VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 412: Giải quyết và thu thập
Sự vùng vẫy trong vô vọng của con Thây ma cát chỉ vài giây liền đến hồi kết khi mà Turan nã liền ba phát đạn vào đầu con quái. Nó còn chẳng buồn nhắm tới giữa ngực, vì đằng nào thì mục tiêu cũng xong đời cả thôi.
Hai con Thây ma cát cầm đao thừa lúc Turan bận chăm sóc đồng bạn của chúng thi nhau tung ra những nhát chém mạnh bạo. Tuy nhiên, chúng không gây được quá nhiều sát thương cho Turan với kỹ năng ‘Chống đỡ’ được kích hoạt liên tục. Lượng nguyên khí của nó bị tiêu hao nhanh chóng, nhưng vẫn còn tốt hơn các phương thức chiến đấu khác.
Nhằm lúc con Thây ma cát bị thanh kiếm của mình cắm xuyên qua có những dấu hiệu đầu tiên của việc tan biến, Turan liền chém mạnh sang ngang đánh lui hai kẻ địch xấu xa trước mặt mình, lại uyển chuyển tiến về trước một bước tránh thành công một cú đâm giáo tới của con Thây ma cát còn lại. Tình thế bây giờ đã dễ dàng hơn cho Turan rất nhiều, ngoại trừ việc con Thây ma cát cầm song chùy đã sắp chui ra khỏi được hố cát rồi.
Không chút do dự, Turan vung kiếm về trước đánh bật đòn tấn công kế tiếp của con quái rồi dùng khẩu súng Mabatum bắn ngay một phát, lại nhanh chóng bước sang một bên tránh nhát bổ đao của con quái vừa lao đến. Vừa dừng bước chân, Turan liền xông tới, đâm thẳng mũi kiếm của mình vào ngực con quái đang bị chới với do phát đạn vừa rồi. Trường hợp này hiếm khi xảy ra, nhưng một khi đã xảy ra, nó chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội hấp dẫn ấy.
Còn lại con Thây ma cát cầm đao và con cầm giáo, giờ đã chẳng thể gây cho Turan chút khó khăn nào nữa. Liếc mắt xác nhận con Thây ma cát cầm song chùy vẫn còn đang cựa quậy, hẳn phải mất thêm vài giây nữa mới thoát được xong, nó liền tập trung chém giết thật nhanh hai kẻ địch trước mặt mình.
Khi mà con quái nguy hiểm nhất gầm lên thật lớn rồi dậm mạnh một cú để nhảy bổ đi, Turan cũng vừa chém bay đầu con quái cầm giáo, lập tức lao người bỏ chạy. Xung chấn gây ra từ cú nhảy của con cầm song chùy không lớn khi mà mặt đất toàn là cát, nhưng cú quật chùy kèm theo lại có thể công phá bất kì sự phòng thủ nào của Turan hay kể cả Darmil. May mắn là con quái không đủ thông minh để tìm cách thực hiện liên tục đòn tấn công như thế, nếu không thì cuộc chiến sẽ cực kì khó khăn.
Khoảng cách tạo ra đạt đến mức an toàn xong, Turan liền xoay người lại, nã liền ba phát súng. Những phát súng này không phải để gây sát thương mà chủ yếu là chọc giận con Thây ma cát, tránh việc con quái phát chán với việc đuổi bắt nó mà quay sang làm phiền Kull lúc này đang gặp rắc rối với con cầm trượng.
Rõ ràng là hành động gây hấn của Turan cho kết quả rất tốt, vì chỉ chốc con Thây ma cát liền gầm lên lần nữa, lại nhảy bổ tới chỗ nó, buột phải tiếp tục di chuyển.
Cách thức chiến đấu hiệu quả nhất khi đối đầu một con Thây ma cát cầm song chùy là đánh và chạy, mấu chốt chính là giữ khoảng cách. Con quái không có khả năng gây sát thương tầm xa, mà những cú nhảy bổ đến lại chẳng có sự chuẩn xác cần thiết nên lộ ra cù lần vô cùng. Chỉ là sức tấn công và khả năng công phá của con quái quá lớn nên khiến bản thân thành mối đe dọa nhất định.
