Tường Lân Uy Phượng
Chương 5
Cơ Thuấn cũng không biết mình bay bao lâu mới nhìn thấy một gốc cây có vẻ giống cây ngô đồng mà đáp xuống, vô tình co đầu lại. Hắn thật giống như kẻ điển hình chạy án, tuy lúc mới bắt đầu, không hiểu tại sao bị Tường Lân đánh một chưởng bay ra khỏi phòng, làm hắn tức giận đến cái mũi, con mắt, lỗ tai cơ hồ đều muốn đồng thời toát ra hỏa, trong mồm cũng nhổ ra một hỏa cầu thật to.
Đánh trúng Tường Lân là ngoài ý muốn, trong trí nhớ Cơ Thuấn, hắn dù là hỏa phượng hoàng cũng chưa từng đánh trúng Kì Lân phát nào, đương nhiên, ngời trừ đôi khi Tử Kì Lân vì muốn tâm tính hắn tốt lên nên mới để hắn đánh trúng, chính là lúc này đây, hắn quên, Kì Lân đã không còn kim giác, đã không còn là nam Kì Lân cường đại trên núi Nam Sơn nữa rồi, mà là người bình thường
Điểm này làm cơn giận còn sót lại không tiêu của Cơ Thuấn, khiến hắn bay qua bay lại mười mấy hai mươi vòng mới dần dần ý thức được, sau đó con phượng hoàng này rất chi không có can đảm, lại càng không có chí khí vỗ cánh, lựa chọn phương pháp: chạy án.
Về phần kết cục Tường Lân bị lửa phượng hoàng đánh trúng, hắn liền liếc cũng không dám liếc, dù sao mất đi kim giác Kì Lân cũng chỉ mất đi trí nhớ cùng vạn năm tu hành, Kì Lân thân mình cường hãn, chắc là không thay đôi đâu a, pháp lực của hắn lại mới khôi phục, lửa phượng hoàng có nóng đến đâu cũng không bì được da dày thịt béo của Kì Lân.
Làm sao bây giờ? Trở về, hay là không? Nâng lên một cái cánh để che khuất mắt, Cơ Thuấn buồn rầu vạn phần.
Trở về, đây không phải là đi tìm mắng sao? Không không không, Tử Kì Lân chưa bao giờ mắng chửi người, hắn là nhân thú, luôn luôn giảng đạo lý, trước kia mỗi lần Cơ Thuấn làm chuyện quá mức, Tử Kì Lân sẽ dùng định thân thuật đem hắn cố định tại bên Kính hồ, sau đó mặt đối mặt ngồi xuống, bắt đầu giảng đạo lý, từ thời khai thiên lập địa giảng đến Nữ Oa tạo người, rồi đến Cộng Công bị ngã gục, không chống đỡ chu toàn đất trời tạo thành hậu quả nghiêm trọng, Nữ Oa không thể không vác đá vá trời, kết quả Nữ Oa chết tươi vì mệt.
[ Khứ: Khụ khụ: Méo cả răng tôi rồi ]
Tử Kì Lân trước cùng hắn tỉ mỉ thoả thuận thuyết giáo rằng khai thiên lập địa cỡ nào cỡ nào không tầm thường, đoạn nội dung này nói liên tục cũng ba ngày trời, sau đó Tử Kì Lân lại miêu tả kỹ càng việc Nữ Oa tạo người gian nan ra sao, cái đoạn nội dung này ước chừng cũng nói mất năm ngày, sau đó Tử Kì Lân lại nghiêm khắc trách cứ thuỷ thần Cộng Công cùng Hỏa thần Chúc Dung, chỉ vì một trò đùa dai nho nhỏ, không trông coi cẩn thận khiến đất trời rung chuyển, chẳng lẽ bọn họ không hiểu khai thiên lập địa khó thế nào sao 〈 đến đoạn này lại lặp lại đoạn nội dung ‘ khai thiên lập địa ‘ mất 3 ngày 〉, sau đó còn nói ra hậu quả của việc làm vô trách nhiệm này〈 cái này lại kể lại chuyện nữ oa tạo ngươi mất thêm 5 ngày 〉, tiếp tục lại nói tiếp Nữ Oa đi đội đá vá trời, mỗi một tảng đá lai lịch hình nhan *** tế nói một lần.
Cuối cùng, khi Tử Kì Lân tổng kết nói về hậu quả lớn từ một trò đùa dai là như thế nào, Cơ Thuấn đã rơi vào biên giới sắp hỏng mất. Đến cuối cùng, Tử Kì Lân còn muốn cảm thán một phen, chỉ tiếc Nữ Oa là một đại mĩ nữ như vậy, cứ như vậy hương tiêu ngọc vẫn, thật oan uổng a.
[ Khứ: Oan uổng cho thằng nghe =.=” ]
“ ta sai rồi, ta biết rõ sai rồi, cũng không dám nữa, Kì Lân ca ca ngươi tha cho ta đi……”
Phượng hoàng nào đó khóc thét lên, chảy giàn giụa nước mắt, từ đó về sau, thu liễm rất nhiều, ít nhất khi làm chuyện xấu, cũng không dám cho Kì Lân biết rõ. Hắn thà rằng chạy đến trên núi Côn Luân, cùng Thanh Long là một đại bổn long, đánh mười ngày mười đêm, cũng tuyệt không ở lại nghe Kì Lân giảng đạo lý..
Nhưng là, không quay về thì …… Cơ Thuấn lại do dự, thật vất vả hắn mới khôi phục pháp lực, có thể biến thân thành người, trọng yếu hơn là, thật vất vả hắn mới thành công lột được quần áo của Tử Kì Lân, nước miếng còn chưa chảy đủ, sắc tâm còn chưa thực hiện được, cứ như vậy chạy, không cam lòng a không cam lòng.
Trở về? Không muốn không muốn không cần, hắn mới không cần nghe Tử Kì Lân giảng đạo lý. Không quay về? Hay là không muốn không muốn không cần, Tử Kì Lân thân thể quá đẹp, hắn mới nhìn liếc, mới sờ soạng thoáng cái, như thế nào đủ, nước miếng a……
Phượng hoàng nào đó lâm vào thế khó xử, trong chốc lát vung vung cánh trái, tỏ vẻ trở về, trong chốc lát vung vung cánh phải, tỏ vẻ không quay về, hai cái cánh không ngừng vung trái vung phải, vũ mao kim hồng sắc, dưới ánh mặt trời lóng lánh thất thải quang mang. Rất nhanh, khiến cho một người chú ý.
Cơ Thuấn chỉ lo chạy án, cũng không biết, hắn bay tới bay lui, bay cao bay xa như vậy, kỳ thật chỉ là tha một vòng lớn, vẫn đang bay trong kinh thành. Chỉ bất quá gốc cây hắn chọn làm nơi dừng chân, lại sinh trưởng trong hoàng cung.
“ các ngươi đều đi xuống đi.”
Trong nhà thuỷ tạ, thanh âm mỹ nhân lười biếng mệt mỏi, tóc đen mềm mại rủ xuống ở sau người, chỉ dùng một cây bạch ngọc trâm búi một búi tóc lỏng lẻo, thân thể mềm mại không xương, tựa vào ghế bên, sa y mờ ảo, lộ ra một cánh tay trắng như ngọc, vì cái nắng ấm áp sau giờ ngọ mà gia tăng thêm mấy phần xuân ý.
“ Dạ, Thanh phi nương nương.”
Nguyên một đám lui xuống, trong chốc lát, nhà thuỷ tạ chỉ còn lại Thanh phi.
“ thật nhàm chán a!”
Lười biếng duỗi thắt lưng đang mệt mỏi, sa y chậm rãi từ trên vai chảy xuống, lại lộ ra một bờ vai phấn nộn, khóe miệng Thanh phi câu ra một đường cong mơ, diễm quang ẩn ẩn lộ ra một tia dụ dỗ. Vạt váy gấm rơi xuống nước, khi mỹ nhân tươi cười, một cái đuôi nhoáng cái hiện ra, đánh ra một đám bọt nước, bọt nước bay rất cao, dưới ánh mặt trời chiết xạ phát ra quang mang lóng lánh, sau đó một lần nữa rơi vào nước.
