Tướng Phủ Đích Nữ
Quyển 3 - Chương 76: Tĩnh Tần trở tay không kịp
Beta: Yêu tà
"Gặp qua Tĩnh Tần nương nương!" Mạnh Vi không khỏi liếc Nạp Lan Tĩnh một cái, nàng vừa mới đứng ở một bên, nhìn Tĩnh Tần cùng mọi người chưa từng gặp qua, nàng không muốn lên tiếng, dĩ nhiên trong lòng nàng biết Tĩnh Tần cùng Cung Quý Phi không ưu nhau, cho nên vào lúc này càng không thể để Tĩnh Tần chú ý đến nàng, nhưng Nạp Lan Tĩnh lại cứ nhắc tên nàng, da đầu Mạnh Vi tê dần, hơi hành lễ!
"Thân thể Bổn cung như thế nào, không cần Vương phi quan tâm rồi!" Tĩnh Tần trầm giọng, bây giờ bà đã được ra ngoài, ở phân vị Tần, dĩ nhiên vẫn được tính là đứng đầu lục cung, tự xưng một tiếng Bổn cung không có gì là lạ, chỉ là ánh mắt của Tĩnh Tần rơi trên người Mạnh Vi, giọng nói này cho dù mười sáu năm sau bà vẫn còn nhớ rõ rành, con tiện nhân kia đã dùng giọng nói này đầu độc Hoàng đế.
"Ngẩng đầu lên, để Bổn cung nhìn một chút!" Tĩnh Tần không khỏi đứng thẳng người, giống như người đối diện bà chính là Cung Quý Phi, bà cố ý muốn bày ra bộ dáng cao cao tại thượng, áp chế Cung Quý Phi xuống!
"Dạ!" Mạnh Vi nhẹ nhàng nhíu mày một cái, nhưng lời nói của Tĩnh Tần lại không thể không nghe, chỉ đành chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn sắc mặt Tĩnh Tần dữ tợn, đúng như nàng nghĩ, Tĩnh Tần thực sự rất ghét nàng!
Lúc Mạnh Vi vào cung, Tĩnh Tần đã bị cấm túc, bà nghe người khác nhắc qua, nói Mạnh Vi này giống Cung Quý Phi như thế nào, Tĩnh Tần tưởng rằng có tám phần tương tự đã không tệ, lại không nghĩ rằng hôm nay nhìn thấy người thật, cùng Cung Quý Phi có mười phần tương tự, hàng mi nét mày này cho dù hóa thành tro bà cũng nhớ rõ!
Sắc mặt của Tĩnh Tần chợt biến đổi, tay không khỏi chạm lên mặt chính mình, những ngày cấm túc này, khuôn mặt này vốn đã sớm tiều tụy, hôm nay vì biểu hiện bà lo lắng cho Thái hậu cỡ nào nên không trang điểm, càng giống lão thái thái, làm sao sánh được với Mạnh Vi tuổi trẻ rực rỡ, "Tiện nhân!" Tĩnh Tần càng nghĩ càng giận, vung tay lên, hung hăng cho Mạnh Vi một cái bạt tai!
Mạnh Vi bị đánh mạnh đến nỗi đầu nghiêng qua một bên, thậm chí nàng nếm được mùi máu tươi trong miệng, Mạnh Vi cúi đầu, trong mắt mang theo vài phần tức giận, nàng nhìn rõ ràng là thấy dáng vẻ Tĩnh Tần hận vô cùng, mặt mũi này của nàng, nhưng không nghĩ đến bà lại dám trước mặt mọi người đánh mình, Mạnh Vi lấy tay che mặt, hơi ngẩng đầu, trên mặt mang theo vài phần uất ức, mấy phần sợ, nhưng cũng mang theo vài phần hận ý!
Tĩnh Tần nhìn Mạnh Vi bị bà đánh sưng đỏ mặt, trong lòng đã thoải mái không ít, ngày ngày bà vẫn đè nén, lại cứ đụng phải tâm bệnh lớn nhất đời này, dĩ nhiên là không thể nhịn giống trước kia, chính là có chút kích động!
"Tĩnh Tần nương nương, Mạnh cô nương là Thái tử Phi mà Thái hậu cùng Phụ hoàng sắc phong, Tĩnh Tần nương nương làm như thế, chẳng lẽ là không vừa lòng đối với quyết định của Phụ hoàng cùng Thái hậu nương nương sao?" Nạp Lan Tĩnh hơi cao giọng, Phi tần hậu cung nếu bàn về địa vị dĩ nhiên cũng không có cao hơn Tĩnh Tần, nhưng Nạp Lan Tĩnh chính là vị phân cao nhất, nàng nói chuyện, cũng chẳng có ai dám chống đối!
Tĩnh Tần hơi nghiêng đầu, một tiếng Tĩnh Tần nương nương của Nạp Lan Tĩnh, cũng là để cho bà thanh tỉnh, lúc này mới giật mình, chính mình làm thật sự là hơi quá, "Cũng chỉ là dạy dỗ một nô tài không biết lễ nghi thôi, không nghĩ như thế cũng chọc cho Vương phi không thích!" Suy cho cùng Tĩnh Tần ở hậu cung nhiều năm, phản ứng cực nhanh, rất nhanh đã tìm được đối sách, ở trong căn phòng này không ai là không có phong hào, không có địa vị, cũng chỉ có Mạnh Vi cho dù là được phong Thái tử Phi, nhưng vẫn chưa cử hành hôn lễ, ở chỗ này nói nàng là một nô tài cũng không sai, Tĩnh Tần là chủ tử, nô tài thấy chủ tử không hành lễ, dĩ nhiên là bất kính, Mạnh vi sau này biết lễ, cũng không mắc lại lỗi nàng lúc trước!
"Hả? Tĩnh Tần nương nương nói có lý, trong cung này chính là thiếu đi những người biết lễ như Tĩnh Tần nương nương!"Giọng Nạp Lan Tĩnh mang theo vài phần giễu cợt, nếu thật là nói hành lễ, trước mặt Vương Gia nào có vị phi tần nào lại rêu rao địa vị của mình, chỉ là Nạp Lan Tĩnh cũng không định dùng cái này nói chuyện!
"Tĩnh Tần nương nương là một người hiểu lễ, nghĩ đến người phía dưới của mình cũng là hiểu lễ đấy!" Nạp Lan Tĩnh hơi nhíu mày, ánh mắt lại nhìn Hồ ma ma tiến vào theo Tĩnh Tần, bà ta nhìn Tĩnh Tần đi vào không có hành lễ, bà ta cũng đứng ở một bên, đối với mấy chủ tử làm như không thấy, tay Nạp Lan Tĩnh hơi động, đặt trong tay Thu Nguyệt một ít đồ, Thu Nguyệt hiểu ý, nhìn Hồ ma ma cười lạnh một tiếng!
Đi tới chỗ Hồ ma ma, Hồ ma ma thấy một tiểu nha đầu đi tới, hoàn toàn cũng không có để ở trong mắt, ở trong cung này người cậy già đầu lên mặt còn nhiều mà, hiện tại Hồ ma ma là có suy nghĩ như vậy, bà cảm thấy tiểu nha đầu lật không nổi sóng gió gì, nhiều lắm là công phu mồm mép thôi.
Ba! Thu Nguyệt hơi cười một tiếng, tát vào mặt Hồ ma ma một cái thật mạnh, âm thanh so với cái tát Mạnh Vi vừa chịu còn vang dội gấp hai, hơn nữa Thu Nguyệt lại là một người tập võ, dĩ nhiên lực tay rất lớn, một tát này, Hồ ma ma cảm giác răng trong miệng đều mất một cái!
"Ngươi! Càn rỡ!" Hồ ma ma dùng tay chỉ Thu Nguyệt, trong mắt mang theo vài phần không dám tin, lấy tay che miệng, bên trong đau dữ dội, bà càng nghĩ càng giận, bà ở trong cung lâu như vậy, chủ tử cũng chưa từng ra tay với bà như vậy, hôm nay bị một nô tài đánh, bảo bà cam tâm sao được!
Thu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, không để ý đến Hồ ma ma nổi giận, hơi ngước đầu, mang theo vài phần khinh thường nói một câu, "Cũng chỉ là một nô tài mà thôi!"
"Ngươi...ngươi cũng chỉ là nô tài thôi!" Hồ ma ma còn chưa nhìn thấy qua cung nữ nào phách lối như vậy, lúc Cung Quý Phi được sủng ái, bà là cung nhân ở trước mặt Tĩnh Tần cũng không có dám... phách lối như vậy, một tỳ nữ của Vương phi, cũng muốn ở trước mặt mình làm loạn!
