Tướng Phủ Đích Nữ
Quyển 2 - Chương 20: Tam di nương lại ra kế
Nước vào mùa đông, giống như rơi vào hầm băng, thật sâu xâm nhập trên giường hai người.
“Đem cửa sổ mở ra, làm cho hai người kia mau chóng tỉnh lại cho ta!” Nạp Lan Diệp Hoa vẻ mặt khó coi, bên ngoài sao Mai đã lên rất cao, Nạp Lan Diệp Hoa mang theo mọi người ngồi ở trong đại sảnh, bọn hạ nhân đem ấm lô đốt lên! Ngẫu nhiên, buồng trong, đổ nước lanh, lại mở cửa sổ, nghĩ đến rất nhanh sẽ tỉnh lại.
Nạp Lan Tĩnh cúi mắt, môi lộ ra tia cười không dễ phát hiện, tay nàng vẫn đặt ở trong tay Cung thị, trong mắt tán thưởng nhìn Thu Nguyệt.
Thoáng chốc, Tứ di nương cùng Nạp Lan Ninh cũng lại đây, Nạp Lan Ninh sắc mặt tái nhợt tựa hồ bị kinh hách vẫn chưa hồi phục.
“A!” Buồng trong đột nhiên vang lên một tiếng hét chói tay của nữ tử, Tứ di nương thân mình vừa động, lại bị ánh mắt Nạp Lan Diệp Hoa trừng ngồi trở về, mọi người ngẩng cao đầu, đều không có người nào dám đi nhìn.
“Ngươi là ai!” Sau đó nghe được thanh âm nam tử,”Chết tiệt, làm sao có nước!” Nam tử oán giận, lại không phát hiện được chuyện không thích hợp.
“Ta giết ngươi! Ta muốn giết ngươi!” Buồng trong truyền đến thanh âm điên cuồng của nữ nhân, mang theo tức giận cùng hận ý, sau đó nghe được một ít động tĩnh, hai người bên trong gây gổ với nhau.
Tất cả mọi người không dám nói lời nào, ánh mắt nhìn thẳng Nạp Lan Diệp Hoa, thấy hắn bất động thần sắc, cũng chỉ đành nhẫn nhịn lắng nghe.
“Hừ!” Nam tử hừ lạnh một tiếng, từ buồng trong đi ra, nhìn thấy sắc mặt mọi người trong nháy mắt ngây ngốc.
“Đi đem tiểu thư ngươi dìu ra đây!” Nạp Lan Diệp Hoa giương mắt, lệnh nha đầu kia đem Nạp Lan Khuynh dẫn ra.
“Thế tử, ngươi nên cho bổn tướng một lời giải thích!” Nạp Lan Diệp Hoa đứng thẳng thân mình, ánh mắt lướt qua Nạp Lan Khuynh được người dìu ra, khóe miệng có vết máu, thời điểm bước đi còn ôm bụng, nghĩ đến Kiếm Hồn động thủ!
“Giải thích? Giải thích đó là Vân Trịnh quận chúa ước hẹn bản thế tử gặp mặt, xấu nữ nhân này ái mộ hư vinh, chính mình trèo lên giường bản thế tử!” Kiếm Hồn mắt lạnh nhìn Nạp Lan Tĩnh, một thân tố y kia không ngăn được dung nhan đẹp đẽ quý giá của nàng! Đột nhiên cảm thấy hắn chính là tiểu Sưu ( kẻ ngốc), lại một lần nữa bị nàng đùa giỡn trong lòng bàn tay.
“Nói bậy!” Nạp Lan Diệp Hoa hét lớn một tiếng, nay Kiếm Hồn nói như vậy, chỉ biết làm trò cười cho người trong nghề, phía trên đại điện hắn thề không phải Nạp Lan Tĩnh không cưới, nhưng Nạp Lan Tĩnh xác thực nguyện lấy cái chết chứng minh, nếu có người nói Nạp Lan Tĩnh có ý với Kiếm Hồn, quả thực là chuyện cười lớn trong thiên hạ.
“Phụ thân, cầu phụ thân vì nữ nhi làm chủ! Nữ nhi không biết vì sao đến trong sân Đại tỷ tỷ, nhất định có người cố ý hãm hại!” Nạp Lan Khuynh nhịn đau quỳ trên mặt đất, mỗi một tấc da thịt trên người đều tản ra hận ý, bọt nước trên tóc từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất! Trong mắt nàng chỉ có hận ý, trong đầu chỉ có một ý niệm, nàng nay ô uế, ô uế! Như thế nào có thể vào phủ Thái tử ca ca!
“Phu nhân, đêm qua nữ nhi cùng Khuynh muội muội tán gẫu đến khuya, Khuynh muội liền lưu nữ nhi nghỉ tạm trong sân muội muội ,nữ nhi có thể chứng minh Khuynh muội muội cũng ở chính trong viện mình!” Lông mi thật dài che lại đôi mắt đùa cợt của Nạp Lan Tĩnh, hại người kết quả hại chính bản thân, nếu Nạp Lan Khuynh không nổi lên ác ý, làm sao có kết cục như vậy!
“Ngươi lời này có ý gì, thời điểm bản thế tử đến nhìn thấy nàng ở trong phòng!” Kiếm Hồn hung hăng cắn răng, ý tứ Nạp Lan Tĩnh chính là nói hắn bắt nữ nhân xấu xí này đến, hắn theo bản năng phản bác, nhưng lại dẫn đến một lỗ hổng, nếu thời điểm Kiếm Hồn đến nhìn thấy Nạp Lan Khuynh, thì vì sao còn làm ra loại chuyện này, còn luôn miệng nói cùng Nạp Lan Tĩnh ước hẹn, chằng phải chuyện cười sao, lại thêm, Nạp Lan Khuynh không biết vì sao lại đến sân Nạp Lan Tĩnh, có thể thấy được nàng lúc đó thần chí không rõ, hành động của Kiếm Hồn cùng hái hoa tặc có gì bất đồng!
“Ninh muội muội, không biết Ninh muội như thế nào phát hiện được trong viện có ác nhân, chớ không phải Thế tử đầu tiên đi phòng ở Ninh muội muội, nếu Ninh muội muội sớm biết Thế tử đến đây, canh giờ bất quá là dẫn chúng ta đến xem chuyện này đi!” Nạp Lan Tĩnh liếc mắt nhìn Kiếm Hồn, trong lời hắn nói không có người tin, Nạp Lan Tĩnh hừ lạnh một tiếng, đem ánh mắt đặt ở trên mặt Nạp Lan Ninh đang tái nhợt.
