Võ Đạo Đan Tôn
Chương 256: Bá vương biệt cơ
- Ô Hạo thật sự là quá mạnh rồi, ngay cả Cận Trí Hải ở trên tay hắn cũng chỉ có thể đi qua mấy chiêu.
- Lần này thiên tài đệ tử đại tái, một sợ rằng không phải hắn không ai khác rồi.
Đám người nghị luận rối rít, ngay sau đó, trận thi đấu thứ tư bắt đầu.
Trận thứ tư là Thành Chủ phủ Kỷ Hồng đối chiến Nguyên Võ thánh địa Bạch Mông.
Song phương một trận đại chiến kinh thiên động địa, một cái Bá Vương thương quét ngang vô địch, một cái ma đạo tung hoành thiên hạ, hai người vừa ra tay liền thi triển ra tuyệt học của mình, cuối cùng Kỷ Hồng đẳng cấp cao hơn một tuyến hơn một chút, một thương mở đao thế của Bạch Mông, đạt được thắng lợi.
Trận thi đấu thứ năm, là Bạch Mông đối chiến Cận Trí Hải.
Không có chút do dự gì, Bạch Mông thua hai trường vừa ra tay chính là thi triển tuyệt diệt đao pháp, mà Cận Trí Hải hiển nhiên cũng biết tình cảnh của mình, hắn liên tiếp bại hai trường đồng dạng là Bài Vân Chưởng liên tục thi triển ra, song phương đều không nhường cho, thanh âm đinh tai nhức óc vang dội thiên địa, song phương chiến đấu đến thế lực ngang nhau, lửa nóng vô cùng, nhưng cuối cùng vẫn là Ma đao Bạch Mông càng thắng một bậc, trải qua gần trăm chiêu chém giết, một đao bổ ra đại thế của Cận Trí Hải, đạt được thắng lợi.
Cuộc tranh tài thứ 6 là Lâm Tiêu đối chiến Cận Trí Hải.
Không có chút nghi vấn nào, Lâm Tiêu thực lực càng trên Bạch Mông, Phá Sơn đao vừa ra, quét ngang tất cả, trực tiếp dùng một chiêu Phá Sơn Băng kết thúc chiến đấu.
Trận thứ bảy, Ô Hạo đối chiến Bạch Mông.
Ở dưới Thiên Hoa kiếm pháp của Ô Hạo, Tuyệt diệt đao pháp của Bạch Mông căn bản chiếm cứ không tới tiện nghi, bị tầng tầng suy yếu, hoàn toàn đụng không tới chéo áo của Ô Hạo.
- Tuyệt diệt đao pháp… Tuyệt diệt luân hồi đao!
Mắt thấy mình căn bản không cách nào thương đến đối phương, lúc này Bạch Mông thi triển ra đao pháp cường đại nhất của mình, tiếng đao mang gầm gừ ù ù bổ ra, hung hăng bạo lướt hướng Ô Hạo.
- Thiên Hoa kiếm pháp… sắc màu rực rỡ!
Ô Hạo mặt không đổi sắc, thi triển ra Thiên Hoa kiếm pháp, những đóa kiếm hoa ở trên hư không không ngừng phóng ra, sinh trưởng, vô cùng vô tận, không ngừng tiêu phí nguyên lực trong đao mang, chờ đao mang khủng bố đi vào trước mặt Ô Hạo, ẩn chứa uy lực đã không bằng một phần ba nguyên bản, cuối cùng bị Ô Hạo chém nát.
Ở bên trong một loại kiếm pháp tựa như mưa phùn, Bạch Mông căn bản thi triển không ra lực lượng chân chính của mình, cuối cùng bất đắc dĩ nhận thua.
Đến đây bảy cuộc tranh tài kết thúc, Cận Trí Hải liên tiếp bại bốn trường, tích phân 0, xếp hạng thứ năm. Mà Bạch Mông thắng một trận, thua ba trường, hai tích phân, xếp hạng thứ bốn, mà Ô Hạo, Kỷ Hồng, Lâm Tiêu là ba chiến toàn thắng, sáu tích phân, từng cái còn không có giao thủ, phân biệt tranh đoạt tiền tam danh.