Thanh phi cười đến càng hoan, bọt nước lại rơi xuống, chính là quang mang chói mắt cũng không biến mất, khiến cho nàng chú ý. Tầm mắt phóng qua hồ nước, rơi vào thân ảnh trên cây ngô đồng, quang mang đáng yêu cỡ nào quen thuộc, chẳng lẽ…… Là ngốc điểu?
Sa y trong suốt nhẹ nhàng giơ cao, hóa thành một đạo bạch quang, trong chớp mắt, đã xuất hiện ở dưới cây ngô đồng, miễn cưỡng nằm ở trên cỏ, mị nhãn ngước lên, đem ngốc điểu đang vỗ cánh ngược xem vào trong trong mắt
“ hải, ngốc điểu, đã lâu không thấy!”
“ cửu vĩ hồ li ***!”
Nương theo thanh âm kinh hô, phượng hoàng đang không ổn định trọng tâm liền trực tiếp rớt xuống
Phanh!
Rơi bảy tám vòng, một hồi lâu Cơ Thuấn mới hồi phục lại, hai con ngươi hỏa hồng, chăm chú vào trên người Thanh phi, còn kém không có trừng ra.
“ ngươi, ngươi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
Thanh phi khách khách cười rộ lên, cong lên một chân, lắc mông, thân thể mềm mại không xương tại trên cỏ lật một, phong tình vạn chủng, lộ ra hấp dẫn mị người.
“ ngươi đoán a!”
Hồng quang lóe lên, Cơ Thuấn biến trở về hình người, mắt phượng nhắm lại, trên khuôn mặt xinh đẹp treo lên biểu tình đông lạnh.
“ Kì Lân là của ta.”
Giờ khắc này, hắn lại biến thành con phượng hoàng ở đỉnh Đỗ Trọng Bảo chờ ngàn năm, thanh âm không cao, chính là từng chữ từng chữ đều lộ ra uy nghiêm cùng tôn quý. Phượng hoàng tính tình độc chiếm như hài tử, công bố độc quyền Kì Lân.
Thanh phi cười xoay, chậm rãi khởi động nửa phần thân thể, đầu lệch ra, lộ ra cái cổ trắng nõn xinh đẹp
“ của ngươi? Ai đáp ứng? Ngốc điểu, ngươi vẫn giống ngàn năm trước, rất ngốc.” nàng nói xong, sau đó mở tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái kim giác
” Kì Lân không phải của ngươi, hắn là trượng phu của Hồ Thanh Nương ta, kim giác này …… Chính là hắn giao cho ta làm tín vật đính ước.”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Thanh phi câu ra nụ cười đắc ý.
Sắc mặt Cơ Thuấn thoáng cái trắng bệch, nhưng tầm mắt vừa thấy nụ cười đắc ý của Thanh phi, hắn lập tức ngăn chặn tâm tình hỗn loạn của mình, hừ lạnh một tiếng nói:
” Hồ Thanh Nương, bằng ngươi cũng có thể gạt được ta, ngàn năm trước ngươi dùng sắc đẹp lừa gạt kim giác Kì Lân, không phải là nghĩ muốn nuốt kim giác chiếm lấy vạn năm tu hành của Kì Lân. Đáng tiếc, ngươi chỉ tu hành chừng ấy, đừng nói là kim giác Kì Lân, chính là dù một cái lông mao của Kì Lân, cũng không còn năng lực nuốt vào, nếu như Kì Lân thật sự ái ngươi, hắn sao có thể đem kim giác giao cho ngươi. Hừ, khó trách ta ngàn năm qua tìm khắp nơi không thấy kim giác, ngươi là cưỡng chế nuốt vào kim giác, bị lực lượng kim giác cắn trả, bắn rơi tới phàm giới a.”
Lúc này mặt Thanh phi có chút thay đổi, đây là ngốc điểu sao, không đần như trong tưởng tượng của nàng, hay là một ngàn năm nay ngốc điểu biến thành thông minh
“ Đưa kim giác cho ta, sự tình trước kia, chúng ta xóa bỏ, nếu không……” phượng hoàng uy nghi bỗng nhiên trở nên càng thêm cường thế, giống như một ngọn núi đặt ở trên người cửu vĩ hồ li ***, bảy cái phượng lăng ( cũng là lông đuôi đó ạ), tung bay sau lưng Cơ Thuấn, mỗi một cái vĩ linh phượng linh đều dấy lên một ngọn lửa cực nóng.
” Hỏa phượng hoàng của ta, sẽ đem ngươi cháy sạch đến thần hồn câu diệt!”
[ Thần hồn câu diệt: Nghĩa là tiêu tán hồn phách đó ]
“ thất linh phượng hoàng!” Thanh phi kinh hô một tiếng, sắc mặt lần nữa thay đổi, thần sắc bất định, nàng phảng phất nhớ ra cái gì đó, đột nhiên cười lên ha hả.
“ cho ăn! Ngươi cười cái gì?”
Cơ Thuấn nghiêm mặt, trong nội tâm lại nghĩ suy, thầm nghĩ đến, ngàn năm trước cửu vĩ hồ li *** này vừa nhìn thấy mình không phải là pha trò chính là chuồn đi, như thế nào hôm nay giống như tuyệt không sợ hãi, chẳng lẽ nàng xem thấy hắn chỉ còn lại một thành công lực?
Đúng vậy, Cơ Thuấn là ở hù dọa cửu vĩ hồ li ***, hắn nhìn ra được, cửu vĩ hồ li *** tuy nói cũng bị đánh hạ phàm giới, chính là *** nguyên sung túc, hiển nhiên pháp lực còn sung, nếu thực đánh nhau, hiện tại Cơ Thuấn chưa hẳn đánh thắng được nàng.
“ ngốc điểu, nguyên lai ngươi đã là phượng hoàng, khó trách thoạt nhìn thông minh uy phong rất nhiều, chính là kim giác này xác thực là Kì Lân đưa cho ta, cũng không phải ta lừa gạt lấy, ngươi muốn cũng có thể, bất quá ngươi lấy máu phượng hoàng để đổi.”
“ ngươi còn gạt ta, Kì Lân sao có thể đem kim giác tặng cho ngươi.” sắc mặt Cơ Thuấn càng ngày càng nhục nhã.
Thanh phi lại khôi phục thần sắc yêu mị trước kia, cười nói:
” ngốc điểu, mới nói ngươi thông minh, tại sao lại ngốc trở lại, không phải tự hắn giao cho ta, ngươi cho rằng bằng đạo hạnh của ta, có thể từ trong tay Kì Lân lấy được kim giác sao?”
“ gạt người!” Cơ Thuấn rốt cục nhịn không được giơ chân, khi Thanh phi lần nữa kích thích, lộ ra bản tính, hung hăng trừng mắt Thanh phi, giương nanh múa vuốt tùy thời đều có thể phác qua.
“ ngươi muốn tin hay không.” tay Thanh phi co rụt lại, kim giác biến mất trong tay nàng ” muốn kim giác, cầm máu phượng hoàng để đổi, nếu không…… Ngươi dù giết ta, cũng đừng nghĩ lấy được.” nàng mị nhãn như tơ, cười như hoa xuân, cửu vĩ hồ li am hiểu nhất chính là che dấu, nàng ẩn đi cái gì, thì dù là thần tiên đến đây, cũng đừng mong tìm được.
“ hảo, ta cho ngươi.”
Cơ Thuấn cọ xát răng, cắn nát đầu lưỡi của mình, đem giọt máu nhỏ lên trong lòng bàn tay trắng nõn của Thanh phi duỗi ra. Tử Kì Lân, Tử Kì Lân, ô ô ô, hắn lần này đại giảm, một giọt máu phượng hoàng chính là ngàn năm tu hành của hắn a.
“ thành giao.” Thanh phi lè lưỡi, đem giọt máu phượng hoàng liếm vào trong, đồng thời tay giương lên, một đạo kim quang bắn về phía Cơ Thuấn.
“ thối hồ ly, lần này tiện nghi ngươi.”
