Viên Tiên Sinh Luôn Không Vui
Chương 72: Viên Thụy trúng 233
Viên Thụy trúng 233
.
Viên Thụy nhìn thư trúng thưởng mà mở cờ trong bụng, cám ơn cá chép đại vương! Cám ơn táo độc! Cám ơn móng tay Lưu Toàn! Cám ơn các nhà truyền giáo, cám ơn Vượng Tài nhà kế bên! Cám ơn các vị mẫu số tử số, cám ơn cám ơn!
Nửa phút sau, cậu bình tĩnh lại, tài khoản trúng thưởng là tài khoản VIP[1], chẳng lẽ cậu không biết xấu hổ mà đi nhận thưởng?
[1]大 v : Trên weibo ý chỉ các công ty hoặc ngôi sao, blah blah có lượng người theo dõi (fan) đông đảo (tầm vài triệu ấy) ~
Bình luận trên weibo cậu toàn là “Fan XX gửi lời chúc mừng”, XX đã bao hàm cả 30 mấy tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương các loại, còn có nhóm du học sinh bị lệch múi giờ và kiều bào, thậm chí còn có một fan Thái vì cậu mà đăng ký weibo gửi lời chúc mừng.
Cậu càng xem càng cảm thấy mất mặt, làm sao bây giờ a, mọi người đều biết cậu trúng 233 tệ, chắc chắn đều đang 233[2] cậu, chính là cậu lại 233 không nỗi.
[2] cười
Cậu nghĩ mình đại khái là người dùng weibo chuyển phát rút thưởng thảm thương nhất, trước kia đi chuyển phát dạo vô số lần mà một lần cũng không trúng, hiện tại rốt cục đã trúng, lại không thể nhận.
Cậu nhìn điện thoại thở ngắn thở dài, Lý Linh Linh lại gọi điện tới: “Trúng rồi hả?”
Viên Thụy vội nói: “Tôi sẽ không nhận thưởng, nghĩ cũng không nghĩ, thật đó.”
Lý Linh Linh: ” . . . .”
ID và pass weibo Viên Thụy cô cũng biết, cái ngày cậu quên đổi ID đi chuyển phát rút thưởng, Lý Linh Linh mắng cậu một trận, vốn định xóa weibo đó nhưng gần đây fans rất để ý, ngoại trừ doanh tiêu quảng cáo rùm beng “Chỉ số IQ” của Viên Thụy thì người qua đường dường như cũng rất thích xem nhất cử nhất động của minh tinh, sau khi công ty phân tích mạng lưới PR internet, nhất trí cho rằng Viên Thụy nên tiếp tục hình tượng đó sau khi chuyển phát weibo rút thưởng, trước chuyện video, đối với bộ phận fans mà nói, bảo trì hình tượng ngốc manh rất có ích cho con đường phát triển sau này, vì vậy cái weibo này và bài chuyển phát rút thưởng mới có thể giữ lại.
Lúc nãy sau khi gọi cho Viên Thụy không lâu thì cô phát hiện Viên Thụy trúng thưởng, tài khoản VIP xác suất trúng thưởng vốn rất cao, điểm đó công ty đã sớm nghĩ tới, Lý Linh Linh đưa ra đề nghị. “Cậu nhận thưởng đi”. Lý Linh Linh còn nói, “Lát nữa chuyển phát weibo Lương Tỳ xong lại đăng thêm một stt, chia sẻ với fans chuyện cậu trúng thưởng, có rất nhiều người chờ xem.”
Viên Thụy: “A?’ ‘
Lý Linh Linh dặn dò nghiêm trang: “Lúc nhận thưởng đừng có dùng tên mình, dùng của Triệu Chính Nghĩa đi.”
Viên Thụy kích động nói: “Thật sự? Tôi thật sự có thể nhận?”