Trên quảng trường, ánh mắt của mọi người đều nhìn chăm chú lên lão giả rút thăm trên Tỷ thí đài.
- Xếp hạng cuộc thi trận thứ tám, Đan Các Ô Hạo đối chiến Thành Chủ phủ Kỷ Hồng.
Lời vừa dứt, ánh mắt của mọi người toàn trường đều nhìn chăm chú lên trên người Ô Hạo cùng Kỷ Hồng.
- Là Ô Hạo cùng Kỷ Hồng.
- Hai người đều là Tam chuyển trung kỳ Chân võ giả, là hai người thực lực cao nhất lần đại tái này.
- Không biết bọn họ ai thắng!
Vô số quần chúng trong lòng đều yên lặng lên tiếng.
Đang lúc mọi người nghi hoặc, hai đạo nhân ảnh nhanh như tia chớp đi vào trên Tỷ thí đài, hai gã đều là Tam chuyển trung kỳ cao thủ, ở trên Tỷ thí đài lạnh lùng đối chọi, trong ánh mắt tràn đầy chiến ý.
- Đều nói Ô Hạo ngươi là Tân Vệ Thành đệ nhất thiên tài, bản thân ta muốn nhìn, ngươi có tài đức gì dám tự xưng như thế.
Kỷ Hồng thủy chung trầm mặc lần này lại ngạo nghễ lên tiếng, một loại khí chất chỉ quân nhân mới có lộ ra, tay phải nắm trường thương thô đen nổi lên gân xanh, hơi hơi dùng sức, chuôi thương cắm vào mặt đất thật sâu.
Ở dưới lực lượng đáng sợ của Kỷ Hồng, nham thạch trên Tỷ thí đài yếu ớt giống như đậu phụ.
- Qua hôm nay ngươi liền biết rồi.
Ô Hạo cao ngạo cười một tiếng, trong ngôn ngữ lộ ra tự tin cường đại.
- Thi đấu bắt đầu!
Một bên, trọng tài phát ra tiếng tuyên bố.
- Bá Vương thương… thương quét luân hồi!
Hoàn toàn không có thử dò xét, Kỷ Hồng ở thi đấu vừa bắt đầu liền thi triển ra thương pháp đáng sợ của mình, võ bào màu đen trên người hắn không tiếng gió cổ động, một cỗ khí cơ kinh người từ trong cơ thể tán dật, Bá Vương thương trong tay phát ra tiếng vang ô ô kịch liệt, hung hăng đâm về Ô Hạo cách đó không xa.
- Thiên Hoa kiếm pháp… Thiên Nữ Tán Hoa!
Ô Hạo biểu tình lạnh lùng, trường kiếm run rẩy, kiếm ảnh đầy trời không ngừng hình thành, xoay tròn, phóng ra, muôn vàn kiếm hoa tựa như tiên tử trên chín tầng trời hướng nhân gian rãi xuống hoa tươi, nhanh như tia chớp rơi vào trong khí lưu màu đen mà Bá Vương thương hình thành, song phương tất cả đều mất đi.
Đều là Tam chuyển trung kỳ Võ giả, bất kể trong lòng bọn họ có cao ngạo cỡ nào, thời điểm đối mặt địch nhân tất cả đều không có sơ ý chút nào, nguyên lực Tam chuyển trung kỳ vận chuyển tới cực hạn, vừa ra tay chính là chiêu thức đáng sợ nhất.
- Bá Vương thương… bá vương giận dữ!
Hai người trong nháy mắt giao thủ, một kích không được, Kỷ Hồng không có dừng lại, lần nữa gầm thét lên tiếng, khí lưu màu đen đầy trời đột nhiên biến mất, nguyên lực Tam chuyển trung kỳ bàng bạc dâng trào ra, trong hư không chỉ có một cây thương ảnh dầy nặng, trầm ổn, cường tráng như thiên trụ, phảng phất như một Giao long màu đen hung hăng đâm hướng Ô Hạo! Mũi thương đâm phá hư không phát ra tiếng động kịch liệt, nguyên lực đáng sợ lan tỏa ra, ở đầu mũi thương hình thành một cỗ nguyên lực gió lốc khổng lồ, uy lực kinh người.