Tiếp nhận kim giác, Cơ Thuấn nhanh chóng hóa thành phượng thân, bay phía tướng quân phủ. Ha ha ha, có kim giác, hắn có thể không cần nghe Tử Kì Lân giảng đạo lý, ô ô ô, chính là hắn lại bị đại giảm, không được, trở về nhất định phải lại hung hăng cắn Tử Kì Lân mấy ngụm, đền bù tổn thất, ngô…… Bắt Tử Kì Lân cởi sạch quần áo cho hắn ngắm…… Hắc hắc hắc…… Nước miếng……
“ Đúng là phượng hoàng ngốc ……”
Một nam tử tuổi còn trẻ chậm rãi từ phía sau cây đi tới, hoàng bào ngọc quan, khuôn mặt tuấn tú, nét mặt đông lạnh lại thêm vài phần đau đầu.
Thanh phi đang đắc ý, vừa nhìn thấy nam tử trẻ tuổi, thần sắc lập tức thay đổi, cúi đầu xuống vỗ vỗ cây cỏ vướng trên sa y, lại ngẩng đầu, đã là vẻ mặt cười – quyến rũ.
“ ơ, đây không phải Ngũ hoàng tử? Hôm nay sao lại rảnh đến trong nội cung chơi vậy?”
“ cửu vĩ hồ, ngươi không cần nói sang chuyện khác, giọt máu phượng hoàng kia nếu là Cơ Thuấn tự nguyện đưa cho ngươi, ta cũng sẽ không bắt ngươi nhổ ra. Được máu phượng hoàng, ngươi đã có năng lực thoát khỏi cấm chế của ta, từ hôm nay trở đi, ngươi thích đi nơi nào thì đi nơi đó, chỉ là có chú ý, đừng làm hỏng việc của ta!”
“ Ngũ hoàng tử, ngươi cũng quá vô tình, lợi dụng nhân gia, khiến cho nhân gia hy sinh nhan sắc, đi câu dẫn lão nhân, hiện tại lão nhân không sống được quá vài ngày, ngươi liền đem người ta đá đến đi một bên, uổng phí nhân gia tận tâm tận lực cho ngươi, cơ hồ đem tâm để người ném đi ……”
“ cút đi!”
Gặp Thanh phi lại lần nữa không biết tự lượng sức mình, đối với mình thi triển thiên thuật dụ dỗ, nam tử trẻ tuổi chán ghét, ống tay áo vung lên, năm ngón tay nặn ra lôi quyết, đang muốn dẫn hạ thiên lôi, Thanh phi đã bỏ chạy.
“ Tử Thanh Long, cô nãi nãi bán cho ngươi bao nhiêu năm nhan sắc, ngươi cứ như vậy đuổi ta đi, ngươi bạc tình bạc nghĩa, ngươi lãnh huyết vô tình, ngươi liền không thương hương tiếc ngọc, ngươi mà cũng coi là nam nhân sao?”
“ coi như ngươi chạy trốn nhanh.” nam tử trẻ tuổi buông ra pháp quyết, tuy bị chửi, lại không tức giận nửa phần, ngược lại mỉm cười đứng dậy. Kim giác đã bị phượng hoàng thu hồi, Kì Lân, cũng mau thức tỉnh đi.
Cơ Thuấn ở trên không kinh thành tha bốn năm vòng, rốt cuộc tìm được tướng quân phủ, nghĩ tới nghĩ lui, hay là không hóa thành nhân thân, dù sao Tường Lân cũng không biết hắn chính là phượng hoàng, nghênh ngang bay vào trong phòng Tường Lân.
Tóm lại, trước thám thính đã, Tường Lân sinh khí, hắn sẽ không biến thành người.
“ a!”
Phát ra âm thanh kinh hô chính là Trần Kính Vũ canh giữ ở ngoài cửa, nhìn đại điểu nửa ngày trước còn bị phán là đã chết, thần khí hiện ra như thật ở trước mặt hắn vòng vo hai vòng, vứt cho hắn một cái ánh mắt khinh bỉ, sau đó bay vào trong phòng, Trần Kính Vũ cả người đều ngây dại.
“ ta mắt mờ…… Nhìn hoa mắt……” một con đại điểu, như thế nào lại dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình, nó cũng không phải người nha.
Cơ Thuấn chứng kiến Trần Kính Vũ ngốc nghếch, sướng đến cơ hồ muốn hừ lên tiếng, một đầu xông vào trong phòng, ngược lại bị những người trong phòng làm cho phát hoảng. Tường thái phu nhân, Hàn thị, đều ở trong phòng, hai nữ nhân vành mắt đều hồng hồng, chắc đã khóc một hồi. Vợ chồng Trần tổng quản còn có vài nha hoàn, bó tay đứng ở một bên, biểu tình trên mặt đều mang theo vài phần trầm thống.
Bọn họ đang làm gì đó?
Cơ Thuấn tiến đến, cũng không có khiến cho bọn hắn chú ý, vì sức chú ý đều tập trung ở trên giường. Cơ Thuấn hiếu kỳ thò đầu ra nhìn lên, lập tức kinh hãi, nằm ở trên giường không phải người khác, đúng là Tử Kì Lân bị hỏa cầu của hắn đập đến ngất đi, bên giường còn ngồi một đại phu, đang hướng trên người Tử Kì Lân ghim kim.
Tử Kì Lân làm sao vậy?
Cơ Thuấn luống cuống, một đầu chìm vào màn trong, nhìn đai phu đang ghim ghim cho Tường Lân mà nhảy dựng, tay run lên, một chi ngân châm lập tức lệch nửa tấc, chỉ thấy tơ máu theo lỗ kim thấm ra.
Tử Kì Lân, đứng dậy, mau đứng lên, không phải là bị lửa phượng hoàng đập một cái thôi sao, liền không dậy nổi, như thế nào thành ra như vậy? Cơ Thuấn trong nội tâm lại sợ, lại loạn, vừa vội lại sợ, nhịn không được tật cũ phát tác, ghé vào trên người Tường Lân, phượng miệng nhắm ngay ***g ngực Tường Lân, mổ mổ mổ mổ mổ……
Đứng dậy, mau đứng lên, Tử Kì Lân giả chết hù dọa ai? Đứng dậy, không đứng dậy, hắn sẽ dùng lực ác hơn, mau đứng lên…… Ô ô ô……
“ cái này, cái này, cái này…… Dã điểu a, mau mau bắt đi, không để chậm trễ trị liệu.” Đại phu tức giận, đứng dậy hướng về phía Tường thái phu nhân nổi giận.
“ Tống thần y, ngươi bớt giận, bớt giận……”
Tường thái phu nhân liếc tựu nhận ra đại điểu này chính là Tường Lân dùng mọi cách giữ gìn, đang muốn mở miệng hô người, Hàn thị đã đoạt nàng mở miệng.
“ người tới, người tới, đem con chim này ném ra ngoài.”
Trần Kính Vũ nghe xong, tranh thủ thời gian dẫn theo vài người nhà tiến đến, nhất tề hướng Cơ Thuấn phác qua. Cơ Thuấn đang vội vàng đánh thức Tường Lân, cảm giác được có người kéo cái đuôi của hắn, kéo cánh hắn, lập tức giận dữ, sinh khí, nhiệt độ vũ mao chỉ một thoáng thẳng tắp nổi lên.
“ a a a……”
Sau vài tiếng kêu đau, Trần Kính Vũ cùng vài người nhà đồng thời buông tay, giật mình xem xét lòng bàn tay của mình, tất cả đều bị phỏng.
“ đây là có chuyện gì?” Trần tổng quản quan tâm đứa con, xem xét trước sau mới kinh sợ mà hỏi
“ yêu điểu, đây là một yêu điểu, nhanh, mau đánh chết hắn.” Hàn thị quát to lên.
Đại phu vốn là cách giường gần nhất, lúc này cũng hoảng sợ thối lui đến cửa ra vào. Đại điểu có vũ mao khiến người ta bị phỏng, thật là đáng sợ, nói không chừng thật là yêu ***.
Ai là yêu điểu, hắn là phượng hoàng, là phượng trong chi vương.
Cơ Thuấn đình chỉ động tác mổ Tường Lân, đủ để Hàn thị trợn mắt. Hắn là hảo tâm xem Tử Kì Lân, bọn hắn mới bị phỏng một cái, nếu đổi thành lửa phượng hoàng phun ra, những phàm thai thân thể này đã sớm hóa thành tro. Thật là có mắt không thấy Thái Sơn, không kiến thức, không có thưởng thức.
