Vạn Vật Quy Nhất, Tu Đạo Thành Thần
Chương 22: Cửu Âm Thân Thể
“Xì, một trận đấu nhàm chán.” An Lạc ở phía xa bĩu môi, kết quả này với ai đó có thể rất bất ngờ nhưng riêng với nàng thì hoàn toàn không, thậm chí nàng còn cảm thấy Tiêu Quân quá mức nhàm chán khi đi nhận lời một trận đấu vô nghĩa thế này.
Là một người có cảnh giới cao hơn Địa Võ Cảnh rất nhiều, lại thường xuyên đấu tập với Tiêu Quân, nàng chưa hẳn đã biết giới hạn của chàng nằm ở đâu, nhưng chắc chắn một Địa Võ Cảnh cấp hai hoàn toàn không thể là đối thủ của chàng, nhất là một Linh Võ Cảnh cấp năm cưỡng ép thành Địa Võ Cảnh cấp hai.
“Ha ha ha, quả là một trấn đấu thú vị.” Đúng lúc này giữa không trung vang vọng lên một tiếng cười nói lớn, do âm thanh quá mức to lớn, không thể định hình được nơi nó phát ra, rõ ràng nó đến từ một cường giả nội công thâm hậu.
Một thân hình xuất hiện trước mặt Tiêu Quân, là một người đàn ông trung niên thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, Tiêu Quân nhíu mày hỏi: “Ngươi là ai?”
Nam nhân trung niên mỉm cười, không trả lời câu hỏi của chàng, mở miệng nói: “Quả thật khiến ta phải mở rộng tầm mắt rồi, một Linh Võ Cảnh cấp ba lại có thể nghiền nát một Địa Võ Cảnh cấp hai, mặc dù hơi thất lễ, nhưng ta có thể hỏi công tử đây dùng loại công pháp gì không?”
Nhìn thấy khuôn mặt nam nhân trung niên, bất kể là Hứa Kinh Lôi đang ở trên võ đài, hay Tiêu Lâm đang ở nơi xa, cùng vô số võ giả đang chứng kiến, ai nấy đều giật mình, thậm chí có người còn run rẩy.
Tiêu Quân đương nhiên cũng nhận ra không khí xung quanh rất lạ, hầu hết đến từ những võ giả có thực lực, còn những võ giả trẻ biểu hiện như thường, có vẻ cũng như chàng, không biết nam nhâm trung niên này là ai, chàng không nhanh không chậm nói: “Công pháp của một người đều là bí mật lớn nhất, sao ta có thể trả lời ngươi được?”
Nam nhân trung niên giữ nguyên ý cười, chắp tay sau lưng, ôn tồn nói: “Công tử nói phải, là ta đã quá đường đột rồi.”
Tiêu Lâm đang hơi run rẩy, bỗng nhảy vọt lên võ đài, hơi khom lưng, chắp tay nói: “Vãn bối Tiêu Lâm, bái kiến Lâm Ma Tôn.”
“Ồ, không phải là Tiêu huynh đệ đây sao, khách khí, khách khí rồi.” Nam nhân trung niên vẫn chắp tay sau lưng, giọng điệu ôn hòa nói.
Tiêu Lâm vẫn chắp tay, giọng nói có phần e dè: “Nhi tử của vãn bối tuổi tác còn trẻ, chưa được chứng kiến uy phong của tiền bối, đã có phần thất lễ, mong tiền bối đừng trách.”
Nam nhân trung niên đáp: “Lâm huynh đệ nói gì vậy, Tiêu công tử tuổi trẻ khí thịnh, có phần cao ngạo cũng là điểm tốt, Lâm huynh đệ không cần phải như thế, ta cũng không có ý trách cậu ấy.”
Lâm Ma Tôn? Đây là tên hắn ta sao? Hay là một biệt hiệu nào đó?
Quan trọng hơn là thái độ của cha, cha là đường chủ của Tiêu Gia, địa vị rất lớn, đừng nói Đại Cự Thành, dù là toàn bộ Chí Tôn Quốc cũng có thể đi ngang, người này là ai lại có thể khiến cha cung kính như vậy?
Tiêu Lâm lục lại trí nhớ, Long Hải Đại Lục có tổng cộng bảy quốc gia, tuy Chí Tôn Quốc không phải đứng đầu trong số đó, nhưng so với quốc gia đứng đầu cũng không kém quá nhiều, nhất là trên lãnh thổ của mình, dù là Hoàng gia quốc gia khác tới cũng không cần làm tới mức độ này.
