VAN's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 332: Đấu với Darmil
Đợi hồi lâu, một âm thanh báo tìm thành công vang lên trong đầu Kull. Đối thủ là Khaelz, một đấu sĩ chuyên dùng búa. Hắn ta có tỉ lệ thắng cao cực kì, mặc dù cùng Thần cấp như cậu nhưng hẳn là một kẻ rất có kinh nghiệm chiến đấu.
– Gượm đã.
Kull thốt. Cậu vội nhìn kỹ lại những dòng thông tin về đối thủ, liền nhăn mặt.
“Đây chẳng phải là Darmil sao?” Kull nói thầm. Tình huống này thật sự là ngoài ý muốn, cũng chưa từng nghĩ tới.
Vẫn còn may, Darmil là không có biết Kull trong thế giới giả lập là ai. Nếu vậy thì cậu cũng không cần phải từ chối trận đấu này. Đây coi ra cũng là một cơ hội hiếm có để chiến đấu cùng người đồng đội của mình.
Nghĩ rồi, Kull liền lên tiếng chấp nhận trận đấu, lại chờ một hồi đến khi bối cảnh trận đấu được thiết lập xong thì liền mở cửa. Chân cậu còn chưa kịp nhấc bước thì khung cảnh xung quanh đã vội vàng biến đổi, bị vây lấy bởi màu xanh lam nhạt.
Kull không chút hoảng hốt, rất kiên nhẫn chờ đợi. Cảnh vật xung quanh cậu sau đó lại thay đổi thêm lần nữa, trở thành một vùng không gian mở với trời đang là đêm.
Gió thổi lạnh, đến rợn người.
Kull nhìn một lượt, không khó để nhận ra bản thân đang ở trên sân thượng của một tòa nhà cao chót vót giữa một tòa thành nào đó. Nhìn ra xa, cậu có thể thấy được vô vàn những tòa nhà cao thấp khác nhau, đều đang mở đèn trông rất nhộn nhịp. Tòa thành này quá rộng lớn rồi, đến dù đang ở rất cao vẫn không thấy được điểm cuối cùng.
Nhưng Kull biết giờ không phải là lúc để ý tới những thứ này, vì đối thủ của cậu – một tên tóc dài màu đỏ thả bay theo gió, vác lấy một chiếc búa to tướng trên vai đang đứng ở trước cậu cách còn chưa tới trăm mét. Ở trên sân thượng một tòa nhà cao thế này, không có chỗ ẩn nấp, rơi xuống lại là chết chắc, đây chính là tình huống xấu nhất có thể gặp được khi đối mặt Darmil.
Thật xui xẻo, Kull thoáng nghĩ như vậy, cũng không có để ý thêm. Trong hiện thực, không phải lúc nào bản thân cũng sẽ có được lợi thế, cần phải giữ vững tinh thần, sẵn sàng đối mặt với bất cứ tình huống nào nếu không muốn mất mạng oan uổng.
Rồi Kull nghiêng người, nhấc chân chạy sang một bên. Cậu cần hành động sớm, dò ra cách mà Darmil chiến đấu với du hành giả, từ đó tìm ra cách đối phó. Khả năng chiến thắng trận đấu này mặc dù thấp, cũng không phải là không có. Lại nói, cậu là đang có ưu thế về thông tin, khi mà Darmil chẳng biết đối thủ của cậu ta là ai.
Kull di chuyển rất nhanh, nhưng ánh mắt của Darmil vẫn luôn dán chặt không rời thân ảnh của cậu. Cậu cảm giác được rõ ràng rằng đó không phải là đơn giản nhìn lấy, mà là nhắm trúng, cũng tức nếu Darmil có một thứ vũ khí tầm xa trong tay lúc này, cậu sẽ bị bắn hạ ngay.
“Đây là nhờ luyện tập, hay chỉ đơn thuần là tài năng bẩm sinh?” Kull nói thầm, lòng có chút khó chịu. Cậu có thể dùng kỹ năng chủ đạo của mình để loại bỏ cảm giác bị nhắm tới, nhưng như vậy ắt sẽ để lộ lá bài tẩy, cũng tức là một hành động vô cùng ngu ngốc. Dù sao thì Darmil vẫn luôn lấy tấn công tầm gần làm chủ yếu, cậu không cần phải vội vàng.
