Ưng Vương Liệt Tình
Chương 20: Điên loan đảo phượng
Quần áo bị cởi bỏ, thân hình nhỏ xinh, trắng nõn của Ảnh Nhiên bị Tuyết Ưng nâng lên, hai chân vốn gắt gao đan chéo nhau cũng bị hắn thô lỗ tách ra, hắn cho nàng nhiều khoái hoạt hơn, hắn biết nữ nhân lần đầu tiên rất đau nhưng mà đáng tiếc, hắn không thể nhịn được nữa.
Ảnh Nhiên không ngờ Tuyết Ưng cứ vậy mà đi vào, đôi mắt xinh đẹp lộ ra vẻ hoảng hốt và cầu xin, đáng tiếc Tuyết Ưng dục vọng đã muốn bùng nổ, làm sao còn có thể nhẫn nhịn được nữa.
Có thể chịu đựng đến giớ mới động thủ đã là quá mức kiên định rồi.
Ôn nhu nhìn vào mắt Ảnh Nhiên, thấp giọng khàn khàn nói “ Ảnh Nhiên, thực xin lỗi, nhẫn một chút”
Nam căn to lớn liền tách huyệt động còn chưa chuẩn bị tốt, một mạch thẳng tiến vào trung tâm.
Ảnh Nhiên thốt lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng bệch, đôi mi thanh tú nhăn lại thành một đoàn, hai tay gắt gao bám lấy bả vai của Tuyết Ưng, thân thể không ngừng co rút.
Mà tương phản với Ảnh Nhiên, Tuyết Ưng lại rên rỉ thoải mái tới cực điểm, lửa nóng bị vách tường của nàng bao chặt lấy, không một tia hở làm cho hắn cảm thấy sảng khoái đến từ lỗ chân lông, phát ra tiếng thở dài sung sướng.
Nếu không phải vì Ảnh Nhiên quá mức khẩn trương mà buộc chặt thân hình, làm cho hắn không thể di động thì hắn làm sao chịu nửa đường dừng lại như vậy.
Mồ hôi trên trán đổi từng giọt thật to, Tuyết Ưng cố đè nén xúc động, nhẫn nại vuốt ve từng tấc da thịt của Ảnh Nhiên, ý đồ muốn nàng thả lỏng tinh thần.
Tỉ mỉ hôn, hơi thở nam tính tinh khiết cũng phun trên cổ Ảnh Nhiên “ Ảnh Nhiên, thả lỏng một chút”
Ảnh Nhiên thở hào hể, lửa nóng trong cơ thể quá lớn, như là muốn tách người nàng ra, nàng không phải không muốn thả lỏng mà do nàng khẩn trương quá mức, nghĩ đến lửa nóng to lớn của hắn lại va chạm trong thân thể nàng tự nhiên cảm thấy sợ hãi.
Giống như đem cơ thể nàng xé ra, đau đớn gấp nhiều lần.
Ảnh Nhiên dù muốn hi sinh bản thân để làm cho Tuyết Ưng khoái hoạt nhưng bản năng thân thể lại không theo ý nàng, nàng cũng bất đắc dĩ, càng cố thì càng cảm giác buộc chặt hơn.
Tuyết Ưng cũng cảm giác được áp lực từ vách tường của nàng, làm cho dục vọng của hắn càng bành trướng hơn, bộ vị nữ tính đặc biệt kia vừa mềm mại lại rất có lực để đè ép cảm giác, thoải mái đến mức hắn thiếu chút nữa nhịn không được mà tiết ra tinh hồng, may là ở thời điểm cuối thì nhịn được, không muốn nhanh như vậy lại mất đi cảm giác thống khổ mà lại sung sướng đến mất hồn như vậy.
Rất muốn nhanh chóng tiến sâu hơn, mạnh hơn nhưng hắn cũng biết nếu hắn cứ cứng rắn tiếp tục thì Ảnh Nhiên sẽ bị thương, mà đó không phải là chuyện một nam nhân nên làm đối với một nữ nhân.
Ảnh Nhiên cũng không ngờ vốn nàng muốn thả lỏng nhưng kết quả không thành công, ngược lại còn có cảm giác lửa nóng trong cơ thể tráng kiện hơn, lại càng khẩn trương hơn, thế mới biết thì ra bảo bối của nam nhân có thể biến lớn vô hạn.