Lý Linh Linh ghét bỏ vô cùng, nói: “Sau đó nhớ nói là đem quyên góp rồi. Cậu nhìn cậu đi, đi chuyển phát một trò rút thưởng hơn 200 tệ, có biết mất mặt không hả?”
“Được, quyên góp!” Viên Thụy cũng không thật sự hiếm lạ 200 tệ đó, chỉ là vô cùng vui mừng khi được trúng thưởng, hết sức phấn khởi giải thích, “Trước kia tôi từng chuyển phát mấy trò lớn hơn, điện thoại, Ipad, TV hơn 1000 tệ nhưng là đều không trúng a, tôi cũng biết không được quá tham lam, chỉ chuyển phát một số món giá trị nhỏ thôi.”
Lý Linh Linh tuyệt không muốn nói cho cậu biết sự thật là tỷ lệ trúng thưởng của tài khoản VIP khá cao, lỡ cậu biết rồi, về sau không dứt ra được thì làm sao.
Viên Thụy vui vẻ lấy tài khoản Triệu Chính Nghĩa đến chủ weibo kia đăng ký nhận thưởng, lại cảm thấy trắng trợn như vậy thì không tốt lắm, liền tổ chức ngôn ngữ lại, đăng một câu “Hy vọng bạn về sau sẽ có những tác phẩm tốt hơn, cố lên”.
Sau đó lại nhìn weibo Lương Tỳ, đã đăng tin tuyên truyền, Viên Thụy thuận tay chuyển phát, nhớ tới Lý Linh Linh kêu cậu bán manh, nhưng cả buổi nghẹn không ra, liền gửi weixin cho Lý Linh Linh hỏi: “Chuyển phát weibo Lương Tỳ tôi phải nói gì đây? Tôi không bán manh, không bán được không?”
Lý Linh Linh chuẩn bị họp, nói: ” Vậy trả lời Lương Tỳ đôi lời là được, đừng nói nhiều.”
Sau khi tan họp, cô mở weibo ra xem đầu tiên, cái mới nhất trên weibo Viên Thụy là chuyển phát phần trúng thưởng, đăng stt nói “Cám ơn chủ weibo, cũng cám ơn tất cả mọi người, tôi sẽ đem tất cả vận may của mình tặng cho những người cần giúp đỡ”, sau đó up một tấm hình đã chuyển tiền quyên góp công ích 23333 lên, cô xem như thoả mãn, lại kéo xuống xem phần tuyên truyền, mí mắt lập tức đánh vào nhau.
Viên Thụy chuyển phát lời tuyên truyền của Lương Tỳ về 《 Ai là hung phạm 》 bản Trung, lời ít mà ý nhiều, nói: ” Lương ca nói gì cũng đúng.”
# Viên Thụy trúng 233# cùng # Lương ca nói gì cũng đúng # cái trước cái sau leo lên đứng đầu bảng xếp hạng.
Nhóm anti-fan mỉa mai đủ kiểu “Còn không phải ôm đùi Lương Tỳ sao”, “Thì ra như vậy mới quyên 200” giọng điệu mỉa mai bị dập chìm giữa đống biển 233.
Trên Tianya cái topic đào bới chỉ số IQ của cậu — « Viên Thụy chuyển phát rút thưởng, đào ra một minh tinh có chỉ số IQ động lòng người » đã được xây thành tòa cao ốc [3], chỉ bới móc mỗi Viên Thụy mà đã bới đến tận ba trang chưa xong.
[3] Số trang trả lời bình luận nhiều
Viên Thụy lặn xem một hồi, nhịn không được dùng tài khoản phụ bảo vệ bản thân: “Viên Thụy kỳ thật rất thông minh đó, 《 Shiny Friends 》tổng cộng 10 tập, ảnh một mình thắng 2 lần, đoàn đội thắng 3 lần” .
Lâu chủ rất nhanh trả lời cậu: “Thật xin lỗi em gái, nhắc tới Shiny Friends, chị đây chỉ có thể nhớ tới tập ảnh bẫy Ảnh đế, cái hất tay trứ danh kia, thật vô cùng cơ trí 233.”
