Tuyết Ưng Lĩnh Chủ
Chương 196: Hội nguyên lão biểu quyết
“Xem, đó là Đông Bá Tuyết Ưng.” Lập tức có cấp Xưng Hào phát hiện Đông Bá Tuyết Ưng trong Siêu Phàm bay ở không trung.
Dư Tĩnh Thu vội ngẩng đầu nhìn.
Nàng đã nhìn thấy, Đông Bá Tuyết Ưng toàn thân đồ đen, đang cười nói với đám người Trì Khâu Bạch, Trình Linh Thục, đang phá không bay đi.
“Ta ở trong đám người, hắn bay ở không trung, hai thế giới nhỉ, hắn chỉ sợ cũng không thấy ta.” Trong lòng Dư Tĩnh Thu có chút khó chịu.
“Nhưng ta cũng sẽ bước vào Siêu Phàm.” Mắt Dư Tĩnh Thu rất sáng, tràn ngập ý chí chiến đấu.
Nàng lúc bước vào cấp Xưng Hào cũng rất trẻ tuổi, hơn nữa nàng còn là pháp sư! Pháp sư bước vào cấp Xưng Hào là dựa vào nghiên cứu phân tích tích lũy đối với thiên địa tự nhiên, cho nên nàng cũng được xem trọng, hầu như tất nhiên có thể bước vào Siêu Phàm! Cho nên rất nhiều cấp Xưng Hào cũng vây quanh nàng, tâng bốc nàng. Nàng tiền đồ phi phàm, lại đẹp, trong cấp Xưng Hào theo đuổi nàng cũng rất nhiều.
“Đông Bá Tuyết Ưng, chờ lúc ta trở thành Siêu Phàm, ta đến lúc đó lại đứng ở trước mặt ngươi.” Dư Tĩnh Thu mỉm cười, nàng đối với Đông Bá Tuyết Ưng là có chút tình cảm, nhưng chung quy thời gian ở chung với nhau rất ngắn ngủi, càng nhiều tâm tư của Dư Tĩnh Thu vẫn ở trên nghiên cứu pháp thuật.
******
Cùng ngày.
Bọn Đông Bá Tuyết Ưng đem tầng thứ ba một tòa tửu lâu bao hết, tận tình chúc mừng ăn uống! Cũng có một số Siêu Phàm khác đi lại khá gần với Trì Khâu Bạch chạy tới, ví dụ như ‘Tả Khâu kỵ sĩ’ Đàm Thạch, gần hai mươi Siêu Phàm tề tụ ở đây. Các Siêu Phàm tuổi thọ rất dài, bọn họ thật sự ăn mừng lớn, dù uống ba năm ngày cũng rất bình thường.
Đám vũ nữ nhẹ nhàng nhảy múa, nhạc sĩ cũng đã đổi mấy đám, các thị nữ cấp rót rượu cho các Siêu Phàm, các loại thức ăn ngon quý hiếm đưa lên, những thức ăn ngon này có số một mâm đã đáng giá một món binh khí luyện kim nhất giai!
Luận hưởng thụ, Hạ Đô thành làm nơi Siêu Phàm tụ tập, tuyệt đối có hưởng thụ đỉnh cao nhất của toàn bộ Hạ tộc, điều kiện tiên quyết là ngươi trả được.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng đã tới Hạ Đô thành nửa năm, cho nên biết đại khái giá thị trường, ăn mừng xa xỉ như vậy, nếu dùng kim tệ sợ là hơn ngàn vạn kim tệ! Tương đương với mười mấy điểm cống hiến! Đối với Đông Bá Tuyết Ưng vừa mới đạt được hơn năm ngàn điểm cống hiến mà nói, quả thực không tính là gì.
...
Màn đêm buông xuống.
Bọn Đông Bá Tuyết Ưng còn đang ăn mừng, mà ở Tân Hỏa cung, trong một tòa ‘Nguyên lão điện’.
Bàn đá hình tròn thật lớn.
Chung quanh bàn đá là từng cái ghế đá thật lớn! Mỗi một cái ghế đá đều tản ra dao động kỳ dị, cùng bàn đá dao động liền thành một thể, cao thủ Thánh Cấp bình thường tới đây cũng sẽ cảm thấy áp lực không thở nổi.
