V Đại Có Một Bé Chuột
Chương 32: Sự hấp dẫn của quidditch
Chít chít
Peter vừa về đến phòng đã thấy Jerry nhảy ra ngoài ồn ào. Khai giảng đến giờ đã qua một tuần lễ, vừa đủ để Jerry đánh sâu vào nội bộ Hogwarts, dựa trên chỉ số thông minh cùng với năng lực của nó, chẳng mấy chốc Jerry đã trở thành thủ lĩnh đám chuột trong Hogwarts.
Ngày hôm nay rõ ràng có tin tức mới.
Peter khom người xuống đối diện với thú cưng mật thám của mình, kích hoạt ma pháp, có một cỗ tia sáng đồng thời lưu động trong mắt của cả hai.
“Jerry, vất vả rồi.” Peter lấy ra mấy quả hạch loại Jerry thích ăn nhất đưa tới, một bên cũng vừa vặn sửa sang lại những tin tức và đạt được.
Hiện tại chuyện quan tâm nhiều nhất tự nhiên là vấn đề Sirius Black. Tuy rằng y càng muốn biết tình hình mới nhất của Hắc Ma Vương, bất quá tiết là, chuyện này rõ ràng không quá hiện thực.
Hồn ma Thầy tu mập tận mắt thấy y bị khi dễ, hiển nhiên rất mong ngôi sao mới của Hufflepuff này sẽ có thể tự bảo vệ mình tốt hơn, thế nên cực kỳ tình nguyện tin tức về đứa trẻ xấu xa đã ‘tập kích’ y.
Vì vậy khi biết buổi chiều hôm nay vợ chồng nhà Black sẽ đến trường, y liền phái Jerry theo dõi sát sao. Là một trong những biến số, y vẫn là nên biết người biết ta mới thích hợp nhất.
Jerry vốn chính là chuột trong giới pháp thuật, tuy rằng còn chưa đủ trình độ để liệt vào sinh vật pháp thuật, thế nhưng chỉ nhìn đám cú mèo biết đưa thư kia liền biết, nó tự nhiên sẽ không giống như những con chuột bình thường, muốn nghe trộm và ghi nhớ gì đó hoàn toàn không thành vấn đề.
Hơn nữa, Jerry của chúng ta cũng không phải con chuột thông thường, loại chuột trong giới pháp thuật tối đa có thể sống được ba năm, cho dù có chăm sóc tỉ mỉ lắm cũng chỉ trên dưới năm năm mà thôi. Mà hiện tại Jerry đã bầu bạn bên cạnh Peter năm năm rồi, trạng thái tinh thần và thân thể vẫn vô cùng tốt đẹp, phỏng chừng còn có thể chạy nhảy vui vẻ ba bốn năm nữa. Ngoại trừ bởi vì Peter vẫn luôn dùng pháp thuật bồi dưỡng thân thể cho nó ra, vấn đề huyết thống của Jerry cũng là một lý do quan trọng. Nó là có huyết thống của một loại sinh vật pháp thuật nào đó? Thời gian đã quá lâu, ngay cả nhân viên cửa hàng đã nói những gì Peter cũng đều quên mất, chỉ là y nhớ rõ lúc mua Jerry thì giá tiền của nó đắt gấp mười lần so với con chuột bình thường, chỉ là khi đó Peter cũng là nhìn ở điểm nó có thể sống rất lâu mới bấm bụng mua về.
Jerry vẫn là thông minh, tuy rằng nó không thể lý giải được những câu quá phức tạp của nhân loại, thế nhưng trí nhớ của nó rất tốt, sau đó nó có thể làm giống như chậu tưởng ký phát ra cho Peter nhìn.
Tuy rằng dựa theo thị giác của loài chuột nên hình ảnh có chút khó nhận biết, thế nhưng thanh âm lại không có vấn đề gì.
Vợ chồng Black tuy rằng vì vấn đề đầu óc của con trai trưởng đã bỏ qua ý định bồi dưỡng hắn thành người thừa kế, thế nhưng tốt xấu Sirius vẫn là con trai của bọn họ, tự nhiên cực kỳ quan tâm.
Regulus dưới sự ám chỉ của Peter đã không ngừng giúp cha mẹ quán triệt suy nghĩ, ‘Anh trai đã như vậy, chúng ta cũng không nên ép buộc anh ấy, cứ để anh ấy sống thật vui vẻ là được. Trọng trách thừa kế và gì đó cứ để em trai như con kế thừa là được.’
Trải qua nhiều năm ảnh hưởng, hơn nữa Sirius vẫn hay chạy đến nhà Potter không chịu quay về, vợ chồng Black cũng đã có chút xu thế nhận mệnh. Nhà Black vĩnh viễn thuần túy, thế nhưng nhà Potter cũng là máu trong tinh khiết, nếu như đứa con trai lớn đầu óc không ổn định của mình thật sự có ám muội với đứa trẻ nhà Potter, bọn họ ngược lại là phải xin lỗi nhà Potter.
Dĩ nhiên, cái suy đoán hai đứa trẻ thật sự vừa mắt lẫn nhau chỉ là tình huống bết bát nhất, dựa theo hiện tại đến xem, hai người bọn họ chỉ đơn thuần là bạn bè thân thiết. Chỉ là vợ chồng nhà Black vẫn rất lo lắng, gia tộc Black ngoại trừ danh hào ‘Vĩnh viễn thuần túy’ thì nổi danh nhất chính là sự phản nghịch. Hầu như mỗi thế hệ nhà Black đều có người làm trái với tổ huấn.
Ở trong lòng vợ chồng Black, đứa con trai trưởng đầu óc sai lệch rõ ràng đã đi đến sát biên giới, chỉ cần thiên thêm một chút liền vượt ngoài giới hạn. Đó cũng chính là nguyên nhân bọn họ dễ dàng tiếp thu ý kiến của Regulus.
Đứa con bị đẩy ra xa so với chỉ cần sơ sảy một chút liền vĩnh viễn mất đi vẫn tốt hơn, tuy rằng đứa trẻ này đầu óc không bình thường… thế nhưng, dù sao vẫn là người một nhà.
Đây cơ hồ đã là nhận thức chung của nhà Black, vì vậy khi mũ phân viện tuyên bố Sirius gia nhập Gryffindor, toàn bộ những đứa trẻ thuộc gia tộc có quan hệ thông gia với nhà Black (cơ hồ tất cả đều thuộc Slytherin) đều theo ý của gia trưởng trong nhà mà dành ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt cùng nụ cười trấn an, cố gắng không để Sirius bị kích thích. Chỉ là, trong lòng mọi người vẫn là có chút thở phào nhẹ nhõm, ‘Những nhân tố có vấn đề quả nhiên đều đến Gryffindor, không xuất hiện tại Slytherin.’
