Tu Tiên Tại Đấu La
Chương 120 120 Bước Đầu Đột Phá
Bên trong động phủ, Mục lúc này chính là đang tu luyện khôi phục linh lực, nhanh chóng đưa bản thân trở về trạng thái đỉnh phong để bắt đầu quá trình đột phá.
Một hơi thở…
…
Thời gian mười cái hô hấp liền trôi qua, Mục cuối cùng cũng đã có thể bắt đầu.
Chỉ thấy hắn vẫn ngồi yên tại vị trí cũ, tay phải chạm vào túi trữ vật ở bên hông, nhanh chóng đem linh lực truyền vào.
Tiếp đó…
Ầm… Ầm… Ầm…
Ở một bên, một lượng lớn linh thạch bậc cao liền tuôn ra, rất nhanh đã tạo thành mấy đống, cơ hồ là cao gấp hai lần người bình thường.
Không sai, đây chính là hơn 20 vạn khối linh thạch bậc cao mà Mục đã chuẩn bị để sử dụng trong lúc đột phá Nguyên Anh Sơ Kỳ.
Tiếp đó, Mục lại lấy từ trong túi trữ vật ra một gốc cây nhỏ, bên trên tỏa ra một màu đỏ rực, nhiệt độ xung quanh nó vô cùng nóng bức, cơ hồ là khiến cả không khí xung quanh trở nên vặn vẹo.
Nương theo sự điều khiển của Mục, Chích Viêm Lân Thảo liền được hắn để ở trước mặt, còn bản thân thì bắt đầu vận chuyện Nhật Nguyệt Thần Quyết…
Một cái chu thiên…
Hai cái chu thiên…
…
Thời gian liền trôi qua một khắc, Mục lúc này liền đem phần hỏa khí trong nội thể của bản thân ngưng tụ vào bên trong cánh tay, khiến cho toàn bộ cánh tay phải của hắn trở nên đỏ rực, thậm chí còn nghe cả tiếng xương cốt kêu ‘lạch cạch’.
Vù…
Một tiếng xé gió vang lên, Mục liền đem cánh tay phải được bọc bởi hỏa khí bắn thẳng về gốc Chích Viêm Lân Thảo trước mặt, khiến cho nó run lên một cái.
Sau khi đã kết nối được với Chích Viêm Lân Thảo, Mục bắt đầu luyện hóa gốc dị thảo này…
— QUẢNG CÁO —
Nửa ngày…
Một ngày…
Năm ngày…
…
Cuối cùng, trải qua hơn 10 ngày luyện hóa, Mục cuối cùng đã đem Chích Viêm Lân Thảo chuyển hóa thành một nguồn năng lượng tinh thuần.
Chỉ thấy vào lúc này, trước mặt của Mục, bóng dạng của gốc Chích Viêm Lân Thảo đã hoàn toàn biến mất, mà thay vào đó là một quả cầu năng lượng màu đỏ rực, không khí xung quanh nó đều đã bị nhiệt độ kinh khủng làm cho vặn vẹo, khiến cho người khác nhìn vào không thể phân biệt đâu là phải, đâu là trái.
Sau khi đã chuyển hóa gốc Chích Viêm Lân Thảo, Mục liền bắt đầu hấp thu đống năng lượng này vào bên trong cơ thể.
Chỉ thấy Mục chầm chậm vận chuyển Băng Hỏa Ngưng Huyết Đan, khiến cho nó bắt đầu xoay vòng tròn bên trong đan điền, còn ở bên ngoài, hắn liền dùng hỏa khí từ tay phải, bắt đầu hấp thu đống năng lượng kia.
Nóng… Nóng một cách kinh khủng…
Chỉ thấy vào lúc này, cánh tay phải của Mục đã bắt đầu có dấu hiệu bị bỏng, toàn thân thì đều đã chuyển sang một màu đỏ sậm, da thịt trên cánh tay dần dần bốc lên khói trắng…
Cứ như vậy, 1 tháng liền trôi qua…
Lúc này, bên trong động phủ, trên một tảng đá lớn, có một bóng người đang ngồi đấy.
