Vách Tường Có Mẳt (Cách Tường Hữu Nhãn)
Chương 18: Thân thể trần truồng chỉ mặc tạp dề, miệng thì ăn cơm, hoa huyệt thì ăn côn thịt
Thời tiết bắt đầu vào mùa đông nhiệt độ giảm xuống không ít, việc này đối với Giang Xuyên là không đáng kể, Tô Minh ngoại trừ đi làm còn lại đều ở nhà.
Qua một tuần lễ, Giang Xuyên phát hiện nhà bếp của mình quanh năm không đụng đến giờ trở nên rực rỡ hẳn lên có thêm rất nhiều vật dụng làm bếp mới lại còn có nguyên liệu nấu ăn.
Tất nhiên những thứ này là do Tô Minh mua thêm, thế nhưng Giang Xuyên nói: “Anh sẽ không làm cơm.”Tô Minh đang bận trước bận sau dừng lại, quay mặt sang nhìn anh cười nói: “Em không để anh làm, em sẽ làm cho anh ăn.” Nói Xong đắc ý nháy mắt trái, Giang Xuyên duỗi tay một cái, đem người kéo qua hôn môi một phen rồi đi tới trước máy vi tính ngồi chờ ăn.
Thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn bóng lưng Tô Minh tại nhà bếp phức tạp rườm rà mà bận rộn sắp xếp đâu vào đấy đột nhiên cảm thấy thú vị, tắt máy vi tính ngồi quay lại nhìn cậu.
Tô Minh nghe “Đích” một tiếng, không phải thiết bị điện phát ra âm thanh, quay đầu lại nhìn thì ra là Giang Xuyên đang mở máy sưởi ấm vì vậy mới nói: “Em cũng không thấy lạnh lắm đâu, anh lạnh hả?”
Giang Xuyên không nói vẫn ung dung nhìn cậu. Một lát sau, nhiệt độ trong phòng tăng lên, Giang Xuyên đi tới đem người ôm vào trong ngực, cằm để trên đỉnh đầu Tô Minh hỏi: “Em nóng sao?”
Tô Minh không rõ vì sao, gật gật đầu, tóc trên đỉnh đầu cọ vào cằm Giang Xuyên làm anh hơi ngứa. Mà anh chờ chính là thời khắc này, nên anh nói: “vậy thì cởi hết ra đi.” Nói xong không đợi Tô Minh phản ứng, đã đem áo khoác của cậu cởi ra.
Kế đó thật thành thạo người kia đã đem quần áo trên người Tô Minh cởi ra toàn bộ. Cậu kinh ngạc một chút, cậu cười nói: “Anh đói bụng?” Giang Xuyên biết cậu ám chỉ điều gì, anh cười nhìn người trong ngực trần truồng, làn da dưới cánh tay anh lại nhẵn nhụi bóng loáng.
Muốn nói không đói bụng chỉ là giả.
Giang Xuyên đem tạp dề mới mua cầm tới giúp Tô Minh mặc vào mà cậu cũng tùy ý mặc cho Giang Xuyên bài bố. Mặc xong tạp dề, Giang Xuyên đem người quay lại nhìn. Tạp dề màu lam nhạt mặt trên vừa vặn che khuất nửa bầu vú, độ dài che lại bắp đùi, mà sau lưng lộ rõ đường cong mềm mại vòng eo thanh tú.
Sợi dây đeo tạp dề cột lỏng lẻo trên cái mông tròn trịa no đủ không có bất kỳ che chắn, Tô Minh có chút ngượng ngùng, hai tay chắp ở sau lưng, nhìn bộ dáng khác thường của mình, cậu hỏi: “Anh muốn em mặc như vậy làm cơm hay sao?”
Giang Xuyên rất là hài lòng sờ sờ cằm, gật gật đầu, Tô Minh còn muốn nói thêm lại bị Giang Xuyên giở trò sờ loạn một lát sau cũng rối loạn tâm thần, hơi thở hổn hển tiếp tục làm cơm.
Mà Giang Xuyên thì lại ở phía sau cậu xem xét. Người trước mặt vòng eo thon nhỏ, hai chân dài mà thẳng còn có cái mông vừa tròn vừa vểnh lại săn chắc mềm mại khiến người ta khi chạm vào không muốn buông tay.
Tô Minh tay nghề nấu ăn rất khá, hương vị thức ăn tràn ngập trong phòng cực kỳ kích thích làm người thèm ăn. Sau khi ba món một canh bưng lên bàn, Tô Minh nhìn kiệt tác của mình thật là thoả mãn khom người nếm thử một miếng canh. Khi cậu cúi xuống tạp dề không che được hai bầu ngực Giang Xuyên sau khi thấy, càng làm miệng khô lưỡi khô.
“Bảo bối, lại đây ngồi.” Giang Xuyên vỗ vỗ chân của mình, Tô Minh xới cơm, vui vẻ ở trên đùi anh ngồi xuống, đôi mắt sáng lấp lánh tràn đầy ý muốn người kia khen ngợi. Giang Xuyên gắp một đũa đồ ăn, đưa vào trong miệng, Tô Minh lập tức hỏi: “Ăn ngon không… ăn ngon không?”
Giang Xuyên không tỏ ra thái độ gì, anh từ tốn nói: “Em nếm thử đi.” Phản ứng này của anh làm Tô Minh hơi lo lắng, một bên nghi hoặc mà nghĩ chẳng lẽ quá lâu không Xuống bếp tay nghề kém đi? Một bên cầm lấy đũa gắp thức ăn mà Giang Xuyên vừa mới ăn qua bỏ vào miệng ăn thử.