“ hắn trừng ta, trừng ta……” Hàn thị hoảng sợ vạn phần trốn sau lưng thái phu nhân
” thái phu nhân, ngươi xem không, hắn trừng ta a, cái này là yêu điểu không thể lưu, nói không chừng Lân nhi hôn mê bất tỉnh chính là hắn làm hại……”
Tường thái phu nhân vốn đang có chút do dự, đại điểu được Lân nhi yêu mến, chính là câu nói sau cùng của Hàn thị lại làm cho nàng tâm niệm vừa động, lập tức thì có quyết định.
“ Kính Vũ, ngươi dẫn người bắt lấy đại điểu, chết sống bất luận, chú ý đừng bị thương Lân nhi.”
Tình thế hết sức căng thẳng.
Tường Lân vẫn đang hôn mê, chính xác ra, hắm đang nằm mộng, trong mộng, hắn biến thành Kì Lân.
Nơi này là địa phương nào?
Nhìn bốn phía rậm rạp chằng chịt đại thụ che trời, dưới chân rêu xanh dã đằng khắp nơi, ngẩng đầu nhìn không thấy trời, cúi đầu nhìn không thấy đường, gió thổi qua lá cây, phát ra tiếng vang sàn sạt, ngẫu nhiên còn kèm theo vài tiếng chim hót thanh thúy.
Ý thức không được mình đang ở trong mộng, trong đầu Tường Lân chỉ có một ý niệm, hắn giống như lạc đường? Nơi này là địa phương nào? Hắn tại sao ở trong này?
“ Kì Lân ca ca!”
Không phân biệt phương hướng bỏ đi vài bước, bên tai đột nhiên nghe được một tiếng hô, thanh âm này vạn phần quen tai, Tường Lân nghe được, trong lòng vui vẻ, quay đầu hướng về thanh âm truyền đến lên tiếng.
“ Tiểu Thuấn!”
Lời còn chưa dứt, Tường Lân sững sờ, hắn khi nào thì đối Cơ Thuấn thân mật như thế? Không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận, một đạo hồng ảnh đã xuyên qua lá cây rậm rạp, vèo một tiếng rơi vào trước mặt hắn, một con đại điểu, biến thành thiếu niên xinh đẹp cao quý.
“ a, ngươi, ngươi, ngươi……”
Tường Lân giật mình liền lùi lại ba bước, nhìn Cơ Thuấn nói không nên lời. Hắn hoa mắt sao? Đại điểu biến thành Cơ Thuấn, hay là Cơ Thuấn biến thành đại điểu? Thật bất khả tư nghị. Lúc này, Tường Lân hoảng hốt ý thức được, mình hình như là nằm mộng.
“ ngươi cái gì ngươi, Kì Lân ca ca ngươi choáng váng sao, con mắt trừng lớn như vậy.”
Cơ Thuấn vừa nói một bên nhào lên, hai cánh tay lôi kéo quần áo Tường Lân, tại trong lòng ngực của hắn sờ tới sờ lui, mò Tường Lân đến mặt đỏ tới mang tai.
“ Tiểu Thuấn, như vậy không tốt……” trong nội tâm muốn gọi Cơ Thuấn, chính là nói ra miệng đều là Tiểu Thuấn, hình như hắn luôn luôn hô như vậy.
“ cái gì không tốt?”
Cơ Thuấn trừng mắt nhìn, tay trong ngực rụt lại, trong lòng bàn tay có thêm một trái cây đỏ au, hái được liền ném vào trong mồm, một lát sau lộ ra biểu tình cực hưởng thụ
“ quả nhiên là Kì Lân ca ca, mới có thể hái được hỏa quả, ăn ngon……”
Nguyên lai là muốn lấy trái cây, Tường Lân vì phỏng đoán lung tung của mình lúc trước mà xấu hổ, trước ngực giống như vẫn lưu lại cảm giác bị Cơ Thuấn sờ loạn,cảm xúc nhốn nháo, làm hắn một hồi miệng đắng lưỡi khô.
“ Tiểu Thuấn, đây là địa phương nào? Ta giống như lạc đường.” Nói vài lời để che dấu tâm tư chính mình.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Cơ Thuấn lộ ra biểu tình ngốc trệ, sau đó đưa tay sờ sờ cái trán Tường Lân, lệch đầu thì thào tự nói:” không có nóng a, như thế nào ngay cả nhà mình cũng nhận không ra?”
“ Nhà?” Tường Lân lại nhìn nhìn bốn phía, trong đầu hình như có gì đó bắt đầu khởi động, cảnh sắc lạ lẫm, dần dần có vài phần quen thuộc, hơn nữa càng xem càng quen thuộc, rốt cục nhịn không được chần chờ nói,” Nam sơn?”
“ đúng vậy, chính là Nam sơn.” Cơ Thuấn vuốt cái cằm, đột nhiên hắc hắc một tiếng cười gian, thân thủ giữ chặt Tường Lân
” ta biết Kì Lân ca ca ngươi nhất định là cùng xà 9 đầu trông coi hỏa quả đánh đến mệt mỏi, đầu óc biến hồ đồ, đến đến, ta mang ngươi đến Kính hồ, tắm rửa nước ấm, cam đoan ngươi thoải mái hơn.”
“ Kính hồ?” đầu Tường Lân lại bắt đầu thắt, mơ mơ màng màng bị Cơ Thuấn lôi kéo bay lên trời, hắn không có chú ý tới mình thân thể một khắc này, biến thành kim giác Kì Lân, thầm nghĩ trên người quả thật có cảm giác mệt mỏi, trong chốc lát có thể tắm rửa, cũng không tệ.
Rất nhanh đi ra Kính hồ, rơi xuống đất lại biến trở về hình người.
Tường Lân nhìn một mảng hồ nước thanh tịnh, không khỏi hít một hơi thật sâu, không khí hảo thanh tân. Bất quá…… Nước ấm? Hắn hồ nghi nhìn Cơ Thuấn một mực cười gian.
“ khái khái…… Kì Lân ca ca ngươi trước tiên cởi quần áo, lập tức có nước ấm tắm……”
Cơ Thuấn cười càng lớn, khiến Tường Lân rùng mình một cái, thiếu niên xinh đẹp cao quý chính lại biến thành nhất đại điểu hoa mĩ, bay đến giữa không trung, phác thông một tiếng, một đầu chìm vào trong hồ.
“ a!”
Tường Lân lại càng hoảng sợ, lo lắng chạy tới, đang chuẩn bị nhảy vào trong hồ đem Cơ Thuấn lao lên, lại đột nhiên phát giác, trên mặt hồ bốc lên sợi sợi bạch khí, lấy tay tìm tòi, mới vừa rồi hồ nước còn lạnh như băng, lại nóng lên, hơn nữa nhiệt độ thực hợp để tắm.
“ Kì Lân ca ca, nhanh cởi quần áo a!”
Thanh âm Cơ Thuấn lại vang lên bên tai, Kì Lân nhìn lại, Cơ Thuấn không biết khi nào thì đã theo trong nước đi lên, hơn nữa biến trở về bộ dáng thiếu niên, mắt phượng xinh đẹp mở thật to, theo dõi hắn, có như vậy trong nháy mắt, Kì Lân cảm giác từ trong mắt Cơ Thuấn thấy được vô số sao nhỏ lóng lánh.
Điều này làm cho Tường Lân có loại dự cảm bất tường, khoát lên dây thắt lưng, chậm chạp bất động, tuy nhiên hắn giờ phút này rất muốn tắm nước ấm, nhưng là hắn đồng dạng có loại cảm giác nếu quần áo giải trừ xong, Cơ Thuấn sẽ hành động.
“ Kì Lân ca ca, ngươi sao thế, nhanh lên kẻo nước sẽ lạnh.”
Tường Lân liếc hồ nước, trên mặt hồ bạch khí không có xu thế yếu bớt, tối thiểu trong thời gian ngắn sẽ không lạnh xuống.
“ Kì Lân ca ca, ngươi rốt cuộc thoát hay không thoát, không thoát ta giúp ngươi thoát.” thanh âm Cơ Thuấn tức giận.
Tường Lân nghĩ nghĩ, thoát hay không thoát a, dù sao đều là nam nhân, sợ cái gì, quay đầu đang muốn hỏi Cơ Thuấn muốn hay không cùng nhau tắm, trước mặt chính là một hỏa cầu thật lớn đập tới.
