Tức Phụ Ngận Hung Tàn
Chương 75
Lâm Phàm cùng Trương Dực ăn bữa sáng, hai đứa con trai đương nhiên cũng ồn ào cùng Lâm Phàm ăn sáng, cho dù nhóm người lớn xảy ra rất nhiều chuyện, hai tiểu tử kia cũng biết Ngô thúc thúc cũng thật lâu không tới, nhưng chuyện của Trương Dực bọn họ một chút cũng không biết, đương nhiên cũng ầm ĩ với Trương Dực, khi Lâm Phàm nói trong bụng Trương Dực có tiểu đệ đệ, kêu Tuyết nhi phải ngoan một chút, nhưng Tuyết nhi rất là vui mừng, hắn rốt cuộc không còn là đứa nhỏ nhỏ nhất nữa, nhà Ngô thúc thúc rất nhanh sẽ có đệ đệ còn nhỏ hơn hắn.
Nhìn thấy hai đứa nhỏ không có ngăn cách với chính mình mà vui vẻ đùa giỡn, tâm tình Trương Dực tốt lên rất nhiều, cũng uống được hơn phân nửa bát cháo.
Ăn cơm xong hai tiểu tử hi hi ha ha đi đến chỗ An tiên sinh học, Lâm Phàm đưa Trương Dực đến khách viện bên cạnh, để cho Trương Dực nghỉ ngơi cho tốt, những chuyện còn lại có hắn là được.
Tuy rằng ngày hôm qua Lâm Phàm vẫn nghĩ như thế nào đi chọc ghẹo Trương Dực, nhưng lúc này Lâm Phàm đã không còn tâm tư kia, Trương Dực cùng Tử Lâm cũng không dễ dàng, nay thật vất vả mới có đứa nhỏ, nên là thời điểm cao hứng, nên là lúc ăn mừng, thế nhưng lại xảy ra chuyện như vậy, quả thực đã phá hoại làm cho tâm tình người ta rất khó chịu, tất cả lỗi đều là vị thái tử kia, quả nhiên nên bị đạp xuống ngựa.
Đối với Lâm Phàm mà nói, ai ngồi lên ngôi vị hoàng đế cũng không sao cả, nhưng cũng không thể là địch nhân của huynh đệ bằng hữu hắn, cho nên Lâm Phàm cũng chuẩn bị thu thập một ít tin tức từ kinh thành, cho dù không làm được gì, nhưng tốt xấu gì chuyện người ta biết thì ta cũng biết, cũng có chút thời gian chuẩn bị. Tính tình của Lâm Phàm cũng không phải là người ngồi đó chờ chết, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ lại sự nghiệp của chính mình rồi bỏ chạy, cho dù không thể để cho vị kia của Trần gia lên đài, Lâm Phàm cũng tuyệt đối không cho vị thái tử kia chiếm được ngôi vị, Trương Dực đã nói người hắn đối phó là ác ma, vậy cái kẻ cần đối phó kia cũng không phải là loại tốt lành gì.
Huống chi vị quân hậu đương nhiệm còn hại chết đại thần, khẳng định cũng không phải là thứ tốt lành gì, quân hậu kia khẳng định là có nhược điểm gì bị đại bá Trương Dực nắm được, hoặc là ở trong tay phụ thân hắn, khiến cho hắn không tiếc bí quá hóa liều giết người diệt khẩu. Vậy chứng tỏ nhược điểm đó có thể uy hiếp trực tiếp đến tánh mạng của quân hậu, một khi bí mật bị đào ra, nói không chừng tất cả mọi chuyện có thể giải quyết dễ dàng.
Thế nhưng đến bây giờ Trương Dực còn chưa nói tất cả mọi chuyện cho hắn biết, hắn cũng chỉ từ vài câu của Trương Dực mà đoán ra được, Lâm Phàm nghĩ trước hết hắn nên thả lỏng chuyện làm ăn trước, như thế nào cũng phải vượt qua nguy cơ trước mới được.
Không thể để Triệu Hàm vất vả đạt được vị trí đại tướng quân, bọn họ phải chạy trốn chết, như vậy mấy năm nay bọn họ cố gắng là vì cái gì, uống phí khí lực sao! Lâm Phàm tuyệt đối không muốn như vậy, cho nên Lâm Phàm chuẩn bị tìm thời gian cùng Trương Dực nói chuyện, vẫn là một câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Trương Dực không dự đoán đực, Lâm Phàm rốt cuộc có bao nhiêu quyết tâm, sẽ đem vị quân hậu kia cùng vị thái tử chưa từng gặp mặt, trực tiếp xem là địch nhân, còn chuẩn bị kéo bọn họ xuống ngựa, trong lòng thậm chí đều đã bắt đầu tính toán.
Mặc kệ trong lòng của Lâm Phàm đã có kế hoạch hay chưa, Lâm Phàm liền tiện đường nhìn hai đứa con trai, Tử An nhu thuận còn thật sự đi theo tiên sinh học bài, mà Tuyết nhi thì lại đang rung đùi đắc kỳ nhìn ngốc manh cực kỳ, Lâm Phàm lược bỏ một ít âm u ở trong lòng, cuối cùng sẽ tốt lên, bước nhanh ra ngoài sơn trang, Lâm Phàm vung tay lên, bác lại đò lập tức chèo thuyền đến Hồng Hà sơn trang.
Lâm Phàm đến khiến cho Ngô Tử Vệ rất là cao hứng, Trương Dương lúc này đã chạy ra ngoài đi làm sinh ý mà hắn phụ trách, hắn gần đây rất có lòng, có lẽ là thích, có lẽ là chỉ muốn bản thân mình bận rộn.
“Đến đây nhanh tiến vào, ngươi đã nhìn thấy Trương Dực đi, hắn có giải thích với ngươi hay không? Kỳ thật nếu hắn muốn vị trí kia, chỉ cần nói một tiếng, Trương Dương cùng Tử Lâm cũng không để ý như vậy, bị người mình tin tưởng phản bội như thế, nếu ta không phải đã thành thói quen, lúc này cũng không chịu nổi.” Ngô Tử Vệ thở dài nói.
Từ ngày hôm qua Lâm Phàm cùng Tử Lâm Trương Dương nói chuyện một lần xong, Trương Dương cùng thời gian trước cũng không có thay đổi gì, vẫn như cũ khiến bản thân mình thật bận rộn, ngày hôm qua Tử Lâm nhìn như thực bình thường, nhưng tối hôm qua lại lăn qua lộn lại, một đêm cũng không ngủ, Ngô Tử Vệ hiểu được tâm sự của đệ đệ rất nặng, muốn khiến cho đệ đệ thoái mái buông bỏ, vậy đường còn rất xa.