Nhưng mà vừa mới khai giảng được một tuần, hai vợ chồng Black đang ở nước ngoài bàn công việc lại nhận được thư của con trai nhỏ —— Giáo sư của Hogwarts mời bọn họ đến trường.
Hiển nhiên cả hai người đều rất hiểu biết chế độ giảng dạy của Hogwarts, lập tức liền trở nên luống cuống. Trên cơ bản loại điều kiện khiến giáo sư mời gia trưởng đến đều tương tự với ‘Đứa trẻ đang lâm vào tình trạng nguy kịch’, tựa như Ginny Weasley bắt vào mật thất.
Tuy rằng khi bọn họ đến Hogwarts liền biết chuyện cũng không phải ‘loại tình trạng kia’, thế nhưng theo ngữ điệu trình bày của giáo sư McGonagall, chuyện này cũng đủ khiến cho bọn họ đau đầu.
Sirius vô cớ công kích bạn học, đồng thời những thần chú dùng đều tương đối tà ác, thậm chí còn có hắc ma pháp có tính sát thương cao. Ngay cả khi có giáo sư bên cạnh, Sirius vẫn ngoan cố phát ngôn, tuyên bố muốn giết chết đối phương.
McGonagall rút ra trí nhớ của mình đặt vào chậu tưởng ký để vợ chồng Black quan sát, bao quát cả tình huống lúc đó cùng với thái độ về sau của Sirius.
“Cuối cùng trò Black cũng thừa nhận, nguyên nhân của lần công kích này là do lo lắng các vị không quan tâm đến trò ấy nữa. Tuy rằng tôi cảm thấy nguyên nhân này có chút gượng ép, thế nhưng tôi vẫn nguyện ý tin tưởng. Tôi nghĩ gia đình các vị hẳn là nên nói chuyện lại với nhau, trò Black cũng chỉ có mười một tuổi, nếu trò ấy cứ giữ tình trạng như vậy…”
McGonagall không nói tiếp, thế nhưng ý tứ của cô cả hai vợ chồng Black đều hiểu, Hogwarts không thể dung túng một học sinh có lối suy nghĩ ‘phản nghịch’ như vậy, Hogwarts sẽ khai trừ hắn.
Không phải sao? Hiện tại mới bao lâu Sirius đã bắt đầu áp dụng ác chú với bạn học không hề quen biết, sau khi lớn lên một chút liệu có thể phát ra thần chú tử vong đối với những bạn học khác hay không?
Hai vợ chồng Black đều hiểu ý tứ của giáo sư McGonagall, lập tức chấp nhận lý do của Sirius, biểu thị là do bọn họ sơ suất trong việc giao tiếp với con cái mới khiến cho Sirius công kích bạn học, bọn họ nhất định sẽ nói chuyện rõ ràng với Sirius.
Sau đó giáo sư McGonagall liền gọi Sirius từ phòng bên cạnh đến, bản thân thì thoải mái rời đi.
Ồ, dĩ nhiên góc độ của Jerry không thể nhìn thấy diễn biến tâm lý của vợ chồng Black rõ ràng như vậy, bất quá hai bên đều nói chuyện rất trực tiếp, người hiểu chuyện như Peter muốn lý giải cũng không khó. May là Jerry nhanh nhạy cũng không đi theo giáo sư McGonagall rời khỏi mà tiếp tục ở lại nhìn trò hay.
Phu nhân Black vừa thấy cửa đóng lại liền mắng ầm ĩ, tuần đầu tiên vào học liền gây chuyện nghiêm trọng như vậy, đơn giản chính là làm nhục gia quy nhà Black, sau đó bà rất trôi chảy mà đọc thuộc lòng bộ gia quy dày cộm kia ra… Ngay cả Peter chỉ dùng pháp thuật theo dõi cũng không nhịn được thất thần, thật khó cho Black còn có thể trưng ra vẻ mừng rỡ hoài niệm…
Chờ một chút? Mừng rỡ? Hắn là một M?
Bất quá thần thái mừng rỡ ấy ngay cả Peter dùng thị giác của loài chuột cũng có thể thấy được, vợ chồng Black tự nhiền càng nhìn đến rõ ràng, bất quá bọn họ cũng chỉ đơn giản cho rằng đầu óc của đứa con này lại lạc đến một ngõ ngách nào đó mất rồi. Rốt cục phu nhân Black không chịu được mà thở dài một tiếng, lần này lại chuyển đổi chủ để, đem hết toàn bộ những hành động kỳ lạ của Sirius từ sáu tuổi cho đến nay nhắc lại một lần.
Peter nhìn xong ký ức của Jerry thì hai vai vẫn không ngừng run rẩy.
“Phụt! Ha ha ha ha hắc.”
“Chít?” Jerry ngơ ngác nghi hoặc.
“Hóa ra… ha ha ha… là như vậy.” Y cười đến sắp đau sốc hông luôn rồi.
Hóa ra cái tên đầu óc cứng nhắc Sirius Black này đối với người nhà vừa có quyến luyến lại còn mang theo giận dỗi. Biết rõ bọn họ đã về phe của Voldemort thì càng xoắn xuýt không biết nên khuyên can thế nào, thậm chí là có nên khuyên hay không.
Giữa sự hỗn loạn này, thái độ của hắn đối với người nhà cũng là càng lúc càng kỳ quái, nếu như chuyện này xảy ra trong gia đình bình thường cũng không có gì, thế nhưng nhà Black cố tình lại là thế gia Slytherin, thích một câu nói đều phải vẽ được mấy cái vòng.
Peter nghĩ đến Sirius Black dùng bộ dạng ngu ngốc của mình hắng giọng nói ra những lời châm biếm liền không nhịn được mà vui vẻ.
“Thật đáng tiếc phu nhân Black không miêu tả cụ thể hơn một chút, ngay cả Sirius cũng không biết vẻ mặt của mình rốt cuộc là thú vị thế nào, hắn chỉ có thể nghe mắng đến không ngừng hồ đồ hứa hẹn tuyệt đối không phạm lỗi nữa. Bất quá như vậy cũng tốt, có một chiến sỹ đấu tranh anh dũng như thế, cho dù Voldemort có làm ra chuyện xấu gì ta cũng có tấm gương tam chiếu.”
–
“Chào buổi sáng, điện hạ.”
“Chào buổi sáng.”