Cảnh này nhìn thật quen mắt, Tường Lân còn không có nghĩ được nhiều, đã bị hỏa cầu đập bể, cả người cùng hỏa cầu chỗ ngã vào trong hồ nước. Cảm giác hít thở không thông khiến hắn nhịn không được hé miệng, không có nước ở trong miệng mà là hét lên 1 tiếng …
“ a!”
Đánh trúng Tường Lân là ngoài ý muốn, trong trí nhớ Cơ Thuấn, hắn dù là hỏa phượng hoàng cũng chưa từng đánh trúng Kì Lân phát nào, đương nhiên, ngời trừ đôi khi Tử Kì Lân vì muốn tâm tính hắn tốt lên nên mới để hắn đánh trúng, chính là lúc này đây, hắn quên, Kì Lân đã không còn kim giác, đã không còn là nam Kì Lân cường đại trên núi Nam Sơn nữa rồi, mà là người bình thường
Điểm này làm cơn giận còn sót lại không tiêu của Cơ Thuấn, khiến hắn bay qua bay lại mười mấy hai mươi vòng mới dần dần ý thức được, sau đó con phượng hoàng này rất chi không có can đảm, lại càng không có chí khí vỗ cánh, lựa chọn phương pháp: chạy án.
Về phần kết cục Tường Lân bị lửa phượng hoàng đánh trúng, hắn liền liếc cũng không dám liếc, dù sao mất đi kim giác Kì Lân cũng chỉ mất đi trí nhớ cùng vạn năm tu hành, Kì Lân thân mình cường hãn, chắc là không thay đôi đâu a, pháp lực của hắn lại mới khôi phục, lửa phượng hoàng có nóng đến đâu cũng không bì được da dày thịt béo của Kì Lân.
Làm sao bây giờ? Trở về, hay là không? Nâng lên một cái cánh để che khuất mắt, Cơ Thuấn buồn rầu vạn phần.
Trở về, đây không phải là đi tìm mắng sao? Không không không, Tử Kì Lân chưa bao giờ mắng chửi người, hắn là nhân thú, luôn luôn giảng đạo lý, trước kia mỗi lần Cơ Thuấn làm chuyện quá mức, Tử Kì Lân sẽ dùng định thân thuật đem hắn cố định tại bên Kính hồ, sau đó mặt đối mặt ngồi xuống, bắt đầu giảng đạo lý, từ thời khai thiên lập địa giảng đến Nữ Oa tạo người, rồi đến Cộng Công bị ngã gục, không chống đỡ chu toàn đất trời tạo thành hậu quả nghiêm trọng, Nữ Oa không thể không vác đá vá trời, kết quả Nữ Oa chết tươi vì mệt.
[ Khứ: Khụ khụ: Méo cả răng tôi rồi ]
Tử Kì Lân trước cùng hắn tỉ mỉ thoả thuận thuyết giáo rằng khai thiên lập địa cỡ nào cỡ nào không tầm thường, đoạn nội dung này nói liên tục cũng ba ngày trời, sau đó Tử Kì Lân lại miêu tả kỹ càng việc Nữ Oa tạo người gian nan ra sao, cái đoạn nội dung này ước chừng cũng nói mất năm ngày, sau đó Tử Kì Lân lại nghiêm khắc trách cứ thuỷ thần Cộng Công cùng Hỏa thần Chúc Dung, chỉ vì một trò đùa dai nho nhỏ, không trông coi cẩn thận khiến đất trời rung chuyển, chẳng lẽ bọn họ không hiểu khai thiên lập địa khó thế nào sao 〈 đến đoạn này lại lặp lại đoạn nội dung ‘ khai thiên lập địa ‘ mất 3 ngày 〉, sau đó còn nói ra hậu quả của việc làm vô trách nhiệm này〈 cái này lại kể lại chuyện nữ oa tạo ngươi mất thêm 5 ngày 〉, tiếp tục lại nói tiếp Nữ Oa đi đội đá vá trời, mỗi một tảng đá lai lịch hình nhan *** tế nói một lần.
Cuối cùng, khi Tử Kì Lân tổng kết nói về hậu quả lớn từ một trò đùa dai là như thế nào, Cơ Thuấn đã rơi vào biên giới sắp hỏng mất. Đến cuối cùng, Tử Kì Lân còn muốn cảm thán một phen, chỉ tiếc Nữ Oa là một đại mĩ nữ như vậy, cứ như vậy hương tiêu ngọc vẫn, thật oan uổng a.
[ Khứ: Oan uổng cho thằng nghe =.=” ]
“ ta sai rồi, ta biết rõ sai rồi, cũng không dám nữa, Kì Lân ca ca ngươi tha cho ta đi……”
Phượng hoàng nào đó khóc thét lên, chảy giàn giụa nước mắt, từ đó về sau, thu liễm rất nhiều, ít nhất khi làm chuyện xấu, cũng không dám cho Kì Lân biết rõ. Hắn thà rằng chạy đến trên núi Côn Luân, cùng Thanh Long là một đại bổn long, đánh mười ngày mười đêm, cũng tuyệt không ở lại nghe Kì Lân giảng đạo lý..
Nhưng là, không quay về thì …… Cơ Thuấn lại do dự, thật vất vả hắn mới khôi phục pháp lực, có thể biến thân thành người, trọng yếu hơn là, thật vất vả hắn mới thành công lột được quần áo của Tử Kì Lân, nước miếng còn chưa chảy đủ, sắc tâm còn chưa thực hiện được, cứ như vậy chạy, không cam lòng a không cam lòng.
Trở về? Không muốn không muốn không cần, hắn mới không cần nghe Tử Kì Lân giảng đạo lý. Không quay về? Hay là không muốn không muốn không cần, Tử Kì Lân thân thể quá đẹp, hắn mới nhìn liếc, mới sờ soạng thoáng cái, như thế nào đủ, nước miếng a……
Phượng hoàng nào đó lâm vào thế khó xử, trong chốc lát vung vung cánh trái, tỏ vẻ trở về, trong chốc lát vung vung cánh phải, tỏ vẻ không quay về, hai cái cánh không ngừng vung trái vung phải, vũ mao kim hồng sắc, dưới ánh mặt trời lóng lánh thất thải quang mang. Rất nhanh, khiến cho một người chú ý.
Cơ Thuấn chỉ lo chạy án, cũng không biết, hắn bay tới bay lui, bay cao bay xa như vậy, kỳ thật chỉ là tha một vòng lớn, vẫn đang bay trong kinh thành. Chỉ bất quá gốc cây hắn chọn làm nơi dừng chân, lại sinh trưởng trong hoàng cung.
“ các ngươi đều đi xuống đi.”
Trong nhà thuỷ tạ, thanh âm mỹ nhân lười biếng mệt mỏi, tóc đen mềm mại rủ xuống ở sau người, chỉ dùng một cây bạch ngọc trâm búi một búi tóc lỏng lẻo, thân thể mềm mại không xương, tựa vào ghế bên, sa y mờ ảo, lộ ra một cánh tay trắng như ngọc, vì cái nắng ấm áp sau giờ ngọ mà gia tăng thêm mấy phần xuân ý.
“ Dạ, Thanh phi nương nương.”
Nguyên một đám lui xuống, trong chốc lát, nhà thuỷ tạ chỉ còn lại Thanh phi.
“ thật nhàm chán a!”
Lười biếng duỗi thắt lưng đang mệt mỏi, sa y chậm rãi từ trên vai chảy xuống, lại lộ ra một bờ vai phấn nộn, khóe miệng Thanh phi câu ra một đường cong mơ, diễm quang ẩn ẩn lộ ra một tia dụ dỗ. Vạt váy gấm rơi xuống nước, khi mỹ nhân tươi cười, một cái đuôi nhoáng cái hiện ra, đánh ra một đám bọt nước, bọt nước bay rất cao, dưới ánh mặt trời chiết xạ phát ra quang mang lóng lánh, sau đó một lần nữa rơi vào nước.
Thanh phi cười đến càng hoan, bọt nước lại rơi xuống, chính là quang mang chói mắt cũng không biến mất, khiến cho nàng chú ý. Tầm mắt phóng qua hồ nước, rơi vào thân ảnh trên cây ngô đồng, quang mang đáng yêu cỡ nào quen thuộc, chẳng lẽ…… Là ngốc điểu?
