Tỷ Phu Vinh Dự
Chương 82: Ghen ghét (1)
"Đồ lười biếng kia, dậy mau, có phải là nằm mơ thấy Hương Quân tỷ tỷ không?"
Cái mũi vừa ngứa, ta đã tỉnh dậy. Còn chưa mở mắt ra, ta đã ngửi thấy mùi sữa tắm thơm ngát, nghe tiếng gọi ỏn ẻn, ta biết rõ lại bị Tiểu Quân phá hỏng giấc ngủ. Tựa hồ từ lúc Tiểu Quân tóc dài đến eo, nàng thường xuyên chọc phá giấc ngủ của ta bằng cách dùng những sợi tóc tinh tế chọc vào mũi của ta, sau khi làm ta tỉnh dậy, nàng chạy đi trong tiếng cười khanh khách. Không nghĩ tới giờ đã là đại cô nương mười tám tuổi mà cái thói quen này vẫn còn giữ lại.
Ta mở mắt ra, lần này Tiểu Quân không hề chạy đi, nàng nghiêng cổ nhìn ta, con mắt nháy nháy, vừa đáng yêu lại giảo hoạt, ta có thể tức giận sao? Liếc nhìn ánh sáng lờ mờ ngoài cửa sổ, ta đưa tay lên xoa mắt, ngáp dài một cái rồi hỏi: "Mấy giờ rồi?"
" Ngươi đúng là đồ đại lười, ngủ nướng đến sáu giờ rồi mà còn chưa chịu rời giường? Thiệt là, rời giường vận động mới tốt cho sức khỏe, không khí tươi mát a!" Tiểu Quân giả vờ giả vịt làm động tác hít sâu, vẻ mặt mê say.
" Mới sáu giờ sao?"Ta thở dài thống khổ.
"Ngươi nói ta đi tất chân màu đen được không? Hay là đi tất chân màu da tốt hơn?"Tiểu Quân tay cầm hai cặp bít tất ngồi trên ghế sô pha không ngừng so sánh, còn không ngừng lắc lắc hai bàn chân nhỏ đáng yêu.
" Này, ngươi đánh thức ta chính là để hỏi đi loại bít tất nào ư?"Ta ôm cổ Tiểu Quân, hung dữ ôm thật chặt. Ta phát hiện mái tóc Tiểu Quân ẩm ướt, hiển nhiên nàng vừa tắm rửa qua.
" Ai da, người ta hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, phải ăn mặc đẹp một chút chứ! Ngươi không lo tham mưu giúp người ta, đợi lát nữa ngươi đến công ty làm mất mặt ngươi, vậy thì ngươi cũng đừng trách ta đó."Tiểu Quân không ngừng sắm sửa quần áo, thế nhưng vẫn có thì giờ trách mắng ta.
" Làm sao làm mất mặt ca ca được? Tiểu Quân của chúng ta là tiên nữ hạ phàm. Hôm nay ngươi xuất hiện trong công ty, nhất định là sẽ là vinh quang của ca ca."
Ta nhìn quét qua bộ ngực tuyết trắng của Tiểu Quân, bên trong áo hai dây màu trắng mơ hồ thấy hai khỏa lồi lên, điều đó cho ta biết Tiểu Quân không mặc nội y. Ta âm thầm cảm thán, cảm thán mị lực của Tiểu Quân càng ngày càng phát triển.
" Ngươi không phải ca ca người ta, là...... là tỷ phu của ta."Tiểu Quân cười rộ lên yêu kiều.
" Ừ, là một tỷ phu vinh quang."Ta khẽ vuốt ve bờ eo mềm của Tiểu Quân, con mắt nhắm vào kia cặp đùi ngọc thon dài kiều nộn. Cuối cùng, ánh mắt ta rơi lên hai bàn chân nhỏ như phấn điêu ngọc mài.
" Vậy ngươi còn không mau nói cho ta biết xem chiếc màu đen tốt hay là chiếc màu da tốt hơn?"Tiểu Quân lại làm nũng với ta khiến xương cốt toàn thân ta mềm ra.
