Uông Xưởng Công
Chương 214: Chấn động lòng người
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bấy giờ, Huy phi đang ở cung Vĩnh Phúc thư thái thưởng hương trà, nhẹ giọng hỏi: “Thái hậu nương nương quả thật đã nói câu này?” “Nương nương, không sai ạ! Các cung các điện đều nghe ngóng được như thế.” Cung nữ tâm phúc của Huy phi là Tú Khương đáp.
Huy phi đặt chén trà xuống, hỏi tiếp: “Vậy hoàng hậu nương nương hẳn cũng biết rồi?” Thảo nào Lương quý tần mang thai, Thuần tần sắp lâm bồn mà hậu cung vẫn có thể yên bình thế này.
Xem ra, Thái hậu nương nương quyết định ra tay rồi.
Đáng ghét, nếu thể thì Vi thị quen giả vờ hiền huệ thúc đức, sợ rằng thời gian tới sẽ “co cóng chân tay”.
Diệp Tuy3không khỏi sửng sốt, mới chỉ ba hôm, là do Cầu Ân làm việc lợi hại hay thời cơ đến đúng lúc? Lương quý tần thực sự đã có thai? Nếu không...
trong cung, ai dám, ai dám có bản lĩnh lừa dối như thế? Diệp Tuy nghĩ đến một người.
Tuy nhiên, quan trọng hơn là nàng chưa từng nghe nói về việc Lương quý tần mang long thai ở kiếp trước.
Chỉ giống nhau ở chỗ Trinh tần được phong làm Lương quý tần.
Sự tình kiếp trước và kiếp này đan xen vào nhau khiến đầu óc nàng lộn xộn, cuối cùng không khỏi nhớ đến việc chị gái nàng khó sinh mà qua đời.
Lẽ nào hậu cung lại có thêm con cái của hoàng thượng được2sinh ra? Đây không thể coi là không có chuyện gì được! Hai hoàng tử của Huy phi đều đã lớn, nàng ta cũng không cần sinh thêm để củng cố sự sủng ái nữa, nhưng chẳng hề mong muốn trong hậu cung có thêm người.
Mấy năm qua, nàng ta bàng quan trước mọi hành động của hoàng hậu Vi thị, lúc cần thiết còn âm thầm hỗ trợ một tay, dần dần càng ít phi tần hoài thai hoặc cũng không thuận lợi lâm bồn, điều này rất đúng ý của nàng ta.
Đáng tiếc, giờ lại có thêm hai biến số của cung Khánh Xương.
Thuần tần vào cung đã bốn năm, hết thời cũng trở nên mờ nhạt, Huy phi không để vào mắt, vậy mà2nàng ta lại biết núp dưới cánh của thái hậu, bình an trải qua ba tháng đầu mang thai nguy hiểm nhất.
Từ đó đến giờ, Huy phi vẫn luôn kiềm chế không gây ra động tĩnh gì, chính là bởi biết rằng có người sẽ không muốn thấy Thuần tân sinh con cho hoàng thượng hơn cả nàng ta, bản thân chỉ cần nhàn nhã ở một bên và chờ đợi là được.
Ai ngờ, em gái ruột của Thuần tần lại lấy Uống đốc chủ? Nghĩ đến mà cảm thấy ớn lạnh.
Cho dù không cam lòng, Huy phi cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng, trong lòng nảy sinh bức bối, đáng ghét, đáng ghét!
Một lúc sau, Huy phi khẽ nở nụ cười, sai cung9nữ Tú Khương: “Cho người đi nói với bên Mẫn phi một tiếng, cứ nói...
thái y căn cứ theo mạch tượng, đã biết cái thai trong bụng Thuần tần là con trai.” Con trai Mẫn phi đã hơn bốn tuổi, đây là người duy nhất được phong phi trong mấy năm qua.
