Tử Thần! Đừng Chạy Em Là Của Bọn Anh
Chương 17
Cũng có vài người chủ chốt các công ty tập đoàn nào đó biết rõ nam nhân này liền lại gần chào hỏi.
“A..chào Lâm tổng , lần đầu tiên ngài đến tiệc này đấy, chúng tôi rất vui khi biết ngài”
Người lên tiếng chính là Ông Uyên tán thưởng khí chất cùng tâm tính ổn định này, không a dua, không nịt nọt, chỉ đơn thuần chào hỏi bình thường.
“không có gì , dù gì chỉ khi cần thiết tôi mới đến những nơi như vậy ,
cảm ơn ngài mời ,nghe nói ông mở tiệc này là để mừng con gái ông về nước đúng không ,nếu vậy.. “
anh nói xong liền thuận tay lấy ly rượi bên cạnh người phục vụ đưa giơ lên cụng ly Ông Uyên cười nhạt nói tiếp :
“ coi như chúc mừng con gái ông trở về nước “
“Haha..câu biết sao ..đúng vậy con bé đã về nước chúng tôi rất vui khi con bé về”
Ông Uyên nghe vậy khi nhắc đến con gái bảo bối , sắc mặt ông liền nhu hòa cưng chiều yêu thương, khiến cho anh tò mò cô gái bí ẩn này.
“Đúng vậy, ông xã nói đúng, con bé về nhà khiến cho tôi rất vui “
Bà Uyên lại gần ôm tay ông giật đầu mìn cười ôn nhu lại nhìn anh cười dịu dàng, vẻ đẹp của bà được trang điểm đơn sơ nhưng không mất quí khí,
tao nhã của bà,Ông Uyên thấy bà như vậy liền cười nhu hòa , tay còn lại vỗ nhẹ lên cánh tay được bà ôm.
Anh nhìn cảnh ấm áp này anh khẽ cười chân thật ,biết rõ người này.. à không đúng,
phải nói ai cũng biết rõ người này là một người làm ăn chính trực không thích giả dối, không thích a dua như những người khác , khí chất lạnh lùng như xa như gần ,
đối với người ngoài thì nghiêm khắc , Uy nghiêm, còn đối với gia đình thì lại như 1 người chồng cưng chiều vợ như mạng ,
là 1 người cha yêu thương các con ,nên anh rất thích người này cũng tôn trọng ,khách sáo với ông.
“Anh à.. “
Cô gái bên cạnh nãy giờ chưa lên tiếng ,cô khó chịu cái người này dám không cung kính với Lâm Minh Hiên ,
hừ chỉ là 1 ông già cho dù anh tuấn đến đâu cũng không bằng một góc của Lâm Minh Hiên,
còn bày đặt giả vờ ,mà dường như quan hệ giữa 2 người này tốt vậy, lại nghe 2 người nói chuyện về 1 cô gái khác lại nhìn anh Lâm Minh Hiên
trong mắt hiện lên tò mò , hứng thú với cô gái này,cô liền ghen tị, căm tức.
Rốt cuộc cô ta là ai mà Lâm Minh Hiên của cô ả hứng thú như vậy, hừ sớm muộn gì ả cho cô ta biết mặt.
Cô đường đường là con gái cưng của tập đoàn Kiều gia ,ai cũng thích cô ,cô đắc ý , lúc đó ba cô cùng 1 người nào đó bàn bạc công việc
thì cô tình cờ thấy vẻ đẹp của cô, cô ả liền định rồi, cô ả bắt đầu thay đổi ăn mặc đơn giản kiều mị ,
ôn nhu trò chuyện với anh ,nhưng cũng không đả động được tâm của Lâm Minh Hiên, cô ả tức giận nhưng vẫn nhịn,
cô ả bày đủ thứ để có được tâm của Lâm Minh Hiên, mà không hề biết rằng bản thân ả đã bị Lâm Minh Hiên
lúc đầu có chút hứng thú với cô nhưng càng về sau càng phiền chán , chán ghét ,vì sao ư ,
vì bộ mặt thật của ả lộ lúc ả không biết ra khiến anh phát hiện mà nhíu mày chán ghét rồi . Lâm Minh Hiên mặc kệ ả muốn làm gì thì làm,
hôm nay có tiệc thì anh bị cô ta đòi đi cùng anh lấy cớ nói công ty cô cũng được mời , anh bất đắc dĩ đi cùng.
