Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu
Chương 93: Tập kích bất ngờ trên không
Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Tần Dương thấy Hà Tấn vui vẻ tự nhiên trong lòng cũng như được tưới mật, toàn thân đều cảm thấy lâng lâng.
“Tốn hết bao nhiêu? Tiền sửa chữa ấy.” Hà Tấn đột nhiên hỏi.
Tần Dương: “Không mất tiền.”
“Hả?” Hà Tấn không quá tin tưởng.
Tần Dương: “Chẳng phải đã nói là người quen sao, miễn phí sửa chữa, mời ăn bữa cơm thì ok rồi.”
Hà Tấn vội vàng bày tỏ: “Vậy để tôi mời người ta!”
Tần Dương mắt cũng không chớp mà nhìn thẳng về phía trước, từ chối lần thứ hai: “Không cần đâu, tôi đã mời rồi.”
Hà Tấn: “Vậy… tôi mời cậu ăn bữa đêm nhé?”
Tần Dương bật cười: “Sao phải vội vàng cảm ơn tôi như thế.”
Hà Tấn thầm nhủ, chẳng phải đó là việc nên làm à, nếu không cứ tích lũy từng giọt từng giọt như thế này, thật không biết khi nào mới có thể trả hết nợ nhân tình của Tần Dương nữa… Cậu rất muốn hỏi đối phương, vì cái gì lại đối tốt với mình như vậy, song lại sợ người ta sẽ nói ra cái đáp án mình chẳng thể tiếp lời, cho nên chỉ đành tìm cách đền đáp, không muốn thiếu nợ nhiều hơn.
Tần Dương thấy Hà Tấn cương quyết, cuối cùng gật đầu: “Được rồi, dù sao tôi cũng chưa ăn cơm chiều.”
Hà Tấn giật mình: “Tại sao còn chưa ăn cơm chiều?”
Tần Dương nhìn nhìn cái mũ giáp kia: “Vì giúp cậu sửa đồ mà tôi chạy ngang chạy dọc cả ngày hôm nay.”
Nghe hắn nói như thế, Hà Tấn càng cảm thấy áy náy cùng cảm kích dâng lên trong lòng…
Cuối cùng Tần Dương chọn một quán thịt nướng ở ven đường. Cũng không ngại bẩn, cả hai người liền ngồi xuống ghế xếp(*) trên vỉa hè, gọi một đống xiên nướng và hai cốc bia, vừa ăn vừa nói chuyện. Sau khi ăn xong, Hà Tấn nhanh chóng lấy tiền lương mới lĩnh ở trong túi áo ra, cả ngày hôm qua và hôm nay tổng cộng được ba bốn trăm đồng, nắm chặt ở trong tay ngẩng mặt hỏi chủ quán: “Bao nhiêu tiền, tôi trả.” Vẻ mặt vội vàng, động tác gấp gáp của cậu, giống như sợ bị Tần Dương đoạt mất việc thanh toán vậy.
Đèn xe chớp ẩn chớp hiện mà vụt qua, chiếu lên gương mặt thanh tú của Hà Tấn. Tần Dương hưởng thụ từng giây từng phút khi hai người ở bên nhau, tham lam ngắm nhìn những biểu tình dù là thoáng qua trên mặt cậu, chỉ thấy tình cảm trong lòng mỗi lúc một cuộn trào, so với khi vừa biết người nọ chính là “A Tấn” thì lại càng thêm thích.
Ăn đêm xong, lái xe về nhà đã gần mười một giờ khuya, người nhà Tần Dương đều đi ngủ hết, hai người bọn họ cũng không tán gẫu gì thêm.
Hà Tấn nhẹ tay nhẹ chân trở lại phòng dành cho khách, nhanh chóng rửa mặt rồi vội vã nằm lên giường, đội mũ giáp vào game.
Cả quá trình đăng nhập đều thuận lợi, không xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Nghỉ ba ngày mới lại lên game, bỗng dưng Hà Tấn có cảm giác tựa hồ lâu lắm, tâm tình kích động có thể sánh ngang thời điểm chơi game thực tế ảo lần đầu tiên.