“Ngô đại ca tình huống còn tốt lắm, Trương đại ca đâu? Trương Dực quả nhiên là có nỗi khổ, chúng ta đi vào thôi, ta đem tình huống nói cùng các ngươi, Trương Dực cũng là bất đắc dĩ, hơn nữa hắn cũng không thể giải thích, mặc kệ là muốn giúp chuyện gì, cho tới bây giờ cũng không nói ra, luôn luôn một mình chịu đựng. Ta nói sau này các ngươi có tin hay không, tóm lại ta sẽ tin tưởng hắn.” Lâm Phàm mở miệng hướng Ngô Tử Vệ nói.
Kỳ thật những chuyện mà Trương Dực nói, Lâm Phàm trên cơ bản có thể xác định là sự thật, có lẽ ở giữa đã lược đi một ít, nhưng đại khái hẳn là như vậy, Lâm Phàm nhìn người vẫn rất chính xác, nếu kết quả cuối cùng Trương Dực lừa hắn, Lâm Phàm chỉ có thể nhận không có mắt nhìn người. Thế nhưng cho dù Trương Dực thật sự lừa hắn thì như thế nào, hắn kỳ thật cũng không muốn đấu cùng Trương Dực, hiện tại rất là quan trọng, muốn cho Tử Lâm trở về trạng thái tốt nhất, quan trọng là Tử Lâm không có việc gì, cho dù Trương Dực thực sự lừa hắn, cũng không sao cả, cùng lắm thì khiến cho Tử Lâm và Trương Dực về sau đi trên con đường của mình, thế nhưng chờ Trương Dực sinh đứa nhỏ ra, liền đoạt lại là được.
Chỉ cần đứa nhỏ tới tay, Tử Lâm cho dù không có Trương Dực, cũng tuyệt đổi sẽ cởi bỏ mà sống sót, hơn nữa chờ đứa nhỏ sinh ra, chuyện Trương Dực đoạt quyền đã trôi qua thật lâu, cái loại cảm giác bị phản bội tê tâm liệt phế này sẽ theo thời gian mà giảm bớt, mục đích cuối cùng của Lâm Phàm là muốn cam đoan sinh mệnh của Tử Lâm an toàn.
Lúc này mới chỉ là muốn kéo thái tử xuống đài, cho dù hắn không quay về Trần gia, cũng không thể để cho Trần gia bị giết còn liên lụy đến hắn phải rời bến chạy trốn, đơn giản mà nói Lâm Phàm không muốn buông bỏ tất cả những cố gắng để được như hiện tại, hắn chẳng những phải bảo vệ được Bích Hà sơn trang, còn muốn bảo vệ những cố gắng của Triệu Hàm, ai dám động Lâm Phàm liền nhắm cây đại đao vào người đó, không chết không ngừng.
Lâm Phàm đi vào phòng Ngô Tử Lâm ở tạm, sân ban đầu của hắn không có cách nào ở lại, Lâm Phàm biết chỉ có tu sửa cả phòng ngủ một lần, nếu không với vị rượu kia, ngươi căn bản không thể ở. Hơn nữa Ngô đại ca cũng hiểu được, đồ vật tư cá nhân, chỉ có Tử Lâm tự mình dọn dẹp lại phòng của hắn cùng Trương Dực đã ở, đối với Tử Lâm mới là tốt nhất.
“Tử Lâm ngươi thế nào rồi, hôm nay thân thể có tốt lên không,” Lâm Phàm vào cửa liền nhìn thấy Tử Lâm ngồi trên ghế ngẩn người, lập tức tươi cười chào hỏi.
Ngô Tử Lâm giống như còn trong mộng, qua một lúc lâu mới phản ứng lại, quay đầu nhìn Lâm Phàm một lúc, vẻ mặt sửng sốt một chút, tiếp theo mới tươi cười hướng Lâm Phàm nói: “Phàm tử ngươi lại đây, ngươi gặp hắn rồi đi, hắn nói với ngươi như thế nào? Có phải là có nỗi khổ gì hay không, hắn không phải có ý muốn đoạt vị trí của Trương đại ca đúng hay không.”
Lâm Phàm biết phản ứng của Ngô Tử Lâm nguyên nhân bởi vì uống quá nhiều rượu, phản xạ thân kinh bị chậm nửa nhịp, khẳng định là trong thời gian này Tử Lâm uống một lượng lớn rượu nên tạo thành tổn thương, xem ra hắn phải nói với Ngô đại ca một chút, khiến cho thấy thuốc chuyên môn điều dưỡng về phương diện này, nếu tiếp tục trì hoãn lại có thể xảy ra chuyện lớn, Trương Dực nếu biết chắc chắn sẽ hối hận muốn chết.
Hơn nữa Tử Lâm còn đang lo lắng Trương Dực thật sự phản bội bọn họ, điều này sẽ tạo một áp lực rất lớn với Tử Lâm, nếu như làm không tốt, không chừng sẽ biến thành chứng hậm hực, nơi này không có thầy thuốc chuyên về thần kinh, một khi xuất hiện tình huống như vậy, trên cơ bản sẽ không trị được, Lâm Phàm mặc dù thông mình, nhưng hắn cũng không thể trị liệu được chứng bệnh hậm hực này.
“Nhanh lại đây ngồi, điểm tâm còn chưa có ăn, nhưng lại đây cùng ta ăn một chút, ta sắp chết đói. Ngày hôm qua thật vất vả bức được Trương Dực mở miệng, ta cũng không dễ dàng, trời vừa sáng liền chạy tới đây, còn bị đói bụng, nhanh lại đây cùng ta ăn cơm, chúng ta vừa ăn vừa nói.” Lâm Phàm hướng Ngô Tử Lâm có chút hồn du thiên ngoại lớn tiếng nói.
Lời này quả nhiên hấp dẫn tất cả lực chú ý của Ngô Tử Lâm, Ngô Tử Vệ lập tức phân phó hạ nhân mang điểm tâm lại đầy, hắn đã sớm chuận bị một lượng lớn đồ ăn dễ dàng tiêu hóa lại ngon miệng.
Lâm Phàm mở ra một lồng bánh bao, cắn một ngụm nước thịt mĩ vị, quả nhiên ăn thực ngon, đây là chênh lệch giữa nhà hắn và Ngô gia, cơm canh nhà hắn quả thật không tồi, nhưng đối với đầu bếp của nhà Ngô đại ca thì còn kém một bậc, xem ra phải phái đầu bếp tới đây học mới được, khó trách buổi sáng Tử An cùng Tuyết nhi đều nhắc tới đến nhà Ngô thúc thúc ăn cơm, với trình độ này quả nhiên là chênh lệnh không ít.
“Tử Lâm ăn nhiều một chút, người thật là gầy, gió thổi liền bay đi,” Lâm Phàm cười động động chiếc đũa hướng Ngô Tử Lâm nói.
Ngô Tử Lâm hiên nhiên còn chưa ăn uống gì, thấy Lâm Phàm mang theo ý cười nhìn hắn, cuối cùng động đũa ăn cơm, cho dù ăn chậm một chút, nhưng cuối cùng cũng nuốt xuống. Thế nhưng ăn được hai miếng vẫn là nhìn không được mở miệng nói: “ Phàm tử Trương Dực rốt cuộc nói như thế nào, hắn vì cái gì phải làm như vậy? Ngươi có thể nói cho ta biết được không? Nếu không ta ăn uống gì cũng không muốn.”