Người này thoạt nhìn thì có lẽ khoảng 20 tuổi, nhưng thực chất hắn lại là một lão quái vật trên 100, lúc này đang tiến hành quá trình đột phá Nguyên Anh.
Chỉ thấy vào lúc này, Mục đã hoàn toàn hấp thu được năng lượng từ gốc Chích Viêm Lân Thảo, khoảng cách đạt đến Nguyên Anh Sơ Kỳ của hắn lại tiến thêm một bước.
Có điều, cái giá mà hắn phải trả cũng không nhỏ…
Bởi vì sức nóng của Chích Viêm Lân Thảo quá kinh khủng, thành ra cánh tay phải của Mục lúc này đã hoàn toàn biến mất, mà thay vào đó là một cánh tay bằng xương, bên trên đã không còn màu trắng mà đã chuyển sang màu đen, thậm chí còn có một số nơi xuất hiện vết nứt.
Nếu như không phải có Nhật Kiếm bảo vệ thì có lẽ Mục đã mất đi cánh tay phải rồi, chứ không phải là còn giữ lại được phần xương.
Có điều, đối với việc này, Mục dừng như không hề để ý, chỉ thấy hắn lại lấy từ trong túi trữ vật ra một cái hộp ngọc, xung quanh còn tỏa ra hàn khí bức người.
— QUẢNG CÁO —
Cạch…
Ngay khi cái hộp ngọc được mở ra, vô số hàn khí từ trong đó liền bay ra, rất nhanh đã khiến cho toàn bộ động phủ chìm trong băng phong, thậm chí ngay cả Mục cũng không ngoại lệ.
Nhìn lấy Cực Hàn Bảo Ngọc ở trước mặt, Mục không hề chút do dự, lập tức liền tiếp tục vận chuyển Nhật Nguyệt Thần Quyết, nhanh chóng đem hàn khí ngưng tụ lên cánh tay trái.
Thời gian một khắc rất nhanh đã trôi qua, cánh tay trái của Mục cũng đã chuyển sang một màu lam nhàn nhạt, xung quanh còn tỏa ra hàn khí không ngừng.
Vù…
Một tiếng xé gió vang lên, giống như lần trước, lần này Mục cũng sử dụng hàn khí bắn về phía Cực Hàn Bảo Ngọc, rất nhanh đã kết nối được với khối thiên tài địa bảo này.
Cứ như vậy, 10 ngày liền trôi qua, Mục liền bắt đầu chuyển hóa Cực Hàn Bảo Ngọc trở thành năng lượng tinh thuần.
10 ngày sau…
Lúc này, bên trong một cái hang động bị hàn khí bao quanh, Mục vẫn lẳng lặng ngồi đó.
Khác với 10 ngày trước, bây giờ, khối Cực Hàn Bảo Ngọc đã không còn thấy tung tích, tại vị trí của nó lúc trước, chỉ còn lại một quả cầu năng lượng màu lam nhạt, hàn khí tỏa ra không ngừng.
Sau khi đã chuyển hóa Cực Hàn Băng Ngọc trở thành một khối năng lượng thuần khiết, Mục liền bắt đầu quá trình dung nhập cỗ năng lượng này vào bên trong Băng Hỏa Ngưng Huyết Đan.
Trái ngược cảm giác khi hấp thu Chích Viêm Lân Thảo, lần này, Mục lại cảm thấy lạnh vô cùng, thậm chí ngay cả Yêu Thiên Thân của hắn cũng run lên cầm cập.
Rắc… Rắc… Rắc…
Chỉ thấy ngay khi hấp thu đống năng lượng kia, toàn bộ da thịt trên cánh tay trái của Mục liền bị đóng băng, thậm chí còn xuất hiện vô vố vết nứt, cơ hồ là có thể bị vỡ nát bất cứ lúc nào.
Cứ như vậy, lại thêm 1 tháng nữa trôi qua…
Sau 1 tháng, bên trong động phủ, Mục đã hoàn thành việc hấp thu Cực Hàn Bảo Ngọc vào bên trong cơ thể, có điều, cái giá hắn phải bỏ ra cực kỳ đắc, không khác gì so với lúc trước.
