Vĩnh Hằng Chi Tâm
Chương 46: Bí Thuật Tinh Thần
Trần Vũ thắng lợi, đối với Vương Lăng Vân và đám người “chặn đánh” mà nói, không thể nghi ngờ là một đòn cảnh cáo.
Đánh bại Hứa Kính top mười khóa trước, đặt địa vị vững chắc của hắc mã Trần Vũ.
Thi đấu Ngoại môn khóa này, xuất hiện ba hắc mã, lần lượt là: Đồng Ngọc Linh, Trần Vũ, Tào Lôi.
Trước đây, biểu hiện của ba người này cũng không thu hút lắm.
Nhưng lần này, ba người đều cường thế đánh bại đối thủ top mười, giành được sáu trận thắng liên tiếp.
Trận này Trần Vũ giành được thắng lợi, tâm tình phức tạp nhất vẫn là Nhạc Phong.
Ba tháng trước, Lăng Vân bộ rơi vào tay Trần Vũ cũng không phải mong muốn của hắn, đây chỉ là ngoài ý muốn.
Vì đề phòng Lăng Vân bộ bị Trần Vũ tiết lộ, Nhạc Phong còn đặc biệt đề nghị mượn một gốc “Nguyên Châu Thảo”.
Nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới là tên đệ tử sát ngoài viền như Trần Vũ lại có thể tu luyện Lăng Vân bộ đến cảnh giới đại thành.
Có thể nói, đây là ngoài ý muốn trong ngoài ý muốn.
- Có chút thú vị.
Dưới góc đài, Nam Cung Lễ tay cầm quạt xếp, hứng thú nhìn lướt qua Trần Vũ và Nhạc Phong.
Lúc trước ở “hội giao lưu ngoại môn”, Nam Cung Lễ đã phát giác Trần Vũ không đơn giản.
Đương nhiên, hắn chỉ có chút hứng thú với Trần Vũ, không có khả năng xem hắn là đối thủ.
Đối thủ của Nam Cung Lễ chỉ có một, đó chính là Đoàn Kiêu Long.
Từ khi tranh tài đến này, Nam Cung Lễ và Đoàn Kiêu Long còn chưa gặp được đối thủ, có thể nói thực lực chân chính của bọn hắn, sâu không lường được.
Cùng lúc đó, Đoàn Kiêu Long vừa vặn bắt gặp ánh mắt của đối thủ cũ - Nam Cung Lễ.
Bỗng nhiên, ánh mắt của hai người chạm nhau trong không trung.
“Ầm...”
Một luồng lực lượng tinh thần ở giữa không trung va chạm.
“Phụt...”
Áo bào của hai người tung bay, sóng khí cường đại vô hình bức lui đám đệ tử xung quanh.
Chỉ thăm dò trong chốc lát.
Sắc mặt Đoàn Kiêu Long có chút ngưng trọng, thân hình hơi chấn động, còn trên mặt Nam Cung Lễ thì lại lộ ra một tia quỷ dị.
Ngoại trừ tiền bối trong tông môn, không người nào có thể nhìn ra, khoảnh khắc vừa rồi, hai người đã tiến hành một đợt giao phong.
Thế nhưng, khí tức vô hình cường đại của hai người đã không thua kém Luyện Tạng kỳ, chỉ thăm dò và giao phong thần bí khó lường lại khiến người xung quanh nhiệt huyết sôi trào.
- Song long tranh bá!
Nhiều đệ tử đều phấn chấn mong đợi.
Lần thi đấu này, có thể nói là thịnh hội mười năm khó gặp.
Song long tranh bá, lại thêm ba thớt hắc mã, không ai biết sẽ xảy ra va chạm như thế nào.
...
Đấu loại, nghênh đón vòng thứ tám.
Đến giai đoạn hiện nay, đệ tử còn lại đã không còn kẻ yếu.
Trận chiến tiếp theo đều đặc sắc, lúc thì đánh khó phân thắng bại, lúc thì đủ loại diệu chiêu ồ ạt xuất ra.
Ba thớt hắc mã tiếp tục thu hoạch liên thắng.
Đồng Ngọc Linh dùng nội tức thâm hậu khó lường và kiếm pháp khéo léo, nhẹ nhàng đánh bại một vị đối thủ xếp hạng mười hai.
Tào Lôi có thể dùng Thiết Sa chưởng hỏa hầu kinh người, trong vòng năm mươi chiêu đánh bại Dương Phàm hạng chín khóa trước.
