Vai Nữ Chính Quá Khó Khăn
Chương 3: Vụ án đầu tiên
»»»» 11.30 AM Tại một nhà hàng «««««
Bây giờ đang là giờ nghỉ trưa, Trần Nguyên hẹn một cô gái đi ăn. Cô ấy là Lâm Khiết An, sang trọng thanh cao tiểu thư con nhà danh giá giàu có công việc hiện tại là một pháp y (tiết lộ một bí mật nhỏ cô ấy là ý trung nhân của Trần Nguyên đó). Khó khăn lắm anh mới hẹn được Khiết An đi ăn, phải tận dụng thật tốt cơ hội này mới được. Hai người gọi món xong và chờ phục vụ mang thức ăn lên, chính là lúc này cơ hội để Trần Nguyên ghi điểm vs Khiết An làm mối quan hệ của hai người thân thiết hơn.
_ Khiết An nè, cô có biết ý nghĩa của hoa hồng là gì ko? - Trần Nguyên bắt đầu tung chiêu rồi đây.
_ Hoa hồng là biểu tượng của tình yêu nó đại diện cho một tình yêu vĩnh cửu.- Khiết An đáp.
_ Đúng vậy, nhưng hoa hồng còn tượng trưng cho sắc đẹp, trong mắt tôi cô ko như hoa hồng.
_ Ý anh là tôi ko đẹp sao?
_ Đối vs tôi cô....
Trần Nguyên nói chưa hết câu thì điện thoại vang lên, anh nghe máy.
_ Alô, ai vậy? - Trần Nguyên hỏi
_ Tôi đây!
_ Tôi là ai, bộ cô tên tôi à? Ko, họ tôi tên đây mới đúng.
_ Trân Huỳnh đây sếp ăn trộm
_ Cô hết giờ gọi hay sao mà gọi ngay lúc này- Trần Nguyên quát làm Trân Huỳnh hết cả hồn, ngay cả Khiết An cũng giật mình.
_ Tôi chỉ muốn nói căn hộ A đường số 1 có án mạng anh mau tới đó đi.
Trần Nguyên nghe xong thì tắt máy, anh định nói tiếp chuyện lúc nãy, đột nhiên Khiết An bảo:
_ Có lẽ nhan sắc của tôi ko đủ tiêu chuẩn để ăn cơm vs thanh tra Trần đâu, anh có việc thì cứ đi trước.
Nói rồi Khiết An bỏ đi, Trần Nguyên nhìn cô ấy bước đi miệng ko nói nên lời. Tại sao Khiết An ko ở lại anh nói hết câu, thật ra điều lúc nãy anh muốn nói là " Đối với tôi cô ko chỉ đẹp như hoa hồng mà cô còn có vẻ đẹp của một nữ thần, cô soi sáng cho con đường tình duyên của tôi được đi đúng hướng" ( cho chừa tội dài vòng).
••••• Hiện Trường Vụ Án •••••
Cả tổ A có mặt đầy đủ tại hiện trường, tiến hành khám nghiệm hiện trường, thu thập chứng cứ.
Để mình nói sơ về vụ án này cho mọi người biết nha! Tại một căn hộ trong một gia đình đã có biến lớn. Vợ chồng anh Lương Công Bình đang sống rất hạnh phúc, một ngày nọ ( là ngày hôm nay nè) anh Lương bị đâm chết còn chị Lương thì bị thương phải cấp cứu tại bệnh viện.
••••• Sở Cảnh Sát •••••
_ Nạn nhân là Lương Công Bình, 40 tuổi bị đâm chết, vợ của anh Lương bị thương nhập viện- Trần Nguyên nói sơ về vụ án rồi anh phân công nhiệm vụ cho từng thành viên- Trân Huỳnh xem hết các camera an ninh ở căn hộ của anh Lương, tôi sẽ đến bệnh viện còn Na Na, Hải Minh, Quốc Khiêm điều tra các hoạt động gần đây của vợ chồng anh Lương.
_ Yes sir.
****** 1 tiếng sau ******
Trân Huỳnh đang ngồi xem các phim ghi hình của camera một cách chán nản. Quốc Khiêm về đến, thấy Quốc Khiêm Trân Huỳnh thân thiện chào " chào anh Quốc Khiêm", anh ấy cứ im lặng và đến chỗ của mình ngồi. Ừ, nhục đó, quê đó nhưng Trân Huỳnh bỏ qua hết, cô tự nhiên qua chỗ của Quốc Khiêm.
_ Tặng anh viên kẹo, kẹo này do thần tượng của tôi quản cáo đó nhớ mua ủng hộ nha! - cô vừa ngậm kẹo vừa nói.
Quốc Khiêm vẫn ko phản ứng gì, Trân Huỳnh lại tiếp tục nói một mình.
_ À, tôi hiểu rồi! Anh bị đau họng đúng hk? Thì ra từ chương 1 đến giờ anh chỉ nói có một câu là vì lí do này- cô mở kẹo ra cất vào mồm rồi nói tiếp.
- Nghe nói anh là cháu của cục phó nên mình làm bạn tốt nha!- lời kết bạn hết sức thành ý của Trân Huỳnh.