“Là ngươi! Nhất định là ngươi đúng hay không!” Nạp Lan Khuynh trong nháy mắt hiểu rõ mọi chuyện, mình để Nạp Lan Tĩnh ở trong viện mình ngủ,vụng trộm vội báo tin cho Kiếm Hồn, hết thảy vốn có thể dấu giếm, dĩ nhiên là Tam di nương phái người âm thầm giám thị, ám hại chính mình, tất nhiên là nàng! Nghĩ vậy, tựa hồ nàng muốn phát hỏa.
“Đại tỷ tỷ nói đùa, ác nhân kia vì sao tiến sân, muội muội xác thực cũng không biết!” Nạp Lan Ninh cúi đầu, bộ dáng sợ hãi, có vẻ sợ khí thế áp người của Nạp Lan Tĩnh.
Nạp Lan Tĩnh híp mắt, nhìn kỹ Nạp Lan Ninh, Tôn ngự y chỉ nói độc hạn chế thân thể phát dục chậm chạp, nhưng không có nói trí lực của người ta cũng đình chỉ không tiến, Nạp Lan Ninh trước mặt người khác vĩnh viễn là bộ dáng đứa nhỏ ngây thơ, có lẽ phải thử nàng ta một chút.
“A, thật ra tỷ tỷ lo lắng nhiều, chắc thời điểm Thế tử đi ngang qua, làm cho muội muội nhìn thấy!” Nạp Lan Tĩnh thu hồi ánh mắt, nói mập mờ không rõ ràng, nếu thật sự Kiếm Hồn đi ngang qua, như thế nào một hồi công phu có thể tới sân Nạp Lan Tĩnh, cùng Nạp Lan Khuynh làm chuyện này! Nhưng nếu không phải, ánh mắt mọi người hướng Nạp Lan Ninh trong nháy mắt kinh ngạc, nếu không phải, dĩ nhiên là Nạp Lan Ninh tính toán thời gian, cố ý dẫn mọi người dậy, đến xem nháo nhiệt.
Nạp Lan Ninh cúi thấp người, thối lui sang một bên, cũng không nói gì, như không nghe rõ ý Nạp Lan Tĩnh, một đôi mắt sáng ngời lúc này nhìn lại mất đi tia sáng trong dĩ vãng, xác thực như bị kinh hách, trong lúc nhất thời làm cho người ta nhìn không ra nguyên cớ!
“Là ngươi, là ngươi, Tam di nương cấu kết thế tử, hạ độc trong chén Đại tỷ tỷ, Thiến Vân kia hiển nhiên cũng bị các ngươi hại chết, các ngươi tâm địa rắn rết, sẽ không sợ bị báo ứng sao!” Nạp Lan Khuynh giờ khắc này trong mắt chỉ còn sự tàn khốc, tuyệt vọng, sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời xuất hiện nữa, nàng mắt thấy Thái tử cùng nàng cách càng ngày càng xa.
“Làm càn!” Nạp Lan Diệp Hoa mạnh mẽ vỗ bàn, người bên cạnh hiểu ý, chạy nhanh đem giẻ nhét vào miệng Nạp Lan Khuynh,Tam di nương nay bị cấm túc, Thiến Vân kia bất quá do hắn phái người động thủ.
“Không biết xấu hổ, dẫn xuống cho ta!” Nạp Lan Diệp Hoa khoát tay áo, lệnh hạ nhân kéo nàng ta xuống!
“Người tới, đem Thế tử trói lại cho ta!” Nạp Lan Diệp Hoa hạ lệnh cho gia đinh đều tiến vào, ánh mắt hắn âm trầm, Kiếm Hồn việc này xác thực cũng làm quá mức, dù Thái Hậu che chở cũng không có lý do gì, hắn muốn nhìn xem Tương Bình vương sẽ giải thích với hắn như thế nào!
“Các ngươi dám!” Kiếm Hồn mặt tái nhợt vô lực kêu gào, người hắn mang đến đã lui xuống, đường đường tướng phủ sao ngay cả hắn cũng chế không được, không đến một lát, Kiếm Hồn bị trói gô vào một cây côn, miệng nhét giẻ, bị gia đinh nâng đi ra ngoài.
Cung thị trên mặt lạnh lùng, khinh thường nhìn Nạp Lan DIệp Hoa, hắn nghĩ vũ nhục Kiếm Hồn như vậy, trên mặt Tương Bình vương sẽ cảm thấy xấu hổ sao, hoặc hắn nghĩ đến làm như vậy, Tương Bình vương sẽ không cao quý sao, buồn cười, quả thực buồn cười! Ánh mắt Cung thị sâu xa dần dần lạnh nhạt nhìn ánh trăng, hắn nghĩ ai cũng giống như hắn sao.
Sắc trời dần dần sáng lên, mọi người ở trong viện Nạp Lan Tĩnh đều tan, Nạp Lan Tĩnh cho mọi người nhanh chóng thu dọn phòng.
Đột nhiên, Thu Nguyệt sắc mặt nghiêm trọng, ở bên tai Nạp Lan Tĩnh thì thầm nói mấy câu.
Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, ngón tay gõ trên mặt bàn, Tam di nương bị cấm túc, nhưng nanh vuốt thật ra không ít, nàng hóa ra sơ sót! Nàng nhẹ nhàng đối với Thu Nguyệt phân phó vài câu, trong mắt lộ ra ý cười lạnh lùng.
Ngày này, trong kinh thành truyền tai nhau, Tương Bình vương Thế tử nửa đêm trộm tiến tướng phủ, làm nhục tướng phủ Nhị tiểu thư.Trong lúc nhất thời trên đường phố, quán trà, quán rượu đâu đâu cũng bàn tán xôn xao.
Hoàng đế giận dữ, hạ chỉ đem Thế tử giam lỏng, Nhị tiểu thư Tứ tiểu thư tướng phủ chọn ngày lành tháng tốt gả vào Tương Bình vương phủ.
Loại sự tình này thường thường là truyền nhanh nhất, Nạp Lan Diệp Hoa còn không chưa nói xuống, nữ nhân trong viện đều nghe biết hết! Tất cả mọi người đều nghị luận ( bàn luận ),Nạp Lan Tĩnh cũng chỉ cười không nhiều lời.
“Tham kiến Đại tiểu thư!” Nạp Lan Tĩnh dùng xong đồ ăn sáng, liền sai người cầm hộp thức ăn đi nhìn Nap Lan Khuynh một cái.
“Khuynh muội muội có tốt hơn không?” Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, cho bọn nha đầu đứng lên, bàn tay được cánh tay Lưu Thúy đỡ.