Lại có một Tianya-er khác trả lời: “Còn có nét mặt của ảnh a, mông lung lơ mơ cực manh” . “Sao có thể quên màn lịch sử là cái bàn dài và chân dài a!”, “Còn đuổi theo Tomas chảy nước miếng ha ha ha.”
Viên Thụy thấy bình luận ngày càng hăng, cảm giác mặt mình hơi sưng.
Trịnh Thu Dương buổi sáng về nhà thay quần áo xong lại qua bên mẹ hắn, đem cháo trứng muối Viên Thụy làm đổ ra bưng cho mẹ Trịnh ăn.
Mẹ Trịnh vừa rửa mặt xong, buộc đuôi ngựa, bà chăm sóc da mặt không tệ, nếu không nhìn kỹ mặt, dáng người vẫn còn yểu điệu giống như thiếu nữ, do hôm qua đã ngủ đủ, khí sắc hôm nay so với hôm qua tốt lên rất nhiều. “Cháo này không tệ.” Mẹ Trịnh uống hơn nửa chén, nói, “Hiện tại mấy chỗ bán cháo sáng sớm đều cho thêm kiềm, cái này không có, hương vị cũng tốt, mua ở đâu? Có dịch vụ giao hàng không?”
Trịnh Thu Dương bất động thanh sắc nói: “Không phải mua, từ trong nhà mang theo.”
Mẹ Trịnh đẩy chén ra, không nói.
Trịnh Thu Dương cũng không chủ động đề cập tới Viên Thụy, chỉ dỗ dành: “Mẹ đừng giận nữa, chuyện đã thành như vậy mẹ có tức giận cũng không thể nhét hai đứa nhỏ kia vào trong bụng mẹ nó lại, trước tiên phải chú ý tới sức khỏe, sau đó chúng ta đi tiếp bước tiếp theo.”
Mẹ Trịnh liếc hắn một cái, nói: “Bước tiếp theo? Có dự định gì?”
Trịnh Thu Dương tự nhủ, đương nhiên là phải vạch rõ ranh giới với tra nam, nhưng hắn không biết mẹ hắn nghĩ như thế nào, không dám nói ra.
Mẹ Trịnh nói: “Có phải con cảm thấy lúc này mẹ nhất định sẽ tách khỏi ba con không?”
Trịnh Thu Dương hiểu ý bà, khuyên nhủ: “Mẹ, mẹ đừng hồ đồ.”
Mẹ Trịnh cười lạnh một tiếng.
Giữa trưa, Viên Thụy vừa xào cho mình một đĩa khoai tây sợi thì Trịnh Thu Dương trở về. “Dì sao rồi?” Viên Thụy hỏi anh, “Anh ăn cơm chưa?”
Trịnh Thu Dương nói: “Mẹ hẹn người ta đi thẩm mỹ, anh chưa ăn, em làm gì vậy?”
Viên Thụy ở một mình, chỉ định ăn cơm với khoai tây sợi, nói: “Để em làm thêm hai món, có thịt bò với xương sườn, anh muốn ăn cái gì?”
Trịnh Thu Dương cởi áo khoác đi rửa tay, nói: “Đơn giản thôi, cà chua xào trứng là được rồi, anh bây giờ đói đến mức ăn luôn hai tô cơm cũng được.”
Viên Thụy tay chân lanh lẹ đi xào một đĩa cà chua trứng lớn, lại trộn thêm dưa leo, đỏ vàng xanh ba màu phối hợp, thơm ngon sặc sỡ tạo cảm giác thèm ăn. Cậu xới hai chén cơm, sau đó lại cắt ớt trộn với khoai tây rồi đặt lên bàn.
Trịnh Thu Dương hai ba hớp đã ăn hết chén cơm trắng kia, Viên Thụy lại bới thêm một chén cho anh, anh mới thả chậm tốc độ lại ăn cùng đĩa cà chua trứng.
