Tứ Sinh Tứ Thế: Chuyện Tình Yêu Của Một Cỏn Rắn Nhỏ
Chương 5
Con khỉ đó vì được trường sinh đã chịu bao cực khổ, tuổi thọ dài hơn một ngàn lần, hạnh phúc cũng ít đi một ngàn lần.
Bởi vì nó trường sinh, nó bị một ngọn núi đè cả trăm năm mà còn bất tử, thế là, bị ép trở thành đồ đệ của một hòa thượng chỉ là phàm nhân.
Hầu nhi đáng thương a.
Chuyện sau vốn chưa được đề cập đến.
Hôm đó, sau khi ta gặp nó, liền đi thăm thú khắp các nơi trong động, ở một gian phòng thấy một ít vò hồ lô, ta biết đó là cái gì.
Ta định mang đi một cái hồ lô, lại phát hiện nó xuyên qua thân thể ta, không có chút trở ngại nào.
Lúc đó, ta hiểu ta đã chết.
Ta không quên được con khỉ và hầu nhi tửu của nó, bởi vì nó khiến ta ghi nhớ sống này.
Cũng không quên được sự tình ấy.
Mấy ngàn, mấy vạn năm sau, ta còn đang suy nghĩ, năm đó, có lúc nào ta yêu con khỉ ấy không.
Một ngày, ta đi tới dòng suối nhỏ uống nước, chợt phát hiện đầu lưỡi ta phân nhánh. Ta biết đạo hạnh của ta đã suy yếu.
Không hề nghĩ đến, luyện được đạo hạnh thiên tân vạn khổ, vậy nhưng khi suy yếu lại đơn giản như vậy.
Bỗng nhiên ở trong suối nước chiếu ra mấy hàng chữ: Ngàn vạn dòng nước đều đổ về đây, giữ lại tất cả nước mà biển cả ban tặng.
Rốt cuộc trời đất cũng ban cho ta một nơi chốn, ta quyết định tiếp tục tu hành. Từ nay về sau, uống rượu và tu luyện trở thành thông lệ của ta mỗi ngày.
Cứ như vậy vài năm sau, tại đỉnh núi lúc bình minh, ta phát hiện một người bay ra từ Đông Hải, là hắn. Hắn hướng về phía bầu trời bay đi, bóng dáng mỗi lúc một nhỏ… Ta biết rõ một ngày ở Long cung bằng một năm trên trần thế, xem ra ở Long cung hắn dưỡng thương rất tốt.
Từ trên núi xuống, hình ảnh hắn không ngừng xuấ hiện trong đầu ta, ta biết rõ, ta không hề quên hắn!
Con khỉ đó lại đưa tới một vò rượu, ta vội vã uống sạch, ta muốn say!
Vừa uống đến miệng, ta cảm nhận được một cảm giác khác lạ chưa từng trải qua. Trong cơ thể ta dường như có sự biến hóa cực lớn.
Con khỉ đó nói với ta, là đại vương của chúng mang từ trời về, nó không dám uống nên đặc biệt mang đến cho ta.
Sau đó, con khỉ ấy không ngừng đưa tới cho ta kim đan, đào tiên. Chúng ta cùng nhau hưởng thụ, cùng nhau đàm đạo…
Dần dần, con khỉ ấy thay thế vị trí của hắn ở trong lòng ta.
Bởi vì nó trường sinh, nó bị một ngọn núi đè cả trăm năm mà còn bất tử, thế là, bị ép trở thành đồ đệ của một hòa thượng chỉ là phàm nhân.
Hầu nhi đáng thương a.
Chuyện sau vốn chưa được đề cập đến.
Hôm đó, sau khi ta gặp nó, liền đi thăm thú khắp các nơi trong động, ở một gian phòng thấy một ít vò hồ lô, ta biết đó là cái gì.
Ta định mang đi một cái hồ lô, lại phát hiện nó xuyên qua thân thể ta, không có chút trở ngại nào.
Lúc đó, ta hiểu ta đã chết.
Ta không quên được con khỉ và hầu nhi tửu của nó, bởi vì nó khiến ta ghi nhớ sống này.
Cũng không quên được sự tình ấy.
Mấy ngàn, mấy vạn năm sau, ta còn đang suy nghĩ, năm đó, có lúc nào ta yêu con khỉ ấy không.
Một ngày, ta đi tới dòng suối nhỏ uống nước, chợt phát hiện đầu lưỡi ta phân nhánh. Ta biết đạo hạnh của ta đã suy yếu.
Không hề nghĩ đến, luyện được đạo hạnh thiên tân vạn khổ, vậy nhưng khi suy yếu lại đơn giản như vậy.
Bỗng nhiên ở trong suối nước chiếu ra mấy hàng chữ: Ngàn vạn dòng nước đều đổ về đây, giữ lại tất cả nước mà biển cả ban tặng.
Rốt cuộc trời đất cũng ban cho ta một nơi chốn, ta quyết định tiếp tục tu hành. Từ nay về sau, uống rượu và tu luyện trở thành thông lệ của ta mỗi ngày.
Cứ như vậy vài năm sau, tại đỉnh núi lúc bình minh, ta phát hiện một người bay ra từ Đông Hải, là hắn. Hắn hướng về phía bầu trời bay đi, bóng dáng mỗi lúc một nhỏ… Ta biết rõ một ngày ở Long cung bằng một năm trên trần thế, xem ra ở Long cung hắn dưỡng thương rất tốt.
Từ trên núi xuống, hình ảnh hắn không ngừng xuấ hiện trong đầu ta, ta biết rõ, ta không hề quên hắn!
Con khỉ đó lại đưa tới một vò rượu, ta vội vã uống sạch, ta muốn say!
Vừa uống đến miệng, ta cảm nhận được một cảm giác khác lạ chưa từng trải qua. Trong cơ thể ta dường như có sự biến hóa cực lớn.
Con khỉ đó nói với ta, là đại vương của chúng mang từ trời về, nó không dám uống nên đặc biệt mang đến cho ta.
Sau đó, con khỉ ấy không ngừng đưa tới cho ta kim đan, đào tiên. Chúng ta cùng nhau hưởng thụ, cùng nhau đàm đạo…
Dần dần, con khỉ ấy thay thế vị trí của hắn ở trong lòng ta.
Tác giả :
Tự Tâm