gì với ngươi, ngươi lại lộ vẻ rất hứng thú... Vì thế lúc đó ta mới giao tất cả mọi thứ cho ngươi.
Hạo Thiên cười khổ chỉ vào gáy mình, nói:
- Kỳ thực vật này mới là bản ý của ngươi phải không? Vốn ta cũng nghĩ qua tác dụng của thứ này, nhưng không ngờ nó lại là sản phẩm dùng một lần, hơn nữa còn có cách dùng như thế... Nói như vậy, mấy trăm tên Nemesis Uruk-hai căn bản cũng là để đánh lạc hướng phải không? Mưu kế thật cao!
- Ngay từ đầu đã chuẩn bị giả chết? Sau đó lừa ta tưởng rằng ngươi chết thật, đem tin tức truyền cho Adam, với tính cách đa nghi của Adam hắn nhất định sẽ tính toán theo hướng ngươi giả chết, kết quả tạo thành là hắn tuyệt đối không dám để kẻ mạnh nhất tiểu đội Thiên Thần Tống Thiên tới trận chiến Gondor. Cho dù trận chiến đó thất bại, với sức chiến đấu của hắn và Tống Thiên vẫn có thể thoải mái sống tại Mordor, sau đó họ tùy tiện tìm một chỗ tiếp tục chờ đợi, đến khi bộ phim kinh dị này kết thúc, tiểu đội Thiên Thần mặc dù thua nhưng cũng sẽ không vì thế mà đoàn diệt. Nhưng Trung Châu đội thì lại có thể giành được toàn thắng, hơn nữa còn hoàn toàn áp chế tiểu đội Thiên Thần... Âm mưu thật độc!
Hạo Thiên lắc lắc đầu cười khổ, sau gáy hắn mang một cái vòng kim loại màu bạc, chiếc vòng này chính là dụng cụ thôi miên Nemesis. Để giành được quyền khống chế đội quân Nemesis, sau khi biết Sở Hiên chết hắn liền yên tâm sử dụng chiếc máy này, còn tác dụng kia của chiếc máy... Nó chỉ là bản phụ, mặc dù cũng có thể sử dụng để thôi miên nhưng máy chủ lại trong tay Sở Hiên. Nó là một chiếc máy có thể dùng luồng điện mạnh khống chế và phá hủy đại não con người, đeo lên rất phức tạp, nên trừ phi là tự nguyện hoặc bị ép buộc, nếu không thì không thể dễ dàng làm người khác đeo vào, bất quá, Hạo Thiên lại rất xui xẻo, hắn tự nguyện đeo thứ này lên.
- Một nguyên nhân là như vậy, có thể khiến tiểu đội Thiên Thần tại trận chiến Gondor ném chuột sợ vỡ bình, sau khi chiến thắng trận chiến đó, thế giới phim kinh dị lần này cơ bản đã xác định, tiểu đội Thiên Thần hoặc là mạo hiểm toàn quân bị diệt tới liều mạng với bọn ta, hoặc là ẩn nấp đến khi phim kinh dị chấm dứt. Nguyên nhân thứ hai là để ngươi đeo dụng cụ này vào, nếu như ta không chết, ngươi có khả năng rất lớn là sẽ không mang nó lên, nguyên nhân thứ ba là ủy thác của một người...
Sở Hiên bình tĩnh nói.
Hạo Thiên ngẩn người, ngây ngốc nhìn Sở Hiên nói:
- Ủy thác của một người? Có người bảo ngươi đi chết?
- Không, hắn không bảo ta đi chết.
Sở Hiên lắc đầu đáp:
- Hắn đem nhân số tiểu đội Thiên Thần, trình độ thực lực mỗi người cùng vị trí của Adam nói hết với ta. Yêu cầu duy nhất của hắn là hy vọng ta có thể tạo cho hắn một hoàn cảnh thích hợp, hắn hy vọng có thể độc đấu với Tống Thiên... Ta nghĩ bây giờ Tống Thiên đã tới chỗ tiểu đội Thiên Thần rồi, chúng ta cũng phải nhanh lên... Xuất phát, tất cả Nemesis Uruk-hai, Bá Vương, Vương Hiệp, La Cam Đạo, cầm vũ khí của các ngươi, cho tiểu đội Thiên Thần được đoàn diệt đi!
Lúc này, tại một dãy núi trong khu vực Mordor, Triệu Chuế Không mỉm cười nhìn hai người trước mặt, hai người này chính là Adam cùng Tống Thiên. Tống Thiên sắc mặt ngưng trọng, tay cầm một thanh đại đao cổ xưa, Triệu Chuế Không thì cầm một con dao găm tinh xảo, hai người mặt dù thần thái khác nhau nhưng có thể thấy họ đang giằng co.
Adam day day trán nói:
-....Mọi chuyện đã liên kết lại, Sở Hiên tính kế như ta vừa nói phải không?
Triệu Chuế Không mỉm cười nhún vai đáp:
- Ta làm sao mà biết được bản sự tính kế của mấy tên biến thái các ngươi chứ? Cũng chẳng muốn mệt óc nghĩ xem rút cuộc là hắn nghĩ gì, tóm lại nếu clone của ta trong tiểu đội luân hồi Ác Ma mà cũng tín nhiệm hắn như vậy thì chắc chắn là hắn phải là người có chút bản lĩnh, chứ không phải loại giang hồ thuật sỹ thích khoe khoang mưu kế bản thân, vì thế mới tìm hắn thử một lần. Kết quả thật sự đã phát triển tới mức này, đến ngay cả ta cũng không biết đên cùng là hắn đã làm thế nào, bất quá vậy cũng tốt... Ha ha ha, Tống Thiên, trận chiến lần trước bị ngươi chém đứt tay, hôm nay ngươi lại chém một tay nữa của ta đi!
Nói đến đây, Triệu Chuế Không vốn luôn mỉm cười bĩnh tĩnh bỗng bật cười điên cuồng, tiếp đó biến mất khỏi tầm mắt hai người.
Phản ứng của Tống Thiên cũng cực nhanh, thanh trường đao cổ phác đâm thẳng tới, Triệu Chuế Không đã xuất hiện trước mặt hắn. Tiếp đó Tống Thiên thuận theo vệt gió nhẹ giữa hai người khuấy động trường đao, chỉ thấy tốc độ hắn càng lúc càng nhanh, trước khi Triệu Chuế Không vụt lóe lên đã vung đao bổ vào khoảng không giữa hai người, lập tức gió lốc đại thịnh, sau khi cơn lốc đột ngột này biến mất, mặt đất phía trước hắn đã bị cuốn lộn xộn, cả mấy khối đá cũng bị lưỡi gió cắt thành mảnh vụn.