Sau khi xác định được khả năng quan sát của Darmil, cũng đoán được cậu ta sắp hành động, Kull liền lấy ra một con dao, ném thẳng tới mục tiêu. Cú ném của cậu không nhắm cụ thể vị trí nào cả, chỉ muốn xem xem đối thủ của mình sẽ phản ứng như thế nào.
Bắt lấy. Darmil bắt lấy con dao, với bộ dáng có phần hời hợt. Trước tình cảnh ấy, Kull bị hoảng hồn, bước lệch một bước, suýt nữa thì ngã nhào.
Kull thật muốn chửi. Cậu cũng đã chửi ầm lên trong đầu mình rồi. Cậu biết rõ Darmil có năng lực chiến đấu vô cùng cao, lại không ngờ cao đến mức độ ấy.
Nhưng rồi tràng chửi thầm của Kull lập tức im bặt khi cậu trông thấy Darmil xoay con dao trong tay, bất ngờ nhấc lên. Đó là động tác ném dao.
Kull không chút do dự, liền kích hoạt kỹ năng chủ đạo của mình. Cùng lúc đó, con dao được ném tới, phóng nhanh như là một viên đạn, sượt qua sát bên cổ của cậu.
Kull hít sâu một hơi, lòng nặng trĩu. Vừa nãy chỉ cần chậm một chút, cậu đã là một người chết. Mà nói tới thì, nếu đổi cậu thành một kẻ khác, không có được kỹ năng ‘Lĩnh vực’, hẳn là trận đấu đã kết thúc luôn rồi.
“Turan liệu có thể đối phó được với cậu ta sao?” Kull nghĩ thầm, lắc nhẹ đầu. Cậu không rõ vì lý do gì mà Darmil một hai phải xem Turan là đối thủ, còn là mục tiêu để phấn đấu, nhưng chắc chắn là đội trưởng tài năng của cậu cũng khó mà đánh lại được cậu ta.
Khả năng chiến đấu của Darmil nằm ở một tầng thứ hoàn toàn khác, vượt xa tưởng tượng của bất kì ai. Nói cậu ta là một con quái vật, đó là còn nói giảm, nói tránh. Hơn cả, bây giờ cậu ta chỉ mới có Thần cấp 5 mà thôi, khó mà hình dung được sau này cậu ta sẽ trở thành thứ gì.
“Chịu thua?” Kull chợt nghĩ. Cậu biết rõ bản thân đã không có khả năng thắng được một đối thủ như Darmil rồi. Nếu bối cảnh thay đổi một chút, cậu còn có tí hi vọng, nhưng tiếc là không.
Rất nhanh, Kull lựa chọn tiếp tục chiến đấu. Cậu không thể dừng lại bây giờ, bất chấp có thắng được hay không. Cậu khác với đám du hành giả chẳng dám để cường độ đồng bộ cảm giác lên 100%, cậu nhất định phải cố hết mình, tránh khi gặp tình huống thực tế lòng lại sinh ra hoảng sợ.
Kull mở trừng mắt, nhìn chằm chằm vào Darmil. Khoảng cách giữa hai người hiện tại chỉ có chưa đầy hai mươi mét. Đối với du hành giả, mà cụ thể ở đây là cậu và Darmil, thì bất kì ai cũng có thể rút ngắn khoảng cách mà tấn công đối phương trong phòng không tới một giây.
Với kỹ năng ‘Lĩnh vực’, Kull có thể khiến sự tồn tại của bản thân trở nên nhạt nhòa. Kỹ năng này cũng giúp cậu có sự nhanh nhẹn và phản xạ được tăng thêm, còn dễ dàng hơn đọc hiểu hành động đối phương, từ đó lập tức tìm ra cách ứng phó.
Hơn cả, hiện tại đang là đêm, tầm nhìn rất bị hạn chế. Nếu Darmil không có bất kì kỹ năng hỗ trợ dò xét nào, chắc chắn không thể phát hiện được Kull.
