Vân Phượng Công Chúa
Chương 1: Đêm kích tình(18+)
- Công Chúa, đã sắp đến giờ thị tẩm, để nô tì giúp người thay y phục, có lẽ Đại Vương đã sắp đến rồi - Ý Lan lên tiếng kéo Vân Phượng về với hiện tại.
-Ngươi nói xem, Đại Vương có thích ta không, hậu cung ba nghìn giai lệ, liệu ta có thể lọt vào mắt xanh của người không? - Vân Phượng khẽ thở dài, dung nhan kiều diễm vì nỗi sầu muộn mà càng thêm lay động.
-Công chúa...
-Được rồi, đem y phục tới đây.
-Vâng, nô tỳ đã chuẩn bị xong cả rồi
-Còn nữa... Đem cho ta cả...
-Xuân dược??
-Đem tới đây
-Vâng!
Xuân dược...
Vân Phượng nàng là công chúa của Bắc Mạc,giờ phải dùng đến xuân dược để đi câu dẫn nam nhân.
Phụ vương,người thật sự nhẫn tâm đem con gái đi đến một đất nước xa xôi để làm con tin,còn bắt con phải làm công cụ ấm giường cho Đại Vương của Linh Đô Quốc.
Xem ra Bắc Mạc đã thực sự chẳng thể cứu vãn!
Vân Phượng nén tiếng thở dài.Nàng nhìn gương mặt mình trong gương đồng.Đôi mắt phong tình ngời sáng,chiếc mũi thon nhỏ xinh xắn,đôi môi đỏ mọng mềm mịn như cánh hoa hồng.
Nàng có làn da trắng mịn như tuyết,ngọc ngà mềm mại,bóng loáng như làn da em bé,cặp đùi thon dài,bờ ngực ngạo nghễ,trắng muốt,nhũ tiêm hồng nhuận mê người,vòng eo thon thả linh hoạt khiến cho nam nhân như đến phát điên
-Công Chúa,mau đi tắm thôi - Ý Lan khẽ gọi
Vân Phượng cởi từng lớp áo ra,cơ thể hoàn mỹ ngọc ngà dần hiện ra đầy mê luyến.Nàng khẽ mân mê bầu ngực tròn đầy trắng muốt của bản thân,nhũ hoa càng vì thế mà đỏ ửng đầy kích tình.
Nàng là một tuyệt sắc giai nhân!
Vân Phượng thả mình trong làn nước,cơ thể mịn màng được những cánh hoa vỗ về ôm ấp.Làn nước khẽ phản chiếu dung nhan kiều diễm của nàng,người con gái đang độ xuân xanh đẹp nõn nà mềm mại.Bầu ngực nóng dưới làn nước đỏ hồng lay động lòng người.
Cảnh tượng tuyệt đẹp ẩn hiện dưới làn hơi mờ ảo,phong tình mê luyến đến tột đỉnh.
-Nàng là Vân Phượng? - Bỗng một giọng nói nam nhân trầm thấp phát ra từ đằng sau khiến cho Vân Phượng bừng tỉnh,theo bản năng lùi về phía sau,đôi bàn tay búp măng nõn nà cố che đi cơ thể tuyệt mỹ đang ẩn hiện dưới làn nước.
-Là ta... - Dưới làn sương mờ ảo,hình bóng nam nhân hiện lên đầy thu hút.Đôi mắt lạnh lùng cương nghị nhuốm vẻ phong trần,hai tròng mắt sâu thẳm mang nét phong tình vô hạn,kinh diễm vô cùng.
Nàng nhìn đau đáu vào đôi mắt ấy,tựa như tiền duyên đến khoảnh khắc tương phùng,một ánh mắt sắc lạnh kinh động lòng người nhưng ẩn sâu trong đó là vẻ ấm áp phong tình khó diễn tả thành lời.
-Là ta,Đại Vương của Linh Đô Quốc.Sao,làm nàng sợ rồi ư?
Vân Phượng khẽ mỉm cười,nụ cười diễm mỹ tuyệt luân
-Là thiếp thất thố,xin Đại Vương tha tội.
-Đưa tay cho ta - Giọng nói trầm ấm lại vang lên giữa làn khói hư ảo.Vân Phượng khôi phục lại vẻ điềm tĩnh,đưa đôi bàn tay ngọc nắm lấy đôi bàn tay của hình bóng nam nhân ấy.