- Lực khống chế nhập vi thật lợi hại, dùng đao kình cuốn thành lốc xoáy, mỗi phần lực đạo đều được ngươi khống chế hoàn hảo trong cơn lốc. Tống Thiên à, đao thế của ngươi uy lực càng lúc càng mạnh rồi đó.
Triệu Chuế Không đứng trên một tảng đá trước mặt Tống Thiên, quần áo trên người có thêm rất nhiều vết rách.
- Quá khen, quá khen.
Khi Tống Thiên nói, y phục hắn cũng rách ra, không biết từ lúc nào hắn đã bị Triệu Chuế Không tiếp cận tấn công, chỉ là lần này có vẻ cũng không đâm trúng người. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -
Triệu Chuế Không thở ra một hơi nói:
- Vũ khí cận chiến, từ dùng vũ khí đánh trúng kẻ địch, cho đến dùng vũ khí giết chết kẻ địch, rồi tới dùng vũ khí sử ra chiêu thức, rồi lại tới dùng vũ khí sử ra "thế". Tống Thiên, ngươi đã đạt tới cảnh giới đao thế, việc cần làm hiện tại chỉ là không ngừng ngưng luyện sực mạnh bản thân, sau đó đề cao uy lực bản thân mà thôi... Bắt đầu chiến đi, ta cảm thấy hưng phấn rồi!
Adam chợt lên tiếng hỏi:
- Triệu Chuế Không... Tại sao ngươi lại chọn hợp tác với Trung Châu đội? Chỉ là vì muốn tìm cơ hội đánh với Tống Thiên một trận sao? Hay là ngươi còn động cơ nào khác?
Triệu Chuế Không cũng chẳng quay đầu lại, đáp:
- Ta là một thích khách mà, không phải loại chiến sỹ chính nhân quân tử gì, không tìm cơ hội đơn độc khiêu chiến hắn, chẳng lẽ lại quang minh tới trước mặt các ngươi để bị vây công à? Những kẻ khác thì cũng thôi, nhưng cái gã La Ứng Long kia tìm lực như thế nào ta nghĩ ngươi phải rõ hơn ai hết, hắn càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, vượt qua Tống Thiên chỉ là chuyện sớm tối mà thôi. Mặc dù hắn hiện tại còn chưa đủ sức xen vào trận chiến giữa ta và Tống Thiên nhưng ta không phủ nhận, cái pháp bảo gì đó hắn mới luyện ra thật sự có uy lực để giết được ta... Ta nói vậy ngươi đã hiểu chưa? Không giải quyết mấy tên kia trong đội các ngươi, đặc biệt là tên La Ứng Long đó... Ta làm sao có thể yên tâm tới đây chiến đấu với các ngươi được?
- Làm sao có thể... Yên tâm đoàn diệt cả tiểu đội Thiên Thần đây?
............
Trịnh Xá cũng chưa chết, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, La Ứng Long đang thao túng trận pháp đột nhiên nát vụn mà chết, cả trận pháp cũng đột ngột mất khống chế, thân ở trong trận Trịnh Xá chỉ cảm thấy thân thể như sắp bị xé nát, hắn không thể không toàn lực chống chọi căng cứng cả cơ thể. Lúc này hắn vẫn đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, hơn nữa lại còn có thể khống chế được ý thức của mình, trong nháy mắt hắn tiến vào một trạng thái huyền diệu khó diễn tả.
Trong trạng thái này, hắn phảng phất như thấy được bản đồ gen trong cơ thể, mặc dù không phải diễn tả bằng con số hay hình ảnh nhưng trong cảm giác của hắn bản đồ gen vẫn vô cùng rõ ràng. Trong số đó những gen nào yếu ớt, gen nào mạnh mẽ, gen nào đại biểu cho lực bạo phát tạm thời, gen nào đại biểu cho sức chịu đựng cường hãn, gen nào khống chế năng lượng trong cơ thể, gen nào khống chế lực hồi phục, gen chịu nóng, chịu lạnh, hình dáng bản thân... Các dạng các loại gen đều xuất hiện trong não hắn.
"Nóng quá, tăng cường gen chịu nóng, cùng cả gen khiến thân thể thêm rắn chắc..."
Tám lá cờ dần dần ngừng xoay tròn, nhưng ngọn lửa màu tím trên tám lá cờ lại không hề dừng lại mà có vẻ càng lúc càng nhanh, tiếp đó, luồng lửa tím chợt bùng lên, nổ tung giữa chiến trường...
Trong trăm mét này ngoài hai người còn có rất nhiều lính Orc, chỉ là La Ứng Long đạp phi kiếm bay một vòng, lũ Orc chẳng lẽ còn không bị thanh quang cắt thành thịt vụn, đến khi La Ứng Long bước xuống khỏi phi kiếm trên khối đất đã chỉ còn lại hắn và Trịnh Xá.
- Bây giờ đã yên lặng rồi, tới đây tới đây, chúng ta đánh một trận thật sảng khoái. Lần trước đấu với clone của ngươi, cậy đông người mới dám đi giành lại mạng mấy gã da trắng, trong lòng ta thật sự không thoải mái, bây giờ thì tốt rồi, cũng không có ai quấy rầy, ta muốn xem xem sức mạnh mở cơ nhân tỏa của ngươi đến cùng là có thể đối kháng với tu chân chi lực của ta không!
La Ứng Long vừa hạ xuống đất liền quát lớn.
Trịnh Xá vứt bỏ cánh tay cụt đang cầm, mặ dù hắn đã lâm vào trạng thái cuồng bạo nhưng cũng không lỗ mãng lao thẳng tới chỗ La Ứng Long mà đứng tại chỗ, hai tay đặt vào chỗ xương sườn, tiếp đó rắc một tiếng, cứng rắn ép đoạn xương gãy về lại chỗ cũ.
La Ứng Long bĩu môi nói:
- Nhìn bộ dạng ngu ngốc của ngươi kìa, chẳng lẽ không biết mua ít hộ thân phù cao cấp? Ngươi tốt xấu gì cũng là người mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, chút chuẩn bị vặt vãnh đó cũng không có mà đã lên chiến trường? Mặc dù ngươi rất mạnh mẽ nhưng kỹ năng từ chỗ Chủ Thần vô cùng vô tận, còn cả rất nhiều kỹ năng tự sáng tạo uy lực càng mạnh mẽ, trong đó còn có một số kỹ năng chỉ có sức công kích đột ngột, nếu bị những kỹ năng đó đánh lén, đến cả ta cũng có thể phải nguyên thần xuất khiếu đấy, ha ha ha...