“Hoàn hảo… Ăn thật ngon mà?” Tô Minh hàm hồ nói, trong mắt không dám chắc chuyển đổi thành hoài nghi, hoài nghi Giang Xuyên khẩu vị có vấn đề. Người kia còn nói: “có đúng không? Em lại để cho anh nếm thử một chút nữa.” Tô Minh liền gắp thức ăn đưa vào miệng anh, nhìn Giang Xuyên ăn xong vẫn không có phản ứng gì.
Tô Minh cuống lên: “Anh có phải là đang gạt em không nha?”. Cậu nghi ngờ tiếp tục quay đầu đi gắp thêm thức ăn mới vừa bỏ vào trong miệng, liền bị Giang Xuyên đè sau gáy đem mặt quay lại.
Tô Minh cảm thấy đồ ăn vừa mới bỏ vào trong miệng đôi môi liền bị Giang Xuyên ngăn chặn, môi cậu bị răng của ai kia thành thạo cạy mở ra Giang Xuyên lấy đầu lưỡi cuốn một cái đem thức ăn trong miệng cậu chuyển vào trong miệng mình.
Tô Minh còn chưa kịp phản ứng lại chỉ lắp bắp nói: “Anh làm gì.. em…” Giang Xuyên không nói gì cuống họng giật giật, cuối cùng liếm liếm môi: “Ăn kiểu này mới đúng, mùi vị rất tuyệt vời.” Tô Minh nghe vậy cuối cùng đã hiểu rõ ràng cười ra tiếng, cậu nói đùa: “Em cũng phải thử một chút!”
Vì vậy hai người miệng đối miệng một miếng cơm một chút thức ăn đút cho nhau ăn, thỉnh thoảng lại hôn thêm mấy cái, nửa ngày cũng không ăn Xong một bát cơm. Cũng may trong phòng có mở máy sưởi ấm, đồ ăn cũng không đến nỗi nhanh nguội lạnh.
Một lúc sau, Tô Minh đổi tư thế đối diện khóa ngồi trên đùi Giang Xuyên hai tay ôm lấy cổ anh ôn nhu chầm chậm mà hôn anh.
Bởi trên người Tô Minh chỉ mặc một cái tạp dề không đủ để che kín thân thể nên Giang Xuyên ăn đậu hũ rất tiện tay, mà Tô Minh hoàn toàn trần truồng hạ thể ngồi ở trên đùi Giang Xuyên ma sát lên quần thể thao của anh cũng làm anh cảm thấy ngứa ngáy.
“A… ah…” Tô Minh mới vừa uống một muỗng canh Giang Xuyên đưa tới, cũng cảm giác được hai vú bị Giang Xuyên siết chặt trong tay, cậu trở tay lấy khuỷu tay chống trên bàn ăn, cái tư thế này dễ dàng cho Giang Xuyên cúi đầu liếm mút đầu vú.
Tô Minh sợ việc này tiếp tục sẽ không thể ăn cơm được hết, nâng mặt Giang Xuyên lên nhỏ nhẹ nói: “Ăn cơm trước đi, có được hay không?” Giang Xuyên luôn luôn sủng cậu lần nào mà nghe cậu nói giọng nũng nịu cũng không có sức đề kháng, lần này cũng không ngoại lệ, bỏ qua cho cậu.
Tô Minh thở ra một hơi, cảm giác phía sau sợi dây cột tạp dề đã bị tháo ra. Giang Xuyên đem tạp dề cởi ra, cứ như vậy Tô Minh cả người trần như nhộng.
Giang Xuyên lướt qua cậu ăn một miếng cơm rồi dùng miệng đút cho cậu một miếng. Tô Minh ở trong lồng ngực của anh bất an giãy dụa, rồi lại bị cánh tay mạnh mẻ kia ôm lấy không thể trốn thoát, cậu miễn cưỡng mà ăn thức ăn Giang Xuyên mớm cho cậu.
Cậu nói với mình muốn làm một bữa cơm ăn thật ngon mà tình huống trước mắt như thế, dù là ai cũng không thể thả lỏng tâm trạng mà dùng cơm.
Nửa người trên bị Giang Xuyên thỉnh thoảng ôm lấy rồi rời đi, đầu vú nhạy cảm từ lâu đã đĩnh đứng lên đỏ hồng gợi cảm khiến người trìu mến. Mà nửa người dưới ngồi ở trên đùi anh hoa huyệt dâm đãng gắng gượng chịu đựng dương vật, một trên một dưới đều bị ma sát, thực sự khó nhịn.
Giang Xuyên vẫn bình tĩnh đút cho cậu ăn cơm, làm như người lúc nãy không an phận chọc ghẹo, ăn đậu hũ muốn nhào tới ăn cậu sạch sẽ không phải là anh.
Càng như vậy, Tô Minh thì càng không nhịn được ham muốn, Giang Xuyên mỗi một lần đút cơm cậu liền ôm lấy đối phương đầu lưỡi dây dưa một phen, mà Giang Xuyên không hề bị lay động, hôn cũng cho cậu hôn mà từ đầu đến cuối không có làm ra động tác lớn hơn.
Tô Minh cố khiêu khích anh một ít nhưng không thành, trong lòng liền nghĩ phải làm thêm nhiều nữa thế là hai chân dịch chuyển về phía trước một chút kề sát vào hạ thể Giang Xuyên cái mông tròn trịa lắc lắc thậm chílấy tay để trên dương vật của Giang Xuyên xoa xoa.
Trong lồng ngực anh động vật nhỏ đã bắt đầu không yên phận, Giang Xuyên sao lại không nhìn ra tâm tư của cậu. Chỉ là anh đặc biệt thích thưởng thức xem bộ dáng tinh tế của Tô Minh ham muốn động tình, mới cảm thấy vô cùng thú vị.
Giang Xuyên ghé vào lỗ tai cậu hỏi: “còn muốn ăn cơm hay không? Không phải đói bụng sao?”