Lòng bàn tay hắn thô ráp,cứng cáp đầy những vết chai sần của đao kiếm.Hắn khẽ mân mê đôi bàn tay mềm mại,rồi bất ngờ kéo nàng lại gần,vòng tay qua eo nhỏ ôm chặt nàng vào trong lòng.Động tác nhanh nhẹn dứt khoát không chút thừa thãi.
-A!- Vân Phượng vì bất ngờ mà khẽ kêu lên.
Đại Vương của Linh Đô Quốc!
Đại Vương đã một tay chinh chiến sa trường diệt gọn ghẽ Tứ Đại Bình Quốc để giờ đây đang nắm quyền sinh sát cả thiên hạ.
Đại Vương đã đưa Linh Đô Quốc từ một quốc gia nhỏ bé yếu ớt lên thành Quốc gia hùng thịnh mạnh mẽ nhất bây giờ.
Đại Vương đã đẩy Bắc Mạc vào con đường nguy khốn!
Nàng đang ở trong lòng hắn,vị Đại Vương đã khiến cho cả thiên hạ phải kính phục và nể sợ vì sự tàn nhẫn và quyết đoán.
-Nàng năm nay bao nhiêu tuổi?
-Qua ngày mai là thiếp tròn mười bảy- Vân Phượng nhẹ nhàng trả lời.
-Mai là sinh thần của nàng?
-Vâng!
Hắn thoáng mỉm cười,cơ thể rắn rỏi cường tráng đang ôm lấy nàng bỗng chốc nóng rực,Vân Phượng dường như cảm nhận được cỗ lửa nóng rực bên dưới đang dần cương cứng.
-Nàng biết ta năm nay bao nhiêu tuổi không?
-Thần thiếp không chắc.
-Ba mươi hai,là độ tuổi...
-Sung mãn nhất của nam nhân?- Vân Phượng mỉm cười tiếp lời,mâu quang của chàng vì thế mà càng thâm đen và sắc lạnh.
-Tốt,nữ nhân thông minh!
Đại Vương bế Vân Phượng ra khỏi bồn tắm,nàng giờ đang trần trụi mềm nhũn trong vòng tay của hắn,tựa như một con mèo nhỏ.Cơ thể kiều diễm không che đậy được hắn đặt trên giường lớn,đôi bàn tay thô ráp đã không thể nhịn nổi mà lần lục vuốt ve từng đường nét,từng thớ thịt trên người nàng.Bộ ngực trắng nõn dựng thẳng đầy ngạo nghễ,nhũ hoa hồng rực mê người,không ngừng run rẩy trước mặt hắn.
-Đừng sợ...
-Thiếp không sợ-Đôi mắt lúng liếng phong tình nhìn thẳng vào mắt hắn,khiến cho cỗ dục hỏa trong người hắn như bừng cháy.
Hắn nhìn cặp vú đầy đặn trắng nõn đến đục ngầu cả hai con mắt,đôi bàn tay thô ráp tham lam cầm nắm,chà bóp,xoa nắn đầu vú hồng.Chợt hắn ngậm chặt đầu vú rồi cắn mạnh khiến cho Vân Phượng thở hắt ra,rên rỉ một tiếng đầy yêu kiều.
-Đại Vương...đừng...-Vân Phượng hô hấp hỗn loạn,một dòng nước ấm từ trong khe nhỏ rỉ ra khiến mặt nàng đỏ ửng.
-Nàng đẹp mê người!Đêm nay hầu hạ Bổn Vương,...
Lời vừa nói ra đôi bàn tay thô ráp đã bóp nát vú nàng,từng chút mạnh mẽ nhào nặn cặp vú trắng nõn giờ đã đỏ au,sưng tấy.
-Đại Vương,...đau...aaaa....
Tiếng rên rỉ khêu gợi của nàng khiến hắn như không thể khống chế nổi,chút ý thức cuối cùng đã mất hết,đôi bàn tay mò mẫm xuống dưới cửa huyệt đã ướt đẫm của nàng,giờ đã thành một mảnh ướt đẫm.Hắn đem cặp đùi mềm mại bóng mịn của nàng mở rộng ra,đóa hoa hồng nộn nhất thời hiện ra trước mắt,vật nhỏ mê người đang tiết ra dâm thủy,ngọc lộ ướt át,ngân quang bóng loáng.
