Vạn Cổ Chi Vương
Chương 42: Thời khắc cuối cùng!
- Lực lượng thật là đáng sợ...
Trong lòng đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên đang xem cuộc chiến rung động.
Không nghĩ tới, La Thiên lại có thể bộc phát ra chiến lực như thế, có thể chính diện đối đầu cùng với Đường Uy.
Oanh Phanh!
Kình phong cực nóng và lạnh lẽo xoáy lên cao vài thước, quét ngang bốn phương.
Ở trong bụi bặm có hai đạo thân ảnh, đồng thời đẩy lui ra ngoài.
Oa!
Một tên thiếu niên tuấn nhã mặc áo bào xanh đứng trong đó sắc mặt trắng bệch, miệng nhổ ra một búng máu, chính là La Thiên.
- Khà khà! Không hổ là Tiểu Hầu gia, vũ kỹ Linh giai quả thực là mạnh mẽ.
- Tên dân đen này, trúng một chiêu đã bị thất bại!
Đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên, nhếch miệng cười to, dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm vào La Thiên.
Nhưng mà, mấy người này lại không thấy được trên mặt Đường Uy hiện lên vẻ kinh ngạc, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.
- Không hổ là Khai Mạch lục trọng đỉnh phong, vũ kỹ chưởng pháp Linh cấp quả thực có lực bộc phát rất là mạnh mẽ.
La Thiên lau vết máu ở khóe miệng, trong mắt có chiến ý chợt lóe lên.
Tu vi của Đường Uy cao hơn hắn hai trọng, lại tu luyện Nộ Vân chưởng, đây là vũ kỹ có tiếng về lực bộc phát.
Ở trong thử thách, La Thiên cũng không dám thúc giục Thần mạch đến cực hạn.
- Tiểu Hầu gia, sau này tiếp tục chiến tiếp.
La Thiên thi triển Du Thân bộ cấp viên mãn, thân thể ưu nhã linh động nhẹ nhàng nhảy đi.
- Tên dân đen này...
Ánh mắt Đường Uy trở nên âm trầm, hai tay để sau lưng, nhìn chằm chằm vào bóng lưng rời đi của La Thiên.
Không người nào phát hiện ra, trên bàn tay đặt ở phía sau lưng của Đường Uy có một cái miệng vết thương rất lớn, nhìn rất là ghê rợn.
Đây chính là thương thế do Ngưng Tinh Kiếm chỉ tạo thành, lực xuyên thấu của nó rất đáng sợ, từ tình huống vết thương là có thể thấy được.
Không chỉ như thế, trên cánh tay của Đường Uy còn có một tầng sương lạnh, máu không thể lưu thông được.
- Tiểu Hầu gia, tên dân đen kia chiến bại rồi chạy trốn, mọi người cùng nhau đuổi giết hắn đi.
Vẻ mặt đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên phấn khích không thôi, không thể chờ đợi được nữa mà muốn đi báo thù.
Đương nhiên.
Dùng tốc độ của bọn hắn thì không thể nào đuổi theo La Thiên được.
Nhưng mà, Đường Uy vẫn đứng ở đây, vẻ mặt thay đổi liên tục, cũng không có ý định truy kích.
- Tiểu Hầu gia, vì sao chúng ta không đuổi giết tiểu tử kia?
Ngũ Xuyên có chút nghi ngờ nói.
- Hừ! Lần thử thách này, cướp lấy vị trí thứ nhất mới là quan trọng nhất.
- Một tên dân đen, trước tiên cứ cho hắn một chút giáo huấn, đợi tiến vào Thánh phủ, ta sẽ chỉnh đốn hắn sau.
Đường Uy hừ lạnh một tiếng, trong đáy mắt hiện lên vẻ tàn độc.
Đám thủ hạ của hắn nhìn nhau, tất cả đều cảm thấy kỳ quái, đây dường như không phải là phong cách hành sự của Đường Uy.
- Các ngươi tự chữa thương trước, sau đó theo bản Hầu gia đi săn giết Vụ ảnh Võ giả.
Đường Uy phân phó bọn họ.
Hắn tự mình đi về phía xa, lặng lẽ đắp Kim Sang Dược lên trên bàn tay.
- Đáng chết thật! Vũ kỹ chỉ pháp của tiểu tử kia cũng là Linh cấp!