Tô Minh nói: “Rất đói, chỉ là… Chỉ là miệng phía dưới của em đói… hơn..” Lúc cậu thẳng thắn nói ra như vậy cũng không e lệ, mặt cũng không đỏ, tim cũng không đập mạnh.
Vừa nói Tô Minh vừa đem dương vật tráng kiện cầm ở trong tay nhìn chằm chú. Mặt trên hành thân của dương vật gân xanh nổi lên, quy đầu rất to xòe ra như cái ô, lỗ nhỏ lên đỉnh phun ra một chút tinh dịch, Tô Minh trong lòng càng thêm ngứa ngáy.
“Bảo bối ngoan, ăn cơm trước được không?” Giang Xuyên cho dù dưới hạ thể côn thịt cứng đến phát đau, nhưng cũng kiên trì, đem Tô Minh bức đến mức tận cùng, như vậy khi ăn càng mỹ vị hơn.
Nhưng mà anh chưa kịp làm gì thì Tô Minh vội vã không nhịn nổi mà lắc đầu, trong đầu nghe thấy âm thanh đang nói: Ăn đi! vì vậy cậu nhấc cái mông, đem hai chân mở lớn, lúc quy đầu cách hoa huyệt mấy cm bên trong hoa huyệt chảy ra một luồng dâm dịch để chứng minh nó có bao nhiêu khát vọng nuốt vào côn thịt kia.
Côn thịt này thô to như cánh tay trẻ con. Hành thân của nó phá tan cửa hoa huyệt, vách thịt cảm giác rất quen thuộc độ cứng, nhiệt độ, hoặc là quy đầu rất to một đường đi vào hoa huyệt mềm mại Xuyên qua thịt vách tường đến nơi sâu nhất làm Tô Minh mỗi ngày đều thưởng thức được khoái cảm.
Nhưng mà không quản làm bao nhiêu lần, hoa huyệt ăn côn thịt nhiều đến nhớ không rõ, nhưng mỗi một lần tiến vào đều làm Tô Minh run rẩy không ngừng, trong đầu không còn gì khác, chỉ biết có dương vật này trong cơ thể làm cậu khoái hoạt.
Ngồi ở trên đùi Giang Xuyên đem côn thịt toàn bộ nuốt vào, Tô Minh nâng mắt khát vọng nhìn Giang Xuyên mong người kia dùng lực đem cậu tàn nhẫn mà thao một lần cho sướng.
Nhưng mà Giang Xuyên vẫn như cũ ung dung thong thả cho cậu ăn cơm. TÔ Minh quay đầu không ăn, Giang Xuyên nắm hai gò má làm cho cậu hé miệng, đem thức ăn trong miệng mình đút cho cậu.
Tô Minh xuân tâm dập dờn sao có thể tiếp tục ăn cơm, nên cậu vội vã nói: “Ăn no… ông xã… em không ăn nữa…”
Nghe vậy, Giang Xuyên dừng động tác, hỏi: “No rồi? vậy không cần ông xã đút nữa có đúng không?”
Tô Minh không nghi ngờ gật gật đầu, trong mắt có một chút oan ức, một chút mong đợi, làm cả người hiện ra một vẻ điềm đạm đáng yêu. Đột nhiên, cảm giác được côn thịt trong cơ thể lui ra mấy phần, Tô Minh lập tức co rút hoa huyệt lại cắn chặt côn thịt, siết chặt đến nỗi Giang Xuyên phải hơi nhướng mày.
“Sao vậy không phải nói ăn no rồi sao?” Giang Xuyên xoa hai bầu vú no đủ trắng mịn hỏi.
Tô Minh lắc đầu nói: “Không phải… Phía dưới miệng nhỏ vẫn không có no…” Ngón tay ấn lại đầu vú đem nó ép tới lõm xuống, hai bầu vú mềm mại bị ép tới căng tròn.
“Vậy muốn anh phải làm sao đây?” Giang Xuyên biết rõ còn hỏi, Tô Minh cũng không nhịn được nữa, cầm lấy tay anh ở trước ngực mình dời tới phía sau cầm lấy hai bên đồn biện nói rằng: “Muốn tinh dịch của ông xã bắn vào… Bắn đầy tiểu huyệt của em… Cho em ăn no …”
Dương vật của Giang Xuyên ở trong cơ thể cậu đột nhiên lớn hơn một vòng, đem vách thịt căng mịn mở càng lớn như một cự pháo chọc vào trong thân thể, anh nói: “Ông xã sẽ bắn đầy vào âm đạo của em, em phải giữ lấy một giọt cũng không cho chảy ra ngoài được không?!”
Tô Minh gật gật đầu, cả người run run ôm cổ Giang Xuyên bị người kia nâng cái mông bế lên.
Đem thức ăn trên bàn đều để sang bên cạnh, trên mặt bàn còn có khăn trải bàn Tô Minh mới mua nên thân thể cậu không trực tiếp dán lên mặt bàn lạnh lẽo.
Tô Minh hai chân mở ra, đầu gối áp đến trước ngực, tạo thành một chữ M, phía dưới hoa huyệt vừa khớp mà bao vây lấy dương vật lửa nóng.
Mà bên trong âm đạo thịt mềm nóng bỏng rất nhanh bất mãn với côn thịt chỉ đâm vào rồi bất động, Tô Minh nhếch miệng muốn giục, lại bị côn thịt đột nhiên rút ra hết rồi dùng lực mạnh mẻ tiến vào làm cậu hét ra một tiếng rên rỉ cao vút âm cuối xoay chuyển như qua mấy cua quẹo, dính nị đến không chịu được.