"Nô tài này cùng nô tài kia nhưng lại không giống nhau!" Sau khi Thu Nguyệt nghe xong, hứng thú đối với bà nói một câu, ánh mắt mở thật to, giống như đùa giỡn với bà "Có người thì là nô tài của nô tài, lại có người cũng là chủ tử của nô tài, bà nói nô tài của nô tài kia, cùng chủ tử nô tài có thể là một dạng?" Thu Nguyệt không tha người, huống chi hiểu ý Nạp Lan Tĩnh, dĩ nhiên là sẽ không thu liễm, cái này không khỏi mắng Hồ ma ma, huống chi nàng cũng mắng Tĩnh Tần, tráo phúng ám chỉ Tĩnh Tần cũng chỉ là một nô tài!
Hồ ma ma tức giận đỏ mặt, kể từ khi Cung Quý Phi chết, hậu cung phi tần chính là Tĩnh Tần độc tôn*, bà là người bên cạnh của Tĩnh Tần, dĩ nhiên là không thể thiếu đắc ý, tuy nói Tĩnh Tần bây giờ không phải là Hoàng hậu, nhưng hôm nay đã được ra ngoài, tính phách lối của Hồ ma ma lại tái phát!
*độc tôn: một mình ở trên cao
"Nô tài của Bổn cung, không cần Vương Phi nhọc lòng!" Tĩnh Tần lạnh lùng, nếu như trước kia bà đã sớm sai người kéo Thu Nguyệt xuống xử tử, hiện tại bà chỉ là một phi tử, ở Từ Ninh Cung, dĩ nhiên là muốn thu liễm chút!
"Tĩnh Tần nương nương nói rất đúng, ngược lại Bổn Vương phi là không đúng rồi, Thu Nguyệt còn không mau trở lại!" Nạp Lan Tĩnh cũng trả lời sảng khoái, không tiếp tục dây dưa cùng Tĩnh Tần, nhẹ nhàng nhắc Thu Nguyệt một câu, nếu như Tĩnh Tần nhất quyết không buông tha, ngược lại có vẻ là bà hẹp hòi, Tĩnh Tần hừ lạnh một tiếng, bà biết Mạnh Vi cùng Nạp Lan Tĩnh bất hòa, Nạp Lan Tĩnh làm như vậy dĩ nhiên không phải ra mặt vì Mạnh Vi, nàng chỉ là tìm cớ, cố ý đánh vào mặt của mình thôi!
"Hạ tiện bại hoại, trước mặt Hoàng tổ mẫu sao có thể để cho ngươi phách lối!" Thái tử hừ lạnh một tiếng, nhìn Mẫu Phi mình vừa ra đã bị người bắt nạt, trong lòng không vui, hôm nay Thái hậu đã té xỉu, dĩ nhiên Thái tử cùng ít bận tâm hơn, hắn hơi hít khí, chợt xuất chưởng đánh Thu Nguyệt!
Mắt Thu Nguyệt hơi nhíu lại, tay không tự giác chặn lại, nhưng trong lòng thì hiểu rõ, chưởng phong này của Thái tử quá mức bén nhọn, nàng hoàn toàn không có năng lực ngăn trở, hôm nay chỉ hy vọng tổn thương không lớn, gương mặt Thu Nguyệt nặng nề, trong lòng cho là không tránh nổi một kiếp này, nhưng lại phát hiện chưởng phong của Thái tử không thấy đâu, nhìn thấy Nhị hoàng tử đứng ở trước nàng, một tay cản chiêu của Thái tử!
"Hoàng huynh cần gì phải tức giận, cũng chỉ là chuyện của nữ nhi, nếu như Hoàng huynh ra mặt, chẳng phải là làm trò cười cho người ta!" Nhị hoàng tử hơi cười cười, để tay Nạp Lan Tĩnh trong ngực của mình, "Huống chi Thu Nguyệt là nha đầu đắc lực của Vương phi của Bổn vương, nếu nàng xảy ra chuyện, Vương phi của Bổn vương sẽ rất khổ sở, nếu nàng khổ sở, Bổn vương sẽ để cho tất cả mọi người cũng không tốt!" Giọng Nhị hoàng tử rất nhạt, nhưng lại rất kiên quyết!
Thái tử vô cùng tức giận, không ngờ Nhị hoàng tử không chỉ có thể đỡ chiêu thức của mình, còn có thể đả thương hắn, hắn lúc này không thể nói chuyện, sợ vừa mở miệng khí huyết nghịch lưu*, trước mặt mọi người bộc lộ tài nghệ hắn không bằng người, nhưng lại không cam lòng, nhìn dáng vẻ Nhị hoàng tử phách lối, trong lòng tức giận, trong mắt âm u mỗi lúc càng rõ!
* khí huyết nghịch lưu:máu chảy ngược dòng...ý anh sẽ phun máu ý ạ
Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng ho một tiếng, Nhị hoàng tử thật không theo lẽ thường xuất bài, trước mặt của mọi người nói ra những lời phách lối như vậy, sợ là cả Đại Dung cũng chỉ có Nhị hoàng tử mới có thể làm ra!
Vận Ninh ở một bên hơi cau mày, nhìn Nạp Lan Tĩnh mờ ám rõ ràng, nàng hạ mí mắt, nhưng trong lòng thì âm thầm nghĩ, đại khái là đoán được Nạp Lan Tĩnh sẽ làm gì, nhưng là, Vận Ninh nhìn Tĩnh Tần, trong mắt mang theo thù hận, cha của nàng, tẩu tẩu của nàng, tổ phụ của nàng, đều bị người của Dương gia làm hại, ngay cả nàng là đứa cháu gái nhỏ bé, thiếu chút cũng bị bọn họ hạ độc, Tĩnh Tần nghĩ ra được, cũng phải hỏi nàng có tình nguyện hay không, trong nháy mắt, Vận Ninh chọn kế sách có lợi nhất, trong mắt nàng lóe lên sự tính toán!
"Hôm nay Thái hậu nương nương hôn mê bất tỉnh, còn phải làm phiền Mẫu phi làm chủ đại cục! Mẫu phi mới ra, chắc là không biết nhiều về bên ngoài!" Vận Ninh nói xong, mặt tươi cười liền đi tới trước mặt Tĩnh Tần, tay nhè nhẹ kéo cánh tay của bà, trong mắt mang theo ấm áp cùng lo lắng!
"Vẫn là Vận Ninh hiểu lễ!" Tĩnh Tần cũng không nghĩ nhiều, hài lòng gật đầu một cái, tuy nói hiện tại Cung phủ không có thế lực, nhưng suy cho cùng Vận Ninh vẫn là người của Thái hậu, dĩ nhiên cử chỉ này người khác không học được, so với Mạnh Vi ti tiện kia tốt hơn gấp trăm lần, Tĩnh Tần gật đầu cười, tuy nói Vận Ninh cùng Nạp Lan Tĩnh là biểu tỷ muội, ngày thường quan hệ cũng tốt, nhưng đến thời khắc mấu chốt, cuối cùng vẫn là người của bà!
Ở trong mắt của Tĩnh Tần, nếu Vận Ninh đã gả cho Thái tử, nên cùng Thái tử chịu hết vinh nhục, Thái tử lên ngôi, Cung phủ đi theo cũng thơm lây! Mặt Tĩnh Tần ngưng lại, không tức giận như vừa rồi!
"Mẫu phi yên tâm đi, Phụ hoàng cùng Thái hậu nương nương nhất định sẽ không có chuyện gì!" Vận Ninh cười cười, càng ngày càng gần Tĩnh Tần, nàng nhỏ giọng, chỉ để hai người các nàng nghe được, hướng về phía bên tai Tĩnh Tần lặng lẽ nói một câu, "Nhìn Mạnh Vi thật đẹp, nghĩ đến năm đó Cung Quý Phi chỉ có hơn chứ không kém, không trách được tâm của Phụ hoàng...!" Vận Ninh nói rất chậm, nhưng mỗi một chữ đều chạm vào chỗ đau nhất của Tĩnh Tần!
"Ngươi nói bậy, tiện nhân kia, cũng chỉ có bản lĩnh của hồ ly tinh!" Tới cùng thì Tĩnh Tần cũng kém hơn trước kia, bây giờ bởi vì bà xảy ra nhiều chuyện như vậy, vô cùng giận dữ, bị Vận Ninh kích một phát nhỏ, liền không để ý trường hợp đứng lên!
"Mẫu phi chớ vội, ngày mai chính ngày thành hôn của Mạnh tỷ tỷ cùng Thái tử, ngài cũng không thể tức giậnnhư vậy!" Mặt Vận Ninh mờ mịt, giống như không hiểu bộ dáng Tĩnh Tần hiện giờ, trong giọng nói mang theo vài phần lo lắng, nhanh đứng đằng trước Tĩnh Tần, dùng cơ thể chặn tầm mắt của mọi người lại! Tay lại lôi kéo tay của Tĩnh Tần, như sợ bà nổi giận làm mình bị thương!
Cung Quý Phi là vết thương trong lòng Tĩnh Tần, nhưng cố tình Vận Ninh lại hết lần này đến lần khác nhắc đến, "Ngươi tránh ra!" Tĩnh Tần bị Vận Ninh cản trở, trong lòng phiền não vô cùng, không chút suy nghĩ liền đẩy Vận Ninh ra.