Viên Thụy hỏi: “Dì còn có tâm trạng đi thẩm mỹ, có phải đã thông suốt rồi không?”
“Thông suốt cái gì?” Trịnh Thu Dương thở dài, nói, “Mẹ suốt ngày lướt Tianya, một lòng muốn làm nữ thần báo thù.”
Viên Thụy: ” . . .”
Trịnh Thu Dương nói: “Em biết mẹ hẹn ai cùng đi thẩm mỹ không?”
Hắn bán cái nút thắt [4] đi, nói: “Mẹ Trịnh Thiệu Dương.”
[4]nút thắt : chỗ lý thú nhất, hấp dẫn nhất trong tiểu thuyết, hí kịch, cũng ví với mấu chốt sự việc
Truy cập fanpage book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.
Viên Thụy cực kỳ chấn động, nói: “Hai dì muốn làm gì?”
Trịnh Thu Dương nói: “Cụ thể thì không biết, nhưng nhìn cũng biết, hai người tám phần mười là đã thống nhất mặt trận, không có ý định để cho ông già anh sống khá giả.”
Viên Thụy não bổ đủ loại máu chó ân oán của nhà giàu, nói: “Vậy anh và anh của anh có ý kiến gì?”
Trịnh Thu Dương bất đắc dĩ nói: “Anh thì ý kiến được gì, mẹ anh cũng sẽ không nghe, đoán chừng Trịnh Thiệu Dương cũng giống như vậy, điểm giống nhau nhất giữa cả hai là mình nói gì mẹ cũng không nghe và vợ mình mẹ cũng không thích.”
Viên Thụy có chút xấu hổ, cường điệu nói: “Bạn trai, bạn trai!”
Trịnh Thu Dương không nghe, dùng đầu đũa sạch chọt chọt mặt Viên Thụy, cười nói: “Nhưng vợ hắn lại đặc biệt thích vợ anh.”
. : .
.
Viên Thụy nhìn thư trúng thưởng mà mở cờ trong bụng, cám ơn cá chép đại vương! Cám ơn táo độc! Cám ơn móng tay Lưu Toàn! Cám ơn các nhà truyền giáo, cám ơn Vượng Tài nhà kế bên! Cám ơn các vị mẫu số tử số, cám ơn cám ơn!
Nửa phút sau, cậu bình tĩnh lại, tài khoản trúng thưởng là tài khoản VIP[1], chẳng lẽ cậu không biết xấu hổ mà đi nhận thưởng?
[1]大 v : Trên weibo ý chỉ các công ty hoặc ngôi sao, blah blah có lượng người theo dõi (fan) đông đảo (tầm vài triệu ấy) ~
Bình luận trên weibo cậu toàn là “Fan XX gửi lời chúc mừng”, XX đã bao hàm cả 30 mấy tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương các loại, còn có nhóm du học sinh bị lệch múi giờ và kiều bào, thậm chí còn có một fan Thái vì cậu mà đăng ký weibo gửi lời chúc mừng.
Cậu càng xem càng cảm thấy mất mặt, làm sao bây giờ a, mọi người đều biết cậu trúng 233 tệ, chắc chắn đều đang 233[2] cậu, chính là cậu lại 233 không nỗi.
[2] cười
Cậu nghĩ mình đại khái là người dùng weibo chuyển phát rút thưởng thảm thương nhất, trước kia đi chuyển phát dạo vô số lần mà một lần cũng không trúng, hiện tại rốt cục đã trúng, lại không thể nhận.
Cậu nhìn điện thoại thở ngắn thở dài, Lý Linh Linh lại gọi điện tới: “Trúng rồi hả?”
Viên Thụy vội nói: “Tôi sẽ không nhận thưởng, nghĩ cũng không nghĩ, thật đó.”
Lý Linh Linh: ” . . . .”