" Lý Hương Quân thiên sinh lệ chất, sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, ba nghìn phấn trang không tranh sắc. Vô luận mặc quần áo gì, bít tất, giầy, nội y, đồ lót, đều là đẹp nhất."Ta thở dài một hơi, tự đáy lòng nói ra những lời nghe có vẻ rất buồn nôn.
" Ừ, ngươi nhất định là...... Là thư ký xinh đẹp nhất trong kt, hì hì......"
Tiểu Quân trong ngực ta càng không ngừng cười ngây ngô. Nàng thoạt nhìn rất hưng phấn, phảng phất như đi làm đối với nàng là một chuyện rất hạnh phúc, rất quang vinh.
" Lý thư kí, hiện tại mới sáu giờ, xin muội thương xót ca ca một chút với, cho ca ca ngủ thêm một giờ được không?"Ta vừa cầu xin vừa hôn lên vai Tiểu Quân.
" Ai da, không cho phép ngủ."Tiểu Quân chu cái miệng nhỏ nhắn lên.
Kỳ thật ta cũng không có ý định ngủ tiếp, có một nữ nhân nũng nịu trong ngực như vậy, ta làm sao có thể ngủ tiếp được? Huống chi nàng vừa tắm rửa xong, toàn thân hương thơm ngào ngạt, khiến cõi lòng ta bồi hồi không yên, cơn buồn ngủ đã bay mất tiêu rồi. Ta chỉ lấy lui làm tiến, nghĩ biện pháp muốn cỡi quần nàng. Một màn hương diễm ngày hôm qua lại tái hiện tại trước mắt ta, ta nhịn không được cười xấu xa.
" Không được ngủ, vậy thì cho ca sờ một chút đi." Kỳ thật cánh tay ta đã sớm nâng núm vú Tiểu Quân, bàn tay mặc dù chưa sờ, nhưng cánh tay đã sớm tiên trảm hậu tấu. Tiểu Quân oán hận nói: " Lại sờ nữa! Sờ xuống dưới nữa, nội y của ta sẽ đứt ra mất."
Ta cơ hồ cười vỡ bụng: "Ừ, nội y đứt là chuyện tốt, chứng minh Tiểu Quân bộ ngực càng lúc càng lớn, càng ngày càng xinh đẹp ."
Tiểu Quân lớn tiếng ồn ào: " Xinh đẹp gì chứ, xấu hổ chết đi được ! Mỗi lần đi trên đường, những nam sinh kia cứ nhìn chằm chằm vào bộ ngực người ta! Thật đáng ghét."
"Bộ ngực phụ nữ là thánh phẩm trời ban, nam nhân thích xem là chuyện rất bình thường, ca cũng thích xem ngực, ừ, cũng ưa thích sờ ngực nữa. Ngực Tiểu Quân là bộ ngực xinh đẹp nhất thế giới."
Thấy Tiểu Quân không có ý phản đối, bàn tay ta từ chiếc áo nhỏ trượt đến sau lưng nhẹ nhàng cởi áo ngực, hai tay cầm chặt hai núm vú đầy đặn rắn chắc nhẹ nhàng văn vê.
Tiểu Quân nheo hai mắt lại chỉ lộ ra hai cái khe nhỏ, vụng trộm quan sát hai tay ta chà đạp cặp ngực nàng như thế nào nàng. Nàng không hề phản kháng, ngược lại bộ dạng rất thoải mái, khi ta hăng say chà xát đầu vú nàng, nàng phát ra hai tiếng "ư", nũng nịu trách móc: " Rõ ràng là ngươi cố ý, mục đích là muốn sờ người ta, đừng cho là ta không biết."
Ta hớn hở hỏi lại: "Ừ, Tiểu Quân huệ chất lan tâm, cái thế vô song, tâm tư của ca làm sao qua được pháp nhãn của muội? Bất quá, Tiểu Quân cũng rất thích ca ca sờ núm vú của muội, đúng hay không?"
" Ừ."Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Quân ửng đỏ khẽ ừmột tiếng.