Trịnh Xá cũng không đáp, chỉ lần lượt chỉnh lại các khớp xương trên người về đúng vị trí, tiếp đó ngẩng đầu lên trời gào lên một tiếng rồi lao về phía La Ứng Long, nhưng La Ứng Long thì vẫn chẳng thèm để ý tới hắn, tiếp tục giữ vẻ mặt vô tư lự đứng nhìn Trịnh Xá, nói:
- Chờ chút, chờ chút, trước tiên nói về trang bị trên người ta đã, đây đều là đạo cụ dùng kỹ năng tu chân chế tạo ra, ngoài một số tài liệu là thiên tài đại bảo phải hoán đổi từ chỗ Chủ Thần không gian ra thì không có liên quan gì tới Chủ Thần nữa, sử dụng những trang bị này cũng là bản sự của người tu chân, còn cả kỹ năng của ta nữa, những thứ này cũng đều...
Trong lúc La Ứng Long đang nói, Trịnh Xá đã đạp chân liên tiếp hai lần vọt tới, tốc độ mau lẹ dị thường, La Ứng Long vừa nói được hai câu Trịnh Xá đã vung trảo đánh tới mặt hắn, trên tay nội lực cùng Hồng viêm giao hòa bộc phát, ầm một tiếng, trên trảo bùng lên một luồng lửa kịch liệt. Tuy nhiên không đợi đám lửa bay tới gần, trên người La Ứng Long chợt tỏa ra một quầng sáng vàng, ngăn chặn luồng lửa ở bên ngoài.
-....Những thứ này đều là tu chân!
La Ứng Long hét lớn, chân đạp mã bộ, vung tay đánh một chưởng vào bụng Trịnh Xá, chưởng này nhìn cũng không quá nhanh nhưng trên đó còn có một dấu ấn quẻ Chấn đang xoay tròn.
- Chấn!
Trịnh Xá một tay vung trảo, tay kia chặn chưởng của La Ứng Long, nhưng tay hắn vừa chạm vào chưởng La Ứng Long thân thể bỗng như bị một dòng điện kịch liệt đánh trúng, cánh tay đó cũng run rẩy vô lực, tiếp theo ấn quyết Chấn trực tiếp đánh trúng ngực hắn.
- Mượn lực Càn Khôn! Lôi đình Chấn!
La Ứng Long thu chưởng lại, nhưng khiến người ta cảm thấy quỷ dị là trên ngực Trịnh Xá vẫn có một ấn ký lấp lóe ánh vàng, đồng thời khi La Ứng Long hô lên, lấy ấn ký làm trung tâm, hàng loạt tia điện bắn ra. Quần áo Trịnh Xá xung quanh ấn ký lập tức bị dòng điện thiêu cháy trong chốc lát, đồng thời luồng điện cũng đẩy hắn văng ra hơn mười mét, quỳ tạp xuống đất, toàn thân run rẩy không ngừng.
- Chú ý nhé, rơi xuống khỏi đài là coi như thua... Biết tại sao ta phải nâng chiến đài này lên không? Bởi vì trước mưa tên thì đến cả ta cũng không ngăn cản nổi, đặc biệt là loại kỹ năng bắn ra hai mũi tên cùng lúc, nếu một lượt hơn mười phát cùng lúc thì pháp bảo phòng ngự của ta thậm chí còn không có cơ hội để truyền chân nguyên lực, trực tiếp biến thành mảnh vụn. A a, thật bất đắc dĩ, không biết thực lực phải đến mức nào mới không cần sợ ưu thế số lượng đây?
La Ứng Long nhún nhún vai, vừa nói vừa đi về phía Trịnh Xá.
Trịnh Xá quỳ dưới đất một chốc rồi lập tức đứng lên, ngoài khóe miệng có vết máu ra thì không hề có thương tích nào, cơ thể gần như chẳng sao cả, nhưng La Ứng Long thì biết một chiêu Chấn vũ quyết vừa rồi đủ để giật chết một con voi lớn, Trịnh Xá có thể đứng dậy được xem ra là phải dựa vào năng lực mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, năng lực nhập vi hẳn là có thể dùng nội lực hoặc năng lượng nào khác để trói buộc hay trung hòa dòng điện.
"Bộc phát hoàn toàn Hủy diệt, công kích tập trung vào một điểm, thắng bại chỉ trong nháy mắt!"
Trịnh Xá yên lặng đứng đó, ánh mắt hắn vẫn đỏ ngầu, quang mang khát máu trong đó không hề giảm đi chút nào, ngược lại, vì vết máu bên khóe miệng mà càng thêm đậm đặc, khi La Ứng Long tiếp cận lần nữa, nội lực cùng năng lượng vampie trong cơ thể đã điên cuồng chấn động.
La Ứng Long cũng đã phát hiện ra nguy hiểm, hắn dừng bước, nói:
- Ngươi còn kỹ năng tự sáng tạo hoặc kỹ năng hoán đổi nào nữa? Mặc dù dựa vào nhập vi của mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư có thể đề cao những kỹ năng này lên rất nhiều nhưng kỹ năng phổ thông sao có thể phá được tầng bảo vệ của ta...
Hắn còn chưa dứt lời Trịnh Xá đã ngẩng đầu lên trời gầm thét, đôi cánh ác ma sau lưng vụt dài ra, tiếp đó hắn bỗng biến mất khỏi tầm mắt La Ứng Long.
- Đây là?
La Ứng Long đang kinh ngạc đột nhiên cảm thấy trước mặt chấn động, bắn ra hơn mười mét. Hắn còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận tại sao vòng kim quang bảo vệ của mình lại có vấn đề thì chỗ ngực đã bị ép xuống, đầu gối Trịnh Xá đa đè lên trên yết hầu hắn, vòng kim quang bảo vệ đã bị ép lại tới cực điểm, gần như dát vào da trên yết hầu, có thể thấy sức mạnh trên đầu gối mạnh đến mức nào.
"Trạng thái Hủy diệt toàn lực khởi động... Toàn lực cải tiến cặp gen số ba, số bảy, số mười, nội lực trong nhẫn nhập vào tu bổ cơ thể, năng lượng vampire truyền vào duy trì trạng thái Hủy diệt, sau khi cải tiến gen, thời gian chịu đựng tối đa của cơ thể... Hai mươi bảy giây!"
- Grào!
