Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân
Chương 223: Đệ nhị hồn hoàn 2
Hỏa Vân Hổ, 1572 năm, một loại hồn thú rất mạnh mẽ. Hơn nữa, nó lại là chủng loại hồn thú đơn độc, không kết thành bầy.
Tốt.
Trần Ngọc Lâm tự nhủ, nếu là sói hoặc sư tử có thể sẽ xuất hiện việc hồn thú kết thành bầy mà kéo tới, nhưng cũng có thể không.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua chỉ số Hỏa Vân Hổ, chỉ số của nó sánh ngang với Tứ Phẩm đại viên mãn, tuy nhiên lại chỉ tồn tại 4 cái kĩ năng lần lượt là: Hỏa Cầu, Hỏa Trụ, Cường Hóa và Hỏa Vân Lưu Tinh Vũ.
Nhìn lướt qua chi tiết các kĩ năng, Trần Ngọc Lâm lập tức triệu hoán ra Quỷ Linh Thể, đồng thời hắn cũng rút Yểm Đao ra, vung vẩy trên tay.
Tứ Phẩm đại viên mãn hung thú.. ừ thì cũng đại loại thế. Tuy rằng lực phòng ngự của nó không mạnh bằng Tứ Phẩm Đại Viên Mãn, nhưng hầu hết các chỉ số khác khá là cân bằng, thậm chí còn có chút nhỉnh hơn so với Tứ Phẩm hậu kỳ thông thường.
Nếu đem so sánh, thì có lẽ là khoảng chừng Ma Thú Tứ Phẩm cấp 3.
Hỏa Vân Hổ chầm chậm tiến tới, nhìn xung quanh, kế đó nó gầm lớn hướng về mọi nơi, nhưng con mắt chỉ nhìn chằm chặp Trần Ngọc Lâm. Rõ ràng là nó đang suy nghĩ không rõ có hay không có mai phục đâu đây.
Trí tuệ cũng rất tốt.
Quỷ Linh Thể vung tay lên, tay nó kéo dài ra như sợi móc bay thẳng về phía của Hỏa Vân Hổ. Hỏa Vân Hổ nghi hoặc, nhưng tốc độ phản ứng của nó cũng một dạng rất nhanh, nhảy về bên trái né đòn. Mặc dù nó không thấy được cái này có hại gì cho nó, nhưng né vẫn hơn.
Nhưng ngay lúc này Trần Ngọc Lâm lấy tốc độ lôi đình lao tới, Hỏa Vân Hổ gầm lớn tiếng, miệng nó phát sáng rồi từ trong đó, một cái Hỏa Cầu thuật to khủng khiếp bắn ra. Hỏa Vân hổ cũng có thể nói là to, tận hơn 3 mét chiều cao, tuy nhiên quả cầu lửa này lại tới 6 mét đường kính.
Quả cầu lửa này bắn mạnh ra về phía Trần Ngọc Lâm. Hắn hoàn toàn không hoảng không loạn, lách về một bên né tránh. Tốc độ của hắn càng lúc càng đem so ra rút ngắn lại đối với Hỏa Vân Hổ, ban đầu khoảng cách giữa bọn hắn là hơn hai trăm mét, trong nháy mắt rút còn ba mươi mét.
Hỏa Vân Hổ lúc lắc đầu, chợt chữ "Vương" trên trán nó sáng lên, kế đó bầu trời bắt đầu tối sầm lại. Từ trong không khí chợt xuất hiện vô số vầng sáng, thứ nhanh chóng hóa thành mười mấy tia sáng từ từ rơi xuống, mỗi tia sáng lại chính là một khỏa đất đá đủ hình thù đang phát ra ánh sáng nóng rực.
"Thì ra đây là Hỏa Vân Lưu Tinh Vũ."
Trần Ngọc Lâm nhìn vào mười mấy quả cầu đá kia lại nhìn sang Hỏa Vân Hổ. Rõ ràng con hổ này đã hoàn toàn coi Trần Ngọc Lâm là một loại hiểm họa, không hiểu tại sao, có lẽ là bản năng động vật chăng? Hoặc là nó luôn luôn sử dụng cùng một loại chiêu thức này với mọi lần đánh nhau.