"Có phải là rất thoải mái hay không?"Ta nén cười, nhẹ nhàng chà xát hai quả anh đào mọng nước.
" Ừ."Tiểu Quân thẹn thùng cắn cặp môi đỏ mọng.
" Vậy ngươi thích ca sờ nhẹ nhàng, hay là dùng lực hơn chút nữa."Tay ta từ trong áo lót dò xét đi ra, gẩy rơi hai cái đai đeo nhỏ xuống.
" Có đôi khi thích nhẹ nhàng, có đôi khi cũng có thể..... . Nhưng dùng sức cũng nhẹ chút."Tiểu Quân cổ quái mở trừng hai mắt với ta.
" Lúc nào có thể dùng sức thế?" Lúc hỏi câu này, dương vật của ta đã mạnh mẽ nhảy dựng lên.
"Ta làm sao biết lúc nào."Tiểu Quân lớn tiếng trách móc, lại khiến ta ngỡ ngàng.
" Vậy lần sau ngươi muốn ta dùng sức hơn thì cứ nói cho ta biết."
" Ừ...... Hiện tại có thể dùng sức đi."Tiểu Quân nói xong, ngượng ngùng vùi khuôn mặt sang một bên.
Ta kinh hỉ liên tục, trên tay ra sức. Lần thứ nhất ép chặt cặp vú kiêu ngạo của Tiểu Quân, hai khối nhũ thịt dần dần bị nén sát vào, dần dần nhồi vào thành hình thành cao nguyên, hai khỏa núm vú phấn hồng kiều nộn thân mật tiếp xúc với bàn tay ta.
" Ư...... Ca......"Một tiếng hừ yêu kiều vang lên, Tiểu Quân ngây ngốc nhìn ta, hơi thở trở nên có chút nặng nhọc.
Đại nhục bổng của ta đã không thể chịu đựng nổi bị giam cầm trong quần. Buông núm vú Tiểu Quân ra, ta nhanh chóng cởi quần đùi, phóng xuất côn thịt dữ tợn ra, sừng sững trước mặt Tiểu Quân.
" Ai da ! Ca, ngươi tại sao lại cầm thứ này ra chứ?"Tiểu Quân vừa nhìn thấy đại nhục bổng của ta, mặt càng đỏ hơn. Chỉ có điều lần này nàng không còn đưa tay che mắt lại mà tò mò nhìn vào đại nhục bổng của ta.
" Tiểu Quân, đừng sợ, ngươi cứ sờ thử xem."Ta hướng dẫn từng bước.
" Sờ cái gì chứ? Thật buồn nôn."Tiểu Quân cuống quít nhắm mắt lại.
" Van muội đó, Tiểu Quân."Ta dùng ngữ khí đáng thương nhất trên thế giới cầu xin Tiểu Quân.
" Chỉ sờ chút thôi nha."Tiểu Quân tỏ vẻ lưỡng lự, lại tựa hồ phấn khích.
" Được được được, sờ chút đi."Ta vội vàng đồng ý.
Tiểu Quân hơi đưa tay lại gần, vừa đụng vào dương vật của ta lại rụt trở về nhanh như chớp khiến ta chưa hoàn toàn chứ kịp phản ứng.
" Uy, ngươi đó là đụng không phải sờ, sờ phải là như thế này ."Ta kéo bàn tay nhỏ bé của Tiểu Quân, đặt lên trên mặt dương vật nóng bỏng.
Chỗ quy đầu cỡ như trứng, ánh sáng ngăm đen, gân xanh nhô lên, uốn lượn xung quanh. Khu vực hung hãn như thế lại nghênh đón một vị khách quý kiều nộn, thoảng hương thơm như hoa, thon dài nhu bạch. Vị khách quý vừa đụng vào đã khiến côn thịt co rúm người lại, đụng hai cái co lại hai cái. phải đụng vài lần như thế, đóa hoa này lan mới nắm chặt nhục bổng.