Nếu nghe được tin này thì sẽ có phản ứng gì? Huy phi rất mong chờ điều đó! Tin tức Lương quý tần mang thai dĩ nhiên cũng truyền đến phủ nhà họ Uông.
trong cung, ai dám, ai dám có bản lĩnh lừa dối như thế? Diệp Tuy nghĩ đến một người.
Tuy nhiên, quan trọng hơn là nàng chưa từng nghe nói về việc Lương quý tần mang long thai ở kiếp trước.
Chỉ giống nhau ở4chỗ Trinh tần được phong làm Lương quý tần.
Sự tình kiếp trước và kiếp này đan xen vào nhau khiến đầu óc nàng lộn xộn, cuối cùng không khỏi nhớ đến việc chị gái nàng khó sinh mà qua đời.
Chị gái nàng chết vì băng huyết, sau đó hoàng hậu Vi thi, phi tần Huy phi nương nương Hồ thị điều tra ra người đã giở trò chính là Lương quý tần cùng ở trong cung Khánh Xương.
Sau đó, Lương quý tần bị tước chức vị và đày vào lãnh cung, Thái thường khanh Tạ Lộc Niên cũng bởi vậy mà từ quan.
Về sau ra sao, nàng không hề biết.
Thật đáng tiếc, thời điểm này trong kiếp trước nàng đã đến nhà họ Cố ở Nam Bình, bị nuôi nhốt như một con chim tước, mù mờ không biết gì bên ngoài.
Mãi về sau, khi nàng và Thái Ninh Để có được quyền thế, quay lại điều tra mới nắm được sự tình.
Cho dù về sau nàng đã dành hơn nửa cuộc đời để tìm hiểu kĩ càng, biết rằng chị gái mình chết do mưu kế của nhà họ Cố, nhưng chi tiết từng việc thì vẫn chưa lôi ra được.
Kiếp này nàng đã thay đổi rất nhiều chuyện từ lúc nào chẳng hay, không còn cái gọi là biển trước được nữa, chuyện trong hậu cung đã vậy, chuyện triều cuộc thay đổi trong nháy mắt lại càng hơn thế.
Bấy giờ, Huy phi đang ở cung Vĩnh Phúc thư thái thưởng hương trà, nhẹ giọng hỏi: “Thái hậu nương nương quả thật đã nói câu này?” “Nương nương, không sai ạ! Các cung các điện đều nghe ngóng được như thế.” Cung nữ tâm phúc của Huy phi là Tú Khương đáp.
Huy phi đặt chén trà xuống, hỏi tiếp: “Vậy hoàng hậu nương nương hẳn cũng biết rồi?” Thảo nào Lương quý tần mang thai, Thuần tần sắp lâm bồn mà hậu cung vẫn có thể yên bình thế này.
Xem ra, Thái hậu nương nương quyết định ra tay rồi.
Đáng ghét, nếu thể thì Vi thị quen giả vờ hiền huệ thúc đức, sợ rằng thời gian tới sẽ “co cóng chân tay”.
Diệp Tuy3không khỏi sửng sốt, mới chỉ ba hôm, là do Cầu Ân làm việc lợi hại hay thời cơ đến đúng lúc? Lương quý tần thực sự đã có thai? Nếu không...
trong cung, ai dám, ai dám có bản lĩnh lừa dối như thế? Diệp Tuy nghĩ đến một người.
Tuy nhiên, quan trọng hơn là nàng chưa từng nghe nói về việc Lương quý tần mang long thai ở kiếp trước.
Chỉ giống nhau ở chỗ Trinh tần được phong làm Lương quý tần.
Sự tình kiếp trước và kiếp này đan xen vào nhau khiến đầu óc nàng lộn xộn, cuối cùng không khỏi nhớ đến việc chị gái nàng khó sinh mà qua đời.
Lẽ nào hậu cung lại có thêm con cái của hoàng thượng được2sinh ra? Đây không thể coi là không có chuyện gì được! Hai hoàng tử của Huy phi đều đã lớn, nàng ta cũng không cần sinh thêm để củng cố sự sủng ái nữa, nhưng chẳng hề mong muốn trong hậu cung có thêm người.
