Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh
Chương 639 639 Chương 640
Cùng lúc đó, Mộ Bắc Ngật bước ra khỏi bệnh viện, tay áo che miệng vết thương, anh vừa nhận được cuộc gọi từ Dịch Bách: “Tổng giám đốc, chúng tôi đã tìm thấy lịch sử giao dịch của Ngân Kiêu ở Kinh Đô.
Tài khoản của bên kia hiện đang được tìm kiếm, sẽ sớm thôi có thể tìm ra chủ tài khoản đó là ai.
Tung tích của Cố Tiểu Mạch và Nấm Nhỏ đều được che giấu rất kỹ lưỡng, nhưng trước mắt điều duy nhất có thể xác định được là họ không xuất cảnh!”
Ánh mắt Mộ Bắc Ngật sâu thẳm, một dòng nước ngầm đang cuồn cuộn chạy qua, cả người giống như ác quỷ trong địa ngục, cực kỳ khủng bố.
Lịch sử giao dịch ở Kinh Đô? Những người ở Kinh Đô, ai sẽ hao phí tâm tư, không chừa đường sống, không ngại địch tổn thương một ngày.
mình mất tám trăm để tiêu diệt người của anh?
Một bóng người vụt qua trong đầu anh, Mộ Bắc Ngật lạnh lùng đi về phía xe.
Lúc này, Mộ phu nhân đang ở trong căn biệt thự cũ, đêm qua sau khi giao hảo với Hứa Nhân Nhân xong, bà ta tạm thời đổi ý và sai Ngân Kiêu đi ám sát Mộ Bắc Ngật.
Bà nghe được tin tức Mộ Bắc Ngật bị thương phải nhập viện, còn Ngân Kiêu thì chưa bị cảnh sát bắt, thì nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vậy mà để cho Mộ Bắc Ngật trốn thoát.
Bên này Mộ phu nhân đang hồi hộp chờ đợi cuộc gọi lại của Hứa Nhân Nhân, không ngờ trước khi chờ được tin của Hứa Nhân Nhân thì có một vị khách không mời mà đến.
Khi Mộ Bắc Ngật bước vào phòng khách, nhiệt độ toàn thân đột nhiên giảm xuống, hơi lạnh toàn thân Mộ Bắc Ngật tỏa ra khiến người ta không khỏi rùng mình.
Trái tim Mộ phu nhân tròng trành, bà ta cố gắng che giấu cảm xúc, nhẹ nhàng đứng lên: “Bắc Ngật, sao con lại đến đây? Đã lâu không gặp rồi”
Mà Mộ Bắc Ngật không coi ai ra gì, đi tới sô pha, hơi cúi người, ngón tay thon dài cầm điện thoại trên bàn cà phê!
Vừa nhìn thấy động tác này, vẻ mặt của Mộ phu nhân hoảng hốt, đôi mắt khẽ chớp, hai tay vô thức siết chặt, những động tác nhỏ không thể kiểm soát này càng phơi bày sự chột dạ của Mộ phu nhân.
Mộ Bắc Ngật thu hồi ánh mắt, cũng nhưng không có vội vàng nói chuyện, mà trực tiếp xem điện thoại di động của Mộ phu nhân, cảm giác có gì đó không đúng.
Mộ phu nhân rốt cuộc nhịn không được, xấu hổ nói: “Bắc Ngật, điện thoại di động của dì có gì hay đâu, đều là mẫu mã của người lớn tuổi hay dùng”
“Ở đây không có lịch sử giao dịch nào mà tôi muốn xem sao?” Mộ Bắc Ngật cầm nó trên tay trái, không mặn không nhạt nói!
Khôn khéo như Mộ phu nhân cũng không biết những lời của Mộ Bắc.
Ngật là có ý gì! May mắn thay, bà ta có khả năng tự chủ mạnh mẽ nên hầu như vẫn có thể duy trì được bình tĩnh, không hề biểu lộ chút chột dạ nào, nhếch mép cười: “Bắc Ngật, dì không hiểu con đang nói cái gì, lị sử giao dịch gì vậy?”
“Thật sự là ngu ngốc hay giả ngu? Hả?” Mộ Bắc Ngật nắm chặt điện thoại, lạnh như băng liếc nhìn Mộ phu nhân.
“Bắc Ngật, dì thực sự không biết lịch sử giao dịch mà con đang nói là gì.
Dì bây giờ không thạo chuyện trong giới và không quan tâm đến chuyện bên ngoài.
”
“Không có phải không? Như vậy tốt lắm” Mộ Bắc Ngật gật đầu đồng ý, sau đó nắm chặt điện thoại.
Một tiếng “bộp” vang lên, Mộ phu nhân hét lên, những người hầu xung quanh cũng che miệng vì kinh ngạc.
Mộ Bắc Ngật vẻ mặt lãnh đạm, anh lạnh lùng nhìn chiếc điện thoại bị anh tàn nhãn đập vào tường, bị chia thành nhiều mảnh mà rơi xuống đất.
Mộ phu nhân nhất thời kinh ngạc, lửa giận đang âm ầm dâng lên trong lòng, nhưng ngoài mặt cũng chỉ có thể ngụy trang che dấu.
“Vì bà không muốn quan tâm đến chuyện bên ngoài, nên chắc chắn cũng không cần điện thoại di động, nếu không tôi sẽ cảm thấy bà đang chờ tin tức.
”
“Hay là bà cho rằng tôi đứng ở đây thật kỳ lạ? Ngoài dự đoán của bà?” Mộ Bắc Ngật cười lạnh, những gì anh nói ra câu sau còn đáng sợ hơn câu trước.
Khuôn mặt của Mộ phu nhân đanh lại, bà ta đã hứa với Nhân Nhân ở đây đợi tin tức của cô ta, câu nói tiếp theo của Mộ Bắc Ngật gần như chặt đứt đường lui của bà ta: “Có ngại nếu tôi ngồi đây chờ với bà không?”
Điện thoại bị anh đập vỡ nên Hứa Nhân Nhân không thể liên lạc được với bà ta.
Mộ Bắc Ngật nghiêm túc ngồi xuống, biểu cảm trên mặt không rõ ràng khiến trái tim Mộ phu nhân bất giác thắt lại, đồng thời, bà ta âm thầm siết chặt năm đấm, chết tiệt!.