Tuyệt Thế Kiếm Thần
Chương 146: Tội Ác Chi Thành
Nghe được lời nói của Vương Thiên Minh, trong lòng Lâm Thần hơi động, không nén nổi tình cảm, tay phải sờ lên nạp giới.
Nạp giới này chẳng qua là trữ vật nạp giới thông thường, có điều bên trong có một viên trung phẩm Trữ Vật Linh Giới, trung phẩm Trữ Vật Linh Giới vô cùng quý giá, cho dù tu vi hiện tại của Lâm Thần đạt đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ, hắn cũng không dám tùy ý lấy ra. Dù sao bảo vật quý như vậy một khi bị những võ giả khác phát hiện tất nhiên sẽ muốn giết người cướp của.
Mà bên trong Trữ Vật Linh Giới Lâm Thần để rất nhiều bảo vật quý giá, ví dụ như hắc Hắc Sắc trường côn, âm dương ngọc bội cùng với đoạn kiếm. Hắc Sắc trường côn là do Tiểu Bạo Hùng tiến nhập vào nơi thí luyện mà tặng cho Lâm Thần. Dựa vào sự suy đoán của Lâm Thần, Tiểu Bạo Hùng tặng cho hắn Hắc Sắc trường côn hẳn là một món chân khí.
Lâm Thần vận dụng chân khí, không cách nào thôi thúc nó. Nhưng Hắc Sắc trường côn lại cực kì cứng rắn, chỉ cần dựa vào độ cứng rắn của nó phối hợp với Cổ Đồng Luyện Thể bí quyết, Lâm Thần liền có thể sử dụng nó giết võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ.
Âm dương ngọc bội cũng giống như vậy, Lâm Thần sử dụng chân khí đối với nó căn bản không có hiệu lực. Về phần đoạn kiếm... Đoạn kiếm không rõ nguồn gốc, có điều Lâm Thần có một loại trực giác đoạn kiếm so với thực tế mạnh hơn rất nhiều, đoạn kiếm chính là sở hữu kiếm hồn!
Mà chân khí này trừ khi võ giả hao tốn nhiều tinh huyết cùng với thời gian tu luyện, nếu không... căn bản không có khả năng sinh ra khí hồn.
Chân khí uy lực mạnh mẽ, võ giả Chân Đạo cảnh thôi thúc chân khí một kích tùy ý cũng có thể chặt đứt núi sông.
Trên mặt Vương Thiên Minh lộ ra vẻ hâm mộ, hiển nhiên đối với chân khí cũng là cực kỳ tôn sùng.
- Trên chân khí chính là bảo khí.
Vương Thiên Minh tiếp tục nói:
- Bảo khí rất có sức mạnh lớn vô cùng!
Nói đến đây, sắc mặt Vương Thiên Minh có chút ngưng lại:
- Bảo khí là cái gì ta cũng không biết, bởi vì ta chưa thấy qua. Chẳng qua uy lực của nó lớn đến mức ngươi khó có thể tưởng tượng, nói tóm lại đây là thần binh lợi khí, có thể gặp không thể cầu, chính xác là bảo vật.
- Vũ khí chia ra chính là ba loại này, phàm khí, chân khí và bảo khí. Mỗi một loại đều phân chia ra có hạ phẩm, trung phẩm cùng thượng phẩm và cực phẩm. Có lẽ trên bảo khí còn có cao cấp hơn, nhưng mà cho dù vậy thứ vũ khí đó cũng không phải là thứ chúng ta có thể chạm.
Vương Thiên Minh lắc đầu một cái mở miệng nói.
Phàm khí, chân khí, bảo khí!
Chia ra ba loại.
Vậy các võ giả sử dụng đều là phàm khí, chỉ có võ giả tu vi Chân Đạo cảnh mới có thể sử dụng chân khí. Còn về bảo khí, Lâm Thần chưa bao giờ nghe chứ đừng nói tới nhìn thấy.
Nghe Vương Thiên Minh nói xong, trong lòng Lâm Thần hơi động mở miệng hỏi:
- Vương trưởng lão có thể luyện chế chân khí?