“Bẩm Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư không chịu dùng bữa!” Nha đầu bên cạnh đáp lời, đem cửa buồng trong mở ra, Nạp Lan Khuynh ôm chăn, lui vào trong góc giường, nhìn thấy Nạp lan Tĩnh cũng không nói lời nào.
Nạp Lan Tĩnh khoát tay áo, ý bảo tất cả mọi người lui xuống, Lưu Thúy đem hộp thức ăn buông xuống, cũng lui ra ngoài cửa.
“Là ngươi, là ngươi cố ý chờ ta, ta giờ mới suy nghĩ cẩn thận, đây đều là mưu kế của ngươi đúng không?” Nạp Lan Khuynh hai mắt hồng hồng, nhưng trong đầu suy nghĩ thông suốt, quay đầu ngẫm lại có nhiều điểm đáng ngờ, hết thảy đều là Nạp Lan Tĩnh thiết kế, bao gồm một lần trước, chính mình bất quá là thay đổi rượu của nàng cùng Nạp Lan Ninh, nhưng vì sao Nạp Lan Ninh sẽ xuất hiện ở trong sân mình, tất nhiên là có người cố ý đem Nạp Lan Ninh đưa đi, bao gồm Lưu Thúy kích động nói nàng không thấy đâu, hết thảy đều là nàng đã sớm an bài tốt! Nạp Lan Khuynh lần đầu tiên cảm thấy Nạp Lan Tĩnh so với chính mình tưởng tượng còn muốn đáng sợ hơn!
“Khuynh muội muội nói cái này làm gì!” Nạp Lan Tĩnh cười, đem hộp thức ăn cầm trong tay, chậm rãi hướng Nạp Lan Khuynh đi qua.
“Ngươi căn bản không có lệnh Thu Nguyệt đi trong viện cho hạ nhân thối lui sườn ốc đúng hay không, ngươi làm cho nàng ở trong phòng ngươi hạ mê dược đúng hay không!” Nạp Lan Khuynh hai mắt sưng đỏ, nàng vào phòng ở Nạp Lan Tĩnh, chỉ chốc lát cảm thấy buồn ngủ, hiển nhiên có người ở trong phòng động tay động chân, giọng điệu của nàng thực vững vàng giống như nói đến chuyện người khác, nhưng loại vững vàng này lại cất giấu kinh hãi cùng hận ý.
“Ngươi thật khờ!” Nạp Lan Tĩnh ha ha cười, không khẳng định cũng không phủ định, chỉ lắc đầu thở dài.
“Có ý tứ gì?” Nạp Lan Khuynh ngẩng đầu, nắm tay thành quyền, ở trong mắt nàng, Nạp Lan Tĩnh đang cười nhạo nàng! Cười kết cục ngày hôm nay của nàng!
“Ngươi nhìn một cái đây là cái gì?” Nạp Lan Tĩnh cầm hộp thức ăn mở ra, bên trong không có thức ăn, chỉ có một y phục dạ hành màu đen.
“Quần áo Kiếm Hồn?” Nạp Lan Khuynh nhìn thấy, khó hiểu, Nạp Lan Tĩnh vì sao cất giấu y phục Kiếm Hồn.
“Sai lầm rồi,cũng không phải quần áo Kiếm Hồn, nếu không phải Thu Nguyệt cẩn thận đã bị người hại đi, đây là có người giấu y phục dạ hành trong phòng ta!” Nạp Lan Tĩnh cầm quần áo lấy ra, nhẹ tay đặt trên bộ quần áo, trong mắt mang theo tính kế.
“Ngươi là nói!” Nạp Lan Khuynh đem lời đến bên miệng lại nuốt xuống, nếu bị người biết được Nạp Lan Tĩnh trong phòng có quần áo như vậy, tất nhiên nói nàng là trộm, hoặc nàng vốn cùng Kiếm Hồn thông đồng, có cái gì bí mật gì không thể cho người ta biết, nếu Nạp Lan Tĩnh cớ chứng cớ chứng minh bị hãm hại, quần áo này vốn không phải của nàng, mọi người tất nhiên đem ánh mắt hoài nghi về chính mình, dù sao chỉ có mình tiến vào phòng ở Nạp Lan Tĩnh! Nhưng người nọ đến tột cùng có ý gì, nhất là bộ quần áo này căn bản không chứng minh được cái gì.
“Lại cho ngươi xem tiếp!” Nạp Lan Tĩnh cười nhạt, từ trong lòng lấy một quyển y thuật đưa cho Nạp Lan Khuynh.
Nạp Lan Khuynh hồ nghi lật xem mấy trang, bên trong có vài đoạn nói đã muốn bị Nạp Lan Tĩnh vẽ bề ngoài đi ra, nhìn thấy Nạp Lan Khuynh càng lúc kinh hãi, lúc trước thai trong bụng Nhị di nương? Nạp Lan Khuynh nắm quyền, Ngũ di nương căn bản không phải hung thủ!
“Ngươi đến tột cùng có ý gì?” Nạp Lan Khuynh phòng bị nhìn Nạp Lan Tĩnh, nàng đến tột cùng đã biết cái gì, hoặc có kế hoạch gì, trước kia nàng vẫn đem Nạp Lan Tĩnh trở thành địch nhân lớn nhất, nhưng hôm nay xem ra chuyện giải quyết không có đơn giản như vậy!
“Đại tiểu thư!” Ngoài cửa vang lên giọng Thu Nguyệt.
“Tiến vào!” Nạp Lan Tĩnh buông quần áo trong tay, đứng thẳng ở bên giường Nạp Lan Khuynh.
“Tham kiến Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư!” Thu Nguyệt tiến ốc, trước hành lễ, ánh mắt nhìn về phía Nạp Lan Tĩnh, tựa như muốn nói suy nghĩ của mình nhưng lại kiêng kỵ Nạp Lan Khuynh ở nơi này nên không nói.
“Có cái gì cứ nói đừng ngại!” Nạp Lan Tĩnh cũng không có kiêng kỵ, thâm ý liếc nhìn Nạp Lan Khuynh.
“Bẩm đại tiểu thư, lão gia có hành động, Tô ma ma bên người Tam di nương vụng trộm gia đưa gì đó cho lão gia!” Thu Nguyệt cúi đầu, nhất nhất bẩm báo.
“Nhìn thấy cái gì?” Nạp Lan Tĩnh kích thích mái tóc, ánh mắt mang theo chút hứng thú.
“Cách quá xa, không nhìn thấy rõ ràng!” Thu Nguyệt lắc lắc đầu, Tam di nương nay bị cấm túc, nàng sai Tô ma ma giao gì đó, khẳng định tác dụng thật lớn.
