Vinh Quang Chúa Tể
Chương 97 97 Người Ainu Yamamichi Yomaru
Leonidovich Hopner đã xuất hiện ở Địa Cầu, tin tức này chỉ được lan truyền trong nội bộ tổ chức The Innovators.
Người bất ngờ và thấy sốc nhất chính là anh Tuân, bởi vì anh đã nghe thằng em mình kể về chúa tể quá nhiều lần rồi, chủ tịch biết đây là một trong những người bản địa mạnh mẽ nhất MU Continel, có quyền năng siêu phàm và sức mạnh có thể chống lại được cả quy tắc dịch chuyển.
Người vui vẻ và thấy sung sướng nhất, ngoại trừ Phạm Nhã, cũng là anh Tuân, chủ tịch của The Innovators lau những giọt mồ hôi rịn trên trán, ảnh cảm thấy người mình như nhẹ đi, bớt được cả tấn áp lực đang đeo trên cơ thể, Leonidovich Hopner đã đến đây, cô ta không phải chỉ đến để du lịch cho vui.
Giữa tổng bộ White Castle và nhóm Innovator ở Osaka đã có những trao đổi, bàn bạc.
Chủ tịch an tọa trên ghế, hỏi quân sư Thoth: "Bên đó chuẩn bị hành động thế nào?"
Thoth trả lời: "Ngài Leonidovich Hopner sẽ hỗ trợ truy tìm bọn khủng bố, các Walker của chúng ta sẽ đánh thẳng vào hang ổ của chúng, tuy chúng ta chưa gia nhập Red và được hưởng sắc lệnh Dorito nhưng ngài Tổng lý Đại Thần sẽ phê duyệt cho hành động trả đũa lần này."
"Chiến dịch này diễn ra trong hai mươi bốn giờ, phó chủ tịch đợi lệnh của anh."
Chủ tịch gật đầu: "Liên lạc với trụ sở Red đi, nói với họ chúng ta chuẩn bị gia nhập Red, bảo họ phê duyệt sắc lệnh Dorito cho các Walker của chúng ta."
Thoth thở dài: "Anh cho rằng bọn khủng bố không còn ở trên đất Nhật phải không?"
Chủ tịch nói: "Chắc chắn là như vậy, Nhật Bản đang truy quét chúng rất ráo riết, hiện tại họ còn đóng băng đường hàng không, cấm xuất cảnh, chúng phải nghĩ đến điều này từ khi lập kế hoạch kìa.
Như vậy sau khi hành động, bất kể chúng có thành công hay không thì chúng cũng phải rút khỏi lãnh thổ Nhật."
Trang mắt buồn mở bản đồ thế giới lên, Thoth nói: "Nhật Bản không tiếp giáp quốc gia hay lãnh thổ nào trên đất liền.
Tuy nhiên, bán đảo Triều Tiên và bán đảo Sakhalin chỉ cách các đảo chính của Nhật Bản vài chục cây số, anh nghĩ họ sẽ di chuyển đến Triều Tiên hoặc Sakhalin sao?"
"Là đảo Sakhalin." Anh Tuân nói: "Trốn trên đảo Sakhalin thì như chui đầu vào rọ, chúng phải trốn đến Triều Tiên, tuy nhiên ở Triều Tiên có lực lượng Walker, hơn nữa đất nước này cũng đã công khai ủng độ việc đả kích chủ nghĩa khủng bố mới, trừ phi chúng câu kết với vài nhà cầm quyền ở đây thì có thể nương náu được trên đất nước này."
"Rất khó, nền chính trị ở Triều Tiên gần như là nền quân chủ chuyên chế, không một ai dám có hành vi phản bội, chứa chấp khủng bố khi mà lãnh đạo của tất cả bọn họ đã có tuyên bố và cho thấy thái độ của mình, hơn nữa, bản thân họ cũng biết bọn khủng bố rất có thể sẽ trốn sang Triều Tiên, họ phải càng cho thấy thái độ tích cực hơn nữa để tránh thế giới hiểu lầm về quan hệ giữa họ và bọn khủng bố."