Cả hai nghe vậy xoay người nhìn cô , Ông Bà Uyên không còn cười nữa ,chỉ mím môi lạnh lùng nhìn cô nhíu mày ,
cả 2 đều cảm thấy cô gái này không tốt ,nhìn như rất đẹp, kiều mị nhưng đôi mắt vừa rồi của cô ta sao họ không biết chứ, đúng là khinh người mà, thật không có lẽ phép.
“Lâm tổng người này là …”
Ông Uyên nhìn anh lên tiếng hỏi, ngay cả bà Uyên cũng muốn biết .
“À. Cô ấy là Kiều Hạ Hy , cô ấy là con gái của Kiều gia , nghe nói công ty của cô ấy được mời đến nên đến đây chúc mừng ngày con gái ngài về nước”
Anh nhìn cô ả mà chán ghét ả, không chút dấu vết rút tay ra khỏi người cô ,lạnh lùng
trừng mắt cô ả khiến ả rụt cổ không hiểu nhìn anh , vì cái gì mà nhìn cô như vậy ,cô ta nói gì sai sao .
“Ồ thì ra thế, vậy quan hệ 2 người là ..”
Ông Bà Uyên bừng tỉnh đại ngộ đã hiểu,nhưng vẫn hỏi 1 câu .
“ Ngài không cần hiểu lầm , chúng tôi không có quan hệ gì cả , chúng tôi trùng hợp ngày đi dự nên cùng đi cho tiện thôi ,
nghe cô ấy nói là ba mẹ cô ấy đến trước rồi nên tôi mới bất đắc dĩ chở cô ấy đi cùng “
Anh không cho ả nói lộn xộn nghĩ sai quan hệ của bọn họ, liền thẳng thừng nói ra sự thật,
giọng nói nhàn nhạt không cảm xúc nói ra cũng không liếc nhìn cô ta 1 cái nhấc mắt khiến cô ả bên cạnh tức giận ,
nhưng không dám vì nơi này nhiều người cô không muốn lộ ra bản tính thật của mình ,
cô ta tỏ vẻ ủy khuất , nước mắt long lánh như thể sắp rơi xuống bất cứ lúc nào , 2 tay bắt lấy váy của mình ,
đôi vai hơi run nhìn anh ,ai nhìn vào cũng ôm cô hảo hảo vỗ về an ủi xoa dịu ,
đáng tiếc là Lâm Minh Hiên không phải là 1 nam nhân bình thường , anh chỉ liếc nhìn cô nhíu mày chán ghét
sau đó không nói không an ủi cô chỉ trò chuyện 2 ông bà Uyên.
Cô ả thấy anh như vậy càng tức hơn , nhìn thấy mọi người bàn tán xì xào về Lâm Minh Hiên bắt nạt cô ,cô liền dịu đi ,
hừ không tin đàn ông nào không gục xuống dưới váy cô ,
nghĩ mình là nữ vương sao, đây là thời nào vậy *trợn mắt khóe miệng run rẩy phun tào*)
chờ xem anh chịu được bao lâu bị mọi người nói vậy ,sớm muộn gí anh cũng quay lại trong tay tôi thôi .
Cô ta nhìn thấy 2 ông bà Uyên nhìn chằm chằm cô nhíu mày ,cô ta giật mình cười trừ , trở lại bộ dáng ôn nhu, dịu dàng.
“Ách.. 2 ngài không cần để tâm đâu hả ,anh ấy nói đúng ,quan hệ bọn cháu như vậy đấy ,
chỉ là người quen biết thôi, cháu nghĩ cháu đi xung quanh chút hì hì “
Nói xong cô ả liền tìm cha mẹ cô ta , còn 2 ông bà Uyên thì không thèm nhìn cô nữa cũng không chào cô ta chỉ nhàn nhạt
‘Ừ’
xong rồi trò chuyện với Lâm Minh Hiên.
