Tử Vong Khai Đoan
Quyển 3 - Chương 3-1: Quỷ quái Chân Ma cấp đỉnh phong (1)
Thật ra, không chỉ riêng những Tự Do Linh Hồn còn sót lại kia mới cảm thấy kinh hãi, mà ngay đến kẻ cách xa cả nghìn mét như Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên cũng khiếp sợ không thôi.
Trong suy nghĩ của hai người, do thực lực của Ngụy Ngưu Đầu mạnh hơn quỷ quái ở Nam Bắc Chiến Trường, nên trong một trận chiến cùng cấp, Ngụy Ngưu Đầu sẽ chiếm được lợi thế... Nhưng lợi thế thì lợi thế, dù sao thì cả hai đều cùng là Chân Ma cấp, nên e rằng còn phải đánh nhau một trận ra trò, tuy cuối cùng Ngụy Ngưu Đầu cũng chiến thắng thôi, nhưng sẽ tuyệt đối không hề dễ dàng.
Nhưng họ đã lầm, lại còn lầm theo cách chẳng hề hợp với lẽ thường!
Khi Ngụy Ngưu Đầu nhìn thấy con quỷ quái Chân Ma cấp kia thì tốc độ của nó đột ngột tăng nhanh gấp mười lần, gần như còn nhanh hơn so với khi Bùi Kiêu sử dụng lực lượng lôi điện để tăng tốc. Hai người chỉ nhìn thấy một cái bóng màu vàng nhạt lao vút đi, theo sau đó là những tiếng nổ ầm ầm liên tiếp, đó là âm thanh do bước chân Ngụy Ngưu Đầu đạp lên mặt đất gây ra. Mà lúc này Ngụy Ngưu Đầu đã ở cách đó hơn trăm mét, cho nên trong khi hai người còn đang sững sờ thì Ngụy Ngưu Đầu đã nhảy vào trong khu vực bụi đất mù mịt đằng xa.
Tiếp đó, khi con quỷ quái hình người máy vẫn còn đang trong quá trình biến đổi, Ngụy Ngưu Đầu đã bước đến bên cạnh. Mặc kệ thân thể con quỷ quái này nhìn như được tạo thành từ kim loại, đầu tiên nó giơ chân giẫm mạnh một cái, tiếp đến lại bồi thêm một cú trời giáng bằng cái nắm đấm có kích thước của một người trưởng thành, kết quả là... Theo đúng như mệnh lệnh của Bùi Kiêu giao cho, nó nện cho con quỷ quái hình người máy này thành một 'cái bánh nhỏ' (2), tuy không phải là hai 'cái bánh nhỏ', nhưng cứ nhìn 'cái bánh' bằng kim loại khổng lồ trước mắt này cũng đủ dọa người rồi.
Chưa dừng lại ở đó, Ngụy Ngưu Đầu lại tiếp tục nắn 'cái bánh' này thành hình quả cầu, sau đó nó siết mạnh nắm tay, tiếng kim loại bị bóp méo truyền ra ngay cả cách xa hơn ngàn mét cũng có thể nghe thấy, loại âm thanh chát chúa này khiến cho người nghe có cảm giác 'ê răng', lại như hình dung thấy bản thân mình đang bị Ngụy Ngưu Đầu nắn bóp vậy. Quả thật là làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Ngụy Ngưu Đầu tiếp tục nắn nắn bóp bóp mạnh bạo thêm mấy chục giây, bất chợt từ trong lòng bàn tay nó có mấy nghìn đơn vị năng lượng tiêu chuẩn tuôn ra, tràn ngập cả một vùng bán kính hàng chục mét. Ngoài ra, khi đó trong tay Ngụy Ngưu Đầu đã xuất hiện một khẩu súng ngắn và một tấm khiên tròn, còn nó thì bắt đầu đứng trơ trơ ra mà nhìn.
"Khoảng 1 phút 10 giây, tối đa là 1 phút 20 giây..."
Ở một góc khuất tầm mắt hai người Bùi Kiêu, chính là nơi mà đám người của người đàn ông trung niên kia đang đứng. Những người này giờ đã bị hù dọa đến mất hết dũng khí tấn công. Nếu như đối phương là con quỷ quái hình người máy nọ, thì có thể bọn họ còn dám liều mạng một phen, nhưng khi nhìn thấy con Ngưu Đầu mười mét khổng lồ này thì chút can đảm cuối cùng của bọn họ ngay lập tức bị thổi bay. Mặc dù khi tấn công con nào cũng đều sẽ chết như nhau thôi... nhưng nếu đối đầu với Ngưu Đầu khổng lồ này, thì thậm chí ngay cả việc cảm nhận tuyệt vọng khi chết cũng không kịp.
Lúc này, có một gã thanh niên đứng sau lưng người đàn ông trung niên đang lẩm nhẩm mấy con số chỉ thời gian, trong giọng nói tràn đầy đắng chát.
Những người còn lại cũng biểu lộ ra vẻ đắng chát như thế. Thật vậy, một mục tiêu đối với bọn họ cách xa như trời với đất, ấy vậy mà rơi vào tay của con Ngưu Đầu này chỉ mất hơn một phút đồng hồ mà thôi... Mặc dù con Ngưu Đầu khổng lồ này cũng chỉ là quỷ quái Chân Ma cấp thôi, nhưng sự chệnh lệch quá lớn này lại khiến cho mọi người trở nên ngây dại.