Oh My GOD! nhiệt huyết sôi trào trong ta rốt cuộc không chịu đựng nổi sự tra tấn như vậy, xương sống đột nhiên ngứa điên cuồng, một cỗ chất lỏng màu trắng nồng đặc bắn luôn ra, rơi xuống trên tay Tiểu Quân, vài giọt mạnh mẽ còn bắn lên ngực nàng.
" Aa......a, nước tiểu của ngươi bắn lên tay ta rồi! Buồn nôn chết mất."Tiểu Quân hét to một tiếng, nhảy bắn lên như giật điện từ trên ghế salon, chạy chối chết vào toilet, cả giầy cũng không thèm đi.
Tiểu Quân rất sạch sẽ nên phải đi tắm rửa. Lúc ra khỏi toilet, nàng không thèm liếc nhìn ta, đi luôn vào phòng, trước đó còn quay đầu lại nắm một cái gối hung hăng ném về phía ta.
Ta cười to không thôi, tranh thủ đi rửa mặt, đánh răng. Khi ta chải chuốt hoàn tất, mặc quần áo chỉnh tề, đã phát hiện cửa phòng vẫn đóng chặt, nghĩ thầm chẳng lẽ Tiểu Quân giận thật à? Gãi gãi đầu, ta lớn tiếng hô: " Lý thư kí, sắp muộn rồi!"
Vừa dứt lời, cửa phòng " K-Í-T..T...T" một tiếng, một vị thiếu nữ thướt tha xinh đẹp đi ra. Trên người là đồng phục đường vân xanh đen, váy ngắn bó sát người lộ ra vớ chân thon dài, giày da cũng màu đen, áo sơmi sạch sẽ màu trắng. Mái tóc dài như thác nước nhẹ nhàng vung vẩy, nước miếng của ta tuôn ra tưng bừng. A! Ta cảm thấy trước mắt là một tuyệt thế vưu vật, chẳng lẽ đây là loại hình đồng phục hấp dẫn trong truyền thuyết?
Ta hiển nhiên không thể kháng cự trước sức hấp dẫn như thế này. Vừa nãy mới sả súng xong nhưng trong nháy mắt của ta lại trở nên cứng như thép, ta hoàn toàn thần phục dưới sự hấp dẫn của Tiểu Quân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
" Làm sao vậy? Có phải là thán phục vẻ đẹp của người ta hay không?"Trông thấy ta ngẩn người, Tiểu Quân đảo con ngươi một vòng, đắc ý đi ra ngoài cửa.
" Tiểu Quân, ngươi tới đây một chút."Ta mặt đỏ tới mang tai vẫy vẫy tay với nàng. Tiểu Quân đi từng bước một tới chỗ ta, phong thái rất uyển chuyển đúng dáng vẻ quý tộc, ta không rõ ràng lắm nàng tự học được điều này hay là nhờ Cát Linh Linh dạy nàng.
" Tiểu Quân thật sự rất đẹp. Thế giầy có hợp không?"Ta chịu đựng dục hỏa, nhỏ giọng hỏi.
" Rất vừa chân nha, cái này đôi giày là ta cùng Linh Linh tỷ cùng chọn. Ca, ngươi cảm thấy được không?"Tiểu Quân đắc ý quay một vòng để biểu lộ toàn bộ dáng người.
" Đẹp lắm, phi thường đẹp. Ngươi mau cởi giầy ra cho ca nhìn xem, ta cảm thấy gót giầy hình như hơi cao."Nhìn cặp chân thon dài của Tiểu Quân, trái tim ta như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
"Thiệt là, ngươi ghen ghét ta xinh đẹp phải không?"Tiểu Quân tỏ vẻ hờn dỗi nhưng vẫn rất ưu nhã ngồi xuống, tiện tay cởi giày ra đưa cho ta. Ta tiếp nhận giày da, vờ vịt đưa lên mũi làm động tác kiểm tra. Khi chiếc giày cách lổ mũi của ta không đến mười phân, ta đã ngửi thấy một mùi thơm rất kỳ lạ, thơm như hoa, làm cho người điên cuồng. Ta cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại. May mắn Tiểu Quân đáng yêu không nhìn ta, nàng đang loay hoay lấy trên người bộ đồng phục trị giá sáu ngàn hai trăm tám, căn bản không chú ý tới vẻ mặt ta đang chìm trong ý nghĩ dâm đãng.
