Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ
Chương 177: Những kẻ không có trong hộ khẩu
Dịch: Hoàng Hi Bình
Trong nhà thờ.
Đỗ Duy cầm chổi, bắt đầu quét dọn những dấu vết còn lại sau khi lễ đuổi quỷ kết thúc.
Ở phía đối diện, là Cha Tony, đang đưa một chiếc quần cho Tom.
"Đỗ Duy, xem ra con đã mạnh hơn trước nhiều. Nếu điều này tiếp tục, Cha nghĩ con có thể trở thành giám mục trẻ nhất trong lịch sử của giáo hội."
Lời khen ngợi của Cha Tony đến từ tận trái tim.
Ông đã chứng kiến sự biến đổi của Đỗ Duy từ một người bình thường bị ác linh săn giết, trở thành một Người Đuổi Quỷ cực kỳ giỏi.
Điều quan trọng nhất là thời gian cũng không lâu.
Điều này làm cho Cha Tony thấy rất khó tin, ông chỉ có thể cho rằng là do Đỗ Duy trời sinh phù hợp để trở thành một Người Đuổi Quỷ.
Rốt cuộc, trong số những người đã gặp, không ai bình tĩnh, nhạy bén và thông minh hơn người đàn ông này.
Nghe vậy, Đỗ Duy chỉ cười, cũng không coi trọng.
Mối quan hệ của hắn với giáo hội hiện giờ rất khó xử.
Mọi sự ưu ái, và quan tâm đều dựa trên thực tế hắn không phải là một Hunter.
Một khi thân phận bị lộ, chắc chắn sẽ xảy ra một số tình huống tệ hại.
Suy cho cùng, Đỗ Duy cũng chỉ là một con người, còn giáo hội là một tổ chức tôn giáo có tín ngưỡng.
Nếu giáo hội gây hại cho hắn, tình hình sẽ trở nên rất bị động.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy chuyển chủ đề và đề cập đến giáo phái Vidar: "Khi con đang ở trên xe buýt, có gặp phải một ác linh có thể có liên quan đến Vidar. Giáo phái này dường như có năng lực gì đó rất quái dị, có thể chế tạo ra ác linh, hoặc thứ gì đó tương tự."
"Tình hình hiện tại là trước khi bị tiêu diệt, lũ giáo đồ Vidar ở New York này đã làm một số điều khủng khiếp, và chúng ta không biết gì về nó."
"Vì vậy, chúng ta cần một số ngoại lực."
Nói đến đây, Đỗ Duy dừng lại, nhìn về phía Cha Tony: "Ngày mai 2 vị giám mục đã đến chưa?"
Lúc trước, khi Cha Tony báo cáo vấn đề của Nhà máy rượu Goliath cho giáo hội, 2 giám mục và một số phụ tá sẽ đến New York để điều tra những vấn đề liên quan.
Cha Tony trả lời: "Có lẽ vậy, nhưng con định yêu cầu họ trợ giúp sao? Điều đó có vẻ không thích hợp."
Đỗ Duy cau mày nói: "Tại sao?"
Cha Tony giải thích: "Hầu hết các giám mục của giáo hội chịu trách nhiệm về một số việc quan trọng. Một số chịu trách nhiệm trừ tà, và một số chịu trách nhiệm về một số việc rắc rối khác. Chuyện của Giáo Hội Twilight tương đối đặc thù, mà vấn đề của Vidar cần được thảo luận nội bộ, mới quyết định."
Đỗ Duy lắc đầu: "Thật lãng phí thời gian."
Cha Tony nở một nụ cười gượng gạo: "Không thể khác, giáo hội luôn như thế này, cơ cấu rất cồng kềnh."
Nghe vậy, Đỗ Duy đành phải từ bỏ mượn sức mạnh của giáo hội, quay đầu nói với Tom ở bên cạnh: "Cảnh sát luôn điều tra về Vidar, đã tìm ra… đầu mối gì chưa?"
Tom cau mày: "Chúng tôi chỉ tìm được lịch trình hoạt động của lũ mất trí này, nhưng thực tế thì không tìm được gì nhiều. Nếu nói đến chuyện kỳ lạ, thì thân hình của mấy cô em này đều múp đến chảy nước."
Không hề đùa.
Tom nói một cách rất nghiêm túc: "Những tín đồ Vidar dường như có xu hướng tự làm hại bản thân, và các tín đồ đều là những phụ nữ xinh đẹp, có thân hình 3 vòng căng đét, nóng bỏng. Nhưng điều kỳ lạ là chúng tôi không tra được tin tức về thân phận của họ, hay nói cách khác, những người này là những kẻ không có trong hộ khẩu.”
Nghe vậy, Đỗ Duy trầm tư.