Hỏa Vân Hổ gầm gừ nhìn Trần Ngọc Lâm đang liên tục né tránh mấy quả Lưu tinh vũ đầu tiên, chợt nó mở rộng miệng, cổ họng nó phát sáng, kế đó một làn sóng nhiệt lưu khủng bố thành một cơn lốc xoáy lửa từ trong họng nó phun ra thẳng hướng Trần Ngọc Lâm.
Trần Ngọc Lâm mặc dù đang mải né tránh mấy khỏa Lưu Tinh Vũ, nhưng cũng đủ nhận ra con Hỏa Vân Hổ đang làm gì. Hắn nhìn xung quanh, bĩu môi lắc đầu.
Mấy khỏa lưu tinh rơi xuống "vô tình" tạo thành một con đường thẳng tắp, hai bên là những tảng đá cao vô cùng. Điều này giải thích tại sao sát thương hỏa lực của những khỏa lưu tinh này lại không quá cao.
Bởi vì chúng tạo thành một con đường trên chủ đích, mà hẳn sát chiêu mới chính là cái Hỏa Trụ này. Nhìn qua, độ nóng của Hỏa Trụ tuyệt đối đạt tới hơn 9000 độ C, hơn nữa không hiểu hắn có nhầm không mà còn mang theo một tia lửa của long tộc.
Hắn cũng gặp qua vài con rồng rồi nên cũng không đến mức gọi là lạ lùng với long tộc khí tức.
"Muốn xếp đường thì xếp sao cho bớt lộ liễu chứ?"
Trần Ngọc Lâm búng ngón tay, Hắc Linh xuất hiện, toàn thân nó bao phủ một luồng khí tức lạnh lùng băng giá.
Chuyển đổi hệ của nó sang Ngàn Năm Hàn Băng, một trong vài loại Dị Nguyên Tố mà hắn dùng để nâng cấp Hắc Linh.
Ngay sau đấy, phần mặt của Hắc Linh nở bung ra như một bông hoa, từ trong đó một tia sáng lạnh lẽo bắn về phía Hỏa Trụ đang lao tới, trong nháy mắt vô số khói trắng phun ra, thậm chí không khí cũng hơi rung động.
Giao tranh kéo dài vài giây, thế rồi Hỏa Vân Hổ trước tiên tắt Hỏa Trụ đi, kế đó nó gầm lớn, cơ thể bất chợt phình ra gấp rưỡi, bốc lên một ngọn lửa đỏ rực, đặc biệt là phần lưng. Thậm chí còn ẩn ẩn xuất hiện vảy rồng lẫn mọc ra sừng rồng nữa.
Quả nhiên Trần Ngọc Lâm đoán không sai, con này chính là có được rồng huyết mạch, có thể là một con rồng lửa nào đó. Tuy nhiên mỏng manh vô cùng, chỉ tại thi thoảng mới có thể kích phát ra. Tỉ như kĩ năng Cường Hóa là đem huyết mạch rồng bộc phát ra.
Hỏa Vân Hổ gào lớn, lao thẳng lên trên, ánh mắt nó nhắm chặt vào Trần Ngọc Lâm, rõ ràng là định vị hắn làm mục tiêu.
Có khi nào là do trên mình Hắc Linh không có một tia khí tức sự sống, cho nên nó không nhận Hắc Linh làm mục tiêu không? Trần Ngọc Lâm nghĩ, kế đó bên cạnh hắn chợt xuất hiện một bóng hình, Hỏa Vân Báo cao 4 mét hơn gầm rú thẳng tới hắn.
Bất chợt giống như đột ngột xuất hiện từ hư không, Bách Diện Thú rít lớn lao tới, một chưởng đánh bay Hỏa Vân Hổ. Hỏa Vân Hổ kế đó lừ thừ đứng dậy, gầm lớn về phía Bách Diện Thú, ánh mắt mang theo chút nghi ngại.