“Khuynh muội muội trước nghỉ ngơi đi, tỷ tỷ không quấy rầy!” Nạp Lan Tĩnh đột nhiên cười, không đợi Nạp Lan Khuynh đáp lời, đem quần áo thả trong hộp, mang theo Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy ly khai.
“Đại tiểu thư, chúng ta hiện giờ làm sao?” Thu Nguyệt nhíu nhíu mày, thấy không rõ suy nghĩ Nạp Lan Tĩnh.
“Xem diễn!” Nạp Lan Tĩnh sung sướng cười, tựa hồ hết thảy đều ở trong kế hoạch của nàng.
*** Ta là gà nhà cục ta cục tác đây ***
“Đại tiểu thư, lão phu nhân thỉnh ngài đi qua!” Vừa dùng ngọ thiện, Tôn ma ma trong viện lão thái thái đến sân Nạp Lan Tĩnh.
“A, ta đến ngay!” Nạp Lan Tĩnh cười, Lưu Thúy sửa sang lại quần áo, liền đi theo Tôn ma ma.
“Đại tiểu thư!” Tôn ma ma sắc mặt mất tự nhiên, tựa hồ muốn nói ra suy nghĩ của bản thân.
“Tôn ma ma có chuyện cứ nói, ngài là người trong viện lão thái thái, chúng ta là vãn bối có chỗ nào không đúng, còn thỉnh Tôn ma ma chỉ điểm!” Nạp Lan Tĩnh khách khí nói, cũng phù hợp với bộ dạng dịu dàng ngày thường.
“Đại tiểu thư khách khí, lão thái thái đem chủ tử trong phủ đều gọi đến trong viện, ngay cả Tam di nương bị cấm túc kia cũng đã có mặt, lão nô vốn không nên nói thêm cái gì nữa,nhưng, aiiii! Đại tiểu thư phải cẩn thận!” Tôn ma ma thở dài, lắc lắc đầu, có chút không tiện nói rõ, nhưng âm thầm xem như báo cho Nạp Lan Tĩnh, rõ ràng là muốn lấy lòng Nạp Lan Tĩnh.
“Tạ Tôn ma ma nhắc nhở!” Nạp Lan Tĩnh trên mặt cả kinh, không biết đã xảy ra chuyện gì, có chút luống cuống, làm cho Lưu Thúy cầm vòng tay Phỉ Thúy đưa cho Tôn ma ma.
“Đại tiểu thư làm cái gì vậy, lão nô tuyệt không có tâm tư này a!” Tôn ma ma buồn bực nói, nói xong đẩy vòng tay về hướng Nạp Lan Tĩnh.
“Tôn ma ma ngươi nhận lấy, Tĩnh nhi cũng không có ý tứ khác, ngài rốt cuộc là trưởng bối, Tĩnh nhi hiếu kính ngài cũng phải phép!” Nạp Lan Tĩnh liên tục xua tay, ngay cả xưng hô cũng thay đổi, tựa hồ đem chính Tôn ma ma trở thành người một nhà.
“Aiiii!” Tôn ma ma thở dài ,tựa hồ đối với Nạp Lan Tĩnh có chứa nhiều thương tiếc, Nạp Lan Tĩnh đem tức giận áp dưới đáy lòng, Tôn ma ma này vô cùng khả nghi, đêm qua chuyện nháo lớn vậy, lão thái thái không tự mình tiến đến, cũng phải phái người lại nhìn một cái, nhưng, mình vẫn chưa nhìn thấy Tôn ma ma! Nghĩ vậy, trong mắt Nạp Lan Tĩnh ý cười càng đậm.
“Tham kiến tổ mẫu, tham kiến phụ thân, mẫu thân!” Nạp Lan Tĩnh đi vào phòng lão thái thái, nhanh chóng hành lễ.
“Ngồi đi”! Lão thái thái sắc mặt khó coi, cuối cùng mở miệng, bên cạnh Tam di nương Tứ di nương Lục di nương, các tiểu thư đều đứng lên hành lễ cấp Nạp Lan Tĩnh.
“Mau miễn lễ, Tam di nương cũng đi ra!” Nạp Lan Tĩnh cười cười, nhìn thấy Tam di nương trên mặt hiện tia kinh ngạc, ánh mắt khó hiểu nhìn lão thái thái.
“Được rồi, đều ngồi xuống đi!” Lão thái thái sắc mặt nặng nề, ngày đó Tam di nương bị Cung thị cấm túc, chính mình cũng cao hứng, hôm nay xảy ra chuyện tình, Nạp Lan Diệp Hoa thế nào thả nàng ra, trong lòng vốn tức giận, nay Nạp Lan Tĩnh thuận miệng hỏi, trên mặt không nhịn được, đều biết Tam di nương hại lão thái thái, nhưng hôm nay bị cấm túc có mấy ngày đã được thả, đủ để chứng minh Nạp Lan Diệp Hoa chỉ quan tâm Tam di nương không thèm để ý đến cảm thụ của lão thái thái.
“Dạ!” Mọi người lần lượt theo thứ tự ngồi xuống.
“Bệ hạ đem Thế tử giam lỏng, nhưng Khuynh nhi Ninh nhi qua năm phải theo thế tử hồi Bình thành!” Thanh âm Nạp Lan Diệp Hoa lạnh nhạt, nếu Nạp Lan Khuynh đi Bình thành cũng không tính là cái gì, nhưng Ninh nhi dù thế nào cũng là đường muội Kiếm Hồn, chuyện này thật hoang đường, hơn nữa thân mình Nạp Lan Ninh nếu bị lộ, làm sao bây giờ!
“Thật? Vậy chúc mừng Nhị tiểu thư Tứ tiểu thư!” Lục di nương ở một bên nghe được, mỉm cười, Hoàng thượng tuy ban thưởng các nàng đi theo Thế tử Tương Bình vương, nhưng cũng không ban danh phận, nói đến cũng chỉ là cái thị thiếp, chờ nàng đi, Tam di nương trước mặt không có cái gì dựa vào, mình không tin nàng còn có thể làm nên sóng gió gì.
“Lục di nương thật cao hứng a!” Nạp Lan Khuynh lạnh lùng nói một câu, đem Lục di nương trên mặt lúc đỏ lúc trắng, ngượng ngùng cười, không nhiều lời nữa.
“Bệ hạ tuy có kết luận, nhưng gia quy là gia quy, nếu trong nhà có chuyện giết hại tỷ muội, bất nhân bất nghĩa, cũng quả quyết không dễ dàng tha thứ!” Nạp Lan Diệp Hoa trầm giọng nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn Nạp Lan Tĩnh! Nạp Lan Tĩnh cúi mắt, lông mi thật dài che ánh mắt trào phúng của nàng, lời này sợ hôm nay Nạp Lan Diệp Hoa muốn nói nhất đi.