ID và pass weibo Viên Thụy cô cũng biết, cái ngày cậu quên đổi ID đi chuyển phát rút thưởng, Lý Linh Linh mắng cậu một trận, vốn định xóa weibo đó nhưng gần đây fans rất để ý, ngoại trừ doanh tiêu quảng cáo rùm beng “Chỉ số IQ” của Viên Thụy thì người qua đường dường như cũng rất thích xem nhất cử nhất động của minh tinh, sau khi công ty phân tích mạng lưới PR internet, nhất trí cho rằng Viên Thụy nên tiếp tục hình tượng đó sau khi chuyển phát weibo rút thưởng, trước chuyện video, đối với bộ phận fans mà nói, bảo trì hình tượng ngốc manh rất có ích cho con đường phát triển sau này, vì vậy cái weibo này và bài chuyển phát rút thưởng mới có thể giữ lại.
Lúc nãy sau khi gọi cho Viên Thụy không lâu thì cô phát hiện Viên Thụy trúng thưởng, tài khoản VIP xác suất trúng thưởng vốn rất cao, điểm đó công ty đã sớm nghĩ tới, Lý Linh Linh đưa ra đề nghị. “Cậu nhận thưởng đi”. Lý Linh Linh còn nói, “Lát nữa chuyển phát weibo Lương Tỳ xong lại đăng thêm một stt, chia sẻ với fans chuyện cậu trúng thưởng, có rất nhiều người chờ xem.”
Viên Thụy: “A?’ ‘
Lý Linh Linh dặn dò nghiêm trang: “Lúc nhận thưởng đừng có dùng tên mình, dùng của Triệu Chính Nghĩa đi.”
Viên Thụy kích động nói: “Thật sự? Tôi thật sự có thể nhận?”
Lý Linh Linh ghét bỏ vô cùng, nói: “Sau đó nhớ nói là đem quyên góp rồi. Cậu nhìn cậu đi, đi chuyển phát một trò rút thưởng hơn 200 tệ, có biết mất mặt không hả?”
“Được, quyên góp!” Viên Thụy cũng không thật sự hiếm lạ 200 tệ đó, chỉ là vô cùng vui mừng khi được trúng thưởng, hết sức phấn khởi giải thích, “Trước kia tôi từng chuyển phát mấy trò lớn hơn, điện thoại, Ipad, TV hơn 1000 tệ nhưng là đều không trúng a, tôi cũng biết không được quá tham lam, chỉ chuyển phát một số món giá trị nhỏ thôi.”
Lý Linh Linh tuyệt không muốn nói cho cậu biết sự thật là tỷ lệ trúng thưởng của tài khoản VIP khá cao, lỡ cậu biết rồi, về sau không dứt ra được thì làm sao.
Viên Thụy vui vẻ lấy tài khoản Triệu Chính Nghĩa đến chủ weibo kia đăng ký nhận thưởng, lại cảm thấy trắng trợn như vậy thì không tốt lắm, liền tổ chức ngôn ngữ lại, đăng một câu “Hy vọng bạn về sau sẽ có những tác phẩm tốt hơn, cố lên”.
Sau đó lại nhìn weibo Lương Tỳ, đã đăng tin tuyên truyền, Viên Thụy thuận tay chuyển phát, nhớ tới Lý Linh Linh kêu cậu bán manh, nhưng cả buổi nghẹn không ra, liền gửi weixin cho Lý Linh Linh hỏi: “Chuyển phát weibo Lương Tỳ tôi phải nói gì đây? Tôi không bán manh, không bán được không?”
Lý Linh Linh chuẩn bị họp, nói: ” Vậy trả lời Lương Tỳ đôi lời là được, đừng nói nhiều.”