Cùng lúc này, Arch Ville xuất hiện đằng sau Hỏa Vân Hổ, giang tay ra, hai bên nó chui ra 2 con Quỷ Vật, một con Prowler, con còn lại là một con Nam Tước Địa Ngục biến dị, có 4 cánh tay.
Con Prowler là Tứ Phẩm trung kỳ, còn Nam Tước Địa Ngục là Tứ Phẩm Hậu Kỳ.
Không sai, Arch Ville hiện tại cấp bậc chính là cấp 39, sau khi liên tục đem một đống lớn hung thú chém giết tại vòng thi thứ nhất, cấp bậc của nó lên như điên. Nó cũng không bị hạn chế 1 điểm Vận Mệnh, 1 exp khi tiêu diệt quái vật thấp cảnh giới hơn như Trần Ngọc Lâm nên tốc độ lên LV của nó rõ nhanh.
Hỏa Vân Hổ gầm gừ nhìn xung quanh, chợt nhận ra bản thân bị bao vây. Trần Ngọc Lâm, Bách Diện Thú, 2 con Quỷ Vật cùng với Arch Ville đem nó bao vây đến gắt gao. Hỏa Vân Hổ rống giận gầm gừ, nhìn xung quanh, quyết định thông qua phương hướng Trần Ngọc Lâm đột phá.
Đem so với Arch Ville, 2 con Quỷ Vật đều gần ngang với hắn, Trần Ngọc Lâm bên này vẫn là lựa chọn tối ưu hơn. Hơn nữa, lũ Quỷ Vật kia tỏa ra khí thế hết sức tà ác, một khi bị quấn lên trên chính là tương đương với bị 4 cái sinh vật mạnh gần ngang nó tồn tại quần công, có khi chết thế nào cũng không biết.
Trần Ngọc Lâm cũng lao lên, Quỷ Linh Thể xuất hiện. Hỏa Vân Hổ lao tới, trong miệng đột nhiên phát sáng, dường như chuẩn bị bắn ra hoặc là Hỏa Cầu, hoặc là Hỏa Trụ thuật.
Trần Ngọc Lâm không né không tránh, rút Yểm Đao ra, một phát Đại Tu La Đao Pháp thứ thứ hai, phát động.
"Tu La Trảm."
Trần Ngọc Lâm hét, Yểm Đao trong dạng Đại Đao vung qua cổ Hỏa Vân Hổ, tuy nhiên cùng lúc này Hỏa Vân Hổ bỗng nhiên rống giận, lại phình to ra thêm một chút nữa, thế là Tu La Trảm nguyên vốn phải chém qua cổ nó, lại chém lên ngực Hỏa Vân Hổ, vạch ra một đường máu.
"OANH"
Một tiểng nổ ầm vang lên, Trần Ngọc Lâm bị một quả Hỏa Cầu Thuật bắn bay ra, hắn há miệng phun ra một ngụm khói, tuy hắn được Hắc Linh giơ tay che cho một phần khỏi vụ nổ, nhưng vẫn bị thổi văng ra. Hiện tại hắn thấy hơi tức ngực, có lẽ là do nội tạng bị tổn thương do vụ nổ.
Hoa Điểu lập tức được triệu hoán ra, vung lên cho hắn 2 con Phi Điểu đem hắn cho hồi phục.
Trần Ngọc Lâm cảm giác tốt hơn nhiều, kế đó hắn nhìn lướt qua chỗ con Hỏa Vân Hổ, thấy nó đang nằm gục xuống, bất tỉnh nhân.. không, có lẽ phải là bất tỉnh hổ sự.
Vừa nãy lúc bị bắn bay ra ngoài, Quỷ Linh Thể cũng không vừa, đem Song Quân Trấn phang ngay vào đầu của Hỏa Vân Hổ. Song Quân Trấn 2 cây mỗi cây nặng 120 cân, do sau khi đột phá Tứ Phẩm hắn có thể đem Song Quân Trấn tăng khối lượng lên gấp 3 lần lúc trước, nghĩa là 75 lần khối lượng gốc, vị chi là 18 tấn cả hai cây.