Đáng thương thay, lúc này cả hai người đều không ai dễ chịu.
Ảnh Nhiên cảm giác Tuyết Ưng đang hôn để trấn an nàng, muốn nàng thả lỏng, đáng thân thể nàng lại không nghe lời nàng, làm cho nàng càng thêm áy náy đối với sự ôn nhu và kiên nhẫn của Tuyết Ưng, dùng sức cởi bỏ áo quần của hắn, bộ dáng nhất quyết hi sinh “ Tuyết Ưng đại nhân, người đừng bận tâm đến Ảnh Nhiên, cứ tiếp tục đi”
” Ảnh Nhiên?”
Nói thật, Tuyết Ưng chính xác là không thể nhịn được nữa, mà thân hình của Ảnh Nhiên sợ là trong thời gian ngắn cũng không thả lỏng được, cứng rắn thì vẫn được nhưng Tuyết Ưng vẫn không muốn xúc phạm nàng nên có chút chần chờ.
Ảnh Nhiên đưa tay che lại ánh mắt thân thiết lại có chút lo lắng của hắn, không cho hắn nhìn thấy bộ dáng khó coi của nàng lúc này “ đừng đợi, tiến vào đi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì cả hai đều khó chịu”
” Ảnh Nhiên, gọi tên của ta” Tuyết Ưng nghe vậy cũng quyết định ngoan tâm một lần, nhưng hắn muốn nàng gọi tên hắn, có như vậy hắn mới dịu bớt cảm giác tội lỗi , nếu không thì hành vi của hắn lúc này có khác gì cường bạo.
“Tuyết Ưng” Ảnh Nhiên cúi đầu, run rẩy gọi.
” Không đủ! Ảnh Nhiên, lại kêu lớn thêm lần nữa” Tuyết Ưng một tay nắm chặt eo của nàng, một tay dùng sức nâng mông nàng lên, chuẩn bị cho bước tiến công cuối cùng.
” Tuyết ưng! Tuyết ưng! Tuyết ưng nhất nhất” Ảnh Nhiên lại gọi tên của hắn, mà ngay lúc đó Tuyết Ưng cũng bắt đầu điên cuồng luật động.
Lửa nóng điên cuồng rút ra chọc vào mà mỗi lần rút ra bên ngoài một chút thì hoa tâm của Ảnh Nhiên lại sinh ra lực hấp thụ, gắt gao hút chặt lấy phân thân của Tuyết Ưng, tựa hồ như muốn giữ nó lại, không muốn nó ra ngoài, bởi vì không có dịch bôi trơn nên mỗi lần ma sát rất khít khao, Tuyết Ưng thì thoải mái tới cực điểm còn Ảnh Nhiên thì chịu không ít đau khổ.
Thật vất vả mới rút được phân thân ra được một nửa, Ảnh Nhiên vừa mới thả lỏng được một chút, hít sâu một hơi thì Tuyết Ưng lại lần nữa chọc vào thật sâu, lực đạo cũng mạnh hơn làm cho nàng nhịn không được mà bật thành tiếng “ đau quá”
‘Đau thì hãy gọi tên của ta” Hắn muốn nàng phải nhớ kỹ hắn là nam nhân của nàng, cho dù là thân thể hay là tâm thì sau này nàng chỉ có thể thuộc về một mình hắn “Ảnh Nhiên, ôm chặt ta, nhìn ta, đem mặt của ta in sâu vào lòng ngươi, ngươi phải nhớ kỹ từ nay về sau hết thảy của ngươi đều là của ta, giờ phút này ở trong thân thể ngươi, giữ lấy ngươi cũng là ta”
Ảnh Nhiên không thể kháng cự được mệnh lệnh cường thế lại bá đạo như vậy, nàng như là bị mệ hoặc, buông bàn tay che mắt hắn xuống, nhìn vào đôi con ngươi kiên định cùng với khuôn mặt anh tuấn, nàng biết từ nay về sau, tâm linh và thân thể của nàng đều khắc sâu hình bóng của một nam nhân tên Tuyết Ưng.
