Tử Thần Chi Tiễn
Chương 125: Bầy sói
Ở bên ngoài thành, đặc biệt ở trong đại sâm lâm này, tình huống có thể nói là thiên biến vạn hóa, ở bất kì vị trí nào cũng có thể xuất hiện quái vật với số lượng lớn, cho dù địa phương được tra xét trước cũng chưa chắc đã an toàn.
Hơn nữa theo chấn động từ mặt đất truyền lại có thể cảm nhận được số lượng lớn quái vật đang lao về phía này với tốc độ rất nhanh.
Trong thời khắc khẩn cấp Dương An chỉ có nghĩ đến là trèo lên cây.
Được cành cây che trở cùng bản thân ẩn núp hơi thở, hắn chắc là có thể qua được nguy cơ này rồi tiếp tục đi tiếp.
- Đây là việc gì? Vận khí đêm nay thật tệ, đi đến đâu cũng gặp chuyên.
Ở trên cây, Dương An tự hỏi mình, xong vẫn như cũ không dám thả lỏng, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở.
Thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn ra dò xét đám quái vật đang chạy nhanh tới phía này. Khoảng cách đôi bên ước chừng hai trăm mét.
Từ Lý Nhĩ Tư chi nhãn truyền về, Dương An biết quái vật lớn kia không phải chỉ có một con mà là một đám.
- Độc Giác Ma Lang! Tối thiểu cũng ngoài bốn mươi con!
Dương An cả kinh
Độc Giác Ma Lang chính là quái vật cấp 47. Nếu 1 vs 1 Dương An lợi dụng địa hình sâm lâm dễ dàng xử lý được nhưng tới đây là cả một bầy lớn Độc Giác Ma Lang. Nguồn tại ện FULL
Vô luận là trong hiện thực hay trò chơi, gặp một đàn lang đều là vấn đề không thích thú tẹo nào. "Lang" trời sinh hung tàn thị huyết am hiểu vây bắt mục tiêu theo bầy đàn, bị bọn chúng chọn làm mục tiêu có thể nói là cửu tử nhất sinh. "Lang" có thể gọi là thợ săn dã ngoại hung hãn nhất.
Cả một nhóm lớn Độc Giác Ma Lang xuất động. Nơi chúng đi qua, kể cả quái vật cường đại hơn cũng không dám ho he gì, chỉ có thể trốn vào một chỗ, để mặc cho chúng đi.
Lang là loại quái vật khứu giác dị thường linh mẫn. Dương An trốn trên cây cũng chưa chắc thoát được. Dương An khẩn trương tột độ.
- Nơi này làm sao lại xuất hiện Độc Giác Ma Lang? Chẳng nhẽ chúng ngửi thấy được mùi của mình mà đuổi giết lại đây?
Dương An cau mày suy nghĩ. Cách mấy trăm mét, cho dù khứu giác linh mẫn cũng chưa chắc ngửi thấy được nhưng mà đám ma lang quả thật đang chạy tới phía bên này.
- Ý!
Ngay tại lúc Dương An nghi hoặc hết sức thì Lý Nhĩ Tư chi nhãn đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
Đúng vậy thân ảnh kia là một người chơi.
Lý Nhĩ Tư chi nhãn nhìn trong ban đêm có phạm vi chỉ có hai mươi mét. Hơn nữa, ngay từ đầu còn bị bầy sói hấp thu chú ý nên Dương An suýt chút nữa không phát hiện ra thân ảnh kia.
Tình huống của người chơi kia không mấy lạc quan, phía sau là bầy Độc Giác Ma Lang rõ ràng đang đuổi giết hắn.
- Người này nhất định có năng lực nhìn vào ban đêm!
Từ lúc chuyển chức nghiệp đến nay, Dương An lần đầu tiên nhìn thấy có người có năng lực nhìn ban đêm giống như mình.
Khống chế Lý Nhĩ Tư chi nhãn cẩn thận nhìn qua. Hình ảnh của người chơi kia truyền tới Dương An.
- Không ngờ là nữ kiếm sĩ!
Nhìn trang bị trên người hẳn là chức nghiệp kiếm sĩ.
Dưới ánh trăng mông lung, một thân khinh giáp (giáp nhẹ) kim loại mang hai màu hồng lam bó sát vào người không gây ảnh hưởng chút nào tới vận động của nữ kiếm sĩ. Khinh giáp bó sát người lại càng tôn lên dáng người ngạo nhân đầy nữ tính.