Đường Uy thầm mắng.
Trong lòng của hắn rất là căm hận, mình lại bị một Võ giả Khai Mạch tứ trọng bình dân làm bị thương, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, sao hắn còn mặt mũi tồn tại trên đời này nữa?
Về phần đuổi giết La Thiên? Đường Uy không nắm chắc được bao nhiêu phần.
Cảnh giới vũ kỹ Linh cấp của La Thiên còn thắng hắn nửa giai, thậm chí lực xuyên thấu của kiếm chỉ còn có thể uy hiếp được hắn.
Lại thêm thân pháp của đối phương cũng rất cao siêu, ở trong hoàn cảnh như vậy cũng đã chiếm ưu thế địa lợi.
...
Bên kia.
Sau khi La Thiên lui lại, hắn tìm một địa phương để nghỉ ngơi và hồi phục, đồng thời cũng điều dưỡng thương thế một chút.
Bởi vì có Thần mạch cho nên tố chất thân thể của hắn rất mạnh, năng lực tự lành của thương thế gấp vài lần người thường.
- Ta đã hoàn toàn đắc tội với tên Tiểu Hầu gia này rồi, hơn nữa người này chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ trả thù.
Sắc mặt La Thiên có chút âm trầm.
Hắn và Đường Uy vốn không thù không oán.
Cũng bởi vì La Thiên cự tuyệt lời mời chào, không chịu làm tiểu đệ của hắn, làm hắn cảm thấy mất mặt, từ đó trong lòng người kia mới ghi hận.
Trước đây, sáu người Tề Hồng và Ngũ Xuyên vây công hắn, nhất định là chuyện do Đường Uy xúi dục.
Đổi lại là Khai Mạch tứ trọng bình thường thì đã sớm bị đùa tới chết rồi!
Lần này Đường Uy lỡ tay, tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ, ngày sau nhất định sẽ ngóc đầu trở lại trả thù hắn.
- Đã như vậy thì đừng trách ta phá hỏng chuyện tốt của bọn ngươi.
Trong mắt La Thiên hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Trong lòng của hắn đã vẽ ra một kế hoạch.
Không phải Đường Uy ngươi muốn lấy vị trí thứ nhất sao?
Có La Thiên ta ở đây, ngươi đừng hòng mơ thành công!
Đúng lúc này, một tiếng nói có lực lượng vang vọng ở trong sơn cốc.
- Thử thách của Thánh phủ chỉ còn thời gian nửa nén nhang nữa thôi!
Tiếng nói này làm cho vẻ mặt của một hai trăm thiếu niên còn lại trong sơn cốc trở nên gấp gáp.
Bởi vì, thử thách của Thánh phủ lần này chỉ tuyển một trăm người đứng đầu mà thôi.
Cùng lúc đó, trong lòng ba đại thiên tài mạnh nhất là Nam Cung Ngọc, Đường Uy, Vân Tú công chúa cũng xiết chặt lại.
Đối với ba vị thiên tài như bọn họ mà nói, chuyện thông qua thử thách không hề có chút áp lực nào cả.
Nhưng tranh đoạt vị trí thứ nhất mang ý nghĩa trọng đại.
Trước đây, người đứng đầu thử thách đều được Thánh phủ coi trọng và bồi dưỡng, gần như tất cả mọi người đều có thể đột phá tới Linh Hải cảnh, trở thành cao thủ một phương.
Nghe được tiếng nói này, tâm tình của Đường Uy rất là sa sút!
Bởi rằng chuyện của La Thiên đã làm hắn chậm trễ chút thời gian, số lượng ấn ký đạt được đã kém hơn Nam Cung Ngọc và Vân Tú quận chúa.
- Hừ! Đều là do đám phế vật các ngươi! Ngay cả một tên dân đen cũng không đối phó được, làm tốn thời gian của bản Hầu gia. Nếu như lần khảo hạch này bản Hầu gia không lấy được vị trí thứ nhất, ta sẽ bắt các ngươi hỏi tội!
Đường Uy quát mấy tên thủ hạ của mình.
Toàn bộ đội ngũ của Đường Uy đều cảm thấy gấp rút, bắt đầu toàn lực săn giết Vụ ảnh Võ giả.