Chân khí uy lực to lớn, là vũ khí của cường giả Chân Đạo cảnh, nếu như luyện chế ra một món bán ra cho võ giả Chân Đạo cảnh nhất định có thể kiếm được lượng lớn linh thạch.
Vương Thiên Minh mỉm cười lắc đầu một cái nói rằng:
- Loại chân khí này một người bình thường làm sao có khả năng luyện chế? Có thể luyện chế chân khí thấp nhất cũng phải là tu vi Chân Đạo cảnh sơ kỳ, huống chi rèn một món chân khí cần vật liệu vô cùng quý giá, Vương gia chúng ta cho dù dốc hết cả gia tộc cũng không đủ vật liệu rèn một món chân khí.
Lâm Thần gật đầu, Vương Thiên Minh nói không sai, muốn rèn ra một món chân khí khó khăn vô cùng, Vương gia tuy là gần đây thế lực tăng mạnh, nhưng muốn rèn ra một món chân khí, cũng không có khả năng.
Trong lúc Lâm Thần suy tư, Vương Thiên Minh bỗng cười ha ha nói rằng:
- Bất quá chúng ta mặc dù không có thể rèn ra một món chân khí hoàn chỉnh, nhưng rèn ra bán chân khí vẫn không thành vấn đề.
- Bán chân khí?
Lâm Thần sửng sốt.
- Đúng, bán bộ chân khí! Sức mạnh mặc dù không cường đại như chân khí, nhưng so với phàm khí cực phẩm cũng là mạnh hơn rất nhiều.
Vương Thiên Minh gật đầu nói:
- Vả lại bán chân khí chỉ cần ân cần săn sóc tốt, đợi thời cơ tới, có thể thêm vào tài liệu quý giá, biến thành chân khí đích thực. Mà bán chân khí này khi lên cấp thành chân khí vũ khí, uy lực của nó so với chân khí bình thường đích thực cường đại hơn mấy lần.
Vương Thiên Minh dừng một chút tiếp tục cười nói:
- Lâm công tử, hai kiện tài liệu ngươi lấy ra này, chính là rèn bán chân khí.
Trong mắt Lâm Thần lóe lên một vệt bất ngờ.
Hắn đúng là không nghĩ tới, yêu thú cấp năm đỉnh cao Cự Linh Mãng cùng với thượng phẩm Hàn Băng thạch, cũng chính là hai tài liệu chính rèn luyện bán chân khí. Phải biết rằng bán chân khí còn mạnh hơn so với cực phẩm phàm khí, miễn là Lâm Thần nuôi dưỡng tốt, đến một ngày nào đó bán chân khí trở thành chân khí đích thực, uy lực của nó cũng tăng lên trên diện rộng.
Lâm Thần động tâm.
Mặc dù hiện tại hắn đã có hai món vật liệu có khả năng là vũ khí chân khí là Hắc Sắc trường côn cùng với Âm Dương ngọc bội, nhưng Lâm Thần chính là sử dụng kiếm, Hắc Sắc trường côn cùng Âm Dương ngọc bội không thích hợp để hắn thi triển.
- Vương trưởng lão, không biết rèn bán chân khí này còn cần tài liệu tài liệu gì khác không?
Lâm Thần nheo mắt một cái, nhạy bén bắt được mấu chốt của vấn đề.
Nghe lời nói của Vương Thiên Minh, rõ ràng cho thấy hắn có lòng tin rèn ra một món bán chân khí, nhưng muốn rèn ra một bán chân khí, ngoại trừ trong tay Lâm Thần có tài liệu yêu thú cấp năm đỉnh cao Cự Linh Mãng cùng với thượng phẩm Hàn Băng thạch, còn cần thêm những tài liệu khác.
Vương Thiên Minh gật đầu cười nói:
- Lâm công tử đối với Vương gia ta có ân tình lớn, nếu không phải Lâm công tử lúc đó ra sức chống lại sự tập kích của yêu thú, sợ rằng Vương gia cũng không có ngày hôm nay rồi. Ngày hôm nay nếu Lâm công tử muốn rèn một thanh kiếm sắc, Vương gia ta hoàn toàn đáp ứng.
