Tuyệt Đối Khế Hợp
Chương 34
Giải thích
Quán lẩu nằm cuối ngõ nhỏ, quán có hai tầng, trang trí rất tao nhã lịch sự. Mở cửa hàng ở vị trí này quả thực không phải cạnh tranh nhiều, nhưng dù vậy, khách trong quán cũng không ít, đã quá thời gian ăn trưa, nhưng bên ngoài vẫn còn đứng không ít người cầm số thứ tự chờ chỗ ngồi, có thể thấy được ở đây rất được nhiều người thích.
Cố Hủ đã đặt chỗ trước, cho nên hai người không ở bên ngoài chờ, nhân viên phục vụ xác nhận xong liền dẫn hai người đi lên tầng hai. Trong quán không chia phòng, chỉ dùng bình phong ngăn cách thành từng gian, phục vụ dẫn hai người đến vị trí gần cửa sổ, để lại thực đơn rồi rời đi.
Cố Hủ giúp Hạ Tử Thần kéo ghế phía trong, xếp lại áo khoác cậu cởi ra, đặt lên ghế bên cạnh. Sau đó hắn mới cởi áo khoác, ngồi xuống đối diện Hạ Tử Thần.
Đưa thực đơn cho Hạ Tử Thần, Cố Hủ nói, “Chọn món đi, nhìn xem muốn ăn gì.”
Hạ Tử Thần đẩy thực đơn tới hướng đối diện, “Anh chọn đi, tôi không biết ăn gì ngon.” Trước kia đi ăn với Trầm Dịch Thành đều là hắn tự chọn, cậu cũng đã quen, dù sao cậu cũng không kén ăn, lần này lại là Cố Hủ mời, hẳn là nên cho Cố Hủ làm chủ.
Cố Hủ không nhận, cười nói, “Đều có tranh minh họa bên cạnh, thích cái gì thì chọn cái đó. Tôi mời cậu ăn cơm, tất nhiên phải là món cậu thích, cho cậu chọn. Không ăn được cũng không sao, lần sau không chọn.”
Hạ Tử Thần không từ chối nữa, dù sao Cố Hủ đã nói như vậy, cậu không thể cứ lằng nhằng mãi. Gọi nhân viên chọn món, dù sao cậu cũng nhìn được hình minh họa.
Gọi cơm và đồ ăn xong, Hạ Tử Thần nhìn thấy một món khác, “Bánh tôm và tôm viên mỗi thứ một phần.”
“Thưa ngài, bánh tôm và tôm viên thật ra nguyên liệu giống nhau, hương vị giống nhau, chỉ là khác về hình dạng mà thôi.” Nhân viên phục vụ thiện ý nói, “Ngài chỉ cần chọn một là được.”
Hạ Tử Thần có chút xấu hổ, vừa định mở miệng nói thôi, Cố Hủ ở đối diện liền nói.
“Không sao, mỗi món một phần đi.”
Hạ Tử Thần khó hiểu ngẩng đầu nhìn hắn.
Cố Hủ mỉm cười nói, “Cảm giác sẽ khác nhau, đều thử xem.”
Hạ Tử Thần do dự một chút, nói, “Vậy mỗi món nửa phần đi.” Trong quán có phục vụ nửa phần, đối với khác hàng mà nói là thực tốt, tránh cho ăn không hết lại lãng phí.
“Ừ, tùy cậu.” Cố Hủ không phản đối, này đối với hắn cũng không khác gì.
Hạ Tử Thần chọn xong, Cố Hủ lại gọi thêm mấy món rau, muốn lẩu ít cay.
Nhân viên ghi xong, lễ độ bảo bọn họ chờ, xoay người đi.
“Buổi sáng cậu chắc chưa thực sự ăn sáng, ăn cay quá dạ dày không chịu được.” Cố Hủ rót cho Hạ Tử Thần cốc trà nóng, “Lần sau đến buổi tối, để cho cậu ăn cay.”
Hạ Tử Thần gật đầu, buổi sáng cậu đúng thật là chỉ ăn qua loa, không muốn ăn bữa này xong lại khiến cho đau dạ dày.
