Tục Nhân Hồi Đáng
Chương 14: Con đường của Biên Học Đạo
Tối ngày 13 tháng 7 năm 2001, buổi tối họp báo, cả nước đang chờ tin tức Moscow.
Trong màn hình TV, mỗi người Trung Quốc ngồi ở hiện trường chờ đợi kết quả cũng vô cùng mong đợi, vô cùng thấp thỏm. Người tham dự họp báo, cho dù trình độ tham dự sâu thế nào, sợ rằng cũng không thể xác định chắc chắn Trung Quốc nhất định có thể thành công.
Nhưng Biên Học Đạo có thể.
Gần 10h đêm, nhìn mọi người nín thở yên lặng, hai tay nắm chặt, vẻ mặt căng thẳng trên TV; Biên Học Đạo bỗng nhiên tò mò nghĩ tới, có thể có người cũng giống như mình, đã biết kết quả rồi hay không?
Khi Samaranch phát âm 'Beijjing' ra khỏi miệng, Trung Quốc sôi trào.
Hiện trường tiếp sóng các nơi, mọi người kêu nhảy khóc cười, không kiềm chế được.
Mỗi người trong màn ảnh, đều biểu lộ cao hứng và tự hào trong lòng. Người lái xe trên đường liên tiếp bấm còi, cho dù đã là tối muộn rồi, không ai trách họ, trái lại cảm thấy rất hợp với tình hình.
Tiếng hoan hô dưới Đài tưởng niệm nghìn năm Trung Hoa Bắc Kinh giống như bài sơn đảo hải, tiếng ăn mừng tiến vào cao trào khi lãnh đạo quốc gia xuất hiện ở Đài tưởng niệm Nghìn năm Trung Hoa.
Mặc dù đã từng xem qua những video này ở kiếp trước, hơn nữa không chỉ một lần, nhưng một lần nữa tự mình trải qua, Biên Học Đạo vẫn không ngăn được một tiếng kích động.
Chiều nay, nằm trên giường, Biên Học Đạo suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Ngày 15 tháng 7, Biên Học Đạo tới trường học nộp nguyện vọng dự thi của mình. Cha mẹ không hiểu lắm đối với đại học tốt xấu, đều tôn trọng ý kiến của con mình. Hơn nữa họ hỏi thăm từ bạn bè đồng nghiệp biết được đại học Đông Sâm phong cách nghiêm cẩn quản lý nghiêm khắc, họ hết sức đồng ý lựa chọn của con mình.
Bởi vì trường học đã báo trước ngày 15 phải chụp hình tốt nghiệp, bạn học có thể tới cơ bản đều tới, Biên Học Đạo thấy Đổng Tuyết.
Đơn giản trò chuyện một hồi, Biên Học Đạo biết điểm ước đoán của Đổng Tuyết là 405, nguyện vọng là hệ tiếp viên đại học Hàng không Dân dụng Trung Quốc.
- Cậu muốn làm tiếp viên hàng không sao?
Biên Học Đạo không nghĩ tới lựa chọn của Đổng Tuyết.
- Ừ, sớm đã quyết định rồi. Tháng 4 đã đi phỏng vấn kiểm tra sức khỏe.
Đổng Tuyết nhìn bầu trời phía xa:
- Nghe nói lần này cậu thi rất tốt, qua điểm chuẩn.
- Không hơn nhiều.
- Cảm ơn cậu đã ôm tớ ra khỏi phòng thi, tìm được cha tớ.
Đổng Tuyết nhìn gương mặt Biên Học Đạo:
- Cậu còn giữ chiếc áo T-shirt viết chữ đó không?
- Giặt rồi!
Biên Học Đạo làm động tác giặt quần áo, cười nói.
Cùng nhau chụp ảnh tốt nghiệp, lại chụp hai ba bức ảnh với bạn học thân thiết.
Biên Học Đạo chụp mấy tấm với Chu Hàng, Đổng Tuyết, Quách Đông.