Đúng là như thế, khi chiến đấu với kẻ địch có thực lực mạnh hơn mình, trong lòng người ta vẫn cần phải có một điểm nào đó để bám víu. Ví dụ như kẻ đó mạnh hơn mình bao nhiêu, cần dùng tốc độ nào mới có thể trốn thoát, cần hi sinh bao nhiêu người mới có thể cầm chân hắn lại,... cũng có nghĩa là chừa cho mình một đường lui.
Nhưng nếu như gặp phải Ngụy Ngưu Đầu, tuy biết rằng nó cực kì mạnh mẽ đấy... nhưng sự mạnh mẽ này đã không thể đong đếm được nữa rồi. Hình dung đơn giản như thế này, đối với sức mạnh ngoài sức tưởng tượng kia, chưa nói đến chống cự hay bỏ chạy, chỉ cần nhìn thấy thôi cũng đủ rung động tâm thần.
Thật ra Bùi Kiêu cũng đang có cảm giác này, nhưng không phải là dành cho con Ngụy Ngưu Đầu Chân Ma cấp trước mắt. Tuy rằng Ngụy Ngưu Đầu quả thật rất dũng mãnh, nhưng hắn tin rằng nếu như liều mạng thiêu đốt chấp niệm, bày ra lực lượng mạnh nhất của mình, thì hắn cũng sẽ không thua kém Ngụy Ngưu Đầu bao nhiêu. Tuy nhiên đây cũng chỉ là dùng mạng đổi mạng mà thôi...
Kẻ chính thức khiến hắn cảm thấy cao lớn vô biên chỉ có thể là Cung Diệp Vũ mà thôi... Một trảm từ thanh đao màu tím kia không gì sánh bằng, tạo nên một loại uy thế có thể chém nát mọi thứ. Cho đến bây giờ vẫn còn khắc sâu trong tâm trí hắn, hình ảnh của một người cao lớn đến vô biên!
Đây là cảm nhận của đám người kia dành cho Ngưu Đầu khổng lồ trước mắt. Vì vậy, ngay cả chút can đảm để chạy trốn hay tấn công gì đó bọn họ cũng không còn nữa, chỉ dám đứng yên một chỗ nhìn lại. Cho đến khi mọi người thấy rằng con quỷ quái Ngưu Đầu khổng lồ này không phải muốn tấn công bọn họ, mà là ngoảnh đầu nhìn về phía sau nó, cả bọn mới đồng loạt nhìn theo về phía xa.
Lúc này, khi thấy có hai thanh niên đang từng bước tiến gần đến con quỷ quái Ngưu Đầu khổng lồ kìa, tất cả mọi người đều trố mắt mà nhìn. Lạ thay, khi hai thanh niên nọ đến gần con quỷ quái khổng lồ này, nó lại không hề tấn công bọn hắn như mọi người vẫn tưởng. Trái lại, nó còn ngoan ngoãn đưa cho bọn hắn mấy món Thiên Sinh Vũ Khí đang cầm trong tay, và tùy ý để hai người nọ vuốt ve ngắm nghía.
Thật quá kinh hãi, tuy rằng đã bị hù dọa từ trước, nhưng đến bây giờ mới chính thức là kinh hãi tột độ.
Bọn họ thật sự không thể nào hiểu nổi, vì sao con quỷ quái này không tấn công hai Tự Do Linh Hồn kia, mà lại còn đưa hai món Thiên Sinh Vũ Khí kia cho bọn hắn nữa... Hơn nữa chẳng phải khi quỷ quái chiến đấu với nhau, con thắng sẽ cắn nuốt sạch sẽ con thua hay sao? Tại sao lại còn có Thiên Sinh Vũ Khí để giao ra chứ?
Khi nỗi sợ hãi khó tả này còn đang bao trùm lấy bọn họ, thì tên thanh niên vừa cầm Thiên Sinh Vũ Khí kia... Ách, cũng chính là Bùi Kiêu, hắn bước nhanh về phía họ, dùng tiếng Anh hô to: "Đoàn đội linh hồn phía trước đến từ quốc gia nào vậy? Có thể nói được tiếng Anh không?"
Lúc này, nhóm hơn hai mươi người bên đây đã hơi tỉnh táo lại, nhưng họ vẫn cảm thấy không thể tin nổi. Chỉ có người đàn ông trung niên yên lặng một lát, sau đó dùng tiếng Anh trả lời: "Đoàn đội của chúng tôi đến từ nước Đức, hai anh bạn phía trước... Các người cũng là linh hồn hay sao?"
Bùi Kiêu ngẩn ra rồi liền cười ha ha, nói: "Chúng tôi đương nhiên là linh hồn rồi, chẳng qua chúng tôi có vài khả năng đặc biệt, cho nên mới có thể triệu hồi con quỷ quái Chân Ma cấp này lên làm trợ lực... Coi như là Thú triệu hồi đi, các người có thể coi con Ngưu Đầu này là Thú triệu hồi."
Hơn hai mươi người này tuy vẫn còn kinh sợ, nhưng sắc mặt bọn họ giờ đây đều có thêm nét vui mừng. Dù sao thì cảm giác vừa từ đáy tuyệt vọng trở lại thật khó diễn tả rõ ràng. Tuy rằng trong lúc nhất thời, bọn họ còn chưa dám đến gần hai người và con quỷ quái kia, nhưng không giống với lúc nãy, một vài người trong bọn họ liền ngồi phịch xuống đất, tựa như là đã kiệt sức.