Trừ khi…
Thất đại thế lực, chỉ có người của thất đại thế lực mới có thể làm cha cung kính như vậy, hơn nữa còn phải là một người có địa vị cực cao, từ từ đã… Ma Tôn… không lẽ…
Địa Ngục Ma Cung!
Một trong bảy Ma Tôn, chỉ đứng dưới Ma Chủ Địa Ngục Ma Cung, đỉnh cấp cường giả của Long Hải Đại Lục, là người mà Quốc vương một quốc gia nhìn thấy cũng phải e sợ, ông ta làm gì ở đây?
Tiêu Lâm kéo tay Tiêu Quân nghiêm khắc nói: “Quân Nhi, con mau lại đây tạ lỗi với Lâm Ma Tôn đi.”
Tạ lỗi? Ta làm gì sai sao…
y da, đúng là có thực lực thật tốt, dù ở bất cứ đâu cũng không ngoại lệ.
Tiêu Quân liền khom lưng, chắp tay hướng về phía nam nhân trung niên, thấp giọng nói: “Vãn bối bái kiến Lâm tiền bối, vừa rồi vãn bối mạo phạm, mong tiền bối đừng trách.”
Nam nhân trung niên khoát tay: “Tiêu công tử tuổi trẻ tài cao làm bản tôn mở rộng tầm mắt, lần này ta có việc mới tới Chí Tôn Quốc, không ngờ có thể gặp được người thú vị như ngươi, ngươi… có hứng thú làm đệ tử của ta không?”
Tiêu Lâm giật mình kinh ngạc, những võ giả biết nam nhiên trung niên ở quảng trường Thời Đại cũng ngơ ngác không nói lên lời.
Ma Tôn muốn nhận Tiêu Quân làm đệ tử?
Ma Tôn nói chung có rất nhiều thuộc hạ, nhưng đệ tử thì lại không nhiều, làm đệ tử Ma Tôn không chỉ là vinh dự của bản thân, còn có thể khiến gia tộc, thậm chí quốc gia được thơm lây.
Tiêu Quân cười khẩy trong lòng, nhận chàng làm đệ tử hay muốn làm đệ tử của chàng?
Rõ ràng lão cáo già này thấy hứng thú với công pháp của chàng, muốn tiếp cận chàng e cũng chẳng có mục đích gì tốt, còn về việc thật tâm muốn bồi dưỡng chàng ư, chàng cũng không phải môn đồ của Địa Ngục Ma Cung, lão cáo già sao có thể thật tâm bồi dưỡng chàng được.
Kiếp trước, kẻ thù của chàng so với lão cáo già chỉ có mạnh hơn, dù sao Thương Long Đại Lục mặt bằng sức mạnh so với Long Hải Đại Lục hơn rất xa, thế nên đỉnh cấp cường giả của hai bên cũng có chênh lệch rất lớn. Vậy nên chàng cũng không gì phải phải sợ hãi lão cáo già, nhưng dù sao bây giờ cũng chưa phải thời điểm gây phiền phức, vì vậy chàng liền nói: “Vãn bối có tài đức gì để có thể trở thành đệ tử của tiền bối.”
Nam nhân trung niên cười: “Trong số những người bản tôn gặp qua, tuổi trẻ mà có tu vi hơn ngươi nhiều không đếm xuể, thế nhưng có thể vượt gần một đại cảnh giới nghiền ép đối thủ thì lại chẳng có mấy người, cho đến giờ thì những người đó đều trở thành những nhân vật kiệt xuất, ngươi nói xem ngươi có tài không?”
Tiêu Quân nói: “Cảm ơn ý tốt của tiền bối, nhưng chỉ còn mấy ngày nữa thôi là đến ngày đại hôn của vãn bối, ngay sau đó là đại hội gia tộc, thật sự lúc này vãn bối không thể theo tiền bối về cung được.”
Nam nhân trung niên đáp: “Không thành vấn đề, trước ngươi bái ta làm sư, ta cho ngươi một tháng để giải quyết những chuyện cá nhân và gia tộc, sau đó theo ta về cung cũng không muộn.”
Tiêu Quân híp mắt, xem ra lão cáo già này không đạt được mục đích thì không thôi, nếu là trước đây, hẳn là chàng không ngại trở mặt, nhưng hiện giờ, vẫn còn có cha mẹ, người thân cần chàng bảo vệ, chàng liền nói: “Vậy cung kính không bằng tuân lệnh, nếu tiền bối đã không chê, vậy vãn bối xin được phép trèo cao, nhận tiền bối làm sư phụ.”