Tôn giáo Vidar rõ ràng khác với một số tôn giáo thông thường, tín đồ tin vào cái gọi là Vidar và sở hữu một số khả năng kỳ lạ.
Tuy nhiên, không có nhiều người có khả năng kỳ lạ, Đỗ Duy chỉ thấy vị giám mục có tên Ruth là có khả năng đặc biệt.
Cha Tony và Tom nhìn thấy Đỗ Duy đang suy nghĩ, cũng không quấy rầy.
Bầu không khí bỗng trở nên yên ắng.
Sau một lúc, Đỗ Duy trầm ngâm nói: "Phụ nữ trẻ đẹp là 1 đặc điểm riêng biệt. Người phụ nữ treo cổ tự vẫn chắc cũng rất xinh đẹp, đúng không?"
Tom lập tức trả lời: "Đúng vậy, cô ấy là người phụ nữ duy nhất có thể khiến tôi quên đi khu đèn đỏ.”
Đỗ Duy biết khu đèn đỏ có ý nghĩa gì với Tom, và đương nhiên không nghi ngờ tính xác thực trong lời này.
Vì vậy, hắn nói: "Nếu vậy, các anh đã tìm hiểu thông tin của nạn nhân, và các mối quan hệ của cô ấy chưa?"
Vì Vidar đã chọn làm chuyện gì đó với người phụ nữ này, hẳn là vì người phụ nữ này đặc biệt, chỉ cần tìm hiểu sâu hơn điểm này, chắc chắn có thể tra được thứ gì đó.
Tom suy nghĩ một lúc và nói: "Khi lập án, thông tin này đã được thu thập. Tôi nhất rất rõ. Cô ấy tên là Joanna, 27 tuổi, là một kế toán, nhưng cô ấy đã từ chức trước khi tự tử.. "
"Joanna dường như không có bất kỳ người bạn nào. Cô ấy một mình đến New York. Về phần cha mẹ của cô ấy, họ sống ở Essegrin."
"Nhân tiện, cha mẹ cô ấy dường như đã tham gia chương trình điều tra linh hồn. Trong thế kỷ trước, họ rất nổi tiếng ở các đài địa phương, và họ đã ghi lại rất nhiều điều kỳ lạ bằng máy ảnh. Nhưng sau đó lại đột ngột chấm dứt."
Sau đó, Tom nhìn Đỗ Duy, thở dài nói: "Đây là tất cả thông tin tôi biết. Anh có ý kiến gì không?"
Đỗ Duy cau mày nói: "Cha mẹ cô ấy phản ứng thế nào khi biết con gái mình đã chết?"
Tom dang hai tay: "Tôi không biết, số máy không có thật."
"Ok……"
Đỗ Duy suy nghĩ một hồi rồi nói: "Trước khi Joanna tự sát, mọi chuyện tưởng chừng như bình thường, nhưng thật ra là do Vidar làm. Phải tiếp tục điều tra về cha mẹ của cô ấy."
"Còn về New York, anh có thể sàng lọc những gia đình có bối cảnh thần bí, ma quái trong hệ thống của cảnh sát. Gia đình nào có phụ nữ trẻ đẹp, rất có thể đã bị Vidar nhắm tới."
"Vấn đề này rất nghiêm trọng, bởi vì có lẽ lũ tín đồ Vidar có thể đã làm gì đó với rất nhiều người. Rất có thể còn tệ hơn nữa, đã có nhiều điều tương tự xảy ra ở các thành phố khác, chẳng qua chúng tôi không thể biết mà thôi."
Cha Tony cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, bèn nói một cách nghiêm túc: “Cha sẽ chỉnh lý suy đoán của con thành một tài liệu và gửi đến giáo hội. Cha tin giáo hội sẽ hành động ngay lập tức”.
Sĩ quan Tom cũng hơi tức giận: "Những người phụ nữ điên rồ này đúng là ác quỷ. Chúng nên xuống địa ngục.”
Đỗ Duy cũng trầm mặc, nói: "Việc cần làm gấp nhất hiện giờ là, phải đảm bảo an toàn cho New York. Vậy Tom, hiệu suất của anh phải tăng lên. Càng sớm tìm được những người đã từng tiếp xúc với Vidar, càng giảm thiểu những rắc rối có thể xảy ra trong tương lai."
Tom gật đầu, và nhớ kỹ những chuyện này trong đầu.
Giờ anh ta còn ghét Vidar hơn cả Đỗ Duy.
Giáo phái chết tiệt này đã giết chết cô hàng xóm yêu quý của anh ta, và cũng tạo ra một ác linh khủng khiếp khiến anh ta sợ té dái.
Mối hận này rất lớn...
Tom nghiêm túc nhìn Đỗ Duy, nghiến răng nói: "Tôi cam đoan trong vòng 3 ngày sẽ có kết quả!"