"A!" Trong mắt Vận Ninh lạnh lẽo, chợt hô to một tiếng, mọi người không nhìn thấy chuyện gì xảy ra, chỉ là nhìn thấy tay của Tĩnh Tần vẫn ở giữa không trung, thân thể Vận Ninh nghiêng về một bên, giống như Tĩnh Tần cố ý đẩy ngã Vận Ninh.
Trong lòng Thái tử căng thẳng, thầm kêu không xong, ánh mắt của hắn đặt ở trên người của Nạp Lan Tĩnh, sợ nàng sử dụng gian kế, cũng không có phòng bị Vận Ninh, hơn nữa hắn cũng không ngờ Vận Ninh lại ác độc như vậy, ngay cả con hắn cũng có thể lợi dụng, "Cung Lương Đễ!" Thái tử hô to một câu, cũng không lo vết thương trên người, vội vàng tung người ra, cũng là vừa đúng đỡ được Vận Ninh!
Vận Ninh hơi cong môi một cái, cuối cùng nàng cũng nhìn thấy Thái tử nóng nảy, thế nhưng cũng không phải là đối với nàng, trong tim của hắn lo lắng chính là Tĩnh Tần, ánh mắt của Vận Ninh hơi sững sờ, nhanh tay kéo ống tay áo của Tĩnh Tần, "Mẫu phi cứu ta!" Vận Ninh hô to một tiếng, tay lại nhanh chóng hất cánh tay Tĩnh Tần ra, khiến mọi người nhìn lại, rõ ràng Tĩnh Tần sợ Vận Ninh liên lụy tới bà, liền bỏ ra khỏi cánh tay Vận Ninh, bởi vì Vận Ninh bị hất ra sau, tay không tự giác rơi trên bụng của mình, Vận Ninh ánh mắt tối sầm lại, tay lại âm thầm dùng sức, sau lưng càng thêm dùng sức, đập đến Thái tử!
Thái tử vốn là bị thương, bị Vận Ninh va chạm mạnh như vậy, không đứng vững, hai người cùng ngã xuống đất, cung nhân bên cạnh cũng không dám lên tiếng, mắt thấy các chủ tử đấu nhau, cũng không có phân phó của Hoa ma ma, ai cũng không dám đi ngăn!
"Biểu tỷ!" Nạp Lan Tĩnh không khỏi kêu to một tiếng, trong mắt mang theo vài phần ướt át, Vận Ninh hung ác như vậy, giống như nàng vĩnh viễn không học được, Nạp Lan Tĩnh trầm một cái mặt, trong ánh mắt mang theo nồng nặc sát ý, "Tĩnh Tần nương nương, Cung Lương Đễ trong bụng mang thai Hoàng trưởng tôn, nếu xảy ra chuyện gì, ngươi có mười cái mạng cũng không đổi được!"
"Tôn thái y mau tới đây nhìn một chút!" Lời nói của Nạp Lan Tĩnh, Thái tử rõ ràng hơn bất cứ ai, cho dù hắn không hi vọng đứa con trong bụng Vận Ninh có thể bình an ra đời, nhưng bây giờ, hắn so với bất cứ kẻ nào cũng hi vọng đứa bé trong bụng Vận Nình ngàn lần không thể xảy ra chuyện!
Tôn thái y nhanh đến để mọi người giúp một tay đỡ Vận Ninh lên, nhưng nhìn giữa hai chân Vận Ninh chảy nhiều máu như vậy, hơi lắc đầu một cái, sợ là đã lành ít dữ nhiều, Thái tử cũng không kịp hạ lễ, liền ôm Vận Ninh để trên ghế tựa Thái hậu, trước hết để Tôn thái y bắt mạch cho Vận Ninh đã!
Thái tử lạnh lùng nhìn chằm chằm Vận Ninh, đều nói hổ dữ còn không ăn thịt con, nhưng nàng vì mục đích của mình, không tiếc phá hủy đứa bé này, trong lòng Thái tử cảm thấy may mắn, may Vận Ninh chỉ là một nữ tử, nếu nàng là đối thủ của mình, người như vậy quả nhiên đáng sợ!
Nạp Lan Tĩnh chỉ ở một bên nhìn, nhưng trong lòng thì đau dữ dội, vì ngôi vị Hoàng đế, đến cùng là phải trả giá cao như thế nào, đứa bé của tẩu tẩu cũng bởi vì chuyện tranh đấu trong cung, đã không còn, hôm nay biểu tỷ cũng thế, cái tiếp theo, sẽ còn cao như thế nào nữa!
"Khởi bẩm Thái tử, hôm nay là vội vàng đi, người có thai ba tháng phải thật cản thận, thân thể mảnh mai vô cùng, nhưng cố tình, bụng của Cung Lương Đễ bị đòn rất nghiêm trọng!" Tôn thái y thở dài một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, trong lời nói ý tứ rất rõ ràng, cuối cùng đứa nhỏ cũng không giữ được!
"Cái gì?" Tĩnh Tần nghe lời nói của Tôn thái y, không khỏi lui về sau một bước, mấy ngày trước An Tú Nữ hãm hại bà nói là bà hại đứa bé của nàng, nhưng An Tú Nữa cũng chỉ là thiếp thôi, không có chứng cớ gì, dĩ nhiên Hoàng đế sẽ không xử bà, nhưng bây giờ đứa bé của Vận Ninh lại khác, trước mặt của mọi người, mình giải thích sợ cũng không thể rõ ràng, hơn nữa con của Vận Ninh không chừng là Hoàng trưởng tôn, đừng nói hiện tại bà chỉ là tần vị, cho dù bà là Hoàng hậu, tội danh giết hại Trưởng hoàng tôn, cũng không phải bà có thể gánh nổi!
"Là nàng đụng Bổn cung trước, hơn nữa cũng là do nàng đứng không vững!" Tĩnh Tần hơi lắc đầu, biết rõ giải thích cũng vô ích, nhưng lại không khỏi giải thích ra ngoài, bây giờ bà chân chính hiểu được cái gì là có trăm miệng nhưng cũng hết đường chối cãi!
"Đi về phủ!" Gương mặt Thái tử tối tăm, cũng phân phó người dưới mấy câu, vén mành lên ý tứ chính là nói muốn xin lão ma ma, dọn dẹp sạch sẽ hạ thân Vận Ninh, chuyện này ở trong phòng Thái hậu cũng không thích hợp, Thái tử liền làm chủ để người đưa Vận Ninh đi!
"Cung Lương Đễ là một người hiếu thuận, nàng vì Tĩnh Tẫn nương nương suy tính, Bổn Vương Phi thật tò mò, Cung Lương Đễ khi nào chống đối ngươi, như thế nào chống đối ngươi!" Nạp Lan Tĩnh sẽ không dễ dàng tha cho Tĩnh Tần, cho dù sắc mặt Thái tử không tốt, Nạp Lan Tĩnh cũng không quan tâm!
"Vương phi quản thật là không ít!" Tĩnh Tần mở miệng, lại phát hiện bà không biết nên nói gì cho phải, không thể nói Vận Ninh khen ngợi Cung Quý Phi phải biết bây giờ bà là phân vị Tần, là thiếp, nhưng Cung Quý Phi là Hoàng hậu, nếu bà nói như vậy, đúng là rất bất kính với Hoàng hậu, không nói được, đành phải chĩa mũi nhọn vào Nạp Lan Tĩnh!
"Khụ!" Hai bên đang đôi co, bỗng nhiên Thái hậu nương nương ở trên giường ho khan vài tiếng!
"Thái hậu nương nương?" Hoa ma ma mặt mừng rỡ kêu một tiếng, lại nhìn thấy Thái hậu hơi mở mắt, mang theo vài phần mê mang, "Sao lại có nhiều người như vậy?" Thái hậu hơi nhíu mày, không hiểu vì sao mọi người lại ở đây.
"Bẩm Thái hậu nương nương, ngài hôn mê đã lâu, thật khiến mọi người lo lắng!" Hoa ma ma nhanh đáp lời, lời này cũng nói cực hay, thật sự là có chừng mực đấy!
Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, tỉnh lại thật đúng lúc, nàng biết Thái hậu thông minh như vậy, làm sao để người ta mưu hại dễ dàng, trái lại trên mặt Mạnh Vi, mang theo vài phần lo lắng!
"Ngươi như thế nào lại ở đây?" Thái hậu nằm khó chịu, để Hoa ma ma đỡ bà lên, liền thấy Tĩnh Tần đứng ở một bên, trên mặt hiện rõ sự không vui!
"Bẩm Hoàng tổ mẫu, vì mong Phụ hoàng sớm ngày tỉnh lại, đám cưới ngày mai tuyệt đối không thể trì hoãn, lúc này mới mời Mẫu phi ra ngoài!" Thái tử thấy trên mặt Tĩnh Tần mới khôi phục lý trí, không khỏi cúi đầu, thay mặt Tĩnh Tần trả lời câu hỏi của Thái hậu.