- Thua rồi... không ngờ ta lại thua trong tay võ học cấp thấp.
Dương Phàm tay cầm ngân thương, quần áo có vài chỗ bị tổn hại, không cam lòng xuống đài.
Thiết Sa chưởng của Tào Lôi tu luyện tới đỉnh phong viên mãn, đã lĩnh ngộ một tia chân ý độc hữu, uy lực vượt qua tưởng tượng.
Đối thủ vòng thứ tám của Trần Vũ, chẳng qua chỉ có thực lực top hai mươi, vì vậy đối thủ liền trực tiếp nhận thua.
Hiện nay, biểu hiện của Trần Vũ trong lúc thi đấu đã tạo nên uy danh không nhỏ. Nếu không muốn bị đánh xuống đài, tốt nhất vẫn nên chịu thua.
Màn đêm buông xuống, vòng so tài thứ tám kết thúc.
Nam Cung Lễ và Đoàn Kiêu Long làm “song long tranh bá”, vẫn như cũ duy trì liên thắng.
Thời khắc này, người vẫn giữ liên thắng chỉ còn mười hai, mười người.
Ngoại trừ song long tranh bá và ba đầu hắc mã ra, còn có đám người Hồ Nhất Bá xếp thứ tư, Viên Bắc Thông xếp thứ năm, Trình Quân xếp thứ sáu, Hoàng Viên xếp thứ bảy năm ngoái.
...
Ngày thứ ba, bắt đầu vòng đấu loại thứ chín.
Lúc này, chỉ còn ba mươi, bốn mươi đệ tử chưa bị đào thải. Một vài đệ tử thua hai lần, đều lộ vẻ khẩn trương.
Vòng thứ chín, tỉ lệ cường cường gặp mặt đã tăng lên rất nhiều.
- Giang sư muội, ngươi yên tâm, sắp tới Trần Vũ và chúng ta càng có cơ hội gặp mặt.
Hoàng Viên tự tin bảo đảm trước mặt mỹ nhân.
- Ta đương nhiên tin.
Giang Vân Nhi cười khúc khích, lộ ra nụ cười lúm đồng tiền, khiến mấy vị đệ tử tinh anh ngoại môn đều thần hồn điên đảo.
Bởi vì nguyên thạch và mỹ nhân, Hồ Nhất Bá xếp thứ tư, Trình Quân xếp thứ sáu, Hoàng Viên xếp thứ bảy đều nguyện ý ra mặt vì nàng.
- Trần Vũ, ta xem ngươi còn có thể liên thắng mấy trận.
Vương Lăng Vân thầm cười lạnh.
Kết quả, tại vòng thứ chín này, ba đại cường thủ vẫn không đụng mặt Trần Vũ.
Ngược lại Trình Quân xếp thứ sáu và vị thiên tài ngoại môn Nhạc Phong lại gặp nhau.
- Nhạc Phong đấu với Trình Quân.
Tất cả ánh mắt đồng loạt hội tụ trên đài.
Trình Quân là một thiếu niên da vàng đậm, có vẻ hơi già.
Hắn cũng tham gia “hành động chặn đánh” Trần Vũ, nguyên nhân chủ yếu là vì hắn tương đối động tâm Giang Vân Nhi.
Trình Quân không ngờ,bản thân còn chưa đợi gặp được Trần Vũ thì ngược lại đụng độ với thiên tài phong vân Nhạc Phong.
- Trình huynh, chúng ta bắt đầu đi.
Nhạc Phong ôm quyền nói.
Hắn muốn giết vào top năm, top ba, Trình Quân chính là trở ngại không nhỏ.
- Nhạc sư đệ còn không lấy kiếm ra? Đừng nói với ta, ngươi cho rằng chỉ dựa vào thân pháp là có thể thắng lợi?
Trình Quân cười nhạt một tiếng.
“Keng...”
Một thanh bảo khí tàn kiếm trong tay Nhạc Phong xuất ra khỏi vỏ, giống như một đạo hình cung xẹt qua bầu trời đêm lạnh lẽo, tản mát khí tức sắc bén âm lãnh.
Trình Quân cũng lấy ra một thanh danh kiếm phàm thế chế tác hoàn mỹ.
- Trảm Phong Kiếm.
Danh kiếm trong tay Trình Quân giống như một đạo tật phong, trên lưỡi kiếm nổi lên hàn quang trong suốt, cuốn theo một đạo kình khí vô cùng chói tai.