Tuy vậy, Kull mơ hồ có cảm giác rằng mình không nên tiếp cận Darmil. Mà thực tế thì dẫu có thành công tiếp cận mà không bị phát hiện, đâm trúng cậu ta vài phát cũng chẳng giúp ích được gì. Cậu đã từng chính mắt trông thấy một Darmil bị thương do quá khích mà nhảy vào một đám quái, sau đó đã tàn sát toàn bộ chúng như thế nào. Cậu ta lúc ấy còn nguy hiểm hơn cả khi không bị thương, gấp nhiều lần.
Nghĩ rồi, Kull thử di chuyển sang một bên, tránh khỏi tầm mắt của Darmil rồi giơ tay ném tới một con dao.
Trúng. Con dao cứ thế bay thẳng tới rồi cắm vào một bên vai của Darmil. Chuyện trông hệt như một giấc mộng vậy, khiến Kull không khỏi nheo mắt một hồi.
Darmil bị trúng dao liền quay phắt người, nhăn mặt, lộ chút hốt hoảng. Cậu ta cảnh giác nhìn quanh một hồi, lại không có vẻ gì là phát hiện ra Kull.
“Có khi nào…”
Kull chợt nghĩ tới khả năng chiến thắng của mình. Cậu không có nhiều hi vọng, nhưng vẫn đáng để thử. Nhất là khi bây giờ, thế chủ động của trận đấu đang nằm trong tay cậu.
Một lần nữa, Kull tìm lấy một góc khuất, lại giữ khoảng cách an toàn, ném tới một con dao.
Trúng. Tình huống không có gì thay đổi, lại làm Kull ngạc nhiên vô cùng. Cậu đây chẳng lẽ là tìm ra điểm yếu của Darmil rồi.
Tuy nhiên, rất nhanh Kull nhận ra bản thân đã sai. Darmil sau khi trúng đòn, quay phắt người với vẻ mặt hung dữ, liền dậm chân nhảy tới hướng đã ném ra con dao găm mà nện búa xuống. Cú nện mặc dù không có đánh trúng Kull, nhưng vẫn tạo xung chấn mạnh mẽ khiến cậu bị mất thăng bằng, lồng ngực đau nhói, suýt nữa kêu thé lên.
Ấy vậy mà còn chưa có kết thúc. Darmil không biết bằng cách nào bỗng nhiên nhìn về phía Kull, đưa búa ra sau, xoay người quật ngang hướng thẳng tới cậu.
Kull hoảng hốt, lại lập tức kích hoạt kỹ năng ‘Tránh né’. Đáng tiếc là hiệu quả không đủ, cậu vẫn để một bên hông trúng cú quật, toác ra một vết lớn, máu từ đó đổ ra.
Kull cắn răng, xoay người, cố tránh khỏi tầm đánh của Darmil. Được một hồi, cậu mới nhận ra là cậu ta không có đuổi theo mà chỉ đứng yên tại chỗ, nhìn chăm chăm về phía cậu.
– Còn tiếp tục sao?
Hơi vênh mặt lên, Darmil hỏi với vẻ khiêu khích. Điều bất ngờ là giọng nói của cậu ta lại gần giống với giọng ngoài hiện thực, khiến Kull không khỏi một hồi lo lắng rằng có khi nào giọng của chính mình cũng như thế.
Lẩm bẩm vài tiếng xác nhận xong, Kull mới đáp:
– Sao lại không? Trận đấu vẫn còn chưa ngả ngũ.
Vết máu là đang tố cáo vị trí của Kull nên cậu cũng chẳng có lý do gì mà giữ im lặng. Lại nói, cậu thật muốn cùng Darmil giao tiếp một hồi.
Darmil bật cười, vẻ sảng khoái. Rồi cậu ta bảo:
– Tốt. Trị thương đi. Sau đó thì thẳng thắn đánh một trận. Đừng có giở trò đánh lén nữa.
Kull đầu tiên là trợn mắt ngạc nhiên, sau đó thì cất một tiếng thở dài. Đây thật sự là rất giống với người đồng đội của cậu, cũng không biết cậu ta đã chịu thiệt nhiều như thế nào với cái tính ấy.