Mà Giang Xuyên cũng bị tiếng hét này kích động nên dùng lực eo điên cuồng lay động, thật nhanh đánh xuyên vào. Tô Minh cũng bắt đầu lấy ngón tay nắm đầu vú của mình lôi kéo, sảng khoái đến hai chân đều run rẩy.
Động tác mạnh làm bàn ăn cũng bắt đầu mất đi cân bằng run chuyển, phía trên bát đũa va chạm vào nhau phát ra tiếng vang thanh thúy. Hoa huyệt của Tô Minh như trời hạn gặp mưa, dâm dịch từng dòng mà chảy ra, nâng cái mông cho Giang Xuyên thuận lợi điên cuồng mà thao cậu.
Hình như mỗi lần đều là như thế này, chỉ cần hai người ở nhà, tình dục vừa đến, một người chủ động gợi ý, một người cuồng nhiệt mà làm, bất chấp là đang dùng cơm, tắm rửa hoặc là xem phim, thân thể của đối phương đối với mình có sức hấp dẫn quá lớn.
“Ừm… Không được… Quá nhanh… anh chịch chết em rồi a a a…” Tô Minh không nghe thấy cái khác, chỉ có dưới thân hai túi thịt đánh vào hoa huyệt phát ra tiếng vang, nơi miệng huyệt dâm dịch bị côn thịt mạnh mẽ đánh xuyên tạo ra bọt trắng thật nhỏ.
“Aa a… Không được… Muốn bắn… ông xã lại dùng lực… ah a… Thật là mạnh a làm em sướng muốn chết… A a a….”
Tô Minh xoa xoa đầu vú của mình tay càng ngày càng dùng sức, hoa huyệt muốn không chịu nổi khi bị côn thịt nhanh chóng đánh xuyên, bắp đùi run lên, bụng dưới tiểu đệ đệ của cậu cũng đung đưa từng cái. Lúc cậu bị làm đến cao trào lưng ưỡn ra một cái, bộ ngực nhổng lên thật cao, tiểu đệ đệ vung vẩy như phun nước tiểu bắn ra tinh dịch, bắn mạnh đến nỗi văng đến trước ngực mình, văng cả trên mặt Giang Xuyên.
Giang Xuyên đem tinh dịch ở gần bên khóe miệng liếm sạch sẽ. Hai tay nắm hai vú của Tô Minh đầu ngón tay cùng hạ thể cùng phát lực cuồng mãnh mà đánh cắm gần trăm lần rồi đột nhiên đem dương vật rút ra, đẩy cái mông ra đem quy đầu để ở cúc huyệt đem tinh dịch ấm áp phun ở phía trên.
Giang Xuyên không có bắn ở bên trong Tô Minh thậm chí có chút không quen, hoa huyệt bị thao mở ra một cái lỗ to miệng huyệt nhẹ nhàng run rẩy, nhất thời không có cách nào co rút lại, lẩm bẩm nói: “Tinh dịch… Không có bắn ở bên trong… ông xã anh lừa em…”
Giang Xuyên cúi người xuống ôm cậu liếm những giọt nước mắt của Tô Minh, anh nói rằng: “Yên tâm, ông xã nhất định cho em ăn no.”
Tô Minh nhoài người lên bên tường, Giang Xuyên đứng ở phía sau cậu nhấc một chân của cậu lên. Côn thịt thuận lợi tiến vào cúc huyệt nhờ tinh dịch lúc nãy Giang Xuyên bắn vào. Nơi miệng cúc huyệt còn dính lại một ít tinh dịch tạo thành một vòng màu trắng nhìn dâm mỹ đến không chịu nổi.
Hậu huyệt bị làm khoái cảm không thua với hoa huyệt. Đặc biệt là quy đầu của dương vật Giang Xuyên nhiều lần đều có thể nghiền ép điểm nhạy cảm nhô ra trong hậu huyệt làm cho phân thân nhỏ bé của Tô Minh nhanh chóng đứng lên.
Giang Xuyên một tay ôm eo cậu, một tay nắm giữ chân cậu, dương vật ở trong hậu huyệt đâm vào rút ra, khiến vách tường thịt đều bị làm mềm nhũn phân bố ra dịch ruột non đem bên trong cúc huyệt quấy nhiễu rối tinh rối mù.
“A… Sướng quá… Ông xã côn thịt… Thật thích… A a…”.
Bầu vú run run, có lúc bị thúc quá mạnh va vào vách tường lạnh lẽo. Một tay Tô Minh giữ chặt hai vú, trọng lượng thân thể đều đặt ở cánh tay Giang Xuyên. Mà Giang Xuyên vẫn như cũ mạnh mẽ đem cậu làm đến sảng khoái mà uốn éo cái mông, phát ra tiếng rên rỉ động lòng người.
Sau hai lần bắn tinh Tô Minh bị thao có chút thất thần, bị Giang Xuyên buông chân ra. Chân cậu tê rần không đứng thẳng được, bị người phía sau ôm cái mông đem người nâng lên, mũi chân rời mặt đất. Tô Minh sốt sắng mà co rút hậu huyệt, Giang Xuyên bị vách thịt bên trong nhúc nhích không ngừng mút vào đem lại cảm giác thoải mái vô cùng tiếp tục mạnh mẽ mà đâm sâu đem làn sóng tinh dịch thứ hai bắn thẳng vào nơi sâu nhất trong hậu huyệt.
Tô Minh ăn vào tinh dịch thỏa mãn mà liếm liếm môi, căng lại miệng huyệt không cho Giang Xuyên rút ra, mà Giang Xuyên cũng đang có ý đó, dương vật bán cứng rắn xuyên ở bên trong qua cao trào đã lâu cũng không rút ra.
