Vạn Thú Triều Hoàng
Chương 46: Lần Lượt Đánh Bại
"Tiếp tục!"Cảm thấy mục tiêu thứ nhất bị mình đạp nát quá dễ dàng, Chân Tiểu Tiểu múa may dao phay hét to, nụ cười trên mặt tràn đầy sự hả hê đắc ý, phảng phất trời cao đang từng bước tới gần dưới chân mình."Lại nữa lại nữa, xem ngươi khoe khoang kìa." Chỉ có thời điểm nhìn Chân Tiểu Tiểu, ánh mắt lạnh băng của Tử Hoàn mới có thể chứa ý cười nhè nhẹ.Viên đan đỏ vừa rồi, phẩm chất Tam nứt, nếu lại kém chút nữa, sẽ vỡ đan.
Tính khí nông nổi này của Tiểu Tiểu, về sau nhất định phải sửa, nếu không tiên đồ đi không xa.Ngay khi Tử Hoàn tính toán cho tương lai sau này của Chân Tiểu Tiểu, Tương Khiêm đã cầm đến nguyên liệu cần thiết để luyện chế viên đan dược thứ hai.Nhìn Chân tiểu sư muội quen thuộc giơ cao dao phay chặt dược liệu trên bàn một lần nữa, biểu tình của các đệ tử Dược Các đã từ xem thường biến thành nghiêm túc, ngay cả hô hấp cũng trở nên chậm rãi hơn!"Đao pháp dao thái rau chém dược này, ta muốn học!""Thế gian muôn vàn đan pháp, nói không chừng đao nghệ của Chân sư muội, chính là được cao thủ dân gian truyền lại! Nhìn kỹ xem, có vẻ đơn giản, nhưng tựa hồ lộ ra một cỗ khí phách khó tả.""Này! Các ngươi.
.
.
.
.
Các ngươi có vẻ mặt gì vậy? Nàng rõ ràng là một đầu bếp thấp hèn, các ngươi cũng không nên bị nàng lừa gạt?" Cảm giác mình đang dần dần bị cô lập, biểu tình Việt Hồng Quang càng ngày càng vặn vẹo."Thô kệch đến cực điểm, quả thực không thể so sánh với một ngón tay của Hoàn Hoàn nhà ta! Nàng nếu có thể luyện ra bốn viên đan dược, thì chúng ta nhét đầu vào đũng quần!" Hiện tại chỉ còn hai đan đồ của Liên Sơn Phái cùng chung mối thù với Việt Hồng Quang.Lục Chỉ Nhi lại không phát hiện, hắn mới vừa mở miệng, Tử Hoàn nâng gót sen, bước hai bước sang bên cạnh.Từ khi tới xem lễ đến giờ, Tử Hoàn đã đi ra mấy chục thước, sắp đứng trong đội ngũ các đệ tử Thất Diệp Cốc, hiển nhiên muốn thoát khỏi mấy thứ ồn ào này.Bạch bạch bạch bạch!Trên quảng trường Dược Các, tiếng dao phay băm chặt không dứt bên tai.Quá trình luyện viên Nhị Đan rõ ràng thuận lợi hơn nhiều so với Nhất Đan, rất nhanh một viên đan Nhị nứt nhảy ra khỏi dược đỉnh." Nhị Đan chỉ thường thôi, cường giả đạp thiên Chân Tiểu Tiểu, dễ dàng nhẫm nát.
.
.
.
.
."Chân Tiểu Tiểu híp mắt, hai má hiện lên má lúm đồng tiền sâu hút.Thời gian một nén hương qua đi, một viên Tam Đan xuất hiện trước mắt thế nhân, ngoài ra, trước mặt Tiểu Chúc Chúc đói đến hai mắt xanh lè, cũng có thêm một đỉnh cháo đậu.Nhất tâm nhị dụng, trong tình huống đồng thời khống chế hai đỉnh, cháo đậu thơm ngào ngạt, phẩm chất của viên đan dược thứ ba, lại là Vô hà!"Hình dáng đan mượt mà như bọc mật, hương khuếch tán trăm mét, không nồng không gắt, vừa đúng!" Hai mắt Lạc Nhĩ lập loè, khó nén sự tán thưởng trên mặt.Dược tra, Toái đan, Tam nứt, Nhị nứt, Nhất nứt, Vô hà, Hoàn mỹ, Hàm quang, Ngũ sắc.
Đây là phẩm chất đan dược từ cấp thấp đến truyền kỳ mà toàn bộ các đan theo đuổi cả đời.Dưới tình huống độ khó của Thất Phàm Đan gia tăng, đan dược Chân Tiểu Tiểu luyện ra có phẩm chất không giảm lại tăng, chỉ có thể nói rõ, trước đây nàng quả thực chưa từng tiếp xúc đan đạo, nhưng năng lực nhanh chóng nâng cao qua ba lò đan, chứng minh ngộ tính của nàng trên đan đạo, nhất định không tầm thường!Trong mắt Tử Hoàn tràn đầy ý cười, quỷ dị chính là, đối mặt với cục diện viên đan thứ tư sắp hoàn thành, Cao Bất Ly vẫn rất bình tĩnh, trên mặt còn nở nụ cười âm trầm."Tam Đan chỉ là chuyện vặt, cường giả đạp thiên Chân Tiểu Tiểu, dễ dàng nhẫm nát.
.
.
"Rung đùi đắc ý, Chân Tiểu Tiểu lại gọi Tương Khiêm lấy ra nguyên liệu của viên Tứ Đan cuối cùng.Tuy rằng, vẻ mặt nàng lúc này trong mắt Tử Hoàn là khoe khoang, nhưng vào mắt các đệ tử Thất Diệp Cốc đã bị khuất phục sâu sắc dưới đan pháp dao thái rau thì.
.
.Rõ ràng chính là cao thâm khó đoán nha!"Bội phục bội phục! Tại hạ nhận lỗi vì lời nói lúc trước!""Quả thật là con cưng của trời, chẳng những có Chân linh căn hệ hoả kinh người, trên đan đạo cũng có tiền đồ vô lượng!".