Tuyệt Thế Kiếm Thần
Chương 25: Cổ đồng luyện thể quyết
Lâm Thần hít một hơi nói:
- Hiện tại bây giờ ta sẽ rút ba mũi tên ra, trong quá trình làm có thể có hơi đau đớn.
Tiểu Bạo Hùng thần sắc kiên nghị nhìn Lâm Thần mặt không sợ hãi.
Lâm Thần thấy vậy, đưa tay nắm chặt một mũi tên trong đó hai tay dùng sức, "phốc" một tiếng, tiểu Bạo Hùng thân thể run lên, mũi tên kia đã được rút ra, chỗ mũi tên cắm vào là một mảnh máu thịt be bét.
Trên mũi tên vẫn còn một ít huyết nhục. Lâm Thần cầm ném nó qua một bên, làm theo cách trên, liên tiếp rút mũi tên ra ngoài.
Rút mũi tên ra xong, Lâm Thần lập tức chuẩn bị tốt thuốc giải độc, ngược lại miệng vết thương sau lưng tiểu Bạo Hùng liên tiếp chảy máu khi rút ra ba mũi tên ra, đau đớn khó có thể tưởng tượng. Lúc nãy tiểu Bạo Hùng cũng không rên một tiếng, ý chí kiên cường làm cho Lâm Thần cũng vì đó khâm phục.
Âm thầm khen ngợi một tiếng, Lâm Thần thoa thuốc lên những vết thương bị đao kiếm đâm trọng thương trên cơ thể tiểu Bạo Hùng.
Giằng co gần nửa canh giờ, vết thương trên người tiểu Bạo Hùng cuối cùng cũng ổn định lại. Mà lúc này tiểu Bạo Hùng mệt mỏi không chịu nổi chậm rãi ngủ.
Hô!
Lâm Thần thở nhẹ một hơi, vẻ mặt lộ ý cười nhìn trữ vật linh giới trong tay.
Trong khoảng thời gian ở Mặc Liên sơn rèn luyện, Lâm Thần chiếm được không ít nạp giới, ở chỗ Trình Minh, Uông Bằng liền tìm được hai viên, sau đó liên tiếp giết bảy võ giả lại tìm ra hơn mười viên nạp giới. Không gian cho nạp giới quá nhỏ, sử dụng vô cùng bất tiện, hiện tại có trữ vật linh giới công hiệu sử dụng được tăng lên rất nhiều.
Lâm Thần nghĩ cách thăm dò bên trong trữ vật linh giới.
Vù vù!
Giống như sóng gợn trên mặt nước, không gian rung động, bị ý niệm của Lâm Thần bắt được.
Sau một khắc, Lâm Thần nhìn thấy không gian của linh giới trữ vật.
Đây là một khối lập phương đúng chuẩn, với chiều dài và chiều rộng ba mét, toàn thân phát ra một màu trắng nhàn nhạt, tựa như vết cắt kim loại trong hư không tản ra, so với phòng khách của người bình thường thì lớn hơn.
Trong không gian đặt hai quyển sách cùng với ánh sáng nhàn nhạt của đống linh thạch có góc cạnh.
Bây giờ trên đống linh thạch tràn ngập một tầng màu bạc trắng sương mù mông lung huyễn ảo.
"Mùi linh khí nồng nặc, chẳng lẽ đây là linh thạch trung phẩm." Lâm Thần hít một hơi, trực tiếp cầm viên linh thạch trong tay quan sát tỉ mỉ.
Lúc này linh thạch óng ánh trong suốt hiện lên ánh sáng nhàn nhạt, từng luồng linh khí từ trong nhẹ nhàng bay ra, mùi nồng nặc vô cùng.
"Dùng chân khí thử một lần." Lâm Thần trong lòng hơi động, chỉ nhìn như vậy căn bản nhìn không ra. Hắn chậm rãi vận chuyển chân khí trong cơ thể, gói hàng nằm trong linh thạch trung phẩm, Lâm Thần liền cảm nhận một luồng năng lực tinh thuần từ trong linh thạch thẩm thấu qua cánh tay tràn đầy toàn thân.