“ha ha ha ngươi cuối cùng cũng nói lời thật lòng, ta nói cho ngươi tin tức tốt, ta nói với ngươi, hắn làm ra chuyện này ta không phải là thực tực giận hay sao! Ngươi gầy chỉ còn da bọc xương, hắn thế nhưng còn ăn đến béo lên, ta thật sự rất là tức giận, vì huynh đệ, cho dù biết rõ đánh không lại, cũng phải giúp bạn không tiếc cả mạng sống, cho nên ta vung nắm đấm đánh hắn.” Lâm Phàm còn chưa nói xong đã bị Ngô Tử Lâm đánh gãy.
Ngô Tử Lâm vội vàng mở miệng nói: “Ngươi đánh hắn, hắn không có đánh trả chứ, có đánh ngươi bị thương hay không.”
“Ngươi gấp cái gì, chờ ta nói hết lời, ngươi cũng biết ta làm sao có thể là đối thủ của hắn, nắm tay này còn chưa có vung qua, ngươi kỳ thật cũng có thể đoán được kết quả, bị hắn một tay bắt được. Ngươi đoán hắn nói gì với ta, tin tức tốt, đoán thử xem là tin tức tốt gì, cả nhà các ngươi đều trông mong thiệt nhiều năm, hắn rốt cục đã đến đây.” Lâm Phàm ha ha cười hướng Ngô Tử Lâm cùng Ngô Tử Vệ.
Ngô Tử Lâm đột nhiên bị hỏi, Phàm tử không có đánh được Trương Dực trút giận cho hắn, thế nhưng còn vui vẻ như vậy, rốt cuộc là chuyện gì, chẳng lẽ Trương Dực nói cho Lâm Phàm nỗi khổ của hắn.
“Phàm tử ngươi cũng đừng úp mở nữa, nhanh nói cho ta biết, Trương Dực có phải có nỗi khổ hay không.” Ngô Tử Lâm khẩn cấp hỏi.
Nhưng Ngô Tử Vệ vừa nghe thấy lời nói của Lâm Phàm, ánh mắt lập tức sáng ngời, nhìn nhìn về phía đệ đệ trở nên ngốc nghếch, trong lòng hắn bất đắc dĩ thở dài nói: “Phàm tử Trương Dực có phải hay không là có, nếu không ở loại thời điểm này làm sao còn có thể béo lên, cho dù hắn làm một chút chuyện có lỗi với Ngô gia chúng ta cùng Trương Dương, nhưng hắn cũng không phải một chút cũng không thương Tử Lâm, trong lòng khẳng định cũng rất thống khổ.”
Ngô Tử Lâm nghe lời đại ca của hắn nói trực tiếp bị chấn kinh rồi, làm sao lại có thể, đã bao nhiêu năm, ngày ngóng đêm mong đứa nhỏ lúc này lại tới, đứa nhỏ tới không đúng lúc, điều này khiến cho Ngô Tử Lâm rơi vào thống khổ vô biên.
Lâm Phàm cười gật gật đầu, vừa thấy bộ dạng thống khổ của Ngô Tử Lâm liền vội vàng nói: “Đúng vậy Ngô đại ca, Tử Lâm đừng để ý vào những chuyện vụng vặt, đứa nhỏ mặt kệ đến khi nào, đều là hài tử của ngươi, đây là việc vui. Hơn nữa Trương Dực quả thật có nỗi khổ, lại nói tiếp hắn thật sự đoạt được vị trí của Trương đại ca. Thế nhưng chuyện này thật không còn cách nào, các ngươi còn nhớ rõ lúc trước ta đi bắc cương, Triều đình không phải là phái người điều tra chuyện tình hải vận hay sao. Tuy rằng Trương đại ca kết thúc rất nhanh, nhưng lại vẫn như cũ để người của thái tử tóm được nhược điểm. Trương Dực đã nhanh chóng phát hiện, hắn sợ vị trí này bị người khác cướp đi, cũng sợ Trương đại ca sẽ bị triều đình định tội, cho nên lập tức cầm chứng cớ này đi đầu phục thái tử. Như vậy có thể bảo vệ được vị trí này, cũng bảo vệ được Trương đại ca, đồng thời Trương Dực nói có thể tiếp tục giúp đỡ được hai nhà chúng ta.”
Tiếp theo Lâm Phàm liền phân tích lợi hai ở trong đó một chút, thái tử đã chuẩn bị tốt người tiếp nhận, thế nhưng Trương Dực không giống như vậy, cha hắn từng lập rất nhiều công lao mà trước đây đã làm thủy ti tam quân, cho nên Trương Dực so với người thái tử chọn còn thích hợp hơn, đây cũng là nguyên nhân mà thái tử chấp nhận Trương Dực quy hàng. Lâm Phàm còn nói một khi Trương Dực lên làm vị trí thủy ti tam quân, đến lúc đó sẽ đem thủy quân của Yến thành giao cho Trương Dương, hẳn là sẽ dễ dàng hơn, thế nhưng thời gian có thể sẽ lâu, dù sao cũng là thủy ti tam quân, muốn đi lên cũng không dễ dàng.
Ngô Tử Vệ là thương nhân, nhưng hắn cực kỳ thông minh, đối với chuyện này một chút liền hiểu, tuy rằng trong chuyện này Trương Dực cũng có được nhiều lợi ích nhưng cũng đã tính toán cho bọn hắn, quả thật cũng đã giúp đỡ được Trương Dương. Lúc trước triều đình phái người tới, hắn cùng Trương Dương quả thật lừa gạt cho qua, nhưng trong lòng hai người cũng có chút không yên, biết cấp trên chuẩn bị kiểm tra bọn họ, một cửa này chắc chắn rất khổ sở, nhưng không nghĩ tới bên trong còn có người của thái tử, rất nhanh Ngô Tử Vệ đã nghĩ đến chuyện hoàng tử đoạt vị, việc này hắn không muốn để cho Trương Dương dính vào, nếu Trương Dực tiếp nhận, còn có thể lên làm vị trí thống soái thủy ti tam quân, vậy cũng không có gì đáng tiếc.
Ngô Tử Lâm tuy rằng thông minh, thế nhưng hắn từ nhỏ đến lớn chỉ là một công tử thiếu gia, vẫn sinh hoạt dưới cánh chim của đại ca, hơn nữa sau này Trương Dực cực kỳ sủng hắn, nơi nào sẽ nghĩ đến chuyện này. Trong lúc nhất thời đã sợ đến ngây người, ngốc ngốc nhìn Lâm Phàm cùng đại ca của hắn, bên trong thế nhưng còn có nhiều chuyện như vậy, không biết Trương đại ca có biết hay không, trong lúc nhất thời trong lòng Ngô Tử Lâm cũng không biết là khó chịu hay dễ chịu, tóm lại ngũ vị tạp trần, nước mắt không áp chế xuống được liền chảy ra.