Thái hậu nhíu nhẹ mày, nghe thấy âm thanh thút thít, lại nhìn Nạp Lan Tĩnh dùng khăn che mắt, bả vai nức nở từng cái, nhìn cái bộ dáng kia, giống như là bị uất ức vậy, "Ai Gia còn sống, không cần khóc sớm như vậy!" Thái hậu nhìn Nạp Lan Tĩnh đã phiền lòng, vào lúc này nói chuyện càng không khách khí.
"Khởi bẩm Thái hậu nương nương, Cung Lương Đễ nàng, đứa bé Cung Lương Đễ không còn nữa!" Bị Thái hậu vừa nói như thế, Nạp Lan Tĩnh càng khóc, nức nở không thành tiếng, nói chuyện cũng đứt quãng, " Đứa bé của Cung Lương Đễ, bị Tĩnh Tần đánh đến nỗi không còn nữa!" Nạp Lan Tĩnh cúi đầu, nói ra một câu rõ ràng!
"Ngươi nói cái gì?" Thái hậu đang tựa, chợt liền ngồi thẳng, khuôn mặt giận dữ, "Vận Ninh nàng? Ngươi nói là thật?" Hình như Thái hậu không thể tin được, trong mắt mang theo vài tia đỏ ngầu!
"Khởi bẩm Hoàng tổ mẫu, là Cung Lương Đễ nàng đứng không vững, chân trượt mới xảy ra sự tình này! Mẫu phi cũng muốn cứu nàng, nhưng thân thể lại suy yếu, không có sức!" Thái tử nhanh chóng thay Tĩnh Tần nói chuyện, cuối cùng đây là chuyện lớn, cho dù đặt trong triều, mọi người cũng sẽ nói là Tĩnh Tần không đúng!
"Thái tử điện hạ thật đúng là nói giỡn, nhiều người nhìn thấy nhự vậy, Thái tử điện hạ còn muốn đổi trắng thay đen sao?" Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, chuyện Tĩnh Tần bị nhiều người thấy như vậy, sao có thể vì vài ba lời nói của Thái tử mà thay đổi được, quả thực là buồn cười!
"Khởi bẩm Thái hậu nương nương, thật sự là Tĩnh Tần nương nương, chắc là bởi vì Tĩnh Tần nương nương cả ngày ở trong phòng suy nghĩ, nghĩ đến thay lòng đổi tính, lúc mới vừa vào tới đã đánh Mạnh cô nương, lúc này, nhìn dáng vẻ Tĩnh Tần nương nương, chẳng lẽ là giống như Luật Quý Nhân?" Bình Chiêu Nghi vẫn không nói chuyện, vào lúc này lại mở miệng, đi lên, giống như nói cho Tĩnh Tần, nhưng nghĩ lại, càng dồn Tĩnh Tần vào đường cùng!
Giống như Luật Quý Nhân, không phải là đụng phải vật bẩn sao. Nói trắng ra chính là điên rồi, nữ nhân trong hậu cung, cuối cùng đều không dễ chọc, nếu Tĩnh Tần không muốn chịu khổ, thì phải đáp ứng chuyện bà là người điên, nhưng đồng ý về sau, cho dù là ngày Thái tử có thể lên ngôi, cũng không thể phong một kẻ điên làm Thái hậu, cũng sẽ không để bà cầm quyền, nhưng nếu bà không đáp lại, tội danh sát hại Hoàng trưởng tôn, cho dù không chết, cũng bị lột một lớp da, nhưng hiện tại chỉ có hai loại lựa chọn này!
Trong mắt Thái hậu ánh sáng lạnh hiện ra, mãnh liệt nhìn Tĩnh Tần.
"Thái hậu nương nương thứ tội!" Tĩnh Tần nhanh quỳ trên mặt đất, trong đầu rất loạn, bà ở hậu cung sống nhiều như vậy, không ngờ lại bị một nha đầu gài bẫy, nhưng bà có miệng khó trả lời, cho dù là nói ra, ai sẽ tin tưởng Vận Ninh lại tự ra tay hại chính mình!
Ba! Tay Thái hậu cầm gối sứ liền hướng Tĩnh Tần đập tới, "Ai Gia mặc kệ ngươi là vật bẩn cũng tốt, Tĩnh Tần cũng tốt, dám đả thương tằng tôn Ai Gia, dĩ nhiên Ai Gia sẽ không buông tha nàng!" Mặt Thái hậu tức giận, dù sao đối với đứa bé đầu trong bụng Vận Ninh, nếu nói không có tình cảm là không thể nào, tuy nói Thái hậu cũng không nguyện ý để cho nàng sinh ra được, nhưng đứa bé đầu chết ở trên tay Thái hậu, so với chết trên tay người khác, đối với Thái hậu mà nói, lại không giống nhau.
Tĩnh Tần không dám nhúc nhích, cứng rắn tiếp nhận sự phẫn nộ của Thái hậu, nếu chuyện này bị truyền đi, Tĩnh Tần sợ ngay cả mạng bà cũng rất khó bảo toàn.
Mắt Thái tử rất lạnh, nhìn vết máu trên trán Tĩnh Tần, nhưng không có chuyển động thân hình, đi lên nhìn một chút, tay lại siết thật chặt, đè nén lửa giận trong lòng, ban đầu Hoàng đế thiên vị, vì Cung Quý Phi mà lạnh nhạt Mẫu phi của mình, thậm chí vì con trai của bà ta, ra tay với Mẫu phi, hôm nay Thái hậu lại đả thương Tĩnh Tần, trong lòng Thái tử rất hận, từ nhỏ đến lớn, vị trí Thái tử đều giống như là một cái trang trí, hoàn toàn không so được với sự sủng ái của Tiêu Dao Vương!
"Có ai không, kéo độc phụ này ra ngoài, dùng hình!" Thái hậu tức giận, ra lệnh một tiếng, trong Từ Ninh Cung không một người nào dám trì hoãn, nhanh chóng kéo Tĩnh Tần ra!
"Thái hậu nương nương tha mạng!" Mặt Tĩnh Tần liền biến sắc, sơ hình bà biết rất rõ ràng, cột người vào trên mặt cọc gỗ, dùng lược sắt cắm vào bắp chân, sau đó từ từ chải xuống, loại đau đớn này không phải người bình thường có thể nhận được, cho dù có thể giữ được một mạng, về sau cũng là phế nhân!
"Hoàng tổ mẫu nghĩ lại!" Thái tử không khỏi ngăn bên ngừơi Tĩnh Tần, trong mắt mang theo có hận ý, mắt của hắn quét qua trên mặt mọi người, hắn muốn nhớ rõ khuôn mặt của từng người một!
"Càn rỡ, giết hại Hoàng trưởng tôn là tử tội, Ai Gia niệm tình nàng vào cung nhiều năm, cũng được tính là tận tâm tận lực, Ai Gia giữ lại cho nàng một mạng, kéo xuống!" Thái hậu lạnh lùng phân phó một tiếng, hôm nay tình hình bà đã nhìn rõ ràng, mới vừa rồi bà làm bộ hôn mê, lời nói xung quanh đều nghe rõ ràng, đoán chừng Nhị hoàng tử có thể giữ chặt Thái tử, mình chỉ cần lưu lại cho Tĩnh Tần một mạng, Thái tử sẽ không dám tùy tiện làm việc!
"Dạ!" Thái tử đè nén lửa giận trong lòng, nhưng bây giờ hắn thật sự ra tay không được, một khi ra tay tất cả công sức hắn tính toán, đều uổng phí, Đế vị sẽ càng ngày càng xa hắn!
Tĩnh Tần bị người kéo ra ngoài, tiếng kêu thảm kia cũng làm cho người ta nghe mà run như cầy sấy, sắc mặt Thái tử trắng bệch, trong lòng đau dữ dội, nhưng mặt Thái hậu lại thản nhiên, giống như nghe âm thanh tuyệt vời nhất thế gian, "Hoa ma ma truyền lời đi xuống, Ai Gia mới vừa hôn mê nhìn thấy Tiên đế, Tiên đế có lời nói hôm nay chính là ngày hoàng đạo, nhanh phân phó, hôm này Thái tử thành hôn!"
Mắt Nạp Lan Tĩnh chợt nhíu lại, không ngờ chiêu lợi hại nhất vẫn còn ở phía sau, bà để cho mình cùng Thái tử đánh nhau, thật là chủ ý này, Giám Chính chậm chạp không nói ngày hoàng đạo, dĩ nhiên là Thái hậu định đoạt, hôm nay mới vừa qua canh năm thiên, trên thời gian cũng đủ rồi, nhưng kế sách mình an bài tốt, cũng không còn kịp thông báo, sợ là Thái tử cũng ứng phó không kịp, mình không có phòng đến một chiêu này của Thái hậu!