Dĩ nhiên, lao đầu vào chiến đấu trực diện như Darmil cũng là một cách, nhưng chỉ phù hợp với kẻ sở hữu sức mạnh tương đương với con Thây ma cát cầm song chùy mà thôi. Turan tự tin, nhưng không ảo tưởng đến mức làm như vậy, kể cả khi bản thân vượt trên đối phương một cấp độ cũng như một lần đột phá giới hạn Thần cấp.
Vấn đề hiện tại của Turan là việc gây sát thương. Nếu nó chỉ chạy loanh quanh rồi bắn ra mấy phát đạn, sẽ phải mất rất lâu mới có thể tiêu diệt được con Thây ma cát. Lại nói, việc hao phí số lượng lớn đạn mà hiệu quả kém là không chấp nhận được. Turan có thể có nhiều tiền, lại không đồng nghĩa rằng nó sẽ để mình được phép tiêu xài lung tung.
– Xem ra đã đến lúc.
Turan nói nhỏ, vung tay ném ra một tấm bùa đã được kích hoạt, tạo một đợt rung động xong vào đúng chỗ mình vừa nhấc bước rời đi, làm hiện ra một cái hố to. Cái hố vừa xuất hiện liền nuốt trọn con Thây ma cát cầm song chùy đang nhảy bổ đến, và nhờ cái nhảy đấy đưa con quái xuống càng sâu hơn.
Lần này, sẽ không có một cơn lốc xoáy hay tấm khiên cát nào được tạo ra để bảo vệ con Thây ma cát khốn khổ kia nữa, vì con quái cầm trượng đã bị Kull quần đến gần chết rồi. Giờ, cũng là lúc để Turan kết thúc cuộc chiến này.
Để cho chắc ăn, trước khi lao đến chỗ cái đầu con Thây ma cát đang ngúc ngoắc, Turan sử dụng thêm một tấm bùa hơi lạnh trực tiếp vào con quái để làm yếu đi. Xong, nó mới cầm chặt thanh kiếm trong tay, sải chân tới, dứt khoát đâm liền năm nhát vào thẳng đầu con thây ma, tạo ra mấy cái lỗ trống hoác.
Con quái vậy mà còn chưa có chết, tiếp tục kêu gào từng tiếng đứt quãng muốn đánh trả. Turan đưa thanh kiếm sang ngang, do dự trong chốc lát vì lo rằng nhỡ có bị đứt đầu mà con quái vẫn còn sống được thì sẽ thành phiền phức. Tuy nhiên, nó đang lo nghĩ linh tinh, vì ngay sau nhát chém cắt ngang đầu kế tiếp, con quái đã biến ngay thành những đốm sáng li ti.
– Lần này cậu còn giải quyết nhanh hơn cả lần trước.
Kull lên tiếng đánh giá, hai mày nhăn lại, không rõ là đang suy nghĩ điều gì hay chỉ đơn giản là muốn tỏ vẻ thắc mắc để nhận được lời giải thích. Cậu ta cũng mới vừa giải quyết xong con Thây ma cát cầm trượng thôi, lúc chạy đến chỗ Turan thì con cầm song chùy đã bị tiêu diệt rồi.
– Thì ít mục tiêu hơn mà. – Turan hời hợt đáp, lại bảo – Thu thập xong rồi đi thám thính tiếp đi, tôi đến xem Darmil thế nào.
– Được. Nghe cậu.
Kull vẻ không hài lòng nói, nhưng bước chân tự nhiên thoăn thoắt rời đi, như thể đã chờ để phản ứng từ lâu.
Turan cũng bắt đầu di chuyển, lại không có vẻ gì là vội vã. Người đồng đội của nó nên không gặp khó khăn trong việc đánh bại con Thằn lằn sa mạc, cùng lắm là bị con quái tông trúng mấy lần làm xuất huyết trong mà thôi.