Lâm Thần không dám hấp thu quá nhanh, trong linh thạch chứa Thiên Địa linh khí nồng đậm không gì sánh được, trong nháy mắt hấp thu tất cả, tốc độ tuy là chậm nhưng có thể chắc chắn...
Đích thị là linh thạch trung phẩm không thể nghi ngờ!
Chân khí trong cơ thể kết hợp cùng linh thạch, trên mặt Lâm Thần lộ ra ý cười ha hả.
Linh thạch sinh ra từ trong lòng đất hướng về tâm linh, dựa vào sự phong phú của trời đất chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm, có thể dùng để mua bán, cũng có thể dùng tu luyện.
Trước đây Lâm Thần rất ít khi dùng linh thạch hạ phẩm tu luyện bởi vì linh thạch hạ phẩm không hề so được với đan dược. Nhưng linh thạch trung phẩm lại khác, linh thạch trung phẩm là của trời đất, ở giữa là mấy chục linh thạch hạ phẩm, dùng linh thạch trung phẩm tu luyện hiệu quả gấp đôi.
Lâm Thần ước chừng bên trong linh thạch trung phẩm có ba trăm viên bên trái và phải, linh thạch trung phẩm chuyển đổi ra linh thạch hạ phẩm là tỉ lệ một so với một ngàn, tất cả là ba chục ngàn viên linh thạch hạ phẩm.
Ba chục ngàn viên linh thạch hạ phẩm đủ để duy trì gia tộc loại nhỏ chi tiêu nửa năm, tuyệt đối là một khoảng tiền khổng lồ! Huống chi linh thạch trung phẩm vốn là ít thấy, thực sự chuyển đổi ước tính tuyệt đối không chỉ là ba chục ngàn viên linh thạch hạ phẩm.
"Tiền bạc nhất định phải cất giữ ở nơi bí mật! Nếu chưa đủ sức mạnh không thể để lộ ra ngoài."
Lâm Thần âm thầm nhắc nhở chính mình, cầm linh thạch trong tay cất vào nơi kín đáo, ánh mắt của hắn dừng lại trên hai cuốn sách giữa không gian.
Nhìn hai cuốn sách nằm trong tay, hắn suy nghĩ.
Lâm Thần mở trang tiêu đề nhìn tỉ mỉ rồi đứng lên.
Bí quyết "Cổ Đồng Luyện Thể", công pháp Huyền Mịch cấp thấp, chia làm bốn phần:
Tầng thứ nhất, tu luyện cơ thể mạnh mẽ.
Tầng thứ hai, bảo hộ thân thể.
Tầng thứ ba, đồng nát trọng sinh.
Tầng thứ tư, Cổ Đồng kim thân.
Lưu ý: Cố Đồng Luyện Thể quyết kết hợp với Cổ Đồng Tinh Hoa có thể đạt được kết quả tốt.
Công pháp Huyền Mịch cấp thấp.
Lâm Thần vẻ mặt vui mừng khôn xiết.
Bí mật sâu xa của công pháp Hoàng Mịch cấp thấp, nếu như ở Thiên Cực tông, đệ tử ngoại môn căn bản không có tư cách nhận được, cho dù là đệ tử nội môn, cũng có rất ít đệ tử học được công pháp Huyền Mịch cấp thấp, bởi vì tu luyện công pháp Huyền Mịch cấp thấp, cần một khoản điểm cống hiến cao, một số đệ tử căn bản không có cách xoay sở đủ.
Mà giờ khắc này trước mặt Lâm Thần chính là một quyển công pháp Huyền Mịch cấp thấp.
Cố đè xuống kích động trong lòng, Lâm Thần trầm ngâm: "Cổ Đồng Luyện Thể quyết phối hợp với Cổ Đồng Tinh Hoa tu luyện, có thể tạo được không ít công hiệu, có điều là Cổ Đồng Tinh Hoa này không chỉ là đắt giá không mua được mà lại còn cực kỳ hiếm thấy."
Nếu như không phải là cuốn sách quý giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ về Tinh Hoa Cổ Đồng, Lâm Thần e rằng chưa từng nghe nói về việc này.
Có điều có Cổ Đồng Tinh Hoa dĩ nhiên tốt nhưng nếu không có nó, Lâm Thần tự tin bản thân hắn cũng có thể tu luyện bí quyết Cổ Đồng Luyện Thể thành công.