Thế nhưng, Kull là không định chấp nhận ý tốt của Darmil. Cái nhìn của cậu về trận đấu là phải thực tế và dành hết tâm sức vào, chứ không phải đi nhận lấy sự thương hại của đối thủ. Nếu cần trị thương, thì cậu cũng phải dựa vào chính bản lĩnh của mình.
– Không cần. Đấu tiếp đi.
Tất nhiên, Kull cũng không có ý định loại bỏ kỹ năng ‘Lĩnh vực’ mà để lộ bản thân hoàn toàn. Cậu có lẽ sẽ bớt dùng mấy trò thăm dò như vừa nãy, thế đã coi như là xem trọng đối thủ rồi.
– Hừ… Sao phải thế chứ…
Darmil gắt, vẻ khó chịu, nhưng rồi cũng nhanh chóng tập trung tinh thần sẵn sàng quật tiếp vài búa vào kẻ địch. Trông là thế, Kull vẫn nhận ra cậu ta đang cho mình chút thời gian, ít nhất đủ để dùng một bình thuốc hồi phục.
Nhưng Kull chỉ vội băng kín vết thương, tránh để vết máu làm lộ bản thân, xong thì lập tức di chuyển. Cậu lần này là nhắm tới việc tiếp cận và đâm dao vào chỗ hiểm của Darmil. Mấu chốt của trận đấu giờ chính là liệu cậu có thể thuận lợi tránh được đòn phản công của cậu ta, từ đó gây thêm nhiều sát thương hướng tới kết quả mà mình mong muốn.
Cú đâm đầu tiên, Kull thành công, gây ra một vết đâm bên hông Darmil khá sâu. Cậu không dám nhằm vào các vị trí hiểm yếu khác, vì rõ ràng là cậu ta đã đề phòng. Cậu có thành công đâm trúng thì vẫn sẽ nhận lấy một búa mà tử vong.
Dù vậy, cú đâm bên hông vẫn là không tránh thoát được phản ứng của một đối thủ khó nhằn như Darmil. Cậu ta không dùng búa mà lấy cánh tay còn lại choàng tới, nửa như muốn đánh ngã, nửa lại như muốn tóm kẻ địch.
Còn may, Kull kịp áp sát người xuống tránh né. Cậu lúc này có thể thừa thế ném tới một con dao, vừa khiến đối phương mất phương hướng, vừa chọc tức cậu ta. Nhưng cậu quyết định không làm thế.
Điều đáng xấu hổ là, Kull không phải vì tôn trọng đối thủ, mà là cậu sợ làm Darmil nổi giận. Kỹ năng chủ đạo của Darmil là ‘Cuồng nộ’, chọc giận cậu ta chính là đi tìm chết.
Quấy rối, khiến cậu ta phân tâm, có thể. Nhưng không bao giờ nên là chọc giận.
Lại nói, nếu bây giờ Darmil mà dùng hết khả năng của mình nện thẳng một búa xuống đất thì thật khó mà xác định được chuyện kinh khủng gì sẽ xảy ra. Có thể sàn nhà sẽ bị hủy diệt và sụp đổ, cũng có thể chính Kull là thứ sẽ bị hủy diệt và sụp đổ.
Ma xui quỷ khiến thế nào, Kull vừa nghĩ đến xong lại liền trông thấy Darmil đứng lấy hai tay cầm búa nâng lên cao. Bộ dáng đó, chính là muốn nện xuống sàn.
“Cái-”
Kull chỉ kịp nghĩ như vậy, chiếc búa đã là được nện tới. Một tiếng nổ ầm vang lên, theo ngay sau đó là xung chấn đập thẳng vào ngực cậu, cũng làm vết thương vừa nãy của cậu vỡ ra, đổ máu liên tục.
Nhưng giờ Kull hoàn toàn không có thời gian để ý tới vết thương cũ, cố gắng xoay người muốn bỏ chạy, lại phát hiện bản thân không còn cử động được nữa. Cả người cậu cứng đờ, không đau đớn cũng không mệt mỏi gì, nhưng thay vào đó lại chính là cảm giác cơ thể bị xé toạc thành tửng mảnh.
“Thất bại.”
Đoạn thông tin ấy bất chợt hiện lên trong tâm trí Kull. Cậu bất ngờ là có, nhưng rất nhanh chấp nhận sự thật, chỉ đành cất một tiếng thở dài ngao ngán.