Bàn ăn khắp nơi bừa bộn, nước canh đổ tung tóe, chén dĩa cũng lung tung khắp nơi. Nhưng những chuyện này không làm Tô Minh bận tâm, cậu lo lắng hiện giờ là lúc ăn cơm tối, mà trong phòng mình lại phát ra tiếng va chạm như vậy người dưới lầu sẽ nghĩ ra sao?….
Qua một tuần lễ, Giang Xuyên phát hiện nhà bếp của mình quanh năm không đụng đến giờ trở nên rực rỡ hẳn lên có thêm rất nhiều vật dụng làm bếp mới lại còn có nguyên liệu nấu ăn.
Tất nhiên những thứ này là do Tô Minh mua thêm, thế nhưng Giang Xuyên nói: “Anh sẽ không làm cơm.”Tô Minh đang bận trước bận sau dừng lại, quay mặt sang nhìn anh cười nói: “Em không để anh làm, em sẽ làm cho anh ăn.” Nói Xong đắc ý nháy mắt trái, Giang Xuyên duỗi tay một cái, đem người kéo qua hôn môi một phen rồi đi tới trước máy vi tính ngồi chờ ăn.
Thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn bóng lưng Tô Minh tại nhà bếp phức tạp rườm rà mà bận rộn sắp xếp đâu vào đấy đột nhiên cảm thấy thú vị, tắt máy vi tính ngồi quay lại nhìn cậu.
Tô Minh nghe “Đích” một tiếng, không phải thiết bị điện phát ra âm thanh, quay đầu lại nhìn thì ra là Giang Xuyên đang mở máy sưởi ấm vì vậy mới nói: “Em cũng không thấy lạnh lắm đâu, anh lạnh hả?”
Giang Xuyên không nói vẫn ung dung nhìn cậu. Một lát sau, nhiệt độ trong phòng tăng lên, Giang Xuyên đi tới đem người ôm vào trong ngực, cằm để trên đỉnh đầu Tô Minh hỏi: “Em nóng sao?”
Tô Minh không rõ vì sao, gật gật đầu, tóc trên đỉnh đầu cọ vào cằm Giang Xuyên làm anh hơi ngứa. Mà anh chờ chính là thời khắc này, nên anh nói: “vậy thì cởi hết ra đi.” Nói xong không đợi Tô Minh phản ứng, đã đem áo khoác của cậu cởi ra.
Kế đó thật thành thạo người kia đã đem quần áo trên người Tô Minh cởi ra toàn bộ. Cậu kinh ngạc một chút, cậu cười nói: “Anh đói bụng?” Giang Xuyên biết cậu ám chỉ điều gì, anh cười nhìn người trong ngực trần truồng, làn da dưới cánh tay anh lại nhẵn nhụi bóng loáng.
Muốn nói không đói bụng chỉ là giả.
Giang Xuyên đem tạp dề mới mua cầm tới giúp Tô Minh mặc vào mà cậu cũng tùy ý mặc cho Giang Xuyên bài bố. Mặc xong tạp dề, Giang Xuyên đem người quay lại nhìn. Tạp dề màu lam nhạt mặt trên vừa vặn che khuất nửa bầu vú, độ dài che lại bắp đùi, mà sau lưng lộ rõ đường cong mềm mại vòng eo thanh tú.
Sợi dây đeo tạp dề cột lỏng lẻo trên cái mông tròn trịa no đủ không có bất kỳ che chắn, Tô Minh có chút ngượng ngùng, hai tay chắp ở sau lưng, nhìn bộ dáng khác thường của mình, cậu hỏi: “Anh muốn em mặc như vậy làm cơm hay sao?”
Giang Xuyên rất là hài lòng sờ sờ cằm, gật gật đầu, Tô Minh còn muốn nói thêm lại bị Giang Xuyên giở trò sờ loạn một lát sau cũng rối loạn tâm thần, hơi thở hổn hển tiếp tục làm cơm.
Mà Giang Xuyên thì lại ở phía sau cậu xem xét. Người trước mặt vòng eo thon nhỏ, hai chân dài mà thẳng còn có cái mông vừa tròn vừa vểnh lại săn chắc mềm mại khiến người ta khi chạm vào không muốn buông tay.
Tô Minh tay nghề nấu ăn rất khá, hương vị thức ăn tràn ngập trong phòng cực kỳ kích thích làm người thèm ăn. Sau khi ba món một canh bưng lên bàn, Tô Minh nhìn kiệt tác của mình thật là thoả mãn khom người nếm thử một miếng canh. Khi cậu cúi xuống tạp dề không che được hai bầu ngực Giang Xuyên sau khi thấy, càng làm miệng khô lưỡi khô.
“Bảo bối, lại đây ngồi.” Giang Xuyên vỗ vỗ chân của mình, Tô Minh xới cơm, vui vẻ ở trên đùi anh ngồi xuống, đôi mắt sáng lấp lánh tràn đầy ý muốn người kia khen ngợi. Giang Xuyên gắp một đũa đồ ăn, đưa vào trong miệng, Tô Minh lập tức hỏi: “Ăn ngon không… ăn ngon không?”
Giang Xuyên không tỏ ra thái độ gì, anh từ tốn nói: “Em nếm thử đi.” Phản ứng này của anh làm Tô Minh hơi lo lắng, một bên nghi hoặc mà nghĩ chẳng lẽ quá lâu không Xuống bếp tay nghề kém đi? Một bên cầm lấy đũa gắp thức ăn mà Giang Xuyên vừa mới ăn qua bỏ vào miệng ăn thử.
“Hoàn hảo… Ăn thật ngon mà?” Tô Minh hàm hồ nói, trong mắt không dám chắc chuyển đổi thành hoài nghi, hoài nghi Giang Xuyên khẩu vị có vấn đề. Người kia còn nói: “có đúng không? Em lại để cho anh nếm thử một chút nữa.” Tô Minh liền gắp thức ăn đưa vào miệng anh, nhìn Giang Xuyên ăn xong vẫn không có phản ứng gì.