Chu Hàng báo nguyện vọng đại học Nhân Dân. Sau khi thấy nguyện vọng của Chu Hàng, Biên Học Đạo nghĩ tới, kiếp trước Chu Hàng đúng là thi đậu đại học Nhân Dân.
Ngày nghỉ khá dài bắt đầu.
Tụ họp đi ăn mấy bữa với bạn học, Biên Học Đạo thu dọn một số đồ đạc, tới nhà chú Năm ở nông thôn.
Cha hắn có năm anh em, cha hắn đứng hàng thứ tư.
Biên gia có gia phổ, tên lót đồng lứa với Biên Học Đạo là dùng chữ 'Học', sau khi con trai đầu tiên sinh ra, bác Cả đề nghị lấy tên là 'Nhân Nghĩa Đạo Đức', Biên Học Đạo đứng thứ ba, cho nên tên hắn là chữ 'Đạo'.
Nhà chú Năm cách thành phố khoảng 20 cây số, con trai nhỏ của chú Năm Biên Học Đức không phải loại ham học, học xong cấp hai liền đi học sửa xe.
Hai năm qua chú Năm nhận thầu trồng cây ăn quả trên một ngọn núi nhỏ, điều kiện sống trong nhà dần tốt lên.
Biên Học Đạo đang chạy tới vườn trái cây nhà chú Năm. Hắn rõ được trên ngọn núi nhỏ kia có một căn nhà gỗ để trông coi vườn trái cây, hiện giờ Biên Học Đạo cần một nơi an tĩnh không ai quấy rầy để chỉnh lý đầu mối.
Vườn trái cây nhà chú Năm chủ yếu trồng mận và sơn trà, đối với yêu cầu ban ngày trông vườn của Biên Học Đạo, vợ chồng chú Năm cầu còn không được. Biên Học Đạo ở nhà chú Năm khoảng nửa tháng, mỗi sáng sớm ra cửa, ở một ngày dưới chân núi, buổi tối trở về.
Biên Học Đạo mang theo người một cái túi, chứa bút ký, bút và máy nghe nhạc, thêm vài cái băng từ, không ít pin.
Trong căn nhà gỗ dưới chân núi, hắn nhìn mây nghe mưa, nghĩ cái gì liền cẩn thận nhớ kỹ, sau đó dùng phương thức ghi chép đặc biệt viết ra bút ký. Nhớ tới những điều thường nghe được, ca khúc thường hát ở KTV liền hát ra miệng, trong trí nhớ mấy ca khúc này còn chưa xuất hiện, hắn liền tách nhạc và lời, lại dùng bút ghi nhớ kỹ, hát ra giai điệu, dùng máy nghe nhạc ghi âm lại.
Qua mấy ngày, nhớ hơn chục bài, có bài của Chu Kiệt Luân, có bài của Shinedown, cùng một số bài khá lưu hành trong nước.
Nói đúng sự thực, Biên Học Đạo chỉ là một người dân, một người bình thường, sau khi trọng sinh, nguyện vọng lớn nhất của hắn chính là làm cho cuộc sống của mình và người bên cạnh được tốt hơn.
Cuộc sống một năm 365 ngày, phải thức đêm hơn 250 ngày này hắn không muốn sống nữa, cuộc sống mệt mỏi nợ nhà, nợ xe công tác nghiêm chỉnh cả năm cũng không nỡ mang theo người nhà đi du lịch hắn hắn không muốn nữa; thời gian nhìn nhằm chằm các loại đồ đạc đắt đỏ, xem lãi suất nào cao vội vàng chuyển tiền đi này hắn không muốn nữa. Hắn muốn kiếm tiền, kiếm rất nhiều tiền, hắn muốn làm người có tiền, tốt nhất là loại người có tiền để trong ngân hàng, lợi tức đủ để hắn tiêu sài một năm kia.
Biên Học Đạo lúc này, trong đầu hắn suy nghĩ kiếm tiến thế nào, hắn cảm thấy có tiền mới có cuộc sống tư do thoải mái.