Hắn nhanh chóng tháo đai lưng,đem nam căn sớm đã sưng huyết ra trong tầm mắt Vân Phượng.Cự vật vì động tình mà gân xanh nổi lên,một giọt ngọc dịch đọng trên quy đầu,nam căn khổng lồ đen bóng đã sưng tấy,hắn gầm nhẹ một tiếng rồi cắm thật sâu vào tiểu huyệt ướt át của nàng
-Aaa...Đại Vương...Cầu người...
Tiểu khẩu huyệt nhỏ chỉ bằng đầu ngón tay bị dương vật to lớn sừng sững cấp nhồi,Vân Phượng đau đớn run rẩy,hai cặp vú bóng loáng đung đưa khiến cho nam căn càng thêm sưng phồng.
-Chết tiệt,quá nhỏ...-Gương mặt hắn đã nhễ nhại mồ hôi,thắt lưng từng bước ép chặt để đẩy nam căn vào trong lỗ u huyệt của nàng.Quy đầu mở ra hai cánh hoa hồng nhuận ướt át,mật dịch chảy ra ướt đẫm nhưng cũng không đủ để côn thịt cắm sâu vào.
-Đại Vương...mau rút ra...thần thiếp...đau quá... -Vân Phượng hơi thở đứt quãng liên tục rên rỉ cầu xin,u huyệt chật hẹp liên tục bị cấp nhồi khiến nàng đau đớn cực độ
-Ngoan,mở rộng ra để bổn vương đi vào,đừng dùng sức,thả lỏng...
Đại Vương hít dài một hơi rồi đem côn thịt nhấn thật mạnh vào trong hoa huyệt,đồng thời đem mông nàng nâng lên thật cao,một đường xuyên thẳng hoa kính ướt át.
-Aaaaa....cầu người..... -Vân Phượng đau đến tê dại,hoa huyệt chật hẹp khổ sở co bóp côn thịt đã sưng huyết,nàng còn có thể cảm nhận được từng đường gân xanh đang chà xát đầy thô bạo vào thành tử cung chật hẹp.
Hắn bắt đầu đong đưa cao thấp thắt lưng,một tay chế ngự eo nhỏ của nàng theo nhịp tiết tấu,một tay đang chà nắn bầu vú bóng nhẫy ướt át của nàng,Vân Phượng lâm vào kích tình chỉ biết càng ưỡn cao bầu vú nõn nà về phía bàn tay tham lam của hắn,cái mông cũng tự giác đong đưa theo luật hành của côn thịt.Mật dịch chảy ra từ hoa huyệt phủ một màn ướt đẫm trên dương vật đã nằm một phần ba trong hoa huyệt của nàng.
Tốc độ thắt lưng ngày càng nhanh,hoa huyệt mềm mượt như nhung ép chặt lấy côn thịt đang bành trướng càn quấy trong hoa huyệt.
-Thích không?-Hắn nỉ non hỏi nhẹ,thỏa mãn chiêm ngưỡng vẻ đẹp lâm vào kích tình mê hồn của Vân Phượng.Hắn điên cuồng ra vào trong tiểu huyệt khiến cho cả người nàng cũng vì thế mà run rẩy,mồ hôi bóng mịn chạy dọc từ cần cổ mịn màng xuống đến bầu ngực tròn trịa sưng tấy,một màn kiêu diễm tuyệt vời!
-Thích...Đại Vương... -Nàng rên rỉ theo từng cái nhấp mình của long căn,cơ thể vì tình dục mà đỏ ửng mê người
Bỗng tiểu huyệt co rút một màn,hắn biết nàng sắp lâm vào cao trào tuyệt mỹ,thấp giọng nhất rống đem tinh dịch nóng bỏng phun vào tử cung của Vân Phượng.Tử cung nhỏ hẹp vì bị bắn quá nhiều không thể nạp vào hết khiến cho những dòng tinh dịch đục ngầu cũng thuận theo đùi non mà từ từ chảy xuống.