"Gặp qua Tĩnh Tần nương nương!" Mạnh Vi không khỏi liếc Nạp Lan Tĩnh một cái, nàng vừa mới đứng ở một bên, nhìn Tĩnh Tần cùng mọi người chưa từng gặp qua, nàng không muốn lên tiếng, dĩ nhiên trong lòng nàng biết Tĩnh Tần cùng Cung Quý Phi không ưu nhau, cho nên vào lúc này càng không thể để Tĩnh Tần chú ý đến nàng, nhưng Nạp Lan Tĩnh lại cứ nhắc tên nàng, da đầu Mạnh Vi tê dần, hơi hành lễ!
"Thân thể Bổn cung như thế nào, không cần Vương phi quan tâm rồi!" Tĩnh Tần trầm giọng, bây giờ bà đã được ra ngoài, ở phân vị Tần, dĩ nhiên vẫn được tính là đứng đầu lục cung, tự xưng một tiếng Bổn cung không có gì là lạ, chỉ là ánh mắt của Tĩnh Tần rơi trên người Mạnh Vi, giọng nói này cho dù mười sáu năm sau bà vẫn còn nhớ rõ rành, con tiện nhân kia đã dùng giọng nói này đầu độc Hoàng đế.
"Ngẩng đầu lên, để Bổn cung nhìn một chút!" Tĩnh Tần không khỏi đứng thẳng người, giống như người đối diện bà chính là Cung Quý Phi, bà cố ý muốn bày ra bộ dáng cao cao tại thượng, áp chế Cung Quý Phi xuống!
"Dạ!" Mạnh Vi nhẹ nhàng nhíu mày một cái, nhưng lời nói của Tĩnh Tần lại không thể không nghe, chỉ đành chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn sắc mặt Tĩnh Tần dữ tợn, đúng như nàng nghĩ, Tĩnh Tần thực sự rất ghét nàng!
Lúc Mạnh Vi vào cung, Tĩnh Tần đã bị cấm túc, bà nghe người khác nhắc qua, nói Mạnh Vi này giống Cung Quý Phi như thế nào, Tĩnh Tần tưởng rằng có tám phần tương tự đã không tệ, lại không nghĩ rằng hôm nay nhìn thấy người thật, cùng Cung Quý Phi có mười phần tương tự, hàng mi nét mày này cho dù hóa thành tro bà cũng nhớ rõ!
Sắc mặt của Tĩnh Tần chợt biến đổi, tay không khỏi chạm lên mặt chính mình, những ngày cấm túc này, khuôn mặt này vốn đã sớm tiều tụy, hôm nay vì biểu hiện bà lo lắng cho Thái hậu cỡ nào nên không trang điểm, càng giống lão thái thái, làm sao sánh được với Mạnh Vi tuổi trẻ rực rỡ, "Tiện nhân!" Tĩnh Tần càng nghĩ càng giận, vung tay lên, hung hăng cho Mạnh Vi một cái bạt tai!
Mạnh Vi bị đánh mạnh đến nỗi đầu nghiêng qua một bên, thậm chí nàng nếm được mùi máu tươi trong miệng, Mạnh Vi cúi đầu, trong mắt mang theo vài phần tức giận, nàng nhìn rõ ràng là thấy dáng vẻ Tĩnh Tần hận vô cùng, mặt mũi này của nàng, nhưng không nghĩ đến bà lại dám trước mặt mọi người đánh mình, Mạnh Vi lấy tay che mặt, hơi ngẩng đầu, trên mặt mang theo vài phần uất ức, mấy phần sợ, nhưng cũng mang theo vài phần hận ý!
Tĩnh Tần nhìn Mạnh Vi bị bà đánh sưng đỏ mặt, trong lòng đã thoải mái không ít, ngày ngày bà vẫn đè nén, lại cứ đụng phải tâm bệnh lớn nhất đời này, dĩ nhiên là không thể nhịn giống trước kia, chính là có chút kích động!
"Tĩnh Tần nương nương, Mạnh cô nương là Thái tử Phi mà Thái hậu cùng Phụ hoàng sắc phong, Tĩnh Tần nương nương làm như thế, chẳng lẽ là không vừa lòng đối với quyết định của Phụ hoàng cùng Thái hậu nương nương sao?" Nạp Lan Tĩnh hơi cao giọng, Phi tần hậu cung nếu bàn về địa vị dĩ nhiên cũng không có cao hơn Tĩnh Tần, nhưng Nạp Lan Tĩnh chính là vị phân cao nhất, nàng nói chuyện, cũng chẳng có ai dám chống đối!
Tĩnh Tần hơi nghiêng đầu, một tiếng Tĩnh Tần nương nương của Nạp Lan Tĩnh, cũng là để cho bà thanh tỉnh, lúc này mới giật mình, chính mình làm thật sự là hơi quá, "Cũng chỉ là dạy dỗ một nô tài không biết lễ nghi thôi, không nghĩ như thế cũng chọc cho Vương phi không thích!" Suy cho cùng Tĩnh Tần ở hậu cung nhiều năm, phản ứng cực nhanh, rất nhanh đã tìm được đối sách, ở trong căn phòng này không ai là không có phong hào, không có địa vị, cũng chỉ có Mạnh Vi cho dù là được phong Thái tử Phi, nhưng vẫn chưa cử hành hôn lễ, ở chỗ này nói nàng là một nô tài cũng không sai, Tĩnh Tần là chủ tử, nô tài thấy chủ tử không hành lễ, dĩ nhiên là bất kính, Mạnh vi sau này biết lễ, cũng không mắc lại lỗi nàng lúc trước!
"Hả? Tĩnh Tần nương nương nói có lý, trong cung này chính là thiếu đi những người biết lễ như Tĩnh Tần nương nương!"Giọng Nạp Lan Tĩnh mang theo vài phần giễu cợt, nếu thật là nói hành lễ, trước mặt Vương Gia nào có vị phi tần nào lại rêu rao địa vị của mình, chỉ là Nạp Lan Tĩnh cũng không định dùng cái này nói chuyện!
"Tĩnh Tần nương nương là một người hiểu lễ, nghĩ đến người phía dưới của mình cũng là hiểu lễ đấy!" Nạp Lan Tĩnh hơi nhíu mày, ánh mắt lại nhìn Hồ ma ma tiến vào theo Tĩnh Tần, bà ta nhìn Tĩnh Tần đi vào không có hành lễ, bà ta cũng đứng ở một bên, đối với mấy chủ tử làm như không thấy, tay Nạp Lan Tĩnh hơi động, đặt trong tay Thu Nguyệt một ít đồ, Thu Nguyệt hiểu ý, nhìn Hồ ma ma cười lạnh một tiếng!
Đi tới chỗ Hồ ma ma, Hồ ma ma thấy một tiểu nha đầu đi tới, hoàn toàn cũng không có để ở trong mắt, ở trong cung này người cậy già đầu lên mặt còn nhiều mà, hiện tại Hồ ma ma là có suy nghĩ như vậy, bà cảm thấy tiểu nha đầu lật không nổi sóng gió gì, nhiều lắm là công phu mồm mép thôi.
Ba! Thu Nguyệt hơi cười một tiếng, tát vào mặt Hồ ma ma một cái thật mạnh, âm thanh so với cái tát Mạnh Vi vừa chịu còn vang dội gấp hai, hơn nữa Thu Nguyệt lại là một người tập võ, dĩ nhiên lực tay rất lớn, một tát này, Hồ ma ma cảm giác răng trong miệng đều mất một cái!
"Ngươi! Càn rỡ!" Hồ ma ma dùng tay chỉ Thu Nguyệt, trong mắt mang theo vài phần không dám tin, lấy tay che miệng, bên trong đau dữ dội, bà càng nghĩ càng giận, bà ở trong cung lâu như vậy, chủ tử cũng chưa từng ra tay với bà như vậy, hôm nay bị một nô tài đánh, bảo bà cam tâm sao được!
Thu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, không để ý đến Hồ ma ma nổi giận, hơi ngước đầu, mang theo vài phần khinh thường nói một câu, "Cũng chỉ là một nô tài mà thôi!"
"Ngươi...ngươi cũng chỉ là nô tài thôi!" Hồ ma ma còn chưa nhìn thấy qua cung nữ nào phách lối như vậy, lúc Cung Quý Phi được sủng ái, bà là cung nhân ở trước mặt Tĩnh Tần cũng không có dám... phách lối như vậy, một tỳ nữ của Vương phi, cũng muốn ở trước mặt mình làm loạn!
"Nô tài này cùng nô tài kia nhưng lại không giống nhau!" Sau khi Thu Nguyệt nghe xong, hứng thú đối với bà nói một câu, ánh mắt mở thật to, giống như đùa giỡn với bà "Có người thì là nô tài của nô tài, lại có người cũng là chủ tử của nô tài, bà nói nô tài của nô tài kia, cùng chủ tử nô tài có thể là một dạng?" Thu Nguyệt không tha người, huống chi hiểu ý Nạp Lan Tĩnh, dĩ nhiên là sẽ không thu liễm, cái này không khỏi mắng Hồ ma ma, huống chi nàng cũng mắng Tĩnh Tần, tráo phúng ám chỉ Tĩnh Tần cũng chỉ là một nô tài!