Tô Minh cuống lên: “Anh có phải là đang gạt em không nha?”. Cậu nghi ngờ tiếp tục quay đầu đi gắp thêm thức ăn mới vừa bỏ vào trong miệng, liền bị Giang Xuyên đè sau gáy đem mặt quay lại.
Tô Minh cảm thấy đồ ăn vừa mới bỏ vào trong miệng đôi môi liền bị Giang Xuyên ngăn chặn, môi cậu bị răng của ai kia thành thạo cạy mở ra Giang Xuyên lấy đầu lưỡi cuốn một cái đem thức ăn trong miệng cậu chuyển vào trong miệng mình.
Tô Minh còn chưa kịp phản ứng lại chỉ lắp bắp nói: “Anh làm gì.. em…” Giang Xuyên không nói gì cuống họng giật giật, cuối cùng liếm liếm môi: “Ăn kiểu này mới đúng, mùi vị rất tuyệt vời.” Tô Minh nghe vậy cuối cùng đã hiểu rõ ràng cười ra tiếng, cậu nói đùa: “Em cũng phải thử một chút!”
Vì vậy hai người miệng đối miệng một miếng cơm một chút thức ăn đút cho nhau ăn, thỉnh thoảng lại hôn thêm mấy cái, nửa ngày cũng không ăn Xong một bát cơm. Cũng may trong phòng có mở máy sưởi ấm, đồ ăn cũng không đến nỗi nhanh nguội lạnh.
Một lúc sau, Tô Minh đổi tư thế đối diện khóa ngồi trên đùi Giang Xuyên hai tay ôm lấy cổ anh ôn nhu chầm chậm mà hôn anh.
Bởi trên người Tô Minh chỉ mặc một cái tạp dề không đủ để che kín thân thể nên Giang Xuyên ăn đậu hũ rất tiện tay, mà Tô Minh hoàn toàn trần truồng hạ thể ngồi ở trên đùi Giang Xuyên ma sát lên quần thể thao của anh cũng làm anh cảm thấy ngứa ngáy.
“A… ah…” Tô Minh mới vừa uống một muỗng canh Giang Xuyên đưa tới, cũng cảm giác được hai vú bị Giang Xuyên siết chặt trong tay, cậu trở tay lấy khuỷu tay chống trên bàn ăn, cái tư thế này dễ dàng cho Giang Xuyên cúi đầu liếm mút đầu vú.
Tô Minh sợ việc này tiếp tục sẽ không thể ăn cơm được hết, nâng mặt Giang Xuyên lên nhỏ nhẹ nói: “Ăn cơm trước đi, có được hay không?” Giang Xuyên luôn luôn sủng cậu lần nào mà nghe cậu nói giọng nũng nịu cũng không có sức đề kháng, lần này cũng không ngoại lệ, bỏ qua cho cậu.
Tô Minh thở ra một hơi, cảm giác phía sau sợi dây cột tạp dề đã bị tháo ra. Giang Xuyên đem tạp dề cởi ra, cứ như vậy Tô Minh cả người trần như nhộng.
Giang Xuyên lướt qua cậu ăn một miếng cơm rồi dùng miệng đút cho cậu một miếng. Tô Minh ở trong lồng ngực của anh bất an giãy dụa, rồi lại bị cánh tay mạnh mẻ kia ôm lấy không thể trốn thoát, cậu miễn cưỡng mà ăn thức ăn Giang Xuyên mớm cho cậu.
Cậu nói với mình muốn làm một bữa cơm ăn thật ngon mà tình huống trước mắt như thế, dù là ai cũng không thể thả lỏng tâm trạng mà dùng cơm.
Nửa người trên bị Giang Xuyên thỉnh thoảng ôm lấy rồi rời đi, đầu vú nhạy cảm từ lâu đã đĩnh đứng lên đỏ hồng gợi cảm khiến người trìu mến. Mà nửa người dưới ngồi ở trên đùi anh hoa huyệt dâm đãng gắng gượng chịu đựng dương vật, một trên một dưới đều bị ma sát, thực sự khó nhịn.
Giang Xuyên vẫn bình tĩnh đút cho cậu ăn cơm, làm như người lúc nãy không an phận chọc ghẹo, ăn đậu hũ muốn nhào tới ăn cậu sạch sẽ không phải là anh.
Càng như vậy, Tô Minh thì càng không nhịn được ham muốn, Giang Xuyên mỗi một lần đút cơm cậu liền ôm lấy đối phương đầu lưỡi dây dưa một phen, mà Giang Xuyên không hề bị lay động, hôn cũng cho cậu hôn mà từ đầu đến cuối không có làm ra động tác lớn hơn.
Tô Minh cố khiêu khích anh một ít nhưng không thành, trong lòng liền nghĩ phải làm thêm nhiều nữa thế là hai chân dịch chuyển về phía trước một chút kề sát vào hạ thể Giang Xuyên cái mông tròn trịa lắc lắc thậm chílấy tay để trên dương vật của Giang Xuyên xoa xoa.
Trong lồng ngực anh động vật nhỏ đã bắt đầu không yên phận, Giang Xuyên sao lại không nhìn ra tâm tư của cậu. Chỉ là anh đặc biệt thích thưởng thức xem bộ dáng tinh tế của Tô Minh ham muốn động tình, mới cảm thấy vô cùng thú vị.
Giang Xuyên ghé vào lỗ tai cậu hỏi: “còn muốn ăn cơm hay không? Không phải đói bụng sao?”
Tô Minh nói: “Rất đói, chỉ là… Chỉ là miệng phía dưới của em đói… hơn..” Lúc cậu thẳng thắn nói ra như vậy cũng không e lệ, mặt cũng không đỏ, tim cũng không đập mạnh.