Bọn hắn không phát hiện ra được, ở phía sau bọn hắn có một đạo thân ảnh mặc áo bào xanh, mượn mây mù yểm hộ, đang lặng lẽ đi theo ở phía sau lưng bọn họ.
Thiếu niên này, đương nhiên là La Thiên.
Số lượng ấn ký mà La Thiên thu được đủ để đứng vào trước năm, căn bản không lo tới việc không vào được trop một trăm.
Nhiệm vụ của hắn bây giờ chính là ngăn cản Đường Uy đạt được vị trí thứ nhất.
Dùng gia thế và thiên phú của Đường Uy, nếu như là đạt được vị trí thứ nhất trong thử thách thì sẽ được Thánh phủ bồi dưỡng trọng điểm, sẽ mang tới cho La Thiên phiền toái rất lớn.
- Tiểu Hầu gia! Vừa rồi có người nhìn thấy Nam Cung Ngọc, hắn đã gom góp được bảy mươi chín cái ấn ký.
Lúc này, một gã thủ hạ của hắn chạy tới nói.
Nghe vậy, các thủ hạ còn lại không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Nam Cung Ngọc này quá là khủng bố, bảy mươi chín cái ấn ký, như vậy phải đi giết bao nhiêu Vụ ảnh Võ giả cơ chứ?
Ở dưới sự hỗ trợ của bọn họ, Đường Uy cũng chỉ thu được sáu mươi lăm cái ấn ký mà thôi.
Hiện giờ thời gian chấm dứt thử thách không còn nhiều nữa.
Cứ theo số lượng chênh lệch này mà suy tính, đến khi thử thách chấm dứt, Đường Uy rất khó để đuổi kịp tốc độ của Nam Cung Ngọc.
Chẳng lẽ, người đứng thứ nhất thử thách lần này chính là Nam Cung Ngọc sao?
- Đều là do đám phế vật các ngươi làm hỏng chuyện lớn của bản Hầu gia!
Sắc mặt Đường Uy có chút tối tăm phiền muộn, lửa giận bắn ra, mắng đám thủ hạ của mình như máu chó xối đầu.
- Hầu gia, ta có một đề nghị, có thể đạt được một lượng lớn ấn ký trong thời gian ngắn, thậm chí còn đoạt được vị trí thứ nhất!
Tề Hồng đột nhiên mở miệng nói.
- Còn không mau nói!
Lông mày Đường Uy nhíu lại.
- Lúc trước, chúng ta gặp phải một Vụ ảnh Võ giả có tu vi Khai mạch thất trọng, nếu có thể đánh chết được hắn thì thành tích của Tiểu Hầu gia có thể vượt qua được Nam Cung Ngọc trong nháy mắt!
- Chỉ là, Vụ ảnh Võ giả Khai mạch thất trọng quá mạnh mẽ! Chúng ta không phải là đối thủ của hắn.
Tề Hồng nói.
Dựa theo quy luật của Tứ phương huyễn vân trận, đánh chết Vụ ảnh Võ giả Khai Mạch tứ trọng thì sẽ đạt được một đạo ấn ký.
Đánh chết Khai mạch ngũ trọng thì sẽ đạt được ba cái ấn ký.
Đánh chết Khai Mạch lục trọng, đạt được chín cái ấn ký.
Mỗi khi cao hơn một cảnh giới thì số lượng tăng lên sẽ là gấp ba!
Như vậy, đánh chết Vụ ảnh Võ giả Khai mạch thất trọng thì sẽ là bao nhiêu chứ?
Nếu không có gì ngoài ý muốn thì sẽ là hai mươi bảy cái ấn ký đó trời!
- Vụ ảnh Võ giả Khai mạch thất trọng?
Hai mắt của Đường Uy không khỏi sáng ngời.
Thử thách của Thánh phủ chuẩn bị kết thúc, chuyện tranh đoạt vị trí thứ nhất đối với hắn là tình thế bắt buộc!
Nếu có thể đánh chết Vụ ảnh Võ giả Khai mạch thất trọng, trong nháy mắt hắn sẽ thu hai mươi bảy cái ấn ký, khi đó vị trí thứ nhất chắc chắn là của hắn.
Trên thực tế.
Trong ba đại thiên tài, bất kỳ người nào có thể thu hoạch được hai mươi bảy cái ấn ký cũng có thể yên ổn đứng ở vị trí thứ nhất.