Hồ ma ma tức giận đỏ mặt, kể từ khi Cung Quý Phi chết, hậu cung phi tần chính là Tĩnh Tần độc tôn*, bà là người bên cạnh của Tĩnh Tần, dĩ nhiên là không thể thiếu đắc ý, tuy nói Tĩnh Tần bây giờ không phải là Hoàng hậu, nhưng hôm nay đã được ra ngoài, tính phách lối của Hồ ma ma lại tái phát!
*độc tôn: một mình ở trên cao
"Nô tài của Bổn cung, không cần Vương Phi nhọc lòng!" Tĩnh Tần lạnh lùng, nếu như trước kia bà đã sớm sai người kéo Thu Nguyệt xuống xử tử, hiện tại bà chỉ là một phi tử, ở Từ Ninh Cung, dĩ nhiên là muốn thu liễm chút!
"Tĩnh Tần nương nương nói rất đúng, ngược lại Bổn Vương phi là không đúng rồi, Thu Nguyệt còn không mau trở lại!" Nạp Lan Tĩnh cũng trả lời sảng khoái, không tiếp tục dây dưa cùng Tĩnh Tần, nhẹ nhàng nhắc Thu Nguyệt một câu, nếu như Tĩnh Tần nhất quyết không buông tha, ngược lại có vẻ là bà hẹp hòi, Tĩnh Tần hừ lạnh một tiếng, bà biết Mạnh Vi cùng Nạp Lan Tĩnh bất hòa, Nạp Lan Tĩnh làm như vậy dĩ nhiên không phải ra mặt vì Mạnh Vi, nàng chỉ là tìm cớ, cố ý đánh vào mặt của mình thôi!
"Hạ tiện bại hoại, trước mặt Hoàng tổ mẫu sao có thể để cho ngươi phách lối!" Thái tử hừ lạnh một tiếng, nhìn Mẫu Phi mình vừa ra đã bị người bắt nạt, trong lòng không vui, hôm nay Thái hậu đã té xỉu, dĩ nhiên Thái tử cùng ít bận tâm hơn, hắn hơi hít khí, chợt xuất chưởng đánh Thu Nguyệt!
Mắt Thu Nguyệt hơi nhíu lại, tay không tự giác chặn lại, nhưng trong lòng thì hiểu rõ, chưởng phong này của Thái tử quá mức bén nhọn, nàng hoàn toàn không có năng lực ngăn trở, hôm nay chỉ hy vọng tổn thương không lớn, gương mặt Thu Nguyệt nặng nề, trong lòng cho là không tránh nổi một kiếp này, nhưng lại phát hiện chưởng phong của Thái tử không thấy đâu, nhìn thấy Nhị hoàng tử đứng ở trước nàng, một tay cản chiêu của Thái tử!
"Hoàng huynh cần gì phải tức giận, cũng chỉ là chuyện của nữ nhi, nếu như Hoàng huynh ra mặt, chẳng phải là làm trò cười cho người ta!" Nhị hoàng tử hơi cười cười, để tay Nạp Lan Tĩnh trong ngực của mình, "Huống chi Thu Nguyệt là nha đầu đắc lực của Vương phi của Bổn vương, nếu nàng xảy ra chuyện, Vương phi của Bổn vương sẽ rất khổ sở, nếu nàng khổ sở, Bổn vương sẽ để cho tất cả mọi người cũng không tốt!" Giọng Nhị hoàng tử rất nhạt, nhưng lại rất kiên quyết!
Thái tử vô cùng tức giận, không ngờ Nhị hoàng tử không chỉ có thể đỡ chiêu thức của mình, còn có thể đả thương hắn, hắn lúc này không thể nói chuyện, sợ vừa mở miệng khí huyết nghịch lưu*, trước mặt mọi người bộc lộ tài nghệ hắn không bằng người, nhưng lại không cam lòng, nhìn dáng vẻ Nhị hoàng tử phách lối, trong lòng tức giận, trong mắt âm u mỗi lúc càng rõ!
* khí huyết nghịch lưu:máu chảy ngược dòng...ý anh sẽ phun máu ý ạ
Nạp Lan Tĩnh nhẹ nhàng ho một tiếng, Nhị hoàng tử thật không theo lẽ thường xuất bài, trước mặt của mọi người nói ra những lời phách lối như vậy, sợ là cả Đại Dung cũng chỉ có Nhị hoàng tử mới có thể làm ra!
Vận Ninh ở một bên hơi cau mày, nhìn Nạp Lan Tĩnh mờ ám rõ ràng, nàng hạ mí mắt, nhưng trong lòng thì âm thầm nghĩ, đại khái là đoán được Nạp Lan Tĩnh sẽ làm gì, nhưng là, Vận Ninh nhìn Tĩnh Tần, trong mắt mang theo thù hận, cha của nàng, tẩu tẩu của nàng, tổ phụ của nàng, đều bị người của Dương gia làm hại, ngay cả nàng là đứa cháu gái nhỏ bé, thiếu chút cũng bị bọn họ hạ độc, Tĩnh Tần nghĩ ra được, cũng phải hỏi nàng có tình nguyện hay không, trong nháy mắt, Vận Ninh chọn kế sách có lợi nhất, trong mắt nàng lóe lên sự tính toán!
"Hôm nay Thái hậu nương nương hôn mê bất tỉnh, còn phải làm phiền Mẫu phi làm chủ đại cục! Mẫu phi mới ra, chắc là không biết nhiều về bên ngoài!" Vận Ninh nói xong, mặt tươi cười liền đi tới trước mặt Tĩnh Tần, tay nhè nhẹ kéo cánh tay của bà, trong mắt mang theo ấm áp cùng lo lắng!
"Vẫn là Vận Ninh hiểu lễ!" Tĩnh Tần cũng không nghĩ nhiều, hài lòng gật đầu một cái, tuy nói hiện tại Cung phủ không có thế lực, nhưng suy cho cùng Vận Ninh vẫn là người của Thái hậu, dĩ nhiên cử chỉ này người khác không học được, so với Mạnh Vi ti tiện kia tốt hơn gấp trăm lần, Tĩnh Tần gật đầu cười, tuy nói Vận Ninh cùng Nạp Lan Tĩnh là biểu tỷ muội, ngày thường quan hệ cũng tốt, nhưng đến thời khắc mấu chốt, cuối cùng vẫn là người của bà!
Ở trong mắt của Tĩnh Tần, nếu Vận Ninh đã gả cho Thái tử, nên cùng Thái tử chịu hết vinh nhục, Thái tử lên ngôi, Cung phủ đi theo cũng thơm lây! Mặt Tĩnh Tần ngưng lại, không tức giận như vừa rồi!
"Mẫu phi yên tâm đi, Phụ hoàng cùng Thái hậu nương nương nhất định sẽ không có chuyện gì!" Vận Ninh cười cười, càng ngày càng gần Tĩnh Tần, nàng nhỏ giọng, chỉ để hai người các nàng nghe được, hướng về phía bên tai Tĩnh Tần lặng lẽ nói một câu, "Nhìn Mạnh Vi thật đẹp, nghĩ đến năm đó Cung Quý Phi chỉ có hơn chứ không kém, không trách được tâm của Phụ hoàng...!" Vận Ninh nói rất chậm, nhưng mỗi một chữ đều chạm vào chỗ đau nhất của Tĩnh Tần!
"Ngươi nói bậy, tiện nhân kia, cũng chỉ có bản lĩnh của hồ ly tinh!" Tới cùng thì Tĩnh Tần cũng kém hơn trước kia, bây giờ bởi vì bà xảy ra nhiều chuyện như vậy, vô cùng giận dữ, bị Vận Ninh kích một phát nhỏ, liền không để ý trường hợp đứng lên!
"Mẫu phi chớ vội, ngày mai chính ngày thành hôn của Mạnh tỷ tỷ cùng Thái tử, ngài cũng không thể tức giậnnhư vậy!" Mặt Vận Ninh mờ mịt, giống như không hiểu bộ dáng Tĩnh Tần hiện giờ, trong giọng nói mang theo vài phần lo lắng, nhanh đứng đằng trước Tĩnh Tần, dùng cơ thể chặn tầm mắt của mọi người lại! Tay lại lôi kéo tay của Tĩnh Tần, như sợ bà nổi giận làm mình bị thương!
Cung Quý Phi là vết thương trong lòng Tĩnh Tần, nhưng cố tình Vận Ninh lại hết lần này đến lần khác nhắc đến, "Ngươi tránh ra!" Tĩnh Tần bị Vận Ninh cản trở, trong lòng phiền não vô cùng, không chút suy nghĩ liền đẩy Vận Ninh ra.