“Được rồi, ngươi vẫn không phải muốn biết nguyên nhân sao, Trương Dực cũng không phải cố ý muốn đoạt vị trí của Trương Dương, cho nên từ hôm nay ngươi phải cố gắng tốt lên, cho dù ngươi không muốn cùng Trương Dực một chỗ, cũng phải sống thật tốt, đứa nhỏ của Ngô gia chúng ta còn trong bụng Trương Dực, ngươi nếu như xảy ra chuyện gì, ngươi xem Trương Dực có đem đứa nhỏ trả lại cho chúng ta hay không, cho nên ngươi phải nhanh chóng tốt lên, chờ Trương Dực sinh hạ đứa nhỏ liền ôm đứa nhỏ về cho ta, ngươi nuôi, như vậy xem Trương Dực có thể chạy đi đâu, cho dù hắn lên làm thống soái thủy ti tam quân, hắn vẫn là người nhà Ngô gia của chúng ta là tức phụ của ngươi là a mỗ của đứa nhỏ.” Ngô Tử Vệ hướng đệ đệ đang ngơ ngác nói.
Còn không chờ Lâm Phàm mở miệng, bên ngoài liền truyền tới âm thanh của Trương Dương: “Tử Vệ nói không tồi, tiểu tử ngươi phải giống như ca ca của ngươi không chịu thua kém, nhất định phải nắm Trương Dực thật chặt, tiểu tử kia cái gì cũng không nói một mình quyết định như vậy, cho dù là vì tốt cho chúng ta, cũng không thể làm như vậy, ta lúc trước vẫn không nghĩ ra hắn vì sao lại không nói cho chúng ta biết, là sợ chúng ta hiểu lầm căn bản sẽ không nghe hắn giải thích, cho nên hắn nhất định là đợi Lâm Phàm trở về, để Phàm tử chuyển lời cho chúng ta. Nhưng không nghĩ đến sẽ khiến cho Tử Lâm chịu nhiều khổ sở như vậy, cho dù hắn là muốn dưỡng thai, nhưng tử tội có thể miễn nhưng tội sống khó tha, Tử Lâm chờ Trương Dực sinh hạ đứa nhỏ, chúng ta liền ôm đứa nhỏ về, để cho hắn một người cô đơn đi làm đại tướng quân đi.”
Lời này của Trương Dương thật đủ ngoan độc, Ngô Tử Lâm nhìn những người trong phòng, Trương Dực một người cũng rất cô đơn, lưng lại đeo nhiều gánh nặng như vậy, nếu đứa nhỏ vừa sinh ra lại đem đứa nhỏ cướp đi, vậy Trương Dực sẽ rất khổ sở, Ngô Tử Lâm sau khi biết được nguyên nhân lại luyến tiếc khiến cho Trương Dực chịu khổ.
Một phòng người toàn đã thành tinh, chỉ có Ngô Tử Lâm là tiểu cừu trắng nõn non mềm, nhìn vẻ mặt kia, mọi người cũng đoán được hắn đáng suy nghĩ cái gì, hiển nhiên là luyến tiếc làm cho Trương Dực chịu khổ.
“Được được, việc này để các ngươi tự mình quyết định, việc này Trương Dực làm cũng có chỗ đúng, cũng có chỗ không đúng, hắn không nên không cùng các ngươi thương lượng mà đã quyết định, đa phần cũng vì suy nghĩ cho chúng ta, kế tiếp làm như thế nào các ngươi tự mình quyết định. Tử Lâm ngươi chỉ cần dưỡng thân mình cho thật tốt, đừng để kết quả Trương Dực bị người khác đoạt đi, để đứa nhỏ trong bụng hắn cũng bị đoạt đi luôn, ta phải đi về nghỉ ngơi hồi phục lại một chút, thời gian gần đây ta ngủ không được ngon, đều đã gầy đi không ít, thịt đều không có,” Lâm Phàm nhéo nhéo gò má mình ánh mắt đáng thương nhìn Ngô Tử Lâm nói.
Trước khi rời đi Lâm Phàm còn thể hiện một chút không vừa lòng, nói với mọi người trong phòng hắn còn muốn gây sức ép với Trương Dực một chút, nhưng mà nể mặt đứa cháu chưa sinh ra, mà Trương Dực cũng đáng thương, nên hắn sẽ không đi gây sức ép với Trương Dực nữa, hy vọng quan hệ của Tử Lâm và Trương Dực sẽ mau chóng hổi phục lại.
Trước khi Lâm Phàm đi, Trương Dương đi tiễn Lâm Phàm, Lâm Phàm vừa đi vừa nói với Trương Dương, kêu Trương Dương đi mời một thầy thuốc, tình trạng thân thể của Tử Lâm không tốt, hơn nữa không chỉ có thân thể, mà tinh thần cũng có chút vấn đề, hắn sau khi trở về sẽ đưa Trương Dực đến đây, đến lúc đó hắn sẽ nhắc nhở Trương Dực, khiến cho Trương Dực đừng ầm ĩ với Tử Lâm, tránh cho tinh thần của Tử Lâm thực sự xảy ra vấn đề, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.
Trương Dương khiêu khiêu khóe mắt một chút, cuối cùng gật gật đầu, hắn hiểu được ý tứ của Lâm Phàm, có tức giận gì thì hướng vào Trương Dực, đừng kích động đến Tử Lâm, tiểu tử kia đã rất yếu ớt không thể tiếp tục gây sức ép, nếu không thực sự sẽ xảy ra chuyện, đến lúc đó sẽ không lường được hậu quả.
Lâm Phàm nhìn mặt nước bình tĩnh giống như dĩ vãng, ban đầu hắn cũng muốn gây sức ép với Trương Dực một chút, nhưng hiện tại lại lo lắng đến địch nhân của bọn họ, có thể là vị đứng đầu Đại Hạ kia, vì thế hắn sẽ làm tốt khâu chuẩn bị, cho nên hắn chẳng những muốn vạch ra một kế hoạch, còn muốn tìm hiểu các loại tin tức, cuối cùng mới có thể biết được loại tin tức nào hắn cần dùng.
Thế nhưng hiện tại quan trọng nhất là muốn gặp mặt vị quân hậu và thái tử, nhưng hai người kia với thân phận của Lâm Phàm làm sao có thể gặp được, cho nên Lâm Phàm tính toán sắp xếp chuyện trong nhà xong, hắn muốn vào kinh thành một chuyến, tìm hiểu những chuyện về thái tử nguy hiểm bao nhiêu, Lâm Phàm rất rõ ràng, chỉ cần một bước không đúng là có thể mất mạng, Lâm Phàm phải nghĩ ra một cách thật hoàn hảo, nếu không hắn thật mất mạng là chuyện nhỏ liền lụy đến Triệu Hàm cùng đứa nhỏ mới là chuyện lớn.