Lâm Thần trầm ngâm một lát, quyết định tạm hoãn trở việc về tông môn, ở chỗ này nâng cao thực lực.
Không muốn kéo dài thời gian, Lâm Thần lấy bí quyết ra tập luyện, tỉ mỉ nghiên cứu.
Cổ Đồng Luyện Thể quyết là công pháp Hoàng Mịch cấp thấp, khó khăn trong tu luyện không phải thấp, chẳng qua một khi việc tu luyện thành công, sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Tầng thứ nhất, tu luyện cơ thể mạnh mẽ.
Tầng thứ hai chính là bảo hộ thân thể, cái gọi là bảo hộ thân thể chính là phải luyện sức mạnh, có thể tấn công và phòng thủ, không chỉ có một lực lớn trong cơ thể, một quyền có thể làm vỡ mấy nghìn cân đá, còn có thể dễ dàng ngăn cản tấn công của địch.
Tiếc là trên người ta không đủ đan dược để tập luyện. Một số võ giả tu luyện công pháp, đều sẽ mua một lượng lớn đan dược để phối hợp tu luyện, Lâm Thần có lòng tin tu luyện công pháp này, nhưng tu luyện bây giờ không có sự trợ giúp của đan dược tốc độ sẽ chậm hơn rất nhiều.
Ân!
Nhưng mà sau một khắc, hai mắt Lâm Thần bỗng nhiên sáng lên, hắn bước ra một bước, đứng ở dưới thác nước. "Lần trước ta tu luyện, chính là không ngừng kích động tiềm lực của chính mình, thách thức bản thân sau cùng luyện thành các loại võ học. Mặc dù hiện tại ta không có đan dược hỗ trợ, nhưng ta hoàn toàn có khả năng sử dụng thác nước này để luyện Cổ Đồng Luyện Thể quyết!"
Thách thức giới hạn kích phát khả năng tiềm tàng.
Thác nước này cao tới hơn một nghìn trượng, lực nước chảy có thể nói vô cùng kinh khủng. Cách luyện tập tốt nhất đó chính là khiêu chiến giới hạn của bản thân.
Lâm Thần vừa mới đứng ở dưới thác nước, nhất thời liền cảm thấy một áp lực đè xuống toàn thân, chỉ cần hắn hơi buông lỏng cũng sẽ bị dòng nước to lớn này cuốn đi.
Ầm ầm!
Nước chảy xuống bên tai không ngừng vang lên ầm ầm, Lâm Thần cắn chặt răng, chân khí trong cơ thể bắt đầu chuyển động theo Cổ Đồng Luyện Thể quyết tầng thứ nhất.
Ở tại thác nước tu luyện tuy là nguy hiểm nhưng hiệu quả tốt đến kì lạ. Chưa tới một canh giờ Lâm Thần liền luyện thànhtầng thứ nhất của Cổ Đồng Luyện Thể quyết, một tia sức mạnh hiện ra trên cơ thể. Lợi dụng tia sức mạnh này hắn dùng năng lượng hướng dòng nước lớn xuôi về chuyển động như thường.
Đôi chân hơi sụt xuống, Lâm Thần ngồi chồm hổm lên ngay chỗ tản đá lớn.
Thời gian từng giờ trôi qua, Lâm Thần ở dưới thác nước tu luyện Cổ Đồng Luyện Thể quyết, mà bên bờ tình trạng vết thương của tiểu Bạo Hùng cũng khôi phục cơ bản, chỉ làm cho Lâm Thần cảm thấy nghi ngờ là tiểu Bạo Hùng thương tích khôi phục lại chưa rời đi.
Nhưng mà bây giờ Lâm Thần bận tu luyện Cố Đồng Luyện Thể quyết, cũng không còn để ý tới tiểu Bạo Hùng.
Giữa trưa ngày Thứ năm.
Uống!
Dưới thác nước Lâm Thần bỗng nhiên quát lên một tiếng lớn, nhảy lên bờ vẻ mặt nghiêm nghị hướng mỏm đá dưới thác nước đánh xuống một quyền.
Lúc này phần trên của cơ thể Lâm Thần, theo tiếng quát to của hắn bắp thịt liền nhô ra từng khối.