Xuất huyết trong dĩ nhiên nguy hiểm, nhưng trong một cuộc chiến tàn khốc, chỉ cần còn có khả năng chiến đấu thì đó không cần phải lo tới nhiều. Hơn nữa, sau cuộc chiến, du hành giả liền có thể hồi phục thông qua các biện pháp nhất định. Đối với các tổ đội có sự tham gia của y thuật sư, người cầu khấn hay bất kì chức nghiệp nào khác chuyên về chữa trị thì chuyện bị thương càng bớt đi sự nghiêm trọng. Thậm chí, một số trường hợp du hành giả sẽ được hỗ trợ thêm các loại trạng thái giúp loại bỏ phần nào cảm giác đau đớn để có thể tập trung vào chiến đấu hơn thay vì lo sợ cái chết.
Tuy nhiên, tập trung vào chiến đấu không có nghĩa là du hành giả sẽ có thể giống như Darmil trong trạng thái ‘Cuồng nộ’, điên cuồng xông tới đánh nhau với kẻ địch. Họ chiến đấu vì biết mình sẽ thắng, cũng như đang có những người đồng đội xung quanh hỗ trợ. Trạng thái ‘Cuồng nộ’ của Darmil khiến đối tượng bất chấp mọi thứ, kể cả khi mục tiêu là một Chính thần hùng mạnh đi chăng nữa.
Lúc Turan đến chỗ Darmil thì cậu ta đã chiến đấu xong với con Thằn lằn sa mạc rồi. Điều này làm nó có chút hụt hẫng, vì đã mong chờ được thấy thêm về quá trình người đồng đội của mình đánh bại con quái. Lần trước, nó cũng chỉ thấy được có một chút đoạn cuối mà thôi, ngay trước khi con quái bị hạ gục không lâu nhờ sự trợ giúp có phần dư thừa của bản thân.
Darmil đang ngồi tựa lưng vào một bức tường, trên người đầy các vết thương, thở hồng hộc, trông thấy Turan thì gương mặt liền trở nên sáng sủa, vung vẫy cái tay, gọi:
– Turan! Tôi làm xong nhiệm vụ của mình rồi. Thế nào?
Kèm theo đó là vài tiếng cười vang, nhưng từng tiếng không đều, lại nghe có vẻ mệt nhọc khi hết hơi nửa chừng.
Turan gật nhẹ đầu đáp lại. Rồi nó bước tới, thay Darmil thu gom mấy món vật phẩm rơi ra từ con Thằn lằn sa mạc, gồm có máu và da Thằn lằn da mạc, cùng với một khúc xương trắng có một đầu nhọn hoắt dài chừng ba tấc.
Máu thì có thể dùng để chế tạo thuốc, vẽ bùa hoặc làm chất dẫn cho một số loại phép nhất định. Con Thằn lằn sa mạc ở cấp độ tương đối cao, nên máu của con vật có giá không hề thấp. Tuy nhiên, Turan dự định đưa cho Yeatra, để cô ta có được thêm nhiều sự lựa chọn trong việc luyện chế bùa chú.
Da Thằn lằn sa mạc dai và chắc, có thể dùng để chế tạo giáp da. Da có cấp độ 10 và phẩm chất ‘Tinh anh’ sẽ là một nguyên liệu phù hợp cho khá nhiều giáp cùng cấp, thậm chí có thể đạt tới cấp 15 nếu tay nghề của người thợ đặc biệt cao. Ngoài ra, da cũng thường được dùng để làm giấy da, tự nhiên hiệu quả trong việc luyện chế bùa. Do đó, Turan liền nghĩ đưa cho người luyện chế bùa riêng của mình.
Máu được đựng trong bình gỗ còn da thì là một tấm gần với hình chữ nhật, đều đã được xử lý qua. Đây không có gì bất ngờ khi vật phẩm rơi ra từ quái có thể ở nhiều trạng thái khác nhau. Đôi khi thịt thì sẽ thành tảng hoặc là nguyên chiếc đùi, nội tạng thì được đựng trong bình có dung dịch bảo quản phù hợp hoặc nằm trực tiếp trên đất.
Còn lại khúc xương ba tấc, Turan ngắm nghía hồi lâu, kích hoạt cả kỹ năng chủ đạo, sau cùng xác định đây chỉ là một khúc xương tay đã được xử lý, làm nó cứ tưởng là món vật phẩm thú vị gì. Tuy nhiên, thứ này vẫn có thể đưa cho Yeatra được, tin rằng cô ta sẽ tìm thấy chỗ sử dụng.