- Thiên Hoa kiếm pháp… sắc màu rực rỡ!
Đối mặt công kích đáng sợ của Kỷ Hồng, Ô Hạo biểu tình lạnh lùng, chỗ sâu trong ánh mắt tràn đầy ngưng trọng, trường kiếm trong tay đột nhiên xuất hiện những đóa kiếm hoa, chính là Sắc màu rực rỡ trong Thiên Hoa kiếm pháp, kiếm hoa không ngừng sinh trưởng, lan tràn, xoay tròn, trở nên to lớn, hung hăng đón nhận thương ảnh khủng bố mà Kỷ Hồng đâm ra.
Ba ba ba!
Ở dưới Bá Vương thương của Kỷ Hồng đánh tới, Ô Hạo thả ra Sắc màu rực rỡ trong nháy mắt băng diệt, những đóa kiếm hoa kia tan vỡ, mà Kỷ Hồng đâm ra thương ảnh khủng bố cũng trong phút chốc bị ma diệt.
Mũi thương run rẩy, Bá Vương thương trong tay Kỷ Hồng điên cuồng tập kích, thần sắc Kỷ Hồng lạnh lùng, cả người cơ bắp kết cấu, Bá Vương thương thô to dầy nặng run rẩy, lần nữa hung hăng quét về phía Ô Hạo.
- Thiên Hoa kiếm pháp… Vạn Hoa cùng phóng!
Đinh đinh đinh!
Trường kiếm trong tay Ô Hạo biến ảo làm kiếm ảnh đầy trời, Kỷ Hồng công kích bị ngăn cản, kiếm pháp của hắn phiêu dật, thân pháp càng làm người ta hoa mắt, Tinh thần lực cường đại lan tỏa ra, tất cả thương pháp biến hóa của Kỷ Hồng rõ tại tâm, bên trong Thiên Hoa kiếm pháp càng là ẩn chứa nhiều loại kiếm pháp ý cảnh, làm người khó lòng phòng bị.
Nhanh như tia chớp giao thủ hơn mười chiêu, khóe miệng Ô Hạo phác họa lên một tia cười lạnh.
- Lần này thiên tài đệ tử đại tái, một sợ rằng không phải hắn không ai khác rồi.
Đám người nghị luận rối rít, ngay sau đó, trận thi đấu thứ tư bắt đầu.
Trận thứ tư là Thành Chủ phủ Kỷ Hồng đối chiến Nguyên Võ thánh địa Bạch Mông.
Song phương một trận đại chiến kinh thiên động địa, một cái Bá Vương thương quét ngang vô địch, một cái ma đạo tung hoành thiên hạ, hai người vừa ra tay liền thi triển ra tuyệt học của mình, cuối cùng Kỷ Hồng đẳng cấp cao hơn một tuyến hơn một chút, một thương mở đao thế của Bạch Mông, đạt được thắng lợi.
Trận thi đấu thứ năm, là Bạch Mông đối chiến Cận Trí Hải.
Không có chút do dự gì, Bạch Mông thua hai trường vừa ra tay chính là thi triển tuyệt diệt đao pháp, mà Cận Trí Hải hiển nhiên cũng biết tình cảnh của mình, hắn liên tiếp bại hai trường đồng dạng là Bài Vân Chưởng liên tục thi triển ra, song phương đều không nhường cho, thanh âm đinh tai nhức óc vang dội thiên địa, song phương chiến đấu đến thế lực ngang nhau, lửa nóng vô cùng, nhưng cuối cùng vẫn là Ma đao Bạch Mông càng thắng một bậc, trải qua gần trăm chiêu chém giết, một đao bổ ra đại thế của Cận Trí Hải, đạt được thắng lợi.
Cuộc tranh tài thứ 6 là Lâm Tiêu đối chiến Cận Trí Hải.
Không có chút nghi vấn nào, Lâm Tiêu thực lực càng trên Bạch Mông, Phá Sơn đao vừa ra, quét ngang tất cả, trực tiếp dùng một chiêu Phá Sơn Băng kết thúc chiến đấu.