Nồi lẩu và các món rất nhanh được đưa lên, mùi dầu cay quan quẩn ở mũi làm cho Hạ Tử Thần không nhịn được mà tập trung chú ý vào nồi lẩu.
Sau khi đun nóng nồi lẩu, không để Hạ Tử Thần phải động tay vào, Cố Hủ thả vào thịt cùng vài món nầu vào nồi, một lát sau liền sôi.
“Ăn đi, cẩn thận nóng.” Cố Hủ vớt thịt ra, đặt vào trong bát Hạ Tử Thần, lại bỏ thêm đồ ăn vào nồi.
“Cám ơn.” Hạ Tử Thần thấp giọng nói, cầm đũa bắt đầu ăn cơm.
Tuy ít cay nhưng hương vị vẫn khá nồng, phối với nước chấm đặc chế của quán làm Hạ Tử Thần đột nhiên hiểu được sự theo đuổi của nhóm người tham ăn kia, quả thực ăn rất ngon.
“Anh cũng ăn đi, hương vị rất ngon.” Hạ Tử Thần nhìn Cố Hủ vẫn bận thả đồ ăn vào nồi, mở miệng nói.
“Ừ.” Cố Hủ lên tiếng, hai người ngồi gần nầu lẩu nóng bắt đầu giải quyết bữa cơm trưa.
Tuy nhìn Cố Hủ đích thực là thiếu gia nhà giàu hàng thật giá thật nhưng động tác trần thức ăn một chút cũng không ẩu, từ đầu tới cuối không cần Hạ Tử Thần động tay vào. Đều là hắn phụ trách làm đồ ăn, Hạ Tử Thần phụ trách ăn.
Hưởng thụ đãi ngộ này Hạ Tử Thần có chút ngoài ý muốn. Ở trong ấn tượng của cậu, thiếu gia phải giống như Trầm Dịch Thành, những lúc ăn mà cần tự mình nấu hoặc nướng gì đó thì đều ngồi một bên làm người đứng xem, chờ vợ làm cho ăn.
“Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu là khi cậu ở chỗ đăng ký sinh viên mới.” Cố Hủ đem đồ ăn đến bát Hạ Tử Thần, thấp giọng nói, “Nhưng tôi chỉ đi ngang qua, cậu không thấy tôi.”
Hạ Tử Thần giương mắt nhìn hắn, bản thân cậu đã quên ngày đăng ký sinh viên mới đó như thế nào, chỉ nhớ rõ gặp Trầm Dịch Thành mà thôi.
“Giọng của cậu rất đặc biệt, thực dễ dàng làm người ta nhớ kỹ.” Cố Hủ nở nụ cười, tiếp tục nói, “Nhưng lúc ấy cũng chỉ có ấn tượng như vậy, tôi không quá để ý.”
“Cho đến kỳ nghỉ hè năm trước. Tôi không biết chuyện nhà tôi cậu có nghe nói qua không, trưởng phòng phụ trách pháp luật công ty chi nhánh của Cố thị tới tuổi về hưu, cho nên công ty cân nhắc tìm một luật sư chuyên nghiệp có danh tiếng trong giới mà có năng lực đảm nhiệm chức vị này. Là một luật sư tuổi trẻ mà lại có tài, cha cậu nằm trong danh sách đề cử của công ty.”
“Cụ thể tôi không tiện nói, nhưng tình hình trong nhà lúc đó rất phức tạp. Cho nên người ở chức vị quan trọng đều phải được kiểm tra cẩn thận, cuối cùng mới xác nhận có thể tin hay không. Cho nên tư liệu về cha cậu đã được điều tra lần đó. Trong lúc vô tình tôi lật ra xem tư liệu kia, tên của cậu và trường học xuất hiện trong mục người nhà, khiến cho tôi lại chú ý đến cậu.” Nói đến đây, trong mắt Cố Hủ lộ ra vài phần áy náy, “Nếu loại điều tra này làm cậu cảm thấy không thoải mái, tôi sẽ giải thích.”