Hắn tu luyện Trảm Phong Kiếm, là một môn kiếm pháp rất nổi danh tại ngoại môn.
Ngay cả Trần Vũ cũng từng tu hành qua môn kiếm pháp này.
“Phụt...”
Một kiếm chém ra, không khí bị xé rách, gió cuốn và kình khí lượn quanh, chắn hết mọi lối tránh đi của Nhạc Phong.
Đối mặt với đối thủ cấp bậc này, Nhạc Phong khó mà chỉ dựa vào ưu thế thân pháp để áp chế.
- Truy Hồn Kiếm.
Thân hình và bảo kiếm của Nhạc Phong hóa thành một chỉnh thể, tàn ảnh và ánh kiếm đan xen, vẽ ra một kiếm độc đáo, cực kỳ mạo hiểm.
“Keng keng keng...”
Trong chớp mắt, hai người đã giao phong mười mấy kiếm.
Đám người dưới sân như ngừng thở, mắt thường rất khó nhìn rõ chi tiết giao phong, chỉ thấy ánh kiếm và kiếm ảnh mơ hồ.
Bịch...
Đột nhiên, một bóng người nhanh chóng rút lui vài bước, có chút chật vật.
Chỉ thấy trên mặt Trình Quân có một tia vết máu.
Nhạc Phong nắm kiếm sau lưng, vẻ mặt mừng rỡ.
- Trình Quân bại rồi?
- Ta còn không nhìn thấy rõ chi tiết, quá nhanh rồi.
Dưới sân ào ào nghị luận.
Trận chiến vừa rồi, bọn họ đã thấy thực lực của thiên tài phong vân ngoại môn Nhạc Phong cùng với đối thủ lão luyện khóa trước Trình Quân.
- Số 49 thắng.
Chấp pháp giả vung cờ xí, tuyên bố Nhạc Phong thắng.
...
- Trình sư huynh tiến bộ không nhỏ, tại sao lại bị đánh bại nhanh như vậy?
Hoàng Viên giật mình thốt lên.
- Kiếm thủ giao phong, thắng bại chỉ trong giây lát. Huống chi, thân pháp của Nhạc Phong hơi thắng nửa bậc, trong tay còn có bảo khí tàn kiếm.
Hồ Nhất Bá quả quyết nói.
Ánh mắt của hắn xẹt qua Nhạc Phong,đây là một đối thủ không thể xem thường.
Thân pháp mạnh, vũ khí mạnh, đây đều là ưu thế.
Trình Quân bại không oan.
Sau trận chiến này, nhân khí của Nhạc Phong tăng vọt, thắng được sùng bái và ái mộ của đông đảo nữ đệ tử. Một vài nam đệ tử cũng kính phục thực lực và phong độ của hắn.
Ngoại trừ trận chiến của Nhạc Phong.
Vòng thứ chín còn có một trận chiến nhận được sự chú ý của mọi người.
- Nam Cung Lễ đấu với Viên Bắc Thông.
Dưới sân, mọi người đều xôn xao, mức độ quan tâm thậm chí còn vượt qua trận chiến của Nhạc Phong.
Trên sân.
Nam Cung Lễ tay cầm quạt xếp, nhìn tráng hán như gấu phía đối diện.
Tráng hán này còn cao hơn người thường nửa đoạn, trước khi khai chiến, song quyền đập vào nhau như chùy sắt, khí tức dã man ập vào mặt, khiến người ta run sợ.
- Đây là Viên Bắc Thông, đại lực thần đứng đầu ngoại môn.
Trần Vũ cảm thấy hứng thú.
Viên Bắc Thông hạng năm khóa trước. Ưu thế lớn nhất của hắn là trời sinh thần lực.
“Trời sinh thần lực” của hắn là thiên sinh, không phải như Trần Vũ dung hợp với trái tim thần bí, sau này mới có.
- Khai Sơn quyền!
Viên Bắc Thông gầm nhẹ một tiếng, nội tức hùng hậu, chấn động màng nhĩ, song quyền xuất động giống như cối xay phá vỡ không khí, bất kỳ một quyền nào cũng có thể đánh chết ngưu hổ.
“Ầm...” “Ầm...”
Một quyền xuất động, mặt đất mơ hồ chấn động, lực lượng kinh khủng dấy lên một trận sóng khí.
“Phốc...”