“Điện hạ, Chào buổi sáng.”
Peter phát huy nhuẫn nhuyễn khí thế minh tinh một đường từ phòng sinh hoạt chung đến đại sảnh. Nếu như nói lúc trước mọi người còn xấu hổ âm thầm ngưỡng mộ, bây giờ quả thực chính là tình yêu cuồng nhiệt phấn hống chói sáng.
Bất quá, rất hiển nhiên, nhiệt tình của mọi người đều được chính quy hóa. Giáo sư Sprout nổi danh dễ nói chuyện, Peter vừa đệ đơn xin, tuy rằng vấn đề nhân số có chút hơi nhiều, thế nhưng mọi người đều rất có trật tự, hoạt động cũng không có tính nguy hiểm, so với ‘Nhóm thám hiểm’, ‘Nhóm kỹ năng bay lượn’ gì đó của Gryffindor thường đề xuất, việc Peter tổ chức mọi người cùng nhau ca hát nhảy múa quả là hòa nhã đến không thể hòa nhã hơn được nữa.
Vì vậy giáo sư rất tốt bụng đem căn phòng ở tầng ba kia cung cấp làm phòng hoạt động lâu dài cho bọn họ, mà Peter đối với chuyện này còn có một chút cảm thấy dễ dàng đến phát hoảng. Trước đó nữ sinh cấp lớn Minna còn có chút lo lắng, dù sao nhân số của bọn họ quá nhiều, sợ rằng trường học phải cân nhắc thật lâu, nào ngờ mọi chuyện lại được giải quyết nhanh chóng như vậy.
Nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của Peter, giáo sư Sprout cười tủm tỉm nháy mắt, ôn hòa giải thích cho y. Tổng hợp mà nói, nguyên nhân để chuyện này thuận lợi như vậy quả thực không ít. Thứ nhất là do giáo sư Sprout cực lực ủng hộ, dù sao Hufflepuff trước giờ ở trong trường vẫn không nóng không lạnh, khó được một lần nổi bật như vậy. Hơn nữa cái yêu cầu của đoàn thể ngoại khóa này hoàn toàn không có gì đặc biệt khó khăn, một khi đề ra các giáo sư khác cũng không tiện cự tuyệt.
Thứ hai chính là người đông thế mạnh, có nhiều học sinh chờ mong như vậy, các giáo sư cũng không tiện khiến mọi người thất vọng.
Mà lý do cuối cùng lại càng khiến Peter kinh ngạc… cư nhiên yếu tố quan trọng là do thành tích học tập của y không tệ.
Dù sao vấn đề trường học quan tâm nhất vẫn là thành tích của học sinh, một học sinh có thành tích tốt đẹp như Peter, từ khai giản đến nay, cho dù là phương diện kiến thức lý luận, áp dụng thực tiễn hay luận văn nghiên cứu đều là một trong những cá nhân ưu tú nhất. Đi học chăm chú nghe giảng, bút ký vô cùng đầy đủ, vấn đề của giáo sư đều có thể trả lời. Một học sinh tốt như vậy không cho qua thì còn có thể cho ai qua chứ.
“Trò có thể làm tấm gương tốt cho mọi người. Chỉ cần những hoạt động này không cản trở thành tích của mọi người.”
“Giáo sư Sprout xin yên tâm, đây là vấn đề mà nhóm của chúng em chú trọng nhất.” Phải làm xong tất cả bài tập, nếu như kết quả học kỳ này có ba môn thành tích dưới P sẽ phải tạm dừng tư cách hoạt động.
“Trò luôn suy nghĩ rất chu đáo, con trai.” Giáo sư Sprout nhiệt tình ôm lấy Peter. “Bất quá là viện trưởng của Hufflepuff, ta có thể yêu cầu một chuyện mang tính chất riêng tư hay không?”
“Đương nhiên có thể.”
“Trên thực tế…”
Hồi ức của Peter bị tiếng đập cánh của cú mèo cắt đứt, mọi người đều dừng hành động trên tay lại dùng ánh mắt mong đợi nhìn đám cú mèo. Một ít học sinh có chút thích sạch sẽ lại gia tăng tốc độ ăn uống, cố gắng trước khi bọn cú thả xuống đồ vật có thể ăn no.
“Peter, đó hình như là Phoebe nhà cậu.” Cú tuyết thật sự rất hiếm thấy.
“Đúng vậy.” Đó là một cái gói đã được ếm thần chú thu nhỏ. “Tớ nhờ ma mà gửi đàn ghita đến.” Trên thực tế y càng hy vọng có thể cầm đến cây đàn điện tử của mình, đáng tiếc, thứ đó không dùng được ở Hogwarts, không chỉ là vấn đề điện, mà các vi mạch bên trong đàn cùng với từ trường đặc thù của Hogwarts vốn là bài xích lẫn nhau.
“Đàn ghita? Vì sao cậu đột nhiên lại muốn thứ này?” Simon nhìn bộ dạng lập tức muốn lấy đàn ra gảy của Peter lại nhìn các học sinh đang tò mò xung quanh, nhịn không được bắt đầu khoe khoang một chút ‘Chuyện chỉ có người quen mới biết’.
“Tớ còn tưởng rằng cậu đặt trọng tâm ở phương diện biểu diễn, không ngờ đầu tiên cậu lại chọn âm nhạc. Lần này… Alice sẽ rất cao hứng.” Vốn còn hơn một Andromeda, bất quá phía Slytherin vẫn còn nhiều cố kỵ, Andromeda một bàn tay khó vỗ thành tiếng.
Andromeda đã tỏ vẻ áy náy mấy lầ, còn nói chờ sang năm Regulus nhập học, lại tính cả Severus thì tiếng nói của ba người mới có chút sức nặng. Ừ… tuy rằng Severus vẫn còn đang nằm trong trạng thái không bạo lực thì không hợp tác.
“Giáo sư Sprout đã nhờ tớ viết một ca khúc hơi chút sôi nổi, làm ca khúc cổ động cho Quidditch.” Có thể nhìn ra được ý tứ ban đầu của giáo sư Sprout là muốn để Hufflepuff chuyên dụng, bất quá khi nói ra miệng lại là dùng cho cả trường. Thật không hổ là Hufflepuff ‘Trung hậu, thiện lương, bao dung hết thảy’.
Peter thật ra cũng có cùng ý nghĩ, Quidditch là bộ môn thể thao cỡ lớn duy nhất tại giới pháp thuật, cũng giống như bóng đá ở giới Muggle vậy, cảm giác bộ môn thể thao này mang đến chính là đoàn kết, vô tư, phối hợp tập thể.