Người đàn ông trung niên lại yên lặng hồi lâu, lúc này mới lên tiếng hỏi Bùi Kiêu đằng xa: "Anh bạn kia, có thể nhường cho chúng tôi hấp thu một phần chỗ năng lượng tiêu chuẩn này không? Linh hồn đặc thù chứa đựng năng lượng tiêu chuẩn của chúng tôi đã bị tiêu tán, với tình trạng kiệt sức lúc này, ngay đến thiêu đốt năng lượng tiêu chuẩn chúng tôi cũng sắp không làm được nữa rồi."
Bùi Kiêu nhìn bộ dạng thê thảm của mọi người, đặc biệt là người đàn ông trung niên này đã mất đi một cánh tay, lòng hắn cũng khẽ trầm xuống, một mặt là vì thực lực chủ đạo của giới linh hồn quá yếu, mặt khác là vì cảnh ngộ của bọn họ làm hắn cảm thấy khó chịu... Đúng vậy, một đoàn đội hơn trăm người, giờ đây chỉ còn lại hơn hai mươi người mà thôi, những Tự Do Linh Hồn khác đều đã tan biến cả rồi. Điều này có nghĩa là bọn họ ngay đến linh hồn cũng bị tan biến không còn sót lại chút nào, có thể nói là đã thực sự hóa thành tro bụi.
Hắn thở dài nói: "Đừng ngại, cứ việc thoải mái hấp thu số năng lượng tiêu chuẩn này đi, nếu vẫn chưa đủ, chúng tôi vẫn còn năng lượng tiêu chuẩn dư ở đây... Đúng rồi, các người sợ con Ngưu Đầu này sao? Có muốn ta thu nó lại không?"
Đám người kia vừa nghe vậy, liền vội vàng chạy đến nơi có năng lượng tiêu chuẩn, có vài nữ linh hồn trong đó còn reo mừng thành tiếng, tuy nhiên khi họ nghe rằng Bùi Kiêu muốn thu lại con quỷ quái Ngưu Đầu kia, cả bọn lại đồng thanh hô to không nên. Nhìn bộ dạng của bọn họ, có vẻ như không phải e ngại con quỷ quái Ngưu Đầu này, mà có thể nói bọn họ còn xem nó là chỗ dựa duy nhất vào lúc này.
Người đàn ông trung niên vừa chạy vừa quát: "Anh bạn kia, ngàn vạn lần không nên! Mặc dù tôi không biết anh triệu hồi nó bằng cách nào, nhưng có vẻ như là cần phải Giải Phóng mới có thể làm được đúng không? Lúc này không nên thu lại đâu, nếu không đến khi cần thiết, muốn triệu hồi nó không biết phải mất bao lâu. Anh còn chưa biết, con quỷ quái Chân Ma cấp lúc nãy chẳng qua chỉ là một quả đạn pháo mà thôi, ngoài ra còn một con Chân Ma cấp hình đại pháo nữa, nó đang bám sát theo chúng tôi, anh bạn không nên thu nó lại vào lúc này đâu!"
Không chỉ riêng người đàn ông trung niên này vội quát lớn, mà tất cả mọi người còn lại đều đồng thanh gào lên, làm cho Bùi Kiêu ngây ngẩn cả người. Sở dĩ hắn đề nghị thu hồi Ngụy Ngưu Đầu là vì hắn nghĩ đám người trước mắt vì quá sợ hãi mà không dám đến gầ, ai biết được rằng đám người kia thậm chí không sợ hãi, mà còn đồng thanh gào lên rằng đừng thu hồi Ngụy Ngưu Đầu. Hiển nhiên trước khi gặp hai người Bùi Kiêu và Ngụy Ngưu Đầu, chắc chắn họ đã chứng kiến chuyện gì đó vô cùng khủng bố, hoặc là vô cùng quan trọng, nếu không thì không thể nào bất chấp mọi sự an nguy đến tính mạng như bây giờ.
Nhưng Bùi Kiêu cũng không hấp tấp, hắn quan sát hai mươi người đang đến gần và cẩn thận duy trì khoảng cách của bọn hắn và Ngụy Ngưu Đầu với bọn họ. Tiếp đến, đám người này liền bắt đầu vội vội vàng vàng hấp thu chỗ năng lượng tiêu chuẩn kia, không đến một hai phút, một vùng năng lượng tiêu chuẩn to lớn khi nãy đã biến mất hơn phân nửa. Còn về hơn hai mươi người trước mắt, vừa rồi vẻ mặt có chút uể oải, giờ đã dần dần khôi phục, thoạt nhìn như có thêm chút sức sống.
Đến lúc này, Bùi Kiêu mới mở miệng dò hỏi: "Xin hỏi các vị một chút, các người nói phía đằng sau còn có một con quỷ quái Chân Ma cấp đang đuổi theo sao? Theo tôi được biết, quỷ quái Chân Ma cấp thuộc hai tộc loại khác nhau rất hiếm khi hoạt động cùng nhau, nhưng chúng lại bám theo các người lâu như vậy, là do có nguyên nhân đặc biệt nào đó hay sao?"
Hơn hai mươi người tại đây liền nở nụ cười khổ, lại là người đàn ông trung niên kia trả lời: "Có thể anh bạn cảm thấy khó tin, nhưng không chỉ hai quỷ quái Chân Ma cấp khác tộc ở cùng một chỗ đâu, mà đâu năm con. Bọn chúng cùng nhau tấn công một con quỷ quái Chân Ma cấp khác ở sâu trong trung tâm của Nam Bắc Chiến Trường. Đó là một con khô lâu kỵ binh mang quân hàm đại tướng, rồi sau đó chúng đã cắn nuốt con khô lâu kỵ binh này..."