“Đem cửa sổ mở ra, làm cho hai người kia mau chóng tỉnh lại cho ta!” Nạp Lan Diệp Hoa vẻ mặt khó coi, bên ngoài sao Mai đã lên rất cao, Nạp Lan Diệp Hoa mang theo mọi người ngồi ở trong đại sảnh, bọn hạ nhân đem ấm lô đốt lên! Ngẫu nhiên, buồng trong, đổ nước lanh, lại mở cửa sổ, nghĩ đến rất nhanh sẽ tỉnh lại.
Nạp Lan Tĩnh cúi mắt, môi lộ ra tia cười không dễ phát hiện, tay nàng vẫn đặt ở trong tay Cung thị, trong mắt tán thưởng nhìn Thu Nguyệt.
Thoáng chốc, Tứ di nương cùng Nạp Lan Ninh cũng lại đây, Nạp Lan Ninh sắc mặt tái nhợt tựa hồ bị kinh hách vẫn chưa hồi phục.
“A!” Buồng trong đột nhiên vang lên một tiếng hét chói tay của nữ tử, Tứ di nương thân mình vừa động, lại bị ánh mắt Nạp Lan Diệp Hoa trừng ngồi trở về, mọi người ngẩng cao đầu, đều không có người nào dám đi nhìn.
“Ngươi là ai!” Sau đó nghe được thanh âm nam tử,”Chết tiệt, làm sao có nước!” Nam tử oán giận, lại không phát hiện được chuyện không thích hợp.
“Ta giết ngươi! Ta muốn giết ngươi!” Buồng trong truyền đến thanh âm điên cuồng của nữ nhân, mang theo tức giận cùng hận ý, sau đó nghe được một ít động tĩnh, hai người bên trong gây gổ với nhau.
Tất cả mọi người không dám nói lời nào, ánh mắt nhìn thẳng Nạp Lan Diệp Hoa, thấy hắn bất động thần sắc, cũng chỉ đành nhẫn nhịn lắng nghe.
“Hừ!” Nam tử hừ lạnh một tiếng, từ buồng trong đi ra, nhìn thấy sắc mặt mọi người trong nháy mắt ngây ngốc.
“Đi đem tiểu thư ngươi dìu ra đây!” Nạp Lan Diệp Hoa giương mắt, lệnh nha đầu kia đem Nạp Lan Khuynh dẫn ra.
“Thế tử, ngươi nên cho bổn tướng một lời giải thích!” Nạp Lan Diệp Hoa đứng thẳng thân mình, ánh mắt lướt qua Nạp Lan Khuynh được người dìu ra, khóe miệng có vết máu, thời điểm bước đi còn ôm bụng, nghĩ đến Kiếm Hồn động thủ!
“Giải thích? Giải thích đó là Vân Trịnh quận chúa ước hẹn bản thế tử gặp mặt, xấu nữ nhân này ái mộ hư vinh, chính mình trèo lên giường bản thế tử!” Kiếm Hồn mắt lạnh nhìn Nạp Lan Tĩnh, một thân tố y kia không ngăn được dung nhan đẹp đẽ quý giá của nàng! Đột nhiên cảm thấy hắn chính là tiểu Sưu ( kẻ ngốc), lại một lần nữa bị nàng đùa giỡn trong lòng bàn tay.
“Nói bậy!” Nạp Lan Diệp Hoa hét lớn một tiếng, nay Kiếm Hồn nói như vậy, chỉ biết làm trò cười cho người trong nghề, phía trên đại điện hắn thề không phải Nạp Lan Tĩnh không cưới, nhưng Nạp Lan Tĩnh xác thực nguyện lấy cái chết chứng minh, nếu có người nói Nạp Lan Tĩnh có ý với Kiếm Hồn, quả thực là chuyện cười lớn trong thiên hạ.
“Phụ thân, cầu phụ thân vì nữ nhi làm chủ! Nữ nhi không biết vì sao đến trong sân Đại tỷ tỷ, nhất định có người cố ý hãm hại!” Nạp Lan Khuynh nhịn đau quỳ trên mặt đất, mỗi một tấc da thịt trên người đều tản ra hận ý, bọt nước trên tóc từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất! Trong mắt nàng chỉ có hận ý, trong đầu chỉ có một ý niệm, nàng nay ô uế, ô uế! Như thế nào có thể vào phủ Thái tử ca ca!
“Phu nhân, đêm qua nữ nhi cùng Khuynh muội muội tán gẫu đến khuya, Khuynh muội liền lưu nữ nhi nghỉ tạm trong sân muội muội ,nữ nhi có thể chứng minh Khuynh muội muội cũng ở chính trong viện mình!” Lông mi thật dài che lại đôi mắt đùa cợt của Nạp Lan Tĩnh, hại người kết quả hại chính bản thân, nếu Nạp Lan Khuynh không nổi lên ác ý, làm sao có kết cục như vậy!
“Ngươi lời này có ý gì, thời điểm bản thế tử đến nhìn thấy nàng ở trong phòng!” Kiếm Hồn hung hăng cắn răng, ý tứ Nạp Lan Tĩnh chính là nói hắn bắt nữ nhân xấu xí này đến, hắn theo bản năng phản bác, nhưng lại dẫn đến một lỗ hổng, nếu thời điểm Kiếm Hồn đến nhìn thấy Nạp Lan Khuynh, thì vì sao còn làm ra loại chuyện này, còn luôn miệng nói cùng Nạp Lan Tĩnh ước hẹn, chằng phải chuyện cười sao, lại thêm, Nạp Lan Khuynh không biết vì sao lại đến sân Nạp Lan Tĩnh, có thể thấy được nàng lúc đó thần chí không rõ, hành động của Kiếm Hồn cùng hái hoa tặc có gì bất đồng!
“Ninh muội muội, không biết Ninh muội như thế nào phát hiện được trong viện có ác nhân, chớ không phải Thế tử đầu tiên đi phòng ở Ninh muội muội, nếu Ninh muội muội sớm biết Thế tử đến đây, canh giờ bất quá là dẫn chúng ta đến xem chuyện này đi!” Nạp Lan Tĩnh liếc mắt nhìn Kiếm Hồn, trong lời hắn nói không có người tin, Nạp Lan Tĩnh hừ lạnh một tiếng, đem ánh mắt đặt ở trên mặt Nạp Lan Ninh đang tái nhợt.