Thông thường thì chức nghiệp kiếm sĩ hay được nam giới lựa chọn song khi một nữ nhân lựa chọn cái chức ngiệp toàn đàn ông này lại có một nét độc đáo ý nhị riêng.
Đương nhiên, điều này chỉ tính nữ nhân bình thường, bộ tộc Lacoste thì không bàn nữa.
(ý nó chê gái xấu)
Nhìn nữ kiếm sĩ này Dương An cảm giác có thể dùng bốn chữ để hình dung, đó chính là 'Hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng'.
(Nguyên bản tiếng trung là bốn chữ "anh tư táp sảng")
Thân tỏa ra ánh kim của giáp trụ, áo choàng đỏ sậm sau lung phiêu động theo bước chân. Nhưng mà điều hấp dẫn Dương An nhất là trên tay nữ kiếm sĩ có một thanh đại kiếm.
Khôi giáp trên người nàng cũng không phải là cực phẩm nhưng kì quái là thanh đại kiếm trên tay lại có lam quang phát tán ra xung, còn có nét giống ngọn lửa đang quẩn quanh trên thân thanh kiếm. Tuy rằng không trực tiếp cảm nhận được xong từ hình ảnh từ Lý Nhĩ Tư chi nhãn truyền về, Dương An cảm nhận được trên thanh đại kiếm này có một đoàn băng hỏa. Thật là kì lạ!
- Thanh đại kiếm không đơn giản, rất có thể là cấp truyền thuyết!
Trong đầu Dương An chợt lóe lên một ý nghĩ kinh ngạc.
Trang bị cấp truyền thuyết Dương An lên diễn đàn cũng có xem qua vài món, hơn nữa chính hắn cũng có được một món cấp truyền thuyết ''Vũ Nguyệt linh hồn phong ấn chi giới'', Cảm giác thần bí toát ra từ thanh đại kiếm khiến Dương An có một loại cảm xúc vi diệu.
( DG: tham thì có)
Tuy rằng hoài nghi đại kiếm trên tay ''nữ kiếm sĩ'' là trang bị cấp truyền thuyết nhưng Dương An cũng không có muốn đi giết người cướp của. Bản thân hắn từng là một ''người bị hại" nên hắn cực kỳ oán hận loại người này.
Hơn nữa, muốn giết người cũng phải có năng lực mới được
Nữ kiếm sĩ tuy rằng đang bị Độc Giác Ma Lang đuổi giết, tình huống hết sức chật vật nhưng nàng lại không có nửa điểm bối rối nào, vẫn bình tĩnh ung dung như cũ. Từ điểm này có thể đoán nữ kiếm sĩ tuyệt đối có thể được xưng tụng cao thủ. Hơn nữa, nàng còn tài năng ở điểm: bị hơn bốn mươi Độc Giác Ma Lang đuổi giết thế mà chưa bị vây giết. Dương An tự hỏi bản thân cũng chưa chắc đã làm được.
Bôn Tập!
Mỗi hai giây sau khi kĩ năng Bôn Tập cooldown xong, nữ kiếm sĩ lại sử dụng phi thân ra phía trước mười mét kéo dài thêm khoảng cách với đàn Độc Giác Ma Lang phía sau.
Bôn Tập là một cái kĩ năng gia tốc tương đối mạnh mẽ của kiếm sĩ. Thời gian cooldown ngắn lại có thể thuấn di về phía trước khoảng mười mét, riêng khả năng gia tốc còn nhanh hơn Tật Phong Gia Tốc của cung tiễn thủ. Nhưng mà, khuyết điểm của nó cũng rõ ràng, thời gian tác dụng quá ngắn.
( Một bên là blink một bên chạy bộ mà cũng so nhau được bó tay)
Tuy rằng Bôn Tập của kiếm sĩ gia tốc mạnh nhưng nơi đây là rừng rậm, là địa bàn của Độc Giác Ma Lang. Khoảng cách hơn mười mét rất nhanh bị thu nhỏ lại.
Dương An lẳng lặng thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn truy tung nhất cử nhất động lên nữ kiếm sĩ, hắn càng ngày càng cảm thấy hứng thú với nữ kiếm sĩ có được năng lực nhìn ban đêm này.
- Chỉ bằng chiêu Bôn Tập kỹ năng không có khả năng cầm cự cùng bầy sói lâu như vậy, nhất định còn có chiêu số gì đó!
Dương An hứng thú theo dõi.