Ầm!
Sau một khắc, nắm đấm đánh vào trên mỏm đá, mỏm đá lay động một hồi từ đó nứt ra một cái khe dài đến mấy thước.
Hao phí năm ngày, Cổ Đồng Luyện Thể quyết tầng thứ hai cũng luyện thành.
Một quyền năm nghìn cân, cho dù là yêu thú cấp hai đỉnh cao cũng sẽ bị đánh chết. Quan trọng hơn chính là tầng thứ hai bảo hộ cơ thể đã luyện thành. Lâm Thần sau này trong chiến đấu tính mệnh đa phần được đảm bảo, vì vậy khi tấn công căn bản là không có cách phá vỡ bảo hộ cơ thể của hắn.
Lâm Thần tính toán thời gian, hiện tại cách thời gian xông vào bí cảnh Thiên la sơn khoảng nửa tháng nữa, thời gian cấp bách, hắn cần tăng cao thực lực và bắt đầu chuẩn bị cho việc vào bí cảnh Thiên la sơn, không thể tiếp tục ở nơi này làm lỡ thời gian.
Lâm Thần nhảy xuống bãi đá, vừa vặn thu thập đồ đạc xong, lúc này chợt nghe một âm thanh truyền tới.
- Rống!
Trong rừng rậm tiểu Bạo Hùng phía xa nhìn Lâm Thần.
Trong khoảng thời gian Lâm Thần tu luyện, tiểu Bạo Hùng thường xuyên đi ra ngoài, mỗi lần xuất hiện không đến hai canh giờ thì lại vòng vèo. Điều này làm cho Lâm Thần cảm thấy tò mò, tiểu Bạo Hùng này thương thế đã phục hồi mình cũng không có ý định giết nó, vì sao nó còn không rời đi!
Lâm Thần hơi ngẩn người một chút, hướng tiểu Bạo Hùng vẫy tay ra hiệu nó qua đây. Tiểu Bạo Hùng thấy thế lập tức hai chân đạp một cái, chỉ chốc lát liền chạy đến trước mặt Lâm Thần.
Nhưng mà không đợi Lâm Thần mở lời hỏi, hắn liền thấy tiểu Bạo Hùng giơ móng vuốt lên, chỉ về phía bên trái của cơ thể mình đồng thời đôi mắt gấu trúc hưng phấn nhìn Lâm Thần.
Nhìn tiểu Bạo Hùng như vậy Lâm Thần không khỏi cảm thấy nghi ngờ.
- Rống rống!
Tiểu Bạo Hùng nhìn thấu nghi ngờ trong mắt Lâm Thần, nhất thời lo lắng, hai móng vuốt ở giữa không trung không ngừng khoa tay múa chân đồng thời trong miệng gầm thét liên tục.
- Tiểu tử ngươi là muốn nói ta đi với ngươi?
Lâm Thần nhìn hồi lâu cuối cùng cũng hiểu rõ ý tứ tiểu Bạo Hùng, hắn chỉ chỉ dãy Mặc Liên sơn, mở miệng nói.
Lâm Thần lời nói vừa mới ra khỏi miệng, tiểu Bạo Hùng liền lập tức gật đầu hi vọng nhìn hắn.
Gặp tình hình này Lâm Thần không khỏi cảm thấy kinh ngạc, tiểu Bạo Hùng này dĩ nhiên để cho mình đi theo nó, xem ra chính mình thật đúng là không thể đánh giá thấp sự thông minh của nó.
Lâm Thần trong lòng nghĩ như vậy, trong miệng nói ra.
- Ngươi để cho ta đi với ngươi, có phải là có chuyện tốt? Nếu là chuyện tốt ngươi liền gật đầu một cái.
Lâm Thần nói xong tiểu Bạo Hùng dĩ nhiên cũng là gật đầu.
- Được rồi được rồi, nhưng hãy để ta nói trước, ta không có nhiều thời gian lãng phí ở chỗ này, nhiều nhất hai canh giờ nếu như sau hai canh giờ còn chưa thấy ngươi nói ra chuyện tốt ta liền rời đi.
Lòng hiếu kỳ của Lâm Thần bị tiểu Bạo Hùng dụ dỗ, hắn hơi trầm ngâm mở miệng nói.