Tiếng hét thất thanh của người con gái hòa cùng tiếng gầm như mãnh hổ của hắn đã tạo thành một màn kích tình tuyệt diệu.Vân Phượng ngất đi trong cao trào cuối cùng.
-Ngươi nói xem, Đại Vương có thích ta không, hậu cung ba nghìn giai lệ, liệu ta có thể lọt vào mắt xanh của người không? - Vân Phượng khẽ thở dài, dung nhan kiều diễm vì nỗi sầu muộn mà càng thêm lay động.
-Công chúa...
-Được rồi, đem y phục tới đây.
-Vâng, nô tỳ đã chuẩn bị xong cả rồi
-Còn nữa... Đem cho ta cả...
-Xuân dược??
-Đem tới đây
-Vâng!
Xuân dược...
Vân Phượng nàng là công chúa của Bắc Mạc,giờ phải dùng đến xuân dược để đi câu dẫn nam nhân.
Phụ vương,người thật sự nhẫn tâm đem con gái đi đến một đất nước xa xôi để làm con tin,còn bắt con phải làm công cụ ấm giường cho Đại Vương của Linh Đô Quốc.
Xem ra Bắc Mạc đã thực sự chẳng thể cứu vãn!
Vân Phượng nén tiếng thở dài.Nàng nhìn gương mặt mình trong gương đồng.Đôi mắt phong tình ngời sáng,chiếc mũi thon nhỏ xinh xắn,đôi môi đỏ mọng mềm mịn như cánh hoa hồng.
Nàng có làn da trắng mịn như tuyết,ngọc ngà mềm mại,bóng loáng như làn da em bé,cặp đùi thon dài,bờ ngực ngạo nghễ,trắng muốt,nhũ tiêm hồng nhuận mê người,vòng eo thon thả linh hoạt khiến cho nam nhân như đến phát điên
-Công Chúa,mau đi tắm thôi - Ý Lan khẽ gọi
Vân Phượng cởi từng lớp áo ra,cơ thể hoàn mỹ ngọc ngà dần hiện ra đầy mê luyến.Nàng khẽ mân mê bầu ngực tròn đầy trắng muốt của bản thân,nhũ hoa càng vì thế mà đỏ ửng đầy kích tình.
Nàng là một tuyệt sắc giai nhân!
Vân Phượng thả mình trong làn nước,cơ thể mịn màng được những cánh hoa vỗ về ôm ấp.Làn nước khẽ phản chiếu dung nhan kiều diễm của nàng,người con gái đang độ xuân xanh đẹp nõn nà mềm mại.Bầu ngực nóng dưới làn nước đỏ hồng lay động lòng người.
Cảnh tượng tuyệt đẹp ẩn hiện dưới làn hơi mờ ảo,phong tình mê luyến đến tột đỉnh.
-Nàng là Vân Phượng? - Bỗng một giọng nói nam nhân trầm thấp phát ra từ đằng sau khiến cho Vân Phượng bừng tỉnh,theo bản năng lùi về phía sau,đôi bàn tay búp măng nõn nà cố che đi cơ thể tuyệt mỹ đang ẩn hiện dưới làn nước.
-Là ta... - Dưới làn sương mờ ảo,hình bóng nam nhân hiện lên đầy thu hút.Đôi mắt lạnh lùng cương nghị nhuốm vẻ phong trần,hai tròng mắt sâu thẳm mang nét phong tình vô hạn,kinh diễm vô cùng.
Nàng nhìn đau đáu vào đôi mắt ấy,tựa như tiền duyên đến khoảnh khắc tương phùng,một ánh mắt sắc lạnh kinh động lòng người nhưng ẩn sâu trong đó là vẻ ấm áp phong tình khó diễn tả thành lời.
-Là ta,Đại Vương của Linh Đô Quốc.Sao,làm nàng sợ rồi ư?
Vân Phượng khẽ mỉm cười,nụ cười diễm mỹ tuyệt luân
-Là thiếp thất thố,xin Đại Vương tha tội.
-Đưa tay cho ta - Giọng nói trầm ấm lại vang lên giữa làn khói hư ảo.Vân Phượng khôi phục lại vẻ điềm tĩnh,đưa đôi bàn tay ngọc nắm lấy đôi bàn tay của hình bóng nam nhân ấy.