Trận đấu giả lập đầu tiên của cậu, lại là thua thảm hại như thế.
– Gượm đã.
Kull thốt. Cậu vội nhìn kỹ lại những dòng thông tin về đối thủ, liền nhăn mặt.
“Đây chẳng phải là Darmil sao?” Kull nói thầm. Tình huống này thật sự là ngoài ý muốn, cũng chưa từng nghĩ tới.
Vẫn còn may, Darmil là không có biết Kull trong thế giới giả lập là ai. Nếu vậy thì cậu cũng không cần phải từ chối trận đấu này. Đây coi ra cũng là một cơ hội hiếm có để chiến đấu cùng người đồng đội của mình.
Nghĩ rồi, Kull liền lên tiếng chấp nhận trận đấu, lại chờ một hồi đến khi bối cảnh trận đấu được thiết lập xong thì liền mở cửa. Chân cậu còn chưa kịp nhấc bước thì khung cảnh xung quanh đã vội vàng biến đổi, bị vây lấy bởi màu xanh lam nhạt.
Kull không chút hoảng hốt, rất kiên nhẫn chờ đợi. Cảnh vật xung quanh cậu sau đó lại thay đổi thêm lần nữa, trở thành một vùng không gian mở với trời đang là đêm.
Gió thổi lạnh, đến rợn người.
Kull nhìn một lượt, không khó để nhận ra bản thân đang ở trên sân thượng của một tòa nhà cao chót vót giữa một tòa thành nào đó. Nhìn ra xa, cậu có thể thấy được vô vàn những tòa nhà cao thấp khác nhau, đều đang mở đèn trông rất nhộn nhịp. Tòa thành này quá rộng lớn rồi, đến dù đang ở rất cao vẫn không thấy được điểm cuối cùng.
Nhưng Kull biết giờ không phải là lúc để ý tới những thứ này, vì đối thủ của cậu – một tên tóc dài màu đỏ thả bay theo gió, vác lấy một chiếc búa to tướng trên vai đang đứng ở trước cậu cách còn chưa tới trăm mét. Ở trên sân thượng một tòa nhà cao thế này, không có chỗ ẩn nấp, rơi xuống lại là chết chắc, đây chính là tình huống xấu nhất có thể gặp được khi đối mặt Darmil.
Thật xui xẻo, Kull thoáng nghĩ như vậy, cũng không có để ý thêm. Trong hiện thực, không phải lúc nào bản thân cũng sẽ có được lợi thế, cần phải giữ vững tinh thần, sẵn sàng đối mặt với bất cứ tình huống nào nếu không muốn mất mạng oan uổng.
Rồi Kull nghiêng người, nhấc chân chạy sang một bên. Cậu cần hành động sớm, dò ra cách mà Darmil chiến đấu với du hành giả, từ đó tìm ra cách đối phó. Khả năng chiến thắng trận đấu này mặc dù thấp, cũng không phải là không có. Lại nói, cậu là đang có ưu thế về thông tin, khi mà Darmil chẳng biết đối thủ của cậu ta là ai.
Kull di chuyển rất nhanh, nhưng ánh mắt của Darmil vẫn luôn dán chặt không rời thân ảnh của cậu. Cậu cảm giác được rõ ràng rằng đó không phải là đơn giản nhìn lấy, mà là nhắm trúng, cũng tức nếu Darmil có một thứ vũ khí tầm xa trong tay lúc này, cậu sẽ bị bắn hạ ngay.
“Đây là nhờ luyện tập, hay chỉ đơn thuần là tài năng bẩm sinh?” Kull nói thầm, lòng có chút khó chịu. Cậu có thể dùng kỹ năng chủ đạo của mình để loại bỏ cảm giác bị nhắm tới, nhưng như vậy ắt sẽ để lộ lá bài tẩy, cũng tức là một hành động vô cùng ngu ngốc. Dù sao thì Darmil vẫn luôn lấy tấn công tầm gần làm chủ yếu, cậu không cần phải vội vàng.