“Là ngươi! Nhất định là ngươi đúng hay không!” Nạp Lan Khuynh trong nháy mắt hiểu rõ mọi chuyện, mình để Nạp Lan Tĩnh ở trong viện mình ngủ,vụng trộm vội báo tin cho Kiếm Hồn, hết thảy vốn có thể dấu giếm, dĩ nhiên là Tam di nương phái người âm thầm giám thị, ám hại chính mình, tất nhiên là nàng! Nghĩ vậy, tựa hồ nàng muốn phát hỏa.
“Đại tỷ tỷ nói đùa, ác nhân kia vì sao tiến sân, muội muội xác thực cũng không biết!” Nạp Lan Ninh cúi đầu, bộ dáng sợ hãi, có vẻ sợ khí thế áp người của Nạp Lan Tĩnh.
Nạp Lan Tĩnh híp mắt, nhìn kỹ Nạp Lan Ninh, Tôn ngự y chỉ nói độc hạn chế thân thể phát dục chậm chạp, nhưng không có nói trí lực của người ta cũng đình chỉ không tiến, Nạp Lan Ninh trước mặt người khác vĩnh viễn là bộ dáng đứa nhỏ ngây thơ, có lẽ phải thử nàng ta một chút.
“A, thật ra tỷ tỷ lo lắng nhiều, chắc thời điểm Thế tử đi ngang qua, làm cho muội muội nhìn thấy!” Nạp Lan Tĩnh thu hồi ánh mắt, nói mập mờ không rõ ràng, nếu thật sự Kiếm Hồn đi ngang qua, như thế nào một hồi công phu có thể tới sân Nạp Lan Tĩnh, cùng Nạp Lan Khuynh làm chuyện này! Nhưng nếu không phải, ánh mắt mọi người hướng Nạp Lan Ninh trong nháy mắt kinh ngạc, nếu không phải, dĩ nhiên là Nạp Lan Ninh tính toán thời gian, cố ý dẫn mọi người dậy, đến xem nháo nhiệt.
Nạp Lan Ninh cúi thấp người, thối lui sang một bên, cũng không nói gì, như không nghe rõ ý Nạp Lan Tĩnh, một đôi mắt sáng ngời lúc này nhìn lại mất đi tia sáng trong dĩ vãng, xác thực như bị kinh hách, trong lúc nhất thời làm cho người ta nhìn không ra nguyên cớ!
“Là ngươi, là ngươi, Tam di nương cấu kết thế tử, hạ độc trong chén Đại tỷ tỷ, Thiến Vân kia hiển nhiên cũng bị các ngươi hại chết, các ngươi tâm địa rắn rết, sẽ không sợ bị báo ứng sao!” Nạp Lan Khuynh giờ khắc này trong mắt chỉ còn sự tàn khốc, tuyệt vọng, sẽ không bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời xuất hiện nữa, nàng mắt thấy Thái tử cùng nàng cách càng ngày càng xa.
“Làm càn!” Nạp Lan Diệp Hoa mạnh mẽ vỗ bàn, người bên cạnh hiểu ý, chạy nhanh đem giẻ nhét vào miệng Nạp Lan Khuynh,Tam di nương nay bị cấm túc, Thiến Vân kia bất quá do hắn phái người động thủ.
“Không biết xấu hổ, dẫn xuống cho ta!” Nạp Lan Diệp Hoa khoát tay áo, lệnh hạ nhân kéo nàng ta xuống!
“Người tới, đem Thế tử trói lại cho ta!” Nạp Lan Diệp Hoa hạ lệnh cho gia đinh đều tiến vào, ánh mắt hắn âm trầm, Kiếm Hồn việc này xác thực cũng làm quá mức, dù Thái Hậu che chở cũng không có lý do gì, hắn muốn nhìn xem Tương Bình vương sẽ giải thích với hắn như thế nào!
“Các ngươi dám!” Kiếm Hồn mặt tái nhợt vô lực kêu gào, người hắn mang đến đã lui xuống, đường đường tướng phủ sao ngay cả hắn cũng chế không được, không đến một lát, Kiếm Hồn bị trói gô vào một cây côn, miệng nhét giẻ, bị gia đinh nâng đi ra ngoài.
Cung thị trên mặt lạnh lùng, khinh thường nhìn Nạp Lan DIệp Hoa, hắn nghĩ vũ nhục Kiếm Hồn như vậy, trên mặt Tương Bình vương sẽ cảm thấy xấu hổ sao, hoặc hắn nghĩ đến làm như vậy, Tương Bình vương sẽ không cao quý sao, buồn cười, quả thực buồn cười! Ánh mắt Cung thị sâu xa dần dần lạnh nhạt nhìn ánh trăng, hắn nghĩ ai cũng giống như hắn sao.
Sắc trời dần dần sáng lên, mọi người ở trong viện Nạp Lan Tĩnh đều tan, Nạp Lan Tĩnh cho mọi người nhanh chóng thu dọn phòng.
Đột nhiên, Thu Nguyệt sắc mặt nghiêm trọng, ở bên tai Nạp Lan Tĩnh thì thầm nói mấy câu.
Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, ngón tay gõ trên mặt bàn, Tam di nương bị cấm túc, nhưng nanh vuốt thật ra không ít, nàng hóa ra sơ sót! Nàng nhẹ nhàng đối với Thu Nguyệt phân phó vài câu, trong mắt lộ ra ý cười lạnh lùng.
Ngày này, trong kinh thành truyền tai nhau, Tương Bình vương Thế tử nửa đêm trộm tiến tướng phủ, làm nhục tướng phủ Nhị tiểu thư.Trong lúc nhất thời trên đường phố, quán trà, quán rượu đâu đâu cũng bàn tán xôn xao.
Hoàng đế giận dữ, hạ chỉ đem Thế tử giam lỏng, Nhị tiểu thư Tứ tiểu thư tướng phủ chọn ngày lành tháng tốt gả vào Tương Bình vương phủ.
Loại sự tình này thường thường là truyền nhanh nhất, Nạp Lan Diệp Hoa còn không chưa nói xuống, nữ nhân trong viện đều nghe biết hết! Tất cả mọi người đều nghị luận ( bàn luận ),Nạp Lan Tĩnh cũng chỉ cười không nhiều lời.
“Tham kiến Đại tiểu thư!” Nạp Lan Tĩnh dùng xong đồ ăn sáng, liền sai người cầm hộp thức ăn đi nhìn Nap Lan Khuynh một cái.
“Khuynh muội muội có tốt hơn không?” Nạp Lan Tĩnh gật gật đầu, cho bọn nha đầu đứng lên, bàn tay được cánh tay Lưu Thúy đỡ.
“Bẩm Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư không chịu dùng bữa!” Nha đầu bên cạnh đáp lời, đem cửa buồng trong mở ra, Nạp Lan Khuynh ôm chăn, lui vào trong góc giường, nhìn thấy Nạp lan Tĩnh cũng không nói lời nào.