Đương nhiên trước đó, Lâm Phàm còn muốn tìm Trương Dực tâm sự, Trương Dực đem cừu hận nén nhịn nhiều năm như vậy, tin tức biết được hẳn không ít, đây là trợ giúp rất lớn giúp hắn có thể đào ra bí mật của vị quân hậu kia.
Nhìn thấy hai đứa nhỏ không có ngăn cách với chính mình mà vui vẻ đùa giỡn, tâm tình Trương Dực tốt lên rất nhiều, cũng uống được hơn phân nửa bát cháo.
Ăn cơm xong hai tiểu tử hi hi ha ha đi đến chỗ An tiên sinh học, Lâm Phàm đưa Trương Dực đến khách viện bên cạnh, để cho Trương Dực nghỉ ngơi cho tốt, những chuyện còn lại có hắn là được.
Tuy rằng ngày hôm qua Lâm Phàm vẫn nghĩ như thế nào đi chọc ghẹo Trương Dực, nhưng lúc này Lâm Phàm đã không còn tâm tư kia, Trương Dực cùng Tử Lâm cũng không dễ dàng, nay thật vất vả mới có đứa nhỏ, nên là thời điểm cao hứng, nên là lúc ăn mừng, thế nhưng lại xảy ra chuyện như vậy, quả thực đã phá hoại làm cho tâm tình người ta rất khó chịu, tất cả lỗi đều là vị thái tử kia, quả nhiên nên bị đạp xuống ngựa.
Đối với Lâm Phàm mà nói, ai ngồi lên ngôi vị hoàng đế cũng không sao cả, nhưng cũng không thể là địch nhân của huynh đệ bằng hữu hắn, cho nên Lâm Phàm cũng chuẩn bị thu thập một ít tin tức từ kinh thành, cho dù không làm được gì, nhưng tốt xấu gì chuyện người ta biết thì ta cũng biết, cũng có chút thời gian chuẩn bị. Tính tình của Lâm Phàm cũng không phải là người ngồi đó chờ chết, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ lại sự nghiệp của chính mình rồi bỏ chạy, cho dù không thể để cho vị kia của Trần gia lên đài, Lâm Phàm cũng tuyệt đối không cho vị thái tử kia chiếm được ngôi vị, Trương Dực đã nói người hắn đối phó là ác ma, vậy cái kẻ cần đối phó kia cũng không phải là loại tốt lành gì.
Huống chi vị quân hậu đương nhiệm còn hại chết đại thần, khẳng định cũng không phải là thứ tốt lành gì, quân hậu kia khẳng định là có nhược điểm gì bị đại bá Trương Dực nắm được, hoặc là ở trong tay phụ thân hắn, khiến cho hắn không tiếc bí quá hóa liều giết người diệt khẩu. Vậy chứng tỏ nhược điểm đó có thể uy hiếp trực tiếp đến tánh mạng của quân hậu, một khi bí mật bị đào ra, nói không chừng tất cả mọi chuyện có thể giải quyết dễ dàng.
Thế nhưng đến bây giờ Trương Dực còn chưa nói tất cả mọi chuyện cho hắn biết, hắn cũng chỉ từ vài câu của Trương Dực mà đoán ra được, Lâm Phàm nghĩ trước hết hắn nên thả lỏng chuyện làm ăn trước, như thế nào cũng phải vượt qua nguy cơ trước mới được.
Không thể để Triệu Hàm vất vả đạt được vị trí đại tướng quân, bọn họ phải chạy trốn chết, như vậy mấy năm nay bọn họ cố gắng là vì cái gì, uống phí khí lực sao! Lâm Phàm tuyệt đối không muốn như vậy, cho nên Lâm Phàm chuẩn bị tìm thời gian cùng Trương Dực nói chuyện, vẫn là một câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Trương Dực không dự đoán đực, Lâm Phàm rốt cuộc có bao nhiêu quyết tâm, sẽ đem vị quân hậu kia cùng vị thái tử chưa từng gặp mặt, trực tiếp xem là địch nhân, còn chuẩn bị kéo bọn họ xuống ngựa, trong lòng thậm chí đều đã bắt đầu tính toán.
Mặc kệ trong lòng của Lâm Phàm đã có kế hoạch hay chưa, Lâm Phàm liền tiện đường nhìn hai đứa con trai, Tử An nhu thuận còn thật sự đi theo tiên sinh học bài, mà Tuyết nhi thì lại đang rung đùi đắc kỳ nhìn ngốc manh cực kỳ, Lâm Phàm lược bỏ một ít âm u ở trong lòng, cuối cùng sẽ tốt lên, bước nhanh ra ngoài sơn trang, Lâm Phàm vung tay lên, bác lại đò lập tức chèo thuyền đến Hồng Hà sơn trang.
Lâm Phàm đến khiến cho Ngô Tử Vệ rất là cao hứng, Trương Dương lúc này đã chạy ra ngoài đi làm sinh ý mà hắn phụ trách, hắn gần đây rất có lòng, có lẽ là thích, có lẽ là chỉ muốn bản thân mình bận rộn.
“Đến đây nhanh tiến vào, ngươi đã nhìn thấy Trương Dực đi, hắn có giải thích với ngươi hay không? Kỳ thật nếu hắn muốn vị trí kia, chỉ cần nói một tiếng, Trương Dương cùng Tử Lâm cũng không để ý như vậy, bị người mình tin tưởng phản bội như thế, nếu ta không phải đã thành thói quen, lúc này cũng không chịu nổi.” Ngô Tử Vệ thở dài nói.
Từ ngày hôm qua Lâm Phàm cùng Tử Lâm Trương Dương nói chuyện một lần xong, Trương Dương cùng thời gian trước cũng không có thay đổi gì, vẫn như cũ khiến bản thân mình thật bận rộn, ngày hôm qua Tử Lâm nhìn như thực bình thường, nhưng tối hôm qua lại lăn qua lộn lại, một đêm cũng không ngủ, Ngô Tử Vệ hiểu được tâm sự của đệ đệ rất nặng, muốn khiến cho đệ đệ thoái mái buông bỏ, vậy đường còn rất xa.
“Ngô đại ca tình huống còn tốt lắm, Trương đại ca đâu? Trương Dực quả nhiên là có nỗi khổ, chúng ta đi vào thôi, ta đem tình huống nói cùng các ngươi, Trương Dực cũng là bất đắc dĩ, hơn nữa hắn cũng không thể giải thích, mặc kệ là muốn giúp chuyện gì, cho tới bây giờ cũng không nói ra, luôn luôn một mình chịu đựng. Ta nói sau này các ngươi có tin hay không, tóm lại ta sẽ tin tưởng hắn.” Lâm Phàm mở miệng hướng Ngô Tử Vệ nói.