Sau khi tan họp, cô mở weibo ra xem đầu tiên, cái mới nhất trên weibo Viên Thụy là chuyển phát phần trúng thưởng, đăng stt nói “Cám ơn chủ weibo, cũng cám ơn tất cả mọi người, tôi sẽ đem tất cả vận may của mình tặng cho những người cần giúp đỡ”, sau đó up một tấm hình đã chuyển tiền quyên góp công ích 23333 lên, cô xem như thoả mãn, lại kéo xuống xem phần tuyên truyền, mí mắt lập tức đánh vào nhau.
Viên Thụy chuyển phát lời tuyên truyền của Lương Tỳ về 《 Ai là hung phạm 》 bản Trung, lời ít mà ý nhiều, nói: ” Lương ca nói gì cũng đúng.”
# Viên Thụy trúng 233# cùng # Lương ca nói gì cũng đúng # cái trước cái sau leo lên đứng đầu bảng xếp hạng.
Nhóm anti-fan mỉa mai đủ kiểu “Còn không phải ôm đùi Lương Tỳ sao”, “Thì ra như vậy mới quyên 200” giọng điệu mỉa mai bị dập chìm giữa đống biển 233.
Trên Tianya cái topic đào bới chỉ số IQ của cậu — « Viên Thụy chuyển phát rút thưởng, đào ra một minh tinh có chỉ số IQ động lòng người » đã được xây thành tòa cao ốc [3], chỉ bới móc mỗi Viên Thụy mà đã bới đến tận ba trang chưa xong.
[3] Số trang trả lời bình luận nhiều
Viên Thụy lặn xem một hồi, nhịn không được dùng tài khoản phụ bảo vệ bản thân: “Viên Thụy kỳ thật rất thông minh đó, 《 Shiny Friends 》tổng cộng 10 tập, ảnh một mình thắng 2 lần, đoàn đội thắng 3 lần” .
Lâu chủ rất nhanh trả lời cậu: “Thật xin lỗi em gái, nhắc tới Shiny Friends, chị đây chỉ có thể nhớ tới tập ảnh bẫy Ảnh đế, cái hất tay trứ danh kia, thật vô cùng cơ trí 233.”
Lại có một Tianya-er khác trả lời: “Còn có nét mặt của ảnh a, mông lung lơ mơ cực manh” . “Sao có thể quên màn lịch sử là cái bàn dài và chân dài a!”, “Còn đuổi theo Tomas chảy nước miếng ha ha ha.”
Viên Thụy thấy bình luận ngày càng hăng, cảm giác mặt mình hơi sưng.
Trịnh Thu Dương buổi sáng về nhà thay quần áo xong lại qua bên mẹ hắn, đem cháo trứng muối Viên Thụy làm đổ ra bưng cho mẹ Trịnh ăn.
Mẹ Trịnh vừa rửa mặt xong, buộc đuôi ngựa, bà chăm sóc da mặt không tệ, nếu không nhìn kỹ mặt, dáng người vẫn còn yểu điệu giống như thiếu nữ, do hôm qua đã ngủ đủ, khí sắc hôm nay so với hôm qua tốt lên rất nhiều. “Cháo này không tệ.” Mẹ Trịnh uống hơn nửa chén, nói, “Hiện tại mấy chỗ bán cháo sáng sớm đều cho thêm kiềm, cái này không có, hương vị cũng tốt, mua ở đâu? Có dịch vụ giao hàng không?”
Trịnh Thu Dương bất động thanh sắc nói: “Không phải mua, từ trong nhà mang theo.”
Mẹ Trịnh đẩy chén ra, không nói.
Trịnh Thu Dương cũng không chủ động đề cập tới Viên Thụy, chỉ dỗ dành: “Mẹ đừng giận nữa, chuyện đã thành như vậy mẹ có tức giận cũng không thể nhét hai đứa nhỏ kia vào trong bụng mẹ nó lại, trước tiên phải chú ý tới sức khỏe, sau đó chúng ta đi tiếp bước tiếp theo.”
Mẹ Trịnh liếc hắn một cái, nói: “Bước tiếp theo? Có dự định gì?”