Nạp Lan Tĩnh khoát tay áo, ý bảo tất cả mọi người lui xuống, Lưu Thúy đem hộp thức ăn buông xuống, cũng lui ra ngoài cửa.
“Là ngươi, là ngươi cố ý chờ ta, ta giờ mới suy nghĩ cẩn thận, đây đều là mưu kế của ngươi đúng không?” Nạp Lan Khuynh hai mắt hồng hồng, nhưng trong đầu suy nghĩ thông suốt, quay đầu ngẫm lại có nhiều điểm đáng ngờ, hết thảy đều là Nạp Lan Tĩnh thiết kế, bao gồm một lần trước, chính mình bất quá là thay đổi rượu của nàng cùng Nạp Lan Ninh, nhưng vì sao Nạp Lan Ninh sẽ xuất hiện ở trong sân mình, tất nhiên là có người cố ý đem Nạp Lan Ninh đưa đi, bao gồm Lưu Thúy kích động nói nàng không thấy đâu, hết thảy đều là nàng đã sớm an bài tốt! Nạp Lan Khuynh lần đầu tiên cảm thấy Nạp Lan Tĩnh so với chính mình tưởng tượng còn muốn đáng sợ hơn!
“Khuynh muội muội nói cái này làm gì!” Nạp Lan Tĩnh cười, đem hộp thức ăn cầm trong tay, chậm rãi hướng Nạp Lan Khuynh đi qua.
“Ngươi căn bản không có lệnh Thu Nguyệt đi trong viện cho hạ nhân thối lui sườn ốc đúng hay không, ngươi làm cho nàng ở trong phòng ngươi hạ mê dược đúng hay không!” Nạp Lan Khuynh hai mắt sưng đỏ, nàng vào phòng ở Nạp Lan Tĩnh, chỉ chốc lát cảm thấy buồn ngủ, hiển nhiên có người ở trong phòng động tay động chân, giọng điệu của nàng thực vững vàng giống như nói đến chuyện người khác, nhưng loại vững vàng này lại cất giấu kinh hãi cùng hận ý.
“Ngươi thật khờ!” Nạp Lan Tĩnh ha ha cười, không khẳng định cũng không phủ định, chỉ lắc đầu thở dài.
“Có ý tứ gì?” Nạp Lan Khuynh ngẩng đầu, nắm tay thành quyền, ở trong mắt nàng, Nạp Lan Tĩnh đang cười nhạo nàng! Cười kết cục ngày hôm nay của nàng!
“Ngươi nhìn một cái đây là cái gì?” Nạp Lan Tĩnh cầm hộp thức ăn mở ra, bên trong không có thức ăn, chỉ có một y phục dạ hành màu đen.
“Quần áo Kiếm Hồn?” Nạp Lan Khuynh nhìn thấy, khó hiểu, Nạp Lan Tĩnh vì sao cất giấu y phục Kiếm Hồn.
“Sai lầm rồi,cũng không phải quần áo Kiếm Hồn, nếu không phải Thu Nguyệt cẩn thận đã bị người hại đi, đây là có người giấu y phục dạ hành trong phòng ta!” Nạp Lan Tĩnh cầm quần áo lấy ra, nhẹ tay đặt trên bộ quần áo, trong mắt mang theo tính kế.
“Ngươi là nói!” Nạp Lan Khuynh đem lời đến bên miệng lại nuốt xuống, nếu bị người biết được Nạp Lan Tĩnh trong phòng có quần áo như vậy, tất nhiên nói nàng là trộm, hoặc nàng vốn cùng Kiếm Hồn thông đồng, có cái gì bí mật gì không thể cho người ta biết, nếu Nạp Lan Tĩnh cớ chứng cớ chứng minh bị hãm hại, quần áo này vốn không phải của nàng, mọi người tất nhiên đem ánh mắt hoài nghi về chính mình, dù sao chỉ có mình tiến vào phòng ở Nạp Lan Tĩnh! Nhưng người nọ đến tột cùng có ý gì, nhất là bộ quần áo này căn bản không chứng minh được cái gì.
“Lại cho ngươi xem tiếp!” Nạp Lan Tĩnh cười nhạt, từ trong lòng lấy một quyển y thuật đưa cho Nạp Lan Khuynh.
Nạp Lan Khuynh hồ nghi lật xem mấy trang, bên trong có vài đoạn nói đã muốn bị Nạp Lan Tĩnh vẽ bề ngoài đi ra, nhìn thấy Nạp Lan Khuynh càng lúc kinh hãi, lúc trước thai trong bụng Nhị di nương? Nạp Lan Khuynh nắm quyền, Ngũ di nương căn bản không phải hung thủ!
“Ngươi đến tột cùng có ý gì?” Nạp Lan Khuynh phòng bị nhìn Nạp Lan Tĩnh, nàng đến tột cùng đã biết cái gì, hoặc có kế hoạch gì, trước kia nàng vẫn đem Nạp Lan Tĩnh trở thành địch nhân lớn nhất, nhưng hôm nay xem ra chuyện giải quyết không có đơn giản như vậy!
“Đại tiểu thư!” Ngoài cửa vang lên giọng Thu Nguyệt.
“Tiến vào!” Nạp Lan Tĩnh buông quần áo trong tay, đứng thẳng ở bên giường Nạp Lan Khuynh.
“Tham kiến Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư!” Thu Nguyệt tiến ốc, trước hành lễ, ánh mắt nhìn về phía Nạp Lan Tĩnh, tựa như muốn nói suy nghĩ của mình nhưng lại kiêng kỵ Nạp Lan Khuynh ở nơi này nên không nói.
“Có cái gì cứ nói đừng ngại!” Nạp Lan Tĩnh cũng không có kiêng kỵ, thâm ý liếc nhìn Nạp Lan Khuynh.
“Bẩm đại tiểu thư, lão gia có hành động, Tô ma ma bên người Tam di nương vụng trộm gia đưa gì đó cho lão gia!” Thu Nguyệt cúi đầu, nhất nhất bẩm báo.
“Nhìn thấy cái gì?” Nạp Lan Tĩnh kích thích mái tóc, ánh mắt mang theo chút hứng thú.
“Cách quá xa, không nhìn thấy rõ ràng!” Thu Nguyệt lắc lắc đầu, Tam di nương nay bị cấm túc, nàng sai Tô ma ma giao gì đó, khẳng định tác dụng thật lớn.
“Khuynh muội muội trước nghỉ ngơi đi, tỷ tỷ không quấy rầy!” Nạp Lan Tĩnh đột nhiên cười, không đợi Nạp Lan Khuynh đáp lời, đem quần áo thả trong hộp, mang theo Thu Nguyệt cùng Lưu Thúy ly khai.