Tên Thương Hỏa sáng, Hà Tấn không gửi đi bất cứ tin tức gì, mang theo tâm trạng nóng như lửa đốt mà sử dụng “Hình bóng tương tùy” bay đến bên cạnh người kia. Sau khi màn sương tan biến, Hà Tấn phát hiện mình đang đứng trong gia viên tại thác Ngâm Thủy, chẳng qua trước mắt cậu không chỉ có một mình Thương Hỏa… Ở đây, hiện có Thệ Thủy, Cửu Điện Hạ, Tề Thiên Đại Thặng… và vài người lạ mặt mà cậu chưa từng gặp qua.
Thương Hỏa giới thiệu qua loa một chút, thì ra bọn họ là thành viên mới của chiến đội. Trong đó, một em gái mặc váy xanh lam có tạo hình mỹ nhân tiêu chuẩn như tất cả những game thủ nữ khác là vú em Ma tộc cấp 99, tên gọi “Chiêu Minh Nguyệt”; chàng trai tóc đen áo choàng màu bạc là thuật sư nguyền rủa Ma tộc cấp 99, “Nhất Niệm Thiên Địa Hàn”, ngoại hình nhân vật game của người này thoạt nhìn có chút thô tục và cuồng dã; mà cuối cùng là một cung tiễn thủ Ma tộc cấp 98 – “Đại Bàng Giương Cánh”. Sau khi gộp server, ba người bọn họ cũng là những nhân vật nổi danh trên bảng cao thủ.
Mọi người mồm năm miệng mười nói: “A Tấn, cậu tới rồi!” “Đã lâu không gặp, mấy ngày nay rất bận sao?” “Nghe nói cậu đã thành Tiên sủng?” “Đây là vợ của Vô Tình à?” Ngay cả Thang Viên cũng hưng phấn mà kêu “Chíp chíp” mấy tiếng rồi bay tới bay lui quanh người A Tấn…
Hà Tấn cảm giác được sự nhiệt tình của bạn bè trong game, toàn bộ nội tâm nhanh chóng bị bao trùm bởi một tầng xúc cảm ấm áp. Ngoại trừ Thương Hỏa, những người còn lại cậu đều không gặp suốt mấy ngày hôm nay, sau khi trở về thành phố Q vẫn chỉ có thể lén onl vào lúc nửa đêm, cho nên mỗi ngày đều không qua lại gì với bọn họ.
Lần lượt lên tiếng chào hỏi từng người, Hà Tấn lại phát hiện hình như bọn họ không biết chuyện mũ giáp của cậu bị hỏng, kín đáo hỏi Thương Hỏa, liền nhận được hồi đáp của đối phương: “Anh không nói cho bọn hắn biết nguyên nhân.”
Người nọ thấu hiểu tâm tư lo cho mặt mũi của Hà Tấn mà giấu diếm, mũ giáp thông minh nắm bắt được cảm xúc trong lòng cậu, ngay lập tức hiển thị thành đôi mắt đẫm lệ của nhân vật trong game…
“Không nhiều lời nữa, thừa dịp hiện tại tất cả mọi người đều online, tôi sẽ nói lại một chút về tình huống của giải đấu mười ngày sắp tới.” Thương Hỏa càng diễn giải, mọi người càng im lặng lắng nghe, “Ngày mốt hết hạn báo danh, công ty game sẽ căn cứ vào đó để sắp xếp bảng đấu, chắc chắn không dưới mười đội, cứ hai đội đấu với nhau, đội thắng được vào vòng trong. Quy cách giải đấu đã được công khai, tổng cộng một lượt đấu bao gồm bốn trận, trận đầu là PK Tiên sủng, trận thứ hai là đánh đôi Linh sủng với chủ thuần dưỡng, trận thứ ba đánh đơn Thần – Ma không mang theo sủng vật, ba trận đầu, thắng một trận được một điểm, trận cuối cùng là PK đoàn đội, 5v5 được mang sủng vật, thắng thì được ba điểm…”
Những quy tắc này, kỳ thực mọi người ít nhiều cũng có thể tự mình tra ra, Thương Hỏa chủ yếu là nói cho Hà Tấn biết: “Ba trận đầu, đội viên tạm thời chưa xác định, PK Tiên sủng sẽ là A Tấn hoặc Ly Lạc do tôi và Thệ Thủy huấn luyện, PK đơn có thể chọn trong số Cửu Điện Hạ, Dã Hạc hoặc là Nhất Niệm, các ông tự luyện tập đi…”
Dứt lời, Thương Hỏa lại hỏi: “Hiện tại, tên của chiến đội đang để là ‘Chiến đội Tình Ý’, tức là tình thơ ý hoạ, người mới có ý kiến gì không?”