Kỳ thật những chuyện mà Trương Dực nói, Lâm Phàm trên cơ bản có thể xác định là sự thật, có lẽ ở giữa đã lược đi một ít, nhưng đại khái hẳn là như vậy, Lâm Phàm nhìn người vẫn rất chính xác, nếu kết quả cuối cùng Trương Dực lừa hắn, Lâm Phàm chỉ có thể nhận không có mắt nhìn người. Thế nhưng cho dù Trương Dực thật sự lừa hắn thì như thế nào, hắn kỳ thật cũng không muốn đấu cùng Trương Dực, hiện tại rất là quan trọng, muốn cho Tử Lâm trở về trạng thái tốt nhất, quan trọng là Tử Lâm không có việc gì, cho dù Trương Dực thực sự lừa hắn, cũng không sao cả, cùng lắm thì khiến cho Tử Lâm và Trương Dực về sau đi trên con đường của mình, thế nhưng chờ Trương Dực sinh đứa nhỏ ra, liền đoạt lại là được.
Chỉ cần đứa nhỏ tới tay, Tử Lâm cho dù không có Trương Dực, cũng tuyệt đổi sẽ cởi bỏ mà sống sót, hơn nữa chờ đứa nhỏ sinh ra, chuyện Trương Dực đoạt quyền đã trôi qua thật lâu, cái loại cảm giác bị phản bội tê tâm liệt phế này sẽ theo thời gian mà giảm bớt, mục đích cuối cùng của Lâm Phàm là muốn cam đoan sinh mệnh của Tử Lâm an toàn.
Lúc này mới chỉ là muốn kéo thái tử xuống đài, cho dù hắn không quay về Trần gia, cũng không thể để cho Trần gia bị giết còn liên lụy đến hắn phải rời bến chạy trốn, đơn giản mà nói Lâm Phàm không muốn buông bỏ tất cả những cố gắng để được như hiện tại, hắn chẳng những phải bảo vệ được Bích Hà sơn trang, còn muốn bảo vệ những cố gắng của Triệu Hàm, ai dám động Lâm Phàm liền nhắm cây đại đao vào người đó, không chết không ngừng.
Lâm Phàm đi vào phòng Ngô Tử Lâm ở tạm, sân ban đầu của hắn không có cách nào ở lại, Lâm Phàm biết chỉ có tu sửa cả phòng ngủ một lần, nếu không với vị rượu kia, ngươi căn bản không thể ở. Hơn nữa Ngô đại ca cũng hiểu được, đồ vật tư cá nhân, chỉ có Tử Lâm tự mình dọn dẹp lại phòng của hắn cùng Trương Dực đã ở, đối với Tử Lâm mới là tốt nhất.
“Tử Lâm ngươi thế nào rồi, hôm nay thân thể có tốt lên không,” Lâm Phàm vào cửa liền nhìn thấy Tử Lâm ngồi trên ghế ngẩn người, lập tức tươi cười chào hỏi.
Ngô Tử Lâm giống như còn trong mộng, qua một lúc lâu mới phản ứng lại, quay đầu nhìn Lâm Phàm một lúc, vẻ mặt sửng sốt một chút, tiếp theo mới tươi cười hướng Lâm Phàm nói: “Phàm tử ngươi lại đây, ngươi gặp hắn rồi đi, hắn nói với ngươi như thế nào? Có phải là có nỗi khổ gì hay không, hắn không phải có ý muốn đoạt vị trí của Trương đại ca đúng hay không.”
Lâm Phàm biết phản ứng của Ngô Tử Lâm nguyên nhân bởi vì uống quá nhiều rượu, phản xạ thân kinh bị chậm nửa nhịp, khẳng định là trong thời gian này Tử Lâm uống một lượng lớn rượu nên tạo thành tổn thương, xem ra hắn phải nói với Ngô đại ca một chút, khiến cho thấy thuốc chuyên môn điều dưỡng về phương diện này, nếu tiếp tục trì hoãn lại có thể xảy ra chuyện lớn, Trương Dực nếu biết chắc chắn sẽ hối hận muốn chết.
Hơn nữa Tử Lâm còn đang lo lắng Trương Dực thật sự phản bội bọn họ, điều này sẽ tạo một áp lực rất lớn với Tử Lâm, nếu như làm không tốt, không chừng sẽ biến thành chứng hậm hực, nơi này không có thầy thuốc chuyên về thần kinh, một khi xuất hiện tình huống như vậy, trên cơ bản sẽ không trị được, Lâm Phàm mặc dù thông mình, nhưng hắn cũng không thể trị liệu được chứng bệnh hậm hực này.
“Nhanh lại đây ngồi, điểm tâm còn chưa có ăn, nhưng lại đây cùng ta ăn một chút, ta sắp chết đói. Ngày hôm qua thật vất vả bức được Trương Dực mở miệng, ta cũng không dễ dàng, trời vừa sáng liền chạy tới đây, còn bị đói bụng, nhanh lại đây cùng ta ăn cơm, chúng ta vừa ăn vừa nói.” Lâm Phàm hướng Ngô Tử Lâm có chút hồn du thiên ngoại lớn tiếng nói.
Lời này quả nhiên hấp dẫn tất cả lực chú ý của Ngô Tử Lâm, Ngô Tử Vệ lập tức phân phó hạ nhân mang điểm tâm lại đầy, hắn đã sớm chuận bị một lượng lớn đồ ăn dễ dàng tiêu hóa lại ngon miệng.
Lâm Phàm mở ra một lồng bánh bao, cắn một ngụm nước thịt mĩ vị, quả nhiên ăn thực ngon, đây là chênh lệch giữa nhà hắn và Ngô gia, cơm canh nhà hắn quả thật không tồi, nhưng đối với đầu bếp của nhà Ngô đại ca thì còn kém một bậc, xem ra phải phái đầu bếp tới đây học mới được, khó trách buổi sáng Tử An cùng Tuyết nhi đều nhắc tới đến nhà Ngô thúc thúc ăn cơm, với trình độ này quả nhiên là chênh lệnh không ít.
“Tử Lâm ăn nhiều một chút, người thật là gầy, gió thổi liền bay đi,” Lâm Phàm cười động động chiếc đũa hướng Ngô Tử Lâm nói.
Ngô Tử Lâm hiên nhiên còn chưa ăn uống gì, thấy Lâm Phàm mang theo ý cười nhìn hắn, cuối cùng động đũa ăn cơm, cho dù ăn chậm một chút, nhưng cuối cùng cũng nuốt xuống. Thế nhưng ăn được hai miếng vẫn là nhìn không được mở miệng nói: “ Phàm tử Trương Dực rốt cuộc nói như thế nào, hắn vì cái gì phải làm như vậy? Ngươi có thể nói cho ta biết được không? Nếu không ta ăn uống gì cũng không muốn.”