- Lâm công tử muốn rèn một bán chân khí, trừ hai tài liệu chủ yếu này, còn cần hai vật phẩm. Những tài liệu khác thì dễ bàn, Vương gia ta có khả năng đáp ứng, nhưng vật phẩm kia... Vương gia ta cũng là không bỏ ra được.
Nghe xong lời này, Lâm Thần có chút ngạc nhiên đứng lên.
- Là tài liệu gì mà khiến lệnh gia quẫn bách như vậy?
- Trưởng lão cứ nói đừng ngại.
Lâm Thần nói.
Dừng một chút, Vương Thiên Minh nói:
- Hai vật phẩm này, theo thứ tự là ngọc Lưu Ly Linh Nham, cùng với Thiên Tàn Minh Tinh! Vũ khí thêm ngọc Lưu Ly Linh Nham, có thể thúc đẩy nắm giữa năng lực khôi phục nhất định, vũ khí trên có thêm ngọc Lưu Ly ánh sáng lấp lánh, về phần Thiên Tàn Minh Tinh thêm vào bên trong vũ khí sẽ tăng thêm cứng cỏi cùng sắc bén, rèn bán chân khí thì hai thứ vật phẩm này không thể thiếu.
- Ngọc Lưu Ly Linh Nham, Thiên Tàn Minh Tinh?
Vẻ mặt Lâm Thần mờ mịt. Đây là vật gì? Hắn ngay cả nghe đều chưa nghe nói qua.
- Như vậy xin hỏi trưởng lão, hai thứ đồ này có thể tìm được ở nơi nào?
Lâm Thần tiếp tục mở miệng.
- Khó tìm!
Vương Thiên Minh lắc đầu nói rằng:
- Nếu như là thời kỳ thượng cổ ngọc Lưu Ly Linh Nham cùng Thiên Tàn Minh Tinh chẳng qua chỉ là tài liệu rèn bình thường, nhưng theo năm tháng, hai vật phẩm này bây giờ đã cực kỳ khan hiếm, thuộc về tài liệu rèn quý giá.
Nghe xong lời nói của Vương Thiên Minh, Lâm Thần không khỏi nhướng mày, chẳng lẽ sẽ không tìm được hai tài liệu này? Nhưng nếu là tìm không được, hắn muốn rèn bán chân khí, chẳng phải là không có thứ gì.
- Vương trưởng lão, chẳng lẽ bây giờ cũng tìm không được hai thứ tài liệu này nữa sao?
Lâm Thần hơi nhíu mày nói.
- Ha ha điều đó cũng không phải.
Vương Thiên Minh như cũ lắc đầu cười nói:
- Ngọc Lưu Ly Linh Nham cùng Thiên Tàn Minh Tinh, hai loại tài liệu này mặc dù bây giờ dường như rất ít, nhưng vẫn là còn có có thể tìm được, ví dụ như ở một số di tích thời thượng cổ.
- Di tích thời thượng cổ?
Lâm Thần nghe xong trong lòng trì hoãn, chỉ cần có tung tích hai loại tài liệu này, như vậy tìm cũng sẽ thuận tiện rất nhiều.
- Đối với di tích thượng cổ. Theo ta được biết trong Thái Dương thạch trận thì có thể còn sót lại hai loại tài liệu này.
Vương Thiên Minh nói.
Thái Dương thạch trận, Lâm Thần đúng là nghe nói qua. Thái Dương thạch trận nằm ở cực bắc của Nhạn Nam vực, là một nơi hoang vu, cách nơi đây một khoảng cách rất xa, cho dù là dùng Phong Lôi báo thay đi bộ, ít nhất cũng cần thời gian một tháng. Quan trọng hơn chính là còn có một tòa thành tọa lạc ở khu vực Thái Dương thạch trận.
Tòa thành trì này, võ giả ở Nhạn Nam vực còn có tên khiến người ta nghe liền biến sắc: Tội Ác Chi Thành!
Bởi vì ở nơi này vị trí địa lý cực kỳ hẻo lánh, lại ở biên giới của Nhạn Nam vực, vì các tông môn lớn ở Nhạn Nam vực đều không tiếp xúc với chỗ này, lâu ngày nơi đây liền biến thành nơi có đủ hạng người.