Vừa nói Tô Minh vừa đem dương vật tráng kiện cầm ở trong tay nhìn chằm chú. Mặt trên hành thân của dương vật gân xanh nổi lên, quy đầu rất to xòe ra như cái ô, lỗ nhỏ lên đỉnh phun ra một chút tinh dịch, Tô Minh trong lòng càng thêm ngứa ngáy.
“Bảo bối ngoan, ăn cơm trước được không?” Giang Xuyên cho dù dưới hạ thể côn thịt cứng đến phát đau, nhưng cũng kiên trì, đem Tô Minh bức đến mức tận cùng, như vậy khi ăn càng mỹ vị hơn.
Nhưng mà anh chưa kịp làm gì thì Tô Minh vội vã không nhịn nổi mà lắc đầu, trong đầu nghe thấy âm thanh đang nói: Ăn đi! vì vậy cậu nhấc cái mông, đem hai chân mở lớn, lúc quy đầu cách hoa huyệt mấy cm bên trong hoa huyệt chảy ra một luồng dâm dịch để chứng minh nó có bao nhiêu khát vọng nuốt vào côn thịt kia.
Côn thịt này thô to như cánh tay trẻ con. Hành thân của nó phá tan cửa hoa huyệt, vách thịt cảm giác rất quen thuộc độ cứng, nhiệt độ, hoặc là quy đầu rất to một đường đi vào hoa huyệt mềm mại Xuyên qua thịt vách tường đến nơi sâu nhất làm Tô Minh mỗi ngày đều thưởng thức được khoái cảm.
Nhưng mà không quản làm bao nhiêu lần, hoa huyệt ăn côn thịt nhiều đến nhớ không rõ, nhưng mỗi một lần tiến vào đều làm Tô Minh run rẩy không ngừng, trong đầu không còn gì khác, chỉ biết có dương vật này trong cơ thể làm cậu khoái hoạt.
Ngồi ở trên đùi Giang Xuyên đem côn thịt toàn bộ nuốt vào, Tô Minh nâng mắt khát vọng nhìn Giang Xuyên mong người kia dùng lực đem cậu tàn nhẫn mà thao một lần cho sướng.
Nhưng mà Giang Xuyên vẫn như cũ ung dung thong thả cho cậu ăn cơm. TÔ Minh quay đầu không ăn, Giang Xuyên nắm hai gò má làm cho cậu hé miệng, đem thức ăn trong miệng mình đút cho cậu.
Tô Minh xuân tâm dập dờn sao có thể tiếp tục ăn cơm, nên cậu vội vã nói: “Ăn no… ông xã… em không ăn nữa…”
Nghe vậy, Giang Xuyên dừng động tác, hỏi: “No rồi? vậy không cần ông xã đút nữa có đúng không?”
Tô Minh không nghi ngờ gật gật đầu, trong mắt có một chút oan ức, một chút mong đợi, làm cả người hiện ra một vẻ điềm đạm đáng yêu. Đột nhiên, cảm giác được côn thịt trong cơ thể lui ra mấy phần, Tô Minh lập tức co rút hoa huyệt lại cắn chặt côn thịt, siết chặt đến nỗi Giang Xuyên phải hơi nhướng mày.
“Sao vậy không phải nói ăn no rồi sao?” Giang Xuyên xoa hai bầu vú no đủ trắng mịn hỏi.
Tô Minh lắc đầu nói: “Không phải… Phía dưới miệng nhỏ vẫn không có no…” Ngón tay ấn lại đầu vú đem nó ép tới lõm xuống, hai bầu vú mềm mại bị ép tới căng tròn.
“Vậy muốn anh phải làm sao đây?” Giang Xuyên biết rõ còn hỏi, Tô Minh cũng không nhịn được nữa, cầm lấy tay anh ở trước ngực mình dời tới phía sau cầm lấy hai bên đồn biện nói rằng: “Muốn tinh dịch của ông xã bắn vào… Bắn đầy tiểu huyệt của em… Cho em ăn no …”
Dương vật của Giang Xuyên ở trong cơ thể cậu đột nhiên lớn hơn một vòng, đem vách thịt căng mịn mở càng lớn như một cự pháo chọc vào trong thân thể, anh nói: “Ông xã sẽ bắn đầy vào âm đạo của em, em phải giữ lấy một giọt cũng không cho chảy ra ngoài được không?!”
Tô Minh gật gật đầu, cả người run run ôm cổ Giang Xuyên bị người kia nâng cái mông bế lên.
Đem thức ăn trên bàn đều để sang bên cạnh, trên mặt bàn còn có khăn trải bàn Tô Minh mới mua nên thân thể cậu không trực tiếp dán lên mặt bàn lạnh lẽo.
Tô Minh hai chân mở ra, đầu gối áp đến trước ngực, tạo thành một chữ M, phía dưới hoa huyệt vừa khớp mà bao vây lấy dương vật lửa nóng.
Mà bên trong âm đạo thịt mềm nóng bỏng rất nhanh bất mãn với côn thịt chỉ đâm vào rồi bất động, Tô Minh nhếch miệng muốn giục, lại bị côn thịt đột nhiên rút ra hết rồi dùng lực mạnh mẻ tiến vào làm cậu hét ra một tiếng rên rỉ cao vút âm cuối xoay chuyển như qua mấy cua quẹo, dính nị đến không chịu được.
Mà Giang Xuyên cũng bị tiếng hét này kích động nên dùng lực eo điên cuồng lay động, thật nhanh đánh xuyên vào. Tô Minh cũng bắt đầu lấy ngón tay nắm đầu vú của mình lôi kéo, sảng khoái đến hai chân đều run rẩy.