Hắn cố gắng nghĩ tới những điểm quan trong có thể đãi vàng gây dựng sự nghiệp, suy nghĩ một chút, nhưng lần lượt đều bị phủ định, nguyên nhân rất đơn giản, hắn cần món tiền đầu tiên.
Biên Học Đạo biết tương đối rõ ràng với khả năng của mình, hắn có một chút tinh thần nghiên cứu, một chút dẻo dai, đồng thời cũng có chút lười nhác, nói dễ nghe là giàu một chút liền an ổn, nói khó nghe là không ôm chí lớn, hơn nữa ở kiếp trước sau khi tốt nghiệp hắn vẫn đi làm ở tòa soạn, xem qua rất nhiều thứ, kinh nghiệm gây dựng sự nghiệp lại không có chút nào. Hắn biết, thành công trên đời cũng không dễ dàng giống như tin tức tự truyện viết, những cuốn sách kia đều là trò đùa khôi hài.
Giống như vậy, Biên Học Đạo biết Taobao sáng lập năm 2003, nhưng hắn không phải thương vụ điện tử, hắn không phải Mã Vân. Biên Học Đạo biết Qihoo 360 phải tới năm 2005 mới xuất hiện, nhưng hắn không phải Chu Hồng Y, ngoại trừ sách lược miễn phí, đối với sự thành công của diệt virus 360 hắn chỉ biết bề ngoại mà không biết bên trong. Hắn biết smartphone sẽ thống lĩnh thị trường điện thoại di động, nhưng hắn không phải Steve cũng không phải Lôi Quân, hắn biết mình chắc chắn không làm được món đồ chơi kia.
Khả năng của Biên Học Đạo chính là bán khái niệm, nhưng có người tin tưởng sao? Có người mua sao? Đáng giá sao? Thực sự có người tin tưởng, sẽ sinh ra hậu quả gì?
Biên Học Đạo cẩn thận cắt tỉa tin tức và kinh nghiệm mình nắm giữ kiếp trước, lần lượt tự hỏi. Hắn đang tìm đường cho mình, một con đường kiếm tiền có thể kiếm tiền nhanh chóng, ngưỡng cửa thấp, nguy hiểm nhỏ, chi phí ít. Sau khi ở dưới chân núi mười ngày, cuối cùng có chút manh mối.
Rời khỏi nhà gỗ, đứng trên đỉnh núi, tầm mắt từ đồng ruộng xanh biếc dưới chân núi kéo ra xa, một cơn gió hè ấm áp thổi qua mặt, nhất thời cảm thấy lòng dạ rộng rãi đầu óc nhẹ nhàng khoan khoái, Biên Học Đạo có phương hướng giờ phút này cực kỳ mãn nguyện.
Suy nghĩ của hắn rất đơn giản.
Kiếp trước từng một lần ăn cơm với đồng nghiệp, nói chuyện về cơ hội phát tài trên mạng, một đồng nghiệp nói rằng bình thường bọn họ dùng trang web hướng dẫn hao123, một tiệm Internet có Network Management năm 1999 tiện cho mình chế tạo thứ gì đó trên mạng, qua mấy năm có thể mở rộng, năm 2004 được Baidu thu mua, giá thu mua chính thức là năm mươi triệu. Đương nhiên giá tiền thực sự không thể cao như vậy, nhưng chắc chắn cũng ở trên trời.
Biên Học Đạo cảm thấy đây là một cơ hội.
Lập một tờ hướng dẫn, cánh cửa thấp, nguy hiểm nhỏ, chi phí ít, chỉ cần học qua một chút kiến thức ngôn ngữ asp, taw, html; đây chính là con đường kiếm tiền đáng tin cậy nhất của Biên Học Đạo.
Năm 2001 máy tính cá nhân mới bắt đầu thông dụng, phần lớn mọi người biết có hạn về máy tính, cần trang web hướng dẫn như vậy trên Internet. Quan trọng nhất chính là công ty Web portal và Internet còn chưa ý thức được giá trị của trang web hướng dẫn, lúc này làm một trang web hướng dẫn, chỉ cần mở rộng tốt, vẫn có cơ hội kiếm tiền.