Hạ Tử Thần không nói gì, cậu không rõ gia cảnh nhà Cố Hủ, nhưng tin là còn phức tạp hơn cậu có thể nghĩ. Tuy bị tra những việc riêng tư làm cậu cảm thấy không được tự nhiên nhưng có thể tra được như vậy cũng phải có bản lĩnh, nếu người bình thường muốn tra, có lẽ cũng không tra được.
Nghĩ như vậy, Hạ Tử Thần trong lòng đột nhiên sinh ra một tia bất an. Với gia cảnh nhà Cố Hủ như vậy, sao có thể đồng ý hắn cùng một nam nhân một chỗ? Nói như vậy, đoạn tình cảm này vẫn là vô vọng…..
Hạ Tử Thần cảm thấy yết hầu như bị cái gì chặn lại, không còn hứng thú ăn uống.
Cố Hủ lại rót thêm trà nóng cho cậu, nói, “Thật ra lần đầu tiên gặp cậu trong game, tôi cũng không biết cậu chính là Trầm Khê. Lúc ấy đội là Kiếm Lang lập, Trầm Khê cho tôi ấn tượng chỉ là thao tác không tồi.”
Nói đến lần đầu tiên cùng Tàn Mặc Vô Ngân tổ đội đánh phụ bản hàng ngày, lúc ấy Kiếm Lang nói chờ một DPS, sau đó Tàn mặc Vô Ngân xuất hiện cũng chỉ là trùng hợp mà thôi.
“Sau gặp được người thật là ở trong quán cà phê. Lúc ấy tâm tình cậu có vẻ không tốt lắm, nhưng khi đó tôi cũng không có tư cách đến hỏi cho nên liền đổi cà phê cho cậu.” Cố Hủ dịu dàng nói, “Nhưng lần đó nhìn thấy cậu lại làm tôi sinh ra cảm giác rất muốn tiếp cận. Cảm giác này rất mạnh mẽ, trực giác của tôi đặc biệt nhạy, cho nên tôi gần như có thể xác định cậu là gay, mà tôi đối với cậu cũng rất có hứng thú.”
Hạ Tử Thần không nói, đối với lời nói trực tiếp của Cố Hủ, cậu không biết nên nói gì.
“Có phải rất thất vọng không? Có vẻ như quá trình không hay ho gì.” Cố Hủ nhìn chăm chú vào Hạ Tử Thần.
“Không cần những thứ tốt đẹp gì, cảm giác ban đầu mới là thứ trực tiếp nhất.” Cậu cũng là nam, cho nên cậu hiểu được cảm giác và suy nghĩ lúc đó của Cố Hủ.
“Đúng vậy.” Cố Hủ cười gật đầu.
Các cô gái mong muốn tình cảm lãng mạn ấm áp, nhưng với đàn ông thì tình cảm càng nhiều thì dục vọng càng nhiều, những thứ đẹp đẽ chỉ để che dấu dục vọng mà thôi, bản chất không có gì thay đổi.
“Sau khi gặp cậu trong quán cà phê kia, tôi bắt đầu chú ý đến chuyện của cậu, cũng tìm người hỏi thăm những thứ cậu thích. Cậu cũng biết đấy, tất cả mọi người ngủ cùng một phòng, căn bản không có cái gì gọi là bí mật, nhất là lại ở gần nhau. Cho nên muốn biết chuyện của cậu cũng không quá khó.”
Lời này là đúng, Hạ Tử Thần cũng đồng ý, ngay cả cậu là người không thích bát quái cũng biết ai có bạn gái là hoa hậu giảng đường, ai bốn năm vẫn luôn đánh lưu manh.
“Nhưng tin tức khi đó không quá rõ ràng. Chỉ biết phòng các cậu mọi người đang chơi ‘Kiếm Hồn’, nhân vật của cậu tên là Trầm Khê.” Cố Hủ tiếp tục gắp đồ ăn đã chín vào bát Hạ Tử Thần, ” Nhưng lúc đó cái tên ‘Trầm Khê’ này chỉ là cách đọc, cụ thể là hai chữ nào tôi không rõ, cho nên không dám xác định Trầm Khê kia chính là cậu. Sau đó Kiếm Lang tìm người tra IP của cậu, cuối cùng mới khẳng định được. Mà tôi ngày đó trong lúc vô tình thấy cậu đánh đàn, hứng thú và cảm giác với cậu đã đạt tới cực hạn.”