Nhớ đến ca khúc chủ đề WordCup rất nổi tiếng ‘Waka waka’[1], khóe miệng Peter kéo ra một nụ cười hoài niệm, bài hát này y còn từng trình diễn tại một chương trình gameshow vô sỹ cực hạn, thích làm khó nghệ sỹ để kéo tỷ lệ xem đài. Trong tình thế khẩu vị của khán giả càng lúc càng nặng, cái gì mà mặt đồ nữ hát ca khúc nữ… là một nam nghệ sỹ đều không tránh khỏi.
Vừa gảy một đoạn nhạc ra thử cảm giác, Peter vừa định kết thúc chuẩn bị vào lớp, khi ngẩn đầu nhìn lên…
Trước mặt người đông nghìn nghịt, cơ hồ tất cả mọi người chưa rời khỏi sảnh đường đều đang gom về đây. Merlin, ngay cả Slytherin cũng có mặt nha.
‘Vã mồ hôi… đúng là lực ảnh hưởng của Quidditch quá lớn rồi.’ Tuy rằng sự kích động này của mọi người có chút ngoài ý muốn, thế nhưng Peter cũng tuyệt đối sẽ không làm ra loại tư thế có tên là luống cuống kia.
“Peter, vừa rồi cậu nói đến… bài hát cổ động cho Quidditch.” Andromeda thật vất vả mới có cơ hội đứng trước mặt mọi người lên tiếng như vậy.
“Đúng vậy.” Nhìn ánh mắt lóe sáng mong chờ của mọi người, lại nhìn bàn giáo sư đã trống không, làm một thần tượng y sao có thể khiến cho fan của mình thất vọng. Peter lập tức lùi ra một chút, đem một cái ghế phóng đại lên, sau đó lại đặt một cái ghế khác ở trên, như vậy liền tạo xong một sân khấu giản dị. Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của một đám học sinh, ca khúc cực kỳ sôi động nhiệt tình cứ thế cất lên.
“Bạn là một chiến binh anh dũng, hãy lựa chọn trận đấu cho riêng mình. Hãy tự đứng dậy, phủi lớp bùn đất và trở lại với trận chiến đi thôi… Waka waka eh eh! … … Thời khắc của Quidditch đã đến rồi.” Ôm đàn ghita trong tay, Peter đong đưa thân thể của mình, bàn chân vỗ nhẹ giữ nhịp. Tiếng nhạc réo rắt, tiết tấu nhiệt tình, mọi người cũng không nhịn được mà lắc lư, thậm chí có vào Gryffindor mạnh dạn đã nhảy lên bàn dài khiêu vũ, ngay cả Slytherin vốn rất nghiêm túc cũng không nhịn được gật đầu, nhỏ giọng hát theo “Waka waka”. Tuy rằng phần lớn những ca từ khác không nhớ được trọn vẹn, thế nhưng mấy câu điệp khúc này mọi người đã có thể cùng nhau hợp xướng rồi, Peter cứ thế đàn hát liên tục hai lần, thế nhưng hứng thú của mọi người vẫn chưa được thỏa mãn.
“Điện hạ, bài hát này… đến giải đâu Quidditch là có thể hát sao?”
“Đúng vậy, bất quá phải kết hợp với vũ đạo mới là hoàn mỹ nhất, chúng ta còn có thể tạo một đội cổ động cho Quidditch, hay là tìm linh vật gì đó. Tốt nhất chính là ghi âm ca khúc này lại, bình thường lúc luyện tập cũng có thể lấy ra nghe. Đợi đến học kỳ sau đi, lúc nghỉ lễ Giáng sinh tớ sẽ tìm thời gian đi ghi âm ca khúc này…” Chờ một chút, máy hát đĩa của giới phù thủy liệu có thể đọc được đĩa nhạc của Muggle không?
“Ai… phải đợi lâu như vậy sao? Trận đầu tiên của Hufflepuff chính là tháng 11 nha.”
“Thứ bình thường dùng để phát nhạc là cái gì? Loại vũ hội thường dùng ấy.”
“Đó là hộp âm nhạc do yêu tinh chế tạo, đều là được đặt riêng…” Bọn họ hiện tại đang ở trường học, muốn đặt hàng cũng phải chờ đến sau lễ Giáng sinh.
“Dùng thần chú đi.”
“Cậu có bao nhiêu ma lực?”
“Tớ biết một thứ…” Một con rắn nhỏ đột nhiên lên tiếng. “Lập tức có thể ghi lại âm thanh, sau đó phát ra rất nhiều lần, còn phát được rất lớn…”
“Thật không? Ở đâu bán?”
“Không… không có bán, thế nhưng tớ biết ở nơi nào có.”
“Ở chỗ nào!” Mọi người đồng thanh.
“Trang viên… Voldemort. “
———
Tác giả có lời:
Sức hấp dẫn của Quidditch là rất lớn, nếu như không phải Peter vừa mở miệng chính là nói đến nhạc cổ động của Quidditch thì cũng không lôi kéo được nhiều người như vậy.
《Waka waka》 là một ca khúc rất hay, vũ đạo cũng đẹp mắt, hình như là ca khúc chủ đề của Wordcup 2010. Chuyện này mọi người có thể tra cứu một chút.
Ca từ bên trong chỉ có một câu ‘Thời khắc của Châu Phi đã đến rồi’ cần đổi thành ‘Thời khắc của Quidditch đã đến rồi’ là được.
Về phần vấn đề âm nhạc của giới pháp thuật là do bản thân ta bịa đặt, ngày mai sẽ giải thích cụ thể hơn một chút.
Ta đang suy nghĩ phải làm sao mới có thể khiến vị giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám kia từ chức, bằng không cứ nghĩ cách để V đại liên kết với Hogwarts như vậy cũng rất mệt mỏi…
—————
1/ Ca khúc Waka waka do ca sỹ Shakira trình bày là ca khúc chủ đề của Wordcup 2010. Mặc dù tác giả nói rất nhẹ nhàng, thế nhưng trong ca khúc này có áp dụng không ít tiếng Tây Ban Nha, một ngôn ngữ thông dụng ở Nam Phi, Peter muốn hát nó để đám học sinh Hogwarts đều hiểu ngay lần đầu tiên không dễ. Hơn nữa ngữ điệu của từ Quidditch rõ ràng là không phù hợp để thay thế cho từ Africa trong ca khúc gốc.
Thế nhưng, giống như tác giả đã nói, tất cả chỉ là bịa đặt, mọi người có thể thông cảm một chút.
