Vì Sao Lấp Lánh Nhất
Chương 85
Tiểu Thịt Tươi nhìn thấy lờ mờ giữa những chạc cây có một điểm sáng màu cam lập lòe, nhìn kỹ lại mới hay là Ảnh Đế vừa hút thuốc vừa dắt chó đi dạo.
Khu biệt thự của họ cây cối rậm rạp, đèn đường cũng không sáng mấy, cách hai mét đã không thấy rõ mặt người nhưng Tiểu Thịt Tươi vẫn nhận ra đó là Ảnh Đế.
Cho dù nhìn không thấy mặt, các dưa hấu cũng không nhận sai bo-đì.
Tiểu Thịt Tươi luôn muốn tìm cơ hội nói chuyện với Ảnh Đế, lúc này lập tức giả vờ xuống lầu đổ rác.
Ảnh Đế kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, lông mày cau chặt, mắng con husky nào đó đang chổng mông ra sức ị: “Mẹ cái con này, tao biết mày ăn vụng rồi, giờ mày nhìn cái dáng của mày đi, ị không ra chứ gì!”
Momo chỉ chăm chú ị, không thèm để ý tới hắn.
Ảnh Đế cũng không muốn nhìn hình ảnh 18+ của nó, bèn quay mặt đi chỗ khác.
Khói thuốc chậm rãi lượn lờ rồi bao phủ quanh thân hắn. Lúc Tiểu Thịt Tươi đến gần vừa vặn trông thấy hắn ngậm thuốc, ánh mắt tập trung nhìn vào điểm sáng phía trước, không biết đang suy nghĩ cái gì. Thân cao chân dài phong độ ngời ngời, bộ dáng của hắn lúc này cực kỳ giống hình tượng trong bộ phim đoạt giải nào đó mà Tiểu Thịt Tươi mê nhất.
“Anh Trịnh…” Tiểu Thịt Tươi thấp thỏm gọi.
Ảnh Đế nhanh chóng hoàn hồn, phát hiện Tiểu Thịt Tươi đang đi về phía mình. Tuy biết rõ đối phương là fan não tàn của mình nhưng hắn vẫn theo phản xạ có điều kiện ném thuốc xuống đất giẫm tắt.
Hắn khom người nhặt tàn thuốc ném vào thùng rác: “Đổ rác đấy à?”
Tiểu Thịt Tươi nhẹ gật đầu: “Anh dắt Momo đi dạo ạ?”
Ảnh Đế giật xích chó của Momo: “Mấy nay nó hơi táo, cả buổi cũng ị chưa được.” Nói rồi quay đầu rống lên với Momo: “Thôi dẹp, ị không được thì về!”
“Anh Trịnh, chúng ta… em…” Tiểu Thịt Tươi bắt đầu loạn, cả buổi không nói được một câu hoàn chỉnh.
Ảnh Đế nhìn không nổi nữa, vỗ vai hắn: “Hôm đó anh chỉ nói nhảm, cậu không cần để trong lòng. Trước kia anh coi cậu như em trai, sau này cũng vậy, chúng ta là anh em.”
Tiểu Thịt Tươi ngẩn người, đến khi hồn về đã thấy Ảnh Đế dẫn Momo đi mất rồi.
Hắn cầm túi rác đứng dưới đèn đường, cả người vẫn còn lâng lâng.
Vậy là xong rồi?
Không dám tin xen lẫn vui mừng, mặt hắn dần vẽ lên nụ cười ngây ngô, cười đến mức lộ tám cái răng.
Hắn ném túi rác vào thùng rác, trong lúc vô tình nhìn thấy tàn thuốc của Ảnh Đế, bàn tay lập tức dừng lại giữa không trung. Có thể do vừa rồi bị kích thích, cũng có thể do nửa linh hồn của dưa hấu tác quái.
Sau quá trình đấu tranh tư tưởng, hắn vươn tay chậm rãi chạm vào đầu lọc đã bị Ảnh Đế cắn qua, ngậm qua, hút qua.
Tuy rất hèn mọn, nhưng lúc này hắn chính là tiểu dưa hấu duy nhất có được DNA của ộp pa Trịnh Tây Xuyên!
Tiểu Thịt Tươi cầm đầu lọc thuốc, trên mặt treo nụ cười ngốc nghếch.
“…”
Ảnh Đế về nhà lấy túi rác trở ra, vừa hay chứng kiến tường tận cả quá trình.
Hắn không dám làm kinh động đối phương, chỉ đành yên lặng quay về.
85.1
(Cái này chị Tưởng viết mấy hôm trước, do tức cảnh sinh từ chứ không liên quan gì tới chính văn hay PN cả. Tui thấy nhét vô đây cũng ok nên nhét luôn.)