Nhất Niệm Thiên Địa Hàn nói: “Tình Ý? Hình như không đủ khí thế, đem chữ ‘Ý’ kia đổi thành ‘Nghĩa’, thế nào?” Người này có giọng nói của một ông chú lại mang theo một tia thê lương, nói chung là phi thường thích hợp với tên gọi và khí chất của hắn.
Mọi người vừa nghe, liền cảm giác hay hơn so với ý tứ ban đầu, vì thế sôi nổi bày tỏ đồng ý.
“Được rồi, danh sách cuối cùng đã xác định, đêm nay tôi sẽ báo danh, mọi người nhớ, trong vòng mười ngày kể từ 25 tháng 2 phải online vào 7 đến 10 giờ mỗi tối.”
Mấy người vốn định họp xong sẽ out game, hiện tại thấy Hà Tấn, bỗng một đội viên mới hiếu kỳ hỏi: “Vô Tình, sao vợ ông lại thần bí như vậy, thừa dịp mọi người đều có mặt ở đây, có thể cho bọn tôi mở mang tầm mắt, được chứng kiến sự lợi hại của ẻm hay không?”
Lần này, người nói chuyện là “Đại Bàng Giương Cánh”, Hà Tấn nhất thời sửng sốt, cảm giác thanh âm đối phương có hơi quen thuộc, song lại không nhớ nổi là ai.
Nghe hắn nói thế, mọi người bắt đầu nhao nhao phụ họa. Dù sao thì lúc luyện tập đoàn đội trước đó A Tấn cũng hoàn toàn mất bóng, bình thường chỉ nghe người nọ được Thương Hỏa đích thân huấn luyện, chứ chẳng ai biết thực lực cụ thể ra sao.
“PK nhân – sủng hay là Tiên sủng với nhau?” Trái lại, Thương Hỏa rất có tự tin, cũng không hề muốn giấu diếm.
Ngay lập tức, gấu mèo Ly Lạc giơ cái chân tròn tròn múp múp của mình, nói: “Để tôi để tôi, tôi muốn PK với A Tấn!”
“Vậy đến đấu trường đi, trước hết cứ để hai nhóc con kia thử một chút.” Thệ Thủy nói, xong liền dang cánh bay đi.
Hà Tấn run rẩy khóe miệng… Hai nhóc con kia? Cậu thế mà được xếp ngang hàng với Ly Lạc…
Mọi người lần lượt bay về phía đấu trường, hiện tại Hà Tấn có thể tự bay, cũng không cần triệu hồi tọa kỵ mà sóng vai bên cạnh Thương Hỏa. Sợ Thang Viên bị rớt lại, Hà Tấn chủ động ôm nó, tựa như Thương Hỏa ôm lấy thân thể chồn bạc của mình lúc trước vậy.
Bọn hắn hi hi ha ha bay tới đấu trường, đúng vào lúc ấy, phía trước bất chợt xuất hiện một nhóm người toàn thân lấp lánh phục sức màu đen ánh kim, thoạt nhìn giống như là một đội ngũ.
Rất nhanh có người nhận ra — “Là bọn Y Y!” Cửu Điện Hạ kinh ngạc hô lên.
Mọi người dần dần an tĩnh lại, không trung lớn như vậy, nhưng vẫn là không thể né tránh được việc chạm trán lẫn nhau. Hà Tấn còn tưởng hai bên sẽ lướt qua trong xấu hổ giống như lần trước, chẳng ngờ, ngay tại khoảng khắc song phương tới gần, không biết ai đã phát động công kích mà một ngọn lửa bất ngờ bay đến, nhắm thẳng về phía cậu!
Hà Tấn nhanh nhẹn nghiêng người, tránh thoát một đòn công kích, không ngờ phía dưới còn có hai vệt sáng phối hợp tấn công nữa. Cậu vốn không chuẩn bị tâm lý tác chiến, bị đánh lén như vậy, sau lưng liền trúng hai chưởng, nháy mắt mất đi cân bằng!