Mấy năm qua, nàng ta bàng quan trước mọi hành động của hoàng hậu Vi thị, lúc cần thiết còn âm thầm hỗ trợ một tay, dần dần càng ít phi tần hoài thai hoặc cũng không thuận lợi lâm bồn, điều này rất đúng ý của nàng ta.
Đáng tiếc, giờ lại có thêm hai biến số của cung Khánh Xương.
Thuần tần vào cung đã bốn năm, hết thời cũng trở nên mờ nhạt, Huy phi không để vào mắt, vậy mà2nàng ta lại biết núp dưới cánh của thái hậu, bình an trải qua ba tháng đầu mang thai nguy hiểm nhất.
Từ đó đến giờ, Huy phi vẫn luôn kiềm chế không gây ra động tĩnh gì, chính là bởi biết rằng có người sẽ không muốn thấy Thuần tân sinh con cho hoàng thượng hơn cả nàng ta, bản thân chỉ cần nhàn nhã ở một bên và chờ đợi là được.
Ai ngờ, em gái ruột của Thuần tần lại lấy Uống đốc chủ? Nghĩ đến mà cảm thấy ớn lạnh.
Cho dù không cam lòng, Huy phi cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng, trong lòng nảy sinh bức bối, đáng ghét, đáng ghét!
Một lúc sau, Huy phi khẽ nở nụ cười, sai cung9nữ Tú Khương: “Cho người đi nói với bên Mẫn phi một tiếng, cứ nói...
thái y căn cứ theo mạch tượng, đã biết cái thai trong bụng Thuần tần là con trai.” Con trai Mẫn phi đã hơn bốn tuổi, đây là người duy nhất được phong phi trong mấy năm qua.
Nếu nghe được tin này thì sẽ có phản ứng gì? Huy phi rất mong chờ điều đó! Tin tức Lương quý tần mang thai dĩ nhiên cũng truyền đến phủ nhà họ Uông.
trong cung, ai dám, ai dám có bản lĩnh lừa dối như thế? Diệp Tuy nghĩ đến một người.
Tuy nhiên, quan trọng hơn là nàng chưa từng nghe nói về việc Lương quý tần mang long thai ở kiếp trước.
Chỉ giống nhau ở4chỗ Trinh tần được phong làm Lương quý tần.
Sự tình kiếp trước và kiếp này đan xen vào nhau khiến đầu óc nàng lộn xộn, cuối cùng không khỏi nhớ đến việc chị gái nàng khó sinh mà qua đời.
Chị gái nàng chết vì băng huyết, sau đó hoàng hậu Vi thi, phi tần Huy phi nương nương Hồ thị điều tra ra người đã giở trò chính là Lương quý tần cùng ở trong cung Khánh Xương.
Sau đó, Lương quý tần bị tước chức vị và đày vào lãnh cung, Thái thường khanh Tạ Lộc Niên cũng bởi vậy mà từ quan.
Về sau ra sao, nàng không hề biết.
Thật đáng tiếc, thời điểm này trong kiếp trước nàng đã đến nhà họ Cố ở Nam Bình, bị nuôi nhốt như một con chim tước, mù mờ không biết gì bên ngoài.
Mãi về sau, khi nàng và Thái Ninh Để có được quyền thế, quay lại điều tra mới nắm được sự tình.
Cho dù về sau nàng đã dành hơn nửa cuộc đời để tìm hiểu kĩ càng, biết rằng chị gái mình chết do mưu kế của nhà họ Cố, nhưng chi tiết từng việc thì vẫn chưa lôi ra được.
Kiếp này nàng đã thay đổi rất nhiều chuyện từ lúc nào chẳng hay, không còn cái gọi là biển trước được nữa, chuyện trong hậu cung đã vậy, chuyện triều cuộc thay đổi trong nháy mắt lại càng hơn thế.
Tác giả :
Bình Bạch Huynh