Hai con Thây ma cát cầm đao thừa lúc Turan bận chăm sóc đồng bạn của chúng thi nhau tung ra những nhát chém mạnh bạo. Tuy nhiên, chúng không gây được quá nhiều sát thương cho Turan với kỹ năng ‘Chống đỡ’ được kích hoạt liên tục. Lượng nguyên khí của nó bị tiêu hao nhanh chóng, nhưng vẫn còn tốt hơn các phương thức chiến đấu khác.
Nhằm lúc con Thây ma cát bị thanh kiếm của mình cắm xuyên qua có những dấu hiệu đầu tiên của việc tan biến, Turan liền chém mạnh sang ngang đánh lui hai kẻ địch xấu xa trước mặt mình, lại uyển chuyển tiến về trước một bước tránh thành công một cú đâm giáo tới của con Thây ma cát còn lại. Tình thế bây giờ đã dễ dàng hơn cho Turan rất nhiều, ngoại trừ việc con Thây ma cát cầm song chùy đã sắp chui ra khỏi được hố cát rồi.
Không chút do dự, Turan vung kiếm về trước đánh bật đòn tấn công kế tiếp của con quái rồi dùng khẩu súng Mabatum bắn ngay một phát, lại nhanh chóng bước sang một bên tránh nhát bổ đao của con quái vừa lao đến. Vừa dừng bước chân, Turan liền xông tới, đâm thẳng mũi kiếm của mình vào ngực con quái đang bị chới với do phát đạn vừa rồi. Trường hợp này hiếm khi xảy ra, nhưng một khi đã xảy ra, nó chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội hấp dẫn ấy.
Còn lại con Thây ma cát cầm đao và con cầm giáo, giờ đã chẳng thể gây cho Turan chút khó khăn nào nữa. Liếc mắt xác nhận con Thây ma cát cầm song chùy vẫn còn đang cựa quậy, hẳn phải mất thêm vài giây nữa mới thoát được xong, nó liền tập trung chém giết thật nhanh hai kẻ địch trước mặt mình.
Khi mà con quái nguy hiểm nhất gầm lên thật lớn rồi dậm mạnh một cú để nhảy bổ đi, Turan cũng vừa chém bay đầu con quái cầm giáo, lập tức lao người bỏ chạy. Xung chấn gây ra từ cú nhảy của con cầm song chùy không lớn khi mà mặt đất toàn là cát, nhưng cú quật chùy kèm theo lại có thể công phá bất kì sự phòng thủ nào của Turan hay kể cả Darmil. May mắn là con quái không đủ thông minh để tìm cách thực hiện liên tục đòn tấn công như thế, nếu không thì cuộc chiến sẽ cực kì khó khăn.
Khoảng cách tạo ra đạt đến mức an toàn xong, Turan liền xoay người lại, nã liền ba phát súng. Những phát súng này không phải để gây sát thương mà chủ yếu là chọc giận con Thây ma cát, tránh việc con quái phát chán với việc đuổi bắt nó mà quay sang làm phiền Kull lúc này đang gặp rắc rối với con cầm trượng.
Rõ ràng là hành động gây hấn của Turan cho kết quả rất tốt, vì chỉ chốc con Thây ma cát liền gầm lên lần nữa, lại nhảy bổ tới chỗ nó, buột phải tiếp tục di chuyển.
Cách thức chiến đấu hiệu quả nhất khi đối đầu một con Thây ma cát cầm song chùy là đánh và chạy, mấu chốt chính là giữ khoảng cách. Con quái không có khả năng gây sát thương tầm xa, mà những cú nhảy bổ đến lại chẳng có sự chuẩn xác cần thiết nên lộ ra cù lần vô cùng. Chỉ là sức tấn công và khả năng công phá của con quái quá lớn nên khiến bản thân thành mối đe dọa nhất định.