"Cho nên, chúng sẽ không có lựa chọn, phải đến đảo Sakhalin, lẫn vào các sắc tộc bản địa, những người này ít kết nối với thế giới hiện đại, không biết về sự kiện Osaka, là điều kiện thuận lợi để chúng qua mặt họ."
Thoth gật đầu, Trang mắt buồn phóng to bản đồ đảo Shakalin lên màn hình chiến dịch, đây là một hòn đảo lớn ở phía bắc Thái Bình Dương.
Hòn đảo là một phần của nước Nga, và cũng là hòn đảo lớn nhất của liên bang này.
Về mặt hành chính, đảo là một phần của tỉnh Sakhalin.
Sakhalin có diện tích bằng khoảng một phần năm diện tích của Nhật Bản, nằm ở ngay bờ biển phía đông của Nga, và nằm ngay phía bắc bờ biển đảo Hokkaido của Nhật Bản, các dân tộc bản địa trên đảo là người Ainu, người Orok, và người Nivkh
Cô thơ ký thao tác rất nhanh, mọi thông tin có thể tìm thấy được về các dân tộc bản địa đều được cô tập kết trong thời gian ngắn và xuất lên màn hình chiến dịch.
Thoth nhìn lướt, bộ não như cái máy tính, bắt đầu phân tích:
"Trong các dân tộc bản địa này, người Orok hay Ngạc La Khắc là một dân tộc sinh sống chủ ở tỉnh Sakhalin tại Nga, họ trông khá giống với người Oroqen tại Hoa Quốc.
Người Nivkh thì là một nhóm sắc tộc bản địa sinh sống ở nửa phía bắc của đảo Sakhalin và hạ lưu của sông Amur và duyên hải lục địa Nga, họ như những người Nga lai Hoa.
"Riêng tộc người Ainu, còn được gọi là người Ezo, là một tộc người thiểu số ở Nhật Bản, người bản xứ ở khu vực Hokkaido và Sakhalin."
Thoth nói: "Phần lớn những người được xác nhận là người Ainu đều vẫn sống tại hai khu vực này, mặc dù vậy số lượng chính xác của những người Ainu còn sống thì không xác định rõ.
Điều này là do những vấn đề phân biệt chủng tộc ở Nhật Bản đã dẫn tới việc những người có nguồn gốc Ainu che giấu thân phận của họ và bị nhầm lẫn do hiện có nhiều người Ainu lai với người Nhật Bản."
Chủ tịch rít một điếu thuốc: "Nhìn chung rất khó phân biệt một người Ainu với một người Nhật Bản, đúng không?"
Quân sư Thoth gật đầu.
Chủ tịch vứt điếu thuốc, đứng dậy, vung tay: "Bắt đầu hành động."
...
"Bắt đầu hành động."
Phó chủ tịch Shaka de Virgo nhận được lệnh của Chủ tịch hội The Innovators, kèm với rất nhiều thông tin của quân sư Thoth, chúa tể nói với các Innovator: "Hoàng, Shen Long, Tokuda bay thẳng sang đảo Sakhalin 45°50 và 54°24 độ vĩ Bắc, giữ liên lạc ở trên đường bay."
"Rengoku Kyojuro, Miharu, hai người ở lại nơi này, Miharu không tiện hành động, Gundam Exia vẫn còn là một át chủ bài bí mật của The Innovators, hai người đợi mệnh lệnh."
"Rõ."
"Rõ."
Shaka de Virgo nói với Leonidovich Hopner: "Chúng ta đi thôi."
Hai vị chúa tể phóng lên trời, Shaka de Virgo cưỡi Tận Thế Hắc Mã còn Leonidovich Hopner thì cưỡi một con ngựa chiến có màu trắng phau, con ngựa này trông nhỏ hơn Tận Thế Hắc Mã một chút nhưng cũng cao hai mét, so với Tận Thế Hắc Mã, nó cũng có vẻ không lanh lợi bằng.