“ha ha ha ngươi cuối cùng cũng nói lời thật lòng, ta nói cho ngươi tin tức tốt, ta nói với ngươi, hắn làm ra chuyện này ta không phải là thực tực giận hay sao! Ngươi gầy chỉ còn da bọc xương, hắn thế nhưng còn ăn đến béo lên, ta thật sự rất là tức giận, vì huynh đệ, cho dù biết rõ đánh không lại, cũng phải giúp bạn không tiếc cả mạng sống, cho nên ta vung nắm đấm đánh hắn.” Lâm Phàm còn chưa nói xong đã bị Ngô Tử Lâm đánh gãy.
Ngô Tử Lâm vội vàng mở miệng nói: “Ngươi đánh hắn, hắn không có đánh trả chứ, có đánh ngươi bị thương hay không.”
“Ngươi gấp cái gì, chờ ta nói hết lời, ngươi cũng biết ta làm sao có thể là đối thủ của hắn, nắm tay này còn chưa có vung qua, ngươi kỳ thật cũng có thể đoán được kết quả, bị hắn một tay bắt được. Ngươi đoán hắn nói gì với ta, tin tức tốt, đoán thử xem là tin tức tốt gì, cả nhà các ngươi đều trông mong thiệt nhiều năm, hắn rốt cục đã đến đây.” Lâm Phàm ha ha cười hướng Ngô Tử Lâm cùng Ngô Tử Vệ.
Ngô Tử Lâm đột nhiên bị hỏi, Phàm tử không có đánh được Trương Dực trút giận cho hắn, thế nhưng còn vui vẻ như vậy, rốt cuộc là chuyện gì, chẳng lẽ Trương Dực nói cho Lâm Phàm nỗi khổ của hắn.
“Phàm tử ngươi cũng đừng úp mở nữa, nhanh nói cho ta biết, Trương Dực có phải có nỗi khổ hay không.” Ngô Tử Lâm khẩn cấp hỏi.
Nhưng Ngô Tử Vệ vừa nghe thấy lời nói của Lâm Phàm, ánh mắt lập tức sáng ngời, nhìn nhìn về phía đệ đệ trở nên ngốc nghếch, trong lòng hắn bất đắc dĩ thở dài nói: “Phàm tử Trương Dực có phải hay không là có, nếu không ở loại thời điểm này làm sao còn có thể béo lên, cho dù hắn làm một chút chuyện có lỗi với Ngô gia chúng ta cùng Trương Dương, nhưng hắn cũng không phải một chút cũng không thương Tử Lâm, trong lòng khẳng định cũng rất thống khổ.”
Ngô Tử Lâm nghe lời đại ca của hắn nói trực tiếp bị chấn kinh rồi, làm sao lại có thể, đã bao nhiêu năm, ngày ngóng đêm mong đứa nhỏ lúc này lại tới, đứa nhỏ tới không đúng lúc, điều này khiến cho Ngô Tử Lâm rơi vào thống khổ vô biên.
Lâm Phàm cười gật gật đầu, vừa thấy bộ dạng thống khổ của Ngô Tử Lâm liền vội vàng nói: “Đúng vậy Ngô đại ca, Tử Lâm đừng để ý vào những chuyện vụng vặt, đứa nhỏ mặt kệ đến khi nào, đều là hài tử của ngươi, đây là việc vui. Hơn nữa Trương Dực quả thật có nỗi khổ, lại nói tiếp hắn thật sự đoạt được vị trí của Trương đại ca. Thế nhưng chuyện này thật không còn cách nào, các ngươi còn nhớ rõ lúc trước ta đi bắc cương, Triều đình không phải là phái người điều tra chuyện tình hải vận hay sao. Tuy rằng Trương đại ca kết thúc rất nhanh, nhưng lại vẫn như cũ để người của thái tử tóm được nhược điểm. Trương Dực đã nhanh chóng phát hiện, hắn sợ vị trí này bị người khác cướp đi, cũng sợ Trương đại ca sẽ bị triều đình định tội, cho nên lập tức cầm chứng cớ này đi đầu phục thái tử. Như vậy có thể bảo vệ được vị trí này, cũng bảo vệ được Trương đại ca, đồng thời Trương Dực nói có thể tiếp tục giúp đỡ được hai nhà chúng ta.”
Tiếp theo Lâm Phàm liền phân tích lợi hai ở trong đó một chút, thái tử đã chuẩn bị tốt người tiếp nhận, thế nhưng Trương Dực không giống như vậy, cha hắn từng lập rất nhiều công lao mà trước đây đã làm thủy ti tam quân, cho nên Trương Dực so với người thái tử chọn còn thích hợp hơn, đây cũng là nguyên nhân mà thái tử chấp nhận Trương Dực quy hàng. Lâm Phàm còn nói một khi Trương Dực lên làm vị trí thủy ti tam quân, đến lúc đó sẽ đem thủy quân của Yến thành giao cho Trương Dương, hẳn là sẽ dễ dàng hơn, thế nhưng thời gian có thể sẽ lâu, dù sao cũng là thủy ti tam quân, muốn đi lên cũng không dễ dàng.
Ngô Tử Vệ là thương nhân, nhưng hắn cực kỳ thông minh, đối với chuyện này một chút liền hiểu, tuy rằng trong chuyện này Trương Dực cũng có được nhiều lợi ích nhưng cũng đã tính toán cho bọn hắn, quả thật cũng đã giúp đỡ được Trương Dương. Lúc trước triều đình phái người tới, hắn cùng Trương Dương quả thật lừa gạt cho qua, nhưng trong lòng hai người cũng có chút không yên, biết cấp trên chuẩn bị kiểm tra bọn họ, một cửa này chắc chắn rất khổ sở, nhưng không nghĩ tới bên trong còn có người của thái tử, rất nhanh Ngô Tử Vệ đã nghĩ đến chuyện hoàng tử đoạt vị, việc này hắn không muốn để cho Trương Dương dính vào, nếu Trương Dực tiếp nhận, còn có thể lên làm vị trí thống soái thủy ti tam quân, vậy cũng không có gì đáng tiếc.
Ngô Tử Lâm tuy rằng thông minh, thế nhưng hắn từ nhỏ đến lớn chỉ là một công tử thiếu gia, vẫn sinh hoạt dưới cánh chim của đại ca, hơn nữa sau này Trương Dực cực kỳ sủng hắn, nơi nào sẽ nghĩ đến chuyện này. Trong lúc nhất thời đã sợ đến ngây người, ngốc ngốc nhìn Lâm Phàm cùng đại ca của hắn, bên trong thế nhưng còn có nhiều chuyện như vậy, không biết Trương đại ca có biết hay không, trong lúc nhất thời trong lòng Ngô Tử Lâm cũng không biết là khó chịu hay dễ chịu, tóm lại ngũ vị tạp trần, nước mắt không áp chế xuống được liền chảy ra.