“Đệt, bọn nó phát động công kích!” Đại Bàng Giương Cánh kêu lên một tiếng, hai đoàn người lập tức rơi vào trạng thái giương cung bạt kiếm, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, giữa không trung liền bùng nổ chiến tranh!
Trong nháy mắt Hà Tấn bị công kích, Thang Viên đã rời khỏi vòng tay cậu, phẫn nộ gầm gừ muốn bảo vệ papa mình. Hà Tấn nhân cơ hội khôi phục cân bằng, đang định quan sát tình hình, sau lưng lại đột nhiên có một quả cầu băng thật lớn bay tới — là Lạc Hoa Y Y!
Thương Hỏa vốn định chạy tới bảo vệ A Tấn, nhưng lại bị “Copenhagen Darth” cùng với “Ta Là Nhị Lang Thần” trong đội ngũ đối địch bao vây, hơn nữa, người sau còn là cao thủ thứ hai thuộc chiến đội của Hagen Darth. Nhận thấy tình hình bất ổn, Tần Dương vội vàng gọi Thệ Thủy, đáng tiếc, Thệ Thủy cũng đang bị một địch thủ quấn lấy, tạm thời không thể thoát thân.
Hà Tấn vừa học bay không lâu, còn chưa từng đối chiến trên không, huống chi bây giờ cậu đang ở hình thái con người cứ không phải chồn bạc cho nên gần như không thể chống trả trước những quả cầu băng không ngừng phóng tới từ phía sau. Giữa lúc hỗn loạn, Hà Tấn nhìn thấy Thang Viên bảo bảo bị một quả cầu băng làm đông lạnh đến không thể nhúc nhích, liền cấp bách mà niệm một câu “Biến thân”, nhưng lại quên mất mình đang ở trên không, biến thành chồn bạc sẽ mất đi năng lực bay mà ngã xuống Phàm giới ngay lập tức!
Thương Hỏa đang chiến đấu với hai người bọn Hagen Darth liếc mắt nhìn thấy một màn này, trong lòng hoảng hốt không thôi, vô thức hét to: “Hà Tấn –!”
*****
Tần Dương thấy Hà Tấn vui vẻ tự nhiên trong lòng cũng như được tưới mật, toàn thân đều cảm thấy lâng lâng.
“Tốn hết bao nhiêu? Tiền sửa chữa ấy.” Hà Tấn đột nhiên hỏi.
Tần Dương: “Không mất tiền.”
“Hả?” Hà Tấn không quá tin tưởng.
Tần Dương: “Chẳng phải đã nói là người quen sao, miễn phí sửa chữa, mời ăn bữa cơm thì ok rồi.”
Hà Tấn vội vàng bày tỏ: “Vậy để tôi mời người ta!”
Tần Dương mắt cũng không chớp mà nhìn thẳng về phía trước, từ chối lần thứ hai: “Không cần đâu, tôi đã mời rồi.”
Hà Tấn: “Vậy… tôi mời cậu ăn bữa đêm nhé?”
Tần Dương bật cười: “Sao phải vội vàng cảm ơn tôi như thế.”
Hà Tấn thầm nhủ, chẳng phải đó là việc nên làm à, nếu không cứ tích lũy từng giọt từng giọt như thế này, thật không biết khi nào mới có thể trả hết nợ nhân tình của Tần Dương nữa… Cậu rất muốn hỏi đối phương, vì cái gì lại đối tốt với mình như vậy, song lại sợ người ta sẽ nói ra cái đáp án mình chẳng thể tiếp lời, cho nên chỉ đành tìm cách đền đáp, không muốn thiếu nợ nhiều hơn.
Tần Dương thấy Hà Tấn cương quyết, cuối cùng gật đầu: “Được rồi, dù sao tôi cũng chưa ăn cơm chiều.”
Hà Tấn giật mình: “Tại sao còn chưa ăn cơm chiều?”
Tần Dương nhìn nhìn cái mũ giáp kia: “Vì giúp cậu sửa đồ mà tôi chạy ngang chạy dọc cả ngày hôm nay.”