Gắt gao ôm chặt cổ hắn, chủ động dùng hai chân quấn quanh thắt lưng cường tráng của hắn, chủ động đem thân thể ép sát vào người hắn, tư thế hoàn toàn nâng lên, ngoài trừ chỗ tư mật gắn kết mật thiết với Tuyết Ưng thì toàn bộ thân thể khôn có điểm chống đỡ.
Nhưng nàng tin tưởng, nam nhân cường tráng đang ôm nàng sẽ đủ khả năng để ôm chặt nàng vĩnh viễn, không làm nàng phải té ngã
” Tuyết ưng nhất nhất, đến đây đi!” Tựa hồ như khi nàng thốt ra một câu này xong thì đau đớn trong cơ thể cũng giảm bớt.
Chỉ cần hắn khoái hoạt thì đau một chút có là gì.
Từ góc độ của nàng có thể nhìn thấy bức tượng điêu khắc của hai người, tư thế cũng giống như bọn họ bây giờ, hình ảnh sống động như thật, nam căn của hắn thật lớn, lại tráng kiện, Ảnh Nhiên nhịn không được mà cúi đầu nhìn chỗ cơ thể hai người tiếp xúc với nhau, cũng có thể cảm thụ được độ lớn của nó.
Trực tiếp nhìn thấy, cơ thể lại cảm nhận được, làm cho mặt của Ảnh Nhiên phút chốc đỏ bừng, địa phương đang bị lửa nóng to lớn oanh tạc kia ngoài cảm giác đau đớn thì còn cảm giác xa lạ mà phức tạp khác, làm cho nàng nhịn không được mà run rẩy tê dại, cái loại cảm giác này giống như có người cầm lông gà chọc vào nơi tư mật của nàng, làm cho nàng muốn tránh mà tránh không được, muốn trốn cũng trốn không xong, muốn kêu cũng kêu không thành tiếng, rốt cuộc không biết nên nói hắn rời đi hay muốn hắn thô bạo chiếm lấy nàng.
Tuyết Ưng mẫn tuệ, sâu sắc cảm giác được nàng thả lỏng và bàng hoàng, biết được nàng bắt đầu có cảm giác nên eo cũng vận động nhanh hơn, lực đạo cũng cuồng dã hơn, không ngừng ma sát, chọc vào rút ra lúc sâu lúc cạn mà theo mỗi lần di động kịch liệt lại làm cho hắn cảm nhận được khoái cảm trước nay chưa từng có, cho dù hắn tu luyện thế nào, tiến bộ ra sao thì không bằng cảm giác hưởng thụ và sung sướng lúc này.
Khó trách những yêu tinh cấp thấp lại thích dùng cách thải âm bổ dương để tăng tiến tu vi, thì ra việc nam nữ giao hoan lại làm người ta mất hồn như thế, nếu hắn sớm biết thì có lẽ đã không lựa chọn con đường tu luyện chính thống đầy gian khổ.
Suy nghĩ bất chợt lóe qua rất nhanh rồi chợt tắt, Tuyết Ưng lại đắm chìm trong khoái cảm nhục dục, không thể bận tâm đến cảm thụ của Ảnh Nhiên, hắn hiện tại muốn phóng xuất ra ngoài, hắn nhẫn nại đã lâu lắm rồi.
Khi lực đạo ma sát gia tăng thì thủy dịch cũng tiết ra nhiều hơn, Tuyết Ưng biết Ảnh Nhiên cũng bắt đầu cảm nhận được khoái cảm lạc thú, thân hình mềm mại càng nâng lên, ép sát vào hắn, thỉnh thoảng còn vang lên những tiếng rên rỉ êm tai, điều này có nghĩa nàng cũng bắt đầu động tình
“Ảnh Nhiên, cảm giác thoải mái sao?” Tuyết Ưng gia tăng tiết tấu và tốc độ, hai tay đỡ lấy thắt lưng của Ảnh Nhiên, đem thân thể của nàng cách ra một chút rồi dùng lực tiến mạnh vào, cảm giác sung sướng làm cho đầu hắn như muốn nở hoa.
“Ân, a, nhẹ, nhẹ một chút” Ảnh Nhiên bị hắn va chạm như vậy đã sớm không nói nên lời, trừ bỏ phối hợp thân thể thì không thể nghĩ đến chuyện gì khác.