“Đại tiểu thư, chúng ta hiện giờ làm sao?” Thu Nguyệt nhíu nhíu mày, thấy không rõ suy nghĩ Nạp Lan Tĩnh.
“Xem diễn!” Nạp Lan Tĩnh sung sướng cười, tựa hồ hết thảy đều ở trong kế hoạch của nàng.
*** Ta là gà nhà cục ta cục tác đây ***
“Đại tiểu thư, lão phu nhân thỉnh ngài đi qua!” Vừa dùng ngọ thiện, Tôn ma ma trong viện lão thái thái đến sân Nạp Lan Tĩnh.
“A, ta đến ngay!” Nạp Lan Tĩnh cười, Lưu Thúy sửa sang lại quần áo, liền đi theo Tôn ma ma.
“Đại tiểu thư!” Tôn ma ma sắc mặt mất tự nhiên, tựa hồ muốn nói ra suy nghĩ của bản thân.
“Tôn ma ma có chuyện cứ nói, ngài là người trong viện lão thái thái, chúng ta là vãn bối có chỗ nào không đúng, còn thỉnh Tôn ma ma chỉ điểm!” Nạp Lan Tĩnh khách khí nói, cũng phù hợp với bộ dạng dịu dàng ngày thường.
“Đại tiểu thư khách khí, lão thái thái đem chủ tử trong phủ đều gọi đến trong viện, ngay cả Tam di nương bị cấm túc kia cũng đã có mặt, lão nô vốn không nên nói thêm cái gì nữa,nhưng, aiiii! Đại tiểu thư phải cẩn thận!” Tôn ma ma thở dài, lắc lắc đầu, có chút không tiện nói rõ, nhưng âm thầm xem như báo cho Nạp Lan Tĩnh, rõ ràng là muốn lấy lòng Nạp Lan Tĩnh.
“Tạ Tôn ma ma nhắc nhở!” Nạp Lan Tĩnh trên mặt cả kinh, không biết đã xảy ra chuyện gì, có chút luống cuống, làm cho Lưu Thúy cầm vòng tay Phỉ Thúy đưa cho Tôn ma ma.
“Đại tiểu thư làm cái gì vậy, lão nô tuyệt không có tâm tư này a!” Tôn ma ma buồn bực nói, nói xong đẩy vòng tay về hướng Nạp Lan Tĩnh.
“Tôn ma ma ngươi nhận lấy, Tĩnh nhi cũng không có ý tứ khác, ngài rốt cuộc là trưởng bối, Tĩnh nhi hiếu kính ngài cũng phải phép!” Nạp Lan Tĩnh liên tục xua tay, ngay cả xưng hô cũng thay đổi, tựa hồ đem chính Tôn ma ma trở thành người một nhà.
“Aiiii!” Tôn ma ma thở dài ,tựa hồ đối với Nạp Lan Tĩnh có chứa nhiều thương tiếc, Nạp Lan Tĩnh đem tức giận áp dưới đáy lòng, Tôn ma ma này vô cùng khả nghi, đêm qua chuyện nháo lớn vậy, lão thái thái không tự mình tiến đến, cũng phải phái người lại nhìn một cái, nhưng, mình vẫn chưa nhìn thấy Tôn ma ma! Nghĩ vậy, trong mắt Nạp Lan Tĩnh ý cười càng đậm.
“Tham kiến tổ mẫu, tham kiến phụ thân, mẫu thân!” Nạp Lan Tĩnh đi vào phòng lão thái thái, nhanh chóng hành lễ.
“Ngồi đi”! Lão thái thái sắc mặt khó coi, cuối cùng mở miệng, bên cạnh Tam di nương Tứ di nương Lục di nương, các tiểu thư đều đứng lên hành lễ cấp Nạp Lan Tĩnh.
“Mau miễn lễ, Tam di nương cũng đi ra!” Nạp Lan Tĩnh cười cười, nhìn thấy Tam di nương trên mặt hiện tia kinh ngạc, ánh mắt khó hiểu nhìn lão thái thái.
“Được rồi, đều ngồi xuống đi!” Lão thái thái sắc mặt nặng nề, ngày đó Tam di nương bị Cung thị cấm túc, chính mình cũng cao hứng, hôm nay xảy ra chuyện tình, Nạp Lan Diệp Hoa thế nào thả nàng ra, trong lòng vốn tức giận, nay Nạp Lan Tĩnh thuận miệng hỏi, trên mặt không nhịn được, đều biết Tam di nương hại lão thái thái, nhưng hôm nay bị cấm túc có mấy ngày đã được thả, đủ để chứng minh Nạp Lan Diệp Hoa chỉ quan tâm Tam di nương không thèm để ý đến cảm thụ của lão thái thái.
“Dạ!” Mọi người lần lượt theo thứ tự ngồi xuống.
“Bệ hạ đem Thế tử giam lỏng, nhưng Khuynh nhi Ninh nhi qua năm phải theo thế tử hồi Bình thành!” Thanh âm Nạp Lan Diệp Hoa lạnh nhạt, nếu Nạp Lan Khuynh đi Bình thành cũng không tính là cái gì, nhưng Ninh nhi dù thế nào cũng là đường muội Kiếm Hồn, chuyện này thật hoang đường, hơn nữa thân mình Nạp Lan Ninh nếu bị lộ, làm sao bây giờ!
“Thật? Vậy chúc mừng Nhị tiểu thư Tứ tiểu thư!” Lục di nương ở một bên nghe được, mỉm cười, Hoàng thượng tuy ban thưởng các nàng đi theo Thế tử Tương Bình vương, nhưng cũng không ban danh phận, nói đến cũng chỉ là cái thị thiếp, chờ nàng đi, Tam di nương trước mặt không có cái gì dựa vào, mình không tin nàng còn có thể làm nên sóng gió gì.
“Lục di nương thật cao hứng a!” Nạp Lan Khuynh lạnh lùng nói một câu, đem Lục di nương trên mặt lúc đỏ lúc trắng, ngượng ngùng cười, không nhiều lời nữa.
“Bệ hạ tuy có kết luận, nhưng gia quy là gia quy, nếu trong nhà có chuyện giết hại tỷ muội, bất nhân bất nghĩa, cũng quả quyết không dễ dàng tha thứ!” Nạp Lan Diệp Hoa trầm giọng nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn Nạp Lan Tĩnh! Nạp Lan Tĩnh cúi mắt, lông mi thật dài che ánh mắt trào phúng của nàng, lời này sợ hôm nay Nạp Lan Diệp Hoa muốn nói nhất đi.
Tác giả :
Trầm Hoan