" Áo hình như hơi chật, ngươi cởi ra cho ca nhìn xem."Ta cố ý nhìn phần eo Tiểu Quân.
" Chật cái gì mà chật? Chẳng lẽ mặc một bộ áo choàng lớn mới không chật sao? Thật đúng là quê mùa, đây là phong cách mốt nhất đó."Tiểu Quân trợn mắt với ta, bất quá nàng vẫn cởi áo ra.
" Tiểu Quân, ngươi cả nội y cũng không mặc sao?"Ta vừa cởi áo đồng phục trên người Tiểu Quân ra ném qua một bên, hai tay đã sờ lên ngực nàng.
" Mặc chứ."Tiểu Quân tỏ vẻ không hiểu. Nàng cúi đầu nhìn ta, lập tức mặt mũi đỏ bừng: " Ai da, lại sờ ngực người ta nữa rồi! Đúng là háo sắc, coi chừng ta mách mẹ."
" Muốn nói cho mẹ thì ngươi đã sớm rồi, cũng không cần chờ tới bây giờ. Hì hì, Tiểu Quân thích ca đúng không?"Ta cợt nhả ôm Tiểu Quân.
"Thích mới là lạ! Ngày hôm qua còn nói không khi dễ ta nữa, hôm nay ngươi lại giở trò ! Hừ."
Tiểu Quân ngả lên người của ta, bộ dạng thở gấp làm nũng của nàng khiến cho ta thầm giật mình. Xem ra Tiểu Quân đã động xuân tâm, nếu không vội vàng hái nàng xuống, vạn nhất sau khi Tiểu Quân đi làm quen biết nam nhân khác, cho những tên kia nhanh chân đến trước vậy thì hỏng mất.
" Ca không phải khi dễ muội, ca chỉ là thích Tiểu Quân."Ta da mặt cực dày, lời buồn nôn vọt ra trơn tuột. Ai, ta đã yêu điên cuồng biểu muội nhỏ của ta.
"Thích ta thì làm được cái gì? Ta là biểu muội của ngươi! Tối hôm qua mẹ còn gọi ta, nói nếu có nam hài tử theo đuổi ta thì phải để biểu ca ngươi ra tay ngăn lại. Hừ, không thể tưởng được không có nam hài tử nào, mà chính cái đầu heo này khi dễ ta chán chê."Tiểu Quân chu cái miệng nhỏ nhắn lên, hung hăng trách mắng ta.
Trong lòng ta thật muốn khóc. Xem ra dì thật sự không muốn đem Tiểu Quân gả cho ta, ta thật buồn bực, vì sao dượng nguyện ý mà dì lại không muốn chứ? Chẳng lẽ dì không thích ta? Không đúng, nếu như dì không thích ta, dì tuyệt đối không cho phép Tiểu Quân cùng ta lên thành phố, hơn nữa, trực giác nói cho ta biết, dì rất yêu quý ta . Nhưng vì sao dì không muốn ta làm con rể chứ? Chẳng lẽ là bởi vì nguyên nhân huyết thống sao?
Ta đoán chắc chắng không phải vì nguyên nhân này, bởi vì dượng cũng rất tán thành quan hệ giữa ta cùng Tiểu Quân, tuy dượng không nói rõ nhưng ta nhìn ra dượng rất muốn gả Tiểu Quân cho ta. Trời ạ ! Thật sự là không hiểu nổi, dượng tán thành, dì phản đối, chẳng lẽ trong này có điều gì cổ quái sao? Ta không muốn, cũng không nghĩ ra nguyên nhân. Nhưng ta có thể khẳng định một việc, biểu muội nhỏ của ta vĩnh viễn phải thuộc về ta, ta tuyệt đối không cho phép kẻ khác đụng vào một ngón tay nàng.
Tác giả :
Tiểu Thủ Chương