Peter vừa về đến phòng đã thấy Jerry nhảy ra ngoài ồn ào. Khai giảng đến giờ đã qua một tuần lễ, vừa đủ để Jerry đánh sâu vào nội bộ Hogwarts, dựa trên chỉ số thông minh cùng với năng lực của nó, chẳng mấy chốc Jerry đã trở thành thủ lĩnh đám chuột trong Hogwarts.
Ngày hôm nay rõ ràng có tin tức mới.
Peter khom người xuống đối diện với thú cưng mật thám của mình, kích hoạt ma pháp, có một cỗ tia sáng đồng thời lưu động trong mắt của cả hai.
“Jerry, vất vả rồi.” Peter lấy ra mấy quả hạch loại Jerry thích ăn nhất đưa tới, một bên cũng vừa vặn sửa sang lại những tin tức và đạt được.
Hiện tại chuyện quan tâm nhiều nhất tự nhiên là vấn đề Sirius Black. Tuy rằng y càng muốn biết tình hình mới nhất của Hắc Ma Vương, bất quá tiết là, chuyện này rõ ràng không quá hiện thực.
Hồn ma Thầy tu mập tận mắt thấy y bị khi dễ, hiển nhiên rất mong ngôi sao mới của Hufflepuff này sẽ có thể tự bảo vệ mình tốt hơn, thế nên cực kỳ tình nguyện tin tức về đứa trẻ xấu xa đã ‘tập kích’ y.
Vì vậy khi biết buổi chiều hôm nay vợ chồng nhà Black sẽ đến trường, y liền phái Jerry theo dõi sát sao. Là một trong những biến số, y vẫn là nên biết người biết ta mới thích hợp nhất.
Jerry vốn chính là chuột trong giới pháp thuật, tuy rằng còn chưa đủ trình độ để liệt vào sinh vật pháp thuật, thế nhưng chỉ nhìn đám cú mèo biết đưa thư kia liền biết, nó tự nhiên sẽ không giống như những con chuột bình thường, muốn nghe trộm và ghi nhớ gì đó hoàn toàn không thành vấn đề.
Hơn nữa, Jerry của chúng ta cũng không phải con chuột thông thường, loại chuột trong giới pháp thuật tối đa có thể sống được ba năm, cho dù có chăm sóc tỉ mỉ lắm cũng chỉ trên dưới năm năm mà thôi. Mà hiện tại Jerry đã bầu bạn bên cạnh Peter năm năm rồi, trạng thái tinh thần và thân thể vẫn vô cùng tốt đẹp, phỏng chừng còn có thể chạy nhảy vui vẻ ba bốn năm nữa. Ngoại trừ bởi vì Peter vẫn luôn dùng pháp thuật bồi dưỡng thân thể cho nó ra, vấn đề huyết thống của Jerry cũng là một lý do quan trọng. Nó là có huyết thống của một loại sinh vật pháp thuật nào đó? Thời gian đã quá lâu, ngay cả nhân viên cửa hàng đã nói những gì Peter cũng đều quên mất, chỉ là y nhớ rõ lúc mua Jerry thì giá tiền của nó đắt gấp mười lần so với con chuột bình thường, chỉ là khi đó Peter cũng là nhìn ở điểm nó có thể sống rất lâu mới bấm bụng mua về.
Jerry vẫn là thông minh, tuy rằng nó không thể lý giải được những câu quá phức tạp của nhân loại, thế nhưng trí nhớ của nó rất tốt, sau đó nó có thể làm giống như chậu tưởng ký phát ra cho Peter nhìn.
Tuy rằng dựa theo thị giác của loài chuột nên hình ảnh có chút khó nhận biết, thế nhưng thanh âm lại không có vấn đề gì.
Vợ chồng Black tuy rằng vì vấn đề đầu óc của con trai trưởng đã bỏ qua ý định bồi dưỡng hắn thành người thừa kế, thế nhưng tốt xấu Sirius vẫn là con trai của bọn họ, tự nhiên cực kỳ quan tâm.
Regulus dưới sự ám chỉ của Peter đã không ngừng giúp cha mẹ quán triệt suy nghĩ, ‘Anh trai đã như vậy, chúng ta cũng không nên ép buộc anh ấy, cứ để anh ấy sống thật vui vẻ là được. Trọng trách thừa kế và gì đó cứ để em trai như con kế thừa là được.’
Trải qua nhiều năm ảnh hưởng, hơn nữa Sirius vẫn hay chạy đến nhà Potter không chịu quay về, vợ chồng Black cũng đã có chút xu thế nhận mệnh. Nhà Black vĩnh viễn thuần túy, thế nhưng nhà Potter cũng là máu trong tinh khiết, nếu như đứa con trai lớn đầu óc không ổn định của mình thật sự có ám muội với đứa trẻ nhà Potter, bọn họ ngược lại là phải xin lỗi nhà Potter.
Dĩ nhiên, cái suy đoán hai đứa trẻ thật sự vừa mắt lẫn nhau chỉ là tình huống bết bát nhất, dựa theo hiện tại đến xem, hai người bọn họ chỉ đơn thuần là bạn bè thân thiết. Chỉ là vợ chồng nhà Black vẫn rất lo lắng, gia tộc Black ngoại trừ danh hào ‘Vĩnh viễn thuần túy’ thì nổi danh nhất chính là sự phản nghịch. Hầu như mỗi thế hệ nhà Black đều có người làm trái với tổ huấn.
Ở trong lòng vợ chồng Black, đứa con trai trưởng đầu óc sai lệch rõ ràng đã đi đến sát biên giới, chỉ cần thiên thêm một chút liền vượt ngoài giới hạn. Đó cũng chính là nguyên nhân bọn họ dễ dàng tiếp thu ý kiến của Regulus.
Đứa con bị đẩy ra xa so với chỉ cần sơ sảy một chút liền vĩnh viễn mất đi vẫn tốt hơn, tuy rằng đứa trẻ này đầu óc không bình thường… thế nhưng, dù sao vẫn là người một nhà.
Đây cơ hồ đã là nhận thức chung của nhà Black, vì vậy khi mũ phân viện tuyên bố Sirius gia nhập Gryffindor, toàn bộ những đứa trẻ thuộc gia tộc có quan hệ thông gia với nhà Black (cơ hồ tất cả đều thuộc Slytherin) đều theo ý của gia trưởng trong nhà mà dành ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt cùng nụ cười trấn an, cố gắng không để Sirius bị kích thích. Chỉ là, trong lòng mọi người vẫn là có chút thở phào nhẹ nhõm, ‘Những nhân tố có vấn đề quả nhiên đều đến Gryffindor, không xuất hiện tại Slytherin.’