Phàm là ở Nhạn Nam vực phạm trọng tội, gặp phải sự truy nã của Nhạn nam vực cùng các tông môn lớn, đều sẽ đi tới Tội Ác Chi Thành để trốn tránh. Nơi đây cũng trở thành nơi phạm tội.
Theo thời gian, bên trong tòa thành này tụ tập càng nhiều trộm cướp, ở trong thành có một vài võ giả Chân Đạo cảnh đỉnh cao trấn thủ, hơn nữa ở vùng này quá mức hoang vu người ở thưa thớt, các tông môn lớn của Nhạn Nam vực cũng liền bỏ mặc, đối với nó cũng không có quản thúc.
Ngược lại, mỗi một quãng thời gian đều sẽ có đệ tử tông môn mai danh ẩn tích tiến nhập tòa thành trì này rèn luyện.
Thái Dương thạch trận cách Tội Ác Chi Thành không xa, nói cách khác muốn đi đến Thái Dương thạch trận nhất định phải đi qua Tội Ác Chi Thành.
- Lâm công tử, Thái Dương thạch nằm ở khu vực Tội Ác Chi Thành, trong đó hung hiểm ta cũng không muốn nói nhiều, thực sự không đi được, ta có thể dùng hai loại tài liệu này, phối hợp với những tài liệu khác rèn ra cực phẩm phàm khí, mặc dù so với bán chân khí kém hơn một chút, nhưng uy lực cũng bất phàm.
Vương Thiên Minh dường như nhớ lại nguy hiểm đáng sợ ở Tội Ác Chi Thành, lắc đầu khuyên nhủ.
Chẳng qua là Lâm Thần nghe xong lời của hắn, cũng là lắc đầu.
Cực phẩm phàm khí cùng bán chân khí mặc dù chỉ thua kém một cấp, nhưng trong đó có thể có khác biệt. Như vậy rèn được bán chân khí, sau khi tích trữ lên cấp trở thành chân khí, uy lực của nó so với chân khí bình thường đích thực cường đại hơn gấp mấy lần.
Quan trọng hơn, cực phẩm phàm khí tuy là uy lực mạnh mẽ, nhưng chung quy là cấp bậc phàm khí. Nếu như là lâu dài bị Lâm Thần dùng sức mạnh kiếm kính bao trùm, chỉ sợ cũng không chống đỡ được quá lâu, ngược lại bán chân khí cho dù là kiếm khí cũng là có thể chịu nổi.
- Vương trưởng lão không cần như vậy, nếu trong Thái Dương thạch trận có ngọc Lưu Ly Linh Nham cùng Thiên Tàn Minh Tinh, tiểu bối liền đi một chuyến, sẽ rèn luyện xong trước đại hội tông môn.
Lâm Thần cười mở miệng nói.
Bây giờ cách đại hội nội môn thời gian còn có nửa năm, Lâm Thần hoàn toàn có thể trước khi đại hội nội môn bắt đầu, đi một chuyến đến Thái Dương thạch trận đồng thời trở về rèn bán chân khí.
Nghe xong lời nói của Lâm Thần, Vương Thiên Minh không khỏi lắc đầu nói rằng:
- Lâm công tử, ngươi không có đi qua ngươi không biết trong đó nguy hiểm đáng sợ. Huống chi, trong Thái Dương thạch trận có thật nhiều cơ quan ngầm, ngươi muốn tìm được ngọc Lưu Ly Linh Nham cùng Thiên Tàn Minh Tinh cũng là rất khó.
Lâm Thần cười, nhìn Vương Thiên Minh không nói.
Thấy dáng điệu như vậy, Vương Thiên Minh không khỏi thở dài, trong lòng hiểu rõ Lâm Thần đã hạ quyết tâm, ngược lại liền giới thiệu Thái Dương thạch trận:
- Nếu tâm ý Lâm công tử đã quyết như vậy, ta đây cũng không muốn nói nhiều. Thái Dương thạch trận này, là di tích Chân bảo Môn, là nơi thí luyện của các tông môn lớn thời thượng cổ, cho dù bây giờ nó đã trở thành phế tích, nhưng bên trong vẫn có thật nhiều cơ quan mật đạo, Lâm công tử tiến về phía trước nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa...