“Được rồi, ngươi vẫn không phải muốn biết nguyên nhân sao, Trương Dực cũng không phải cố ý muốn đoạt vị trí của Trương Dương, cho nên từ hôm nay ngươi phải cố gắng tốt lên, cho dù ngươi không muốn cùng Trương Dực một chỗ, cũng phải sống thật tốt, đứa nhỏ của Ngô gia chúng ta còn trong bụng Trương Dực, ngươi nếu như xảy ra chuyện gì, ngươi xem Trương Dực có đem đứa nhỏ trả lại cho chúng ta hay không, cho nên ngươi phải nhanh chóng tốt lên, chờ Trương Dực sinh hạ đứa nhỏ liền ôm đứa nhỏ về cho ta, ngươi nuôi, như vậy xem Trương Dực có thể chạy đi đâu, cho dù hắn lên làm thống soái thủy ti tam quân, hắn vẫn là người nhà Ngô gia của chúng ta là tức phụ của ngươi là a mỗ của đứa nhỏ.” Ngô Tử Vệ hướng đệ đệ đang ngơ ngác nói.
Còn không chờ Lâm Phàm mở miệng, bên ngoài liền truyền tới âm thanh của Trương Dương: “Tử Vệ nói không tồi, tiểu tử ngươi phải giống như ca ca của ngươi không chịu thua kém, nhất định phải nắm Trương Dực thật chặt, tiểu tử kia cái gì cũng không nói một mình quyết định như vậy, cho dù là vì tốt cho chúng ta, cũng không thể làm như vậy, ta lúc trước vẫn không nghĩ ra hắn vì sao lại không nói cho chúng ta biết, là sợ chúng ta hiểu lầm căn bản sẽ không nghe hắn giải thích, cho nên hắn nhất định là đợi Lâm Phàm trở về, để Phàm tử chuyển lời cho chúng ta. Nhưng không nghĩ đến sẽ khiến cho Tử Lâm chịu nhiều khổ sở như vậy, cho dù hắn là muốn dưỡng thai, nhưng tử tội có thể miễn nhưng tội sống khó tha, Tử Lâm chờ Trương Dực sinh hạ đứa nhỏ, chúng ta liền ôm đứa nhỏ về, để cho hắn một người cô đơn đi làm đại tướng quân đi.”
Lời này của Trương Dương thật đủ ngoan độc, Ngô Tử Lâm nhìn những người trong phòng, Trương Dực một người cũng rất cô đơn, lưng lại đeo nhiều gánh nặng như vậy, nếu đứa nhỏ vừa sinh ra lại đem đứa nhỏ cướp đi, vậy Trương Dực sẽ rất khổ sở, Ngô Tử Lâm sau khi biết được nguyên nhân lại luyến tiếc khiến cho Trương Dực chịu khổ.
Một phòng người toàn đã thành tinh, chỉ có Ngô Tử Lâm là tiểu cừu trắng nõn non mềm, nhìn vẻ mặt kia, mọi người cũng đoán được hắn đáng suy nghĩ cái gì, hiển nhiên là luyến tiếc làm cho Trương Dực chịu khổ.
“Được được, việc này để các ngươi tự mình quyết định, việc này Trương Dực làm cũng có chỗ đúng, cũng có chỗ không đúng, hắn không nên không cùng các ngươi thương lượng mà đã quyết định, đa phần cũng vì suy nghĩ cho chúng ta, kế tiếp làm như thế nào các ngươi tự mình quyết định. Tử Lâm ngươi chỉ cần dưỡng thân mình cho thật tốt, đừng để kết quả Trương Dực bị người khác đoạt đi, để đứa nhỏ trong bụng hắn cũng bị đoạt đi luôn, ta phải đi về nghỉ ngơi hồi phục lại một chút, thời gian gần đây ta ngủ không được ngon, đều đã gầy đi không ít, thịt đều không có,” Lâm Phàm nhéo nhéo gò má mình ánh mắt đáng thương nhìn Ngô Tử Lâm nói.
Trước khi rời đi Lâm Phàm còn thể hiện một chút không vừa lòng, nói với mọi người trong phòng hắn còn muốn gây sức ép với Trương Dực một chút, nhưng mà nể mặt đứa cháu chưa sinh ra, mà Trương Dực cũng đáng thương, nên hắn sẽ không đi gây sức ép với Trương Dực nữa, hy vọng quan hệ của Tử Lâm và Trương Dực sẽ mau chóng hổi phục lại.
Trước khi Lâm Phàm đi, Trương Dương đi tiễn Lâm Phàm, Lâm Phàm vừa đi vừa nói với Trương Dương, kêu Trương Dương đi mời một thầy thuốc, tình trạng thân thể của Tử Lâm không tốt, hơn nữa không chỉ có thân thể, mà tinh thần cũng có chút vấn đề, hắn sau khi trở về sẽ đưa Trương Dực đến đây, đến lúc đó hắn sẽ nhắc nhở Trương Dực, khiến cho Trương Dực đừng ầm ĩ với Tử Lâm, tránh cho tinh thần của Tử Lâm thực sự xảy ra vấn đề, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.
Trương Dương khiêu khiêu khóe mắt một chút, cuối cùng gật gật đầu, hắn hiểu được ý tứ của Lâm Phàm, có tức giận gì thì hướng vào Trương Dực, đừng kích động đến Tử Lâm, tiểu tử kia đã rất yếu ớt không thể tiếp tục gây sức ép, nếu không thực sự sẽ xảy ra chuyện, đến lúc đó sẽ không lường được hậu quả.
Lâm Phàm nhìn mặt nước bình tĩnh giống như dĩ vãng, ban đầu hắn cũng muốn gây sức ép với Trương Dực một chút, nhưng hiện tại lại lo lắng đến địch nhân của bọn họ, có thể là vị đứng đầu Đại Hạ kia, vì thế hắn sẽ làm tốt khâu chuẩn bị, cho nên hắn chẳng những muốn vạch ra một kế hoạch, còn muốn tìm hiểu các loại tin tức, cuối cùng mới có thể biết được loại tin tức nào hắn cần dùng.
Thế nhưng hiện tại quan trọng nhất là muốn gặp mặt vị quân hậu và thái tử, nhưng hai người kia với thân phận của Lâm Phàm làm sao có thể gặp được, cho nên Lâm Phàm tính toán sắp xếp chuyện trong nhà xong, hắn muốn vào kinh thành một chuyến, tìm hiểu những chuyện về thái tử nguy hiểm bao nhiêu, Lâm Phàm rất rõ ràng, chỉ cần một bước không đúng là có thể mất mạng, Lâm Phàm phải nghĩ ra một cách thật hoàn hảo, nếu không hắn thật mất mạng là chuyện nhỏ liền lụy đến Triệu Hàm cùng đứa nhỏ mới là chuyện lớn.
Đương nhiên trước đó, Lâm Phàm còn muốn tìm Trương Dực tâm sự, Trương Dực đem cừu hận nén nhịn nhiều năm như vậy, tin tức biết được hẳn không ít, đây là trợ giúp rất lớn giúp hắn có thể đào ra bí mật của vị quân hậu kia.
Tác giả :
Lãng Hoa Điểm Điểm