Nghe xong cả quá trình, tuy cảm giác đơn giản nhưng cũng rất phức tạp. Ít nhất bản thân cậu sẽ không suy nghĩ đi tìm một người như vậy.
“Vậy vì sao anh không sớm nói?” Hạ Tử Thần cảm thấy bản thân không phải người không để ý gì, Cố Hủ giấu kỹ như vậy, khiến cậu bị rơi vào một cảm giác không hiểu rõ được.
“Nếu tôi sớm nói cậu sẽ bỏ chạy đi.” Cố Hủ cười nói, “Cậu vẫn là người rất cẩn thận, cho nên trước khi chưa nắm chắc, tôi sẽ không mạo hiểm.”
Hạ Tử Thần chọc miếng đậu hũ trong bát, không phủ nhận lời Cố Hủ nói.
“Nói nhiều như vậy, hy vọng cậu có thể hiểu những gì tôi đã làm. Tôi rất nghiêm túc đối với chuyện này, nghiêm túc với cậu. Cũng hy vọng cậu có thể nghiêm túc suy nghĩ cho tôi câu trả lời thuyết phục. Tuy trên mạng cậu đồng ý thử tiếp tục với tôi nhưng trong đời thực cậu còn chưa gật đầu. Đương nhiên cậu có thể từ từ suy nghĩ.”
“Ừ.” Hạ Tử Thần hơi gật đầu. Cố Hủ dường như rất hiểu cậu, nhưng hiểu biết của cậu với Cố Hủ rất ít. Hơn nữa do gia cảnh Cố Hủ, lần này có vẻ không dễ dàng quyết định như ở trên mạng.
“Tôi biết cậu có điều băn khoăn. Chuyện của tôi sau này sẽ nói cho cậu biết, để cậu có thể hiểu cuộc sống của tôi. Tuy có thể hơi phức tạp nhưng tôi hy vọng quyết định của cậu không bị ảnh hưởng bởi yếu tố bên ngoài.” Cố Hủ thu ý cười, nghiêm túc nói, “Những cái khác cậu cũng không cần lo lắng, tôi sẽ giải quyết, cậu chỉ cần đơn giản suy nghĩ về tôi là được.”
Hạ Tử Thần trầm mặc một lúc, gật đầu, xem như đồng ý với Cố Hủ.
Cố Hủ không nói thêm nữa, cùng ăn với Hạ Tử Thần.
Cơm nước xong, Cố Hủ dẫn Hạ Tử Thần đi xem phim, sau đó đi uống trà chiều, lại đi dạo một vòng nhà sách. Dù sao có xe, đến chỗ nào cũng tiện.
Đi ra nhà sách, Cố Hủ cầm sách Hạ Tử Thần mua, hỏi cậu muốn đi đâu ăn tối.
Vừa uống trà chiều xong Hạ Tử Thần không thấy đói, cảm giác có thể lược bỏ bữa tối luôn. Cố Hủ thấy cậu không muốn ăn cũng không ép. Mua cho cậu ít thức ăn nhẹ, để tối cậu đói còn có thứ để ăn.
Quay về trường thì đã qua bữa tối, Cố Hủ lái xe đưa Hạ Tử Thần tới cười khu ký túc xá, kéo theo ánh mắt không ít bạn học đi ngang qua.
Hạ Tử Thần cầm sách đứng ở đường đi bộ, nói với Cố Hủ đã xuống xe, “Trở về sớm một chút.”
“Có cái này cho cậu.” Cố Hủ xoay ra sau xe, đang mở cốp xe chợt nghe tiếng người gọi tên Hạ Tử Thần.
Hạ Tử Thần quay đầu lại, liền nhìn thấy Trầm Dịch Thành đang dắt tay một người.