Hơn nữa hao123 năm 2001, lượng trang tin tức không thể nhiều bằng năm 2014, rất nhiều trang tài nguyên còn chưa khai phá, Biên Học Đạo có lòng tin tưởng tin tức và công năng phục vụ trên trang web hướng dẫn sẽ mạnh hơn hao123.
Ngày 3 tháng 8, Biên Học Đạo từ biệt chú Năm trở về nhà.
Ngày 4 tháng 8 là ngày bắt đầu tra xét thành tích thi đại học. Từ 8h sáng, mẹ hắn đã bắt đầu gọi đường dây nóng tra điểm, nhưng suốt một ngày không kết nối được.
Ăn cơm tối xong, cha hắn vừa nhấn đường dây nóng một cái, lần này kết nối thông, sau một đoạn nhạc, một giọng nữ bắt đầu thông báo thành tích cuộc thi, cha hắn mở loa ngoài, gia đình ba người vây quanh điện thoại.
Họ tên thí sinh: Biên Học Đạo.
Số báo danh: xxxxxxxxxx
Ngữ văn 130 điểm, toán học 72 điểm, khoa học xã hội tổng hợp 239 điểm, tiếng Anh 95 điểm. Tổng điểm 536.
Không nghe rõ xin ấn số 1…
Ánh mắt mẹ hắn lập tức ươn ướt, đây tuyệt đối là điểm số cao mà con trai chưa bao giờ đạt tới, cũng là điểm số mà bà không dám nghĩ tới. Mặc dù Biên Học Đạo đã sớm nói thành tích điểm ước đoán, nhưng đến giờ phút này trái tim treo trên cao của họ mới rơi xuống.
Tối hôm đó, cha hắn gọi không biết bao cuộc điện thoại cho người thân bạn bè.
Vừa cầm điện thoại lên chính là:
- Alo, tôi là lão Biên đây… à? Thành tích? Thành tích có rồi… cũng được thôi, 536… đúng, văn khoa… hai khoa đều không thi tốt… Được rồi, uống rượu tôi nhất định nói cho ông biết, yên tâm đi, không quên được ông.
Trong màn hình TV, mỗi người Trung Quốc ngồi ở hiện trường chờ đợi kết quả cũng vô cùng mong đợi, vô cùng thấp thỏm. Người tham dự họp báo, cho dù trình độ tham dự sâu thế nào, sợ rằng cũng không thể xác định chắc chắn Trung Quốc nhất định có thể thành công.
Nhưng Biên Học Đạo có thể.
Gần 10h đêm, nhìn mọi người nín thở yên lặng, hai tay nắm chặt, vẻ mặt căng thẳng trên TV; Biên Học Đạo bỗng nhiên tò mò nghĩ tới, có thể có người cũng giống như mình, đã biết kết quả rồi hay không?
Khi Samaranch phát âm 'Beijjing' ra khỏi miệng, Trung Quốc sôi trào.
Hiện trường tiếp sóng các nơi, mọi người kêu nhảy khóc cười, không kiềm chế được.
Mỗi người trong màn ảnh, đều biểu lộ cao hứng và tự hào trong lòng. Người lái xe trên đường liên tiếp bấm còi, cho dù đã là tối muộn rồi, không ai trách họ, trái lại cảm thấy rất hợp với tình hình.
Tiếng hoan hô dưới Đài tưởng niệm nghìn năm Trung Hoa Bắc Kinh giống như bài sơn đảo hải, tiếng ăn mừng tiến vào cao trào khi lãnh đạo quốc gia xuất hiện ở Đài tưởng niệm Nghìn năm Trung Hoa.
Mặc dù đã từng xem qua những video này ở kiếp trước, hơn nữa không chỉ một lần, nhưng một lần nữa tự mình trải qua, Biên Học Đạo vẫn không ngăn được một tiếng kích động.
Chiều nay, nằm trên giường, Biên Học Đạo suy nghĩ rất nhiều chuyện.