"A!" Trong mắt Vận Ninh lạnh lẽo, chợt hô to một tiếng, mọi người không nhìn thấy chuyện gì xảy ra, chỉ là nhìn thấy tay của Tĩnh Tần vẫn ở giữa không trung, thân thể Vận Ninh nghiêng về một bên, giống như Tĩnh Tần cố ý đẩy ngã Vận Ninh.
Trong lòng Thái tử căng thẳng, thầm kêu không xong, ánh mắt của hắn đặt ở trên người của Nạp Lan Tĩnh, sợ nàng sử dụng gian kế, cũng không có phòng bị Vận Ninh, hơn nữa hắn cũng không ngờ Vận Ninh lại ác độc như vậy, ngay cả con hắn cũng có thể lợi dụng, "Cung Lương Đễ!" Thái tử hô to một câu, cũng không lo vết thương trên người, vội vàng tung người ra, cũng là vừa đúng đỡ được Vận Ninh!
Vận Ninh hơi cong môi một cái, cuối cùng nàng cũng nhìn thấy Thái tử nóng nảy, thế nhưng cũng không phải là đối với nàng, trong tim của hắn lo lắng chính là Tĩnh Tần, ánh mắt của Vận Ninh hơi sững sờ, nhanh tay kéo ống tay áo của Tĩnh Tần, "Mẫu phi cứu ta!" Vận Ninh hô to một tiếng, tay lại nhanh chóng hất cánh tay Tĩnh Tần ra, khiến mọi người nhìn lại, rõ ràng Tĩnh Tần sợ Vận Ninh liên lụy tới bà, liền bỏ ra khỏi cánh tay Vận Ninh, bởi vì Vận Ninh bị hất ra sau, tay không tự giác rơi trên bụng của mình, Vận Ninh ánh mắt tối sầm lại, tay lại âm thầm dùng sức, sau lưng càng thêm dùng sức, đập đến Thái tử!
Thái tử vốn là bị thương, bị Vận Ninh va chạm mạnh như vậy, không đứng vững, hai người cùng ngã xuống đất, cung nhân bên cạnh cũng không dám lên tiếng, mắt thấy các chủ tử đấu nhau, cũng không có phân phó của Hoa ma ma, ai cũng không dám đi ngăn!
"Biểu tỷ!" Nạp Lan Tĩnh không khỏi kêu to một tiếng, trong mắt mang theo vài phần ướt át, Vận Ninh hung ác như vậy, giống như nàng vĩnh viễn không học được, Nạp Lan Tĩnh trầm một cái mặt, trong ánh mắt mang theo nồng nặc sát ý, "Tĩnh Tần nương nương, Cung Lương Đễ trong bụng mang thai Hoàng trưởng tôn, nếu xảy ra chuyện gì, ngươi có mười cái mạng cũng không đổi được!"
"Tôn thái y mau tới đây nhìn một chút!" Lời nói của Nạp Lan Tĩnh, Thái tử rõ ràng hơn bất cứ ai, cho dù hắn không hi vọng đứa con trong bụng Vận Ninh có thể bình an ra đời, nhưng bây giờ, hắn so với bất cứ kẻ nào cũng hi vọng đứa bé trong bụng Vận Nình ngàn lần không thể xảy ra chuyện!
Tôn thái y nhanh đến để mọi người giúp một tay đỡ Vận Ninh lên, nhưng nhìn giữa hai chân Vận Ninh chảy nhiều máu như vậy, hơi lắc đầu một cái, sợ là đã lành ít dữ nhiều, Thái tử cũng không kịp hạ lễ, liền ôm Vận Ninh để trên ghế tựa Thái hậu, trước hết để Tôn thái y bắt mạch cho Vận Ninh đã!
Thái tử lạnh lùng nhìn chằm chằm Vận Ninh, đều nói hổ dữ còn không ăn thịt con, nhưng nàng vì mục đích của mình, không tiếc phá hủy đứa bé này, trong lòng Thái tử cảm thấy may mắn, may Vận Ninh chỉ là một nữ tử, nếu nàng là đối thủ của mình, người như vậy quả nhiên đáng sợ!
Nạp Lan Tĩnh chỉ ở một bên nhìn, nhưng trong lòng thì đau dữ dội, vì ngôi vị Hoàng đế, đến cùng là phải trả giá cao như thế nào, đứa bé của tẩu tẩu cũng bởi vì chuyện tranh đấu trong cung, đã không còn, hôm nay biểu tỷ cũng thế, cái tiếp theo, sẽ còn cao như thế nào nữa!
"Khởi bẩm Thái tử, hôm nay là vội vàng đi, người có thai ba tháng phải thật cản thận, thân thể mảnh mai vô cùng, nhưng cố tình, bụng của Cung Lương Đễ bị đòn rất nghiêm trọng!" Tôn thái y thở dài một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, trong lời nói ý tứ rất rõ ràng, cuối cùng đứa nhỏ cũng không giữ được!
"Cái gì?" Tĩnh Tần nghe lời nói của Tôn thái y, không khỏi lui về sau một bước, mấy ngày trước An Tú Nữ hãm hại bà nói là bà hại đứa bé của nàng, nhưng An Tú Nữa cũng chỉ là thiếp thôi, không có chứng cớ gì, dĩ nhiên Hoàng đế sẽ không xử bà, nhưng bây giờ đứa bé của Vận Ninh lại khác, trước mặt của mọi người, mình giải thích sợ cũng không thể rõ ràng, hơn nữa con của Vận Ninh không chừng là Hoàng trưởng tôn, đừng nói hiện tại bà chỉ là tần vị, cho dù bà là Hoàng hậu, tội danh giết hại Trưởng hoàng tôn, cũng không phải bà có thể gánh nổi!
"Là nàng đụng Bổn cung trước, hơn nữa cũng là do nàng đứng không vững!" Tĩnh Tần hơi lắc đầu, biết rõ giải thích cũng vô ích, nhưng lại không khỏi giải thích ra ngoài, bây giờ bà chân chính hiểu được cái gì là có trăm miệng nhưng cũng hết đường chối cãi!
"Đi về phủ!" Gương mặt Thái tử tối tăm, cũng phân phó người dưới mấy câu, vén mành lên ý tứ chính là nói muốn xin lão ma ma, dọn dẹp sạch sẽ hạ thân Vận Ninh, chuyện này ở trong phòng Thái hậu cũng không thích hợp, Thái tử liền làm chủ để người đưa Vận Ninh đi!
"Cung Lương Đễ là một người hiếu thuận, nàng vì Tĩnh Tẫn nương nương suy tính, Bổn Vương Phi thật tò mò, Cung Lương Đễ khi nào chống đối ngươi, như thế nào chống đối ngươi!" Nạp Lan Tĩnh sẽ không dễ dàng tha cho Tĩnh Tần, cho dù sắc mặt Thái tử không tốt, Nạp Lan Tĩnh cũng không quan tâm!
"Vương phi quản thật là không ít!" Tĩnh Tần mở miệng, lại phát hiện bà không biết nên nói gì cho phải, không thể nói Vận Ninh khen ngợi Cung Quý Phi phải biết bây giờ bà là phân vị Tần, là thiếp, nhưng Cung Quý Phi là Hoàng hậu, nếu bà nói như vậy, đúng là rất bất kính với Hoàng hậu, không nói được, đành phải chĩa mũi nhọn vào Nạp Lan Tĩnh!
"Khụ!" Hai bên đang đôi co, bỗng nhiên Thái hậu nương nương ở trên giường ho khan vài tiếng!
"Thái hậu nương nương?" Hoa ma ma mặt mừng rỡ kêu một tiếng, lại nhìn thấy Thái hậu hơi mở mắt, mang theo vài phần mê mang, "Sao lại có nhiều người như vậy?" Thái hậu hơi nhíu mày, không hiểu vì sao mọi người lại ở đây.
"Bẩm Thái hậu nương nương, ngài hôn mê đã lâu, thật khiến mọi người lo lắng!" Hoa ma ma nhanh đáp lời, lời này cũng nói cực hay, thật sự là có chừng mực đấy!
Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, tỉnh lại thật đúng lúc, nàng biết Thái hậu thông minh như vậy, làm sao để người ta mưu hại dễ dàng, trái lại trên mặt Mạnh Vi, mang theo vài phần lo lắng!
"Ngươi như thế nào lại ở đây?" Thái hậu nằm khó chịu, để Hoa ma ma đỡ bà lên, liền thấy Tĩnh Tần đứng ở một bên, trên mặt hiện rõ sự không vui!
"Bẩm Hoàng tổ mẫu, vì mong Phụ hoàng sớm ngày tỉnh lại, đám cưới ngày mai tuyệt đối không thể trì hoãn, lúc này mới mời Mẫu phi ra ngoài!" Thái tử thấy trên mặt Tĩnh Tần mới khôi phục lý trí, không khỏi cúi đầu, thay mặt Tĩnh Tần trả lời câu hỏi của Thái hậu.