Quán lẩu nằm cuối ngõ nhỏ, quán có hai tầng, trang trí rất tao nhã lịch sự. Mở cửa hàng ở vị trí này quả thực không phải cạnh tranh nhiều, nhưng dù vậy, khách trong quán cũng không ít, đã quá thời gian ăn trưa, nhưng bên ngoài vẫn còn đứng không ít người cầm số thứ tự chờ chỗ ngồi, có thể thấy được ở đây rất được nhiều người thích.
Cố Hủ đã đặt chỗ trước, cho nên hai người không ở bên ngoài chờ, nhân viên phục vụ xác nhận xong liền dẫn hai người đi lên tầng hai. Trong quán không chia phòng, chỉ dùng bình phong ngăn cách thành từng gian, phục vụ dẫn hai người đến vị trí gần cửa sổ, để lại thực đơn rồi rời đi.
Cố Hủ giúp Hạ Tử Thần kéo ghế phía trong, xếp lại áo khoác cậu cởi ra, đặt lên ghế bên cạnh. Sau đó hắn mới cởi áo khoác, ngồi xuống đối diện Hạ Tử Thần.
Đưa thực đơn cho Hạ Tử Thần, Cố Hủ nói, “Chọn món đi, nhìn xem muốn ăn gì.”
Hạ Tử Thần đẩy thực đơn tới hướng đối diện, “Anh chọn đi, tôi không biết ăn gì ngon.” Trước kia đi ăn với Trầm Dịch Thành đều là hắn tự chọn, cậu cũng đã quen, dù sao cậu cũng không kén ăn, lần này lại là Cố Hủ mời, hẳn là nên cho Cố Hủ làm chủ.
Cố Hủ không nhận, cười nói, “Đều có tranh minh họa bên cạnh, thích cái gì thì chọn cái đó. Tôi mời cậu ăn cơm, tất nhiên phải là món cậu thích, cho cậu chọn. Không ăn được cũng không sao, lần sau không chọn.”
Hạ Tử Thần không từ chối nữa, dù sao Cố Hủ đã nói như vậy, cậu không thể cứ lằng nhằng mãi. Gọi nhân viên chọn món, dù sao cậu cũng nhìn được hình minh họa.
Gọi cơm và đồ ăn xong, Hạ Tử Thần nhìn thấy một món khác, “Bánh tôm và tôm viên mỗi thứ một phần.”
“Thưa ngài, bánh tôm và tôm viên thật ra nguyên liệu giống nhau, hương vị giống nhau, chỉ là khác về hình dạng mà thôi.” Nhân viên phục vụ thiện ý nói, “Ngài chỉ cần chọn một là được.”
Hạ Tử Thần có chút xấu hổ, vừa định mở miệng nói thôi, Cố Hủ ở đối diện liền nói.
“Không sao, mỗi món một phần đi.”
Hạ Tử Thần khó hiểu ngẩng đầu nhìn hắn.
Cố Hủ mỉm cười nói, “Cảm giác sẽ khác nhau, đều thử xem.”
Hạ Tử Thần do dự một chút, nói, “Vậy mỗi món nửa phần đi.” Trong quán có phục vụ nửa phần, đối với khác hàng mà nói là thực tốt, tránh cho ăn không hết lại lãng phí.
“Ừ, tùy cậu.” Cố Hủ không phản đối, này đối với hắn cũng không khác gì.
Hạ Tử Thần chọn xong, Cố Hủ lại gọi thêm mấy món rau, muốn lẩu ít cay.
Nhân viên ghi xong, lễ độ bảo bọn họ chờ, xoay người đi.
“Buổi sáng cậu chắc chưa thực sự ăn sáng, ăn cay quá dạ dày không chịu được.” Cố Hủ rót cho Hạ Tử Thần cốc trà nóng, “Lần sau đến buổi tối, để cho cậu ăn cay.”
Hạ Tử Thần gật đầu, buổi sáng cậu đúng thật là chỉ ăn qua loa, không muốn ăn bữa này xong lại khiến cho đau dạ dày.