Động tác mạnh làm bàn ăn cũng bắt đầu mất đi cân bằng run chuyển, phía trên bát đũa va chạm vào nhau phát ra tiếng vang thanh thúy. Hoa huyệt của Tô Minh như trời hạn gặp mưa, dâm dịch từng dòng mà chảy ra, nâng cái mông cho Giang Xuyên thuận lợi điên cuồng mà thao cậu.
Hình như mỗi lần đều là như thế này, chỉ cần hai người ở nhà, tình dục vừa đến, một người chủ động gợi ý, một người cuồng nhiệt mà làm, bất chấp là đang dùng cơm, tắm rửa hoặc là xem phim, thân thể của đối phương đối với mình có sức hấp dẫn quá lớn.
“Ừm… Không được… Quá nhanh… anh chịch chết em rồi a a a…” Tô Minh không nghe thấy cái khác, chỉ có dưới thân hai túi thịt đánh vào hoa huyệt phát ra tiếng vang, nơi miệng huyệt dâm dịch bị côn thịt mạnh mẽ đánh xuyên tạo ra bọt trắng thật nhỏ.
“Aa a… Không được… Muốn bắn… ông xã lại dùng lực… ah a… Thật là mạnh a làm em sướng muốn chết… A a a….”
Tô Minh xoa xoa đầu vú của mình tay càng ngày càng dùng sức, hoa huyệt muốn không chịu nổi khi bị côn thịt nhanh chóng đánh xuyên, bắp đùi run lên, bụng dưới tiểu đệ đệ của cậu cũng đung đưa từng cái. Lúc cậu bị làm đến cao trào lưng ưỡn ra một cái, bộ ngực nhổng lên thật cao, tiểu đệ đệ vung vẩy như phun nước tiểu bắn ra tinh dịch, bắn mạnh đến nỗi văng đến trước ngực mình, văng cả trên mặt Giang Xuyên.
Giang Xuyên đem tinh dịch ở gần bên khóe miệng liếm sạch sẽ. Hai tay nắm hai vú của Tô Minh đầu ngón tay cùng hạ thể cùng phát lực cuồng mãnh mà đánh cắm gần trăm lần rồi đột nhiên đem dương vật rút ra, đẩy cái mông ra đem quy đầu để ở cúc huyệt đem tinh dịch ấm áp phun ở phía trên.
Giang Xuyên không có bắn ở bên trong Tô Minh thậm chí có chút không quen, hoa huyệt bị thao mở ra một cái lỗ to miệng huyệt nhẹ nhàng run rẩy, nhất thời không có cách nào co rút lại, lẩm bẩm nói: “Tinh dịch… Không có bắn ở bên trong… ông xã anh lừa em…”
Giang Xuyên cúi người xuống ôm cậu liếm những giọt nước mắt của Tô Minh, anh nói rằng: “Yên tâm, ông xã nhất định cho em ăn no.”
Tô Minh nhoài người lên bên tường, Giang Xuyên đứng ở phía sau cậu nhấc một chân của cậu lên. Côn thịt thuận lợi tiến vào cúc huyệt nhờ tinh dịch lúc nãy Giang Xuyên bắn vào. Nơi miệng cúc huyệt còn dính lại một ít tinh dịch tạo thành một vòng màu trắng nhìn dâm mỹ đến không chịu nổi.
Hậu huyệt bị làm khoái cảm không thua với hoa huyệt. Đặc biệt là quy đầu của dương vật Giang Xuyên nhiều lần đều có thể nghiền ép điểm nhạy cảm nhô ra trong hậu huyệt làm cho phân thân nhỏ bé của Tô Minh nhanh chóng đứng lên.
Giang Xuyên một tay ôm eo cậu, một tay nắm giữ chân cậu, dương vật ở trong hậu huyệt đâm vào rút ra, khiến vách tường thịt đều bị làm mềm nhũn phân bố ra dịch ruột non đem bên trong cúc huyệt quấy nhiễu rối tinh rối mù.
“A… Sướng quá… Ông xã côn thịt… Thật thích… A a…”.
Bầu vú run run, có lúc bị thúc quá mạnh va vào vách tường lạnh lẽo. Một tay Tô Minh giữ chặt hai vú, trọng lượng thân thể đều đặt ở cánh tay Giang Xuyên. Mà Giang Xuyên vẫn như cũ mạnh mẽ đem cậu làm đến sảng khoái mà uốn éo cái mông, phát ra tiếng rên rỉ động lòng người.
Sau hai lần bắn tinh Tô Minh bị thao có chút thất thần, bị Giang Xuyên buông chân ra. Chân cậu tê rần không đứng thẳng được, bị người phía sau ôm cái mông đem người nâng lên, mũi chân rời mặt đất. Tô Minh sốt sắng mà co rút hậu huyệt, Giang Xuyên bị vách thịt bên trong nhúc nhích không ngừng mút vào đem lại cảm giác thoải mái vô cùng tiếp tục mạnh mẽ mà đâm sâu đem làn sóng tinh dịch thứ hai bắn thẳng vào nơi sâu nhất trong hậu huyệt.
Tô Minh ăn vào tinh dịch thỏa mãn mà liếm liếm môi, căng lại miệng huyệt không cho Giang Xuyên rút ra, mà Giang Xuyên cũng đang có ý đó, dương vật bán cứng rắn xuyên ở bên trong qua cao trào đã lâu cũng không rút ra.
Bàn ăn khắp nơi bừa bộn, nước canh đổ tung tóe, chén dĩa cũng lung tung khắp nơi. Nhưng những chuyện này không làm Tô Minh bận tâm, cậu lo lắng hiện giờ là lúc ăn cơm tối, mà trong phòng mình lại phát ra tiếng va chạm như vậy người dưới lầu sẽ nghĩ ra sao?….
Tác giả :
Trần Nhị