Nghe hắn nói như thế, Hà Tấn càng cảm thấy áy náy cùng cảm kích dâng lên trong lòng…
Cuối cùng Tần Dương chọn một quán thịt nướng ở ven đường. Cũng không ngại bẩn, cả hai người liền ngồi xuống ghế xếp(*) trên vỉa hè, gọi một đống xiên nướng và hai cốc bia, vừa ăn vừa nói chuyện. Sau khi ăn xong, Hà Tấn nhanh chóng lấy tiền lương mới lĩnh ở trong túi áo ra, cả ngày hôm qua và hôm nay tổng cộng được ba bốn trăm đồng, nắm chặt ở trong tay ngẩng mặt hỏi chủ quán: “Bao nhiêu tiền, tôi trả.” Vẻ mặt vội vàng, động tác gấp gáp của cậu, giống như sợ bị Tần Dương đoạt mất việc thanh toán vậy.
Đèn xe chớp ẩn chớp hiện mà vụt qua, chiếu lên gương mặt thanh tú của Hà Tấn. Tần Dương hưởng thụ từng giây từng phút khi hai người ở bên nhau, tham lam ngắm nhìn những biểu tình dù là thoáng qua trên mặt cậu, chỉ thấy tình cảm trong lòng mỗi lúc một cuộn trào, so với khi vừa biết người nọ chính là “A Tấn” thì lại càng thêm thích.
Ăn đêm xong, lái xe về nhà đã gần mười một giờ khuya, người nhà Tần Dương đều đi ngủ hết, hai người bọn họ cũng không tán gẫu gì thêm.
Hà Tấn nhẹ tay nhẹ chân trở lại phòng dành cho khách, nhanh chóng rửa mặt rồi vội vã nằm lên giường, đội mũ giáp vào game.
Cả quá trình đăng nhập đều thuận lợi, không xuất hiện bất cứ vấn đề gì. Nghỉ ba ngày mới lại lên game, bỗng dưng Hà Tấn có cảm giác tựa hồ lâu lắm, tâm tình kích động có thể sánh ngang thời điểm chơi game thực tế ảo lần đầu tiên.
Tên Thương Hỏa sáng, Hà Tấn không gửi đi bất cứ tin tức gì, mang theo tâm trạng nóng như lửa đốt mà sử dụng “Hình bóng tương tùy” bay đến bên cạnh người kia. Sau khi màn sương tan biến, Hà Tấn phát hiện mình đang đứng trong gia viên tại thác Ngâm Thủy, chẳng qua trước mắt cậu không chỉ có một mình Thương Hỏa… Ở đây, hiện có Thệ Thủy, Cửu Điện Hạ, Tề Thiên Đại Thặng… và vài người lạ mặt mà cậu chưa từng gặp qua.
Thương Hỏa giới thiệu qua loa một chút, thì ra bọn họ là thành viên mới của chiến đội. Trong đó, một em gái mặc váy xanh lam có tạo hình mỹ nhân tiêu chuẩn như tất cả những game thủ nữ khác là vú em Ma tộc cấp 99, tên gọi “Chiêu Minh Nguyệt”; chàng trai tóc đen áo choàng màu bạc là thuật sư nguyền rủa Ma tộc cấp 99, “Nhất Niệm Thiên Địa Hàn”, ngoại hình nhân vật game của người này thoạt nhìn có chút thô tục và cuồng dã; mà cuối cùng là một cung tiễn thủ Ma tộc cấp 98 – “Đại Bàng Giương Cánh”. Sau khi gộp server, ba người bọn họ cũng là những nhân vật nổi danh trên bảng cao thủ.
Mọi người mồm năm miệng mười nói: “A Tấn, cậu tới rồi!” “Đã lâu không gặp, mấy ngày nay rất bận sao?” “Nghe nói cậu đã thành Tiên sủng?” “Đây là vợ của Vô Tình à?” Ngay cả Thang Viên cũng hưng phấn mà kêu “Chíp chíp” mấy tiếng rồi bay tới bay lui quanh người A Tấn…
Hà Tấn cảm giác được sự nhiệt tình của bạn bè trong game, toàn bộ nội tâm nhanh chóng bị bao trùm bởi một tầng xúc cảm ấm áp. Ngoại trừ Thương Hỏa, những người còn lại cậu đều không gặp suốt mấy ngày hôm nay, sau khi trở về thành phố Q vẫn chỉ có thể lén onl vào lúc nửa đêm, cho nên mỗi ngày đều không qua lại gì với bọn họ.