- Hiện tại bây giờ ta sẽ rút ba mũi tên ra, trong quá trình làm có thể có hơi đau đớn.
Tiểu Bạo Hùng thần sắc kiên nghị nhìn Lâm Thần mặt không sợ hãi.
Lâm Thần thấy vậy, đưa tay nắm chặt một mũi tên trong đó hai tay dùng sức, "phốc" một tiếng, tiểu Bạo Hùng thân thể run lên, mũi tên kia đã được rút ra, chỗ mũi tên cắm vào là một mảnh máu thịt be bét.
Trên mũi tên vẫn còn một ít huyết nhục. Lâm Thần cầm ném nó qua một bên, làm theo cách trên, liên tiếp rút mũi tên ra ngoài.
Rút mũi tên ra xong, Lâm Thần lập tức chuẩn bị tốt thuốc giải độc, ngược lại miệng vết thương sau lưng tiểu Bạo Hùng liên tiếp chảy máu khi rút ra ba mũi tên ra, đau đớn khó có thể tưởng tượng. Lúc nãy tiểu Bạo Hùng cũng không rên một tiếng, ý chí kiên cường làm cho Lâm Thần cũng vì đó khâm phục.
Âm thầm khen ngợi một tiếng, Lâm Thần thoa thuốc lên những vết thương bị đao kiếm đâm trọng thương trên cơ thể tiểu Bạo Hùng.
Giằng co gần nửa canh giờ, vết thương trên người tiểu Bạo Hùng cuối cùng cũng ổn định lại. Mà lúc này tiểu Bạo Hùng mệt mỏi không chịu nổi chậm rãi ngủ.
Hô!
Lâm Thần thở nhẹ một hơi, vẻ mặt lộ ý cười nhìn trữ vật linh giới trong tay.
Trong khoảng thời gian ở Mặc Liên sơn rèn luyện, Lâm Thần chiếm được không ít nạp giới, ở chỗ Trình Minh, Uông Bằng liền tìm được hai viên, sau đó liên tiếp giết bảy võ giả lại tìm ra hơn mười viên nạp giới. Không gian cho nạp giới quá nhỏ, sử dụng vô cùng bất tiện, hiện tại có trữ vật linh giới công hiệu sử dụng được tăng lên rất nhiều.
Lâm Thần nghĩ cách thăm dò bên trong trữ vật linh giới.
Vù vù!
Giống như sóng gợn trên mặt nước, không gian rung động, bị ý niệm của Lâm Thần bắt được.
Sau một khắc, Lâm Thần nhìn thấy không gian của linh giới trữ vật.
Đây là một khối lập phương đúng chuẩn, với chiều dài và chiều rộng ba mét, toàn thân phát ra một màu trắng nhàn nhạt, tựa như vết cắt kim loại trong hư không tản ra, so với phòng khách của người bình thường thì lớn hơn.
Trong không gian đặt hai quyển sách cùng với ánh sáng nhàn nhạt của đống linh thạch có góc cạnh.
Bây giờ trên đống linh thạch tràn ngập một tầng màu bạc trắng sương mù mông lung huyễn ảo.
"Mùi linh khí nồng nặc, chẳng lẽ đây là linh thạch trung phẩm." Lâm Thần hít một hơi, trực tiếp cầm viên linh thạch trong tay quan sát tỉ mỉ.
Lúc này linh thạch óng ánh trong suốt hiện lên ánh sáng nhàn nhạt, từng luồng linh khí từ trong nhẹ nhàng bay ra, mùi nồng nặc vô cùng.
"Dùng chân khí thử một lần." Lâm Thần trong lòng hơi động, chỉ nhìn như vậy căn bản nhìn không ra. Hắn chậm rãi vận chuyển chân khí trong cơ thể, gói hàng nằm trong linh thạch trung phẩm, Lâm Thần liền cảm nhận một luồng năng lực tinh thuần từ trong linh thạch thẩm thấu qua cánh tay tràn đầy toàn thân.
Lâm Thần không dám hấp thu quá nhanh, trong linh thạch chứa Thiên Địa linh khí nồng đậm không gì sánh được, trong nháy mắt hấp thu tất cả, tốc độ tuy là chậm nhưng có thể chắc chắn...