Trong lòng đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên đang xem cuộc chiến rung động.
Không nghĩ tới, La Thiên lại có thể bộc phát ra chiến lực như thế, có thể chính diện đối đầu cùng với Đường Uy.
Oanh Phanh!
Kình phong cực nóng và lạnh lẽo xoáy lên cao vài thước, quét ngang bốn phương.
Ở trong bụi bặm có hai đạo thân ảnh, đồng thời đẩy lui ra ngoài.
Oa!
Một tên thiếu niên tuấn nhã mặc áo bào xanh đứng trong đó sắc mặt trắng bệch, miệng nhổ ra một búng máu, chính là La Thiên.
- Khà khà! Không hổ là Tiểu Hầu gia, vũ kỹ Linh giai quả thực là mạnh mẽ.
- Tên dân đen này, trúng một chiêu đã bị thất bại!
Đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên, nhếch miệng cười to, dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm vào La Thiên.
Nhưng mà, mấy người này lại không thấy được trên mặt Đường Uy hiện lên vẻ kinh ngạc, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.
- Không hổ là Khai Mạch lục trọng đỉnh phong, vũ kỹ chưởng pháp Linh cấp quả thực có lực bộc phát rất là mạnh mẽ.
La Thiên lau vết máu ở khóe miệng, trong mắt có chiến ý chợt lóe lên.
Tu vi của Đường Uy cao hơn hắn hai trọng, lại tu luyện Nộ Vân chưởng, đây là vũ kỹ có tiếng về lực bộc phát.
Ở trong thử thách, La Thiên cũng không dám thúc giục Thần mạch đến cực hạn.
- Tiểu Hầu gia, sau này tiếp tục chiến tiếp.
La Thiên thi triển Du Thân bộ cấp viên mãn, thân thể ưu nhã linh động nhẹ nhàng nhảy đi.
- Tên dân đen này...
Ánh mắt Đường Uy trở nên âm trầm, hai tay để sau lưng, nhìn chằm chằm vào bóng lưng rời đi của La Thiên.
Không người nào phát hiện ra, trên bàn tay đặt ở phía sau lưng của Đường Uy có một cái miệng vết thương rất lớn, nhìn rất là ghê rợn.
Đây chính là thương thế do Ngưng Tinh Kiếm chỉ tạo thành, lực xuyên thấu của nó rất đáng sợ, từ tình huống vết thương là có thể thấy được.
Không chỉ như thế, trên cánh tay của Đường Uy còn có một tầng sương lạnh, máu không thể lưu thông được.
- Tiểu Hầu gia, tên dân đen kia chiến bại rồi chạy trốn, mọi người cùng nhau đuổi giết hắn đi.
Vẻ mặt đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên phấn khích không thôi, không thể chờ đợi được nữa mà muốn đi báo thù.
Đương nhiên.
Dùng tốc độ của bọn hắn thì không thể nào đuổi theo La Thiên được.
Nhưng mà, Đường Uy vẫn đứng ở đây, vẻ mặt thay đổi liên tục, cũng không có ý định truy kích.
- Tiểu Hầu gia, vì sao chúng ta không đuổi giết tiểu tử kia?
Ngũ Xuyên có chút nghi ngờ nói.
- Hừ! Lần thử thách này, cướp lấy vị trí thứ nhất mới là quan trọng nhất.
- Một tên dân đen, trước tiên cứ cho hắn một chút giáo huấn, đợi tiến vào Thánh phủ, ta sẽ chỉnh đốn hắn sau.
Đường Uy hừ lạnh một tiếng, trong đáy mắt hiện lên vẻ tàn độc.
Đám thủ hạ của hắn nhìn nhau, tất cả đều cảm thấy kỳ quái, đây dường như không phải là phong cách hành sự của Đường Uy.
- Các ngươi tự chữa thương trước, sau đó theo bản Hầu gia đi săn giết Vụ ảnh Võ giả.
Đường Uy phân phó bọn họ.
Hắn tự mình đi về phía xa, lặng lẽ đắp Kim Sang Dược lên trên bàn tay.
- Đáng chết thật! Vũ kỹ chỉ pháp của tiểu tử kia cũng là Linh cấp!
Đường Uy thầm mắng.