Nhưng mà vừa mới khai giảng được một tuần, hai vợ chồng Black đang ở nước ngoài bàn công việc lại nhận được thư của con trai nhỏ —— Giáo sư của Hogwarts mời bọn họ đến trường.
Hiển nhiên cả hai người đều rất hiểu biết chế độ giảng dạy của Hogwarts, lập tức liền trở nên luống cuống. Trên cơ bản loại điều kiện khiến giáo sư mời gia trưởng đến đều tương tự với ‘Đứa trẻ đang lâm vào tình trạng nguy kịch’, tựa như Ginny Weasley bắt vào mật thất.
Tuy rằng khi bọn họ đến Hogwarts liền biết chuyện cũng không phải ‘loại tình trạng kia’, thế nhưng theo ngữ điệu trình bày của giáo sư McGonagall, chuyện này cũng đủ khiến cho bọn họ đau đầu.
Sirius vô cớ công kích bạn học, đồng thời những thần chú dùng đều tương đối tà ác, thậm chí còn có hắc ma pháp có tính sát thương cao. Ngay cả khi có giáo sư bên cạnh, Sirius vẫn ngoan cố phát ngôn, tuyên bố muốn giết chết đối phương.
McGonagall rút ra trí nhớ của mình đặt vào chậu tưởng ký để vợ chồng Black quan sát, bao quát cả tình huống lúc đó cùng với thái độ về sau của Sirius.
“Cuối cùng trò Black cũng thừa nhận, nguyên nhân của lần công kích này là do lo lắng các vị không quan tâm đến trò ấy nữa. Tuy rằng tôi cảm thấy nguyên nhân này có chút gượng ép, thế nhưng tôi vẫn nguyện ý tin tưởng. Tôi nghĩ gia đình các vị hẳn là nên nói chuyện lại với nhau, trò Black cũng chỉ có mười một tuổi, nếu trò ấy cứ giữ tình trạng như vậy…”
McGonagall không nói tiếp, thế nhưng ý tứ của cô cả hai vợ chồng Black đều hiểu, Hogwarts không thể dung túng một học sinh có lối suy nghĩ ‘phản nghịch’ như vậy, Hogwarts sẽ khai trừ hắn.
Không phải sao? Hiện tại mới bao lâu Sirius đã bắt đầu áp dụng ác chú với bạn học không hề quen biết, sau khi lớn lên một chút liệu có thể phát ra thần chú tử vong đối với những bạn học khác hay không?
Hai vợ chồng Black đều hiểu ý tứ của giáo sư McGonagall, lập tức chấp nhận lý do của Sirius, biểu thị là do bọn họ sơ suất trong việc giao tiếp với con cái mới khiến cho Sirius công kích bạn học, bọn họ nhất định sẽ nói chuyện rõ ràng với Sirius.
Sau đó giáo sư McGonagall liền gọi Sirius từ phòng bên cạnh đến, bản thân thì thoải mái rời đi.
Ồ, dĩ nhiên góc độ của Jerry không thể nhìn thấy diễn biến tâm lý của vợ chồng Black rõ ràng như vậy, bất quá hai bên đều nói chuyện rất trực tiếp, người hiểu chuyện như Peter muốn lý giải cũng không khó. May là Jerry nhanh nhạy cũng không đi theo giáo sư McGonagall rời khỏi mà tiếp tục ở lại nhìn trò hay.
Phu nhân Black vừa thấy cửa đóng lại liền mắng ầm ĩ, tuần đầu tiên vào học liền gây chuyện nghiêm trọng như vậy, đơn giản chính là làm nhục gia quy nhà Black, sau đó bà rất trôi chảy mà đọc thuộc lòng bộ gia quy dày cộm kia ra… Ngay cả Peter chỉ dùng pháp thuật theo dõi cũng không nhịn được thất thần, thật khó cho Black còn có thể trưng ra vẻ mừng rỡ hoài niệm…
Chờ một chút? Mừng rỡ? Hắn là một M?
Bất quá thần thái mừng rỡ ấy ngay cả Peter dùng thị giác của loài chuột cũng có thể thấy được, vợ chồng Black tự nhiền càng nhìn đến rõ ràng, bất quá bọn họ cũng chỉ đơn giản cho rằng đầu óc của đứa con này lại lạc đến một ngõ ngách nào đó mất rồi. Rốt cục phu nhân Black không chịu được mà thở dài một tiếng, lần này lại chuyển đổi chủ để, đem hết toàn bộ những hành động kỳ lạ của Sirius từ sáu tuổi cho đến nay nhắc lại một lần.
Peter nhìn xong ký ức của Jerry thì hai vai vẫn không ngừng run rẩy.
“Phụt! Ha ha ha ha hắc.”
“Chít?” Jerry ngơ ngác nghi hoặc.
“Hóa ra… ha ha ha… là như vậy.” Y cười đến sắp đau sốc hông luôn rồi.
Hóa ra cái tên đầu óc cứng nhắc Sirius Black này đối với người nhà vừa có quyến luyến lại còn mang theo giận dỗi. Biết rõ bọn họ đã về phe của Voldemort thì càng xoắn xuýt không biết nên khuyên can thế nào, thậm chí là có nên khuyên hay không.
Giữa sự hỗn loạn này, thái độ của hắn đối với người nhà cũng là càng lúc càng kỳ quái, nếu như chuyện này xảy ra trong gia đình bình thường cũng không có gì, thế nhưng nhà Black cố tình lại là thế gia Slytherin, thích một câu nói đều phải vẽ được mấy cái vòng.
Peter nghĩ đến Sirius Black dùng bộ dạng ngu ngốc của mình hắng giọng nói ra những lời châm biếm liền không nhịn được mà vui vẻ.
“Thật đáng tiếc phu nhân Black không miêu tả cụ thể hơn một chút, ngay cả Sirius cũng không biết vẻ mặt của mình rốt cuộc là thú vị thế nào, hắn chỉ có thể nghe mắng đến không ngừng hồ đồ hứa hẹn tuyệt đối không phạm lỗi nữa. Bất quá như vậy cũng tốt, có một chiến sỹ đấu tranh anh dũng như thế, cho dù Voldemort có làm ra chuyện xấu gì ta cũng có tấm gương tam chiếu.”
–
“Chào buổi sáng, điện hạ.”
“Chào buổi sáng.”
“Điện hạ, Chào buổi sáng.”