Vào lúc này Quốc Khiêm chợt nghĩ đến một cảnh tượng.
Bây giờ đang là giờ nghỉ trưa, Trần Nguyên hẹn một cô gái đi ăn. Cô ấy là Lâm Khiết An, sang trọng thanh cao tiểu thư con nhà danh giá giàu có công việc hiện tại là một pháp y (tiết lộ một bí mật nhỏ cô ấy là ý trung nhân của Trần Nguyên đó). Khó khăn lắm anh mới hẹn được Khiết An đi ăn, phải tận dụng thật tốt cơ hội này mới được. Hai người gọi món xong và chờ phục vụ mang thức ăn lên, chính là lúc này cơ hội để Trần Nguyên ghi điểm vs Khiết An làm mối quan hệ của hai người thân thiết hơn.
_ Khiết An nè, cô có biết ý nghĩa của hoa hồng là gì ko? - Trần Nguyên bắt đầu tung chiêu rồi đây.
_ Hoa hồng là biểu tượng của tình yêu nó đại diện cho một tình yêu vĩnh cửu.- Khiết An đáp.
_ Đúng vậy, nhưng hoa hồng còn tượng trưng cho sắc đẹp, trong mắt tôi cô ko như hoa hồng.
_ Ý anh là tôi ko đẹp sao?
_ Đối vs tôi cô....
Trần Nguyên nói chưa hết câu thì điện thoại vang lên, anh nghe máy.
_ Alô, ai vậy? - Trần Nguyên hỏi
_ Tôi đây!
_ Tôi là ai, bộ cô tên tôi à? Ko, họ tôi tên đây mới đúng.
_ Trân Huỳnh đây sếp ăn trộm
_ Cô hết giờ gọi hay sao mà gọi ngay lúc này- Trần Nguyên quát làm Trân Huỳnh hết cả hồn, ngay cả Khiết An cũng giật mình.
_ Tôi chỉ muốn nói căn hộ A đường số 1 có án mạng anh mau tới đó đi.
Trần Nguyên nghe xong thì tắt máy, anh định nói tiếp chuyện lúc nãy, đột nhiên Khiết An bảo:
_ Có lẽ nhan sắc của tôi ko đủ tiêu chuẩn để ăn cơm vs thanh tra Trần đâu, anh có việc thì cứ đi trước.
Nói rồi Khiết An bỏ đi, Trần Nguyên nhìn cô ấy bước đi miệng ko nói nên lời. Tại sao Khiết An ko ở lại anh nói hết câu, thật ra điều lúc nãy anh muốn nói là " Đối với tôi cô ko chỉ đẹp như hoa hồng mà cô còn có vẻ đẹp của một nữ thần, cô soi sáng cho con đường tình duyên của tôi được đi đúng hướng" ( cho chừa tội dài vòng).
••••• Hiện Trường Vụ Án •••••
Cả tổ A có mặt đầy đủ tại hiện trường, tiến hành khám nghiệm hiện trường, thu thập chứng cứ.
Để mình nói sơ về vụ án này cho mọi người biết nha! Tại một căn hộ trong một gia đình đã có biến lớn. Vợ chồng anh Lương Công Bình đang sống rất hạnh phúc, một ngày nọ ( là ngày hôm nay nè) anh Lương bị đâm chết còn chị Lương thì bị thương phải cấp cứu tại bệnh viện.
••••• Sở Cảnh Sát •••••
_ Nạn nhân là Lương Công Bình, 40 tuổi bị đâm chết, vợ của anh Lương bị thương nhập viện- Trần Nguyên nói sơ về vụ án rồi anh phân công nhiệm vụ cho từng thành viên- Trân Huỳnh xem hết các camera an ninh ở căn hộ của anh Lương, tôi sẽ đến bệnh viện còn Na Na, Hải Minh, Quốc Khiêm điều tra các hoạt động gần đây của vợ chồng anh Lương.
_ Yes sir.
****** 1 tiếng sau ******
Trân Huỳnh đang ngồi xem các phim ghi hình của camera một cách chán nản. Quốc Khiêm về đến, thấy Quốc Khiêm Trân Huỳnh thân thiện chào " chào anh Quốc Khiêm", anh ấy cứ im lặng và đến chỗ của mình ngồi. Ừ, nhục đó, quê đó nhưng Trân Huỳnh bỏ qua hết, cô tự nhiên qua chỗ của Quốc Khiêm.
_ Tặng anh viên kẹo, kẹo này do thần tượng của tôi quản cáo đó nhớ mua ủng hộ nha! - cô vừa ngậm kẹo vừa nói.
Quốc Khiêm vẫn ko phản ứng gì, Trân Huỳnh lại tiếp tục nói một mình.
_ À, tôi hiểu rồi! Anh bị đau họng đúng hk? Thì ra từ chương 1 đến giờ anh chỉ nói có một câu là vì lí do này- cô mở kẹo ra cất vào mồm rồi nói tiếp.
- Nghe nói anh là cháu của cục phó nên mình làm bạn tốt nha!- lời kết bạn hết sức thành ý của Trân Huỳnh.
Vào lúc này Quốc Khiêm chợt nghĩ đến một cảnh tượng.
Tác giả :
Xoài lắc