Nồi lẩu và các món rất nhanh được đưa lên, mùi dầu cay quan quẩn ở mũi làm cho Hạ Tử Thần không nhịn được mà tập trung chú ý vào nồi lẩu.
Sau khi đun nóng nồi lẩu, không để Hạ Tử Thần phải động tay vào, Cố Hủ thả vào thịt cùng vài món nầu vào nồi, một lát sau liền sôi.
“Ăn đi, cẩn thận nóng.” Cố Hủ vớt thịt ra, đặt vào trong bát Hạ Tử Thần, lại bỏ thêm đồ ăn vào nồi.
“Cám ơn.” Hạ Tử Thần thấp giọng nói, cầm đũa bắt đầu ăn cơm.
Tuy ít cay nhưng hương vị vẫn khá nồng, phối với nước chấm đặc chế của quán làm Hạ Tử Thần đột nhiên hiểu được sự theo đuổi của nhóm người tham ăn kia, quả thực ăn rất ngon.
“Anh cũng ăn đi, hương vị rất ngon.” Hạ Tử Thần nhìn Cố Hủ vẫn bận thả đồ ăn vào nồi, mở miệng nói.
“Ừ.” Cố Hủ lên tiếng, hai người ngồi gần nầu lẩu nóng bắt đầu giải quyết bữa cơm trưa.
Tuy nhìn Cố Hủ đích thực là thiếu gia nhà giàu hàng thật giá thật nhưng động tác trần thức ăn một chút cũng không ẩu, từ đầu tới cuối không cần Hạ Tử Thần động tay vào. Đều là hắn phụ trách làm đồ ăn, Hạ Tử Thần phụ trách ăn.
Hưởng thụ đãi ngộ này Hạ Tử Thần có chút ngoài ý muốn. Ở trong ấn tượng của cậu, thiếu gia phải giống như Trầm Dịch Thành, những lúc ăn mà cần tự mình nấu hoặc nướng gì đó thì đều ngồi một bên làm người đứng xem, chờ vợ làm cho ăn.
“Lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu là khi cậu ở chỗ đăng ký sinh viên mới.” Cố Hủ đem đồ ăn đến bát Hạ Tử Thần, thấp giọng nói, “Nhưng tôi chỉ đi ngang qua, cậu không thấy tôi.”
Hạ Tử Thần giương mắt nhìn hắn, bản thân cậu đã quên ngày đăng ký sinh viên mới đó như thế nào, chỉ nhớ rõ gặp Trầm Dịch Thành mà thôi.
“Giọng của cậu rất đặc biệt, thực dễ dàng làm người ta nhớ kỹ.” Cố Hủ nở nụ cười, tiếp tục nói, “Nhưng lúc ấy cũng chỉ có ấn tượng như vậy, tôi không quá để ý.”
“Cho đến kỳ nghỉ hè năm trước. Tôi không biết chuyện nhà tôi cậu có nghe nói qua không, trưởng phòng phụ trách pháp luật công ty chi nhánh của Cố thị tới tuổi về hưu, cho nên công ty cân nhắc tìm một luật sư chuyên nghiệp có danh tiếng trong giới mà có năng lực đảm nhiệm chức vị này. Là một luật sư tuổi trẻ mà lại có tài, cha cậu nằm trong danh sách đề cử của công ty.”
“Cụ thể tôi không tiện nói, nhưng tình hình trong nhà lúc đó rất phức tạp. Cho nên người ở chức vị quan trọng đều phải được kiểm tra cẩn thận, cuối cùng mới xác nhận có thể tin hay không. Cho nên tư liệu về cha cậu đã được điều tra lần đó. Trong lúc vô tình tôi lật ra xem tư liệu kia, tên của cậu và trường học xuất hiện trong mục người nhà, khiến cho tôi lại chú ý đến cậu.” Nói đến đây, trong mắt Cố Hủ lộ ra vài phần áy náy, “Nếu loại điều tra này làm cậu cảm thấy không thoải mái, tôi sẽ giải thích.”