Nạp giới này chẳng qua là trữ vật nạp giới thông thường, có điều bên trong có một viên trung phẩm Trữ Vật Linh Giới, trung phẩm Trữ Vật Linh Giới vô cùng quý giá, cho dù tu vi hiện tại của Lâm Thần đạt đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ, hắn cũng không dám tùy ý lấy ra. Dù sao bảo vật quý như vậy một khi bị những võ giả khác phát hiện tất nhiên sẽ muốn giết người cướp của.
Mà bên trong Trữ Vật Linh Giới Lâm Thần để rất nhiều bảo vật quý giá, ví dụ như hắc Hắc Sắc trường côn, âm dương ngọc bội cùng với đoạn kiếm. Hắc Sắc trường côn là do Tiểu Bạo Hùng tiến nhập vào nơi thí luyện mà tặng cho Lâm Thần. Dựa vào sự suy đoán của Lâm Thần, Tiểu Bạo Hùng tặng cho hắn Hắc Sắc trường côn hẳn là một món chân khí.
Lâm Thần vận dụng chân khí, không cách nào thôi thúc nó. Nhưng Hắc Sắc trường côn lại cực kì cứng rắn, chỉ cần dựa vào độ cứng rắn của nó phối hợp với Cổ Đồng Luyện Thể bí quyết, Lâm Thần liền có thể sử dụng nó giết võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ.
Âm dương ngọc bội cũng giống như vậy, Lâm Thần sử dụng chân khí đối với nó căn bản không có hiệu lực. Về phần đoạn kiếm... Đoạn kiếm không rõ nguồn gốc, có điều Lâm Thần có một loại trực giác đoạn kiếm so với thực tế mạnh hơn rất nhiều, đoạn kiếm chính là sở hữu kiếm hồn!
Mà chân khí này trừ khi võ giả hao tốn nhiều tinh huyết cùng với thời gian tu luyện, nếu không... căn bản không có khả năng sinh ra khí hồn.
Chân khí uy lực mạnh mẽ, võ giả Chân Đạo cảnh thôi thúc chân khí một kích tùy ý cũng có thể chặt đứt núi sông.
Trên mặt Vương Thiên Minh lộ ra vẻ hâm mộ, hiển nhiên đối với chân khí cũng là cực kỳ tôn sùng.
- Trên chân khí chính là bảo khí.
Vương Thiên Minh tiếp tục nói:
- Bảo khí rất có sức mạnh lớn vô cùng!
Nói đến đây, sắc mặt Vương Thiên Minh có chút ngưng lại:
- Bảo khí là cái gì ta cũng không biết, bởi vì ta chưa thấy qua. Chẳng qua uy lực của nó lớn đến mức ngươi khó có thể tưởng tượng, nói tóm lại đây là thần binh lợi khí, có thể gặp không thể cầu, chính xác là bảo vật.
- Vũ khí chia ra chính là ba loại này, phàm khí, chân khí và bảo khí. Mỗi một loại đều phân chia ra có hạ phẩm, trung phẩm cùng thượng phẩm và cực phẩm. Có lẽ trên bảo khí còn có cao cấp hơn, nhưng mà cho dù vậy thứ vũ khí đó cũng không phải là thứ chúng ta có thể chạm.
Vương Thiên Minh lắc đầu một cái mở miệng nói.
Phàm khí, chân khí, bảo khí!
Chia ra ba loại.
Vậy các võ giả sử dụng đều là phàm khí, chỉ có võ giả tu vi Chân Đạo cảnh mới có thể sử dụng chân khí. Còn về bảo khí, Lâm Thần chưa bao giờ nghe chứ đừng nói tới nhìn thấy.
Nghe Vương Thiên Minh nói xong, trong lòng Lâm Thần hơi động mở miệng hỏi:
- Vương trưởng lão có thể luyện chế chân khí?
Chân khí uy lực to lớn, là vũ khí của cường giả Chân Đạo cảnh, nếu như luyện chế ra một món bán ra cho võ giả Chân Đạo cảnh nhất định có thể kiếm được lượng lớn linh thạch.