Giờ phút này ——
Trên những cái ghế đá này, từng vị tồn tại khí tức phi phàm ngồi, bao gồm Hạ sơn chủ, Tư Không Dương quan chủ, Bộ thành chủ đều ở trong đó, Triều Thanh cũng ngồi ở trong đó, mà Diệp lão thái thái lại không có mặt.
Nguyên lão Hạ tộc, Bán Thần mới có tư cách đảm nhiệm. Hơn nữa Bán Thần của ‘Đại Địa thần điện’ ‘Huyết Nhận tửu quán’ là không có tư cách, bởi vì hai thế lực lớn này là trung thành với thần, bị quy củ trói buộc! Mà tổ chức Siêu Phàm khác thì trung thành với Hạ tộc!
“Mười lăm vị nguyên lão, tất cả đều tụ tập đủ.” Một lão giả tóc đen ngồi một cái ghế đá trong đó, không gian chung quanh lão giả tóc đen cũng mơ hồ vặn vẹo, “Lần này là Triều Thanh nguyên lão đề nghị, mở ra nguyên lão hội lần này.”
“Ừm.” Triều Thanh khẽ gật đầu.
Lão giả tóc đen nói: “Triều Thanh nguyên lão, ngươi nói thẳng đi.”
Lão giả tóc đen này tuy không ở top mười Bán Thần bảng, nhưng địa vị phi thường đặc thù, bởi vì hắn là cung chủ Tân Hỏa cung nhiệm kỳ này, tuyệt đối trung thành với Hạ tộc, ở trong Tân Hỏa thế giới... Hắn chính là tồn tại vô địch.
“Lão đầu ta đề nghị mở ra nguyên lão hội lần này, là vì Đông Bá Tuyết Ưng.” Trên khuôn mặt khô quắt của Triều Thanh lộ ra nụ cười, như một đóa hoa, “Thực lực thiên phú Đông Bá Tuyết Ưng các ngươi cũng đều thấy rồi, có thể trẻ tuổi như thế, đã đem thủy hỏa ảo diệu bắt đầu dung hợp... thiên phú như vậy, ngộ ra ‘Thủy hỏa chân ý’ cũng rất có nắm chắc.”
“Ta đề nghị, đem hắn liệt vào danh sách ‘Nguyên lão dự khuyết’, tiến hành bồi dưỡng!” Triều Thanh nói.
“Ta không đồng ý!” Lão giả ngồi ở một chỗ khác toàn thân mơ hồ tản ra sát khí lạnh lùng nói, “Thủy hỏa chân ý, cũng chỉ là tứ phẩm chân ý! Có thể xếp vào ‘Nguyên lão dự khuyết’, bình thường đều có hi vọng nắm giữ tam phẩm chân ý! Thậm chí có hi vọng xông lên nhị phẩm chân ý! Đông Bá Tuyết Ưng này, còn thiếu một chút nhỉ?”
Chân ý chia cửu phẩm.
Càng lên cao, chân ý chênh lệch càng lớn.
Nhất phẩm, đó là truyền thuyết trong truyền thuyết, giống đám nghịch thiên ‘Hỗn động chân ý’ ‘Thời gian chân ý’...
Nhị phẩm chân ý, cũng đều là một số chân ý trong truyền thuyết, ví dụ như ‘Không gian chân ý’ ‘Âm dương chân ý’ ‘Thời gian đình chỉ’ đều chỉ là nhị phẩm chân ý.
Tam phẩm chân ý, thì lại yếu đi một mảng lớn.
Càng đi xuống... Chênh lệch thu nhỏ lại.
Như cửu phẩm chân ý cùng bát phẩm chân ý chênh lệch là phi thường nhỏ, dù sao đều là chân ý cấp khá thấp, chênh lệch của nhị phẩm chân ý cùng tam phẩm chân ý lại rất lớn, chênh lệch tam phẩm chân ý và tứ phẩm chân ý cũng khá lớn.