"Đương nhiên, nếu chỉ như vậy, chúng tôi còn có thể hiểu được, đó là do năm con quỷ quái mới thăng cấp Chân Ma khiêu chiến quỷ quái Chân Ma cấp mạnh nhất của ảo giới này. Tuy nhiên sau khi trận chiến kết thúc lại có một con trong đó mọc ra một đôi cánh dơi, đó là một con quỷ quái toàn thân không có da mà chỉ có cơ bắp đỏ như máu mà thôi. Ắt hẳn giờ đây nó còn đang hấp thu tội nghiệt ở khu vực trung tâm chiến trường!"
Nói đến đó, người đàn ông trung niên tựa như vẫn còn bị những cảnh tượng ấy làm cho khiếp sợ không thôi, lão chỉ về một hướng khác phía sau lưng nói: "Chính là ở chỗ đó, trung tâm của Nam Bắc Chiến Trường này, con quỷ quái có bộ dáng ác ma kia đang ngồi trong một cái trận đồ kỳ quái, liên tục hấp thu tội nghiệt từ bốn phía. Hơn nữa, tất cả quỷ quái khô lâu kỵ binh, đại pháo hay u linh các loại ở gần đó đều biến thành tội nghiệt và bị con quỷ quái hình dạng ác này hấp thu hết... Khi chúng tôi bắt đầu bỏ chạy, trường khí thế của nó đã bao phủ một phạm vi gần nghìn mét, so với lúc mới bắt đầu hấp thu lớn hơn gấp hai ba lần! Nó đang không ngừng trở nên mạnh mẽ đấy!"
Bùi Kiêu nghe đến đấy thì tim giật thót, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu hắn chính là cảnh tượng ở ảo giới Phong Đô!
Biến động ở Phong Đô lúc ấy cũng là do sự xuất hiện của nhiều quỷ quái Chân Ma cấp vốn là không tồn tại, giống như đột nhiên hiện ra vậy. Không chỉ như thế, những con quỷ quái này còn tự chém giết lẫn nhau nữa chứ, kinh khủng nhất là... trong đám đó lại có hai con quỷ quái Ma Vương cấp không hoàn chỉnh. Vào thời điểm cuối cùng nhất, nếu như hắn không may mắn mà Giải Phóng được Anh Dũng Súng, nói không chừng giờ phút này hắn đã bị đánh cho tiêu tán hoặc đã bị con quỷ quái Ma Vương cấp kia cắn nuốt mất rồi.
Tình cảnh trước mắt sao lại tương tự như vậy! Giống là bỗng nhiên có những quỷ quái Chân Ma cấp không tồn tại xuất hiện! Hơn nữa bọn quỷ quái này lại bỗng nhiên rất mạnh mẽ! Cái giống nữa là thực lực của đám quỷ quái này đang không ngừng tăng cao!
Tất cả mọi thứ sao mà tương tự như vậy! Chẳng lẽ giữa hai ảo giới Nam Bắc Chiến Trường và Phong Đô có mối liên hệ nào đó hay sao?
Trong khi Bùi Kiêu còn đang suy nghĩ, bỗng nhiên từ một nơi gần đó truyền đến tiếng bánh xe chuyển động, lẫn trong đó còn vang lên âm thanh của những khối đá nổ bung. Ngoài ra, tuy đã bị một màn khói thuốc súng mù mịt bao phủ, làm cho tầm nhìn bị hạn chế, nhưng mọi người đều thấp thoáng nhìn thấy có một vùng bóng đen cực lớn ẩn hiện bên trong...
Đó là một khẩu đại pháo thời kì đầu (3) cao đến gần hai mươi mét!
Nòng pháo làm bằng xương, thân pháo hình đầu lâu. Toàn bộ khẩu pháo này nhìn giống như một cái đầu lâu khổng lồ cao hai mươi mét đặt trên một cỗ xe làm bằng khung xương vậy, còn cái nòng pháo kia chính là cái lưỡi từ trong miệng của đầu lâu này thè ra.
Dần dần, bóng đen khổng lồ kia đã chạy ra khỏi tấm màn khói thuốc súng mù mịt này, thân hình khổng lồ của nó cũng vì vậy mà từ từ lộ ra...
Chú thích:
1. Đỉnh phong: đỉnh núi, đỉnh cao, đỉnh tháp. Ý nói trình độ cao nhất.
- Chân Ma cấp đỉnh phong: đỉnh cao nhất của cấp độ Chân Ma, mạnh nhất đối với cấp Chân Ma.
2. Cái bánh nhỏ (Tiểu bánh bánh - nv): một cách nói ẩn dụ của người TQ để chỉ tình trạng “te tua, bầm dập”.
- Bị đánh thành tiểu bánh bánh: Bị đánh bầm dập. (tương tự như bị đánh thành “cái đầu heo”)
3. Đại pháo thời kì đầu: có lẽ là nói loại pháo thời kì đầu của chiến tranh hiện đại, hoặc thời kì đầu của cuộc Nội chiến Mỹ.
Lời bình: Nguy hiểm đến gần! Bùi Kiêu phải đối mặt với quỷ quái hình đại pháo này ra sao? Hơn nữa, con quỷ quái hình ác ma kia đã mạnh đến mức nào? Mời đón đọc chương mới nhất của TVKĐ được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!