Đích thị là linh thạch trung phẩm không thể nghi ngờ!
Chân khí trong cơ thể kết hợp cùng linh thạch, trên mặt Lâm Thần lộ ra ý cười ha hả.
Linh thạch sinh ra từ trong lòng đất hướng về tâm linh, dựa vào sự phong phú của trời đất chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm, có thể dùng để mua bán, cũng có thể dùng tu luyện.
Trước đây Lâm Thần rất ít khi dùng linh thạch hạ phẩm tu luyện bởi vì linh thạch hạ phẩm không hề so được với đan dược. Nhưng linh thạch trung phẩm lại khác, linh thạch trung phẩm là của trời đất, ở giữa là mấy chục linh thạch hạ phẩm, dùng linh thạch trung phẩm tu luyện hiệu quả gấp đôi.
Lâm Thần ước chừng bên trong linh thạch trung phẩm có ba trăm viên bên trái và phải, linh thạch trung phẩm chuyển đổi ra linh thạch hạ phẩm là tỉ lệ một so với một ngàn, tất cả là ba chục ngàn viên linh thạch hạ phẩm.
Ba chục ngàn viên linh thạch hạ phẩm đủ để duy trì gia tộc loại nhỏ chi tiêu nửa năm, tuyệt đối là một khoảng tiền khổng lồ! Huống chi linh thạch trung phẩm vốn là ít thấy, thực sự chuyển đổi ước tính tuyệt đối không chỉ là ba chục ngàn viên linh thạch hạ phẩm.
"Tiền bạc nhất định phải cất giữ ở nơi bí mật! Nếu chưa đủ sức mạnh không thể để lộ ra ngoài."
Lâm Thần âm thầm nhắc nhở chính mình, cầm linh thạch trong tay cất vào nơi kín đáo, ánh mắt của hắn dừng lại trên hai cuốn sách giữa không gian.
Nhìn hai cuốn sách nằm trong tay, hắn suy nghĩ.
Lâm Thần mở trang tiêu đề nhìn tỉ mỉ rồi đứng lên.
Bí quyết "Cổ Đồng Luyện Thể", công pháp Huyền Mịch cấp thấp, chia làm bốn phần:
Tầng thứ nhất, tu luyện cơ thể mạnh mẽ.
Tầng thứ hai, bảo hộ thân thể.
Tầng thứ ba, đồng nát trọng sinh.
Tầng thứ tư, Cổ Đồng kim thân.
Lưu ý: Cố Đồng Luyện Thể quyết kết hợp với Cổ Đồng Tinh Hoa có thể đạt được kết quả tốt.
Công pháp Huyền Mịch cấp thấp.
Lâm Thần vẻ mặt vui mừng khôn xiết.
Bí mật sâu xa của công pháp Hoàng Mịch cấp thấp, nếu như ở Thiên Cực tông, đệ tử ngoại môn căn bản không có tư cách nhận được, cho dù là đệ tử nội môn, cũng có rất ít đệ tử học được công pháp Huyền Mịch cấp thấp, bởi vì tu luyện công pháp Huyền Mịch cấp thấp, cần một khoản điểm cống hiến cao, một số đệ tử căn bản không có cách xoay sở đủ.
Mà giờ khắc này trước mặt Lâm Thần chính là một quyển công pháp Huyền Mịch cấp thấp.
Cố đè xuống kích động trong lòng, Lâm Thần trầm ngâm: "Cổ Đồng Luyện Thể quyết phối hợp với Cổ Đồng Tinh Hoa tu luyện, có thể tạo được không ít công hiệu, có điều là Cổ Đồng Tinh Hoa này không chỉ là đắt giá không mua được mà lại còn cực kỳ hiếm thấy."
Nếu như không phải là cuốn sách quý giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ về Tinh Hoa Cổ Đồng, Lâm Thần e rằng chưa từng nghe nói về việc này.
Có điều có Cổ Đồng Tinh Hoa dĩ nhiên tốt nhưng nếu không có nó, Lâm Thần tự tin bản thân hắn cũng có thể tu luyện bí quyết Cổ Đồng Luyện Thể thành công.