Buổi tối nào đó của vài năm sau…
Hành Nhất Duệ thở dốc, cả người run rẩy vì kích động: “Anh… anh…”
Ảnh Đế liếm môi, khàn giọng nói: “Ừ?”
“Anh, anh tốt quá…”
“Anh, em vui lắm…”
“Anh…”
Cứ mỗi câu hắn nói ra, lông mày của Ảnh Đế lại nhíu thêm một chút, cuối cùng hắn không chịu nổi nữa, quát lên: “Câm miệng!”
Hành Nhất Duệ đột nhiên bị tạt cho gáo nước lạnh, xụ mặt đầy đáng thương.
Hai người nhìn nhau một chốc, trông cái dáng này của hắn, quả thật không ai dám nói nặng một câu.
Ảnh Đế hết cách, thở dài một hơi rồi vò tóc hắn: “Đừng có anh à anh ơi nữa, làm anh cứ nghĩ mình chơi loạn luân vậy…”
Đầu tóc của Hành Nhất Duệ bị vò thành ổ gà, ánh mắt lấp lánh chứa đầy vui mừng: “Vậy…” Hắn vừa nói vừa cọ vào người Ảnh Đế, ngón tay trái len vào giữa kẽ tay đối phương.
“Tây Xuyên?”
Giọng hắn ngọt lịm, thân thể cũng ngọt lịm, cả người cứ như được quét một lớp mật, quả thật nhấn chìm Trịnh Tây Xuyên vào bể dịu dàng.
“Tiểu Duệ.”
….
Cmt 1: Nhất Tam đảng ôm đầu ngồi khóc…
Cmt 2: Tam Nhất đảng buồn thương vô tận…
Túm cái váy lại là bả viết cái đoạn trên gây hoang mang dư luận ghê gớm, trên lấp dưới lửng, tới giờ mà bên Trung vẫn chưa biết bả theo đảng 13 hay đảng 31 luôn:)))) Tui thì hồi đầu tui theo đảng 13, cơ mà mấy chương gần đây thấy Tiểu Thịt Tươi càng ngày càng bẽn lẽn nên thôi, chạy sang đảng 31 xin tá túc tạm vậy:)))
Nhắc lại cho những ai quên, Nhất Tam hay Tam Nhất là lấy từ tên Trịnh Tây Xuyên và Hành Nhất Duệ, chữ Nhất 一 (một nét) và chữ Xuyên 川 (ba nét).
Khu biệt thự của họ cây cối rậm rạp, đèn đường cũng không sáng mấy, cách hai mét đã không thấy rõ mặt người nhưng Tiểu Thịt Tươi vẫn nhận ra đó là Ảnh Đế.
Cho dù nhìn không thấy mặt, các dưa hấu cũng không nhận sai bo-đì.
Tiểu Thịt Tươi luôn muốn tìm cơ hội nói chuyện với Ảnh Đế, lúc này lập tức giả vờ xuống lầu đổ rác.
Ảnh Đế kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, lông mày cau chặt, mắng con husky nào đó đang chổng mông ra sức ị: “Mẹ cái con này, tao biết mày ăn vụng rồi, giờ mày nhìn cái dáng của mày đi, ị không ra chứ gì!”
Momo chỉ chăm chú ị, không thèm để ý tới hắn.
Ảnh Đế cũng không muốn nhìn hình ảnh 18+ của nó, bèn quay mặt đi chỗ khác.
Khói thuốc chậm rãi lượn lờ rồi bao phủ quanh thân hắn. Lúc Tiểu Thịt Tươi đến gần vừa vặn trông thấy hắn ngậm thuốc, ánh mắt tập trung nhìn vào điểm sáng phía trước, không biết đang suy nghĩ cái gì. Thân cao chân dài phong độ ngời ngời, bộ dáng của hắn lúc này cực kỳ giống hình tượng trong bộ phim đoạt giải nào đó mà Tiểu Thịt Tươi mê nhất.
“Anh Trịnh…” Tiểu Thịt Tươi thấp thỏm gọi.
Ảnh Đế nhanh chóng hoàn hồn, phát hiện Tiểu Thịt Tươi đang đi về phía mình. Tuy biết rõ đối phương là fan não tàn của mình nhưng hắn vẫn theo phản xạ có điều kiện ném thuốc xuống đất giẫm tắt.
Hắn khom người nhặt tàn thuốc ném vào thùng rác: “Đổ rác đấy à?”
Tiểu Thịt Tươi nhẹ gật đầu: “Anh dắt Momo đi dạo ạ?”