Hạ Tử Thần không nói gì, cậu không rõ gia cảnh nhà Cố Hủ, nhưng tin là còn phức tạp hơn cậu có thể nghĩ. Tuy bị tra những việc riêng tư làm cậu cảm thấy không được tự nhiên nhưng có thể tra được như vậy cũng phải có bản lĩnh, nếu người bình thường muốn tra, có lẽ cũng không tra được.
Nghĩ như vậy, Hạ Tử Thần trong lòng đột nhiên sinh ra một tia bất an. Với gia cảnh nhà Cố Hủ như vậy, sao có thể đồng ý hắn cùng một nam nhân một chỗ? Nói như vậy, đoạn tình cảm này vẫn là vô vọng…..
Hạ Tử Thần cảm thấy yết hầu như bị cái gì chặn lại, không còn hứng thú ăn uống.
Cố Hủ lại rót thêm trà nóng cho cậu, nói, “Thật ra lần đầu tiên gặp cậu trong game, tôi cũng không biết cậu chính là Trầm Khê. Lúc ấy đội là Kiếm Lang lập, Trầm Khê cho tôi ấn tượng chỉ là thao tác không tồi.”
Nói đến lần đầu tiên cùng Tàn Mặc Vô Ngân tổ đội đánh phụ bản hàng ngày, lúc ấy Kiếm Lang nói chờ một DPS, sau đó Tàn mặc Vô Ngân xuất hiện cũng chỉ là trùng hợp mà thôi.
“Sau gặp được người thật là ở trong quán cà phê. Lúc ấy tâm tình cậu có vẻ không tốt lắm, nhưng khi đó tôi cũng không có tư cách đến hỏi cho nên liền đổi cà phê cho cậu.” Cố Hủ dịu dàng nói, “Nhưng lần đó nhìn thấy cậu lại làm tôi sinh ra cảm giác rất muốn tiếp cận. Cảm giác này rất mạnh mẽ, trực giác của tôi đặc biệt nhạy, cho nên tôi gần như có thể xác định cậu là gay, mà tôi đối với cậu cũng rất có hứng thú.”
Hạ Tử Thần không nói, đối với lời nói trực tiếp của Cố Hủ, cậu không biết nên nói gì.
“Có phải rất thất vọng không? Có vẻ như quá trình không hay ho gì.” Cố Hủ nhìn chăm chú vào Hạ Tử Thần.
“Không cần những thứ tốt đẹp gì, cảm giác ban đầu mới là thứ trực tiếp nhất.” Cậu cũng là nam, cho nên cậu hiểu được cảm giác và suy nghĩ lúc đó của Cố Hủ.
“Đúng vậy.” Cố Hủ cười gật đầu.
Các cô gái mong muốn tình cảm lãng mạn ấm áp, nhưng với đàn ông thì tình cảm càng nhiều thì dục vọng càng nhiều, những thứ đẹp đẽ chỉ để che dấu dục vọng mà thôi, bản chất không có gì thay đổi.
“Sau khi gặp cậu trong quán cà phê kia, tôi bắt đầu chú ý đến chuyện của cậu, cũng tìm người hỏi thăm những thứ cậu thích. Cậu cũng biết đấy, tất cả mọi người ngủ cùng một phòng, căn bản không có cái gì gọi là bí mật, nhất là lại ở gần nhau. Cho nên muốn biết chuyện của cậu cũng không quá khó.”
Lời này là đúng, Hạ Tử Thần cũng đồng ý, ngay cả cậu là người không thích bát quái cũng biết ai có bạn gái là hoa hậu giảng đường, ai bốn năm vẫn luôn đánh lưu manh.
“Nhưng tin tức khi đó không quá rõ ràng. Chỉ biết phòng các cậu mọi người đang chơi ‘Kiếm Hồn’, nhân vật của cậu tên là Trầm Khê.” Cố Hủ tiếp tục gắp đồ ăn đã chín vào bát Hạ Tử Thần, ” Nhưng lúc đó cái tên ‘Trầm Khê’ này chỉ là cách đọc, cụ thể là hai chữ nào tôi không rõ, cho nên không dám xác định Trầm Khê kia chính là cậu. Sau đó Kiếm Lang tìm người tra IP của cậu, cuối cùng mới khẳng định được. Mà tôi ngày đó trong lúc vô tình thấy cậu đánh đàn, hứng thú và cảm giác với cậu đã đạt tới cực hạn.”