Trịnh Xá gầm lên điên cuồng, hắn cũng không chờ La Ứng Long có động tác, chỉ thu gối về rồi một quyền lại một quyền liên tiếp đánh vào mặt La Ứng Long. Tốc độ của nắm tay đã phá vỡ tốc độ âm thanh, mỗi quyền đánh xuống đều gây ra tiếng nổ không nhỏ, sức mạnh khổng lồ thậm chí làm không khí xung quanh bị nén lại đến nổ tung, từng vòng từng vòng chấn động có thể thấy được bằng mắt thường truyền ra xa. Phải gánh chịu đầu tiên là quần áo của Trịnh Xá, chỉ hai ba chục quyền y phục toàn thân hắn đã biến thành vải vụn.
Sức mạnh kinh khủng này lúc trước có thể đánh nát hàm cự long, mặc dù La Ứng Long có kim quang bảo vệ nhưng dưới công kích mạnh mẽ cùng tốc độ siêu cường như vậy, cả kim quang cũng từ tự bị đẩy ra những bộ phận khác trên cơ thể, căn bản không kịp quay lại chỗ cũ để phòng ngự. Sau khoảng mấy chục quyền, chát một tiếng, Trịnh Xá hung hăng đánh một quyền vào trước mặt La Ứng Long, tiếp đó lực lượng to lớn xuyên qua tảng đá hai người đang đứng, cả mặt đất rộng hơn trăm mét cao hơn mười mét chỗ hai người đang đứng dần xuất hiện những vết nứt rõ ràng. Trịnh Xá cũng mặc kệ mọi chuyện, chỉ tiếp tục điên cuồng đánh xuống mặt La Ứng Long, khe nứt cũng càng lúc càng rộng ra...
- Ly!
- Mượn lực Càn Khôn! Loa toàn Ly!
La Ứng Long bị đánh liên tiếp như thế, hơn nữa còn là sức mạnh kinh khủng vậy mà vẫn có thể lên tiếng, chỉ là âm thanh này nghe có chút mơ hồ không rõ. Khi âm thanh vang lên, Trịnh Xá bỗng cảm thấy mỗi quyền đánh xuống đều như đánh vào bông vải, hoàn toàn không có phản lực, hơn nữa còn có một luồng khí kình xoắn ốc làm trật hướng nắm tay hắn đánh ra.
Chỉ là giờ phút này Trịnh Xá đang mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, cảnh giới nhập vi sao có thể bị ngăn cản dễ dàng như vậy? Chỉ thấy Trịnh Xá cũng không từng quyền từng quyền đánh xuống nữa mà hai tay xoắn ngược lại hướng luồng kình khí xoáy ốc. Tốc độ tay hắn trong trạng thái Hủy diệt nhanh đến mức nào, xoay một vòng, luồng khí xoắn ốc không ngờ bị hắn từ từ dung hòa, tiếp đó hai tay dùng sức chấn động, hai luồng lực xoáy ốc bắt chéo nhau, sức mạnh cực lớn đánh thẳng vào ngực La Ứng Long, tiếp đó xuyên xuống mặt đất. Ầm một tiếng, khối đá cao hơn mười mét cuối cùng cũng không chịu đựng được, bắt đầu tan vỡ.
- Cấn!
- Mượn lực Càn Khôn! Thiên quân Cấn!
Khi Trịnh Xá lợi dụng ngược lại chiêu thức của La Ứng Long phá tan cả chiến đài rộng hơn trăm mét, hắn liên tiếp đánh mấy quyền vào người La Ứng Long, mỗi cú đánh đều trúng bao cỏ. Không đợi hắn đánh quá hai quyền, La Ứng Long phun ra một ngụm máu lớn, miệng lại niệm chú ngữ, thanh âm vang lên, La Ứng Long bỗng rơi thẳng xuống dưới với tốc độ nhanh hơn cả Trịnh Xá, chỉ sau nháy mắt hắn đã biến mất trong đám đá vỡ...
Khi khối đá rộng hơn trăm mét vuông hoàn toàn vỡ tan, không cần biết là quân Orc của Mordo hay binh lính loài người Gondor, tất cả đều nhìn đến trợn mắt há mồm. Từ trên tầng cao của thành phố vẫn có thể thấy rõ trận chiến giữa hai người, uy lực của cuộc chiến thật quá to lớn, những người chứng kiến đều nghĩ tới chiến tranh thời viễn cổ, cuộc chiến trong truyền thuyết giữa thần và người khổng lồ....
Trịnh Xá lại hét lớn, vung tay đẩy mạnh, từng tảng đá lớn quanh người bị ném văng đi, tiếp đó nhìn trừng trừng ra cách đó hơn mười mét chỗ La Ứng Long đang đứng lau khóe miệng.
- Tầng thứ tư quả nhiên là rất mạnh... Đây là kỹ năng ngươi tự sáng tạo phải không? Cũng rất mạnh, cộng thêm năng lực nhập vi của ngươi thật sự có thể so được với sức chiến đấu của ta hiện tại...
Sắc mặt La Ứng Long đột nhiên trở nên dữ tợn, quát lên:
- Như vậy ngươi có tư cách tiếp một chiêu này, đây vốn là chiêu chuẩn bị cho tốc độ cực cao của tên thần kinh họ Triệu kia... Hàng yêu phục ma trận!
- Đâu suất bát quái lô!
Mỗi người tiến vào đến mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư đều sẽ có phương thức và sở trường chiến đấu của riêng mình, đương nhiên phương hướng chính sẽ không thay đổi. Ví dụ như lúc trước là cung thủ tầm xa thì sau khi tiến vào sẽ vẫn là như vậy, chẳng ai lại vác một thanh đoản kiếm chạy đi đâm chém, lúc trước thuộc hệ pháp thuật thì sau khi tiến vào cũng sẽ vẫn như cũ, chỉ là trong lĩnh vực sở trường của mỗi người sẽ có một số phương diện mà người đó am hiểu nhất.
Theo như La Ứng Long biết, Tống Thiên am hiểu nhất là dùng kỹ xảo phá man lực, Triệu Chuế Không giỏi nhất là tốc độ cực nhanh quỷ thần khó lường, ác ma Trịnh Xá sở trường về lực khống chế nhập vi cực hạn đến mức khủng bố, tên Trịnh Xá trước mặt này không biết có bị cái gì kích thích hay không mà lại thể hiện ra sức mạnh bộc phát trong nháy mắt. Với nhãn lực của hắn tự nhiên có thể nhìn ra được, sau chốc lát thực lực tăng lên kinh khủng, thân thể sẽ phải chịu thương tổn, hoàn toàn mất sức chiến đấu, nhưng trong thời gian này hắn gần như không thể cản nổi...
- Thật bất ngờ, ta sợ rằng không chịu được nổi mười giây... Ngươi bị biến thái à? Không ngờ lại sáng tạo ra kỹ năng khoa trương như vậy, áp súc đến cực hạn cùng tự hủy diệt thân thể...