Thái hậu nhíu nhẹ mày, nghe thấy âm thanh thút thít, lại nhìn Nạp Lan Tĩnh dùng khăn che mắt, bả vai nức nở từng cái, nhìn cái bộ dáng kia, giống như là bị uất ức vậy, "Ai Gia còn sống, không cần khóc sớm như vậy!" Thái hậu nhìn Nạp Lan Tĩnh đã phiền lòng, vào lúc này nói chuyện càng không khách khí.
"Khởi bẩm Thái hậu nương nương, Cung Lương Đễ nàng, đứa bé Cung Lương Đễ không còn nữa!" Bị Thái hậu vừa nói như thế, Nạp Lan Tĩnh càng khóc, nức nở không thành tiếng, nói chuyện cũng đứt quãng, " Đứa bé của Cung Lương Đễ, bị Tĩnh Tần đánh đến nỗi không còn nữa!" Nạp Lan Tĩnh cúi đầu, nói ra một câu rõ ràng!
"Ngươi nói cái gì?" Thái hậu đang tựa, chợt liền ngồi thẳng, khuôn mặt giận dữ, "Vận Ninh nàng? Ngươi nói là thật?" Hình như Thái hậu không thể tin được, trong mắt mang theo vài tia đỏ ngầu!
"Khởi bẩm Hoàng tổ mẫu, là Cung Lương Đễ nàng đứng không vững, chân trượt mới xảy ra sự tình này! Mẫu phi cũng muốn cứu nàng, nhưng thân thể lại suy yếu, không có sức!" Thái tử nhanh chóng thay Tĩnh Tần nói chuyện, cuối cùng đây là chuyện lớn, cho dù đặt trong triều, mọi người cũng sẽ nói là Tĩnh Tần không đúng!
"Thái tử điện hạ thật đúng là nói giỡn, nhiều người nhìn thấy nhự vậy, Thái tử điện hạ còn muốn đổi trắng thay đen sao?" Nạp Lan Tĩnh cười lạnh một tiếng, chuyện Tĩnh Tần bị nhiều người thấy như vậy, sao có thể vì vài ba lời nói của Thái tử mà thay đổi được, quả thực là buồn cười!
"Khởi bẩm Thái hậu nương nương, thật sự là Tĩnh Tần nương nương, chắc là bởi vì Tĩnh Tần nương nương cả ngày ở trong phòng suy nghĩ, nghĩ đến thay lòng đổi tính, lúc mới vừa vào tới đã đánh Mạnh cô nương, lúc này, nhìn dáng vẻ Tĩnh Tần nương nương, chẳng lẽ là giống như Luật Quý Nhân?" Bình Chiêu Nghi vẫn không nói chuyện, vào lúc này lại mở miệng, đi lên, giống như nói cho Tĩnh Tần, nhưng nghĩ lại, càng dồn Tĩnh Tần vào đường cùng!
Giống như Luật Quý Nhân, không phải là đụng phải vật bẩn sao. Nói trắng ra chính là điên rồi, nữ nhân trong hậu cung, cuối cùng đều không dễ chọc, nếu Tĩnh Tần không muốn chịu khổ, thì phải đáp ứng chuyện bà là người điên, nhưng đồng ý về sau, cho dù là ngày Thái tử có thể lên ngôi, cũng không thể phong một kẻ điên làm Thái hậu, cũng sẽ không để bà cầm quyền, nhưng nếu bà không đáp lại, tội danh sát hại Hoàng trưởng tôn, cho dù không chết, cũng bị lột một lớp da, nhưng hiện tại chỉ có hai loại lựa chọn này!
Trong mắt Thái hậu ánh sáng lạnh hiện ra, mãnh liệt nhìn Tĩnh Tần.
"Thái hậu nương nương thứ tội!" Tĩnh Tần nhanh quỳ trên mặt đất, trong đầu rất loạn, bà ở hậu cung sống nhiều như vậy, không ngờ lại bị một nha đầu gài bẫy, nhưng bà có miệng khó trả lời, cho dù là nói ra, ai sẽ tin tưởng Vận Ninh lại tự ra tay hại chính mình!
Ba! Tay Thái hậu cầm gối sứ liền hướng Tĩnh Tần đập tới, "Ai Gia mặc kệ ngươi là vật bẩn cũng tốt, Tĩnh Tần cũng tốt, dám đả thương tằng tôn Ai Gia, dĩ nhiên Ai Gia sẽ không buông tha nàng!" Mặt Thái hậu tức giận, dù sao đối với đứa bé đầu trong bụng Vận Ninh, nếu nói không có tình cảm là không thể nào, tuy nói Thái hậu cũng không nguyện ý để cho nàng sinh ra được, nhưng đứa bé đầu chết ở trên tay Thái hậu, so với chết trên tay người khác, đối với Thái hậu mà nói, lại không giống nhau.
Tĩnh Tần không dám nhúc nhích, cứng rắn tiếp nhận sự phẫn nộ của Thái hậu, nếu chuyện này bị truyền đi, Tĩnh Tần sợ ngay cả mạng bà cũng rất khó bảo toàn.
Mắt Thái tử rất lạnh, nhìn vết máu trên trán Tĩnh Tần, nhưng không có chuyển động thân hình, đi lên nhìn một chút, tay lại siết thật chặt, đè nén lửa giận trong lòng, ban đầu Hoàng đế thiên vị, vì Cung Quý Phi mà lạnh nhạt Mẫu phi của mình, thậm chí vì con trai của bà ta, ra tay với Mẫu phi, hôm nay Thái hậu lại đả thương Tĩnh Tần, trong lòng Thái tử rất hận, từ nhỏ đến lớn, vị trí Thái tử đều giống như là một cái trang trí, hoàn toàn không so được với sự sủng ái của Tiêu Dao Vương!
"Có ai không, kéo độc phụ này ra ngoài, dùng hình!" Thái hậu tức giận, ra lệnh một tiếng, trong Từ Ninh Cung không một người nào dám trì hoãn, nhanh chóng kéo Tĩnh Tần ra!
"Thái hậu nương nương tha mạng!" Mặt Tĩnh Tần liền biến sắc, sơ hình bà biết rất rõ ràng, cột người vào trên mặt cọc gỗ, dùng lược sắt cắm vào bắp chân, sau đó từ từ chải xuống, loại đau đớn này không phải người bình thường có thể nhận được, cho dù có thể giữ được một mạng, về sau cũng là phế nhân!
"Hoàng tổ mẫu nghĩ lại!" Thái tử không khỏi ngăn bên ngừơi Tĩnh Tần, trong mắt mang theo có hận ý, mắt của hắn quét qua trên mặt mọi người, hắn muốn nhớ rõ khuôn mặt của từng người một!
"Càn rỡ, giết hại Hoàng trưởng tôn là tử tội, Ai Gia niệm tình nàng vào cung nhiều năm, cũng được tính là tận tâm tận lực, Ai Gia giữ lại cho nàng một mạng, kéo xuống!" Thái hậu lạnh lùng phân phó một tiếng, hôm nay tình hình bà đã nhìn rõ ràng, mới vừa rồi bà làm bộ hôn mê, lời nói xung quanh đều nghe rõ ràng, đoán chừng Nhị hoàng tử có thể giữ chặt Thái tử, mình chỉ cần lưu lại cho Tĩnh Tần một mạng, Thái tử sẽ không dám tùy tiện làm việc!
"Dạ!" Thái tử đè nén lửa giận trong lòng, nhưng bây giờ hắn thật sự ra tay không được, một khi ra tay tất cả công sức hắn tính toán, đều uổng phí, Đế vị sẽ càng ngày càng xa hắn!
Tĩnh Tần bị người kéo ra ngoài, tiếng kêu thảm kia cũng làm cho người ta nghe mà run như cầy sấy, sắc mặt Thái tử trắng bệch, trong lòng đau dữ dội, nhưng mặt Thái hậu lại thản nhiên, giống như nghe âm thanh tuyệt vời nhất thế gian, "Hoa ma ma truyền lời đi xuống, Ai Gia mới vừa hôn mê nhìn thấy Tiên đế, Tiên đế có lời nói hôm nay chính là ngày hoàng đạo, nhanh phân phó, hôm này Thái tử thành hôn!"
Mắt Nạp Lan Tĩnh chợt nhíu lại, không ngờ chiêu lợi hại nhất vẫn còn ở phía sau, bà để cho mình cùng Thái tử đánh nhau, thật là chủ ý này, Giám Chính chậm chạp không nói ngày hoàng đạo, dĩ nhiên là Thái hậu định đoạt, hôm nay mới vừa qua canh năm thiên, trên thời gian cũng đủ rồi, nhưng kế sách mình an bài tốt, cũng không còn kịp thông báo, sợ là Thái tử cũng ứng phó không kịp, mình không có phòng đến một chiêu này của Thái hậu!
Tác giả :
Trầm Hoan