Trong nhà thờ.
Đỗ Duy cầm chổi, bắt đầu quét dọn những dấu vết còn lại sau khi lễ đuổi quỷ kết thúc.
Ở phía đối diện, là Cha Tony, đang đưa một chiếc quần cho Tom.
"Đỗ Duy, xem ra con đã mạnh hơn trước nhiều. Nếu điều này tiếp tục, Cha nghĩ con có thể trở thành giám mục trẻ nhất trong lịch sử của giáo hội."
Lời khen ngợi của Cha Tony đến từ tận trái tim.
Ông đã chứng kiến sự biến đổi của Đỗ Duy từ một người bình thường bị ác linh săn giết, trở thành một Người Đuổi Quỷ cực kỳ giỏi.
Điều quan trọng nhất là thời gian cũng không lâu.
Điều này làm cho Cha Tony thấy rất khó tin, ông chỉ có thể cho rằng là do Đỗ Duy trời sinh phù hợp để trở thành một Người Đuổi Quỷ.
Rốt cuộc, trong số những người đã gặp, không ai bình tĩnh, nhạy bén và thông minh hơn người đàn ông này.
Nghe vậy, Đỗ Duy chỉ cười, cũng không coi trọng.
Mối quan hệ của hắn với giáo hội hiện giờ rất khó xử.
Mọi sự ưu ái, và quan tâm đều dựa trên thực tế hắn không phải là một Hunter.
Một khi thân phận bị lộ, chắc chắn sẽ xảy ra một số tình huống tệ hại.
Suy cho cùng, Đỗ Duy cũng chỉ là một con người, còn giáo hội là một tổ chức tôn giáo có tín ngưỡng.
Nếu giáo hội gây hại cho hắn, tình hình sẽ trở nên rất bị động.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy chuyển chủ đề và đề cập đến giáo phái Vidar: "Khi con đang ở trên xe buýt, có gặp phải một ác linh có thể có liên quan đến Vidar. Giáo phái này dường như có năng lực gì đó rất quái dị, có thể chế tạo ra ác linh, hoặc thứ gì đó tương tự."
"Tình hình hiện tại là trước khi bị tiêu diệt, lũ giáo đồ Vidar ở New York này đã làm một số điều khủng khiếp, và chúng ta không biết gì về nó."
"Vì vậy, chúng ta cần một số ngoại lực."
Nói đến đây, Đỗ Duy dừng lại, nhìn về phía Cha Tony: "Ngày mai 2 vị giám mục đã đến chưa?"
Lúc trước, khi Cha Tony báo cáo vấn đề của Nhà máy rượu Goliath cho giáo hội, 2 giám mục và một số phụ tá sẽ đến New York để điều tra những vấn đề liên quan.
Cha Tony trả lời: "Có lẽ vậy, nhưng con định yêu cầu họ trợ giúp sao? Điều đó có vẻ không thích hợp."
Đỗ Duy cau mày nói: "Tại sao?"
Cha Tony giải thích: "Hầu hết các giám mục của giáo hội chịu trách nhiệm về một số việc quan trọng. Một số chịu trách nhiệm trừ tà, và một số chịu trách nhiệm về một số việc rắc rối khác. Chuyện của Giáo Hội Twilight tương đối đặc thù, mà vấn đề của Vidar cần được thảo luận nội bộ, mới quyết định."
Đỗ Duy lắc đầu: "Thật lãng phí thời gian."
Cha Tony nở một nụ cười gượng gạo: "Không thể khác, giáo hội luôn như thế này, cơ cấu rất cồng kềnh."
Nghe vậy, Đỗ Duy đành phải từ bỏ mượn sức mạnh của giáo hội, quay đầu nói với Tom ở bên cạnh: "Cảnh sát luôn điều tra về Vidar, đã tìm ra… đầu mối gì chưa?"
Tom cau mày: "Chúng tôi chỉ tìm được lịch trình hoạt động của lũ mất trí này, nhưng thực tế thì không tìm được gì nhiều. Nếu nói đến chuyện kỳ lạ, thì thân hình của mấy cô em này đều múp đến chảy nước."
Không hề đùa.
Tom nói một cách rất nghiêm túc: "Những tín đồ Vidar dường như có xu hướng tự làm hại bản thân, và các tín đồ đều là những phụ nữ xinh đẹp, có thân hình 3 vòng căng đét, nóng bỏng. Nhưng điều kỳ lạ là chúng tôi không tra được tin tức về thân phận của họ, hay nói cách khác, những người này là những kẻ không có trong hộ khẩu.”
Nghe vậy, Đỗ Duy trầm tư.
Tôn giáo Vidar rõ ràng khác với một số tôn giáo thông thường, tín đồ tin vào cái gọi là Vidar và sở hữu một số khả năng kỳ lạ.