Quạt xếp của Nam Cung Lễ đột nhiên đánh lên cánh tay của Viên Bắc Thông, khiến đối phương quát to, thối lui và bước.
Thân hình Nam Cung Lễ bồng bềnh trôi nổi, dâng cao nửa trượng.
- Lực lượng thật đúng là rất lớn, nội tức hùng hậu, phản ứng cũng không chậm. Không hổ là hạng năm khóa trước, có thể chính diện đánh nhau với ta.
Nam Cung Lễ mừng rỡ nói.
Đương nhiên, loại hành vi như vậy có chút vô lễ. Suy cho cùng đối phương cũng là người “thần lực trời sinh”, không ngờ Nam Cung Lễ lại dám chính diện nghênh đón.
- Chẳng qua, kết thúc thôi!
Tại vị trí của Nam Cung Lễ để lại một chuỗi tàn ảnh, quạt xếp trong tay đánh về phía Viên Bắc Thông.
Lần này, vẫn là đánh chính diện.
“Meo meo meo...”
Ngay lúc mọi người đang nghi hoặc, Nam Cung Lễ chợt mở miệng phát ra một loạt tiếng mèo kêu quỷ dị.
Thanh âm quỷ dị khiến người ta đầu choáng mắt hoa, tâm thần chấn động.
Đám đệ tử dưới sân, bao gồm cả Trần Vũ đều cảm thấy thần trí, khí huyết đều chấn động.
- Đây là công kích gì?
Trần Vũ run sợ, đây là bọn họ chỉ mới thừa nhận một tia ảnh hưởng nhỏ mà thôi.
- A...
Trên đài, thân hình Viên Bắc Thông bỗng nhiên lảo đảo, hai tay ôm đầu, vẻ mặt khó chịu, bộ dạng thống khổ.
Hắn bị toàn bộ thanh âm quỷ dị kia ảnh hưởng, đầu óc trời xoay đất chuyển, trong đầu ong ong không dứt.
“Phịch...”
Chỉ thoáng chốc Viên Bắc Thông khựng lại, một cây quạt xếp đã quét lên người hắn.
“Ầm...”
Thân thể cường tráng của Viên Bắc Thông bị đánh rơi ra khỏi sân đấu võ.
Sau khi hắn tỉnh lại, lập tức lớn tiếng gào thét:
- Đó là tà thuật gì, lão tử sao có thể bại...?
Dưới sân, một đám đệ tử ngơ ngác nhìn nhau, lúc nhìn Nam Cung Lễ không khỏi lộ vẻ kính phục sâu sắc.
- Thì ra là bí thuật tinh thần.
- Không hổ là thiếu chủ Nam Cung gia, tuổi còn nhỏ đã tu luyện được bí thuật tinh thần.
Ở đây có một vài tiền bối tông môn kiến thức rộng rãi, liền nhìn thấu mê hoặc trong đó.
Bí thuật tinh thần?
Trần Vũ có cảm giác, loại công kích vô hình vô chất này là một loại uy hiếp đối với bản thân.
Vòng so tài thứ chín nhanh chóng kết thúc.
Qua vòng này, đối thủ của Trần Vũ cũng không phải là top mười, rất dễ thắng lợi.
- Vòng thứ mười!
Trong lòng Trần Vũ phấn chấn, so với đấu loại khóa trước, tiến hành mười vòng cũng không xê xích bao nhiêu.
Lúc này, trên tấm bia trận pháp chỉ còn ba mươi, bốn mươi người là tên còn sáng.
Đấu loại đã đi đến giai đoạn cuối.
Tại vòng thứ mười, tỉ lệ gặp phải cường thủ càng cao, dù đụng phải hạng người như Đoàn Kiêu Long, Hồ Nhất Bá cũng là bình thường.
Vòng thứ mười, sắp tới Trần Vũ.
Lần này, hắn rốt cuộc gặp phải một đối thủ cường lực.
- Ha ha... Trần Vũ, rốt cuộc để ngươi gặp phải Hoàng gia gia ta.
Một thiếu niên mập mạp cười lớn, thập phần đắc ý bay vọt lên đài.
- Hoàng Viên.
Đám đệ tử nhìn thấy thiếu niên mập mạp, đều rùng mình.
Trong vòng ác nhân, Hồ Nhất Bá và Trình Quân thì đều lộ ra vài phần tiếc nuối.