Lần lượt lên tiếng chào hỏi từng người, Hà Tấn lại phát hiện hình như bọn họ không biết chuyện mũ giáp của cậu bị hỏng, kín đáo hỏi Thương Hỏa, liền nhận được hồi đáp của đối phương: “Anh không nói cho bọn hắn biết nguyên nhân.”
Người nọ thấu hiểu tâm tư lo cho mặt mũi của Hà Tấn mà giấu diếm, mũ giáp thông minh nắm bắt được cảm xúc trong lòng cậu, ngay lập tức hiển thị thành đôi mắt đẫm lệ của nhân vật trong game…
“Không nhiều lời nữa, thừa dịp hiện tại tất cả mọi người đều online, tôi sẽ nói lại một chút về tình huống của giải đấu mười ngày sắp tới.” Thương Hỏa càng diễn giải, mọi người càng im lặng lắng nghe, “Ngày mốt hết hạn báo danh, công ty game sẽ căn cứ vào đó để sắp xếp bảng đấu, chắc chắn không dưới mười đội, cứ hai đội đấu với nhau, đội thắng được vào vòng trong. Quy cách giải đấu đã được công khai, tổng cộng một lượt đấu bao gồm bốn trận, trận đầu là PK Tiên sủng, trận thứ hai là đánh đôi Linh sủng với chủ thuần dưỡng, trận thứ ba đánh đơn Thần – Ma không mang theo sủng vật, ba trận đầu, thắng một trận được một điểm, trận cuối cùng là PK đoàn đội, 5v5 được mang sủng vật, thắng thì được ba điểm…”
Những quy tắc này, kỳ thực mọi người ít nhiều cũng có thể tự mình tra ra, Thương Hỏa chủ yếu là nói cho Hà Tấn biết: “Ba trận đầu, đội viên tạm thời chưa xác định, PK Tiên sủng sẽ là A Tấn hoặc Ly Lạc do tôi và Thệ Thủy huấn luyện, PK đơn có thể chọn trong số Cửu Điện Hạ, Dã Hạc hoặc là Nhất Niệm, các ông tự luyện tập đi…”
Dứt lời, Thương Hỏa lại hỏi: “Hiện tại, tên của chiến đội đang để là ‘Chiến đội Tình Ý’, tức là tình thơ ý hoạ, người mới có ý kiến gì không?”
Nhất Niệm Thiên Địa Hàn nói: “Tình Ý? Hình như không đủ khí thế, đem chữ ‘Ý’ kia đổi thành ‘Nghĩa’, thế nào?” Người này có giọng nói của một ông chú lại mang theo một tia thê lương, nói chung là phi thường thích hợp với tên gọi và khí chất của hắn.
Mọi người vừa nghe, liền cảm giác hay hơn so với ý tứ ban đầu, vì thế sôi nổi bày tỏ đồng ý.
“Được rồi, danh sách cuối cùng đã xác định, đêm nay tôi sẽ báo danh, mọi người nhớ, trong vòng mười ngày kể từ 25 tháng 2 phải online vào 7 đến 10 giờ mỗi tối.”
Mấy người vốn định họp xong sẽ out game, hiện tại thấy Hà Tấn, bỗng một đội viên mới hiếu kỳ hỏi: “Vô Tình, sao vợ ông lại thần bí như vậy, thừa dịp mọi người đều có mặt ở đây, có thể cho bọn tôi mở mang tầm mắt, được chứng kiến sự lợi hại của ẻm hay không?”
Lần này, người nói chuyện là “Đại Bàng Giương Cánh”, Hà Tấn nhất thời sửng sốt, cảm giác thanh âm đối phương có hơi quen thuộc, song lại không nhớ nổi là ai.
Nghe hắn nói thế, mọi người bắt đầu nhao nhao phụ họa. Dù sao thì lúc luyện tập đoàn đội trước đó A Tấn cũng hoàn toàn mất bóng, bình thường chỉ nghe người nọ được Thương Hỏa đích thân huấn luyện, chứ chẳng ai biết thực lực cụ thể ra sao.
“PK nhân – sủng hay là Tiên sủng với nhau?” Trái lại, Thương Hỏa rất có tự tin, cũng không hề muốn giấu diếm.