Sau khi xác định được khả năng quan sát của Darmil, cũng đoán được cậu ta sắp hành động, Kull liền lấy ra một con dao, ném thẳng tới mục tiêu. Cú ném của cậu không nhắm cụ thể vị trí nào cả, chỉ muốn xem xem đối thủ của mình sẽ phản ứng như thế nào.
Bắt lấy. Darmil bắt lấy con dao, với bộ dáng có phần hời hợt. Trước tình cảnh ấy, Kull bị hoảng hồn, bước lệch một bước, suýt nữa thì ngã nhào.
Kull thật muốn chửi. Cậu cũng đã chửi ầm lên trong đầu mình rồi. Cậu biết rõ Darmil có năng lực chiến đấu vô cùng cao, lại không ngờ cao đến mức độ ấy.
Nhưng rồi tràng chửi thầm của Kull lập tức im bặt khi cậu trông thấy Darmil xoay con dao trong tay, bất ngờ nhấc lên. Đó là động tác ném dao.
Kull không chút do dự, liền kích hoạt kỹ năng chủ đạo của mình. Cùng lúc đó, con dao được ném tới, phóng nhanh như là một viên đạn, sượt qua sát bên cổ của cậu.
Kull hít sâu một hơi, lòng nặng trĩu. Vừa nãy chỉ cần chậm một chút, cậu đã là một người chết. Mà nói tới thì, nếu đổi cậu thành một kẻ khác, không có được kỹ năng ‘Lĩnh vực’, hẳn là trận đấu đã kết thúc luôn rồi.
“Turan liệu có thể đối phó được với cậu ta sao?” Kull nghĩ thầm, lắc nhẹ đầu. Cậu không rõ vì lý do gì mà Darmil một hai phải xem Turan là đối thủ, còn là mục tiêu để phấn đấu, nhưng chắc chắn là đội trưởng tài năng của cậu cũng khó mà đánh lại được cậu ta.
Khả năng chiến đấu của Darmil nằm ở một tầng thứ hoàn toàn khác, vượt xa tưởng tượng của bất kì ai. Nói cậu ta là một con quái vật, đó là còn nói giảm, nói tránh. Hơn cả, bây giờ cậu ta chỉ mới có Thần cấp 5 mà thôi, khó mà hình dung được sau này cậu ta sẽ trở thành thứ gì.
“Chịu thua?” Kull chợt nghĩ. Cậu biết rõ bản thân đã không có khả năng thắng được một đối thủ như Darmil rồi. Nếu bối cảnh thay đổi một chút, cậu còn có tí hi vọng, nhưng tiếc là không.
Rất nhanh, Kull lựa chọn tiếp tục chiến đấu. Cậu không thể dừng lại bây giờ, bất chấp có thắng được hay không. Cậu khác với đám du hành giả chẳng dám để cường độ đồng bộ cảm giác lên 100%, cậu nhất định phải cố hết mình, tránh khi gặp tình huống thực tế lòng lại sinh ra hoảng sợ.
Kull mở trừng mắt, nhìn chằm chằm vào Darmil. Khoảng cách giữa hai người hiện tại chỉ có chưa đầy hai mươi mét. Đối với du hành giả, mà cụ thể ở đây là cậu và Darmil, thì bất kì ai cũng có thể rút ngắn khoảng cách mà tấn công đối phương trong phòng không tới một giây.
Với kỹ năng ‘Lĩnh vực’, Kull có thể khiến sự tồn tại của bản thân trở nên nhạt nhòa. Kỹ năng này cũng giúp cậu có sự nhanh nhẹn và phản xạ được tăng thêm, còn dễ dàng hơn đọc hiểu hành động đối phương, từ đó lập tức tìm ra cách ứng phó.
Hơn cả, hiện tại đang là đêm, tầm nhìn rất bị hạn chế. Nếu Darmil không có bất kì kỹ năng hỗ trợ dò xét nào, chắc chắn không thể phát hiện được Kull.
Tuy vậy, Kull mơ hồ có cảm giác rằng mình không nên tiếp cận Darmil. Mà thực tế thì dẫu có thành công tiếp cận mà không bị phát hiện, đâm trúng cậu ta vài phát cũng chẳng giúp ích được gì. Cậu đã từng chính mắt trông thấy một Darmil bị thương do quá khích mà nhảy vào một đám quái, sau đó đã tàn sát toàn bộ chúng như thế nào. Cậu ta lúc ấy còn nguy hiểm hơn cả khi không bị thương, gấp nhiều lần.