1 màn này người trên lầu đều thu vào mắt nhìn thấy, đó chính là nữ chính của chúng ta Cố Hàn Băng,
cô cuối cùng cũng nhìn thấy nam nữ chủ xuất hiện rồi nhưng mà 1 màn vừa rồi cô cũng thấy cũng nghe luôn đối thoại của họ ,
vì cô thân là tử thân nên đương nhiên mọi giác quan nhạy bén hơn so với người thường ,cô ngạc nhiên vì thái độ của nam chủ đối với nữ chủ , cô nghi hoặc khó hiểu ,
không phải 2 người nên là quan hệ thân mật sao , vì cái gì quan hệ của họ như vậy , cảm giác giống như nam chủ rất ghét nữ chủ Kiều Hạ Hy kia ,
Ách… còn cô ta thì sao ánh mắt đó không giống như tác giả miêu tả vậy ,…cái gì mà ôn nhu dịu dàng, kiên cường ,
đối với mọi người như xa như gần , người trước mặt này là ai , ôn nhu dịu dàng thì có,
nhưng chẳng qua là bị ánh mắt giả dối kia hủy đi hình tượng của cô ta rồi , lẽ nào hiệu ứng bươm bướm của mình gây ra hay sao, không thể nào ,
họ chưa gặp mặt kia mà , chẳng lẽ… Không đúng đừng nói là do cô xuất hiện thì mọi thứ trong nguyên tác thay đổi nha…Ô..ô.. thôi xong rồi..
ý.. không đúng do chù vì sự xuất hiện của cô mà mọi thứ thay đổi thì đâu sao, cùng lắm tránh xa họ là được,
ít tiếp xúc là được, mặc dù không biết mặt nhưng chỉ cần nói tên ra cô iền biết đối phương là ai .
Cô đang nghĩ xa xôi nơi nào thì bỗng 1 lần nữa cánh cửa mở ra lần này có đến 3 nam nhân xuất hiện ,
mỗi người mang vẻ đẹp khác nhau khiến cho toàn đại sảnh sôi trào.
“A..chào Lâm tổng , lần đầu tiên ngài đến tiệc này đấy, chúng tôi rất vui khi biết ngài”
Người lên tiếng chính là Ông Uyên tán thưởng khí chất cùng tâm tính ổn định này, không a dua, không nịt nọt, chỉ đơn thuần chào hỏi bình thường.
“không có gì , dù gì chỉ khi cần thiết tôi mới đến những nơi như vậy ,
cảm ơn ngài mời ,nghe nói ông mở tiệc này là để mừng con gái ông về nước đúng không ,nếu vậy.. “
anh nói xong liền thuận tay lấy ly rượi bên cạnh người phục vụ đưa giơ lên cụng ly Ông Uyên cười nhạt nói tiếp :
“ coi như chúc mừng con gái ông trở về nước “
“Haha..câu biết sao ..đúng vậy con bé đã về nước chúng tôi rất vui khi con bé về”
Ông Uyên nghe vậy khi nhắc đến con gái bảo bối , sắc mặt ông liền nhu hòa cưng chiều yêu thương, khiến cho anh tò mò cô gái bí ẩn này.
“Đúng vậy, ông xã nói đúng, con bé về nhà khiến cho tôi rất vui “
Bà Uyên lại gần ôm tay ông giật đầu mìn cười ôn nhu lại nhìn anh cười dịu dàng, vẻ đẹp của bà được trang điểm đơn sơ nhưng không mất quí khí,
tao nhã của bà,Ông Uyên thấy bà như vậy liền cười nhu hòa , tay còn lại vỗ nhẹ lên cánh tay được bà ôm.
Anh nhìn cảnh ấm áp này anh khẽ cười chân thật ,biết rõ người này.. à không đúng,
phải nói ai cũng biết rõ người này là một người làm ăn chính trực không thích giả dối, không thích a dua như những người khác , khí chất lạnh lùng như xa như gần ,
đối với người ngoài thì nghiêm khắc , Uy nghiêm, còn đối với gia đình thì lại như 1 người chồng cưng chiều vợ như mạng ,
là 1 người cha yêu thương các con ,nên anh rất thích người này cũng tôn trọng ,khách sáo với ông.