Trận thứ bảy, Ô Hạo đối chiến Bạch Mông.
Ở dưới Thiên Hoa kiếm pháp của Ô Hạo, Tuyệt diệt đao pháp của Bạch Mông căn bản chiếm cứ không tới tiện nghi, bị tầng tầng suy yếu, hoàn toàn đụng không tới chéo áo của Ô Hạo.
- Tuyệt diệt đao pháp… Tuyệt diệt luân hồi đao!
Mắt thấy mình căn bản không cách nào thương đến đối phương, lúc này Bạch Mông thi triển ra đao pháp cường đại nhất của mình, tiếng đao mang gầm gừ ù ù bổ ra, hung hăng bạo lướt hướng Ô Hạo.
- Thiên Hoa kiếm pháp… sắc màu rực rỡ!
Ô Hạo mặt không đổi sắc, thi triển ra Thiên Hoa kiếm pháp, những đóa kiếm hoa ở trên hư không không ngừng phóng ra, sinh trưởng, vô cùng vô tận, không ngừng tiêu phí nguyên lực trong đao mang, chờ đao mang khủng bố đi vào trước mặt Ô Hạo, ẩn chứa uy lực đã không bằng một phần ba nguyên bản, cuối cùng bị Ô Hạo chém nát.
Ở bên trong một loại kiếm pháp tựa như mưa phùn, Bạch Mông căn bản thi triển không ra lực lượng chân chính của mình, cuối cùng bất đắc dĩ nhận thua.
Đến đây bảy cuộc tranh tài kết thúc, Cận Trí Hải liên tiếp bại bốn trường, tích phân 0, xếp hạng thứ năm. Mà Bạch Mông thắng một trận, thua ba trường, hai tích phân, xếp hạng thứ bốn, mà Ô Hạo, Kỷ Hồng, Lâm Tiêu là ba chiến toàn thắng, sáu tích phân, từng cái còn không có giao thủ, phân biệt tranh đoạt tiền tam danh.
Trên quảng trường, ánh mắt của mọi người đều nhìn chăm chú lên lão giả rút thăm trên Tỷ thí đài.
- Xếp hạng cuộc thi trận thứ tám, Đan Các Ô Hạo đối chiến Thành Chủ phủ Kỷ Hồng.
Lời vừa dứt, ánh mắt của mọi người toàn trường đều nhìn chăm chú lên trên người Ô Hạo cùng Kỷ Hồng.
- Là Ô Hạo cùng Kỷ Hồng.
- Hai người đều là Tam chuyển trung kỳ Chân võ giả, là hai người thực lực cao nhất lần đại tái này.
- Không biết bọn họ ai thắng!
Vô số quần chúng trong lòng đều yên lặng lên tiếng.
Đang lúc mọi người nghi hoặc, hai đạo nhân ảnh nhanh như tia chớp đi vào trên Tỷ thí đài, hai gã đều là Tam chuyển trung kỳ cao thủ, ở trên Tỷ thí đài lạnh lùng đối chọi, trong ánh mắt tràn đầy chiến ý.
- Đều nói Ô Hạo ngươi là Tân Vệ Thành đệ nhất thiên tài, bản thân ta muốn nhìn, ngươi có tài đức gì dám tự xưng như thế.
Kỷ Hồng thủy chung trầm mặc lần này lại ngạo nghễ lên tiếng, một loại khí chất chỉ quân nhân mới có lộ ra, tay phải nắm trường thương thô đen nổi lên gân xanh, hơi hơi dùng sức, chuôi thương cắm vào mặt đất thật sâu.
Ở dưới lực lượng đáng sợ của Kỷ Hồng, nham thạch trên Tỷ thí đài yếu ớt giống như đậu phụ.
- Qua hôm nay ngươi liền biết rồi.
Ô Hạo cao ngạo cười một tiếng, trong ngôn ngữ lộ ra tự tin cường đại.
- Thi đấu bắt đầu!
Một bên, trọng tài phát ra tiếng tuyên bố.
- Bá Vương thương… thương quét luân hồi!