Nghĩ rồi, Kull thử di chuyển sang một bên, tránh khỏi tầm mắt của Darmil rồi giơ tay ném tới một con dao.
Trúng. Con dao cứ thế bay thẳng tới rồi cắm vào một bên vai của Darmil. Chuyện trông hệt như một giấc mộng vậy, khiến Kull không khỏi nheo mắt một hồi.
Darmil bị trúng dao liền quay phắt người, nhăn mặt, lộ chút hốt hoảng. Cậu ta cảnh giác nhìn quanh một hồi, lại không có vẻ gì là phát hiện ra Kull.
“Có khi nào…”
Kull chợt nghĩ tới khả năng chiến thắng của mình. Cậu không có nhiều hi vọng, nhưng vẫn đáng để thử. Nhất là khi bây giờ, thế chủ động của trận đấu đang nằm trong tay cậu.
Một lần nữa, Kull tìm lấy một góc khuất, lại giữ khoảng cách an toàn, ném tới một con dao.
Trúng. Tình huống không có gì thay đổi, lại làm Kull ngạc nhiên vô cùng. Cậu đây chẳng lẽ là tìm ra điểm yếu của Darmil rồi.
Tuy nhiên, rất nhanh Kull nhận ra bản thân đã sai. Darmil sau khi trúng đòn, quay phắt người với vẻ mặt hung dữ, liền dậm chân nhảy tới hướng đã ném ra con dao găm mà nện búa xuống. Cú nện mặc dù không có đánh trúng Kull, nhưng vẫn tạo xung chấn mạnh mẽ khiến cậu bị mất thăng bằng, lồng ngực đau nhói, suýt nữa kêu thé lên.
Ấy vậy mà còn chưa có kết thúc. Darmil không biết bằng cách nào bỗng nhiên nhìn về phía Kull, đưa búa ra sau, xoay người quật ngang hướng thẳng tới cậu.
Kull hoảng hốt, lại lập tức kích hoạt kỹ năng ‘Tránh né’. Đáng tiếc là hiệu quả không đủ, cậu vẫn để một bên hông trúng cú quật, toác ra một vết lớn, máu từ đó đổ ra.
Kull cắn răng, xoay người, cố tránh khỏi tầm đánh của Darmil. Được một hồi, cậu mới nhận ra là cậu ta không có đuổi theo mà chỉ đứng yên tại chỗ, nhìn chăm chăm về phía cậu.
– Còn tiếp tục sao?
Hơi vênh mặt lên, Darmil hỏi với vẻ khiêu khích. Điều bất ngờ là giọng nói của cậu ta lại gần giống với giọng ngoài hiện thực, khiến Kull không khỏi một hồi lo lắng rằng có khi nào giọng của chính mình cũng như thế.
Lẩm bẩm vài tiếng xác nhận xong, Kull mới đáp:
– Sao lại không? Trận đấu vẫn còn chưa ngả ngũ.
Vết máu là đang tố cáo vị trí của Kull nên cậu cũng chẳng có lý do gì mà giữ im lặng. Lại nói, cậu thật muốn cùng Darmil giao tiếp một hồi.
Darmil bật cười, vẻ sảng khoái. Rồi cậu ta bảo:
– Tốt. Trị thương đi. Sau đó thì thẳng thắn đánh một trận. Đừng có giở trò đánh lén nữa.
Kull đầu tiên là trợn mắt ngạc nhiên, sau đó thì cất một tiếng thở dài. Đây thật sự là rất giống với người đồng đội của cậu, cũng không biết cậu ta đã chịu thiệt nhiều như thế nào với cái tính ấy.
Thế nhưng, Kull là không định chấp nhận ý tốt của Darmil. Cái nhìn của cậu về trận đấu là phải thực tế và dành hết tâm sức vào, chứ không phải đi nhận lấy sự thương hại của đối thủ. Nếu cần trị thương, thì cậu cũng phải dựa vào chính bản lĩnh của mình.