Cảm giác sắp chạm đến đỉnh khoái lạc, Ảnh Nhiên ưỡn người càng cao, thân thể tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, cao giọng thét lớn “ Tuyết Ưng…”
Từ trong yết hầu phát ra một tiếng gầm thô dát, Tuyết Ưng cuối cùng cũng dùng sức, phóng thích toàn bộ tinh hoa vào sâu trong thân thể của Ảnh Nhiên.
Thật lâu sau thân hình hai người vẫn không ngừng run rẩy
Toàn thân Tuyết Ưng đẫm mồ hôi, mái tóc dính lại, trong không khí tràn ngập hơi thở dâm mị, cho thấy bọn họ đã trải qua một hồi điên cuồng thế nào.
Ôm thân hình mềm yếu, vô lực của Ảnh Nhiên, Tuyết Ưng dùng sức thoát đi chút quần áo ướt đẫm còn sót lại trên người, ném lên mặt đất, sau đó đi về phía giường lớn.
” Tuyết, tuyết Ưng, ngươi, ngươi còn không ra sao?”
Phân thân nam tính vẫn không có dấu hiệu đã thỏa mãn, vẫn còn ở trong cơ thể nàng, theo từng bước đi của hắn mà va chạm, Ảnh Nhiên lại lần nữa thấy cả người nóng bừng
“Đứng đối với Ảnh Nhiên mà nói là quá mệt mỏi, chi bằng chúng ta tiếp tục ở trên giường đi, như vậy sẽ thoải mái hơn” Tuyết Ưng mới lần đầu nếm được mùi vị ái tình nên chỉ mới phát tiết một lần thì sao mà đủ.
” Còn muốn tiếp tục?” Ảnh nhiên nào biết đâu rằng, nam nhân một khi đã nếm thử mùi vị tình dục thì cho dù là nam nhân giỏi tiết chế nhất cũng có thể ném lý trí qua một bên, huống chi Tuyết Ưng đến giờ chưa từng là người giỏi kiềm chế, muốn làm thì là thôi.
Cho nên Ảnh Nhiên đáng thương, nhất định phải đợi đến lúc Tuyết Ưng ăn uống no đủ rồi mới được nghỉ ngơi a.
Ảnh Nhiên không ngờ Tuyết Ưng cứ vậy mà đi vào, đôi mắt xinh đẹp lộ ra vẻ hoảng hốt và cầu xin, đáng tiếc Tuyết Ưng dục vọng đã muốn bùng nổ, làm sao còn có thể nhẫn nhịn được nữa.
Có thể chịu đựng đến giớ mới động thủ đã là quá mức kiên định rồi.
Ôn nhu nhìn vào mắt Ảnh Nhiên, thấp giọng khàn khàn nói “ Ảnh Nhiên, thực xin lỗi, nhẫn một chút”
Nam căn to lớn liền tách huyệt động còn chưa chuẩn bị tốt, một mạch thẳng tiến vào trung tâm.
Ảnh Nhiên thốt lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng bệch, đôi mi thanh tú nhăn lại thành một đoàn, hai tay gắt gao bám lấy bả vai của Tuyết Ưng, thân thể không ngừng co rút.
Mà tương phản với Ảnh Nhiên, Tuyết Ưng lại rên rỉ thoải mái tới cực điểm, lửa nóng bị vách tường của nàng bao chặt lấy, không một tia hở làm cho hắn cảm thấy sảng khoái đến từ lỗ chân lông, phát ra tiếng thở dài sung sướng.
Nếu không phải vì Ảnh Nhiên quá mức khẩn trương mà buộc chặt thân hình, làm cho hắn không thể di động thì hắn làm sao chịu nửa đường dừng lại như vậy.
Mồ hôi trên trán đổi từng giọt thật to, Tuyết Ưng cố đè nén xúc động, nhẫn nại vuốt ve từng tấc da thịt của Ảnh Nhiên, ý đồ muốn nàng thả lỏng tinh thần.