Lòng bàn tay hắn thô ráp,cứng cáp đầy những vết chai sần của đao kiếm.Hắn khẽ mân mê đôi bàn tay mềm mại,rồi bất ngờ kéo nàng lại gần,vòng tay qua eo nhỏ ôm chặt nàng vào trong lòng.Động tác nhanh nhẹn dứt khoát không chút thừa thãi.
-A!- Vân Phượng vì bất ngờ mà khẽ kêu lên.
Đại Vương của Linh Đô Quốc!
Đại Vương đã một tay chinh chiến sa trường diệt gọn ghẽ Tứ Đại Bình Quốc để giờ đây đang nắm quyền sinh sát cả thiên hạ.
Đại Vương đã đưa Linh Đô Quốc từ một quốc gia nhỏ bé yếu ớt lên thành Quốc gia hùng thịnh mạnh mẽ nhất bây giờ.
Đại Vương đã đẩy Bắc Mạc vào con đường nguy khốn!
Nàng đang ở trong lòng hắn,vị Đại Vương đã khiến cho cả thiên hạ phải kính phục và nể sợ vì sự tàn nhẫn và quyết đoán.
-Nàng năm nay bao nhiêu tuổi?
-Qua ngày mai là thiếp tròn mười bảy- Vân Phượng nhẹ nhàng trả lời.
-Mai là sinh thần của nàng?
-Vâng!
Hắn thoáng mỉm cười,cơ thể rắn rỏi cường tráng đang ôm lấy nàng bỗng chốc nóng rực,Vân Phượng dường như cảm nhận được cỗ lửa nóng rực bên dưới đang dần cương cứng.
-Nàng biết ta năm nay bao nhiêu tuổi không?
-Thần thiếp không chắc.
-Ba mươi hai,là độ tuổi...
-Sung mãn nhất của nam nhân?- Vân Phượng mỉm cười tiếp lời,mâu quang của chàng vì thế mà càng thâm đen và sắc lạnh.
-Tốt,nữ nhân thông minh!
Đại Vương bế Vân Phượng ra khỏi bồn tắm,nàng giờ đang trần trụi mềm nhũn trong vòng tay của hắn,tựa như một con mèo nhỏ.Cơ thể kiều diễm không che đậy được hắn đặt trên giường lớn,đôi bàn tay thô ráp đã không thể nhịn nổi mà lần lục vuốt ve từng đường nét,từng thớ thịt trên người nàng.Bộ ngực trắng nõn dựng thẳng đầy ngạo nghễ,nhũ hoa hồng rực mê người,không ngừng run rẩy trước mặt hắn.
-Đừng sợ...
-Thiếp không sợ-Đôi mắt lúng liếng phong tình nhìn thẳng vào mắt hắn,khiến cho cỗ dục hỏa trong người hắn như bừng cháy.
Hắn nhìn cặp vú đầy đặn trắng nõn đến đục ngầu cả hai con mắt,đôi bàn tay thô ráp tham lam cầm nắm,chà bóp,xoa nắn đầu vú hồng.Chợt hắn ngậm chặt đầu vú rồi cắn mạnh khiến cho Vân Phượng thở hắt ra,rên rỉ một tiếng đầy yêu kiều.
-Đại Vương...đừng...-Vân Phượng hô hấp hỗn loạn,một dòng nước ấm từ trong khe nhỏ rỉ ra khiến mặt nàng đỏ ửng.
-Nàng đẹp mê người!Đêm nay hầu hạ Bổn Vương,...
Lời vừa nói ra đôi bàn tay thô ráp đã bóp nát vú nàng,từng chút mạnh mẽ nhào nặn cặp vú trắng nõn giờ đã đỏ au,sưng tấy.
-Đại Vương,...đau...aaaa....
Tiếng rên rỉ khêu gợi của nàng khiến hắn như không thể khống chế nổi,chút ý thức cuối cùng đã mất hết,đôi bàn tay mò mẫm xuống dưới cửa huyệt đã ướt đẫm của nàng,giờ đã thành một mảnh ướt đẫm.Hắn đem cặp đùi mềm mại bóng mịn của nàng mở rộng ra,đóa hoa hồng nộn nhất thời hiện ra trước mắt,vật nhỏ mê người đang tiết ra dâm thủy,ngọc lộ ướt át,ngân quang bóng loáng.