Đây là con ngựa chiến thay thế của nữ chúa, thay cho con ngựa của chính cô ta, đã trao cho Shaka de Virgo khi chúa tể thành công nhận được đặc ân của Nữ Chúa nhà Hopner, nó có cái tên rất đẹp, "Bạch Khả".
Hai vị chúa tể cưỡi ngựa chiến bay giữa những tầng mây, tốc độ họ tăng lên rất nhanh, họ phá tan bức tường âm thanh, tạo ra hai vụ nổ khí trắng, bay lướt trên bầu trời nước Nhật như hai ngôi sao chổi.
Theo kế hoạch, Leonidovich Hopner sẽ hỗ trợ The Innovators tìm ra bọn khủng bố bằng siêu giác quan của cô ta, Phạm Nhã hiện có thể dò xét được tình hình trong bán kính chục cây số còn nữ chúa, một người đã đến điểm cuối cùng của con đường, có thể dò xét trong phạm vi cả ngàn cây số!
Đây không còn một siêu giác quan nữa, mà nó gần giống với "thần thức" của các bậc luyện khí sĩ cổ đại trong huyền thoại Hoa Quốc.
Đây là một cái rađa sống, hơn nữa là một loại siêu rađa, "bộ lọc" của nữ chúa khi cô ta tập trung tinh thần thì rất kinh khủng, tất cả mọi âm thanh quấy nhiễu đều bị cô chắt lọc với tốc độ từng mili giây.
Diện tích Nhật Bản là 377.975 cây số vuông, họ bay rất cao trên bầu trời, những nơi đi qua đều bị nữ chúa phác lại trong đầu, chỉ cần "dò" được vài "từ khóa" cô sẽ khóa mục tiêu rồi báo vị trí cho Phạm Nhã, để phó chủ tịch của The Innovators tiến hành đả kích thẳng từ trên trời thẳng xuống căn cứ của bọn khủng bố.
Về phía Hoàng, Shen Long, Tokuda, ba người này cần bay thẳng sang Sakhalin vì tốc độ họ không nhanh, trong hoạt động dò xét và đả kích khủng bố của hai vị chúa tể, họ không giúp ích gì được, nếu như ở Nhật Bản không có dấu hiệu của bọn chúng, Shaka de Virgo và Leonidiovich Hopner sẽ bám theo hội họp cùng họ trên đường bay tới Sakhalin.
Rengoku Kyojuro không có khả năng bay, còn Miharu cần phải giữ bí mật về Gundam Exia, đây là thứ khiến xã hội rung chuyển không kém cạnh gì Queen Xenomorph bởi nó là một sản phẩm công nghệ cao chứ chẳng phải là những thứ huyền bí như Vinh Quang, dòng chảy Mana và hoa văn Rune, việc mổ xẻ và nghiên cứu về Gundam Exia sẽ thúc đẩy cả nền công nghiệp của Địa Cầu xoay chuyển, công nghệ chế tạo vũ khí sẽ có những tiến bộ vượt bậc.
Thế giới hiện như một cái chảo dầu, trước khi người Địa Cầu thật sự sẵn sàng để chào đón người máy khổng lồ Gundam Exia với một thái độ thật sự tích cực, vật triệu hồi của Miharu phải được bảo vệ.
Rất may mắn là ở Osaka khi chiến đấu với Queen Xenomprh, Gundam Exia vẫn chưa hiện thân mà vẫn còn bồi hồi bên trong cánh cổng, không một ai biết Walker này sẽ triệu hồi thứ gì, ở Noria khi tấn công vào ườn ươm, trong bằng chứng chứng minh Kasugano Haruka là chủ của Queen Xenomorph, Miharu cũng rất khéo khi để Gundam Exia lọt ngoài ống kính, chỉ có Elena Gilbert và lực lượng an ninh của liên minh bốn chủng tộc Noria là nhìn thấy sản phẩm công nghệ cao, bước ra từ thế giới Anime này.
...
Người Ainu là một dân tộc thiểu số định cư sớm nhất ở Hokkaido, hòn đảo phía bắc Nhật Bản.