“Ha ha ha.” Nam nhân trung niên cười một tiếng, biểu hiện rất hài lòng: “Tốt, rất tốt, trước mắt cứ quyết như vậy, ta cho ngươi một tháng thời gian chuẩn bị, một tháng sau ta sẽ đến Tiêu Gia, lúc đó hai người chúng ta sẽ làm lễ bái sư, sau đó ngươi theo ta về Địa Ngục Ma Cung.”
Trận đấu kết thúc bằng sự xuất hiện nam nhân trung niên, giám võ giả sau đó cũng nhảy lên võ đài, tuyên bố: “Trận đấu này Tiêu Quân đã dành chiến thắng, theo như ước định trước đó, Linh Chi Ngàn Năm và Vạn Lý Du Vân sẽ thuộc về Tiêu Quân.”
Tiêu Quân vui vẻ thu về chiến lợi phẩm, liếc mắt nhìn Hứa Kinh Lôi mặt mũi đã âm trầm đến chảy ra nước, hắn đón nhận ánh mắt của chàng, giận không thể phát, phất tay một cái liền rời khỏi, người của Hứa Gia cũng lục tục theo sau.
…
Tiêu Quân chân trước vừa về nhà, chân sau cha mẹ chàng đã xuất hiện, cha chàng tâm tình phức tạp nhìn con trai, một lúc lâu mới nói: “Quân Nhi, mọi chuyện xảy ra là thế nào, con có thể nói rõ cho hai chúng ta biết được không?”
Tiêu Quân đương nhiên biết cha chàng nói về cái gì, tất nhiên là về đan dược, về tiền tài và còn cả về… võ công của chàng, nhưng hiện tại chưa phải là lúc lộ ra, chàng nói: “Cha, chuyện này trước mắt con chưa thể nói rõ, cha có thể cho rằng con gặp được một kỳ ngộ lớn.”
Cha chàng nghe vậy liền rơi vào trầm mặc, sau đó muốn nói lại thôi, mãi mới lên tiếng: “Con cảm thấy Lâm Chí Vĩnh là người thế nào?”
Lâm Chí Vĩnh là tên của nam nhân trung niên được gọi là Lâm Ma Tôn xuất hiện trên võ đài.
“Một con cáo già.” Tiêu Quân nhanh chóng đáp lại.
Hai vợ chồng Tiêu Lâm ngạc nhiên, họ không ngờ chỉ mới tiếp xúc không lâu, chàng đã có thể đưa ra đánh giá giống y như họ, cha chàng nói: “Con nhận định không sai, hơn nữa Địa Ngục Ma Cung là một trong tam đại tà môn, cũng là một trong thất đại thế lực, bọn chúng tuy không phải thứ tốt đẹp gì nhưng thực lực quá mức cường đại, đừng nói Tiêu Gia chúng ta, dù là Chí Tôn Quốc cũng không thể chống lại, chuyến này con đi theo hắn phải mười phần cẩn thận, nhất là đừng làm gì khiến hắn phật ý.”
Tiêu Quân: “...” Nhận một lời thách đấu nhỏ, không ngờ lại mang đến rắc rối lớn như vậy.
Nhưng việc quan trọng trước mắt cũng không phải chuyện này, chàng cố gắng lần cuối: “Thưa cha mẹ, con có một yêu cầu, mong cha mẹ nhận lời.”
Nhìn biểu hiện của chàng, không cần nói cũng biết chàng cầu xin gì, Tiêu Lâm nghiêm mặt: “Chuyện gì chúng ta cũng có thể đồng ý với con, riêng việc từ bỏ hôn ước với Vân Uyên là không được.”
Tiêu Quân giận không thể phát, lớn tiếng hỏi: “Tại sao?”
Tiêu Lâm không trả lời chàng mà hỏi ngược lại: “Con cho rằng tại sao chúng ta nhất định kiên quyết khiến con cưới Vân Uyên?”
“Con không biết.”
Tiêu Lâm thở dài một tiếng, tạo ra một kết giới nhỏ phong kín căn phòng, tránh để lời nói tiếp theo lọt ra ngoài: “Có lẽ con cho rằng chúng ta là nhìn trúng tài nguyên tu luyện của cô ấy phải không? Cưới cô ấy quả thật khiến con có thêm rất nhiều tài nguyên tu luyện, nhưng đó chưa bao giờ là nguyên nhân chính, thật ra…”
Nói đến đây, cha chàng ngưng trọng: “Cô ấy có Cửu m Thân Thể, đó mới là nguyên nhân chủ yếu.”