Sa y trong suốt nhẹ nhàng giơ cao, hóa thành một đạo bạch quang, trong chớp mắt, đã xuất hiện ở dưới cây ngô đồng, miễn cưỡng nằm ở trên cỏ, mị nhãn ngước lên, đem ngốc điểu đang vỗ cánh ngược xem vào trong trong mắt
“ hải, ngốc điểu, đã lâu không thấy!”
“ cửu vĩ hồ li ***!”
Nương theo thanh âm kinh hô, phượng hoàng đang không ổn định trọng tâm liền trực tiếp rớt xuống
Phanh!
Rơi bảy tám vòng, một hồi lâu Cơ Thuấn mới hồi phục lại, hai con ngươi hỏa hồng, chăm chú vào trên người Thanh phi, còn kém không có trừng ra.
“ ngươi, ngươi, ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
Thanh phi khách khách cười rộ lên, cong lên một chân, lắc mông, thân thể mềm mại không xương tại trên cỏ lật một, phong tình vạn chủng, lộ ra hấp dẫn mị người.
“ ngươi đoán a!”
Hồng quang lóe lên, Cơ Thuấn biến trở về hình người, mắt phượng nhắm lại, trên khuôn mặt xinh đẹp treo lên biểu tình đông lạnh.
“ Kì Lân là của ta.”
Giờ khắc này, hắn lại biến thành con phượng hoàng ở đỉnh Đỗ Trọng Bảo chờ ngàn năm, thanh âm không cao, chính là từng chữ từng chữ đều lộ ra uy nghiêm cùng tôn quý. Phượng hoàng tính tình độc chiếm như hài tử, công bố độc quyền Kì Lân.
Thanh phi cười xoay, chậm rãi khởi động nửa phần thân thể, đầu lệch ra, lộ ra cái cổ trắng nõn xinh đẹp
“ của ngươi? Ai đáp ứng? Ngốc điểu, ngươi vẫn giống ngàn năm trước, rất ngốc.” nàng nói xong, sau đó mở tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một cái kim giác
” Kì Lân không phải của ngươi, hắn là trượng phu của Hồ Thanh Nương ta, kim giác này …… Chính là hắn giao cho ta làm tín vật đính ước.”
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Thanh phi câu ra nụ cười đắc ý.
Sắc mặt Cơ Thuấn thoáng cái trắng bệch, nhưng tầm mắt vừa thấy nụ cười đắc ý của Thanh phi, hắn lập tức ngăn chặn tâm tình hỗn loạn của mình, hừ lạnh một tiếng nói:
” Hồ Thanh Nương, bằng ngươi cũng có thể gạt được ta, ngàn năm trước ngươi dùng sắc đẹp lừa gạt kim giác Kì Lân, không phải là nghĩ muốn nuốt kim giác chiếm lấy vạn năm tu hành của Kì Lân. Đáng tiếc, ngươi chỉ tu hành chừng ấy, đừng nói là kim giác Kì Lân, chính là dù một cái lông mao của Kì Lân, cũng không còn năng lực nuốt vào, nếu như Kì Lân thật sự ái ngươi, hắn sao có thể đem kim giác giao cho ngươi. Hừ, khó trách ta ngàn năm qua tìm khắp nơi không thấy kim giác, ngươi là cưỡng chế nuốt vào kim giác, bị lực lượng kim giác cắn trả, bắn rơi tới phàm giới a.”
Lúc này mặt Thanh phi có chút thay đổi, đây là ngốc điểu sao, không đần như trong tưởng tượng của nàng, hay là một ngàn năm nay ngốc điểu biến thành thông minh
“ Đưa kim giác cho ta, sự tình trước kia, chúng ta xóa bỏ, nếu không……” phượng hoàng uy nghi bỗng nhiên trở nên càng thêm cường thế, giống như một ngọn núi đặt ở trên người cửu vĩ hồ li ***, bảy cái phượng lăng ( cũng là lông đuôi đó ạ), tung bay sau lưng Cơ Thuấn, mỗi một cái vĩ linh phượng linh đều dấy lên một ngọn lửa cực nóng.
” Hỏa phượng hoàng của ta, sẽ đem ngươi cháy sạch đến thần hồn câu diệt!”
[ Thần hồn câu diệt: Nghĩa là tiêu tán hồn phách đó ]
“ thất linh phượng hoàng!” Thanh phi kinh hô một tiếng, sắc mặt lần nữa thay đổi, thần sắc bất định, nàng phảng phất nhớ ra cái gì đó, đột nhiên cười lên ha hả.
“ cho ăn! Ngươi cười cái gì?”
Cơ Thuấn nghiêm mặt, trong nội tâm lại nghĩ suy, thầm nghĩ đến, ngàn năm trước cửu vĩ hồ li *** này vừa nhìn thấy mình không phải là pha trò chính là chuồn đi, như thế nào hôm nay giống như tuyệt không sợ hãi, chẳng lẽ nàng xem thấy hắn chỉ còn lại một thành công lực?
Đúng vậy, Cơ Thuấn là ở hù dọa cửu vĩ hồ li ***, hắn nhìn ra được, cửu vĩ hồ li *** tuy nói cũng bị đánh hạ phàm giới, chính là *** nguyên sung túc, hiển nhiên pháp lực còn sung, nếu thực đánh nhau, hiện tại Cơ Thuấn chưa hẳn đánh thắng được nàng.
“ ngốc điểu, nguyên lai ngươi đã là phượng hoàng, khó trách thoạt nhìn thông minh uy phong rất nhiều, chính là kim giác này xác thực là Kì Lân đưa cho ta, cũng không phải ta lừa gạt lấy, ngươi muốn cũng có thể, bất quá ngươi lấy máu phượng hoàng để đổi.”
“ ngươi còn gạt ta, Kì Lân sao có thể đem kim giác tặng cho ngươi.” sắc mặt Cơ Thuấn càng ngày càng nhục nhã.
Thanh phi lại khôi phục thần sắc yêu mị trước kia, cười nói:
” ngốc điểu, mới nói ngươi thông minh, tại sao lại ngốc trở lại, không phải tự hắn giao cho ta, ngươi cho rằng bằng đạo hạnh của ta, có thể từ trong tay Kì Lân lấy được kim giác sao?”
“ gạt người!” Cơ Thuấn rốt cục nhịn không được giơ chân, khi Thanh phi lần nữa kích thích, lộ ra bản tính, hung hăng trừng mắt Thanh phi, giương nanh múa vuốt tùy thời đều có thể phác qua.
“ ngươi muốn tin hay không.” tay Thanh phi co rụt lại, kim giác biến mất trong tay nàng ” muốn kim giác, cầm máu phượng hoàng để đổi, nếu không…… Ngươi dù giết ta, cũng đừng nghĩ lấy được.” nàng mị nhãn như tơ, cười như hoa xuân, cửu vĩ hồ li am hiểu nhất chính là che dấu, nàng ẩn đi cái gì, thì dù là thần tiên đến đây, cũng đừng mong tìm được.
“ hảo, ta cho ngươi.”
Cơ Thuấn cọ xát răng, cắn nát đầu lưỡi của mình, đem giọt máu nhỏ lên trong lòng bàn tay trắng nõn của Thanh phi duỗi ra. Tử Kì Lân, Tử Kì Lân, ô ô ô, hắn lần này đại giảm, một giọt máu phượng hoàng chính là ngàn năm tu hành của hắn a.
“ thành giao.” Thanh phi lè lưỡi, đem giọt máu phượng hoàng liếm vào trong, đồng thời tay giương lên, một đạo kim quang bắn về phía Cơ Thuấn.
“ thối hồ ly, lần này tiện nghi ngươi.”
Tiếp nhận kim giác, Cơ Thuấn nhanh chóng hóa thành phượng thân, bay phía tướng quân phủ. Ha ha ha, có kim giác, hắn có thể không cần nghe Tử Kì Lân giảng đạo lý, ô ô ô, chính là hắn lại bị đại giảm, không được, trở về nhất định phải lại hung hăng cắn Tử Kì Lân mấy ngụm, đền bù tổn thất, ngô…… Bắt Tử Kì Lân cởi sạch quần áo cho hắn ngắm…… Hắc hắc hắc…… Nước miếng……
“ Đúng là phượng hoàng ngốc ……”
Một nam tử tuổi còn trẻ chậm rãi từ phía sau cây đi tới, hoàng bào ngọc quan, khuôn mặt tuấn tú, nét mặt đông lạnh lại thêm vài phần đau đầu.