Vương Thiên Minh mỉm cười lắc đầu một cái nói rằng:
- Loại chân khí này một người bình thường làm sao có khả năng luyện chế? Có thể luyện chế chân khí thấp nhất cũng phải là tu vi Chân Đạo cảnh sơ kỳ, huống chi rèn một món chân khí cần vật liệu vô cùng quý giá, Vương gia chúng ta cho dù dốc hết cả gia tộc cũng không đủ vật liệu rèn một món chân khí.
Lâm Thần gật đầu, Vương Thiên Minh nói không sai, muốn rèn ra một món chân khí khó khăn vô cùng, Vương gia tuy là gần đây thế lực tăng mạnh, nhưng muốn rèn ra một món chân khí, cũng không có khả năng.
Trong lúc Lâm Thần suy tư, Vương Thiên Minh bỗng cười ha ha nói rằng:
- Bất quá chúng ta mặc dù không có thể rèn ra một món chân khí hoàn chỉnh, nhưng rèn ra bán chân khí vẫn không thành vấn đề.
- Bán chân khí?
Lâm Thần sửng sốt.
- Đúng, bán bộ chân khí! Sức mạnh mặc dù không cường đại như chân khí, nhưng so với phàm khí cực phẩm cũng là mạnh hơn rất nhiều.
Vương Thiên Minh gật đầu nói:
- Vả lại bán chân khí chỉ cần ân cần săn sóc tốt, đợi thời cơ tới, có thể thêm vào tài liệu quý giá, biến thành chân khí đích thực. Mà bán chân khí này khi lên cấp thành chân khí vũ khí, uy lực của nó so với chân khí bình thường đích thực cường đại hơn mấy lần.
Vương Thiên Minh dừng một chút tiếp tục cười nói:
- Lâm công tử, hai kiện tài liệu ngươi lấy ra này, chính là rèn bán chân khí.
Trong mắt Lâm Thần lóe lên một vệt bất ngờ.
Hắn đúng là không nghĩ tới, yêu thú cấp năm đỉnh cao Cự Linh Mãng cùng với thượng phẩm Hàn Băng thạch, cũng chính là hai tài liệu chính rèn luyện bán chân khí. Phải biết rằng bán chân khí còn mạnh hơn so với cực phẩm phàm khí, miễn là Lâm Thần nuôi dưỡng tốt, đến một ngày nào đó bán chân khí trở thành chân khí đích thực, uy lực của nó cũng tăng lên trên diện rộng.
Lâm Thần động tâm.
Mặc dù hiện tại hắn đã có hai món vật liệu có khả năng là vũ khí chân khí là Hắc Sắc trường côn cùng với Âm Dương ngọc bội, nhưng Lâm Thần chính là sử dụng kiếm, Hắc Sắc trường côn cùng Âm Dương ngọc bội không thích hợp để hắn thi triển.
- Vương trưởng lão, không biết rèn bán chân khí này còn cần tài liệu tài liệu gì khác không?
Lâm Thần nheo mắt một cái, nhạy bén bắt được mấu chốt của vấn đề.
Nghe lời nói của Vương Thiên Minh, rõ ràng cho thấy hắn có lòng tin rèn ra một món bán chân khí, nhưng muốn rèn ra một bán chân khí, ngoại trừ trong tay Lâm Thần có tài liệu yêu thú cấp năm đỉnh cao Cự Linh Mãng cùng với thượng phẩm Hàn Băng thạch, còn cần thêm những tài liệu khác.
Vương Thiên Minh gật đầu cười nói:
- Lâm công tử đối với Vương gia ta có ân tình lớn, nếu không phải Lâm công tử lúc đó ra sức chống lại sự tập kích của yêu thú, sợ rằng Vương gia cũng không có ngày hôm nay rồi. Ngày hôm nay nếu Lâm công tử muốn rèn một thanh kiếm sắc, Vương gia ta hoàn toàn đáp ứng.
- Lâm công tử muốn rèn một bán chân khí, trừ hai tài liệu chủ yếu này, còn cần hai vật phẩm. Những tài liệu khác thì dễ bàn, Vương gia ta có khả năng đáp ứng, nhưng vật phẩm kia... Vương gia ta cũng là không bỏ ra được.