Dĩ nhiên, lao đầu vào chiến đấu trực diện như Darmil cũng là một cách, nhưng chỉ phù hợp với kẻ sở hữu sức mạnh tương đương với con Thây ma cát cầm song chùy mà thôi. Turan tự tin, nhưng không ảo tưởng đến mức làm như vậy, kể cả khi bản thân vượt trên đối phương một cấp độ cũng như một lần đột phá giới hạn Thần cấp.
Vấn đề hiện tại của Turan là việc gây sát thương. Nếu nó chỉ chạy loanh quanh rồi bắn ra mấy phát đạn, sẽ phải mất rất lâu mới có thể tiêu diệt được con Thây ma cát. Lại nói, việc hao phí số lượng lớn đạn mà hiệu quả kém là không chấp nhận được. Turan có thể có nhiều tiền, lại không đồng nghĩa rằng nó sẽ để mình được phép tiêu xài lung tung.
– Xem ra đã đến lúc.
Turan nói nhỏ, vung tay ném ra một tấm bùa đã được kích hoạt, tạo một đợt rung động xong vào đúng chỗ mình vừa nhấc bước rời đi, làm hiện ra một cái hố to. Cái hố vừa xuất hiện liền nuốt trọn con Thây ma cát cầm song chùy đang nhảy bổ đến, và nhờ cái nhảy đấy đưa con quái xuống càng sâu hơn.
Lần này, sẽ không có một cơn lốc xoáy hay tấm khiên cát nào được tạo ra để bảo vệ con Thây ma cát khốn khổ kia nữa, vì con quái cầm trượng đã bị Kull quần đến gần chết rồi. Giờ, cũng là lúc để Turan kết thúc cuộc chiến này.
Để cho chắc ăn, trước khi lao đến chỗ cái đầu con Thây ma cát đang ngúc ngoắc, Turan sử dụng thêm một tấm bùa hơi lạnh trực tiếp vào con quái để làm yếu đi. Xong, nó mới cầm chặt thanh kiếm trong tay, sải chân tới, dứt khoát đâm liền năm nhát vào thẳng đầu con thây ma, tạo ra mấy cái lỗ trống hoác.
Con quái vậy mà còn chưa có chết, tiếp tục kêu gào từng tiếng đứt quãng muốn đánh trả. Turan đưa thanh kiếm sang ngang, do dự trong chốc lát vì lo rằng nhỡ có bị đứt đầu mà con quái vẫn còn sống được thì sẽ thành phiền phức. Tuy nhiên, nó đang lo nghĩ linh tinh, vì ngay sau nhát chém cắt ngang đầu kế tiếp, con quái đã biến ngay thành những đốm sáng li ti.
– Lần này cậu còn giải quyết nhanh hơn cả lần trước.
Kull lên tiếng đánh giá, hai mày nhăn lại, không rõ là đang suy nghĩ điều gì hay chỉ đơn giản là muốn tỏ vẻ thắc mắc để nhận được lời giải thích. Cậu ta cũng mới vừa giải quyết xong con Thây ma cát cầm trượng thôi, lúc chạy đến chỗ Turan thì con cầm song chùy đã bị tiêu diệt rồi.
– Thì ít mục tiêu hơn mà. – Turan hời hợt đáp, lại bảo – Thu thập xong rồi đi thám thính tiếp đi, tôi đến xem Darmil thế nào.
– Được. Nghe cậu.
Kull vẻ không hài lòng nói, nhưng bước chân tự nhiên thoăn thoắt rời đi, như thể đã chờ để phản ứng từ lâu.
Turan cũng bắt đầu di chuyển, lại không có vẻ gì là vội vã. Người đồng đội của nó nên không gặp khó khăn trong việc đánh bại con Thằn lằn sa mạc, cùng lắm là bị con quái tông trúng mấy lần làm xuất huyết trong mà thôi.
Xuất huyết trong dĩ nhiên nguy hiểm, nhưng trong một cuộc chiến tàn khốc, chỉ cần còn có khả năng chiến đấu thì đó không cần phải lo tới nhiều. Hơn nữa, sau cuộc chiến, du hành giả liền có thể hồi phục thông qua các biện pháp nhất định. Đối với các tổ đội có sự tham gia của y thuật sư, người cầu khấn hay bất kì chức nghiệp nào khác chuyên về chữa trị thì chuyện bị thương càng bớt đi sự nghiêm trọng. Thậm chí, một số trường hợp du hành giả sẽ được hỗ trợ thêm các loại trạng thái giúp loại bỏ phần nào cảm giác đau đớn để có thể tập trung vào chiến đấu hơn thay vì lo sợ cái chết.