Cái khối lượng đó một khi va chạm với đầu đủ cho Ngũ Phẩm sơ kỳ cũng phải choáng váng.
Song Quân Trấn nằm lăn trên đất do hắn đánh rơi lúc bị bắn bay ra, một cây còn nằm trên mình con hổ. Nếu không có Thông Thái Giám định ra trạng thái của con hổ đang là Bất Tỉnh thì chắc hắn tưởng Hỏa Vân Hổ đang bị Song Quân Trần đè không dậy nổi nữa.
Gần đây dùng Song Quân Trấn càng thêm thuận tay, combo khối lượng 1 lần để vung lên, lúc va chạm mục tiêu lập tức chuyển sang tối đa, ngay sau khi gây sát thương lại chuyển về một lần càng thêm mỹ mãn.
Lúc trước còn hơi giật cục, thi thoảng trước khi va chạm liền rút về tăng lên 1 lần luôn. Hiện tại 30 lần chỉ bị 1 lần lỗi mà thôi.
Trần Ngọc Lâm đi tới trước Hỏa Vân Hổ đang bất tỉnh hổ sự, hiện tại linh lực của hắn hầu như cạn kiệt do một đòn Tu La Trảm lúc trước, da dẻ của Hỏa Vân Hổ quá cứng để chém, dai hơn cao su vậy. Tuy nhiên hắn vẫn có cách đem Hỏa Vân Hổ giết chết.
Hắn đem Yểm Đao xách lên, đặt lên trên cổ Hỏa Vân Hổ, kế đó Song Quân Trấn được Quỷ Linh Thể nhấc lên, đặt lên trên lưng đao, 75 lần khối lượng phát động.
Yểm Đao vốn sắc bén, nay lại chẳng khác gì một thanh đao sắc nhọn nặng mười mấy tấn rơi từ trên trời xuống, lập tức chặt bay cổ của Hỏa Vân Báo. Kế đó, một cái hồn hoàn màu tím nhạt từ thân thể Hỏa Vân Hổ bay lên trên, lơ lửng trước mặt hắn.
Đệ nhị Hồn Hoàn, 1572 năm.
Tốt.
Trần Ngọc Lâm tự nhủ, nếu là sói hoặc sư tử có thể sẽ xuất hiện việc hồn thú kết thành bầy mà kéo tới, nhưng cũng có thể không.
Trần Ngọc Lâm nhìn lướt qua chỉ số Hỏa Vân Hổ, chỉ số của nó sánh ngang với Tứ Phẩm đại viên mãn, tuy nhiên lại chỉ tồn tại 4 cái kĩ năng lần lượt là: Hỏa Cầu, Hỏa Trụ, Cường Hóa và Hỏa Vân Lưu Tinh Vũ.
Nhìn lướt qua chi tiết các kĩ năng, Trần Ngọc Lâm lập tức triệu hoán ra Quỷ Linh Thể, đồng thời hắn cũng rút Yểm Đao ra, vung vẩy trên tay.
Tứ Phẩm đại viên mãn hung thú.. ừ thì cũng đại loại thế. Tuy rằng lực phòng ngự của nó không mạnh bằng Tứ Phẩm Đại Viên Mãn, nhưng hầu hết các chỉ số khác khá là cân bằng, thậm chí còn có chút nhỉnh hơn so với Tứ Phẩm hậu kỳ thông thường.
Nếu đem so sánh, thì có lẽ là khoảng chừng Ma Thú Tứ Phẩm cấp 3.
Hỏa Vân Hổ chầm chậm tiến tới, nhìn xung quanh, kế đó nó gầm lớn hướng về mọi nơi, nhưng con mắt chỉ nhìn chằm chặp Trần Ngọc Lâm. Rõ ràng là nó đang suy nghĩ không rõ có hay không có mai phục đâu đây.
Trí tuệ cũng rất tốt.
Quỷ Linh Thể vung tay lên, tay nó kéo dài ra như sợi móc bay thẳng về phía của Hỏa Vân Hổ. Hỏa Vân Hổ nghi hoặc, nhưng tốc độ phản ứng của nó cũng một dạng rất nhanh, nhảy về bên trái né đòn. Mặc dù nó không thấy được cái này có hại gì cho nó, nhưng né vẫn hơn.