Nghe xong lời này, Lâm Thần có chút ngạc nhiên đứng lên.
- Là tài liệu gì mà khiến lệnh gia quẫn bách như vậy?
- Trưởng lão cứ nói đừng ngại.
Lâm Thần nói.
Dừng một chút, Vương Thiên Minh nói:
- Hai vật phẩm này, theo thứ tự là ngọc Lưu Ly Linh Nham, cùng với Thiên Tàn Minh Tinh! Vũ khí thêm ngọc Lưu Ly Linh Nham, có thể thúc đẩy nắm giữa năng lực khôi phục nhất định, vũ khí trên có thêm ngọc Lưu Ly ánh sáng lấp lánh, về phần Thiên Tàn Minh Tinh thêm vào bên trong vũ khí sẽ tăng thêm cứng cỏi cùng sắc bén, rèn bán chân khí thì hai thứ vật phẩm này không thể thiếu.
- Ngọc Lưu Ly Linh Nham, Thiên Tàn Minh Tinh?
Vẻ mặt Lâm Thần mờ mịt. Đây là vật gì? Hắn ngay cả nghe đều chưa nghe nói qua.
- Như vậy xin hỏi trưởng lão, hai thứ đồ này có thể tìm được ở nơi nào?
Lâm Thần tiếp tục mở miệng.
- Khó tìm!
Vương Thiên Minh lắc đầu nói rằng:
- Nếu như là thời kỳ thượng cổ ngọc Lưu Ly Linh Nham cùng Thiên Tàn Minh Tinh chẳng qua chỉ là tài liệu rèn bình thường, nhưng theo năm tháng, hai vật phẩm này bây giờ đã cực kỳ khan hiếm, thuộc về tài liệu rèn quý giá.
Nghe xong lời nói của Vương Thiên Minh, Lâm Thần không khỏi nhướng mày, chẳng lẽ sẽ không tìm được hai tài liệu này? Nhưng nếu là tìm không được, hắn muốn rèn bán chân khí, chẳng phải là không có thứ gì.
- Vương trưởng lão, chẳng lẽ bây giờ cũng tìm không được hai thứ tài liệu này nữa sao?
Lâm Thần hơi nhíu mày nói.
- Ha ha điều đó cũng không phải.
Vương Thiên Minh như cũ lắc đầu cười nói:
- Ngọc Lưu Ly Linh Nham cùng Thiên Tàn Minh Tinh, hai loại tài liệu này mặc dù bây giờ dường như rất ít, nhưng vẫn là còn có có thể tìm được, ví dụ như ở một số di tích thời thượng cổ.
- Di tích thời thượng cổ?
Lâm Thần nghe xong trong lòng trì hoãn, chỉ cần có tung tích hai loại tài liệu này, như vậy tìm cũng sẽ thuận tiện rất nhiều.
- Đối với di tích thượng cổ. Theo ta được biết trong Thái Dương thạch trận thì có thể còn sót lại hai loại tài liệu này.
Vương Thiên Minh nói.
Thái Dương thạch trận, Lâm Thần đúng là nghe nói qua. Thái Dương thạch trận nằm ở cực bắc của Nhạn Nam vực, là một nơi hoang vu, cách nơi đây một khoảng cách rất xa, cho dù là dùng Phong Lôi báo thay đi bộ, ít nhất cũng cần thời gian một tháng. Quan trọng hơn chính là còn có một tòa thành tọa lạc ở khu vực Thái Dương thạch trận.
Tòa thành trì này, võ giả ở Nhạn Nam vực còn có tên khiến người ta nghe liền biến sắc: Tội Ác Chi Thành!
Bởi vì ở nơi này vị trí địa lý cực kỳ hẻo lánh, lại ở biên giới của Nhạn Nam vực, vì các tông môn lớn ở Nhạn Nam vực đều không tiếp xúc với chỗ này, lâu ngày nơi đây liền biến thành nơi có đủ hạng người.