Chỉ thấy cánh tay trái của Mục đã trở thành một đoạn xương đang bị vô số khối băng bao bọc, còn toàn bộ da thịt của cánh tay đó thì đã bị đóng thành nhiều khối băng, tất cả đều đã bị chấn nát, nằm lăn lóc ở dưới đất.
Mặc dù việc hai cánh tay đều biến thành xương khô, nhưng Mục cũng không có cảm thấy đau đớn, dù sao thì kiếp trước cũng từng là cường giả Độ Kiếp Hậu Kỳ, bao nhiêu đau đớn ấy còn chưa đủ để hắn nhíu mày.
— QUẢNG CÁO —
Có điều, lúc này trạng thái của Mục cũng không hề khả quan là mấy.
Bởi vì hấp thu cùng một lúc hai loại thiên tài địa bảo có thuộc tính trái ngược nhau, Chích Viêm Lân Thảo và Cực Hàn Bảo Ngọc, một cái là chí nhiệt, một cái là chí hàn…
Chính vì vậy mà hai loại lực lượng này đang điên cuồng công kích lẫn nhau bên trong cơ thể của Mục, nhất là ở tại bên trong Băng Hỏa Ngưng Huyết Đan, nếu như xảy ra sai xót gì thì có lẽ hắn sẽ bạo thể mà chết.
Qua một lát sau, bằng vào sự cường đại của Nhật Nguyệt Thần Quyết, Mục cuối cùng cũng có thể tạm thời trấn áp được hai cỗ lực lượng bạo ngược này.
Nương theo ý niệm của Mục, Phệ Huyết Châu liền từ cơ thể của hắn bay ra, nhanh chóng lơ lửng trên đầu của hắn, bắt đầu thả ra một lượng lớn khí huyết.
Song song với Nhật Nguyệt Thần Quyết, Mục lập tức vận chuyển Huyết Chiếu Kinh, nhanh chóng hấp thu đống khí huyết kia, lập tức truyền vào bên trong Băng Hỏa Ngưng Huyết Đan.
Cùng lúc đó, Mục liền đem một tia linh lực trong cơ thể bắn về phía đống linh thạch kia, nhanh chóng hấp thụ linh khí tỏa ra từ mấy đống linh thạch đó.
Vù… Vù… Vù…
Ngay khi được Mục điều khiển, đống linh thạch kia liền tỏa ra một lượng linh khí vô cùng nồng đậm, trong nháy mắt đã khiến cho lượng linh khí trong động phủ đậm đặc hơn gấp mấy lần.
Tiếp đó, Mục một bên trấn áp hai cỗ lực lượng trong cơ thể, một bên hấp thụ huyết khí cùng linh khí, nhanh chóng chữa trị hai cánh tay đã bị hủy.
Mặc dù có Nhật Nguyệt Thần Quyết trấn áp, thế nhưng thỉnh thoảng, hai cỗ lực lượng kia lại đột nhiên bạo động, khiến cho Mục trở tay không kịp, chỉ kém một chút nữa là bạo thể.
Có điều, với kinh nghiệm đột phá Nguyên Anh từ kiếp trước, Mục rất nhanh đã ổn định lại tình trạng của cơ thể, tiếp tục bế quan.
Thời gian như thoi đưa, nháy mắt đã 1 năm trôi qua…
Trải qua 1 năm liên tục trấn áp, Mục cuối cùng cũng đã hoàn toàn điều khiển được hai cỗ lực lượng kia, khiến chúng an phận nằm bên trong Băng Hỏa Ngưng Huyết Đan.
Nhờ có lượng khí huyết từ Phệ Huyết Châu cùng đống linh khí nồng đậm từ mấy đống linh thạch, hai cánh tay của Mục cuối cùng cũng đã phục hồi, hoàn toàn không có gì đáng ngại.
Cũng trong lúc này, Mục đã tiến vào giai đoạn quan trọng nhất….