Bên cạnh những di sản văn hóa đặc sắc như nghề thủ công mỹ nghệ, trang phục hay âm nhạc dân gian, độc đáo nhất phải kể tới các hoạt động gắn bó với tự nhiên như lễ hội Marimo và tập tục nuôi gấu.
Trong khi Đại Việt có tới năm mươi bốn dân tộc anh em thì ở đất nước “mặt trời mọc” Nhật Bản chỉ có ba dân tộc, gồm người Yamato hay còn gọi là người Nhật là dân tộc chính và hai dân tộc thuộc nhóm thiểu số là người là Ryukyu và người Ainu.
Tộc người Ainu với dân số ít ỏi khoảng 25.000 người, họ dựng nhà dọc bờ sông hoặc bờ biển, nơi gần nguồn nước và giữ an toàn khỏi nguy hiểm ngoài tự nhiên ở phía Nam Hokkaido, một bộ phận nhỏ thì sống ở đảo Sakhalin.
Lúc này, ở trong một ngôi làng dọc biển của người Ainu, thuộc đảo Sakhalin đang diễn ra nghi lễ "Iyomante".
Những người đàn ông Ainu mở một cái cũi đang nhốt một con gấu nâu nhỏ, cỡ hai ba năm tuổi, dắt con gấu này ra ngoài.
Một gã béo đã cầm sẵn cung tên, ngắm và bắn con gấu nâu, ngoài gã béo này, còn có những người đàn ông Ainu khác cũng cầm cung tên, ngắm và bắn con gấu, sau khi nó chết, bọn họ bắt đầu nhảy múa.
Gã béo, đội một chiếc vương miện, mặc trang phục truyền thống của người Ainu là loại áo choàng Attsushi, có dáng áo tương tự với bộ Kimono của Nhật Bản, với những hoa văn truyền thống của người Ainu được thêu trên những đường viền xanh thẫm, gã béo này rất to lớn, như một võ sĩ sumo nhưng cái áo Attsushi mặc lên người gã lại trông rất hợp, chẳng buồn cười như khi gã mặc đồ bình thường.
Người Ainu tin vào thuyết vạn vật hữu linh, nghĩa là mọi vật trên thế gian này đều có linh hồn.
Vì vậy, người Ainu tôn trọng tất cả mọi vật, từ các loài động vật, thực vật cho đến các vật thể vô tri như sông, núi.
Đối với họ, gấu là linh vật của dân tộc.
Bởi lẽ, họ cho rằng, gấu chính là hiện thân của Thần Núi.
Họ nuôi gấu như một thành viên trong gia đình, cho gấu ăn món người ăn và gấu sẽ sống ở trong một cũi gỗ lớn.
Khi gấu được hai hoặc ba tuổi, gấu sẽ được hiến tế trong nghi lễ Iyomante, họ sẽ bắn tên vào một con gấu, nghi lễ dựa trên niềm tin rằng việc này sẽ giúp gấu thoát xác để sớm trở về với thế giới của các vị thần!
Trong buổi lễ, người Ainu sẽ mặc những bộ trang phục đẹp nhất để tham gia vào một bữa tiệc linh đình với rất nhiều đồ uống, sau đó sẽ cùng nhau nhảy múa, ngoài áo choàng Attushi, đàn ông Ainu còn đội một loại phụ kiện trông giống chiếc vương miện gọi là Sapanse, trong khi đó, phụ nữ Ainu sẽ đeo một chiếc băng đô bằng vải có thêu họa tiết gọi là Matanpushi.
Gã béo nhảy múa cùng với những người Ainu, nhìn động tác, cho đến thần thái của gã chẳng có gì khác với một người Ainu cả.
Bởi vì, gã cũng là một người Ainu!
Nhảy múa một hồi, gã béo bắt đầu thấm mệt, gã chạy tới cái bàn có để nước uống hốc từng ly, một bà già người Ainu có cái lưng còng đi tới, bà ta cầm gậy vỗ nhẹ lên tấm lưng như cái thớt của gã béo.