Phàm là ở Nhạn Nam vực phạm trọng tội, gặp phải sự truy nã của Nhạn nam vực cùng các tông môn lớn, đều sẽ đi tới Tội Ác Chi Thành để trốn tránh. Nơi đây cũng trở thành nơi phạm tội.
Theo thời gian, bên trong tòa thành này tụ tập càng nhiều trộm cướp, ở trong thành có một vài võ giả Chân Đạo cảnh đỉnh cao trấn thủ, hơn nữa ở vùng này quá mức hoang vu người ở thưa thớt, các tông môn lớn của Nhạn Nam vực cũng liền bỏ mặc, đối với nó cũng không có quản thúc.
Ngược lại, mỗi một quãng thời gian đều sẽ có đệ tử tông môn mai danh ẩn tích tiến nhập tòa thành trì này rèn luyện.
Thái Dương thạch trận cách Tội Ác Chi Thành không xa, nói cách khác muốn đi đến Thái Dương thạch trận nhất định phải đi qua Tội Ác Chi Thành.
- Lâm công tử, Thái Dương thạch nằm ở khu vực Tội Ác Chi Thành, trong đó hung hiểm ta cũng không muốn nói nhiều, thực sự không đi được, ta có thể dùng hai loại tài liệu này, phối hợp với những tài liệu khác rèn ra cực phẩm phàm khí, mặc dù so với bán chân khí kém hơn một chút, nhưng uy lực cũng bất phàm.
Vương Thiên Minh dường như nhớ lại nguy hiểm đáng sợ ở Tội Ác Chi Thành, lắc đầu khuyên nhủ.
Chẳng qua là Lâm Thần nghe xong lời của hắn, cũng là lắc đầu.
Cực phẩm phàm khí cùng bán chân khí mặc dù chỉ thua kém một cấp, nhưng trong đó có thể có khác biệt. Như vậy rèn được bán chân khí, sau khi tích trữ lên cấp trở thành chân khí, uy lực của nó so với chân khí bình thường đích thực cường đại hơn gấp mấy lần.
Quan trọng hơn, cực phẩm phàm khí tuy là uy lực mạnh mẽ, nhưng chung quy là cấp bậc phàm khí. Nếu như là lâu dài bị Lâm Thần dùng sức mạnh kiếm kính bao trùm, chỉ sợ cũng không chống đỡ được quá lâu, ngược lại bán chân khí cho dù là kiếm khí cũng là có thể chịu nổi.
- Vương trưởng lão không cần như vậy, nếu trong Thái Dương thạch trận có ngọc Lưu Ly Linh Nham cùng Thiên Tàn Minh Tinh, tiểu bối liền đi một chuyến, sẽ rèn luyện xong trước đại hội tông môn.
Lâm Thần cười mở miệng nói.
Bây giờ cách đại hội nội môn thời gian còn có nửa năm, Lâm Thần hoàn toàn có thể trước khi đại hội nội môn bắt đầu, đi một chuyến đến Thái Dương thạch trận đồng thời trở về rèn bán chân khí.
Nghe xong lời nói của Lâm Thần, Vương Thiên Minh không khỏi lắc đầu nói rằng:
- Lâm công tử, ngươi không có đi qua ngươi không biết trong đó nguy hiểm đáng sợ. Huống chi, trong Thái Dương thạch trận có thật nhiều cơ quan ngầm, ngươi muốn tìm được ngọc Lưu Ly Linh Nham cùng Thiên Tàn Minh Tinh cũng là rất khó.
Lâm Thần cười, nhìn Vương Thiên Minh không nói.
Thấy dáng điệu như vậy, Vương Thiên Minh không khỏi thở dài, trong lòng hiểu rõ Lâm Thần đã hạ quyết tâm, ngược lại liền giới thiệu Thái Dương thạch trận:
- Nếu tâm ý Lâm công tử đã quyết như vậy, ta đây cũng không muốn nói nhiều. Thái Dương thạch trận này, là di tích Chân bảo Môn, là nơi thí luyện của các tông môn lớn thời thượng cổ, cho dù bây giờ nó đã trở thành phế tích, nhưng bên trong vẫn có thật nhiều cơ quan mật đạo, Lâm công tử tiến về phía trước nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa...
Tác giả :
Hắc Ám Hỏa Long