Trong lòng của hắn rất là căm hận, mình lại bị một Võ giả Khai Mạch tứ trọng bình dân làm bị thương, nếu như chuyện này truyền ra ngoài, sao hắn còn mặt mũi tồn tại trên đời này nữa?
Về phần đuổi giết La Thiên? Đường Uy không nắm chắc được bao nhiêu phần.
Cảnh giới vũ kỹ Linh cấp của La Thiên còn thắng hắn nửa giai, thậm chí lực xuyên thấu của kiếm chỉ còn có thể uy hiếp được hắn.
Lại thêm thân pháp của đối phương cũng rất cao siêu, ở trong hoàn cảnh như vậy cũng đã chiếm ưu thế địa lợi.
...
Bên kia.
Sau khi La Thiên lui lại, hắn tìm một địa phương để nghỉ ngơi và hồi phục, đồng thời cũng điều dưỡng thương thế một chút.
Bởi vì có Thần mạch cho nên tố chất thân thể của hắn rất mạnh, năng lực tự lành của thương thế gấp vài lần người thường.
- Ta đã hoàn toàn đắc tội với tên Tiểu Hầu gia này rồi, hơn nữa người này chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ trả thù.
Sắc mặt La Thiên có chút âm trầm.
Hắn và Đường Uy vốn không thù không oán.
Cũng bởi vì La Thiên cự tuyệt lời mời chào, không chịu làm tiểu đệ của hắn, làm hắn cảm thấy mất mặt, từ đó trong lòng người kia mới ghi hận.
Trước đây, sáu người Tề Hồng và Ngũ Xuyên vây công hắn, nhất định là chuyện do Đường Uy xúi dục.
Đổi lại là Khai Mạch tứ trọng bình thường thì đã sớm bị đùa tới chết rồi!
Lần này Đường Uy lỡ tay, tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ, ngày sau nhất định sẽ ngóc đầu trở lại trả thù hắn.
- Đã như vậy thì đừng trách ta phá hỏng chuyện tốt của bọn ngươi.
Trong mắt La Thiên hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Trong lòng của hắn đã vẽ ra một kế hoạch.
Không phải Đường Uy ngươi muốn lấy vị trí thứ nhất sao?
Có La Thiên ta ở đây, ngươi đừng hòng mơ thành công!
Đúng lúc này, một tiếng nói có lực lượng vang vọng ở trong sơn cốc.
- Thử thách của Thánh phủ chỉ còn thời gian nửa nén nhang nữa thôi!
Tiếng nói này làm cho vẻ mặt của một hai trăm thiếu niên còn lại trong sơn cốc trở nên gấp gáp.
Bởi vì, thử thách của Thánh phủ lần này chỉ tuyển một trăm người đứng đầu mà thôi.
Cùng lúc đó, trong lòng ba đại thiên tài mạnh nhất là Nam Cung Ngọc, Đường Uy, Vân Tú công chúa cũng xiết chặt lại.
Đối với ba vị thiên tài như bọn họ mà nói, chuyện thông qua thử thách không hề có chút áp lực nào cả.
Nhưng tranh đoạt vị trí thứ nhất mang ý nghĩa trọng đại.
Trước đây, người đứng đầu thử thách đều được Thánh phủ coi trọng và bồi dưỡng, gần như tất cả mọi người đều có thể đột phá tới Linh Hải cảnh, trở thành cao thủ một phương.
Nghe được tiếng nói này, tâm tình của Đường Uy rất là sa sút!
Bởi rằng chuyện của La Thiên đã làm hắn chậm trễ chút thời gian, số lượng ấn ký đạt được đã kém hơn Nam Cung Ngọc và Vân Tú quận chúa.
- Hừ! Đều là do đám phế vật các ngươi! Ngay cả một tên dân đen cũng không đối phó được, làm tốn thời gian của bản Hầu gia. Nếu như lần khảo hạch này bản Hầu gia không lấy được vị trí thứ nhất, ta sẽ bắt các ngươi hỏi tội!
Đường Uy quát mấy tên thủ hạ của mình.
Toàn bộ đội ngũ của Đường Uy đều cảm thấy gấp rút, bắt đầu toàn lực săn giết Vụ ảnh Võ giả.
Bọn hắn không phát hiện ra được, ở phía sau bọn hắn có một đạo thân ảnh mặc áo bào xanh, mượn mây mù yểm hộ, đang lặng lẽ đi theo ở phía sau lưng bọn họ.