“Hắn có nắm chắc nắm giữ thủy hỏa chân ý, hơn nữa hoàn toàn có hi vọng ở trên thủy hỏa chân ý tiến thêm một bước... Lĩnh ngộ âm dương chân ý cao thâm hơn!” Triều Thanh lại nói.
“Hừ hừ, tiến thêm một bước? Quá xa vời nhỉ, nói không chừng yếu đi một bước, lĩnh ngộ thành băng hỏa chân ý.” Lão giả tản ra sát khí kia cười nhạo nói.
“Được rồi, Đông Quách nguyên lão, ta biết ngươi phản đối rồi. Ngươi có thể ngậm mồm.” Triều Thanh tức giận gân xanh ở trán cũng nổi lên.
Lão giả tản ra sát khí cười xùy, không lắm lời nữa. Triều Thanh dù sao cũng là một người lớn tuổi nhất, hơn nữa lại có thể xếp trong top mười Bán Thần bảng, nắm giữ lại là lôi thần chân ý, là người tính tình nóng nảy, không cần thiết cứng rắn đối kháng với lão.
“Các nguyên lão khác thấy thế nào?” Triều Thanh nhìn về phía chung quanh, đồng thời hắn liền hướng Hạ sơn chủ truyền âm, “Hạ lão đệ, mau hỗ trợ chút.”
“Ta đồng ý lời của Triều Thanh nguyên lão.” Hạ sơn chủ mỉm cười nói.
Hắn chính là thiên hạ đệ nhất cường giả ở bề ngoài, vẫn rất có sức ảnh hưởng, các nguyên lão khác đều nhìn qua.
“Như Trì Khâu Bạch, lúc trước ở Siêu Phàm Phi Thiên cấp cũng tỏ ra bình thường, nhưng hắn về sau từ vạn vật phong ảo diệu thế mà ngộ ra không gian thiết cát chân ý!” Hạ sơn chủ cười nói, “Đông Bá Tuyết Ưng nay có nắm chắc nắm giữ tứ phẩm chân ý, ai nói hắn tương lai không thể cao thêm một bậc?”
“Hạ sơn chủ, cái này không nói chắc được. Trì Khâu Bạch lợi hại, không có nghĩa là Đông Bá Tuyết Ưng cũng có thể lợi hại.”
Dư Tĩnh Thu vội ngẩng đầu nhìn.
Nàng đã nhìn thấy, Đông Bá Tuyết Ưng toàn thân đồ đen, đang cười nói với đám người Trì Khâu Bạch, Trình Linh Thục, đang phá không bay đi.
“Ta ở trong đám người, hắn bay ở không trung, hai thế giới nhỉ, hắn chỉ sợ cũng không thấy ta.” Trong lòng Dư Tĩnh Thu có chút khó chịu.
“Nhưng ta cũng sẽ bước vào Siêu Phàm.” Mắt Dư Tĩnh Thu rất sáng, tràn ngập ý chí chiến đấu.
Nàng lúc bước vào cấp Xưng Hào cũng rất trẻ tuổi, hơn nữa nàng còn là pháp sư! Pháp sư bước vào cấp Xưng Hào là dựa vào nghiên cứu phân tích tích lũy đối với thiên địa tự nhiên, cho nên nàng cũng được xem trọng, hầu như tất nhiên có thể bước vào Siêu Phàm! Cho nên rất nhiều cấp Xưng Hào cũng vây quanh nàng, tâng bốc nàng. Nàng tiền đồ phi phàm, lại đẹp, trong cấp Xưng Hào theo đuổi nàng cũng rất nhiều.
“Đông Bá Tuyết Ưng, chờ lúc ta trở thành Siêu Phàm, ta đến lúc đó lại đứng ở trước mặt ngươi.” Dư Tĩnh Thu mỉm cười, nàng đối với Đông Bá Tuyết Ưng là có chút tình cảm, nhưng chung quy thời gian ở chung với nhau rất ngắn ngủi, càng nhiều tâm tư của Dư Tĩnh Thu vẫn ở trên nghiên cứu pháp thuật.
******
Cùng ngày.