Tuy nhiên, không có nhiều người có khả năng kỳ lạ, Đỗ Duy chỉ thấy vị giám mục có tên Ruth là có khả năng đặc biệt.
Cha Tony và Tom nhìn thấy Đỗ Duy đang suy nghĩ, cũng không quấy rầy.
Bầu không khí bỗng trở nên yên ắng.
Sau một lúc, Đỗ Duy trầm ngâm nói: "Phụ nữ trẻ đẹp là 1 đặc điểm riêng biệt. Người phụ nữ treo cổ tự vẫn chắc cũng rất xinh đẹp, đúng không?"
Tom lập tức trả lời: "Đúng vậy, cô ấy là người phụ nữ duy nhất có thể khiến tôi quên đi khu đèn đỏ.”
Đỗ Duy biết khu đèn đỏ có ý nghĩa gì với Tom, và đương nhiên không nghi ngờ tính xác thực trong lời này.
Vì vậy, hắn nói: "Nếu vậy, các anh đã tìm hiểu thông tin của nạn nhân, và các mối quan hệ của cô ấy chưa?"
Vì Vidar đã chọn làm chuyện gì đó với người phụ nữ này, hẳn là vì người phụ nữ này đặc biệt, chỉ cần tìm hiểu sâu hơn điểm này, chắc chắn có thể tra được thứ gì đó.
Tom suy nghĩ một lúc và nói: "Khi lập án, thông tin này đã được thu thập. Tôi nhất rất rõ. Cô ấy tên là Joanna, 27 tuổi, là một kế toán, nhưng cô ấy đã từ chức trước khi tự tử.. "
"Joanna dường như không có bất kỳ người bạn nào. Cô ấy một mình đến New York. Về phần cha mẹ của cô ấy, họ sống ở Essegrin."
"Nhân tiện, cha mẹ cô ấy dường như đã tham gia chương trình điều tra linh hồn. Trong thế kỷ trước, họ rất nổi tiếng ở các đài địa phương, và họ đã ghi lại rất nhiều điều kỳ lạ bằng máy ảnh. Nhưng sau đó lại đột ngột chấm dứt."
Sau đó, Tom nhìn Đỗ Duy, thở dài nói: "Đây là tất cả thông tin tôi biết. Anh có ý kiến gì không?"
Đỗ Duy cau mày nói: "Cha mẹ cô ấy phản ứng thế nào khi biết con gái mình đã chết?"
Tom dang hai tay: "Tôi không biết, số máy không có thật."
"Ok……"
Đỗ Duy suy nghĩ một hồi rồi nói: "Trước khi Joanna tự sát, mọi chuyện tưởng chừng như bình thường, nhưng thật ra là do Vidar làm. Phải tiếp tục điều tra về cha mẹ của cô ấy."
"Còn về New York, anh có thể sàng lọc những gia đình có bối cảnh thần bí, ma quái trong hệ thống của cảnh sát. Gia đình nào có phụ nữ trẻ đẹp, rất có thể đã bị Vidar nhắm tới."
"Vấn đề này rất nghiêm trọng, bởi vì có lẽ lũ tín đồ Vidar có thể đã làm gì đó với rất nhiều người. Rất có thể còn tệ hơn nữa, đã có nhiều điều tương tự xảy ra ở các thành phố khác, chẳng qua chúng tôi không thể biết mà thôi."
Cha Tony cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, bèn nói một cách nghiêm túc: “Cha sẽ chỉnh lý suy đoán của con thành một tài liệu và gửi đến giáo hội. Cha tin giáo hội sẽ hành động ngay lập tức”.
Sĩ quan Tom cũng hơi tức giận: "Những người phụ nữ điên rồ này đúng là ác quỷ. Chúng nên xuống địa ngục.”
Đỗ Duy cũng trầm mặc, nói: "Việc cần làm gấp nhất hiện giờ là, phải đảm bảo an toàn cho New York. Vậy Tom, hiệu suất của anh phải tăng lên. Càng sớm tìm được những người đã từng tiếp xúc với Vidar, càng giảm thiểu những rắc rối có thể xảy ra trong tương lai."
Tom gật đầu, và nhớ kỹ những chuyện này trong đầu.
Giờ anh ta còn ghét Vidar hơn cả Đỗ Duy.
Giáo phái chết tiệt này đã giết chết cô hàng xóm yêu quý của anh ta, và cũng tạo ra một ác linh khủng khiếp khiến anh ta sợ té dái.
Mối hận này rất lớn...
Tom nghiêm túc nhìn Đỗ Duy, nghiến răng nói: "Tôi cam đoan trong vòng 3 ngày sẽ có kết quả!"
Tác giả :
Ủng Hữu Phúc Khí