Thiếu niên này, đương nhiên là La Thiên.
Số lượng ấn ký mà La Thiên thu được đủ để đứng vào trước năm, căn bản không lo tới việc không vào được trop một trăm.
Nhiệm vụ của hắn bây giờ chính là ngăn cản Đường Uy đạt được vị trí thứ nhất.
Dùng gia thế và thiên phú của Đường Uy, nếu như là đạt được vị trí thứ nhất trong thử thách thì sẽ được Thánh phủ bồi dưỡng trọng điểm, sẽ mang tới cho La Thiên phiền toái rất lớn.
- Tiểu Hầu gia! Vừa rồi có người nhìn thấy Nam Cung Ngọc, hắn đã gom góp được bảy mươi chín cái ấn ký.
Lúc này, một gã thủ hạ của hắn chạy tới nói.
Nghe vậy, các thủ hạ còn lại không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
Nam Cung Ngọc này quá là khủng bố, bảy mươi chín cái ấn ký, như vậy phải đi giết bao nhiêu Vụ ảnh Võ giả cơ chứ?
Ở dưới sự hỗ trợ của bọn họ, Đường Uy cũng chỉ thu được sáu mươi lăm cái ấn ký mà thôi.
Hiện giờ thời gian chấm dứt thử thách không còn nhiều nữa.
Cứ theo số lượng chênh lệch này mà suy tính, đến khi thử thách chấm dứt, Đường Uy rất khó để đuổi kịp tốc độ của Nam Cung Ngọc.
Chẳng lẽ, người đứng thứ nhất thử thách lần này chính là Nam Cung Ngọc sao?
- Đều là do đám phế vật các ngươi làm hỏng chuyện lớn của bản Hầu gia!
Sắc mặt Đường Uy có chút tối tăm phiền muộn, lửa giận bắn ra, mắng đám thủ hạ của mình như máu chó xối đầu.
- Hầu gia, ta có một đề nghị, có thể đạt được một lượng lớn ấn ký trong thời gian ngắn, thậm chí còn đoạt được vị trí thứ nhất!
Tề Hồng đột nhiên mở miệng nói.
- Còn không mau nói!
Lông mày Đường Uy nhíu lại.
- Lúc trước, chúng ta gặp phải một Vụ ảnh Võ giả có tu vi Khai mạch thất trọng, nếu có thể đánh chết được hắn thì thành tích của Tiểu Hầu gia có thể vượt qua được Nam Cung Ngọc trong nháy mắt!
- Chỉ là, Vụ ảnh Võ giả Khai mạch thất trọng quá mạnh mẽ! Chúng ta không phải là đối thủ của hắn.
Tề Hồng nói.
Dựa theo quy luật của Tứ phương huyễn vân trận, đánh chết Vụ ảnh Võ giả Khai Mạch tứ trọng thì sẽ đạt được một đạo ấn ký.
Đánh chết Khai mạch ngũ trọng thì sẽ đạt được ba cái ấn ký.
Đánh chết Khai Mạch lục trọng, đạt được chín cái ấn ký.
Mỗi khi cao hơn một cảnh giới thì số lượng tăng lên sẽ là gấp ba!
Như vậy, đánh chết Vụ ảnh Võ giả Khai mạch thất trọng thì sẽ là bao nhiêu chứ?
Nếu không có gì ngoài ý muốn thì sẽ là hai mươi bảy cái ấn ký đó trời!
- Vụ ảnh Võ giả Khai mạch thất trọng?
Hai mắt của Đường Uy không khỏi sáng ngời.
Thử thách của Thánh phủ chuẩn bị kết thúc, chuyện tranh đoạt vị trí thứ nhất đối với hắn là tình thế bắt buộc!
Nếu có thể đánh chết Vụ ảnh Võ giả Khai mạch thất trọng, trong nháy mắt hắn sẽ thu hai mươi bảy cái ấn ký, khi đó vị trí thứ nhất chắc chắn là của hắn.
Trên thực tế.
Trong ba đại thiên tài, bất kỳ người nào có thể thu hoạch được hai mươi bảy cái ấn ký cũng có thể yên ổn đứng ở vị trí thứ nhất.
Tác giả :
Khoái Xan Điếm