Bọn Đông Bá Tuyết Ưng đem tầng thứ ba một tòa tửu lâu bao hết, tận tình chúc mừng ăn uống! Cũng có một số Siêu Phàm khác đi lại khá gần với Trì Khâu Bạch chạy tới, ví dụ như ‘Tả Khâu kỵ sĩ’ Đàm Thạch, gần hai mươi Siêu Phàm tề tụ ở đây. Các Siêu Phàm tuổi thọ rất dài, bọn họ thật sự ăn mừng lớn, dù uống ba năm ngày cũng rất bình thường.
Đám vũ nữ nhẹ nhàng nhảy múa, nhạc sĩ cũng đã đổi mấy đám, các thị nữ cấp rót rượu cho các Siêu Phàm, các loại thức ăn ngon quý hiếm đưa lên, những thức ăn ngon này có số một mâm đã đáng giá một món binh khí luyện kim nhất giai!
Luận hưởng thụ, Hạ Đô thành làm nơi Siêu Phàm tụ tập, tuyệt đối có hưởng thụ đỉnh cao nhất của toàn bộ Hạ tộc, điều kiện tiên quyết là ngươi trả được.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng đã tới Hạ Đô thành nửa năm, cho nên biết đại khái giá thị trường, ăn mừng xa xỉ như vậy, nếu dùng kim tệ sợ là hơn ngàn vạn kim tệ! Tương đương với mười mấy điểm cống hiến! Đối với Đông Bá Tuyết Ưng vừa mới đạt được hơn năm ngàn điểm cống hiến mà nói, quả thực không tính là gì.
...
Màn đêm buông xuống.
Bọn Đông Bá Tuyết Ưng còn đang ăn mừng, mà ở Tân Hỏa cung, trong một tòa ‘Nguyên lão điện’.
Bàn đá hình tròn thật lớn.
Chung quanh bàn đá là từng cái ghế đá thật lớn! Mỗi một cái ghế đá đều tản ra dao động kỳ dị, cùng bàn đá dao động liền thành một thể, cao thủ Thánh Cấp bình thường tới đây cũng sẽ cảm thấy áp lực không thở nổi.
Giờ phút này ——
Trên những cái ghế đá này, từng vị tồn tại khí tức phi phàm ngồi, bao gồm Hạ sơn chủ, Tư Không Dương quan chủ, Bộ thành chủ đều ở trong đó, Triều Thanh cũng ngồi ở trong đó, mà Diệp lão thái thái lại không có mặt.
Nguyên lão Hạ tộc, Bán Thần mới có tư cách đảm nhiệm. Hơn nữa Bán Thần của ‘Đại Địa thần điện’ ‘Huyết Nhận tửu quán’ là không có tư cách, bởi vì hai thế lực lớn này là trung thành với thần, bị quy củ trói buộc! Mà tổ chức Siêu Phàm khác thì trung thành với Hạ tộc!
“Mười lăm vị nguyên lão, tất cả đều tụ tập đủ.” Một lão giả tóc đen ngồi một cái ghế đá trong đó, không gian chung quanh lão giả tóc đen cũng mơ hồ vặn vẹo, “Lần này là Triều Thanh nguyên lão đề nghị, mở ra nguyên lão hội lần này.”
“Ừm.” Triều Thanh khẽ gật đầu.
Lão giả tóc đen nói: “Triều Thanh nguyên lão, ngươi nói thẳng đi.”
Lão giả tóc đen này tuy không ở top mười Bán Thần bảng, nhưng địa vị phi thường đặc thù, bởi vì hắn là cung chủ Tân Hỏa cung nhiệm kỳ này, tuyệt đối trung thành với Hạ tộc, ở trong Tân Hỏa thế giới... Hắn chính là tồn tại vô địch.
“Lão đầu ta đề nghị mở ra nguyên lão hội lần này, là vì Đông Bá Tuyết Ưng.” Trên khuôn mặt khô quắt của Triều Thanh lộ ra nụ cười, như một đóa hoa, “Thực lực thiên phú Đông Bá Tuyết Ưng các ngươi cũng đều thấy rồi, có thể trẻ tuổi như thế, đã đem thủy hỏa ảo diệu bắt đầu dung hợp... thiên phú như vậy, ngộ ra ‘Thủy hỏa chân ý’ cũng rất có nắm chắc.”