Ngày 15 tháng 7, Biên Học Đạo tới trường học nộp nguyện vọng dự thi của mình. Cha mẹ không hiểu lắm đối với đại học tốt xấu, đều tôn trọng ý kiến của con mình. Hơn nữa họ hỏi thăm từ bạn bè đồng nghiệp biết được đại học Đông Sâm phong cách nghiêm cẩn quản lý nghiêm khắc, họ hết sức đồng ý lựa chọn của con mình.
Bởi vì trường học đã báo trước ngày 15 phải chụp hình tốt nghiệp, bạn học có thể tới cơ bản đều tới, Biên Học Đạo thấy Đổng Tuyết.
Đơn giản trò chuyện một hồi, Biên Học Đạo biết điểm ước đoán của Đổng Tuyết là 405, nguyện vọng là hệ tiếp viên đại học Hàng không Dân dụng Trung Quốc.
- Cậu muốn làm tiếp viên hàng không sao?
Biên Học Đạo không nghĩ tới lựa chọn của Đổng Tuyết.
- Ừ, sớm đã quyết định rồi. Tháng 4 đã đi phỏng vấn kiểm tra sức khỏe.
Đổng Tuyết nhìn bầu trời phía xa:
- Nghe nói lần này cậu thi rất tốt, qua điểm chuẩn.
- Không hơn nhiều.
- Cảm ơn cậu đã ôm tớ ra khỏi phòng thi, tìm được cha tớ.
Đổng Tuyết nhìn gương mặt Biên Học Đạo:
- Cậu còn giữ chiếc áo T-shirt viết chữ đó không?
- Giặt rồi!
Biên Học Đạo làm động tác giặt quần áo, cười nói.
Cùng nhau chụp ảnh tốt nghiệp, lại chụp hai ba bức ảnh với bạn học thân thiết.
Biên Học Đạo chụp mấy tấm với Chu Hàng, Đổng Tuyết, Quách Đông.
Chu Hàng báo nguyện vọng đại học Nhân Dân. Sau khi thấy nguyện vọng của Chu Hàng, Biên Học Đạo nghĩ tới, kiếp trước Chu Hàng đúng là thi đậu đại học Nhân Dân.
Ngày nghỉ khá dài bắt đầu.
Tụ họp đi ăn mấy bữa với bạn học, Biên Học Đạo thu dọn một số đồ đạc, tới nhà chú Năm ở nông thôn.
Cha hắn có năm anh em, cha hắn đứng hàng thứ tư.
Biên gia có gia phổ, tên lót đồng lứa với Biên Học Đạo là dùng chữ 'Học', sau khi con trai đầu tiên sinh ra, bác Cả đề nghị lấy tên là 'Nhân Nghĩa Đạo Đức', Biên Học Đạo đứng thứ ba, cho nên tên hắn là chữ 'Đạo'.
Nhà chú Năm cách thành phố khoảng 20 cây số, con trai nhỏ của chú Năm Biên Học Đức không phải loại ham học, học xong cấp hai liền đi học sửa xe.
Hai năm qua chú Năm nhận thầu trồng cây ăn quả trên một ngọn núi nhỏ, điều kiện sống trong nhà dần tốt lên.
Biên Học Đạo đang chạy tới vườn trái cây nhà chú Năm. Hắn rõ được trên ngọn núi nhỏ kia có một căn nhà gỗ để trông coi vườn trái cây, hiện giờ Biên Học Đạo cần một nơi an tĩnh không ai quấy rầy để chỉnh lý đầu mối.
Vườn trái cây nhà chú Năm chủ yếu trồng mận và sơn trà, đối với yêu cầu ban ngày trông vườn của Biên Học Đạo, vợ chồng chú Năm cầu còn không được. Biên Học Đạo ở nhà chú Năm khoảng nửa tháng, mỗi sáng sớm ra cửa, ở một ngày dưới chân núi, buổi tối trở về.
Biên Học Đạo mang theo người một cái túi, chứa bút ký, bút và máy nghe nhạc, thêm vài cái băng từ, không ít pin.