Trong suy nghĩ của hai người, do thực lực của Ngụy Ngưu Đầu mạnh hơn quỷ quái ở Nam Bắc Chiến Trường, nên trong một trận chiến cùng cấp, Ngụy Ngưu Đầu sẽ chiếm được lợi thế... Nhưng lợi thế thì lợi thế, dù sao thì cả hai đều cùng là Chân Ma cấp, nên e rằng còn phải đánh nhau một trận ra trò, tuy cuối cùng Ngụy Ngưu Đầu cũng chiến thắng thôi, nhưng sẽ tuyệt đối không hề dễ dàng.
Nhưng họ đã lầm, lại còn lầm theo cách chẳng hề hợp với lẽ thường!
Khi Ngụy Ngưu Đầu nhìn thấy con quỷ quái Chân Ma cấp kia thì tốc độ của nó đột ngột tăng nhanh gấp mười lần, gần như còn nhanh hơn so với khi Bùi Kiêu sử dụng lực lượng lôi điện để tăng tốc. Hai người chỉ nhìn thấy một cái bóng màu vàng nhạt lao vút đi, theo sau đó là những tiếng nổ ầm ầm liên tiếp, đó là âm thanh do bước chân Ngụy Ngưu Đầu đạp lên mặt đất gây ra. Mà lúc này Ngụy Ngưu Đầu đã ở cách đó hơn trăm mét, cho nên trong khi hai người còn đang sững sờ thì Ngụy Ngưu Đầu đã nhảy vào trong khu vực bụi đất mù mịt đằng xa.
Tiếp đó, khi con quỷ quái hình người máy vẫn còn đang trong quá trình biến đổi, Ngụy Ngưu Đầu đã bước đến bên cạnh. Mặc kệ thân thể con quỷ quái này nhìn như được tạo thành từ kim loại, đầu tiên nó giơ chân giẫm mạnh một cái, tiếp đến lại bồi thêm một cú trời giáng bằng cái nắm đấm có kích thước của một người trưởng thành, kết quả là... Theo đúng như mệnh lệnh của Bùi Kiêu giao cho, nó nện cho con quỷ quái hình người máy này thành một 'cái bánh nhỏ' (2), tuy không phải là hai 'cái bánh nhỏ', nhưng cứ nhìn 'cái bánh' bằng kim loại khổng lồ trước mắt này cũng đủ dọa người rồi.
Chưa dừng lại ở đó, Ngụy Ngưu Đầu lại tiếp tục nắn 'cái bánh' này thành hình quả cầu, sau đó nó siết mạnh nắm tay, tiếng kim loại bị bóp méo truyền ra ngay cả cách xa hơn ngàn mét cũng có thể nghe thấy, loại âm thanh chát chúa này khiến cho người nghe có cảm giác 'ê răng', lại như hình dung thấy bản thân mình đang bị Ngụy Ngưu Đầu nắn bóp vậy. Quả thật là làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Ngụy Ngưu Đầu tiếp tục nắn nắn bóp bóp mạnh bạo thêm mấy chục giây, bất chợt từ trong lòng bàn tay nó có mấy nghìn đơn vị năng lượng tiêu chuẩn tuôn ra, tràn ngập cả một vùng bán kính hàng chục mét. Ngoài ra, khi đó trong tay Ngụy Ngưu Đầu đã xuất hiện một khẩu súng ngắn và một tấm khiên tròn, còn nó thì bắt đầu đứng trơ trơ ra mà nhìn.
"Khoảng 1 phút 10 giây, tối đa là 1 phút 20 giây..."
Ở một góc khuất tầm mắt hai người Bùi Kiêu, chính là nơi mà đám người của người đàn ông trung niên kia đang đứng. Những người này giờ đã bị hù dọa đến mất hết dũng khí tấn công. Nếu như đối phương là con quỷ quái hình người máy nọ, thì có thể bọn họ còn dám liều mạng một phen, nhưng khi nhìn thấy con Ngưu Đầu mười mét khổng lồ này thì chút can đảm cuối cùng của bọn họ ngay lập tức bị thổi bay. Mặc dù khi tấn công con nào cũng đều sẽ chết như nhau thôi... nhưng nếu đối đầu với Ngưu Đầu khổng lồ này, thì thậm chí ngay cả việc cảm nhận tuyệt vọng khi chết cũng không kịp.
Lúc này, có một gã thanh niên đứng sau lưng người đàn ông trung niên đang lẩm nhẩm mấy con số chỉ thời gian, trong giọng nói tràn đầy đắng chát.
Những người còn lại cũng biểu lộ ra vẻ đắng chát như thế. Thật vậy, một mục tiêu đối với bọn họ cách xa như trời với đất, ấy vậy mà rơi vào tay của con Ngưu Đầu này chỉ mất hơn một phút đồng hồ mà thôi... Mặc dù con Ngưu Đầu khổng lồ này cũng chỉ là quỷ quái Chân Ma cấp thôi, nhưng sự chệnh lệch quá lớn này lại khiến cho mọi người trở nên ngây dại.
Đúng là như thế, khi chiến đấu với kẻ địch có thực lực mạnh hơn mình, trong lòng người ta vẫn cần phải có một điểm nào đó để bám víu. Ví dụ như kẻ đó mạnh hơn mình bao nhiêu, cần dùng tốc độ nào mới có thể trốn thoát, cần hi sinh bao nhiêu người mới có thể cầm chân hắn lại,... cũng có nghĩa là chừa cho mình một đường lui.
Nhưng nếu như gặp phải Ngụy Ngưu Đầu, tuy biết rằng nó cực kì mạnh mẽ đấy... nhưng sự mạnh mẽ này đã không thể đong đếm được nữa rồi. Hình dung đơn giản như thế này, đối với sức mạnh ngoài sức tưởng tượng kia, chưa nói đến chống cự hay bỏ chạy, chỉ cần nhìn thấy thôi cũng đủ rung động tâm thần.
Thật ra Bùi Kiêu cũng đang có cảm giác này, nhưng không phải là dành cho con Ngụy Ngưu Đầu Chân Ma cấp trước mắt. Tuy rằng Ngụy Ngưu Đầu quả thật rất dũng mãnh, nhưng hắn tin rằng nếu như liều mạng thiêu đốt chấp niệm, bày ra lực lượng mạnh nhất của mình, thì hắn cũng sẽ không thua kém Ngụy Ngưu Đầu bao nhiêu. Tuy nhiên đây cũng chỉ là dùng mạng đổi mạng mà thôi...
Kẻ chính thức khiến hắn cảm thấy cao lớn vô biên chỉ có thể là Cung Diệp Vũ mà thôi... Một trảm từ thanh đao màu tím kia không gì sánh bằng, tạo nên một loại uy thế có thể chém nát mọi thứ. Cho đến bây giờ vẫn còn khắc sâu trong tâm trí hắn, hình ảnh của một người cao lớn đến vô biên!
Đây là cảm nhận của đám người kia dành cho Ngưu Đầu khổng lồ trước mắt. Vì vậy, ngay cả chút can đảm để chạy trốn hay tấn công gì đó bọn họ cũng không còn nữa, chỉ dám đứng yên một chỗ nhìn lại. Cho đến khi mọi người thấy rằng con quỷ quái Ngưu Đầu khổng lồ này không phải muốn tấn công bọn họ, mà là ngoảnh đầu nhìn về phía sau nó, cả bọn mới đồng loạt nhìn theo về phía xa.
Lúc này, khi thấy có hai thanh niên đang từng bước tiến gần đến con quỷ quái Ngưu Đầu khổng lồ kìa, tất cả mọi người đều trố mắt mà nhìn. Lạ thay, khi hai thanh niên nọ đến gần con quỷ quái khổng lồ này, nó lại không hề tấn công bọn hắn như mọi người vẫn tưởng. Trái lại, nó còn ngoan ngoãn đưa cho bọn hắn mấy món Thiên Sinh Vũ Khí đang cầm trong tay, và tùy ý để hai người nọ vuốt ve ngắm nghía.
Thật quá kinh hãi, tuy rằng đã bị hù dọa từ trước, nhưng đến bây giờ mới chính thức là kinh hãi tột độ.
Bọn họ thật sự không thể nào hiểu nổi, vì sao con quỷ quái này không tấn công hai Tự Do Linh Hồn kia, mà lại còn đưa hai món Thiên Sinh Vũ Khí kia cho bọn hắn nữa... Hơn nữa chẳng phải khi quỷ quái chiến đấu với nhau, con thắng sẽ cắn nuốt sạch sẽ con thua hay sao? Tại sao lại còn có Thiên Sinh Vũ Khí để giao ra chứ?
Khi nỗi sợ hãi khó tả này còn đang bao trùm lấy bọn họ, thì tên thanh niên vừa cầm Thiên Sinh Vũ Khí kia... Ách, cũng chính là Bùi Kiêu, hắn bước nhanh về phía họ, dùng tiếng Anh hô to: "Đoàn đội linh hồn phía trước đến từ quốc gia nào vậy? Có thể nói được tiếng Anh không?"
Lúc này, nhóm hơn hai mươi người bên đây đã hơi tỉnh táo lại, nhưng họ vẫn cảm thấy không thể tin nổi. Chỉ có người đàn ông trung niên yên lặng một lát, sau đó dùng tiếng Anh trả lời: "Đoàn đội của chúng tôi đến từ nước Đức, hai anh bạn phía trước... Các người cũng là linh hồn hay sao?"
Bùi Kiêu ngẩn ra rồi liền cười ha ha, nói: "Chúng tôi đương nhiên là linh hồn rồi, chẳng qua chúng tôi có vài khả năng đặc biệt, cho nên mới có thể triệu hồi con quỷ quái Chân Ma cấp này lên làm trợ lực... Coi như là Thú triệu hồi đi, các người có thể coi con Ngưu Đầu này là Thú triệu hồi."
Hơn hai mươi người này tuy vẫn còn kinh sợ, nhưng sắc mặt bọn họ giờ đây đều có thêm nét vui mừng. Dù sao thì cảm giác vừa từ đáy tuyệt vọng trở lại thật khó diễn tả rõ ràng. Tuy rằng trong lúc nhất thời, bọn họ còn chưa dám đến gần hai người và con quỷ quái kia, nhưng không giống với lúc nãy, một vài người trong bọn họ liền ngồi phịch xuống đất, tựa như là đã kiệt sức.
Người đàn ông trung niên lại yên lặng hồi lâu, lúc này mới lên tiếng hỏi Bùi Kiêu đằng xa: "Anh bạn kia, có thể nhường cho chúng tôi hấp thu một phần chỗ năng lượng tiêu chuẩn này không? Linh hồn đặc thù chứa đựng năng lượng tiêu chuẩn của chúng tôi đã bị tiêu tán, với tình trạng kiệt sức lúc này, ngay đến thiêu đốt năng lượng tiêu chuẩn chúng tôi cũng sắp không làm được nữa rồi."
Bùi Kiêu nhìn bộ dạng thê thảm của mọi người, đặc biệt là người đàn ông trung niên này đã mất đi một cánh tay, lòng hắn cũng khẽ trầm xuống, một mặt là vì thực lực chủ đạo của giới linh hồn quá yếu, mặt khác là vì cảnh ngộ của bọn họ làm hắn cảm thấy khó chịu... Đúng vậy, một đoàn đội hơn trăm người, giờ đây chỉ còn lại hơn hai mươi người mà thôi, những Tự Do Linh Hồn khác đều đã tan biến cả rồi. Điều này có nghĩa là bọn họ ngay đến linh hồn cũng bị tan biến không còn sót lại chút nào, có thể nói là đã thực sự hóa thành tro bụi.
Hắn thở dài nói: "Đừng ngại, cứ việc thoải mái hấp thu số năng lượng tiêu chuẩn này đi, nếu vẫn chưa đủ, chúng tôi vẫn còn năng lượng tiêu chuẩn dư ở đây... Đúng rồi, các người sợ con Ngưu Đầu này sao? Có muốn ta thu nó lại không?"
Đám người kia vừa nghe vậy, liền vội vàng chạy đến nơi có năng lượng tiêu chuẩn, có vài nữ linh hồn trong đó còn reo mừng thành tiếng, tuy nhiên khi họ nghe rằng Bùi Kiêu muốn thu lại con quỷ quái Ngưu Đầu kia, cả bọn lại đồng thanh hô to không nên. Nhìn bộ dạng của bọn họ, có vẻ như không phải e ngại con quỷ quái Ngưu Đầu này, mà có thể nói bọn họ còn xem nó là chỗ dựa duy nhất vào lúc này.
Người đàn ông trung niên vừa chạy vừa quát: "Anh bạn kia, ngàn vạn lần không nên! Mặc dù tôi không biết anh triệu hồi nó bằng cách nào, nhưng có vẻ như là cần phải Giải Phóng mới có thể làm được đúng không? Lúc này không nên thu lại đâu, nếu không đến khi cần thiết, muốn triệu hồi nó không biết phải mất bao lâu. Anh còn chưa biết, con quỷ quái Chân Ma cấp lúc nãy chẳng qua chỉ là một quả đạn pháo mà thôi, ngoài ra còn một con Chân Ma cấp hình đại pháo nữa, nó đang bám sát theo chúng tôi, anh bạn không nên thu nó lại vào lúc này đâu!"
Không chỉ riêng người đàn ông trung niên này vội quát lớn, mà tất cả mọi người còn lại đều đồng thanh gào lên, làm cho Bùi Kiêu ngây ngẩn cả người. Sở dĩ hắn đề nghị thu hồi Ngụy Ngưu Đầu là vì hắn nghĩ đám người trước mắt vì quá sợ hãi mà không dám đến gầ, ai biết được rằng đám người kia thậm chí không sợ hãi, mà còn đồng thanh gào lên rằng đừng thu hồi Ngụy Ngưu Đầu. Hiển nhiên trước khi gặp hai người Bùi Kiêu và Ngụy Ngưu Đầu, chắc chắn họ đã chứng kiến chuyện gì đó vô cùng khủng bố, hoặc là vô cùng quan trọng, nếu không thì không thể nào bất chấp mọi sự an nguy đến tính mạng như bây giờ.
Nhưng Bùi Kiêu cũng không hấp tấp, hắn quan sát hai mươi người đang đến gần và cẩn thận duy trì khoảng cách của bọn hắn và Ngụy Ngưu Đầu với bọn họ. Tiếp đến, đám người này liền bắt đầu vội vội vàng vàng hấp thu chỗ năng lượng tiêu chuẩn kia, không đến một hai phút, một vùng năng lượng tiêu chuẩn to lớn khi nãy đã biến mất hơn phân nửa. Còn về hơn hai mươi người trước mắt, vừa rồi vẻ mặt có chút uể oải, giờ đã dần dần khôi phục, thoạt nhìn như có thêm chút sức sống.
Đến lúc này, Bùi Kiêu mới mở miệng dò hỏi: "Xin hỏi các vị một chút, các người nói phía đằng sau còn có một con quỷ quái Chân Ma cấp đang đuổi theo sao? Theo tôi được biết, quỷ quái Chân Ma cấp thuộc hai tộc loại khác nhau rất hiếm khi hoạt động cùng nhau, nhưng chúng lại bám theo các người lâu như vậy, là do có nguyên nhân đặc biệt nào đó hay sao?"
Hơn hai mươi người tại đây liền nở nụ cười khổ, lại là người đàn ông trung niên kia trả lời: "Có thể anh bạn cảm thấy khó tin, nhưng không chỉ hai quỷ quái Chân Ma cấp khác tộc ở cùng một chỗ đâu, mà đâu năm con. Bọn chúng cùng nhau tấn công một con quỷ quái Chân Ma cấp khác ở sâu trong trung tâm của Nam Bắc Chiến Trường. Đó là một con khô lâu kỵ binh mang quân hàm đại tướng, rồi sau đó chúng đã cắn nuốt con khô lâu kỵ binh này..."