Hoàn toàn không có thử dò xét, Kỷ Hồng ở thi đấu vừa bắt đầu liền thi triển ra thương pháp đáng sợ của mình, võ bào màu đen trên người hắn không tiếng gió cổ động, một cỗ khí cơ kinh người từ trong cơ thể tán dật, Bá Vương thương trong tay phát ra tiếng vang ô ô kịch liệt, hung hăng đâm về Ô Hạo cách đó không xa.
- Thiên Hoa kiếm pháp… Thiên Nữ Tán Hoa!
Ô Hạo biểu tình lạnh lùng, trường kiếm run rẩy, kiếm ảnh đầy trời không ngừng hình thành, xoay tròn, phóng ra, muôn vàn kiếm hoa tựa như tiên tử trên chín tầng trời hướng nhân gian rãi xuống hoa tươi, nhanh như tia chớp rơi vào trong khí lưu màu đen mà Bá Vương thương hình thành, song phương tất cả đều mất đi.
Đều là Tam chuyển trung kỳ Võ giả, bất kể trong lòng bọn họ có cao ngạo cỡ nào, thời điểm đối mặt địch nhân tất cả đều không có sơ ý chút nào, nguyên lực Tam chuyển trung kỳ vận chuyển tới cực hạn, vừa ra tay chính là chiêu thức đáng sợ nhất.
- Bá Vương thương… bá vương giận dữ!
Hai người trong nháy mắt giao thủ, một kích không được, Kỷ Hồng không có dừng lại, lần nữa gầm thét lên tiếng, khí lưu màu đen đầy trời đột nhiên biến mất, nguyên lực Tam chuyển trung kỳ bàng bạc dâng trào ra, trong hư không chỉ có một cây thương ảnh dầy nặng, trầm ổn, cường tráng như thiên trụ, phảng phất như một Giao long màu đen hung hăng đâm hướng Ô Hạo! Mũi thương đâm phá hư không phát ra tiếng động kịch liệt, nguyên lực đáng sợ lan tỏa ra, ở đầu mũi thương hình thành một cỗ nguyên lực gió lốc khổng lồ, uy lực kinh người.
- Thiên Hoa kiếm pháp… sắc màu rực rỡ!
Đối mặt công kích đáng sợ của Kỷ Hồng, Ô Hạo biểu tình lạnh lùng, chỗ sâu trong ánh mắt tràn đầy ngưng trọng, trường kiếm trong tay đột nhiên xuất hiện những đóa kiếm hoa, chính là Sắc màu rực rỡ trong Thiên Hoa kiếm pháp, kiếm hoa không ngừng sinh trưởng, lan tràn, xoay tròn, trở nên to lớn, hung hăng đón nhận thương ảnh khủng bố mà Kỷ Hồng đâm ra.
Ba ba ba!
Ở dưới Bá Vương thương của Kỷ Hồng đánh tới, Ô Hạo thả ra Sắc màu rực rỡ trong nháy mắt băng diệt, những đóa kiếm hoa kia tan vỡ, mà Kỷ Hồng đâm ra thương ảnh khủng bố cũng trong phút chốc bị ma diệt.
Mũi thương run rẩy, Bá Vương thương trong tay Kỷ Hồng điên cuồng tập kích, thần sắc Kỷ Hồng lạnh lùng, cả người cơ bắp kết cấu, Bá Vương thương thô to dầy nặng run rẩy, lần nữa hung hăng quét về phía Ô Hạo.
- Thiên Hoa kiếm pháp… Vạn Hoa cùng phóng!
Đinh đinh đinh!
Trường kiếm trong tay Ô Hạo biến ảo làm kiếm ảnh đầy trời, Kỷ Hồng công kích bị ngăn cản, kiếm pháp của hắn phiêu dật, thân pháp càng làm người ta hoa mắt, Tinh thần lực cường đại lan tỏa ra, tất cả thương pháp biến hóa của Kỷ Hồng rõ tại tâm, bên trong Thiên Hoa kiếm pháp càng là ẩn chứa nhiều loại kiếm pháp ý cảnh, làm người khó lòng phòng bị.
Nhanh như tia chớp giao thủ hơn mười chiêu, khóe miệng Ô Hạo phác họa lên một tia cười lạnh.
Tác giả :
Ám Ma Sư