Tỉ mỉ hôn, hơi thở nam tính tinh khiết cũng phun trên cổ Ảnh Nhiên “ Ảnh Nhiên, thả lỏng một chút”
Ảnh Nhiên thở hào hể, lửa nóng trong cơ thể quá lớn, như là muốn tách người nàng ra, nàng không phải không muốn thả lỏng mà do nàng khẩn trương quá mức, nghĩ đến lửa nóng to lớn của hắn lại va chạm trong thân thể nàng tự nhiên cảm thấy sợ hãi.
Giống như đem cơ thể nàng xé ra, đau đớn gấp nhiều lần.
Ảnh Nhiên dù muốn hi sinh bản thân để làm cho Tuyết Ưng khoái hoạt nhưng bản năng thân thể lại không theo ý nàng, nàng cũng bất đắc dĩ, càng cố thì càng cảm giác buộc chặt hơn.
Tuyết Ưng cũng cảm giác được áp lực từ vách tường của nàng, làm cho dục vọng của hắn càng bành trướng hơn, bộ vị nữ tính đặc biệt kia vừa mềm mại lại rất có lực để đè ép cảm giác, thoải mái đến mức hắn thiếu chút nữa nhịn không được mà tiết ra tinh hồng, may là ở thời điểm cuối thì nhịn được, không muốn nhanh như vậy lại mất đi cảm giác thống khổ mà lại sung sướng đến mất hồn như vậy.
Rất muốn nhanh chóng tiến sâu hơn, mạnh hơn nhưng hắn cũng biết nếu hắn cứ cứng rắn tiếp tục thì Ảnh Nhiên sẽ bị thương, mà đó không phải là chuyện một nam nhân nên làm đối với một nữ nhân.
Ảnh Nhiên cũng không ngờ vốn nàng muốn thả lỏng nhưng kết quả không thành công, ngược lại còn có cảm giác lửa nóng trong cơ thể tráng kiện hơn, lại càng khẩn trương hơn, thế mới biết thì ra bảo bối của nam nhân có thể biến lớn vô hạn.
Đáng thương thay, lúc này cả hai người đều không ai dễ chịu.
Ảnh Nhiên cảm giác Tuyết Ưng đang hôn để trấn an nàng, muốn nàng thả lỏng, đáng thân thể nàng lại không nghe lời nàng, làm cho nàng càng thêm áy náy đối với sự ôn nhu và kiên nhẫn của Tuyết Ưng, dùng sức cởi bỏ áo quần của hắn, bộ dáng nhất quyết hi sinh “ Tuyết Ưng đại nhân, người đừng bận tâm đến Ảnh Nhiên, cứ tiếp tục đi”
” Ảnh Nhiên?”
Nói thật, Tuyết Ưng chính xác là không thể nhịn được nữa, mà thân hình của Ảnh Nhiên sợ là trong thời gian ngắn cũng không thả lỏng được, cứng rắn thì vẫn được nhưng Tuyết Ưng vẫn không muốn xúc phạm nàng nên có chút chần chờ.
Ảnh Nhiên đưa tay che lại ánh mắt thân thiết lại có chút lo lắng của hắn, không cho hắn nhìn thấy bộ dáng khó coi của nàng lúc này “ đừng đợi, tiến vào đi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì cả hai đều khó chịu”
” Ảnh Nhiên, gọi tên của ta” Tuyết Ưng nghe vậy cũng quyết định ngoan tâm một lần, nhưng hắn muốn nàng gọi tên hắn, có như vậy hắn mới dịu bớt cảm giác tội lỗi , nếu không thì hành vi của hắn lúc này có khác gì cường bạo.
“Tuyết Ưng” Ảnh Nhiên cúi đầu, run rẩy gọi.
” Không đủ! Ảnh Nhiên, lại kêu lớn thêm lần nữa” Tuyết Ưng một tay nắm chặt eo của nàng, một tay dùng sức nâng mông nàng lên, chuẩn bị cho bước tiến công cuối cùng.
” Tuyết ưng! Tuyết ưng! Tuyết ưng nhất nhất” Ảnh Nhiên lại gọi tên của hắn, mà ngay lúc đó Tuyết Ưng cũng bắt đầu điên cuồng luật động.