Trịnh Thu Dương tự nhủ, đương nhiên là phải vạch rõ ranh giới với tra nam, nhưng hắn không biết mẹ hắn nghĩ như thế nào, không dám nói ra.
Mẹ Trịnh nói: “Có phải con cảm thấy lúc này mẹ nhất định sẽ tách khỏi ba con không?”
Trịnh Thu Dương hiểu ý bà, khuyên nhủ: “Mẹ, mẹ đừng hồ đồ.”
Mẹ Trịnh cười lạnh một tiếng.
Giữa trưa, Viên Thụy vừa xào cho mình một đĩa khoai tây sợi thì Trịnh Thu Dương trở về. “Dì sao rồi?” Viên Thụy hỏi anh, “Anh ăn cơm chưa?”
Trịnh Thu Dương nói: “Mẹ hẹn người ta đi thẩm mỹ, anh chưa ăn, em làm gì vậy?”
Viên Thụy ở một mình, chỉ định ăn cơm với khoai tây sợi, nói: “Để em làm thêm hai món, có thịt bò với xương sườn, anh muốn ăn cái gì?”
Trịnh Thu Dương cởi áo khoác đi rửa tay, nói: “Đơn giản thôi, cà chua xào trứng là được rồi, anh bây giờ đói đến mức ăn luôn hai tô cơm cũng được.”
Viên Thụy tay chân lanh lẹ đi xào một đĩa cà chua trứng lớn, lại trộn thêm dưa leo, đỏ vàng xanh ba màu phối hợp, thơm ngon sặc sỡ tạo cảm giác thèm ăn. Cậu xới hai chén cơm, sau đó lại cắt ớt trộn với khoai tây rồi đặt lên bàn.
Trịnh Thu Dương hai ba hớp đã ăn hết chén cơm trắng kia, Viên Thụy lại bới thêm một chén cho anh, anh mới thả chậm tốc độ lại ăn cùng đĩa cà chua trứng.
Viên Thụy hỏi: “Dì còn có tâm trạng đi thẩm mỹ, có phải đã thông suốt rồi không?”
“Thông suốt cái gì?” Trịnh Thu Dương thở dài, nói, “Mẹ suốt ngày lướt Tianya, một lòng muốn làm nữ thần báo thù.”
Viên Thụy: ” . . .”
Trịnh Thu Dương nói: “Em biết mẹ hẹn ai cùng đi thẩm mỹ không?”
Hắn bán cái nút thắt [4] đi, nói: “Mẹ Trịnh Thiệu Dương.”
[4]nút thắt : chỗ lý thú nhất, hấp dẫn nhất trong tiểu thuyết, hí kịch, cũng ví với mấu chốt sự việc
Truy cập fanpage book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.
Viên Thụy cực kỳ chấn động, nói: “Hai dì muốn làm gì?”
Trịnh Thu Dương nói: “Cụ thể thì không biết, nhưng nhìn cũng biết, hai người tám phần mười là đã thống nhất mặt trận, không có ý định để cho ông già anh sống khá giả.”
Viên Thụy não bổ đủ loại máu chó ân oán của nhà giàu, nói: “Vậy anh và anh của anh có ý kiến gì?”
Trịnh Thu Dương bất đắc dĩ nói: “Anh thì ý kiến được gì, mẹ anh cũng sẽ không nghe, đoán chừng Trịnh Thiệu Dương cũng giống như vậy, điểm giống nhau nhất giữa cả hai là mình nói gì mẹ cũng không nghe và vợ mình mẹ cũng không thích.”
Viên Thụy có chút xấu hổ, cường điệu nói: “Bạn trai, bạn trai!”
Trịnh Thu Dương không nghe, dùng đầu đũa sạch chọt chọt mặt Viên Thụy, cười nói: “Nhưng vợ hắn lại đặc biệt thích vợ anh.”
. : .
Tác giả :
Từ Từ Đồ Chi