Ngay lập tức, gấu mèo Ly Lạc giơ cái chân tròn tròn múp múp của mình, nói: “Để tôi để tôi, tôi muốn PK với A Tấn!”
“Vậy đến đấu trường đi, trước hết cứ để hai nhóc con kia thử một chút.” Thệ Thủy nói, xong liền dang cánh bay đi.
Hà Tấn run rẩy khóe miệng… Hai nhóc con kia? Cậu thế mà được xếp ngang hàng với Ly Lạc…
Mọi người lần lượt bay về phía đấu trường, hiện tại Hà Tấn có thể tự bay, cũng không cần triệu hồi tọa kỵ mà sóng vai bên cạnh Thương Hỏa. Sợ Thang Viên bị rớt lại, Hà Tấn chủ động ôm nó, tựa như Thương Hỏa ôm lấy thân thể chồn bạc của mình lúc trước vậy.
Bọn hắn hi hi ha ha bay tới đấu trường, đúng vào lúc ấy, phía trước bất chợt xuất hiện một nhóm người toàn thân lấp lánh phục sức màu đen ánh kim, thoạt nhìn giống như là một đội ngũ.
Rất nhanh có người nhận ra — “Là bọn Y Y!” Cửu Điện Hạ kinh ngạc hô lên.
Mọi người dần dần an tĩnh lại, không trung lớn như vậy, nhưng vẫn là không thể né tránh được việc chạm trán lẫn nhau. Hà Tấn còn tưởng hai bên sẽ lướt qua trong xấu hổ giống như lần trước, chẳng ngờ, ngay tại khoảng khắc song phương tới gần, không biết ai đã phát động công kích mà một ngọn lửa bất ngờ bay đến, nhắm thẳng về phía cậu!
Hà Tấn nhanh nhẹn nghiêng người, tránh thoát một đòn công kích, không ngờ phía dưới còn có hai vệt sáng phối hợp tấn công nữa. Cậu vốn không chuẩn bị tâm lý tác chiến, bị đánh lén như vậy, sau lưng liền trúng hai chưởng, nháy mắt mất đi cân bằng!
“Đệt, bọn nó phát động công kích!” Đại Bàng Giương Cánh kêu lên một tiếng, hai đoàn người lập tức rơi vào trạng thái giương cung bạt kiếm, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, giữa không trung liền bùng nổ chiến tranh!
Trong nháy mắt Hà Tấn bị công kích, Thang Viên đã rời khỏi vòng tay cậu, phẫn nộ gầm gừ muốn bảo vệ papa mình. Hà Tấn nhân cơ hội khôi phục cân bằng, đang định quan sát tình hình, sau lưng lại đột nhiên có một quả cầu băng thật lớn bay tới — là Lạc Hoa Y Y!
Thương Hỏa vốn định chạy tới bảo vệ A Tấn, nhưng lại bị “Copenhagen Darth” cùng với “Ta Là Nhị Lang Thần” trong đội ngũ đối địch bao vây, hơn nữa, người sau còn là cao thủ thứ hai thuộc chiến đội của Hagen Darth. Nhận thấy tình hình bất ổn, Tần Dương vội vàng gọi Thệ Thủy, đáng tiếc, Thệ Thủy cũng đang bị một địch thủ quấn lấy, tạm thời không thể thoát thân.
Hà Tấn vừa học bay không lâu, còn chưa từng đối chiến trên không, huống chi bây giờ cậu đang ở hình thái con người cứ không phải chồn bạc cho nên gần như không thể chống trả trước những quả cầu băng không ngừng phóng tới từ phía sau. Giữa lúc hỗn loạn, Hà Tấn nhìn thấy Thang Viên bảo bảo bị một quả cầu băng làm đông lạnh đến không thể nhúc nhích, liền cấp bách mà niệm một câu “Biến thân”, nhưng lại quên mất mình đang ở trên không, biến thành chồn bạc sẽ mất đi năng lực bay mà ngã xuống Phàm giới ngay lập tức!
Thương Hỏa đang chiến đấu với hai người bọn Hagen Darth liếc mắt nhìn thấy một màn này, trong lòng hoảng hốt không thôi, vô thức hét to: “Hà Tấn –!”
Tác giả :
Hi Hòa Thanh Linh