La Ứng Long đạp phi kiếm bay vọt lên, sau lưng là Trịnh Xá dùng Nguyệt bộ liên tục bám sát, khoảng cách giữa hai bên chỉ có mấy mét, hơn nữa cự li còn đang không ngừng giảm xuống. La Ứng Long lấy ra tám chiếc cờ nhỏ sau đó chỉ thấy hắn ném tám cây cờ ra sau, lá cờ gặp gió chợt mở ra, chỉ sau nháy mắt đã biến thành tám lá cờ lớn rộng mấy mét, chúng tạo thành một vòng tròn vây quanh Trịnh Xá bắn xuống, còn Trịnh Xá thì bỗng cảm thấy thân thể nặng gấp trăm lần, không thể không hạ xuống đất.
Bấy giờ La Ứng Long mới thở hổn hển dừng lại, hắn nhìn xuống phía dưới quả nhiên thấy chỗ tám lá cờ một mảng tán loạn, cát bụi theo bước chuyển động điên cuồng của Trịnh Xá mà bắn lên mù mịt. Trịnh Xá đang liều mạng công kích bốn phía bên trong mấy lá cờ, mỗi lần đều khiến những lá cờ rung động kịch liệt, nhưng những lá cờ nhìn như bằng vải này vậy mà lại có thể chặn cứng hắn ở bên trong, mặc cho trạng thái Hủy diệt có kinh khủng đến mức nào cũng không làm nên chuyện, căn bản không cách nào xông ra khỏi phạm vi tám lá cờ.
- Vô vọng thôi, đây là pháp bảo cực phẩm ta dùng rất nhiều thiên tài địa bảo, tỉ mỉ luyện chế chín chín tám mốt ngày mới tạo ra được, muốn phát huy hoàn toàn sức mạnh của nó cũng cần ta phải đạt tới giai đoạn nguyên anh mới có thể sử dụng. Bất quá cho dù chỉ phát huy một phần nhỏ sức mạnh cũng đủ vây chết ngươi rồi, hừ, đừng nói là ngươi, cho đến bây giờ ta còn chưa thấy ai có thể chạy thoát khỏi công kích của nó!
La Ứng Long hung tợn nói, mặc dù hắn nói như vậy nhưng tay vẫn liều mạng bắt quyết, chân nguyên lực trong cơ thể ồ ạt tràn ra ngoài, nếu không như vậy sức mạnh của Trịnh Xá hẳn là đã phá tung được tám lá cờ ra.
"Thật sự là... rất mạnh. Vốn còn coi thường hắn, hóa ra thực lực hắn cũng giống như clone của hắn vậy, sắp sửa vượt qua ta rồi... Đáng ghét!"
Trong lòng La Ứng Long càng lúc càng nôn nóng, ộc một tiếng phun ra một ngụm máu lớn, có điều sau khi hộc máu, lồng ngực lại nhẹ nhõm hơn nhiều.
"Thật sự là muốn chết, đến cả khôi lỗi ấn cũng bị phá hủy, lực phá hoại kinh khủng đến thế nào không biết... Chỉ lướt qua một cái đã khiến xương sườn gãy đoạn, con mẹ nó... Hắn cùng clone đều là loại biến thái, bọn hắn rút cuộc là nhận di truyền cách đời của loại sinh vật nào? Chẳng lẽ là quái vật cực mạnh vượt qua cả Thánh nhân?"
La Ứng Long trong lòng chửi bới không ngớt, vừa mắng vừa dùng chân nguyên lực điều thức thương thế trong cơ thể, sau khi áp chế đau đớn hắn mới đứng thẳng lại, chân đạp thất tinh bộ, tay bắt hai pháp quyết, miệng niệm chú ngữ.
- Đâu suất bát quái lô!
- Càn, khôn, ly, khảm, chấn, tốn, cấn, đoài!
Tám chữ chân ngôn niệm ra, trên tám lá cờ lập tức xuất hiện tám chữ này, mặt sau xuất hiện ký hiệu bát quái tượng trưng cho tám quẻ, tiếp đó tám lá cờ bắt đầu xoay tròn. Trịnh Xá ở bên trong chỉ cảm thấy áp lực xung quanh đột nhiên tăng mạnh, ép hắn không thể động đậy nổi, nhưng phản ứng của hắn cũng nhanh, sức mạnh cũng lớn, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc vẫn kịp rút Hổ hồn đao, truyền nội lực vào trong đao, hình thành một tầng đao mang phòng hộ bao phủ toàn thân.
- Đâu suất tử hỏa luyện vạn yêu, bát quái thần diệu trừ thiên ma! Cấp cấp như luật lệnh!
- Triệu tử hỏa bát quái...
Khi La Ứng Long niệm xong chữ cuối cùng, giọng nói hắn đã trở nên càng lúc càng xa xôi, giống như Thái thượng Lão quân từ trên chín tầng trời lên tiếng, dưới chân hắn lập tức xuất hiện một hình thái cực đồ. La Ứng Long đứng trên thái cực đồ phát động chân nguyên lực, thái cực đồ từ từ dịch chuyển, hơn nữa từ đó xuất hiện một luồng lửa màu tím, luồng lửa tím này tụ lại thành đoàn tiếp đó từng đợt từng đợt bắn xuống, nhập vào giữa tám lá cờ.
Từng đoàn lửa đánh vào vòng đao mang bảo vệ của Trịnh Xá, một phát, hai phát, vong đao mang không ngờ bắt đầu xuất hiện vết nứt. Trịnh Xá đang mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, mỗi vết nứt đều được nội lực chữa trị trong nháy mắt, năng lực nhập vi giúp hắn có thể vận nội lực nhỏ đến từng sợi tơ. Nhưng cho dù như vậy thì hắn cũng biết rằng mình đang đối mặt với cái chết, bởi vì ngọn lửa kia sau khi đập vào vòng đao mang liền bắt đầu thiêu đốt xung quanh hắn, cho dù hắn cũng lập tức vận Hồng viêm miễn cưỡng ngăn được nhiệt độ cao nhưng luồng lửa tím này không ngờ còn nóng hơn cả ngọn lửa trắng sáng của Balrog, hơn nữa lửa cũng không tiêu tán mà xoay tròn theo tám lá cờ bát quái thiêu đốt, bên trong đám cờ đã biến thành một biển lửa!
"Phải chết sao? Ta... phải chết...."
Giữa ranh giới sống chết, Trịnh Xá không ngờ lại khôi phục ý thức tự chủ, khôi phục lại ý thức trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, chỉ là lúc này đã là tuyệt cảnh, cách cái chết có một hai giây...