“Anh à.. “
Cô gái bên cạnh nãy giờ chưa lên tiếng ,cô khó chịu cái người này dám không cung kính với Lâm Minh Hiên ,
hừ chỉ là 1 ông già cho dù anh tuấn đến đâu cũng không bằng một góc của Lâm Minh Hiên,
còn bày đặt giả vờ ,mà dường như quan hệ giữa 2 người này tốt vậy, lại nghe 2 người nói chuyện về 1 cô gái khác lại nhìn anh Lâm Minh Hiên
trong mắt hiện lên tò mò , hứng thú với cô gái này,cô liền ghen tị, căm tức.
Rốt cuộc cô ta là ai mà Lâm Minh Hiên của cô ả hứng thú như vậy, hừ sớm muộn gì ả cho cô ta biết mặt.
Cô đường đường là con gái cưng của tập đoàn Kiều gia ,ai cũng thích cô ,cô đắc ý , lúc đó ba cô cùng 1 người nào đó bàn bạc công việc
thì cô tình cờ thấy vẻ đẹp của cô, cô ả liền định rồi, cô ả bắt đầu thay đổi ăn mặc đơn giản kiều mị ,
ôn nhu trò chuyện với anh ,nhưng cũng không đả động được tâm của Lâm Minh Hiên, cô ả tức giận nhưng vẫn nhịn,
cô ả bày đủ thứ để có được tâm của Lâm Minh Hiên, mà không hề biết rằng bản thân ả đã bị Lâm Minh Hiên
lúc đầu có chút hứng thú với cô nhưng càng về sau càng phiền chán , chán ghét ,vì sao ư ,
vì bộ mặt thật của ả lộ lúc ả không biết ra khiến anh phát hiện mà nhíu mày chán ghét rồi . Lâm Minh Hiên mặc kệ ả muốn làm gì thì làm,
hôm nay có tiệc thì anh bị cô ta đòi đi cùng anh lấy cớ nói công ty cô cũng được mời , anh bất đắc dĩ đi cùng.
Cả hai nghe vậy xoay người nhìn cô , Ông Bà Uyên không còn cười nữa ,chỉ mím môi lạnh lùng nhìn cô nhíu mày ,
cả 2 đều cảm thấy cô gái này không tốt ,nhìn như rất đẹp, kiều mị nhưng đôi mắt vừa rồi của cô ta sao họ không biết chứ, đúng là khinh người mà, thật không có lẽ phép.
“Lâm tổng người này là …”
Ông Uyên nhìn anh lên tiếng hỏi, ngay cả bà Uyên cũng muốn biết .
“À. Cô ấy là Kiều Hạ Hy , cô ấy là con gái của Kiều gia , nghe nói công ty của cô ấy được mời đến nên đến đây chúc mừng ngày con gái ngài về nước”
Anh nhìn cô ả mà chán ghét ả, không chút dấu vết rút tay ra khỏi người cô ,lạnh lùng
trừng mắt cô ả khiến ả rụt cổ không hiểu nhìn anh , vì cái gì mà nhìn cô như vậy ,cô ta nói gì sai sao .
“Ồ thì ra thế, vậy quan hệ 2 người là ..”
Ông Bà Uyên bừng tỉnh đại ngộ đã hiểu,nhưng vẫn hỏi 1 câu .