Trong căn nhà gỗ dưới chân núi, hắn nhìn mây nghe mưa, nghĩ cái gì liền cẩn thận nhớ kỹ, sau đó dùng phương thức ghi chép đặc biệt viết ra bút ký. Nhớ tới những điều thường nghe được, ca khúc thường hát ở KTV liền hát ra miệng, trong trí nhớ mấy ca khúc này còn chưa xuất hiện, hắn liền tách nhạc và lời, lại dùng bút ghi nhớ kỹ, hát ra giai điệu, dùng máy nghe nhạc ghi âm lại.
Qua mấy ngày, nhớ hơn chục bài, có bài của Chu Kiệt Luân, có bài của Shinedown, cùng một số bài khá lưu hành trong nước.
Nói đúng sự thực, Biên Học Đạo chỉ là một người dân, một người bình thường, sau khi trọng sinh, nguyện vọng lớn nhất của hắn chính là làm cho cuộc sống của mình và người bên cạnh được tốt hơn.
Cuộc sống một năm 365 ngày, phải thức đêm hơn 250 ngày này hắn không muốn sống nữa, cuộc sống mệt mỏi nợ nhà, nợ xe công tác nghiêm chỉnh cả năm cũng không nỡ mang theo người nhà đi du lịch hắn hắn không muốn nữa; thời gian nhìn nhằm chằm các loại đồ đạc đắt đỏ, xem lãi suất nào cao vội vàng chuyển tiền đi này hắn không muốn nữa. Hắn muốn kiếm tiền, kiếm rất nhiều tiền, hắn muốn làm người có tiền, tốt nhất là loại người có tiền để trong ngân hàng, lợi tức đủ để hắn tiêu sài một năm kia.
Biên Học Đạo lúc này, trong đầu hắn suy nghĩ kiếm tiến thế nào, hắn cảm thấy có tiền mới có cuộc sống tư do thoải mái.
Hắn cố gắng nghĩ tới những điểm quan trong có thể đãi vàng gây dựng sự nghiệp, suy nghĩ một chút, nhưng lần lượt đều bị phủ định, nguyên nhân rất đơn giản, hắn cần món tiền đầu tiên.
Biên Học Đạo biết tương đối rõ ràng với khả năng của mình, hắn có một chút tinh thần nghiên cứu, một chút dẻo dai, đồng thời cũng có chút lười nhác, nói dễ nghe là giàu một chút liền an ổn, nói khó nghe là không ôm chí lớn, hơn nữa ở kiếp trước sau khi tốt nghiệp hắn vẫn đi làm ở tòa soạn, xem qua rất nhiều thứ, kinh nghiệm gây dựng sự nghiệp lại không có chút nào. Hắn biết, thành công trên đời cũng không dễ dàng giống như tin tức tự truyện viết, những cuốn sách kia đều là trò đùa khôi hài.
Giống như vậy, Biên Học Đạo biết Taobao sáng lập năm 2003, nhưng hắn không phải thương vụ điện tử, hắn không phải Mã Vân. Biên Học Đạo biết Qihoo 360 phải tới năm 2005 mới xuất hiện, nhưng hắn không phải Chu Hồng Y, ngoại trừ sách lược miễn phí, đối với sự thành công của diệt virus 360 hắn chỉ biết bề ngoại mà không biết bên trong. Hắn biết smartphone sẽ thống lĩnh thị trường điện thoại di động, nhưng hắn không phải Steve cũng không phải Lôi Quân, hắn biết mình chắc chắn không làm được món đồ chơi kia.
Khả năng của Biên Học Đạo chính là bán khái niệm, nhưng có người tin tưởng sao? Có người mua sao? Đáng giá sao? Thực sự có người tin tưởng, sẽ sinh ra hậu quả gì?
Biên Học Đạo cẩn thận cắt tỉa tin tức và kinh nghiệm mình nắm giữ kiếp trước, lần lượt tự hỏi. Hắn đang tìm đường cho mình, một con đường kiếm tiền có thể kiếm tiền nhanh chóng, ngưỡng cửa thấp, nguy hiểm nhỏ, chi phí ít. Sau khi ở dưới chân núi mười ngày, cuối cùng có chút manh mối.