“Ta đề nghị, đem hắn liệt vào danh sách ‘Nguyên lão dự khuyết’, tiến hành bồi dưỡng!” Triều Thanh nói.
“Ta không đồng ý!” Lão giả ngồi ở một chỗ khác toàn thân mơ hồ tản ra sát khí lạnh lùng nói, “Thủy hỏa chân ý, cũng chỉ là tứ phẩm chân ý! Có thể xếp vào ‘Nguyên lão dự khuyết’, bình thường đều có hi vọng nắm giữ tam phẩm chân ý! Thậm chí có hi vọng xông lên nhị phẩm chân ý! Đông Bá Tuyết Ưng này, còn thiếu một chút nhỉ?”
Chân ý chia cửu phẩm.
Càng lên cao, chân ý chênh lệch càng lớn.
Nhất phẩm, đó là truyền thuyết trong truyền thuyết, giống đám nghịch thiên ‘Hỗn động chân ý’ ‘Thời gian chân ý’...
Nhị phẩm chân ý, cũng đều là một số chân ý trong truyền thuyết, ví dụ như ‘Không gian chân ý’ ‘Âm dương chân ý’ ‘Thời gian đình chỉ’ đều chỉ là nhị phẩm chân ý.
Tam phẩm chân ý, thì lại yếu đi một mảng lớn.
Càng đi xuống... Chênh lệch thu nhỏ lại.
Như cửu phẩm chân ý cùng bát phẩm chân ý chênh lệch là phi thường nhỏ, dù sao đều là chân ý cấp khá thấp, chênh lệch của nhị phẩm chân ý cùng tam phẩm chân ý lại rất lớn, chênh lệch tam phẩm chân ý và tứ phẩm chân ý cũng khá lớn.
“Hắn có nắm chắc nắm giữ thủy hỏa chân ý, hơn nữa hoàn toàn có hi vọng ở trên thủy hỏa chân ý tiến thêm một bước... Lĩnh ngộ âm dương chân ý cao thâm hơn!” Triều Thanh lại nói.
“Hừ hừ, tiến thêm một bước? Quá xa vời nhỉ, nói không chừng yếu đi một bước, lĩnh ngộ thành băng hỏa chân ý.” Lão giả tản ra sát khí kia cười nhạo nói.
“Được rồi, Đông Quách nguyên lão, ta biết ngươi phản đối rồi. Ngươi có thể ngậm mồm.” Triều Thanh tức giận gân xanh ở trán cũng nổi lên.
Lão giả tản ra sát khí cười xùy, không lắm lời nữa. Triều Thanh dù sao cũng là một người lớn tuổi nhất, hơn nữa lại có thể xếp trong top mười Bán Thần bảng, nắm giữ lại là lôi thần chân ý, là người tính tình nóng nảy, không cần thiết cứng rắn đối kháng với lão.
“Các nguyên lão khác thấy thế nào?” Triều Thanh nhìn về phía chung quanh, đồng thời hắn liền hướng Hạ sơn chủ truyền âm, “Hạ lão đệ, mau hỗ trợ chút.”
“Ta đồng ý lời của Triều Thanh nguyên lão.” Hạ sơn chủ mỉm cười nói.
Hắn chính là thiên hạ đệ nhất cường giả ở bề ngoài, vẫn rất có sức ảnh hưởng, các nguyên lão khác đều nhìn qua.
“Như Trì Khâu Bạch, lúc trước ở Siêu Phàm Phi Thiên cấp cũng tỏ ra bình thường, nhưng hắn về sau từ vạn vật phong ảo diệu thế mà ngộ ra không gian thiết cát chân ý!” Hạ sơn chủ cười nói, “Đông Bá Tuyết Ưng nay có nắm chắc nắm giữ tứ phẩm chân ý, ai nói hắn tương lai không thể cao thêm một bậc?”
“Hạ sơn chủ, cái này không nói chắc được. Trì Khâu Bạch lợi hại, không có nghĩa là Đông Bá Tuyết Ưng cũng có thể lợi hại.”
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị