Tử Vong Khai Đoan
Quyển 4 - Chương 9-2: Ma Vương cấp chân chính (2)
Dịch: ShunCho dù thực thể trên bầu trời kia có là quỷ, là thần hay là ma đi nữa thì việc trước mắt vẫn là phải giải quyết xong đám Kẻ Sa Đọa đang đột kích này. Sau đó, nếu như thực thể trên bầu trời kia muốn tham chiến, vậy đánh không lại thì chẳng lẽ không biết chạy hay sao? Dù sao thì Hội Nghị Thượng Đỉnh mười bảy nước lần này cũng là để thảo luận về kế hoạch Quân Đội Linh Hồn, nếu như tin tức mà Varotian gửi kia là thật, vậy thì Bùi Kiêu còn ước gì cho cái hội nghị này bị phá tanh bành ra ấy chứ!
Bùi Kiêu cũng không phải một kẻ ôm tham vọng ghê gớm gì. Mặc dù sau khi giao chiến cùng Ác Ma trong Nam Bắc Chiến Trường, rồi từ Mỹ ngạo mạn đi tới Châu Âu, về sau đi tới Đảo Phục Sinh này lại tỏ ra có phần hung hăng phách lối, nhưng cũng không phải là vì tranh đoạt quyền thế gì gì đó. Lý do chẳng qua là vì sau khi tiến vào Chân Ma cấp, hắn hiểu được rằng: muốn làm chấp niệm tăng cấp thì bản tâm cần phải thông suốt mới được. Chính vì vậy nên mới phải làm việc thuận theo bản tâm, tâm cho rằng làm thế nào là đúng thì sẽ làm như vậy, không vì hậu quả có thể xảy ra của việc hành động như vậy mà để cho tâm mình bị khuất nhục. Điều đó chính như lời hắn nói: “Ta là Bồ Tát, sao có thể giống như người trần mà e sợ ‘quả’?” Hắn lúc này đã không còn cẩn thận, chặt chẽ như khi còn sống, chỉ cần hắn cảm thấy làm như vậy là đúng, vậy thì hắn sẽ dám thẳng tay đánh cược vào quyết định của mình!
Thật ra, tất cả những thứ như quyền lực, địa vị, dã tâm gì đó, đều không phải điều hắn quan tâm, bởi vì những thứ đó không phải bản tâm của hắn, hắn chỉ đơn giản là muốn có thể an toàn sống sót qua ngày tận thế năm 2012 cùng với mẹ, em gái và một vài người đồng bạn thân thiết mà gần đây mới gặp gỡ...
Thế nên, nếu như cái Kế Hoạch Linh Hồn kia thực sự như những gì Varotian đã nói, vậy thì đại khái là hắn có thể ‘hoàn toàn thanh thản’ mà đứng ngoài chuyện này, mặc cho chính phủ và tập đoàn Kẻ Sa Đọa đánh nhau sống chết. Với năng lực đặc thù Valkyrie, lại cả Ngụy Ngưu Đầu trợ lực, chắc chắn hắn sẽ có thể liên tục tìm được thêm đồng đội, còn sợ không nâng cao được thực lực nữa hay sao? Vậy thì còn phải trông mong gì vào chính phủ nữa? Chẳng lẽ hắn còn phải quan tâm tới tiền tài và địa vị của thế tục hay sao?
(Có điều, bỏ đi ngay lúc này thì cũng không ổn! Chẳng lẽ tất cả đều đang chiến đấu, thế mà một Chân Ma cấp như ta lại bỏ đi... Tóm lại, trước hết cứ trấn áp, hoặc là tiêu diệt hết cái đám Kẻ Sa Đọa trước mặt này đã. Sau đó, ta sẽ chạy tới tòa nhà trung tâm, khiến chính phủ phải công khai Kế Hoạch Linh Hồn ra ngoài. Nếu cái kế hoạch đó thực sự làm cho người ta không thể chịu nổi thì bỏ đi cũng không muộn. Nhưng trước đó còn phải báo thù cho Jenny nữa. Xem ra, hiện tại phải làm thịt nhiều hết cỡ cái đám Kẻ Sa Đọa này mới được! )
Đã có ý định rõ ràng, Bùi Kiêu cũng không tiếp tục chậm trễ nữa, bởi vì tất cả những người xung quanh này, hoặc là thuộc lực lượng tinh nhuệ của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc, hoặc là những chiến hữu đã từng cùng hắn kề vai chiến đấu, vào sinh ra tử, bất cứ người nào chết đi cũng sẽ khiến cho hắn đau đớn. Thế nên, đôi mắt hắn lập tức lóe lên ánh sáng màu vàng kim, một cây rìu khổng lồ màu vàng kim xuất hiện. Sau đó, ánh sáng vàng trên cây rìu bùng lên chói lọi, khiến cho trong thoáng chốc, người ta không thể nhìn thẳng vào nó. Đến khi ánh vàng yếu bớt thì một quái vật thân người đầu bò cao hơn mười mét đã đứng đó giữa vầng sáng.
Phía bên kia, gã to con trọc đầu vốn là đang phóng ra trường khí thế bóng tối, nhưng ngay khi trường khí thế bao dung nhẹ nhàng chạm vào thì trường khí thế của hắn lập tức bị hòa tan, biến mất. Trong giây lát, tên này và đám Kẻ Sa Đọa bên cạnh vẫn còn ngẩn ra, chưa hiểu chuyện gì vừa diễn ra. Nhưng đến khi quái vật thân người đầu bò màu vàng lợt xuất hiện, gã kinh hoàng hét lên: “Là Bùi Kiêu! Chính là kẻ đã bước vào Tầm Chân Chi Lộ... Không phải! Hắn đã là Chân Ma cấp! Mẹ kếp, thằng ngu nào đi điều tra tin tức của Trung Quốc vậy hả? Ngay cả điều này mà cũng không biết nữa!”
Có điều là lúc này hai bên đã nhanh chóng thu hẹp khoảng cách, đã không còn thời gian cho gã trọc kêu ca gì nữa. Mà tên này cũng có thể nói là một kẻ gan lỳ, biết rõ là phải đối mặt với một Chân Ma cấp chân chính như Bùi Kiêu mà cũng không hề lùi bước, gã vung múa quả cầu sắt trong tay vun vút, trên người bốc lên từng đám khí đen kịt. Đám khí đen đấy sau đó lại chui hết vào quả cầu sắt, khiến cho ánh sáng đen của quả cầu lập tức càng trở nên lan rộng, nhìn vào dường như một khối không gian đen kịt vậy. Trong tiếng xé gió dữ dội, quả cầu nện thẳng xuống đầu Bùi Kiêu.
Nhưng vậy cũng chẳng khiến Bùi Kiêu phải chú ý, dù sao đối phương cũng chỉ là một tên Chân Ma cấp hàng nhái mà thôi. Lại có mấy luồng ánh sáng bắn ra từ trong mắt Bùi Kiêu, Anh Dũng Súng và bốn món Thiên Sinh Vũ Khí khác đã lơ lửng trước mặt, năm món Thiên Sinh Vũ Khí này dường như tạo ra một tấm khiên ngăn cản quả cầu sắt kia. Một tiếng kim loại va chạm vang dội! Vượt khỏi dự đoán của Bùi Kiêu, năm món Thiên Sinh Vũ Khí bên trong có trường khí thế của hắn lại không ngăn được đòn oanh kích quả cầu sắt kia, ngoài Anh Dũng Súng vẫn có thể trôi nổi trước mặt thì bốn món Thiên Sinh Vũ Khí còn lại đã bị đập văng ra tứ phía. Tuy chúng vẫn trôi nổi lơ lửng trong không khí như trước, nhưng trường khí thế của Bùi Kiêu bên trong thì rõ ràng đã bị đánh tan không ít.
“Lực đạo thật lớn... Không đúng! Đây là trọng lực?”
Bùi Kiêu thấy chỉ một đòn mà bốn trong số năm món Thiên Sinh Vũ Khí của mình đã bị đánh bay thì đầu tiên là than thở rằng chất lượng của bốn món Thiên Sinh Vũ Khí kia quá kém nên chỉ có truyền vào rất ít trường khí thế, ít hơn nhiều so với Anh Dũng Súng. Thế nhưng khi hắn vừa nắm chặt Anh Dũng Súng, định xông lên giành lợi thế tấn công trước thì lại đột nhiên cảm thấy cơ thể trở nên rất nặng nề, như thể thoáng cái đã tăng thêm hai, ba trăm ký vậy. Cảm nhận đó là hoàn toàn chính xác, ngay cả mặt đất nơi hắn đứng cũng nứt vỡ ra vì sức nặng. Nếu không phải sau khi trường khí thế bao dùng tràn ra, cảm giác đó lập tức bị xua đi thì có khi hắn sẽ vì chuyện này mà rất mất mặt đấy.
Gã to con trọc đầu cười ha ha nói: “Có sự ‘chúc phúc’ của Thế Giới Xà mà ta còn phải sợ một tên tay mơ mới tiến vào Chân Ma cấp như ngươi hay sao? Cút đi chết đi!”
Tên trọc rống to một tiếng, lại vung quả cầu sắt khổng lồ lên định tấn công. Bất ngờ, Ngụy Ngưu Đầu vẫn đứng một bên từ khi hiện ra bỗng ngửa đầu rống lớn một tiếng, sau đó giơ cái quả đấm to như chum nước của nó lên nện xuống đầu gã trọc. Gã trọc lúc này đang bay cách mặt đất khoảng bảy, tám mét – nếu không thì hắn cũng chẳng thể dùng nổi quả cầu sắt kia để tấn công Bùi Kiêu. Vậy nên, lúc một thân hình màu vàng lợt khổng lồ xuất hiện trước mặt gã, thì ngay sau đó là một quả đấm khổng lồ nện thẳng xuống phía hắn. Nếu thật sự bị quả đấm khổng lồ như vậy nện xuống thì có khi hắn sẽ bẹp dí luôn cũng nên.
Gã trọc không dám gào rống mấy thứ kì quặc gì nữa, quả cầu sắt đang vung vẩy trong tay lập tức được quăng về phía nắm đấm khổng lồ. Một tiếng “ùng” trầm đục cực lớn vang lên, mặc dù quả cầu sắt và quả đấm ‘bằng da bằng thịt’ của Ngụy Ngưu Đầu va chạm nhưng âm thanh lại nặng nề giống như tiếng của một chiếc chuông cổ. Ngay khoảnh khắc hai bên va chạm, trường khí thế phẫn nộ của Ngụy Ngưu Đầu bỗng trở nên cực kỳ mãnh liệt, lại còn được trường khí thế bao dung của Bùi Kiêu thúc đẩy, uy lực của nó gần như đạt tới trường khí thế có thể thấy bằng mắt thường, lúc ngưng tụ lên nắm đấm thì uy lực đòn tấn công lập tức lớn gấp mười lần. Một đòn chạm trán, quả cầu sắt lập tức ‘ầm’ một tiếng vỡ tan tành!
Thiên Sinh Vũ Khí mà cũng có thể bị vỡ!?
Lần này thì không chỉ gã trọc lập tức ngây dại, mà ngay cả Bùi Kiêu đang đứng một bên vận hành trường khí thế bao dung để phối hợp với Ngụy Ngưu Đầu cũng ngẩn người. Thiên Sinh Vũ Khí cũng có thể bị nghiền nát? Rõ ràng cũng có thể bị gãy vỡ như vật chất thông thường ư?
Có thể là sau khi trường khí thế được ngưng tụ thì có khả năng nghiền nát được chấp niệm của Thiên Sinh Vũ Khí, hoặc cũng có thể là vì tính chất đặc biệt của Đảo Phục Sinh này, nhưng hiện tại cũng không phải là thời điểm để đi tìm hiểu tỉ mĩ những thứ này. Có lẽ gã to con trọc đầu và Bùi Kiêu có thể kinh ngạc, ngẩn người vì cảnh tượng Thiên Sinh Vũ Khí bị nghiền nát, nhưng Ngụy Ngưu Đầu thì cơ bản lại không biết cái gì gọi là kinh ngạc. Sau khi đấm nát quả cầu sắt, nó chỉ bị đẩy lùi lại mấy bước, sau đó lại rống lớn một tiếng nữa, tiếp tục bước tới nện cho gã trọc thêm một đấm. Một tiếng ‘rầm’ vang rền, lần này gã trọc đã bị đập trúng, và còn bị đập cho lún sâu vào trong nền đất, chỉ còn mỗi cái đầu nhô lên.
Nhưng gã trọc này cũng không hổ danh là linh hồn có được trường khí thế, tuy là cái trường khí thế này có liên quan gì đó tới sự ‘chúc phúc’ của Thế Giới Xà, nhưng nếu chỉ tính về độ bền bỉ của chấp niệm thì gã trọc này vẫn vượt xa những linh hồn bình thường, tuy bị trúng một đòn chính diện đã được tăng cường sức mạnh bằng trường khí thế của Ngụy Ngưu Đầu, vậy mà gã trọc vẫn có thể giãy giụa thân hình lún sâu dưới nền đất của mình. Thế nhưng rất tiếc, Ngụy Ngưu Đầu lại giống như một người máy không cảm xúc, không nghỉ ngơi, nó lập tức nhấc chân rồi đạp liên tục xuống mặt đất. Khi một loạt những tiếng uỳnh, uỳnh liên tiếp vang lên, thậm chí người xung quanh còn có thể cảm thấy mặt đất đang chấn động liên tục, còn gã trọc kia thì đã không biết sống chết ra sao!
Bùi Kiêu cũng không tiếp tục chú ý tới tên to con trọc đầu kia nữa. Hắn nhấc Anh Dũng Súng lên rồi xông thẳng vào trong đám Kẻ Sa Đọa, một nhát chém xuống, lập tức có mấy tên Kẻ Sa Đọa bị chém thành hai khúc, cho dù chúng đã ngăn cản hay chống đỡ cũng không có tác dụng. Bùi Kiêu lúc này có lực lượng lôi điện tăng tốc, lại dùng cả trường khí thế bao dung để tăng cường sức mạnh, tốc độ, sức phản ứng.v.v... mỗi một nhát chém xuống là một vầng sáng bạc lóe lên, tuy uy thế chưa thể bằng được luồng sét màu tím của Cung Diệp Vũ, nhưng lúc này hắn tung hoành trong sân, cũng đã là không ai địch nổi. Chỉ sau mười mấy giây ngắn ngủi, đã có hơn hai mươi tên kẻ Sa Đọa bị chém thành mảnh nhỏ. Tuy bọn chúng còn chưa hoàn toàn tiêu tan những cũng đã không còn chút năng lực hành động đáng nói nào nữa rồi.
Lời bình:
Liệu có phải tất cả Kẻ Sa Đọa đều chẳng làm nên nổi trò trống gì? Trận chiến sẽ tiếp tục diễn biến ra sao? Đón đọcTử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm
Bùi Kiêu cũng không phải một kẻ ôm tham vọng ghê gớm gì. Mặc dù sau khi giao chiến cùng Ác Ma trong Nam Bắc Chiến Trường, rồi từ Mỹ ngạo mạn đi tới Châu Âu, về sau đi tới Đảo Phục Sinh này lại tỏ ra có phần hung hăng phách lối, nhưng cũng không phải là vì tranh đoạt quyền thế gì gì đó. Lý do chẳng qua là vì sau khi tiến vào Chân Ma cấp, hắn hiểu được rằng: muốn làm chấp niệm tăng cấp thì bản tâm cần phải thông suốt mới được. Chính vì vậy nên mới phải làm việc thuận theo bản tâm, tâm cho rằng làm thế nào là đúng thì sẽ làm như vậy, không vì hậu quả có thể xảy ra của việc hành động như vậy mà để cho tâm mình bị khuất nhục. Điều đó chính như lời hắn nói: “Ta là Bồ Tát, sao có thể giống như người trần mà e sợ ‘quả’?” Hắn lúc này đã không còn cẩn thận, chặt chẽ như khi còn sống, chỉ cần hắn cảm thấy làm như vậy là đúng, vậy thì hắn sẽ dám thẳng tay đánh cược vào quyết định của mình!
Thật ra, tất cả những thứ như quyền lực, địa vị, dã tâm gì đó, đều không phải điều hắn quan tâm, bởi vì những thứ đó không phải bản tâm của hắn, hắn chỉ đơn giản là muốn có thể an toàn sống sót qua ngày tận thế năm 2012 cùng với mẹ, em gái và một vài người đồng bạn thân thiết mà gần đây mới gặp gỡ...
Thế nên, nếu như cái Kế Hoạch Linh Hồn kia thực sự như những gì Varotian đã nói, vậy thì đại khái là hắn có thể ‘hoàn toàn thanh thản’ mà đứng ngoài chuyện này, mặc cho chính phủ và tập đoàn Kẻ Sa Đọa đánh nhau sống chết. Với năng lực đặc thù Valkyrie, lại cả Ngụy Ngưu Đầu trợ lực, chắc chắn hắn sẽ có thể liên tục tìm được thêm đồng đội, còn sợ không nâng cao được thực lực nữa hay sao? Vậy thì còn phải trông mong gì vào chính phủ nữa? Chẳng lẽ hắn còn phải quan tâm tới tiền tài và địa vị của thế tục hay sao?
(Có điều, bỏ đi ngay lúc này thì cũng không ổn! Chẳng lẽ tất cả đều đang chiến đấu, thế mà một Chân Ma cấp như ta lại bỏ đi... Tóm lại, trước hết cứ trấn áp, hoặc là tiêu diệt hết cái đám Kẻ Sa Đọa trước mặt này đã. Sau đó, ta sẽ chạy tới tòa nhà trung tâm, khiến chính phủ phải công khai Kế Hoạch Linh Hồn ra ngoài. Nếu cái kế hoạch đó thực sự làm cho người ta không thể chịu nổi thì bỏ đi cũng không muộn. Nhưng trước đó còn phải báo thù cho Jenny nữa. Xem ra, hiện tại phải làm thịt nhiều hết cỡ cái đám Kẻ Sa Đọa này mới được! )
Đã có ý định rõ ràng, Bùi Kiêu cũng không tiếp tục chậm trễ nữa, bởi vì tất cả những người xung quanh này, hoặc là thuộc lực lượng tinh nhuệ của Tổ Chức Linh Hồn Trung Quốc, hoặc là những chiến hữu đã từng cùng hắn kề vai chiến đấu, vào sinh ra tử, bất cứ người nào chết đi cũng sẽ khiến cho hắn đau đớn. Thế nên, đôi mắt hắn lập tức lóe lên ánh sáng màu vàng kim, một cây rìu khổng lồ màu vàng kim xuất hiện. Sau đó, ánh sáng vàng trên cây rìu bùng lên chói lọi, khiến cho trong thoáng chốc, người ta không thể nhìn thẳng vào nó. Đến khi ánh vàng yếu bớt thì một quái vật thân người đầu bò cao hơn mười mét đã đứng đó giữa vầng sáng.
Phía bên kia, gã to con trọc đầu vốn là đang phóng ra trường khí thế bóng tối, nhưng ngay khi trường khí thế bao dung nhẹ nhàng chạm vào thì trường khí thế của hắn lập tức bị hòa tan, biến mất. Trong giây lát, tên này và đám Kẻ Sa Đọa bên cạnh vẫn còn ngẩn ra, chưa hiểu chuyện gì vừa diễn ra. Nhưng đến khi quái vật thân người đầu bò màu vàng lợt xuất hiện, gã kinh hoàng hét lên: “Là Bùi Kiêu! Chính là kẻ đã bước vào Tầm Chân Chi Lộ... Không phải! Hắn đã là Chân Ma cấp! Mẹ kếp, thằng ngu nào đi điều tra tin tức của Trung Quốc vậy hả? Ngay cả điều này mà cũng không biết nữa!”
Có điều là lúc này hai bên đã nhanh chóng thu hẹp khoảng cách, đã không còn thời gian cho gã trọc kêu ca gì nữa. Mà tên này cũng có thể nói là một kẻ gan lỳ, biết rõ là phải đối mặt với một Chân Ma cấp chân chính như Bùi Kiêu mà cũng không hề lùi bước, gã vung múa quả cầu sắt trong tay vun vút, trên người bốc lên từng đám khí đen kịt. Đám khí đen đấy sau đó lại chui hết vào quả cầu sắt, khiến cho ánh sáng đen của quả cầu lập tức càng trở nên lan rộng, nhìn vào dường như một khối không gian đen kịt vậy. Trong tiếng xé gió dữ dội, quả cầu nện thẳng xuống đầu Bùi Kiêu.
Nhưng vậy cũng chẳng khiến Bùi Kiêu phải chú ý, dù sao đối phương cũng chỉ là một tên Chân Ma cấp hàng nhái mà thôi. Lại có mấy luồng ánh sáng bắn ra từ trong mắt Bùi Kiêu, Anh Dũng Súng và bốn món Thiên Sinh Vũ Khí khác đã lơ lửng trước mặt, năm món Thiên Sinh Vũ Khí này dường như tạo ra một tấm khiên ngăn cản quả cầu sắt kia. Một tiếng kim loại va chạm vang dội! Vượt khỏi dự đoán của Bùi Kiêu, năm món Thiên Sinh Vũ Khí bên trong có trường khí thế của hắn lại không ngăn được đòn oanh kích quả cầu sắt kia, ngoài Anh Dũng Súng vẫn có thể trôi nổi trước mặt thì bốn món Thiên Sinh Vũ Khí còn lại đã bị đập văng ra tứ phía. Tuy chúng vẫn trôi nổi lơ lửng trong không khí như trước, nhưng trường khí thế của Bùi Kiêu bên trong thì rõ ràng đã bị đánh tan không ít.
“Lực đạo thật lớn... Không đúng! Đây là trọng lực?”
Bùi Kiêu thấy chỉ một đòn mà bốn trong số năm món Thiên Sinh Vũ Khí của mình đã bị đánh bay thì đầu tiên là than thở rằng chất lượng của bốn món Thiên Sinh Vũ Khí kia quá kém nên chỉ có truyền vào rất ít trường khí thế, ít hơn nhiều so với Anh Dũng Súng. Thế nhưng khi hắn vừa nắm chặt Anh Dũng Súng, định xông lên giành lợi thế tấn công trước thì lại đột nhiên cảm thấy cơ thể trở nên rất nặng nề, như thể thoáng cái đã tăng thêm hai, ba trăm ký vậy. Cảm nhận đó là hoàn toàn chính xác, ngay cả mặt đất nơi hắn đứng cũng nứt vỡ ra vì sức nặng. Nếu không phải sau khi trường khí thế bao dùng tràn ra, cảm giác đó lập tức bị xua đi thì có khi hắn sẽ vì chuyện này mà rất mất mặt đấy.
Gã to con trọc đầu cười ha ha nói: “Có sự ‘chúc phúc’ của Thế Giới Xà mà ta còn phải sợ một tên tay mơ mới tiến vào Chân Ma cấp như ngươi hay sao? Cút đi chết đi!”
Tên trọc rống to một tiếng, lại vung quả cầu sắt khổng lồ lên định tấn công. Bất ngờ, Ngụy Ngưu Đầu vẫn đứng một bên từ khi hiện ra bỗng ngửa đầu rống lớn một tiếng, sau đó giơ cái quả đấm to như chum nước của nó lên nện xuống đầu gã trọc. Gã trọc lúc này đang bay cách mặt đất khoảng bảy, tám mét – nếu không thì hắn cũng chẳng thể dùng nổi quả cầu sắt kia để tấn công Bùi Kiêu. Vậy nên, lúc một thân hình màu vàng lợt khổng lồ xuất hiện trước mặt gã, thì ngay sau đó là một quả đấm khổng lồ nện thẳng xuống phía hắn. Nếu thật sự bị quả đấm khổng lồ như vậy nện xuống thì có khi hắn sẽ bẹp dí luôn cũng nên.
Gã trọc không dám gào rống mấy thứ kì quặc gì nữa, quả cầu sắt đang vung vẩy trong tay lập tức được quăng về phía nắm đấm khổng lồ. Một tiếng “ùng” trầm đục cực lớn vang lên, mặc dù quả cầu sắt và quả đấm ‘bằng da bằng thịt’ của Ngụy Ngưu Đầu va chạm nhưng âm thanh lại nặng nề giống như tiếng của một chiếc chuông cổ. Ngay khoảnh khắc hai bên va chạm, trường khí thế phẫn nộ của Ngụy Ngưu Đầu bỗng trở nên cực kỳ mãnh liệt, lại còn được trường khí thế bao dung của Bùi Kiêu thúc đẩy, uy lực của nó gần như đạt tới trường khí thế có thể thấy bằng mắt thường, lúc ngưng tụ lên nắm đấm thì uy lực đòn tấn công lập tức lớn gấp mười lần. Một đòn chạm trán, quả cầu sắt lập tức ‘ầm’ một tiếng vỡ tan tành!
Thiên Sinh Vũ Khí mà cũng có thể bị vỡ!?
Lần này thì không chỉ gã trọc lập tức ngây dại, mà ngay cả Bùi Kiêu đang đứng một bên vận hành trường khí thế bao dung để phối hợp với Ngụy Ngưu Đầu cũng ngẩn người. Thiên Sinh Vũ Khí cũng có thể bị nghiền nát? Rõ ràng cũng có thể bị gãy vỡ như vật chất thông thường ư?
Có thể là sau khi trường khí thế được ngưng tụ thì có khả năng nghiền nát được chấp niệm của Thiên Sinh Vũ Khí, hoặc cũng có thể là vì tính chất đặc biệt của Đảo Phục Sinh này, nhưng hiện tại cũng không phải là thời điểm để đi tìm hiểu tỉ mĩ những thứ này. Có lẽ gã to con trọc đầu và Bùi Kiêu có thể kinh ngạc, ngẩn người vì cảnh tượng Thiên Sinh Vũ Khí bị nghiền nát, nhưng Ngụy Ngưu Đầu thì cơ bản lại không biết cái gì gọi là kinh ngạc. Sau khi đấm nát quả cầu sắt, nó chỉ bị đẩy lùi lại mấy bước, sau đó lại rống lớn một tiếng nữa, tiếp tục bước tới nện cho gã trọc thêm một đấm. Một tiếng ‘rầm’ vang rền, lần này gã trọc đã bị đập trúng, và còn bị đập cho lún sâu vào trong nền đất, chỉ còn mỗi cái đầu nhô lên.
Nhưng gã trọc này cũng không hổ danh là linh hồn có được trường khí thế, tuy là cái trường khí thế này có liên quan gì đó tới sự ‘chúc phúc’ của Thế Giới Xà, nhưng nếu chỉ tính về độ bền bỉ của chấp niệm thì gã trọc này vẫn vượt xa những linh hồn bình thường, tuy bị trúng một đòn chính diện đã được tăng cường sức mạnh bằng trường khí thế của Ngụy Ngưu Đầu, vậy mà gã trọc vẫn có thể giãy giụa thân hình lún sâu dưới nền đất của mình. Thế nhưng rất tiếc, Ngụy Ngưu Đầu lại giống như một người máy không cảm xúc, không nghỉ ngơi, nó lập tức nhấc chân rồi đạp liên tục xuống mặt đất. Khi một loạt những tiếng uỳnh, uỳnh liên tiếp vang lên, thậm chí người xung quanh còn có thể cảm thấy mặt đất đang chấn động liên tục, còn gã trọc kia thì đã không biết sống chết ra sao!
Bùi Kiêu cũng không tiếp tục chú ý tới tên to con trọc đầu kia nữa. Hắn nhấc Anh Dũng Súng lên rồi xông thẳng vào trong đám Kẻ Sa Đọa, một nhát chém xuống, lập tức có mấy tên Kẻ Sa Đọa bị chém thành hai khúc, cho dù chúng đã ngăn cản hay chống đỡ cũng không có tác dụng. Bùi Kiêu lúc này có lực lượng lôi điện tăng tốc, lại dùng cả trường khí thế bao dung để tăng cường sức mạnh, tốc độ, sức phản ứng.v.v... mỗi một nhát chém xuống là một vầng sáng bạc lóe lên, tuy uy thế chưa thể bằng được luồng sét màu tím của Cung Diệp Vũ, nhưng lúc này hắn tung hoành trong sân, cũng đã là không ai địch nổi. Chỉ sau mười mấy giây ngắn ngủi, đã có hơn hai mươi tên kẻ Sa Đọa bị chém thành mảnh nhỏ. Tuy bọn chúng còn chưa hoàn toàn tiêu tan những cũng đã không còn chút năng lực hành động đáng nói nào nữa rồi.
Lời bình:
Liệu có phải tất cả Kẻ Sa Đọa đều chẳng làm nên nổi trò trống gì? Trận chiến sẽ tiếp tục diễn biến ra sao? Đón đọcTử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm
Tác giả :
Zhttty