Peter phát huy nhuẫn nhuyễn khí thế minh tinh một đường từ phòng sinh hoạt chung đến đại sảnh. Nếu như nói lúc trước mọi người còn xấu hổ âm thầm ngưỡng mộ, bây giờ quả thực chính là tình yêu cuồng nhiệt phấn hống chói sáng.
Bất quá, rất hiển nhiên, nhiệt tình của mọi người đều được chính quy hóa. Giáo sư Sprout nổi danh dễ nói chuyện, Peter vừa đệ đơn xin, tuy rằng vấn đề nhân số có chút hơi nhiều, thế nhưng mọi người đều rất có trật tự, hoạt động cũng không có tính nguy hiểm, so với ‘Nhóm thám hiểm’, ‘Nhóm kỹ năng bay lượn’ gì đó của Gryffindor thường đề xuất, việc Peter tổ chức mọi người cùng nhau ca hát nhảy múa quả là hòa nhã đến không thể hòa nhã hơn được nữa.
Vì vậy giáo sư rất tốt bụng đem căn phòng ở tầng ba kia cung cấp làm phòng hoạt động lâu dài cho bọn họ, mà Peter đối với chuyện này còn có một chút cảm thấy dễ dàng đến phát hoảng. Trước đó nữ sinh cấp lớn Minna còn có chút lo lắng, dù sao nhân số của bọn họ quá nhiều, sợ rằng trường học phải cân nhắc thật lâu, nào ngờ mọi chuyện lại được giải quyết nhanh chóng như vậy.
Nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của Peter, giáo sư Sprout cười tủm tỉm nháy mắt, ôn hòa giải thích cho y. Tổng hợp mà nói, nguyên nhân để chuyện này thuận lợi như vậy quả thực không ít. Thứ nhất là do giáo sư Sprout cực lực ủng hộ, dù sao Hufflepuff trước giờ ở trong trường vẫn không nóng không lạnh, khó được một lần nổi bật như vậy. Hơn nữa cái yêu cầu của đoàn thể ngoại khóa này hoàn toàn không có gì đặc biệt khó khăn, một khi đề ra các giáo sư khác cũng không tiện cự tuyệt.
Thứ hai chính là người đông thế mạnh, có nhiều học sinh chờ mong như vậy, các giáo sư cũng không tiện khiến mọi người thất vọng.
Mà lý do cuối cùng lại càng khiến Peter kinh ngạc… cư nhiên yếu tố quan trọng là do thành tích học tập của y không tệ.
Dù sao vấn đề trường học quan tâm nhất vẫn là thành tích của học sinh, một học sinh có thành tích tốt đẹp như Peter, từ khai giản đến nay, cho dù là phương diện kiến thức lý luận, áp dụng thực tiễn hay luận văn nghiên cứu đều là một trong những cá nhân ưu tú nhất. Đi học chăm chú nghe giảng, bút ký vô cùng đầy đủ, vấn đề của giáo sư đều có thể trả lời. Một học sinh tốt như vậy không cho qua thì còn có thể cho ai qua chứ.
“Trò có thể làm tấm gương tốt cho mọi người. Chỉ cần những hoạt động này không cản trở thành tích của mọi người.”
“Giáo sư Sprout xin yên tâm, đây là vấn đề mà nhóm của chúng em chú trọng nhất.” Phải làm xong tất cả bài tập, nếu như kết quả học kỳ này có ba môn thành tích dưới P sẽ phải tạm dừng tư cách hoạt động.
“Trò luôn suy nghĩ rất chu đáo, con trai.” Giáo sư Sprout nhiệt tình ôm lấy Peter. “Bất quá là viện trưởng của Hufflepuff, ta có thể yêu cầu một chuyện mang tính chất riêng tư hay không?”
“Đương nhiên có thể.”
“Trên thực tế…”
Hồi ức của Peter bị tiếng đập cánh của cú mèo cắt đứt, mọi người đều dừng hành động trên tay lại dùng ánh mắt mong đợi nhìn đám cú mèo. Một ít học sinh có chút thích sạch sẽ lại gia tăng tốc độ ăn uống, cố gắng trước khi bọn cú thả xuống đồ vật có thể ăn no.
“Peter, đó hình như là Phoebe nhà cậu.” Cú tuyết thật sự rất hiếm thấy.
“Đúng vậy.” Đó là một cái gói đã được ếm thần chú thu nhỏ. “Tớ nhờ ma mà gửi đàn ghita đến.” Trên thực tế y càng hy vọng có thể cầm đến cây đàn điện tử của mình, đáng tiếc, thứ đó không dùng được ở Hogwarts, không chỉ là vấn đề điện, mà các vi mạch bên trong đàn cùng với từ trường đặc thù của Hogwarts vốn là bài xích lẫn nhau.
“Đàn ghita? Vì sao cậu đột nhiên lại muốn thứ này?” Simon nhìn bộ dạng lập tức muốn lấy đàn ra gảy của Peter lại nhìn các học sinh đang tò mò xung quanh, nhịn không được bắt đầu khoe khoang một chút ‘Chuyện chỉ có người quen mới biết’.
“Tớ còn tưởng rằng cậu đặt trọng tâm ở phương diện biểu diễn, không ngờ đầu tiên cậu lại chọn âm nhạc. Lần này… Alice sẽ rất cao hứng.” Vốn còn hơn một Andromeda, bất quá phía Slytherin vẫn còn nhiều cố kỵ, Andromeda một bàn tay khó vỗ thành tiếng.
Andromeda đã tỏ vẻ áy náy mấy lầ, còn nói chờ sang năm Regulus nhập học, lại tính cả Severus thì tiếng nói của ba người mới có chút sức nặng. Ừ… tuy rằng Severus vẫn còn đang nằm trong trạng thái không bạo lực thì không hợp tác.
“Giáo sư Sprout đã nhờ tớ viết một ca khúc hơi chút sôi nổi, làm ca khúc cổ động cho Quidditch.” Có thể nhìn ra được ý tứ ban đầu của giáo sư Sprout là muốn để Hufflepuff chuyên dụng, bất quá khi nói ra miệng lại là dùng cho cả trường. Thật không hổ là Hufflepuff ‘Trung hậu, thiện lương, bao dung hết thảy’.
Peter thật ra cũng có cùng ý nghĩ, Quidditch là bộ môn thể thao cỡ lớn duy nhất tại giới pháp thuật, cũng giống như bóng đá ở giới Muggle vậy, cảm giác bộ môn thể thao này mang đến chính là đoàn kết, vô tư, phối hợp tập thể.