Lửa nóng điên cuồng rút ra chọc vào mà mỗi lần rút ra bên ngoài một chút thì hoa tâm của Ảnh Nhiên lại sinh ra lực hấp thụ, gắt gao hút chặt lấy phân thân của Tuyết Ưng, tựa hồ như muốn giữ nó lại, không muốn nó ra ngoài, bởi vì không có dịch bôi trơn nên mỗi lần ma sát rất khít khao, Tuyết Ưng thì thoải mái tới cực điểm còn Ảnh Nhiên thì chịu không ít đau khổ.
Thật vất vả mới rút được phân thân ra được một nửa, Ảnh Nhiên vừa mới thả lỏng được một chút, hít sâu một hơi thì Tuyết Ưng lại lần nữa chọc vào thật sâu, lực đạo cũng mạnh hơn làm cho nàng nhịn không được mà bật thành tiếng “ đau quá”
‘Đau thì hãy gọi tên của ta” Hắn muốn nàng phải nhớ kỹ hắn là nam nhân của nàng, cho dù là thân thể hay là tâm thì sau này nàng chỉ có thể thuộc về một mình hắn “Ảnh Nhiên, ôm chặt ta, nhìn ta, đem mặt của ta in sâu vào lòng ngươi, ngươi phải nhớ kỹ từ nay về sau hết thảy của ngươi đều là của ta, giờ phút này ở trong thân thể ngươi, giữ lấy ngươi cũng là ta”
Ảnh Nhiên không thể kháng cự được mệnh lệnh cường thế lại bá đạo như vậy, nàng như là bị mệ hoặc, buông bàn tay che mắt hắn xuống, nhìn vào đôi con ngươi kiên định cùng với khuôn mặt anh tuấn, nàng biết từ nay về sau, tâm linh và thân thể của nàng đều khắc sâu hình bóng của một nam nhân tên Tuyết Ưng.
Gắt gao ôm chặt cổ hắn, chủ động dùng hai chân quấn quanh thắt lưng cường tráng của hắn, chủ động đem thân thể ép sát vào người hắn, tư thế hoàn toàn nâng lên, ngoài trừ chỗ tư mật gắn kết mật thiết với Tuyết Ưng thì toàn bộ thân thể khôn có điểm chống đỡ.
Nhưng nàng tin tưởng, nam nhân cường tráng đang ôm nàng sẽ đủ khả năng để ôm chặt nàng vĩnh viễn, không làm nàng phải té ngã
” Tuyết ưng nhất nhất, đến đây đi!” Tựa hồ như khi nàng thốt ra một câu này xong thì đau đớn trong cơ thể cũng giảm bớt.
Chỉ cần hắn khoái hoạt thì đau một chút có là gì.
Từ góc độ của nàng có thể nhìn thấy bức tượng điêu khắc của hai người, tư thế cũng giống như bọn họ bây giờ, hình ảnh sống động như thật, nam căn của hắn thật lớn, lại tráng kiện, Ảnh Nhiên nhịn không được mà cúi đầu nhìn chỗ cơ thể hai người tiếp xúc với nhau, cũng có thể cảm thụ được độ lớn của nó.
Trực tiếp nhìn thấy, cơ thể lại cảm nhận được, làm cho mặt của Ảnh Nhiên phút chốc đỏ bừng, địa phương đang bị lửa nóng to lớn oanh tạc kia ngoài cảm giác đau đớn thì còn cảm giác xa lạ mà phức tạp khác, làm cho nàng nhịn không được mà run rẩy tê dại, cái loại cảm giác này giống như có người cầm lông gà chọc vào nơi tư mật của nàng, làm cho nàng muốn tránh mà tránh không được, muốn trốn cũng trốn không xong, muốn kêu cũng kêu không thành tiếng, rốt cuộc không biết nên nói hắn rời đi hay muốn hắn thô bạo chiếm lấy nàng.
Tuyết Ưng mẫn tuệ, sâu sắc cảm giác được nàng thả lỏng và bàng hoàng, biết được nàng bắt đầu có cảm giác nên eo cũng vận động nhanh hơn, lực đạo cũng cuồng dã hơn, không ngừng ma sát, chọc vào rút ra lúc sâu lúc cạn mà theo mỗi lần di động kịch liệt lại làm cho hắn cảm nhận được khoái cảm trước nay chưa từng có, cho dù hắn tu luyện thế nào, tiến bộ ra sao thì không bằng cảm giác hưởng thụ và sung sướng lúc này.