Chẳng lẽ, tên mập mạp Hoàng Viên này có thể thu được nguyên thạch, còn ôm mỹ nhân về? Hình ảnh như vậy, thật khiến người khác không dám tiếp nhận.
Đánh bại Hứa Kính top mười khóa trước, đặt địa vị vững chắc của hắc mã Trần Vũ.
Thi đấu Ngoại môn khóa này, xuất hiện ba hắc mã, lần lượt là: Đồng Ngọc Linh, Trần Vũ, Tào Lôi.
Trước đây, biểu hiện của ba người này cũng không thu hút lắm.
Nhưng lần này, ba người đều cường thế đánh bại đối thủ top mười, giành được sáu trận thắng liên tiếp.
Trận này Trần Vũ giành được thắng lợi, tâm tình phức tạp nhất vẫn là Nhạc Phong.
Ba tháng trước, Lăng Vân bộ rơi vào tay Trần Vũ cũng không phải mong muốn của hắn, đây chỉ là ngoài ý muốn.
Vì đề phòng Lăng Vân bộ bị Trần Vũ tiết lộ, Nhạc Phong còn đặc biệt đề nghị mượn một gốc “Nguyên Châu Thảo”.
Nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới là tên đệ tử sát ngoài viền như Trần Vũ lại có thể tu luyện Lăng Vân bộ đến cảnh giới đại thành.
Có thể nói, đây là ngoài ý muốn trong ngoài ý muốn.
- Có chút thú vị.
Dưới góc đài, Nam Cung Lễ tay cầm quạt xếp, hứng thú nhìn lướt qua Trần Vũ và Nhạc Phong.
Lúc trước ở “hội giao lưu ngoại môn”, Nam Cung Lễ đã phát giác Trần Vũ không đơn giản.
Đương nhiên, hắn chỉ có chút hứng thú với Trần Vũ, không có khả năng xem hắn là đối thủ.
Đối thủ của Nam Cung Lễ chỉ có một, đó chính là Đoàn Kiêu Long.
Từ khi tranh tài đến này, Nam Cung Lễ và Đoàn Kiêu Long còn chưa gặp được đối thủ, có thể nói thực lực chân chính của bọn hắn, sâu không lường được.
Cùng lúc đó, Đoàn Kiêu Long vừa vặn bắt gặp ánh mắt của đối thủ cũ - Nam Cung Lễ.
Bỗng nhiên, ánh mắt của hai người chạm nhau trong không trung.
“Ầm...”
Một luồng lực lượng tinh thần ở giữa không trung va chạm.
“Phụt...”
Áo bào của hai người tung bay, sóng khí cường đại vô hình bức lui đám đệ tử xung quanh.
Chỉ thăm dò trong chốc lát.
Sắc mặt Đoàn Kiêu Long có chút ngưng trọng, thân hình hơi chấn động, còn trên mặt Nam Cung Lễ thì lại lộ ra một tia quỷ dị.
Ngoại trừ tiền bối trong tông môn, không người nào có thể nhìn ra, khoảnh khắc vừa rồi, hai người đã tiến hành một đợt giao phong.
Thế nhưng, khí tức vô hình cường đại của hai người đã không thua kém Luyện Tạng kỳ, chỉ thăm dò và giao phong thần bí khó lường lại khiến người xung quanh nhiệt huyết sôi trào.
- Song long tranh bá!
Nhiều đệ tử đều phấn chấn mong đợi.
Lần thi đấu này, có thể nói là thịnh hội mười năm khó gặp.
Song long tranh bá, lại thêm ba thớt hắc mã, không ai biết sẽ xảy ra va chạm như thế nào.
...
Đấu loại, nghênh đón vòng thứ tám.
Đến giai đoạn hiện nay, đệ tử còn lại đã không còn kẻ yếu.
Trận chiến tiếp theo đều đặc sắc, lúc thì đánh khó phân thắng bại, lúc thì đủ loại diệu chiêu ồ ạt xuất ra.
Ba thớt hắc mã tiếp tục thu hoạch liên thắng.
Đồng Ngọc Linh dùng nội tức thâm hậu khó lường và kiếm pháp khéo léo, nhẹ nhàng đánh bại một vị đối thủ xếp hạng mười hai.
Tào Lôi có thể dùng Thiết Sa chưởng hỏa hầu kinh người, trong vòng năm mươi chiêu đánh bại Dương Phàm hạng chín khóa trước.
- Thua rồi... không ngờ ta lại thua trong tay võ học cấp thấp.