Đoàng!
Trong lúc nguy cấp đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, trong nháy mắt trước khi âm thanh truyền tới, kim quang trên người La Ứng Long bạo phát, chỉ là kim quang này lại nát vụn. La Ứng Long khẽ chạm vào lồng ngực, yên lặng không nói, tiếp đó người hắn từ chỗ ngực bắt đầu tan vỡ, sau hai, ba giây, cả cơ thể hoàn toàn biến thành bụi phấn, chỉ thấy một đoàn ánh sáng chói mắt từ trong đầu hắn bắn vọt ra, bay về phía tây...
- Về cơ bản là như vậy... Zero sau khi rèn luyện lại mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, xác suất thành công đạt tới trên 60%. Đương nhiên, lâm trận phát huy phải căn cứ vào thói quen khác nhau của mỗi người, có người có thể phát huy 100% sức mạnh của bản thân, cũng có người do mất bình tĩnh mà chỉ phát huy được một nửa, nhưng Zero là người đáng tin cậy, tin rằng vào thời khắc mấu chốt xác suất thành công của hắn sẽ là 100%.
Một thanh niên tóc đen đeo kính đang ngồi trước mặt một thanh niên tóc đen anh tuấn khác, hai bên nhất thời không nói gì, cả nửa ngày sau thanh niên anh tuấn mới cười vẻ châm chọc, nói:
- Ngươi vẫn thích lấy số liệu để đánh giá nhân mạng... Ngươi cảm thấy đồng đội của mình là cái gì? Số liệu sao?
- Không.
Thanh niên đeo kính thản nhiên đáp:
- Không phải số liệu, mà là người.
Thanh niên tóc đen ngẩn người rồi bỗng cười ha ha, nói:
- Thua ngươi luôn. Tên khốn nhà ngươi lúc nào cũng lý trí như vậy, bao giờ mới có thể ầm ỹ với người khác một chút chứ? Móc ra chút nhân tính đi, xin ngươi đấy có được không?
Thanh niên đeo kính không ngờ chính là Sở Hiên đã chết tại Helm"s Deep, lúc này hắn hoàn toàn không thương tích gì ngồi trước mặt thanh niên tóc đen, còn gã tóc đen anh tuấn chính là thành viên mới gia nhập Trung Châu đội, Hạo Thiên.
Sở Hiên cũng không nói nhiều, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Hạo Thiên, mấy phút sau Hạo Thiên mới khoát tay bất đắc dĩ, nói:
- Hiểu rồi, muốn hỏi gì thì hỏi đi, kể cả ta không muốn trả lời ngươi cũng có thể trực tiếp tìm đáp án trong đầu ta, chỉ là như thế tin tức có thể sẽ không đầy đủ, hơn nữa còn có thể làm hỏng đại não của ta phải không?
- Không sai.
Sở Hiên đáp chắc chắn, còn Hạo Thiên cũng chỉ có thể nhún vai vô vị.
Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính nói:
- Ta xác định có mấy vấn đề không rõ ràng, đầu tiên, ngươi là lần đầu tiên tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị phải không? Vậy thì ngươi làm thế nào liên hợp với Adam trong tiểu đội Thiên Thần được? Theo như ta suy luận, trong bộ phim này ngươi không có cách nào liên lạc với bọn chúng, chỉ trừ có một khả năng, các ngươi gặp tại một chỗ khác, mà trước đây ngươi chưa từng tiến vào thế giới luân hồi nên chỗ đó chỉ có thể là thế giới hiện thực...
Hạo Thiên thẳng thắn đáp:
- Không sai, chính là như vậy. Lúc trước ta nói dối, Adam vô tình tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị, sau đó hắn mới nghĩ ra một biện pháp giống như cách của ngươi. Ta tìm tư liệu trong chính phủ Trung Quốc thì phát hiện ngươi từng sắp đặt để đội trưởng Trung Châu đội mang máy ghi chép về, truyền lại tin tức ngươi muốn nhắn, cả hai bên đều không bị delete, món đồ đó cũng được lưu lại. Rất không may, Adam cũng tìm ra biện pháp đó, sau đó ta nhận được tin tức về phân chia các khu vực, tiểu đội Thiên Thần, tiểu đội Ác Ma, đồng thời Adam giao cho ta một chiếc điện thoại di động, tác dụng của nó giống như ngươi nghĩ, chỉ cần trong cùng một không gian thì có thể liên lạc trên phạm vi bằng cả trái đất, cứ như vậy....
Sở Hiên ừm một tiếng, vẻ mặt hắn cũng chẳng có biến đổi gì, bất quá sắc mặt mấy người bên cạnh đều biến đổi cực lớn, tất cả đều vì mấy biện pháp kỳ quái này mà ngây ngốc.
Hạo Thiên tiếp tục nói:
- Cứ như vậy, Adam tiến vào tiểu đội Thiên Thần chưa được mấy phim thì gặp tiểu đội Ác Ma, ở đó hắn nói gặp được clone của ngươi cùng một người có sức chiến đấu cực kỳ mạnh, sức mạnh đó gần như đã đạt tới mức coi thường mưu trí. Hắn tuyệt đối không muốn kế hoạch của hắn thất bại nên khi đó ta liền cùng hắn bày mưu tính kế, đầu tiên ta tới Trung Quốc đại lục, dùng phương thức tự thôi miên tiến vào Trung Châu đội. Nếu như có ngươi và gã kia thì biểu hiện ra thực lực để đạt được tín nhiếm của các ngươi, tốt nhất là có thể trở thành một thành viên quan trọng của đội, chỉ cần gặp tiểu đội Thiên Thần thì tiêu diệt hết các ngươi, bản thân ta thì chỉ cần hoàn thành một số tình tiết kịch bản hoặc giết một số thành viên không quan trọng của tiểu đội Thiên Thần là được, tiếp theo ta sẽ thuận lý thành chương lên làm đội trưởng Trung Châu đội, tiến vào tiểu đội Thiên Thần, sau đó hoàn thành kế hoạch trộm cắp của ta cùng Adam...
Sở Hiên giống như chẳng có gì tức giận, gật đầu ừ hữ một tiếng, bộ dạng có vẻ như đã sớm biết kế hoạch của Hạo Thiên.
Hạo Thiên lại có chút nôn nóng, hắn tò mò hỏi:
- Làm sao ngươi biết kế hoạch này của bọn ta? Đây là nội dung xếp đặt hoàn toàn nằm ngoài nhận biết của ngươi, ngươi căn bản không cách nào biết được, hơn nữa không phải ngươi đã chết sao? Ta thật sự nghe được Chủ Thần thông báo ngươi đã chết, mặt khác cái điện thoại bị ném vỡ ở Helm"s Deep giám sát cũng xác minh cái chết của ngươi... Chẳng lẽ là công pháp gì đó có thể lừa gạt Chủ Thần? Hay là ngươi dùng dụng cụ hoặc máy móc nào khiến ta sinh ảo giác?