Ảnh Đế giật xích chó của Momo: “Mấy nay nó hơi táo, cả buổi cũng ị chưa được.” Nói rồi quay đầu rống lên với Momo: “Thôi dẹp, ị không được thì về!”
“Anh Trịnh, chúng ta… em…” Tiểu Thịt Tươi bắt đầu loạn, cả buổi không nói được một câu hoàn chỉnh.
Ảnh Đế nhìn không nổi nữa, vỗ vai hắn: “Hôm đó anh chỉ nói nhảm, cậu không cần để trong lòng. Trước kia anh coi cậu như em trai, sau này cũng vậy, chúng ta là anh em.”
Tiểu Thịt Tươi ngẩn người, đến khi hồn về đã thấy Ảnh Đế dẫn Momo đi mất rồi.
Hắn cầm túi rác đứng dưới đèn đường, cả người vẫn còn lâng lâng.
Vậy là xong rồi?
Không dám tin xen lẫn vui mừng, mặt hắn dần vẽ lên nụ cười ngây ngô, cười đến mức lộ tám cái răng.
Hắn ném túi rác vào thùng rác, trong lúc vô tình nhìn thấy tàn thuốc của Ảnh Đế, bàn tay lập tức dừng lại giữa không trung. Có thể do vừa rồi bị kích thích, cũng có thể do nửa linh hồn của dưa hấu tác quái.
Sau quá trình đấu tranh tư tưởng, hắn vươn tay chậm rãi chạm vào đầu lọc đã bị Ảnh Đế cắn qua, ngậm qua, hút qua.
Tuy rất hèn mọn, nhưng lúc này hắn chính là tiểu dưa hấu duy nhất có được DNA của ộp pa Trịnh Tây Xuyên!
Tiểu Thịt Tươi cầm đầu lọc thuốc, trên mặt treo nụ cười ngốc nghếch.
“…”
Ảnh Đế về nhà lấy túi rác trở ra, vừa hay chứng kiến tường tận cả quá trình.
Hắn không dám làm kinh động đối phương, chỉ đành yên lặng quay về.
85.1
(Cái này chị Tưởng viết mấy hôm trước, do tức cảnh sinh từ chứ không liên quan gì tới chính văn hay PN cả. Tui thấy nhét vô đây cũng ok nên nhét luôn.)
Buổi tối nào đó của vài năm sau…
Hành Nhất Duệ thở dốc, cả người run rẩy vì kích động: “Anh… anh…”
Ảnh Đế liếm môi, khàn giọng nói: “Ừ?”
“Anh, anh tốt quá…”
“Anh, em vui lắm…”
“Anh…”
Cứ mỗi câu hắn nói ra, lông mày của Ảnh Đế lại nhíu thêm một chút, cuối cùng hắn không chịu nổi nữa, quát lên: “Câm miệng!”
Hành Nhất Duệ đột nhiên bị tạt cho gáo nước lạnh, xụ mặt đầy đáng thương.
Hai người nhìn nhau một chốc, trông cái dáng này của hắn, quả thật không ai dám nói nặng một câu.
Ảnh Đế hết cách, thở dài một hơi rồi vò tóc hắn: “Đừng có anh à anh ơi nữa, làm anh cứ nghĩ mình chơi loạn luân vậy…”
Đầu tóc của Hành Nhất Duệ bị vò thành ổ gà, ánh mắt lấp lánh chứa đầy vui mừng: “Vậy…” Hắn vừa nói vừa cọ vào người Ảnh Đế, ngón tay trái len vào giữa kẽ tay đối phương.
“Tây Xuyên?”
Giọng hắn ngọt lịm, thân thể cũng ngọt lịm, cả người cứ như được quét một lớp mật, quả thật nhấn chìm Trịnh Tây Xuyên vào bể dịu dàng.
“Tiểu Duệ.”
….
Cmt 1: Nhất Tam đảng ôm đầu ngồi khóc…
Cmt 2: Tam Nhất đảng buồn thương vô tận…
Túm cái váy lại là bả viết cái đoạn trên gây hoang mang dư luận ghê gớm, trên lấp dưới lửng, tới giờ mà bên Trung vẫn chưa biết bả theo đảng 13 hay đảng 31 luôn:)))) Tui thì hồi đầu tui theo đảng 13, cơ mà mấy chương gần đây thấy Tiểu Thịt Tươi càng ngày càng bẽn lẽn nên thôi, chạy sang đảng 31 xin tá túc tạm vậy:)))
Nhắc lại cho những ai quên, Nhất Tam hay Tam Nhất là lấy từ tên Trịnh Tây Xuyên và Hành Nhất Duệ, chữ Nhất 一 (một nét) và chữ Xuyên 川 (ba nét).
Tác giả :
Biên Tưởng