“ Ngài không cần hiểu lầm , chúng tôi không có quan hệ gì cả , chúng tôi trùng hợp ngày đi dự nên cùng đi cho tiện thôi ,
nghe cô ấy nói là ba mẹ cô ấy đến trước rồi nên tôi mới bất đắc dĩ chở cô ấy đi cùng “
Anh không cho ả nói lộn xộn nghĩ sai quan hệ của bọn họ, liền thẳng thừng nói ra sự thật,
giọng nói nhàn nhạt không cảm xúc nói ra cũng không liếc nhìn cô ta 1 cái nhấc mắt khiến cô ả bên cạnh tức giận ,
nhưng không dám vì nơi này nhiều người cô không muốn lộ ra bản tính thật của mình ,
cô ta tỏ vẻ ủy khuất , nước mắt long lánh như thể sắp rơi xuống bất cứ lúc nào , 2 tay bắt lấy váy của mình ,
đôi vai hơi run nhìn anh ,ai nhìn vào cũng ôm cô hảo hảo vỗ về an ủi xoa dịu ,
đáng tiếc là Lâm Minh Hiên không phải là 1 nam nhân bình thường , anh chỉ liếc nhìn cô nhíu mày chán ghét
sau đó không nói không an ủi cô chỉ trò chuyện 2 ông bà Uyên.
Cô ả thấy anh như vậy càng tức hơn , nhìn thấy mọi người bàn tán xì xào về Lâm Minh Hiên bắt nạt cô ,cô liền dịu đi ,
hừ không tin đàn ông nào không gục xuống dưới váy cô ,
nghĩ mình là nữ vương sao, đây là thời nào vậy *trợn mắt khóe miệng run rẩy phun tào*)
chờ xem anh chịu được bao lâu bị mọi người nói vậy ,sớm muộn gí anh cũng quay lại trong tay tôi thôi .
Cô ta nhìn thấy 2 ông bà Uyên nhìn chằm chằm cô nhíu mày ,cô ta giật mình cười trừ , trở lại bộ dáng ôn nhu, dịu dàng.
“Ách.. 2 ngài không cần để tâm đâu hả ,anh ấy nói đúng ,quan hệ bọn cháu như vậy đấy ,
chỉ là người quen biết thôi, cháu nghĩ cháu đi xung quanh chút hì hì “
Nói xong cô ả liền tìm cha mẹ cô ta , còn 2 ông bà Uyên thì không thèm nhìn cô nữa cũng không chào cô ta chỉ nhàn nhạt
‘Ừ’
xong rồi trò chuyện với Lâm Minh Hiên.
1 màn này người trên lầu đều thu vào mắt nhìn thấy, đó chính là nữ chính của chúng ta Cố Hàn Băng,
cô cuối cùng cũng nhìn thấy nam nữ chủ xuất hiện rồi nhưng mà 1 màn vừa rồi cô cũng thấy cũng nghe luôn đối thoại của họ ,
vì cô thân là tử thân nên đương nhiên mọi giác quan nhạy bén hơn so với người thường ,cô ngạc nhiên vì thái độ của nam chủ đối với nữ chủ , cô nghi hoặc khó hiểu ,
không phải 2 người nên là quan hệ thân mật sao , vì cái gì quan hệ của họ như vậy , cảm giác giống như nam chủ rất ghét nữ chủ Kiều Hạ Hy kia ,
Ách… còn cô ta thì sao ánh mắt đó không giống như tác giả miêu tả vậy ,…cái gì mà ôn nhu dịu dàng, kiên cường ,
đối với mọi người như xa như gần , người trước mặt này là ai , ôn nhu dịu dàng thì có,
nhưng chẳng qua là bị ánh mắt giả dối kia hủy đi hình tượng của cô ta rồi , lẽ nào hiệu ứng bươm bướm của mình gây ra hay sao, không thể nào ,
họ chưa gặp mặt kia mà , chẳng lẽ… Không đúng đừng nói là do cô xuất hiện thì mọi thứ trong nguyên tác thay đổi nha…Ô..ô.. thôi xong rồi..
ý.. không đúng do chù vì sự xuất hiện của cô mà mọi thứ thay đổi thì đâu sao, cùng lắm tránh xa họ là được,
ít tiếp xúc là được, mặc dù không biết mặt nhưng chỉ cần nói tên ra cô iền biết đối phương là ai .
Cô đang nghĩ xa xôi nơi nào thì bỗng 1 lần nữa cánh cửa mở ra lần này có đến 3 nam nhân xuất hiện ,
mỗi người mang vẻ đẹp khác nhau khiến cho toàn đại sảnh sôi trào.
Tác giả :
LinhNana