Cửu m Thân Thể? Tiêu Quân hơi ngây ra vì ngạc nhiên, đó chẳng phải là một trong tam đại thần thể sao? Long Hải Đại Lục có mặt bằng thấp hơn so với Thương Long Đại Lục rất nhiều, thế nào lại có thể xuất hiện Cửu m Thân Thể?
Phải biết, dù có là Thương Long Đại Lục, cường giả vô số, tam đại thần thể cũng chỉ xuất hiện lác đác không có mấy, Cửu m Thần Thể càng làm chàng có ấn tượng sâu sắc hơn cả, vì Tuyết Nhi chính là mang trong mình sức mạnh đó.
Định thần lại, Tiêu Quân liền nghi vấn: “Lý Vân Uyên thật sự mang Cửu m Thân Thể sao? Nếu chuyện này là thật, không phải thất đại thế lực sẽ đến Chí Tôn Quốc tranh nhau cô ấy sao, làm thế nào còn có thể gả đến Tiêu Gia ta?”
“Chuyện này kể ra rất dài.” Tiêu Lâm tìm một chiếc ghế ngồi xuống, xa xăm nhớ lại, ông kể: “Năm đó, ta và Lý Mạo Tài huynh đệ có chút giao tình, mẹ con và một người thiếp của hắn mang thai cùng lúc, chúng ta liền ước định nếu hai đứa trẻ sinh ra khác giới thì sẽ định ra hôn ước, cuối cùng mẹ con sinh ra con, còn thiếp của Lý Mạo Tài sinh ra Vân Uyên, đó chẳng là khởi nguồn hôn ước của con.”
Ông dừng một chút rồi kể tiếp: “Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như cơ thể của Vân Uyên không lạ thường, từ nhỏ cơ thể của nó đã luôn rất yếu ớt, thường xuyên cảm lạnh nằm liệt giường, đi khám nhiều nơi cũng chỉ nhận được kết quả là trong cơ thể con bé có một nguồn năng lượng nào đó quá lớn vượt quá khả năng chịu đựng. Lúc đó Lý Mạo Tài cũng không biết rõ chuyện gì liền nhờ ta giúp đỡ, mà ngay cả bản thân ta cũng không biết rõ nguyên nhân, đành dùng Liên Tuyệt Phong Ấn của Tiêu Gia chúng ta phong ấn sức mạnh đó lại. Nhưng Lý Mạo Tài không phải kẻ ngốc, sau nhiều năm tìm hiểu, cuối cùng ông ta cũng biết Vân Uyên mang trong mình Cửu m Thân Thể, liền đến tìm ta yêu cầu ta cởi bỏ phong ấn, ta nói với ông ta, khi nào hai đứa thành thân sẽ lập tức cởi bỏ phong ấn, ông ta liền trở mặt, rõ ràng khi biết Vân Uyên có thần thể, ông ta muốn dựa vào con bé leo lên vị trí cao hơn. Và đó chính là bi kịch, Liên Tuyệt Phong Ấn chỉ có thể giải trừ bởi chính người thực hiện, nếu cưỡng ép giải trừ, vật bị phong ấn rất có thể bị ảnh hưởng, ở đây chính là Cửu m Thân Thể của Vân Uyên. Sau cùng, thân thể Vân Uyên càng ngày càng biến chuyển theo chiều hướng xấu, ông ta mới chịu dừng lại, nhưng đã quá muộn, Cửu m Thân Thể đã bị hủy hoại không thể phục hồi như ban đầu.”
Tiêu Lâm tiếc hận: “Thật đáng tiếc, sau cùng không muốn mất cả chì lẫn chài, ông ta giấu nhẹm việc Vân Uyên mang Cửu m Thân Thể, mà Cửu m Thân Thể vốn cũng đã bị phong ấn thành ra việc này đúng thật là được giấu kín như bưng. Dù sao thì có gả cho Tiêu Gia, Vân Uyên vẫn là con gái ông ta, còn nếu cố chấp gả con bé cho người khác cũng chỉ có thể có hai con đường, một là Cửu m Thân Thể sẽ bị hủy hoàn toàn theo phong ấn, hai là Cửu m Thân Thể sẽ mãi mãi bị phong ấn không thể lộ ra ánh sáng.”