"Đương nhiên, nếu chỉ như vậy, chúng tôi còn có thể hiểu được, đó là do năm con quỷ quái mới thăng cấp Chân Ma khiêu chiến quỷ quái Chân Ma cấp mạnh nhất của ảo giới này. Tuy nhiên sau khi trận chiến kết thúc lại có một con trong đó mọc ra một đôi cánh dơi, đó là một con quỷ quái toàn thân không có da mà chỉ có cơ bắp đỏ như máu mà thôi. Ắt hẳn giờ đây nó còn đang hấp thu tội nghiệt ở khu vực trung tâm chiến trường!"
Nói đến đó, người đàn ông trung niên tựa như vẫn còn bị những cảnh tượng ấy làm cho khiếp sợ không thôi, lão chỉ về một hướng khác phía sau lưng nói: "Chính là ở chỗ đó, trung tâm của Nam Bắc Chiến Trường này, con quỷ quái có bộ dáng ác ma kia đang ngồi trong một cái trận đồ kỳ quái, liên tục hấp thu tội nghiệt từ bốn phía. Hơn nữa, tất cả quỷ quái khô lâu kỵ binh, đại pháo hay u linh các loại ở gần đó đều biến thành tội nghiệt và bị con quỷ quái hình dạng ác này hấp thu hết... Khi chúng tôi bắt đầu bỏ chạy, trường khí thế của nó đã bao phủ một phạm vi gần nghìn mét, so với lúc mới bắt đầu hấp thu lớn hơn gấp hai ba lần! Nó đang không ngừng trở nên mạnh mẽ đấy!"
Bùi Kiêu nghe đến đấy thì tim giật thót, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu hắn chính là cảnh tượng ở ảo giới Phong Đô!
Biến động ở Phong Đô lúc ấy cũng là do sự xuất hiện của nhiều quỷ quái Chân Ma cấp vốn là không tồn tại, giống như đột nhiên hiện ra vậy. Không chỉ như thế, những con quỷ quái này còn tự chém giết lẫn nhau nữa chứ, kinh khủng nhất là... trong đám đó lại có hai con quỷ quái Ma Vương cấp không hoàn chỉnh. Vào thời điểm cuối cùng nhất, nếu như hắn không may mắn mà Giải Phóng được Anh Dũng Súng, nói không chừng giờ phút này hắn đã bị đánh cho tiêu tán hoặc đã bị con quỷ quái Ma Vương cấp kia cắn nuốt mất rồi.
Tình cảnh trước mắt sao lại tương tự như vậy! Giống là bỗng nhiên có những quỷ quái Chân Ma cấp không tồn tại xuất hiện! Hơn nữa bọn quỷ quái này lại bỗng nhiên rất mạnh mẽ! Cái giống nữa là thực lực của đám quỷ quái này đang không ngừng tăng cao!
Tất cả mọi thứ sao mà tương tự như vậy! Chẳng lẽ giữa hai ảo giới Nam Bắc Chiến Trường và Phong Đô có mối liên hệ nào đó hay sao?
Trong khi Bùi Kiêu còn đang suy nghĩ, bỗng nhiên từ một nơi gần đó truyền đến tiếng bánh xe chuyển động, lẫn trong đó còn vang lên âm thanh của những khối đá nổ bung. Ngoài ra, tuy đã bị một màn khói thuốc súng mù mịt bao phủ, làm cho tầm nhìn bị hạn chế, nhưng mọi người đều thấp thoáng nhìn thấy có một vùng bóng đen cực lớn ẩn hiện bên trong...
Đó là một khẩu đại pháo thời kì đầu (3) cao đến gần hai mươi mét!
Nòng pháo làm bằng xương, thân pháo hình đầu lâu. Toàn bộ khẩu pháo này nhìn giống như một cái đầu lâu khổng lồ cao hai mươi mét đặt trên một cỗ xe làm bằng khung xương vậy, còn cái nòng pháo kia chính là cái lưỡi từ trong miệng của đầu lâu này thè ra.
Dần dần, bóng đen khổng lồ kia đã chạy ra khỏi tấm màn khói thuốc súng mù mịt này, thân hình khổng lồ của nó cũng vì vậy mà từ từ lộ ra...
Chú thích:
1. Đỉnh phong: đỉnh núi, đỉnh cao, đỉnh tháp. Ý nói trình độ cao nhất.
- Chân Ma cấp đỉnh phong: đỉnh cao nhất của cấp độ Chân Ma, mạnh nhất đối với cấp Chân Ma.
2. Cái bánh nhỏ (Tiểu bánh bánh - nv): một cách nói ẩn dụ của người TQ để chỉ tình trạng “te tua, bầm dập”.
- Bị đánh thành tiểu bánh bánh: Bị đánh bầm dập. (tương tự như bị đánh thành “cái đầu heo”)
3. Đại pháo thời kì đầu: có lẽ là nói loại pháo thời kì đầu của chiến tranh hiện đại, hoặc thời kì đầu của cuộc Nội chiến Mỹ.
Lời bình: Nguy hiểm đến gần! Bùi Kiêu phải đối mặt với quỷ quái hình đại pháo này ra sao? Hơn nữa, con quỷ quái hình ác ma kia đã mạnh đến mức nào? Mời đón đọc chương mới nhất của TVKĐ được thực hiện bởi nhóm dịch Vô Hạn Chi Tâm!
Tác giả :
Zhttty