Khó trách những yêu tinh cấp thấp lại thích dùng cách thải âm bổ dương để tăng tiến tu vi, thì ra việc nam nữ giao hoan lại làm người ta mất hồn như thế, nếu hắn sớm biết thì có lẽ đã không lựa chọn con đường tu luyện chính thống đầy gian khổ.
Suy nghĩ bất chợt lóe qua rất nhanh rồi chợt tắt, Tuyết Ưng lại đắm chìm trong khoái cảm nhục dục, không thể bận tâm đến cảm thụ của Ảnh Nhiên, hắn hiện tại muốn phóng xuất ra ngoài, hắn nhẫn nại đã lâu lắm rồi.
Khi lực đạo ma sát gia tăng thì thủy dịch cũng tiết ra nhiều hơn, Tuyết Ưng biết Ảnh Nhiên cũng bắt đầu cảm nhận được khoái cảm lạc thú, thân hình mềm mại càng nâng lên, ép sát vào hắn, thỉnh thoảng còn vang lên những tiếng rên rỉ êm tai, điều này có nghĩa nàng cũng bắt đầu động tình
“Ảnh Nhiên, cảm giác thoải mái sao?” Tuyết Ưng gia tăng tiết tấu và tốc độ, hai tay đỡ lấy thắt lưng của Ảnh Nhiên, đem thân thể của nàng cách ra một chút rồi dùng lực tiến mạnh vào, cảm giác sung sướng làm cho đầu hắn như muốn nở hoa.
“Ân, a, nhẹ, nhẹ một chút” Ảnh Nhiên bị hắn va chạm như vậy đã sớm không nói nên lời, trừ bỏ phối hợp thân thể thì không thể nghĩ đến chuyện gì khác.
Cảm giác sắp chạm đến đỉnh khoái lạc, Ảnh Nhiên ưỡn người càng cao, thân thể tạo thành một đường cong tuyệt đẹp, cao giọng thét lớn “ Tuyết Ưng…”
Từ trong yết hầu phát ra một tiếng gầm thô dát, Tuyết Ưng cuối cùng cũng dùng sức, phóng thích toàn bộ tinh hoa vào sâu trong thân thể của Ảnh Nhiên.
Thật lâu sau thân hình hai người vẫn không ngừng run rẩy
Toàn thân Tuyết Ưng đẫm mồ hôi, mái tóc dính lại, trong không khí tràn ngập hơi thở dâm mị, cho thấy bọn họ đã trải qua một hồi điên cuồng thế nào.
Ôm thân hình mềm yếu, vô lực của Ảnh Nhiên, Tuyết Ưng dùng sức thoát đi chút quần áo ướt đẫm còn sót lại trên người, ném lên mặt đất, sau đó đi về phía giường lớn.
” Tuyết, tuyết Ưng, ngươi, ngươi còn không ra sao?”
Phân thân nam tính vẫn không có dấu hiệu đã thỏa mãn, vẫn còn ở trong cơ thể nàng, theo từng bước đi của hắn mà va chạm, Ảnh Nhiên lại lần nữa thấy cả người nóng bừng
“Đứng đối với Ảnh Nhiên mà nói là quá mệt mỏi, chi bằng chúng ta tiếp tục ở trên giường đi, như vậy sẽ thoải mái hơn” Tuyết Ưng mới lần đầu nếm được mùi vị ái tình nên chỉ mới phát tiết một lần thì sao mà đủ.
” Còn muốn tiếp tục?” Ảnh nhiên nào biết đâu rằng, nam nhân một khi đã nếm thử mùi vị tình dục thì cho dù là nam nhân giỏi tiết chế nhất cũng có thể ném lý trí qua một bên, huống chi Tuyết Ưng đến giờ chưa từng là người giỏi kiềm chế, muốn làm thì là thôi.
Cho nên Ảnh Nhiên đáng thương, nhất định phải đợi đến lúc Tuyết Ưng ăn uống no đủ rồi mới được nghỉ ngơi a.
Tác giả :
Liễu Thiểu Bạch