Nhưng ngay lúc này Trần Ngọc Lâm lấy tốc độ lôi đình lao tới, Hỏa Vân Hổ gầm lớn tiếng, miệng nó phát sáng rồi từ trong đó, một cái Hỏa Cầu thuật to khủng khiếp bắn ra. Hỏa Vân hổ cũng có thể nói là to, tận hơn 3 mét chiều cao, tuy nhiên quả cầu lửa này lại tới 6 mét đường kính.
Quả cầu lửa này bắn mạnh ra về phía Trần Ngọc Lâm. Hắn hoàn toàn không hoảng không loạn, lách về một bên né tránh. Tốc độ của hắn càng lúc càng đem so ra rút ngắn lại đối với Hỏa Vân Hổ, ban đầu khoảng cách giữa bọn hắn là hơn hai trăm mét, trong nháy mắt rút còn ba mươi mét.
Hỏa Vân Hổ lúc lắc đầu, chợt chữ "Vương" trên trán nó sáng lên, kế đó bầu trời bắt đầu tối sầm lại. Từ trong không khí chợt xuất hiện vô số vầng sáng, thứ nhanh chóng hóa thành mười mấy tia sáng từ từ rơi xuống, mỗi tia sáng lại chính là một khỏa đất đá đủ hình thù đang phát ra ánh sáng nóng rực.
"Thì ra đây là Hỏa Vân Lưu Tinh Vũ."
Trần Ngọc Lâm nhìn vào mười mấy quả cầu đá kia lại nhìn sang Hỏa Vân Hổ. Rõ ràng con hổ này đã hoàn toàn coi Trần Ngọc Lâm là một loại hiểm họa, không hiểu tại sao, có lẽ là bản năng động vật chăng? Hoặc là nó luôn luôn sử dụng cùng một loại chiêu thức này với mọi lần đánh nhau.
Hỏa Vân Hổ gầm gừ nhìn Trần Ngọc Lâm đang liên tục né tránh mấy quả Lưu tinh vũ đầu tiên, chợt nó mở rộng miệng, cổ họng nó phát sáng, kế đó một làn sóng nhiệt lưu khủng bố thành một cơn lốc xoáy lửa từ trong họng nó phun ra thẳng hướng Trần Ngọc Lâm.
Trần Ngọc Lâm mặc dù đang mải né tránh mấy khỏa Lưu Tinh Vũ, nhưng cũng đủ nhận ra con Hỏa Vân Hổ đang làm gì. Hắn nhìn xung quanh, bĩu môi lắc đầu.
Mấy khỏa lưu tinh rơi xuống "vô tình" tạo thành một con đường thẳng tắp, hai bên là những tảng đá cao vô cùng. Điều này giải thích tại sao sát thương hỏa lực của những khỏa lưu tinh này lại không quá cao.
Bởi vì chúng tạo thành một con đường trên chủ đích, mà hẳn sát chiêu mới chính là cái Hỏa Trụ này. Nhìn qua, độ nóng của Hỏa Trụ tuyệt đối đạt tới hơn 9000 độ C, hơn nữa không hiểu hắn có nhầm không mà còn mang theo một tia lửa của long tộc.
Hắn cũng gặp qua vài con rồng rồi nên cũng không đến mức gọi là lạ lùng với long tộc khí tức.
"Muốn xếp đường thì xếp sao cho bớt lộ liễu chứ?"
Trần Ngọc Lâm búng ngón tay, Hắc Linh xuất hiện, toàn thân nó bao phủ một luồng khí tức lạnh lùng băng giá.
Chuyển đổi hệ của nó sang Ngàn Năm Hàn Băng, một trong vài loại Dị Nguyên Tố mà hắn dùng để nâng cấp Hắc Linh.