Nghe xong cả quá trình, tuy cảm giác đơn giản nhưng cũng rất phức tạp. Ít nhất bản thân cậu sẽ không suy nghĩ đi tìm một người như vậy.
“Vậy vì sao anh không sớm nói?” Hạ Tử Thần cảm thấy bản thân không phải người không để ý gì, Cố Hủ giấu kỹ như vậy, khiến cậu bị rơi vào một cảm giác không hiểu rõ được.
“Nếu tôi sớm nói cậu sẽ bỏ chạy đi.” Cố Hủ cười nói, “Cậu vẫn là người rất cẩn thận, cho nên trước khi chưa nắm chắc, tôi sẽ không mạo hiểm.”
Hạ Tử Thần chọc miếng đậu hũ trong bát, không phủ nhận lời Cố Hủ nói.
“Nói nhiều như vậy, hy vọng cậu có thể hiểu những gì tôi đã làm. Tôi rất nghiêm túc đối với chuyện này, nghiêm túc với cậu. Cũng hy vọng cậu có thể nghiêm túc suy nghĩ cho tôi câu trả lời thuyết phục. Tuy trên mạng cậu đồng ý thử tiếp tục với tôi nhưng trong đời thực cậu còn chưa gật đầu. Đương nhiên cậu có thể từ từ suy nghĩ.”
“Ừ.” Hạ Tử Thần hơi gật đầu. Cố Hủ dường như rất hiểu cậu, nhưng hiểu biết của cậu với Cố Hủ rất ít. Hơn nữa do gia cảnh Cố Hủ, lần này có vẻ không dễ dàng quyết định như ở trên mạng.
“Tôi biết cậu có điều băn khoăn. Chuyện của tôi sau này sẽ nói cho cậu biết, để cậu có thể hiểu cuộc sống của tôi. Tuy có thể hơi phức tạp nhưng tôi hy vọng quyết định của cậu không bị ảnh hưởng bởi yếu tố bên ngoài.” Cố Hủ thu ý cười, nghiêm túc nói, “Những cái khác cậu cũng không cần lo lắng, tôi sẽ giải quyết, cậu chỉ cần đơn giản suy nghĩ về tôi là được.”
Hạ Tử Thần trầm mặc một lúc, gật đầu, xem như đồng ý với Cố Hủ.
Cố Hủ không nói thêm nữa, cùng ăn với Hạ Tử Thần.
Cơm nước xong, Cố Hủ dẫn Hạ Tử Thần đi xem phim, sau đó đi uống trà chiều, lại đi dạo một vòng nhà sách. Dù sao có xe, đến chỗ nào cũng tiện.
Đi ra nhà sách, Cố Hủ cầm sách Hạ Tử Thần mua, hỏi cậu muốn đi đâu ăn tối.
Vừa uống trà chiều xong Hạ Tử Thần không thấy đói, cảm giác có thể lược bỏ bữa tối luôn. Cố Hủ thấy cậu không muốn ăn cũng không ép. Mua cho cậu ít thức ăn nhẹ, để tối cậu đói còn có thứ để ăn.
Quay về trường thì đã qua bữa tối, Cố Hủ lái xe đưa Hạ Tử Thần tới cười khu ký túc xá, kéo theo ánh mắt không ít bạn học đi ngang qua.
Hạ Tử Thần cầm sách đứng ở đường đi bộ, nói với Cố Hủ đã xuống xe, “Trở về sớm một chút.”
“Có cái này cho cậu.” Cố Hủ xoay ra sau xe, đang mở cốp xe chợt nghe tiếng người gọi tên Hạ Tử Thần.
Hạ Tử Thần quay đầu lại, liền nhìn thấy Trầm Dịch Thành đang dắt tay một người.
Tác giả :
Y Đình Mạt Đồng