Thanh phi đang đắc ý, vừa nhìn thấy nam tử trẻ tuổi, thần sắc lập tức thay đổi, cúi đầu xuống vỗ vỗ cây cỏ vướng trên sa y, lại ngẩng đầu, đã là vẻ mặt cười – quyến rũ.
“ ơ, đây không phải Ngũ hoàng tử? Hôm nay sao lại rảnh đến trong nội cung chơi vậy?”
“ cửu vĩ hồ, ngươi không cần nói sang chuyện khác, giọt máu phượng hoàng kia nếu là Cơ Thuấn tự nguyện đưa cho ngươi, ta cũng sẽ không bắt ngươi nhổ ra. Được máu phượng hoàng, ngươi đã có năng lực thoát khỏi cấm chế của ta, từ hôm nay trở đi, ngươi thích đi nơi nào thì đi nơi đó, chỉ là có chú ý, đừng làm hỏng việc của ta!”
“ Ngũ hoàng tử, ngươi cũng quá vô tình, lợi dụng nhân gia, khiến cho nhân gia hy sinh nhan sắc, đi câu dẫn lão nhân, hiện tại lão nhân không sống được quá vài ngày, ngươi liền đem người ta đá đến đi một bên, uổng phí nhân gia tận tâm tận lực cho ngươi, cơ hồ đem tâm để người ném đi ……”
“ cút đi!”
Gặp Thanh phi lại lần nữa không biết tự lượng sức mình, đối với mình thi triển thiên thuật dụ dỗ, nam tử trẻ tuổi chán ghét, ống tay áo vung lên, năm ngón tay nặn ra lôi quyết, đang muốn dẫn hạ thiên lôi, Thanh phi đã bỏ chạy.
“ Tử Thanh Long, cô nãi nãi bán cho ngươi bao nhiêu năm nhan sắc, ngươi cứ như vậy đuổi ta đi, ngươi bạc tình bạc nghĩa, ngươi lãnh huyết vô tình, ngươi liền không thương hương tiếc ngọc, ngươi mà cũng coi là nam nhân sao?”
“ coi như ngươi chạy trốn nhanh.” nam tử trẻ tuổi buông ra pháp quyết, tuy bị chửi, lại không tức giận nửa phần, ngược lại mỉm cười đứng dậy. Kim giác đã bị phượng hoàng thu hồi, Kì Lân, cũng mau thức tỉnh đi.
Cơ Thuấn ở trên không kinh thành tha bốn năm vòng, rốt cuộc tìm được tướng quân phủ, nghĩ tới nghĩ lui, hay là không hóa thành nhân thân, dù sao Tường Lân cũng không biết hắn chính là phượng hoàng, nghênh ngang bay vào trong phòng Tường Lân.
Tóm lại, trước thám thính đã, Tường Lân sinh khí, hắn sẽ không biến thành người.
“ a!”
Phát ra âm thanh kinh hô chính là Trần Kính Vũ canh giữ ở ngoài cửa, nhìn đại điểu nửa ngày trước còn bị phán là đã chết, thần khí hiện ra như thật ở trước mặt hắn vòng vo hai vòng, vứt cho hắn một cái ánh mắt khinh bỉ, sau đó bay vào trong phòng, Trần Kính Vũ cả người đều ngây dại.
“ ta mắt mờ…… Nhìn hoa mắt……” một con đại điểu, như thế nào lại dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn mình, nó cũng không phải người nha.
Cơ Thuấn chứng kiến Trần Kính Vũ ngốc nghếch, sướng đến cơ hồ muốn hừ lên tiếng, một đầu xông vào trong phòng, ngược lại bị những người trong phòng làm cho phát hoảng. Tường thái phu nhân, Hàn thị, đều ở trong phòng, hai nữ nhân vành mắt đều hồng hồng, chắc đã khóc một hồi. Vợ chồng Trần tổng quản còn có vài nha hoàn, bó tay đứng ở một bên, biểu tình trên mặt đều mang theo vài phần trầm thống.
Bọn họ đang làm gì đó?
Cơ Thuấn tiến đến, cũng không có khiến cho bọn hắn chú ý, vì sức chú ý đều tập trung ở trên giường. Cơ Thuấn hiếu kỳ thò đầu ra nhìn lên, lập tức kinh hãi, nằm ở trên giường không phải người khác, đúng là Tử Kì Lân bị hỏa cầu của hắn đập đến ngất đi, bên giường còn ngồi một đại phu, đang hướng trên người Tử Kì Lân ghim kim.
Tử Kì Lân làm sao vậy?
Cơ Thuấn luống cuống, một đầu chìm vào màn trong, nhìn đai phu đang ghim ghim cho Tường Lân mà nhảy dựng, tay run lên, một chi ngân châm lập tức lệch nửa tấc, chỉ thấy tơ máu theo lỗ kim thấm ra.
Tử Kì Lân, đứng dậy, mau đứng lên, không phải là bị lửa phượng hoàng đập một cái thôi sao, liền không dậy nổi, như thế nào thành ra như vậy? Cơ Thuấn trong nội tâm lại sợ, lại loạn, vừa vội lại sợ, nhịn không được tật cũ phát tác, ghé vào trên người Tường Lân, phượng miệng nhắm ngay ***g ngực Tường Lân, mổ mổ mổ mổ mổ……
Đứng dậy, mau đứng lên, Tử Kì Lân giả chết hù dọa ai? Đứng dậy, không đứng dậy, hắn sẽ dùng lực ác hơn, mau đứng lên…… Ô ô ô……
“ cái này, cái này, cái này…… Dã điểu a, mau mau bắt đi, không để chậm trễ trị liệu.” Đại phu tức giận, đứng dậy hướng về phía Tường thái phu nhân nổi giận.
“ Tống thần y, ngươi bớt giận, bớt giận……”
Tường thái phu nhân liếc tựu nhận ra đại điểu này chính là Tường Lân dùng mọi cách giữ gìn, đang muốn mở miệng hô người, Hàn thị đã đoạt nàng mở miệng.
“ người tới, người tới, đem con chim này ném ra ngoài.”
Trần Kính Vũ nghe xong, tranh thủ thời gian dẫn theo vài người nhà tiến đến, nhất tề hướng Cơ Thuấn phác qua. Cơ Thuấn đang vội vàng đánh thức Tường Lân, cảm giác được có người kéo cái đuôi của hắn, kéo cánh hắn, lập tức giận dữ, sinh khí, nhiệt độ vũ mao chỉ một thoáng thẳng tắp nổi lên.
“ a a a……”
Sau vài tiếng kêu đau, Trần Kính Vũ cùng vài người nhà đồng thời buông tay, giật mình xem xét lòng bàn tay của mình, tất cả đều bị phỏng.
“ đây là có chuyện gì?” Trần tổng quản quan tâm đứa con, xem xét trước sau mới kinh sợ mà hỏi
“ yêu điểu, đây là một yêu điểu, nhanh, mau đánh chết hắn.” Hàn thị quát to lên.
Đại phu vốn là cách giường gần nhất, lúc này cũng hoảng sợ thối lui đến cửa ra vào. Đại điểu có vũ mao khiến người ta bị phỏng, thật là đáng sợ, nói không chừng thật là yêu ***.
Ai là yêu điểu, hắn là phượng hoàng, là phượng trong chi vương.
Cơ Thuấn đình chỉ động tác mổ Tường Lân, đủ để Hàn thị trợn mắt. Hắn là hảo tâm xem Tử Kì Lân, bọn hắn mới bị phỏng một cái, nếu đổi thành lửa phượng hoàng phun ra, những phàm thai thân thể này đã sớm hóa thành tro. Thật là có mắt không thấy Thái Sơn, không kiến thức, không có thưởng thức.
“ hắn trừng ta, trừng ta……” Hàn thị hoảng sợ vạn phần trốn sau lưng thái phu nhân
” thái phu nhân, ngươi xem không, hắn trừng ta a, cái này là yêu điểu không thể lưu, nói không chừng Lân nhi hôn mê bất tỉnh chính là hắn làm hại……”
Tường thái phu nhân vốn đang có chút do dự, đại điểu được Lân nhi yêu mến, chính là câu nói sau cùng của Hàn thị lại làm cho nàng tâm niệm vừa động, lập tức thì có quyết định.