Hắn nhanh chóng tháo đai lưng,đem nam căn sớm đã sưng huyết ra trong tầm mắt Vân Phượng.Cự vật vì động tình mà gân xanh nổi lên,một giọt ngọc dịch đọng trên quy đầu,nam căn khổng lồ đen bóng đã sưng tấy,hắn gầm nhẹ một tiếng rồi cắm thật sâu vào tiểu huyệt ướt át của nàng
-Aaa...Đại Vương...Cầu người...
Tiểu khẩu huyệt nhỏ chỉ bằng đầu ngón tay bị dương vật to lớn sừng sững cấp nhồi,Vân Phượng đau đớn run rẩy,hai cặp vú bóng loáng đung đưa khiến cho nam căn càng thêm sưng phồng.
-Chết tiệt,quá nhỏ...-Gương mặt hắn đã nhễ nhại mồ hôi,thắt lưng từng bước ép chặt để đẩy nam căn vào trong lỗ u huyệt của nàng.Quy đầu mở ra hai cánh hoa hồng nhuận ướt át,mật dịch chảy ra ướt đẫm nhưng cũng không đủ để côn thịt cắm sâu vào.
-Đại Vương...mau rút ra...thần thiếp...đau quá... -Vân Phượng hơi thở đứt quãng liên tục rên rỉ cầu xin,u huyệt chật hẹp liên tục bị cấp nhồi khiến nàng đau đớn cực độ
-Ngoan,mở rộng ra để bổn vương đi vào,đừng dùng sức,thả lỏng...
Đại Vương hít dài một hơi rồi đem côn thịt nhấn thật mạnh vào trong hoa huyệt,đồng thời đem mông nàng nâng lên thật cao,một đường xuyên thẳng hoa kính ướt át.
-Aaaaa....cầu người..... -Vân Phượng đau đến tê dại,hoa huyệt chật hẹp khổ sở co bóp côn thịt đã sưng huyết,nàng còn có thể cảm nhận được từng đường gân xanh đang chà xát đầy thô bạo vào thành tử cung chật hẹp.
Hắn bắt đầu đong đưa cao thấp thắt lưng,một tay chế ngự eo nhỏ của nàng theo nhịp tiết tấu,một tay đang chà nắn bầu vú bóng nhẫy ướt át của nàng,Vân Phượng lâm vào kích tình chỉ biết càng ưỡn cao bầu vú nõn nà về phía bàn tay tham lam của hắn,cái mông cũng tự giác đong đưa theo luật hành của côn thịt.Mật dịch chảy ra từ hoa huyệt phủ một màn ướt đẫm trên dương vật đã nằm một phần ba trong hoa huyệt của nàng.
Tốc độ thắt lưng ngày càng nhanh,hoa huyệt mềm mượt như nhung ép chặt lấy côn thịt đang bành trướng càn quấy trong hoa huyệt.
-Thích không?-Hắn nỉ non hỏi nhẹ,thỏa mãn chiêm ngưỡng vẻ đẹp lâm vào kích tình mê hồn của Vân Phượng.Hắn điên cuồng ra vào trong tiểu huyệt khiến cho cả người nàng cũng vì thế mà run rẩy,mồ hôi bóng mịn chạy dọc từ cần cổ mịn màng xuống đến bầu ngực tròn trịa sưng tấy,một màn kiêu diễm tuyệt vời!
-Thích...Đại Vương... -Nàng rên rỉ theo từng cái nhấp mình của long căn,cơ thể vì tình dục mà đỏ ửng mê người
Bỗng tiểu huyệt co rút một màn,hắn biết nàng sắp lâm vào cao trào tuyệt mỹ,thấp giọng nhất rống đem tinh dịch nóng bỏng phun vào tử cung của Vân Phượng.Tử cung nhỏ hẹp vì bị bắn quá nhiều không thể nạp vào hết khiến cho những dòng tinh dịch đục ngầu cũng thuận theo đùi non mà từ từ chảy xuống.
Tiếng hét thất thanh của người con gái hòa cùng tiếng gầm như mãnh hổ của hắn đã tạo thành một màn kích tình tuyệt diệu.Vân Phượng ngất đi trong cao trào cuối cùng.
Tác giả :
Alice Trương