Tuy nhiên, tập trung vào chiến đấu không có nghĩa là du hành giả sẽ có thể giống như Darmil trong trạng thái ‘Cuồng nộ’, điên cuồng xông tới đánh nhau với kẻ địch. Họ chiến đấu vì biết mình sẽ thắng, cũng như đang có những người đồng đội xung quanh hỗ trợ. Trạng thái ‘Cuồng nộ’ của Darmil khiến đối tượng bất chấp mọi thứ, kể cả khi mục tiêu là một Chính thần hùng mạnh đi chăng nữa.
Lúc Turan đến chỗ Darmil thì cậu ta đã chiến đấu xong với con Thằn lằn sa mạc rồi. Điều này làm nó có chút hụt hẫng, vì đã mong chờ được thấy thêm về quá trình người đồng đội của mình đánh bại con quái. Lần trước, nó cũng chỉ thấy được có một chút đoạn cuối mà thôi, ngay trước khi con quái bị hạ gục không lâu nhờ sự trợ giúp có phần dư thừa của bản thân.
Darmil đang ngồi tựa lưng vào một bức tường, trên người đầy các vết thương, thở hồng hộc, trông thấy Turan thì gương mặt liền trở nên sáng sủa, vung vẫy cái tay, gọi:
– Turan! Tôi làm xong nhiệm vụ của mình rồi. Thế nào?
Kèm theo đó là vài tiếng cười vang, nhưng từng tiếng không đều, lại nghe có vẻ mệt nhọc khi hết hơi nửa chừng.
Turan gật nhẹ đầu đáp lại. Rồi nó bước tới, thay Darmil thu gom mấy món vật phẩm rơi ra từ con Thằn lằn sa mạc, gồm có máu và da Thằn lằn da mạc, cùng với một khúc xương trắng có một đầu nhọn hoắt dài chừng ba tấc.
Máu thì có thể dùng để chế tạo thuốc, vẽ bùa hoặc làm chất dẫn cho một số loại phép nhất định. Con Thằn lằn sa mạc ở cấp độ tương đối cao, nên máu của con vật có giá không hề thấp. Tuy nhiên, Turan dự định đưa cho Yeatra, để cô ta có được thêm nhiều sự lựa chọn trong việc luyện chế bùa chú.
Da Thằn lằn sa mạc dai và chắc, có thể dùng để chế tạo giáp da. Da có cấp độ 10 và phẩm chất ‘Tinh anh’ sẽ là một nguyên liệu phù hợp cho khá nhiều giáp cùng cấp, thậm chí có thể đạt tới cấp 15 nếu tay nghề của người thợ đặc biệt cao. Ngoài ra, da cũng thường được dùng để làm giấy da, tự nhiên hiệu quả trong việc luyện chế bùa. Do đó, Turan liền nghĩ đưa cho người luyện chế bùa riêng của mình.
Máu được đựng trong bình gỗ còn da thì là một tấm gần với hình chữ nhật, đều đã được xử lý qua. Đây không có gì bất ngờ khi vật phẩm rơi ra từ quái có thể ở nhiều trạng thái khác nhau. Đôi khi thịt thì sẽ thành tảng hoặc là nguyên chiếc đùi, nội tạng thì được đựng trong bình có dung dịch bảo quản phù hợp hoặc nằm trực tiếp trên đất.
Còn lại khúc xương ba tấc, Turan ngắm nghía hồi lâu, kích hoạt cả kỹ năng chủ đạo, sau cùng xác định đây chỉ là một khúc xương tay đã được xử lý, làm nó cứ tưởng là món vật phẩm thú vị gì. Tuy nhiên, thứ này vẫn có thể đưa cho Yeatra được, tin rằng cô ta sẽ tìm thấy chỗ sử dụng.
Tác giả :
[email protected]