Ngay sau đấy, phần mặt của Hắc Linh nở bung ra như một bông hoa, từ trong đó một tia sáng lạnh lẽo bắn về phía Hỏa Trụ đang lao tới, trong nháy mắt vô số khói trắng phun ra, thậm chí không khí cũng hơi rung động.
Giao tranh kéo dài vài giây, thế rồi Hỏa Vân Hổ trước tiên tắt Hỏa Trụ đi, kế đó nó gầm lớn, cơ thể bất chợt phình ra gấp rưỡi, bốc lên một ngọn lửa đỏ rực, đặc biệt là phần lưng. Thậm chí còn ẩn ẩn xuất hiện vảy rồng lẫn mọc ra sừng rồng nữa.
Quả nhiên Trần Ngọc Lâm đoán không sai, con này chính là có được rồng huyết mạch, có thể là một con rồng lửa nào đó. Tuy nhiên mỏng manh vô cùng, chỉ tại thi thoảng mới có thể kích phát ra. Tỉ như kĩ năng Cường Hóa là đem huyết mạch rồng bộc phát ra.
Hỏa Vân Hổ gào lớn, lao thẳng lên trên, ánh mắt nó nhắm chặt vào Trần Ngọc Lâm, rõ ràng là định vị hắn làm mục tiêu.
Có khi nào là do trên mình Hắc Linh không có một tia khí tức sự sống, cho nên nó không nhận Hắc Linh làm mục tiêu không? Trần Ngọc Lâm nghĩ, kế đó bên cạnh hắn chợt xuất hiện một bóng hình, Hỏa Vân Báo cao 4 mét hơn gầm rú thẳng tới hắn.
Bất chợt giống như đột ngột xuất hiện từ hư không, Bách Diện Thú rít lớn lao tới, một chưởng đánh bay Hỏa Vân Hổ. Hỏa Vân Hổ kế đó lừ thừ đứng dậy, gầm lớn về phía Bách Diện Thú, ánh mắt mang theo chút nghi ngại.
Cùng lúc này, Arch Ville xuất hiện đằng sau Hỏa Vân Hổ, giang tay ra, hai bên nó chui ra 2 con Quỷ Vật, một con Prowler, con còn lại là một con Nam Tước Địa Ngục biến dị, có 4 cánh tay.
Con Prowler là Tứ Phẩm trung kỳ, còn Nam Tước Địa Ngục là Tứ Phẩm Hậu Kỳ.
Không sai, Arch Ville hiện tại cấp bậc chính là cấp 39, sau khi liên tục đem một đống lớn hung thú chém giết tại vòng thi thứ nhất, cấp bậc của nó lên như điên. Nó cũng không bị hạn chế 1 điểm Vận Mệnh, 1 exp khi tiêu diệt quái vật thấp cảnh giới hơn như Trần Ngọc Lâm nên tốc độ lên LV của nó rõ nhanh.
Hỏa Vân Hổ gầm gừ nhìn xung quanh, chợt nhận ra bản thân bị bao vây. Trần Ngọc Lâm, Bách Diện Thú, 2 con Quỷ Vật cùng với Arch Ville đem nó bao vây đến gắt gao. Hỏa Vân Hổ rống giận gầm gừ, nhìn xung quanh, quyết định thông qua phương hướng Trần Ngọc Lâm đột phá.
Đem so với Arch Ville, 2 con Quỷ Vật đều gần ngang với hắn, Trần Ngọc Lâm bên này vẫn là lựa chọn tối ưu hơn. Hơn nữa, lũ Quỷ Vật kia tỏa ra khí thế hết sức tà ác, một khi bị quấn lên trên chính là tương đương với bị 4 cái sinh vật mạnh gần ngang nó tồn tại quần công, có khi chết thế nào cũng không biết.
Trần Ngọc Lâm cũng lao lên, Quỷ Linh Thể xuất hiện. Hỏa Vân Hổ lao tới, trong miệng đột nhiên phát sáng, dường như chuẩn bị bắn ra hoặc là Hỏa Cầu, hoặc là Hỏa Trụ thuật.
Trần Ngọc Lâm không né không tránh, rút Yểm Đao ra, một phát Đại Tu La Đao Pháp thứ thứ hai, phát động.