Lâm Thần trầm ngâm một lát, quyết định tạm hoãn trở việc về tông môn, ở chỗ này nâng cao thực lực.
Không muốn kéo dài thời gian, Lâm Thần lấy bí quyết ra tập luyện, tỉ mỉ nghiên cứu.
Cổ Đồng Luyện Thể quyết là công pháp Hoàng Mịch cấp thấp, khó khăn trong tu luyện không phải thấp, chẳng qua một khi việc tu luyện thành công, sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Tầng thứ nhất, tu luyện cơ thể mạnh mẽ.
Tầng thứ hai chính là bảo hộ thân thể, cái gọi là bảo hộ thân thể chính là phải luyện sức mạnh, có thể tấn công và phòng thủ, không chỉ có một lực lớn trong cơ thể, một quyền có thể làm vỡ mấy nghìn cân đá, còn có thể dễ dàng ngăn cản tấn công của địch.
Tiếc là trên người ta không đủ đan dược để tập luyện. Một số võ giả tu luyện công pháp, đều sẽ mua một lượng lớn đan dược để phối hợp tu luyện, Lâm Thần có lòng tin tu luyện công pháp này, nhưng tu luyện bây giờ không có sự trợ giúp của đan dược tốc độ sẽ chậm hơn rất nhiều.
Ân!
Nhưng mà sau một khắc, hai mắt Lâm Thần bỗng nhiên sáng lên, hắn bước ra một bước, đứng ở dưới thác nước. "Lần trước ta tu luyện, chính là không ngừng kích động tiềm lực của chính mình, thách thức bản thân sau cùng luyện thành các loại võ học. Mặc dù hiện tại ta không có đan dược hỗ trợ, nhưng ta hoàn toàn có khả năng sử dụng thác nước này để luyện Cổ Đồng Luyện Thể quyết!"
Thách thức giới hạn kích phát khả năng tiềm tàng.
Thác nước này cao tới hơn một nghìn trượng, lực nước chảy có thể nói vô cùng kinh khủng. Cách luyện tập tốt nhất đó chính là khiêu chiến giới hạn của bản thân.
Lâm Thần vừa mới đứng ở dưới thác nước, nhất thời liền cảm thấy một áp lực đè xuống toàn thân, chỉ cần hắn hơi buông lỏng cũng sẽ bị dòng nước to lớn này cuốn đi.
Ầm ầm!
Nước chảy xuống bên tai không ngừng vang lên ầm ầm, Lâm Thần cắn chặt răng, chân khí trong cơ thể bắt đầu chuyển động theo Cổ Đồng Luyện Thể quyết tầng thứ nhất.
Ở tại thác nước tu luyện tuy là nguy hiểm nhưng hiệu quả tốt đến kì lạ. Chưa tới một canh giờ Lâm Thần liền luyện thànhtầng thứ nhất của Cổ Đồng Luyện Thể quyết, một tia sức mạnh hiện ra trên cơ thể. Lợi dụng tia sức mạnh này hắn dùng năng lượng hướng dòng nước lớn xuôi về chuyển động như thường.
Đôi chân hơi sụt xuống, Lâm Thần ngồi chồm hổm lên ngay chỗ tản đá lớn.
Thời gian từng giờ trôi qua, Lâm Thần ở dưới thác nước tu luyện Cổ Đồng Luyện Thể quyết, mà bên bờ tình trạng vết thương của tiểu Bạo Hùng cũng khôi phục cơ bản, chỉ làm cho Lâm Thần cảm thấy nghi ngờ là tiểu Bạo Hùng thương tích khôi phục lại chưa rời đi.
Nhưng mà bây giờ Lâm Thần bận tu luyện Cố Đồng Luyện Thể quyết, cũng không còn để ý tới tiểu Bạo Hùng.
Giữa trưa ngày Thứ năm.
Uống!
Dưới thác nước Lâm Thần bỗng nhiên quát lên một tiếng lớn, nhảy lên bờ vẻ mặt nghiêm nghị hướng mỏm đá dưới thác nước đánh xuống một quyền.
Lúc này phần trên của cơ thể Lâm Thần, theo tiếng quát to của hắn bắp thịt liền nhô ra từng khối.
Ầm!