Dương Phàm tay cầm ngân thương, quần áo có vài chỗ bị tổn hại, không cam lòng xuống đài.
Thiết Sa chưởng của Tào Lôi tu luyện tới đỉnh phong viên mãn, đã lĩnh ngộ một tia chân ý độc hữu, uy lực vượt qua tưởng tượng.
Đối thủ vòng thứ tám của Trần Vũ, chẳng qua chỉ có thực lực top hai mươi, vì vậy đối thủ liền trực tiếp nhận thua.
Hiện nay, biểu hiện của Trần Vũ trong lúc thi đấu đã tạo nên uy danh không nhỏ. Nếu không muốn bị đánh xuống đài, tốt nhất vẫn nên chịu thua.
Màn đêm buông xuống, vòng so tài thứ tám kết thúc.
Nam Cung Lễ và Đoàn Kiêu Long làm “song long tranh bá”, vẫn như cũ duy trì liên thắng.
Thời khắc này, người vẫn giữ liên thắng chỉ còn mười hai, mười người.
Ngoại trừ song long tranh bá và ba đầu hắc mã ra, còn có đám người Hồ Nhất Bá xếp thứ tư, Viên Bắc Thông xếp thứ năm, Trình Quân xếp thứ sáu, Hoàng Viên xếp thứ bảy năm ngoái.
...
Ngày thứ ba, bắt đầu vòng đấu loại thứ chín.
Lúc này, chỉ còn ba mươi, bốn mươi đệ tử chưa bị đào thải. Một vài đệ tử thua hai lần, đều lộ vẻ khẩn trương.
Vòng thứ chín, tỉ lệ cường cường gặp mặt đã tăng lên rất nhiều.
- Giang sư muội, ngươi yên tâm, sắp tới Trần Vũ và chúng ta càng có cơ hội gặp mặt.
Hoàng Viên tự tin bảo đảm trước mặt mỹ nhân.
- Ta đương nhiên tin.
Giang Vân Nhi cười khúc khích, lộ ra nụ cười lúm đồng tiền, khiến mấy vị đệ tử tinh anh ngoại môn đều thần hồn điên đảo.
Bởi vì nguyên thạch và mỹ nhân, Hồ Nhất Bá xếp thứ tư, Trình Quân xếp thứ sáu, Hoàng Viên xếp thứ bảy đều nguyện ý ra mặt vì nàng.
- Trần Vũ, ta xem ngươi còn có thể liên thắng mấy trận.
Vương Lăng Vân thầm cười lạnh.
Kết quả, tại vòng thứ chín này, ba đại cường thủ vẫn không đụng mặt Trần Vũ.
Ngược lại Trình Quân xếp thứ sáu và vị thiên tài ngoại môn Nhạc Phong lại gặp nhau.
- Nhạc Phong đấu với Trình Quân.
Tất cả ánh mắt đồng loạt hội tụ trên đài.
Trình Quân là một thiếu niên da vàng đậm, có vẻ hơi già.
Hắn cũng tham gia “hành động chặn đánh” Trần Vũ, nguyên nhân chủ yếu là vì hắn tương đối động tâm Giang Vân Nhi.
Trình Quân không ngờ,bản thân còn chưa đợi gặp được Trần Vũ thì ngược lại đụng độ với thiên tài phong vân Nhạc Phong.
- Trình huynh, chúng ta bắt đầu đi.
Nhạc Phong ôm quyền nói.
Hắn muốn giết vào top năm, top ba, Trình Quân chính là trở ngại không nhỏ.
- Nhạc sư đệ còn không lấy kiếm ra? Đừng nói với ta, ngươi cho rằng chỉ dựa vào thân pháp là có thể thắng lợi?
Trình Quân cười nhạt một tiếng.
“Keng...”
Một thanh bảo khí tàn kiếm trong tay Nhạc Phong xuất ra khỏi vỏ, giống như một đạo hình cung xẹt qua bầu trời đêm lạnh lẽo, tản mát khí tức sắc bén âm lãnh.
Trình Quân cũng lấy ra một thanh danh kiếm phàm thế chế tác hoàn mỹ.
- Trảm Phong Kiếm.
Danh kiếm trong tay Trình Quân giống như một đạo tật phong, trên lưỡi kiếm nổi lên hàn quang trong suốt, cuốn theo một đạo kình khí vô cùng chói tai.
Hắn tu luyện Trảm Phong Kiếm, là một môn kiếm pháp rất nổi danh tại ngoại môn.