"Tu La Trảm."
Trần Ngọc Lâm hét, Yểm Đao trong dạng Đại Đao vung qua cổ Hỏa Vân Hổ, tuy nhiên cùng lúc này Hỏa Vân Hổ bỗng nhiên rống giận, lại phình to ra thêm một chút nữa, thế là Tu La Trảm nguyên vốn phải chém qua cổ nó, lại chém lên ngực Hỏa Vân Hổ, vạch ra một đường máu.
"OANH"
Một tiểng nổ ầm vang lên, Trần Ngọc Lâm bị một quả Hỏa Cầu Thuật bắn bay ra, hắn há miệng phun ra một ngụm khói, tuy hắn được Hắc Linh giơ tay che cho một phần khỏi vụ nổ, nhưng vẫn bị thổi văng ra. Hiện tại hắn thấy hơi tức ngực, có lẽ là do nội tạng bị tổn thương do vụ nổ.
Hoa Điểu lập tức được triệu hoán ra, vung lên cho hắn 2 con Phi Điểu đem hắn cho hồi phục.
Trần Ngọc Lâm cảm giác tốt hơn nhiều, kế đó hắn nhìn lướt qua chỗ con Hỏa Vân Hổ, thấy nó đang nằm gục xuống, bất tỉnh nhân.. không, có lẽ phải là bất tỉnh hổ sự.
Vừa nãy lúc bị bắn bay ra ngoài, Quỷ Linh Thể cũng không vừa, đem Song Quân Trấn phang ngay vào đầu của Hỏa Vân Hổ. Song Quân Trấn 2 cây mỗi cây nặng 120 cân, do sau khi đột phá Tứ Phẩm hắn có thể đem Song Quân Trấn tăng khối lượng lên gấp 3 lần lúc trước, nghĩa là 75 lần khối lượng gốc, vị chi là 18 tấn cả hai cây.
Cái khối lượng đó một khi va chạm với đầu đủ cho Ngũ Phẩm sơ kỳ cũng phải choáng váng.
Song Quân Trấn nằm lăn trên đất do hắn đánh rơi lúc bị bắn bay ra, một cây còn nằm trên mình con hổ. Nếu không có Thông Thái Giám định ra trạng thái của con hổ đang là Bất Tỉnh thì chắc hắn tưởng Hỏa Vân Hổ đang bị Song Quân Trần đè không dậy nổi nữa.
Gần đây dùng Song Quân Trấn càng thêm thuận tay, combo khối lượng 1 lần để vung lên, lúc va chạm mục tiêu lập tức chuyển sang tối đa, ngay sau khi gây sát thương lại chuyển về một lần càng thêm mỹ mãn.
Lúc trước còn hơi giật cục, thi thoảng trước khi va chạm liền rút về tăng lên 1 lần luôn. Hiện tại 30 lần chỉ bị 1 lần lỗi mà thôi.
Trần Ngọc Lâm đi tới trước Hỏa Vân Hổ đang bất tỉnh hổ sự, hiện tại linh lực của hắn hầu như cạn kiệt do một đòn Tu La Trảm lúc trước, da dẻ của Hỏa Vân Hổ quá cứng để chém, dai hơn cao su vậy. Tuy nhiên hắn vẫn có cách đem Hỏa Vân Hổ giết chết.
Hắn đem Yểm Đao xách lên, đặt lên trên cổ Hỏa Vân Hổ, kế đó Song Quân Trấn được Quỷ Linh Thể nhấc lên, đặt lên trên lưng đao, 75 lần khối lượng phát động.
Yểm Đao vốn sắc bén, nay lại chẳng khác gì một thanh đao sắc nhọn nặng mười mấy tấn rơi từ trên trời xuống, lập tức chặt bay cổ của Hỏa Vân Báo. Kế đó, một cái hồn hoàn màu tím nhạt từ thân thể Hỏa Vân Hổ bay lên trên, lơ lửng trước mặt hắn.
Đệ nhị Hồn Hoàn, 1572 năm.
Tác giả :
Hoang Truong