Nhớ đến ca khúc chủ đề WordCup rất nổi tiếng ‘Waka waka’[1], khóe miệng Peter kéo ra một nụ cười hoài niệm, bài hát này y còn từng trình diễn tại một chương trình gameshow vô sỹ cực hạn, thích làm khó nghệ sỹ để kéo tỷ lệ xem đài. Trong tình thế khẩu vị của khán giả càng lúc càng nặng, cái gì mà mặt đồ nữ hát ca khúc nữ… là một nam nghệ sỹ đều không tránh khỏi.
Vừa gảy một đoạn nhạc ra thử cảm giác, Peter vừa định kết thúc chuẩn bị vào lớp, khi ngẩn đầu nhìn lên…
Trước mặt người đông nghìn nghịt, cơ hồ tất cả mọi người chưa rời khỏi sảnh đường đều đang gom về đây. Merlin, ngay cả Slytherin cũng có mặt nha.
‘Vã mồ hôi… đúng là lực ảnh hưởng của Quidditch quá lớn rồi.’ Tuy rằng sự kích động này của mọi người có chút ngoài ý muốn, thế nhưng Peter cũng tuyệt đối sẽ không làm ra loại tư thế có tên là luống cuống kia.
“Peter, vừa rồi cậu nói đến… bài hát cổ động cho Quidditch.” Andromeda thật vất vả mới có cơ hội đứng trước mặt mọi người lên tiếng như vậy.
“Đúng vậy.” Nhìn ánh mắt lóe sáng mong chờ của mọi người, lại nhìn bàn giáo sư đã trống không, làm một thần tượng y sao có thể khiến cho fan của mình thất vọng. Peter lập tức lùi ra một chút, đem một cái ghế phóng đại lên, sau đó lại đặt một cái ghế khác ở trên, như vậy liền tạo xong một sân khấu giản dị. Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của một đám học sinh, ca khúc cực kỳ sôi động nhiệt tình cứ thế cất lên.
“Bạn là một chiến binh anh dũng, hãy lựa chọn trận đấu cho riêng mình. Hãy tự đứng dậy, phủi lớp bùn đất và trở lại với trận chiến đi thôi… Waka waka eh eh! … … Thời khắc của Quidditch đã đến rồi.” Ôm đàn ghita trong tay, Peter đong đưa thân thể của mình, bàn chân vỗ nhẹ giữ nhịp. Tiếng nhạc réo rắt, tiết tấu nhiệt tình, mọi người cũng không nhịn được mà lắc lư, thậm chí có vào Gryffindor mạnh dạn đã nhảy lên bàn dài khiêu vũ, ngay cả Slytherin vốn rất nghiêm túc cũng không nhịn được gật đầu, nhỏ giọng hát theo “Waka waka”. Tuy rằng phần lớn những ca từ khác không nhớ được trọn vẹn, thế nhưng mấy câu điệp khúc này mọi người đã có thể cùng nhau hợp xướng rồi, Peter cứ thế đàn hát liên tục hai lần, thế nhưng hứng thú của mọi người vẫn chưa được thỏa mãn.
“Điện hạ, bài hát này… đến giải đâu Quidditch là có thể hát sao?”
“Đúng vậy, bất quá phải kết hợp với vũ đạo mới là hoàn mỹ nhất, chúng ta còn có thể tạo một đội cổ động cho Quidditch, hay là tìm linh vật gì đó. Tốt nhất chính là ghi âm ca khúc này lại, bình thường lúc luyện tập cũng có thể lấy ra nghe. Đợi đến học kỳ sau đi, lúc nghỉ lễ Giáng sinh tớ sẽ tìm thời gian đi ghi âm ca khúc này…” Chờ một chút, máy hát đĩa của giới phù thủy liệu có thể đọc được đĩa nhạc của Muggle không?
“Ai… phải đợi lâu như vậy sao? Trận đầu tiên của Hufflepuff chính là tháng 11 nha.”
“Thứ bình thường dùng để phát nhạc là cái gì? Loại vũ hội thường dùng ấy.”
“Đó là hộp âm nhạc do yêu tinh chế tạo, đều là được đặt riêng…” Bọn họ hiện tại đang ở trường học, muốn đặt hàng cũng phải chờ đến sau lễ Giáng sinh.
“Dùng thần chú đi.”
“Cậu có bao nhiêu ma lực?”
“Tớ biết một thứ…” Một con rắn nhỏ đột nhiên lên tiếng. “Lập tức có thể ghi lại âm thanh, sau đó phát ra rất nhiều lần, còn phát được rất lớn…”
“Thật không? Ở đâu bán?”
“Không… không có bán, thế nhưng tớ biết ở nơi nào có.”
“Ở chỗ nào!” Mọi người đồng thanh.
“Trang viên… Voldemort. “
———
Tác giả có lời:
Sức hấp dẫn của Quidditch là rất lớn, nếu như không phải Peter vừa mở miệng chính là nói đến nhạc cổ động của Quidditch thì cũng không lôi kéo được nhiều người như vậy.
《Waka waka》 là một ca khúc rất hay, vũ đạo cũng đẹp mắt, hình như là ca khúc chủ đề của Wordcup 2010. Chuyện này mọi người có thể tra cứu một chút.
Ca từ bên trong chỉ có một câu ‘Thời khắc của Châu Phi đã đến rồi’ cần đổi thành ‘Thời khắc của Quidditch đã đến rồi’ là được.
Về phần vấn đề âm nhạc của giới pháp thuật là do bản thân ta bịa đặt, ngày mai sẽ giải thích cụ thể hơn một chút.
Ta đang suy nghĩ phải làm sao mới có thể khiến vị giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám kia từ chức, bằng không cứ nghĩ cách để V đại liên kết với Hogwarts như vậy cũng rất mệt mỏi…
—————
1/ Ca khúc Waka waka do ca sỹ Shakira trình bày là ca khúc chủ đề của Wordcup 2010. Mặc dù tác giả nói rất nhẹ nhàng, thế nhưng trong ca khúc này có áp dụng không ít tiếng Tây Ban Nha, một ngôn ngữ thông dụng ở Nam Phi, Peter muốn hát nó để đám học sinh Hogwarts đều hiểu ngay lần đầu tiên không dễ. Hơn nữa ngữ điệu của từ Quidditch rõ ràng là không phù hợp để thay thế cho từ Africa trong ca khúc gốc.
Thế nhưng, giống như tác giả đã nói, tất cả chỉ là bịa đặt, mọi người có thể thông cảm một chút.
Tác giả :
Vong Khước Đích Du