Rời khỏi nhà gỗ, đứng trên đỉnh núi, tầm mắt từ đồng ruộng xanh biếc dưới chân núi kéo ra xa, một cơn gió hè ấm áp thổi qua mặt, nhất thời cảm thấy lòng dạ rộng rãi đầu óc nhẹ nhàng khoan khoái, Biên Học Đạo có phương hướng giờ phút này cực kỳ mãn nguyện.
Suy nghĩ của hắn rất đơn giản.
Kiếp trước từng một lần ăn cơm với đồng nghiệp, nói chuyện về cơ hội phát tài trên mạng, một đồng nghiệp nói rằng bình thường bọn họ dùng trang web hướng dẫn hao123, một tiệm Internet có Network Management năm 1999 tiện cho mình chế tạo thứ gì đó trên mạng, qua mấy năm có thể mở rộng, năm 2004 được Baidu thu mua, giá thu mua chính thức là năm mươi triệu. Đương nhiên giá tiền thực sự không thể cao như vậy, nhưng chắc chắn cũng ở trên trời.
Biên Học Đạo cảm thấy đây là một cơ hội.
Lập một tờ hướng dẫn, cánh cửa thấp, nguy hiểm nhỏ, chi phí ít, chỉ cần học qua một chút kiến thức ngôn ngữ asp, taw, html; đây chính là con đường kiếm tiền đáng tin cậy nhất của Biên Học Đạo.
Năm 2001 máy tính cá nhân mới bắt đầu thông dụng, phần lớn mọi người biết có hạn về máy tính, cần trang web hướng dẫn như vậy trên Internet. Quan trọng nhất chính là công ty Web portal và Internet còn chưa ý thức được giá trị của trang web hướng dẫn, lúc này làm một trang web hướng dẫn, chỉ cần mở rộng tốt, vẫn có cơ hội kiếm tiền.
Hơn nữa hao123 năm 2001, lượng trang tin tức không thể nhiều bằng năm 2014, rất nhiều trang tài nguyên còn chưa khai phá, Biên Học Đạo có lòng tin tưởng tin tức và công năng phục vụ trên trang web hướng dẫn sẽ mạnh hơn hao123.
Ngày 3 tháng 8, Biên Học Đạo từ biệt chú Năm trở về nhà.
Ngày 4 tháng 8 là ngày bắt đầu tra xét thành tích thi đại học. Từ 8h sáng, mẹ hắn đã bắt đầu gọi đường dây nóng tra điểm, nhưng suốt một ngày không kết nối được.
Ăn cơm tối xong, cha hắn vừa nhấn đường dây nóng một cái, lần này kết nối thông, sau một đoạn nhạc, một giọng nữ bắt đầu thông báo thành tích cuộc thi, cha hắn mở loa ngoài, gia đình ba người vây quanh điện thoại.
Họ tên thí sinh: Biên Học Đạo.
Số báo danh: xxxxxxxxxx
Ngữ văn 130 điểm, toán học 72 điểm, khoa học xã hội tổng hợp 239 điểm, tiếng Anh 95 điểm. Tổng điểm 536.
Không nghe rõ xin ấn số 1…
Ánh mắt mẹ hắn lập tức ươn ướt, đây tuyệt đối là điểm số cao mà con trai chưa bao giờ đạt tới, cũng là điểm số mà bà không dám nghĩ tới. Mặc dù Biên Học Đạo đã sớm nói thành tích điểm ước đoán, nhưng đến giờ phút này trái tim treo trên cao của họ mới rơi xuống.
Tối hôm đó, cha hắn gọi không biết bao cuộc điện thoại cho người thân bạn bè.
Vừa cầm điện thoại lên chính là:
- Alo, tôi là lão Biên đây… à? Thành tích? Thành tích có rồi… cũng được thôi, 536… đúng, văn khoa… hai khoa đều không thi tốt… Được rồi, uống rượu tôi nhất định nói cho ông biết, yên tâm đi, không quên được ông.
Tác giả :
Canh Bất Nhượng