Mà lúc này, nữ kiếm sĩ và bầy sói cũng càng ngày càng tiếp cận bên này.
Hơn nữa theo chấn động từ mặt đất truyền lại có thể cảm nhận được số lượng lớn quái vật đang lao về phía này với tốc độ rất nhanh.
Trong thời khắc khẩn cấp Dương An chỉ có nghĩ đến là trèo lên cây.
Được cành cây che trở cùng bản thân ẩn núp hơi thở, hắn chắc là có thể qua được nguy cơ này rồi tiếp tục đi tiếp.
- Đây là việc gì? Vận khí đêm nay thật tệ, đi đến đâu cũng gặp chuyên.
Ở trên cây, Dương An tự hỏi mình, xong vẫn như cũ không dám thả lỏng, ngay cả thở mạnh cũng không dám thở.
Thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn ra dò xét đám quái vật đang chạy nhanh tới phía này. Khoảng cách đôi bên ước chừng hai trăm mét.
Từ Lý Nhĩ Tư chi nhãn truyền về, Dương An biết quái vật lớn kia không phải chỉ có một con mà là một đám.
- Độc Giác Ma Lang! Tối thiểu cũng ngoài bốn mươi con!
Dương An cả kinh
Độc Giác Ma Lang chính là quái vật cấp 47. Nếu 1 vs 1 Dương An lợi dụng địa hình sâm lâm dễ dàng xử lý được nhưng tới đây là cả một bầy lớn Độc Giác Ma Lang. Nguồn tại ện FULL
Vô luận là trong hiện thực hay trò chơi, gặp một đàn lang đều là vấn đề không thích thú tẹo nào. "Lang" trời sinh hung tàn thị huyết am hiểu vây bắt mục tiêu theo bầy đàn, bị bọn chúng chọn làm mục tiêu có thể nói là cửu tử nhất sinh. "Lang" có thể gọi là thợ săn dã ngoại hung hãn nhất.
Cả một nhóm lớn Độc Giác Ma Lang xuất động. Nơi chúng đi qua, kể cả quái vật cường đại hơn cũng không dám ho he gì, chỉ có thể trốn vào một chỗ, để mặc cho chúng đi.
Lang là loại quái vật khứu giác dị thường linh mẫn. Dương An trốn trên cây cũng chưa chắc thoát được. Dương An khẩn trương tột độ.
- Nơi này làm sao lại xuất hiện Độc Giác Ma Lang? Chẳng nhẽ chúng ngửi thấy được mùi của mình mà đuổi giết lại đây?
Dương An cau mày suy nghĩ. Cách mấy trăm mét, cho dù khứu giác linh mẫn cũng chưa chắc ngửi thấy được nhưng mà đám ma lang quả thật đang chạy tới phía bên này.
- Ý!
Ngay tại lúc Dương An nghi hoặc hết sức thì Lý Nhĩ Tư chi nhãn đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.
Đúng vậy thân ảnh kia là một người chơi.
Lý Nhĩ Tư chi nhãn nhìn trong ban đêm có phạm vi chỉ có hai mươi mét. Hơn nữa, ngay từ đầu còn bị bầy sói hấp thu chú ý nên Dương An suýt chút nữa không phát hiện ra thân ảnh kia.
Tình huống của người chơi kia không mấy lạc quan, phía sau là bầy Độc Giác Ma Lang rõ ràng đang đuổi giết hắn.
- Người này nhất định có năng lực nhìn vào ban đêm!
Từ lúc chuyển chức nghiệp đến nay, Dương An lần đầu tiên nhìn thấy có người có năng lực nhìn ban đêm giống như mình.
Khống chế Lý Nhĩ Tư chi nhãn cẩn thận nhìn qua. Hình ảnh của người chơi kia truyền tới Dương An.
- Không ngờ là nữ kiếm sĩ!
Nhìn trang bị trên người hẳn là chức nghiệp kiếm sĩ.
Dưới ánh trăng mông lung, một thân khinh giáp (giáp nhẹ) kim loại mang hai màu hồng lam bó sát vào người không gây ảnh hưởng chút nào tới vận động của nữ kiếm sĩ. Khinh giáp bó sát người lại càng tôn lên dáng người ngạo nhân đầy nữ tính.
Thông thường thì chức nghiệp kiếm sĩ hay được nam giới lựa chọn song khi một nữ nhân lựa chọn cái chức ngiệp toàn đàn ông này lại có một nét độc đáo ý nhị riêng.