Ngay cả Trần Vũ cũng từng tu hành qua môn kiếm pháp này.
“Phụt...”
Một kiếm chém ra, không khí bị xé rách, gió cuốn và kình khí lượn quanh, chắn hết mọi lối tránh đi của Nhạc Phong.
Đối mặt với đối thủ cấp bậc này, Nhạc Phong khó mà chỉ dựa vào ưu thế thân pháp để áp chế.
- Truy Hồn Kiếm.
Thân hình và bảo kiếm của Nhạc Phong hóa thành một chỉnh thể, tàn ảnh và ánh kiếm đan xen, vẽ ra một kiếm độc đáo, cực kỳ mạo hiểm.
“Keng keng keng...”
Trong chớp mắt, hai người đã giao phong mười mấy kiếm.
Đám người dưới sân như ngừng thở, mắt thường rất khó nhìn rõ chi tiết giao phong, chỉ thấy ánh kiếm và kiếm ảnh mơ hồ.
Bịch...
Đột nhiên, một bóng người nhanh chóng rút lui vài bước, có chút chật vật.
Chỉ thấy trên mặt Trình Quân có một tia vết máu.
Nhạc Phong nắm kiếm sau lưng, vẻ mặt mừng rỡ.
- Trình Quân bại rồi?
- Ta còn không nhìn thấy rõ chi tiết, quá nhanh rồi.
Dưới sân ào ào nghị luận.
Trận chiến vừa rồi, bọn họ đã thấy thực lực của thiên tài phong vân ngoại môn Nhạc Phong cùng với đối thủ lão luyện khóa trước Trình Quân.
- Số 49 thắng.
Chấp pháp giả vung cờ xí, tuyên bố Nhạc Phong thắng.
...
- Trình sư huynh tiến bộ không nhỏ, tại sao lại bị đánh bại nhanh như vậy?
Hoàng Viên giật mình thốt lên.
- Kiếm thủ giao phong, thắng bại chỉ trong giây lát. Huống chi, thân pháp của Nhạc Phong hơi thắng nửa bậc, trong tay còn có bảo khí tàn kiếm.
Hồ Nhất Bá quả quyết nói.
Ánh mắt của hắn xẹt qua Nhạc Phong,đây là một đối thủ không thể xem thường.
Thân pháp mạnh, vũ khí mạnh, đây đều là ưu thế.
Trình Quân bại không oan.
Sau trận chiến này, nhân khí của Nhạc Phong tăng vọt, thắng được sùng bái và ái mộ của đông đảo nữ đệ tử. Một vài nam đệ tử cũng kính phục thực lực và phong độ của hắn.
Ngoại trừ trận chiến của Nhạc Phong.
Vòng thứ chín còn có một trận chiến nhận được sự chú ý của mọi người.
- Nam Cung Lễ đấu với Viên Bắc Thông.
Dưới sân, mọi người đều xôn xao, mức độ quan tâm thậm chí còn vượt qua trận chiến của Nhạc Phong.
Trên sân.
Nam Cung Lễ tay cầm quạt xếp, nhìn tráng hán như gấu phía đối diện.
Tráng hán này còn cao hơn người thường nửa đoạn, trước khi khai chiến, song quyền đập vào nhau như chùy sắt, khí tức dã man ập vào mặt, khiến người ta run sợ.
- Đây là Viên Bắc Thông, đại lực thần đứng đầu ngoại môn.
Trần Vũ cảm thấy hứng thú.
Viên Bắc Thông hạng năm khóa trước. Ưu thế lớn nhất của hắn là trời sinh thần lực.
“Trời sinh thần lực” của hắn là thiên sinh, không phải như Trần Vũ dung hợp với trái tim thần bí, sau này mới có.
- Khai Sơn quyền!
Viên Bắc Thông gầm nhẹ một tiếng, nội tức hùng hậu, chấn động màng nhĩ, song quyền xuất động giống như cối xay phá vỡ không khí, bất kỳ một quyền nào cũng có thể đánh chết ngưu hổ.
“Ầm...” “Ầm...”
Một quyền xuất động, mặt đất mơ hồ chấn động, lực lượng kinh khủng dấy lên một trận sóng khí.
“Phốc...”
Quạt xếp của Nam Cung Lễ đột nhiên đánh lên cánh tay của Viên Bắc Thông, khiến đối phương quát to, thối lui và bước.