Sau một khắc, nắm đấm đánh vào trên mỏm đá, mỏm đá lay động một hồi từ đó nứt ra một cái khe dài đến mấy thước.
Hao phí năm ngày, Cổ Đồng Luyện Thể quyết tầng thứ hai cũng luyện thành.
Một quyền năm nghìn cân, cho dù là yêu thú cấp hai đỉnh cao cũng sẽ bị đánh chết. Quan trọng hơn chính là tầng thứ hai bảo hộ cơ thể đã luyện thành. Lâm Thần sau này trong chiến đấu tính mệnh đa phần được đảm bảo, vì vậy khi tấn công căn bản là không có cách phá vỡ bảo hộ cơ thể của hắn.
Lâm Thần tính toán thời gian, hiện tại cách thời gian xông vào bí cảnh Thiên la sơn khoảng nửa tháng nữa, thời gian cấp bách, hắn cần tăng cao thực lực và bắt đầu chuẩn bị cho việc vào bí cảnh Thiên la sơn, không thể tiếp tục ở nơi này làm lỡ thời gian.
Lâm Thần nhảy xuống bãi đá, vừa vặn thu thập đồ đạc xong, lúc này chợt nghe một âm thanh truyền tới.
- Rống!
Trong rừng rậm tiểu Bạo Hùng phía xa nhìn Lâm Thần.
Trong khoảng thời gian Lâm Thần tu luyện, tiểu Bạo Hùng thường xuyên đi ra ngoài, mỗi lần xuất hiện không đến hai canh giờ thì lại vòng vèo. Điều này làm cho Lâm Thần cảm thấy tò mò, tiểu Bạo Hùng này thương thế đã phục hồi mình cũng không có ý định giết nó, vì sao nó còn không rời đi!
Lâm Thần hơi ngẩn người một chút, hướng tiểu Bạo Hùng vẫy tay ra hiệu nó qua đây. Tiểu Bạo Hùng thấy thế lập tức hai chân đạp một cái, chỉ chốc lát liền chạy đến trước mặt Lâm Thần.
Nhưng mà không đợi Lâm Thần mở lời hỏi, hắn liền thấy tiểu Bạo Hùng giơ móng vuốt lên, chỉ về phía bên trái của cơ thể mình đồng thời đôi mắt gấu trúc hưng phấn nhìn Lâm Thần.
Nhìn tiểu Bạo Hùng như vậy Lâm Thần không khỏi cảm thấy nghi ngờ.
- Rống rống!
Tiểu Bạo Hùng nhìn thấu nghi ngờ trong mắt Lâm Thần, nhất thời lo lắng, hai móng vuốt ở giữa không trung không ngừng khoa tay múa chân đồng thời trong miệng gầm thét liên tục.
- Tiểu tử ngươi là muốn nói ta đi với ngươi?
Lâm Thần nhìn hồi lâu cuối cùng cũng hiểu rõ ý tứ tiểu Bạo Hùng, hắn chỉ chỉ dãy Mặc Liên sơn, mở miệng nói.
Lâm Thần lời nói vừa mới ra khỏi miệng, tiểu Bạo Hùng liền lập tức gật đầu hi vọng nhìn hắn.
Gặp tình hình này Lâm Thần không khỏi cảm thấy kinh ngạc, tiểu Bạo Hùng này dĩ nhiên để cho mình đi theo nó, xem ra chính mình thật đúng là không thể đánh giá thấp sự thông minh của nó.
Lâm Thần trong lòng nghĩ như vậy, trong miệng nói ra.
- Ngươi để cho ta đi với ngươi, có phải là có chuyện tốt? Nếu là chuyện tốt ngươi liền gật đầu một cái.
Lâm Thần nói xong tiểu Bạo Hùng dĩ nhiên cũng là gật đầu.
- Được rồi được rồi, nhưng hãy để ta nói trước, ta không có nhiều thời gian lãng phí ở chỗ này, nhiều nhất hai canh giờ nếu như sau hai canh giờ còn chưa thấy ngươi nói ra chuyện tốt ta liền rời đi.
Lòng hiếu kỳ của Lâm Thần bị tiểu Bạo Hùng dụ dỗ, hắn hơi trầm ngâm mở miệng nói.
Tác giả :
Hắc Ám Hỏa Long