Sở Hiên gật đầu đáp:
- Không sai, ta đã chết, hoàn toàn là sự thật, thân thể đang nói chuyện với ngươi hiện tại chỉ là một zombie mà thôi, bắt đầu từ lúc lấy được tin tức từ nữ hoàng Elf...
- Từ nữ hoàng Elf ta biết được một phương pháp bảo lưu linh hồn, bởi vì linh hồn người Elf quay trở lại gốc cây thế giới có thể được hồi sinh một lần nữa nên loại bí pháp này chỉ cần có pháp sư Elf chỉ trì là có thể tiến hành...
- Không có pháp sư Elf chủ trì nên chỉ có thể dựa vào chúc phúc của nữ hoàng, tiếp theo là linh hồn không thể nói chuyện và hành động, cho dù linh hồn bất diệt trong hai mươi ngày, ta cũng không làm được việc gì khác. Chính vì thế cần một thứ khác giúp cơ thể có thể hoạt động, cũng gián tiếp giúp ta đợi trong cơ thể, bảo hộ thân thể ta tiếp tục tồn tại... Thứ đó chính là lá cây thế giới.
Sở Hiên day day trán nói:
- Ta bắt đầu hoài nghi ngươi bắt đầu từ khi ngươi vừa gia nhập Trung Châu đội. Hành vi của ngươi rất bình thường, không có cử động nào khác lạ, cơ bản có thể coi như một người mới gia nhập thế giới luân hồi, nhưng lại có một ít nhận thức với thế giới này... Rất đáng tiếc, bộ phim kinh dị đầu tiên đã gặp phải tiểu đội Thiên Thần, nếu không ngươi sẽ không lộ ra sơ hở sau đó, đó là khi hành động cá nhân gần như không có ý nghĩa gì với ngươi, ngươi lại lộ vẻ rất hứng thú... Vì thế lúc đó ta mới giao tất cả mọi thứ cho ngươi.
Hạo Thiên cười khổ chỉ vào gáy mình, nói:
- Kỳ thực vật này mới là bản ý của ngươi phải không? Vốn ta cũng nghĩ qua tác dụng của thứ này, nhưng không ngờ nó lại là sản phẩm dùng một lần, hơn nữa còn có cách dùng như thế... Nói như vậy, mấy trăm tên Nemesis Uruk-hai căn bản cũng là để đánh lạc hướng phải không? Mưu kế thật cao!
- Ngay từ đầu đã chuẩn bị giả chết? Sau đó lừa ta tưởng rằng ngươi chết thật, đem tin tức truyền cho Adam, với tính cách đa nghi của Adam hắn nhất định sẽ tính toán theo hướng ngươi giả chết, kết quả tạo thành là hắn tuyệt đối không dám để kẻ mạnh nhất tiểu đội Thiên Thần Tống Thiên tới trận chiến Gondor. Cho dù trận chiến đó thất bại, với sức chiến đấu của hắn và Tống Thiên vẫn có thể thoải mái sống tại Mordor, sau đó họ tùy tiện tìm một chỗ tiếp tục chờ đợi, đến khi bộ phim kinh dị này kết thúc, tiểu đội Thiên Thần mặc dù thua nhưng cũng sẽ không vì thế mà đoàn diệt. Nhưng Trung Châu đội thì lại có thể giành được toàn thắng, hơn nữa còn hoàn toàn áp chế tiểu đội Thiên Thần... Âm mưu thật độc!
Hạo Thiên lắc lắc đầu cười khổ, sau gáy hắn mang một cái vòng kim loại màu bạc, chiếc vòng này chính là dụng cụ thôi miên Nemesis. Để giành được quyền khống chế đội quân Nemesis, sau khi biết Sở Hiên chết hắn liền yên tâm sử dụng chiếc máy này, còn tác dụng kia của chiếc máy... Nó chỉ là bản phụ, mặc dù cũng có thể sử dụng để thôi miên nhưng máy chủ lại trong tay Sở Hiên. Nó là một chiếc máy có thể dùng luồng điện mạnh khống chế và phá hủy đại não con người, đeo lên rất phức tạp, nên trừ phi là tự nguyện hoặc bị ép buộc, nếu không thì không thể dễ dàng làm người khác đeo vào, bất quá, Hạo Thiên lại rất xui xẻo, hắn tự nguyện đeo thứ này lên.
- Một nguyên nhân là như vậy, có thể khiến tiểu đội Thiên Thần tại trận chiến Gondor ném chuột sợ vỡ bình, sau khi chiến thắng trận chiến đó, thế giới phim kinh dị lần này cơ bản đã xác định, tiểu đội Thiên Thần hoặc là mạo hiểm toàn quân bị diệt tới liều mạng với bọn ta, hoặc là ẩn nấp đến khi phim kinh dị chấm dứt. Nguyên nhân thứ hai là để ngươi đeo dụng cụ này vào, nếu như ta không chết, ngươi có khả năng rất lớn là sẽ không mang nó lên, nguyên nhân thứ ba là ủy thác của một người...
Sở Hiên bình tĩnh nói.
Hạo Thiên ngẩn người, ngây ngốc nhìn Sở Hiên nói:
- Ủy thác của một người? Có người bảo ngươi đi chết?
- Không, hắn không bảo ta đi chết.
Sở Hiên lắc đầu đáp:
- Hắn đem nhân số tiểu đội Thiên Thần, trình độ thực lực mỗi người cùng vị trí của Adam nói hết với ta. Yêu cầu duy nhất của hắn là hy vọng ta có thể tạo cho hắn một hoàn cảnh thích hợp, hắn hy vọng có thể độc đấu với Tống Thiên... Ta nghĩ bây giờ Tống Thiên đã tới chỗ tiểu đội Thiên Thần rồi, chúng ta cũng phải nhanh lên... Xuất phát, tất cả Nemesis Uruk-hai, Bá Vương, Vương Hiệp, La Cam Đạo, cầm vũ khí của các ngươi, cho tiểu đội Thiên Thần được đoàn diệt đi!
Lúc này, tại một dãy núi trong khu vực Mordor, Triệu Chuế Không mỉm cười nhìn hai người trước mặt, hai người này chính là Adam cùng Tống Thiên. Tống Thiên sắc mặt ngưng trọng, tay cầm một thanh đại đao cổ xưa, Triệu Chuế Không thì cầm một con dao găm tinh xảo, hai người mặt dù thần thái khác nhau nhưng có thể thấy họ đang giằng co.
Adam day day trán nói:
-....Mọi chuyện đã liên kết lại, Sở Hiên tính kế như ta vừa nói phải không?
Triệu Chuế Không mỉm cười nhún vai đáp:
- Ta làm sao mà biết được bản sự tính kế của mấy tên biến thái các ngươi chứ? Cũng chẳng muốn mệt óc nghĩ xem rút cuộc là hắn nghĩ gì, tóm lại nếu clone của ta trong tiểu đội luân hồi Ác Ma mà cũng tín nhiệm hắn như vậy thì chắc chắn là hắn phải là người có chút bản lĩnh, chứ không phải loại giang hồ thuật sỹ thích khoe khoang mưu kế bản thân, vì thế mới tìm hắn thử một lần. Kết quả thật sự đã phát triển tới mức này, đến ngay cả ta cũng không biết đên cùng là hắn đã làm thế nào, bất quá vậy cũng tốt... Ha ha ha, Tống Thiên, trận chiến lần trước bị ngươi chém đứt tay, hôm nay ngươi lại chém một tay nữa của ta đi!
Nói đến đây, Triệu Chuế Không vốn luôn mỉm cười bĩnh tĩnh bỗng bật cười điên cuồng, tiếp đó biến mất khỏi tầm mắt hai người.
Phản ứng của Tống Thiên cũng cực nhanh, thanh trường đao cổ phác đâm thẳng tới, Triệu Chuế Không đã xuất hiện trước mặt hắn. Tiếp đó Tống Thiên thuận theo vệt gió nhẹ giữa hai người khuấy động trường đao, chỉ thấy tốc độ hắn càng lúc càng nhanh, trước khi Triệu Chuế Không vụt lóe lên đã vung đao bổ vào khoảng không giữa hai người, lập tức gió lốc đại thịnh, sau khi cơn lốc đột ngột này biến mất, mặt đất phía trước hắn đã bị cuốn lộn xộn, cả mấy khối đá cũng bị lưỡi gió cắt thành mảnh vụn.
- Lực khống chế nhập vi thật lợi hại, dùng đao kình cuốn thành lốc xoáy, mỗi phần lực đạo đều được ngươi khống chế hoàn hảo trong cơn lốc. Tống Thiên à, đao thế của ngươi uy lực càng lúc càng mạnh rồi đó.
Triệu Chuế Không đứng trên một tảng đá trước mặt Tống Thiên, quần áo trên người có thêm rất nhiều vết rách.
- Quá khen, quá khen.
Khi Tống Thiên nói, y phục hắn cũng rách ra, không biết từ lúc nào hắn đã bị Triệu Chuế Không tiếp cận tấn công, chỉ là lần này có vẻ cũng không đâm trúng người. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn -
Triệu Chuế Không thở ra một hơi nói:
- Vũ khí cận chiến, từ dùng vũ khí đánh trúng kẻ địch, cho đến dùng vũ khí giết chết kẻ địch, rồi tới dùng vũ khí sử ra chiêu thức, rồi lại tới dùng vũ khí sử ra "thế". Tống Thiên, ngươi đã đạt tới cảnh giới đao thế, việc cần làm hiện tại chỉ là không ngừng ngưng luyện sực mạnh bản thân, sau đó đề cao uy lực bản thân mà thôi... Bắt đầu chiến đi, ta cảm thấy hưng phấn rồi!
Adam chợt lên tiếng hỏi:
- Triệu Chuế Không... Tại sao ngươi lại chọn hợp tác với Trung Châu đội? Chỉ là vì muốn tìm cơ hội đánh với Tống Thiên một trận sao? Hay là ngươi còn động cơ nào khác?
Triệu Chuế Không cũng chẳng quay đầu lại, đáp:
- Ta là một thích khách mà, không phải loại chiến sỹ chính nhân quân tử gì, không tìm cơ hội đơn độc khiêu chiến hắn, chẳng lẽ lại quang minh tới trước mặt các ngươi để bị vây công à? Những kẻ khác thì cũng thôi, nhưng cái gã La Ứng Long kia tìm lực như thế nào ta nghĩ ngươi phải rõ hơn ai hết, hắn càng ngày càng trở nên mạnh mẽ, vượt qua Tống Thiên chỉ là chuyện sớm tối mà thôi. Mặc dù hắn hiện tại còn chưa đủ sức xen vào trận chiến giữa ta và Tống Thiên nhưng ta không phủ nhận, cái pháp bảo gì đó hắn mới luyện ra thật sự có uy lực để giết được ta... Ta nói vậy ngươi đã hiểu chưa? Không giải quyết mấy tên kia trong đội các ngươi, đặc biệt là tên La Ứng Long đó... Ta làm sao có thể yên tâm tới đây chiến đấu với các ngươi được?
- Làm sao có thể... Yên tâm đoàn diệt cả tiểu đội Thiên Thần đây?
............
Trịnh Xá cũng chưa chết, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, La Ứng Long đang thao túng trận pháp đột nhiên nát vụn mà chết, cả trận pháp cũng đột ngột mất khống chế, thân ở trong trận Trịnh Xá chỉ cảm thấy thân thể như sắp bị xé nát, hắn không thể không toàn lực chống chọi căng cứng cả cơ thể. Lúc này hắn vẫn đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, hơn nữa lại còn có thể khống chế được ý thức của mình, trong nháy mắt hắn tiến vào một trạng thái huyền diệu khó diễn tả.
Trong trạng thái này, hắn phảng phất như thấy được bản đồ gen trong cơ thể, mặc dù không phải diễn tả bằng con số hay hình ảnh nhưng trong cảm giác của hắn bản đồ gen vẫn vô cùng rõ ràng. Trong số đó những gen nào yếu ớt, gen nào mạnh mẽ, gen nào đại biểu cho lực bạo phát tạm thời, gen nào đại biểu cho sức chịu đựng cường hãn, gen nào khống chế năng lượng trong cơ thể, gen nào khống chế lực hồi phục, gen chịu nóng, chịu lạnh, hình dáng bản thân... Các dạng các loại gen đều xuất hiện trong não hắn.
"Nóng quá, tăng cường gen chịu nóng, cùng cả gen khiến thân thể thêm rắn chắc..."
Tám lá cờ dần dần ngừng xoay tròn, nhưng ngọn lửa màu tím trên tám lá cờ lại không hề dừng lại mà có vẻ càng lúc càng nhanh, tiếp đó, luồng lửa tím chợt bùng lên, nổ tung giữa chiến trường...
Tác giả :
Zhttty