Gã béo quay sang, bà già ngước nhìn, bà ta lẩm cẩm rồi, nói chuyện cũng không có rõ: "Yamamichi...!Yomaru đây...!mà, con...!về lúc...!nào vậy?"
Gã béo, Yamamichi Yomaru cười hềnh hệch: "Con về, mấy ngày trước thì về, mùa này làng mình có lễ Iyomante, lễ Iyomante hiến tế Teddy, Teddy là do con mang về, nó là em trai con, con phải đưa tiễn em trai con."
Yamamichi Yomaru vịn tay bà già ngồi xuống ghế, gã mập như sumo và bà cụ ngồi nhìn những người đàn ông Ainu đang nhảy múa rất vui vẻ.
Lúc này, lại có một bé gái người Ainu chạy tới ôm cổ gã béo, cô bé này rất nhỏ con, gầy đét, da đen nhẻm, mặt cũng hơi lem luốc nhưng mắt thì rất sáng, nó cầm theo một cây cung và đeo một bao tên phía sau lưng:
"Yamamichi, Yamamichi, còn chocolate cho Ranka không?"
"Có chứ, có chứ"
Gã béo lại cười hềnh hệnh, móc trong túi ra mấy thanh chocolate đưa cho bé gái: "Nhưng mà Ranka lại đi săn, mặt của Ranka dơ rồi."
Bé gái giựt thanh chocolate từ tay Yamamichi Yomaru, nó xé giấy bạc ra rồi ăn nhồm nhoàm, tướng ăn rất xấu, dính đầy miệng hết: "Ranka muốn tìm gấu, Teddy đi về trời làm thần rồi, Ranka buồn lắm."
Gã béo xoa đầu bé gái: "Ranka ơi đừng buồn, đừng buồn, Teddy sẽ phù hộ cho Ranka."
"Rankaaaa, chờ anh với"
Lại có một tiếng ới từ tít trong rừng, một người thanh niên chạy lăng xăng, vừa chạy vừa nhảy, né mấy bụi cây, xem ra là đi theo Ranka nhưng mà dí không lại con nhóc thợ săn này, chạy tới chỗ con nhóc và gã béo, anh ta mới thở phào một cái, nói với Yamamichi Yomaru:
"Đạo...!anh Yamamichi, em trông Ranka nhưng con bé này lanh quá."
Yamamichi Yomaru lắc đầu: "Không sao, không sao, không bị thương, trong rừng có gấu lớn, gấu lớn nguy hiểm."
"Đừng vậy nữa."
Người thanh niên nghe câu "đừng vậy nữa" thì thấy ớn lạnh, anh ta gãi đầu: "Ranka ơi, nghe lời anh của em nhé, đừng có vào rừng săn một mình, muốn đi đâu thì đi với anh."
Ranka gật gật đầu nhưng trông mặt con nhóc thì không thấy có vẻ gì là sẽ chịu nghe lời cả.
Người thanh niên lại nói: "Xem truyện Golden Kamuy nữa không, Ranka giống với bé Asirpa lắm đó!"
Nhóc Ranka bĩu môi: "Asirpa xinh xắn lắm, còn Ranka thì xấu xí, Asirpa da trắng, Ranka da đen thui, Attsushi của Asirpa thật là đẹp còn của Ranka thật cũ, không có giống.
Không thích, không thích."
Yamamichi Yomaru nói: "Đó là truyện tranh, truyện tranh không có thật, truyện đẹp đẽ, nhưng không thật.
Ranka là thật."
Ranka không thèm quan tâm, ăn xong thanh chocolate thì ù té chạy vào giữa những người đàn ông và người phụ nữ Ainu đang nhảy múa, bé gái cũng nhảy múa chung với họ.
Người thanh niên ngồi xuống cạnh Yamamichi Yomaru, anh ta nhìn bà cụ già kế bên gã, bà lẫn rồi, tai và mắt không tinh, không nghe được gì nhưng người thanh niên vẫn rất cẩn thận, nói thật nhỏ bên tai gã béo: "Đạo diễn, chúng ta phải chờ bao lâu?"
"Không lâu, không lâu.".