“ Kính Vũ, ngươi dẫn người bắt lấy đại điểu, chết sống bất luận, chú ý đừng bị thương Lân nhi.”
Tình thế hết sức căng thẳng.
Tường Lân vẫn đang hôn mê, chính xác ra, hắm đang nằm mộng, trong mộng, hắn biến thành Kì Lân.
Nơi này là địa phương nào?
Nhìn bốn phía rậm rạp chằng chịt đại thụ che trời, dưới chân rêu xanh dã đằng khắp nơi, ngẩng đầu nhìn không thấy trời, cúi đầu nhìn không thấy đường, gió thổi qua lá cây, phát ra tiếng vang sàn sạt, ngẫu nhiên còn kèm theo vài tiếng chim hót thanh thúy.
Ý thức không được mình đang ở trong mộng, trong đầu Tường Lân chỉ có một ý niệm, hắn giống như lạc đường? Nơi này là địa phương nào? Hắn tại sao ở trong này?
“ Kì Lân ca ca!”
Không phân biệt phương hướng bỏ đi vài bước, bên tai đột nhiên nghe được một tiếng hô, thanh âm này vạn phần quen tai, Tường Lân nghe được, trong lòng vui vẻ, quay đầu hướng về thanh âm truyền đến lên tiếng.
“ Tiểu Thuấn!”
Lời còn chưa dứt, Tường Lân sững sờ, hắn khi nào thì đối Cơ Thuấn thân mật như thế? Không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận, một đạo hồng ảnh đã xuyên qua lá cây rậm rạp, vèo một tiếng rơi vào trước mặt hắn, một con đại điểu, biến thành thiếu niên xinh đẹp cao quý.
“ a, ngươi, ngươi, ngươi……”
Tường Lân giật mình liền lùi lại ba bước, nhìn Cơ Thuấn nói không nên lời. Hắn hoa mắt sao? Đại điểu biến thành Cơ Thuấn, hay là Cơ Thuấn biến thành đại điểu? Thật bất khả tư nghị. Lúc này, Tường Lân hoảng hốt ý thức được, mình hình như là nằm mộng.
“ ngươi cái gì ngươi, Kì Lân ca ca ngươi choáng váng sao, con mắt trừng lớn như vậy.”
Cơ Thuấn vừa nói một bên nhào lên, hai cánh tay lôi kéo quần áo Tường Lân, tại trong lòng ngực của hắn sờ tới sờ lui, mò Tường Lân đến mặt đỏ tới mang tai.
“ Tiểu Thuấn, như vậy không tốt……” trong nội tâm muốn gọi Cơ Thuấn, chính là nói ra miệng đều là Tiểu Thuấn, hình như hắn luôn luôn hô như vậy.
“ cái gì không tốt?”
Cơ Thuấn trừng mắt nhìn, tay trong ngực rụt lại, trong lòng bàn tay có thêm một trái cây đỏ au, hái được liền ném vào trong mồm, một lát sau lộ ra biểu tình cực hưởng thụ
“ quả nhiên là Kì Lân ca ca, mới có thể hái được hỏa quả, ăn ngon……”
Nguyên lai là muốn lấy trái cây, Tường Lân vì phỏng đoán lung tung của mình lúc trước mà xấu hổ, trước ngực giống như vẫn lưu lại cảm giác bị Cơ Thuấn sờ loạn,cảm xúc nhốn nháo, làm hắn một hồi miệng đắng lưỡi khô.
“ Tiểu Thuấn, đây là địa phương nào? Ta giống như lạc đường.” Nói vài lời để che dấu tâm tư chính mình.
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Cơ Thuấn lộ ra biểu tình ngốc trệ, sau đó đưa tay sờ sờ cái trán Tường Lân, lệch đầu thì thào tự nói:” không có nóng a, như thế nào ngay cả nhà mình cũng nhận không ra?”
“ Nhà?” Tường Lân lại nhìn nhìn bốn phía, trong đầu hình như có gì đó bắt đầu khởi động, cảnh sắc lạ lẫm, dần dần có vài phần quen thuộc, hơn nữa càng xem càng quen thuộc, rốt cục nhịn không được chần chờ nói,” Nam sơn?”
“ đúng vậy, chính là Nam sơn.” Cơ Thuấn vuốt cái cằm, đột nhiên hắc hắc một tiếng cười gian, thân thủ giữ chặt Tường Lân
” ta biết Kì Lân ca ca ngươi nhất định là cùng xà 9 đầu trông coi hỏa quả đánh đến mệt mỏi, đầu óc biến hồ đồ, đến đến, ta mang ngươi đến Kính hồ, tắm rửa nước ấm, cam đoan ngươi thoải mái hơn.”
“ Kính hồ?” đầu Tường Lân lại bắt đầu thắt, mơ mơ màng màng bị Cơ Thuấn lôi kéo bay lên trời, hắn không có chú ý tới mình thân thể một khắc này, biến thành kim giác Kì Lân, thầm nghĩ trên người quả thật có cảm giác mệt mỏi, trong chốc lát có thể tắm rửa, cũng không tệ.
Rất nhanh đi ra Kính hồ, rơi xuống đất lại biến trở về hình người.
Tường Lân nhìn một mảng hồ nước thanh tịnh, không khỏi hít một hơi thật sâu, không khí hảo thanh tân. Bất quá…… Nước ấm? Hắn hồ nghi nhìn Cơ Thuấn một mực cười gian.
“ khái khái…… Kì Lân ca ca ngươi trước tiên cởi quần áo, lập tức có nước ấm tắm……”
Cơ Thuấn cười càng lớn, khiến Tường Lân rùng mình một cái, thiếu niên xinh đẹp cao quý chính lại biến thành nhất đại điểu hoa mĩ, bay đến giữa không trung, phác thông một tiếng, một đầu chìm vào trong hồ.
“ a!”
Tường Lân lại càng hoảng sợ, lo lắng chạy tới, đang chuẩn bị nhảy vào trong hồ đem Cơ Thuấn lao lên, lại đột nhiên phát giác, trên mặt hồ bốc lên sợi sợi bạch khí, lấy tay tìm tòi, mới vừa rồi hồ nước còn lạnh như băng, lại nóng lên, hơn nữa nhiệt độ thực hợp để tắm.
“ Kì Lân ca ca, nhanh cởi quần áo a!”
Thanh âm Cơ Thuấn lại vang lên bên tai, Kì Lân nhìn lại, Cơ Thuấn không biết khi nào thì đã theo trong nước đi lên, hơn nữa biến trở về bộ dáng thiếu niên, mắt phượng xinh đẹp mở thật to, theo dõi hắn, có như vậy trong nháy mắt, Kì Lân cảm giác từ trong mắt Cơ Thuấn thấy được vô số sao nhỏ lóng lánh.
Điều này làm cho Tường Lân có loại dự cảm bất tường, khoát lên dây thắt lưng, chậm chạp bất động, tuy nhiên hắn giờ phút này rất muốn tắm nước ấm, nhưng là hắn đồng dạng có loại cảm giác nếu quần áo giải trừ xong, Cơ Thuấn sẽ hành động.
“ Kì Lân ca ca, ngươi sao thế, nhanh lên kẻo nước sẽ lạnh.”
Tường Lân liếc hồ nước, trên mặt hồ bạch khí không có xu thế yếu bớt, tối thiểu trong thời gian ngắn sẽ không lạnh xuống.
“ Kì Lân ca ca, ngươi rốt cuộc thoát hay không thoát, không thoát ta giúp ngươi thoát.” thanh âm Cơ Thuấn tức giận.
Tường Lân nghĩ nghĩ, thoát hay không thoát a, dù sao đều là nam nhân, sợ cái gì, quay đầu đang muốn hỏi Cơ Thuấn muốn hay không cùng nhau tắm, trước mặt chính là một hỏa cầu thật lớn đập tới.
Cảnh này nhìn thật quen mắt, Tường Lân còn không có nghĩ được nhiều, đã bị hỏa cầu đập bể, cả người cùng hỏa cầu chỗ ngã vào trong hồ nước. Cảm giác hít thở không thông khiến hắn nhịn không được hé miệng, không có nước ở trong miệng mà là hét lên 1 tiếng …
“ a!”
Tác giả :
Nguyệt Bội Hoàn