– Không cần. Đấu tiếp đi.
Tất nhiên, Kull cũng không có ý định loại bỏ kỹ năng ‘Lĩnh vực’ mà để lộ bản thân hoàn toàn. Cậu có lẽ sẽ bớt dùng mấy trò thăm dò như vừa nãy, thế đã coi như là xem trọng đối thủ rồi.
– Hừ… Sao phải thế chứ…
Darmil gắt, vẻ khó chịu, nhưng rồi cũng nhanh chóng tập trung tinh thần sẵn sàng quật tiếp vài búa vào kẻ địch. Trông là thế, Kull vẫn nhận ra cậu ta đang cho mình chút thời gian, ít nhất đủ để dùng một bình thuốc hồi phục.
Nhưng Kull chỉ vội băng kín vết thương, tránh để vết máu làm lộ bản thân, xong thì lập tức di chuyển. Cậu lần này là nhắm tới việc tiếp cận và đâm dao vào chỗ hiểm của Darmil. Mấu chốt của trận đấu giờ chính là liệu cậu có thể thuận lợi tránh được đòn phản công của cậu ta, từ đó gây thêm nhiều sát thương hướng tới kết quả mà mình mong muốn.
Cú đâm đầu tiên, Kull thành công, gây ra một vết đâm bên hông Darmil khá sâu. Cậu không dám nhằm vào các vị trí hiểm yếu khác, vì rõ ràng là cậu ta đã đề phòng. Cậu có thành công đâm trúng thì vẫn sẽ nhận lấy một búa mà tử vong.
Dù vậy, cú đâm bên hông vẫn là không tránh thoát được phản ứng của một đối thủ khó nhằn như Darmil. Cậu ta không dùng búa mà lấy cánh tay còn lại choàng tới, nửa như muốn đánh ngã, nửa lại như muốn tóm kẻ địch.
Còn may, Kull kịp áp sát người xuống tránh né. Cậu lúc này có thể thừa thế ném tới một con dao, vừa khiến đối phương mất phương hướng, vừa chọc tức cậu ta. Nhưng cậu quyết định không làm thế.
Điều đáng xấu hổ là, Kull không phải vì tôn trọng đối thủ, mà là cậu sợ làm Darmil nổi giận. Kỹ năng chủ đạo của Darmil là ‘Cuồng nộ’, chọc giận cậu ta chính là đi tìm chết.
Quấy rối, khiến cậu ta phân tâm, có thể. Nhưng không bao giờ nên là chọc giận.
Lại nói, nếu bây giờ Darmil mà dùng hết khả năng của mình nện thẳng một búa xuống đất thì thật khó mà xác định được chuyện kinh khủng gì sẽ xảy ra. Có thể sàn nhà sẽ bị hủy diệt và sụp đổ, cũng có thể chính Kull là thứ sẽ bị hủy diệt và sụp đổ.
Ma xui quỷ khiến thế nào, Kull vừa nghĩ đến xong lại liền trông thấy Darmil đứng lấy hai tay cầm búa nâng lên cao. Bộ dáng đó, chính là muốn nện xuống sàn.
“Cái-”
Kull chỉ kịp nghĩ như vậy, chiếc búa đã là được nện tới. Một tiếng nổ ầm vang lên, theo ngay sau đó là xung chấn đập thẳng vào ngực cậu, cũng làm vết thương vừa nãy của cậu vỡ ra, đổ máu liên tục.
Nhưng giờ Kull hoàn toàn không có thời gian để ý tới vết thương cũ, cố gắng xoay người muốn bỏ chạy, lại phát hiện bản thân không còn cử động được nữa. Cả người cậu cứng đờ, không đau đớn cũng không mệt mỏi gì, nhưng thay vào đó lại chính là cảm giác cơ thể bị xé toạc thành tửng mảnh.
“Thất bại.”
Đoạn thông tin ấy bất chợt hiện lên trong tâm trí Kull. Cậu bất ngờ là có, nhưng rất nhanh chấp nhận sự thật, chỉ đành cất một tiếng thở dài ngao ngán.
Trận đấu giả lập đầu tiên của cậu, lại là thua thảm hại như thế.
Tác giả :
[email protected]