Đương nhiên, điều này chỉ tính nữ nhân bình thường, bộ tộc Lacoste thì không bàn nữa.
(ý nó chê gái xấu)
Nhìn nữ kiếm sĩ này Dương An cảm giác có thể dùng bốn chữ để hình dung, đó chính là 'Hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng'.
(Nguyên bản tiếng trung là bốn chữ "anh tư táp sảng")
Thân tỏa ra ánh kim của giáp trụ, áo choàng đỏ sậm sau lung phiêu động theo bước chân. Nhưng mà điều hấp dẫn Dương An nhất là trên tay nữ kiếm sĩ có một thanh đại kiếm.
Khôi giáp trên người nàng cũng không phải là cực phẩm nhưng kì quái là thanh đại kiếm trên tay lại có lam quang phát tán ra xung, còn có nét giống ngọn lửa đang quẩn quanh trên thân thanh kiếm. Tuy rằng không trực tiếp cảm nhận được xong từ hình ảnh từ Lý Nhĩ Tư chi nhãn truyền về, Dương An cảm nhận được trên thanh đại kiếm này có một đoàn băng hỏa. Thật là kì lạ!
- Thanh đại kiếm không đơn giản, rất có thể là cấp truyền thuyết!
Trong đầu Dương An chợt lóe lên một ý nghĩ kinh ngạc.
Trang bị cấp truyền thuyết Dương An lên diễn đàn cũng có xem qua vài món, hơn nữa chính hắn cũng có được một món cấp truyền thuyết ''Vũ Nguyệt linh hồn phong ấn chi giới'', Cảm giác thần bí toát ra từ thanh đại kiếm khiến Dương An có một loại cảm xúc vi diệu.
( DG: tham thì có)
Tuy rằng hoài nghi đại kiếm trên tay ''nữ kiếm sĩ'' là trang bị cấp truyền thuyết nhưng Dương An cũng không có muốn đi giết người cướp của. Bản thân hắn từng là một ''người bị hại" nên hắn cực kỳ oán hận loại người này.
Hơn nữa, muốn giết người cũng phải có năng lực mới được
Nữ kiếm sĩ tuy rằng đang bị Độc Giác Ma Lang đuổi giết, tình huống hết sức chật vật nhưng nàng lại không có nửa điểm bối rối nào, vẫn bình tĩnh ung dung như cũ. Từ điểm này có thể đoán nữ kiếm sĩ tuyệt đối có thể được xưng tụng cao thủ. Hơn nữa, nàng còn tài năng ở điểm: bị hơn bốn mươi Độc Giác Ma Lang đuổi giết thế mà chưa bị vây giết. Dương An tự hỏi bản thân cũng chưa chắc đã làm được.
Bôn Tập!
Mỗi hai giây sau khi kĩ năng Bôn Tập cooldown xong, nữ kiếm sĩ lại sử dụng phi thân ra phía trước mười mét kéo dài thêm khoảng cách với đàn Độc Giác Ma Lang phía sau.
Bôn Tập là một cái kĩ năng gia tốc tương đối mạnh mẽ của kiếm sĩ. Thời gian cooldown ngắn lại có thể thuấn di về phía trước khoảng mười mét, riêng khả năng gia tốc còn nhanh hơn Tật Phong Gia Tốc của cung tiễn thủ. Nhưng mà, khuyết điểm của nó cũng rõ ràng, thời gian tác dụng quá ngắn.
( Một bên là blink một bên chạy bộ mà cũng so nhau được bó tay)
Tuy rằng Bôn Tập của kiếm sĩ gia tốc mạnh nhưng nơi đây là rừng rậm, là địa bàn của Độc Giác Ma Lang. Khoảng cách hơn mười mét rất nhanh bị thu nhỏ lại.
Dương An lẳng lặng thông qua Lý Nhĩ Tư chi nhãn truy tung nhất cử nhất động lên nữ kiếm sĩ, hắn càng ngày càng cảm thấy hứng thú với nữ kiếm sĩ có được năng lực nhìn ban đêm này.
- Chỉ bằng chiêu Bôn Tập kỹ năng không có khả năng cầm cự cùng bầy sói lâu như vậy, nhất định còn có chiêu số gì đó!
Dương An hứng thú theo dõi.
Mà lúc này, nữ kiếm sĩ và bầy sói cũng càng ngày càng tiếp cận bên này.
Tác giả :
Ái Hồi Gia