Thân hình Nam Cung Lễ bồng bềnh trôi nổi, dâng cao nửa trượng.
- Lực lượng thật đúng là rất lớn, nội tức hùng hậu, phản ứng cũng không chậm. Không hổ là hạng năm khóa trước, có thể chính diện đánh nhau với ta.
Nam Cung Lễ mừng rỡ nói.
Đương nhiên, loại hành vi như vậy có chút vô lễ. Suy cho cùng đối phương cũng là người “thần lực trời sinh”, không ngờ Nam Cung Lễ lại dám chính diện nghênh đón.
- Chẳng qua, kết thúc thôi!
Tại vị trí của Nam Cung Lễ để lại một chuỗi tàn ảnh, quạt xếp trong tay đánh về phía Viên Bắc Thông.
Lần này, vẫn là đánh chính diện.
“Meo meo meo...”
Ngay lúc mọi người đang nghi hoặc, Nam Cung Lễ chợt mở miệng phát ra một loạt tiếng mèo kêu quỷ dị.
Thanh âm quỷ dị khiến người ta đầu choáng mắt hoa, tâm thần chấn động.
Đám đệ tử dưới sân, bao gồm cả Trần Vũ đều cảm thấy thần trí, khí huyết đều chấn động.
- Đây là công kích gì?
Trần Vũ run sợ, đây là bọn họ chỉ mới thừa nhận một tia ảnh hưởng nhỏ mà thôi.
- A...
Trên đài, thân hình Viên Bắc Thông bỗng nhiên lảo đảo, hai tay ôm đầu, vẻ mặt khó chịu, bộ dạng thống khổ.
Hắn bị toàn bộ thanh âm quỷ dị kia ảnh hưởng, đầu óc trời xoay đất chuyển, trong đầu ong ong không dứt.
“Phịch...”
Chỉ thoáng chốc Viên Bắc Thông khựng lại, một cây quạt xếp đã quét lên người hắn.
“Ầm...”
Thân thể cường tráng của Viên Bắc Thông bị đánh rơi ra khỏi sân đấu võ.
Sau khi hắn tỉnh lại, lập tức lớn tiếng gào thét:
- Đó là tà thuật gì, lão tử sao có thể bại...?
Dưới sân, một đám đệ tử ngơ ngác nhìn nhau, lúc nhìn Nam Cung Lễ không khỏi lộ vẻ kính phục sâu sắc.
- Thì ra là bí thuật tinh thần.
- Không hổ là thiếu chủ Nam Cung gia, tuổi còn nhỏ đã tu luyện được bí thuật tinh thần.
Ở đây có một vài tiền bối tông môn kiến thức rộng rãi, liền nhìn thấu mê hoặc trong đó.
Bí thuật tinh thần?
Trần Vũ có cảm giác, loại công kích vô hình vô chất này là một loại uy hiếp đối với bản thân.
Vòng so tài thứ chín nhanh chóng kết thúc.
Qua vòng này, đối thủ của Trần Vũ cũng không phải là top mười, rất dễ thắng lợi.
- Vòng thứ mười!
Trong lòng Trần Vũ phấn chấn, so với đấu loại khóa trước, tiến hành mười vòng cũng không xê xích bao nhiêu.
Lúc này, trên tấm bia trận pháp chỉ còn ba mươi, bốn mươi người là tên còn sáng.
Đấu loại đã đi đến giai đoạn cuối.
Tại vòng thứ mười, tỉ lệ gặp phải cường thủ càng cao, dù đụng phải hạng người như Đoàn Kiêu Long, Hồ Nhất Bá cũng là bình thường.
Vòng thứ mười, sắp tới Trần Vũ.
Lần này, hắn rốt cuộc gặp phải một đối thủ cường lực.
- Ha ha... Trần Vũ, rốt cuộc để ngươi gặp phải Hoàng gia gia ta.
Một thiếu niên mập mạp cười lớn, thập phần đắc ý bay vọt lên đài.
- Hoàng Viên.
Đám đệ tử nhìn thấy thiếu niên mập mạp, đều rùng mình.
Trong vòng ác nhân, Hồ Nhất Bá và Trình Quân thì đều lộ ra vài phần tiếc nuối.
Chẳng lẽ, tên mập mạp Hoàng Viên này có thể thu được nguyên thạch, còn ôm mỹ nhân về? Hình ảnh như vậy, thật khiến người khác không dám tiếp nhận.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm