Tu La Vũ Thần
Chương 410: Thân thể của thiên võ cảnh
Lúc này Tống Thanh Phong quả thực giống như một binh khí hình người, so với võ kỹ lúc trước gã thi triển còn khủng bố gấp mấy lần. Một quyền đơn giản này của hắn, ngay đến Sở Phong cũng cảm nhận được áp lực thật lớn.
Tuy nhiên, hôm nay Sở Phong tới chỗ này vốn chính là muốn tự mình khiêu chiến, muốn biết lực chiến đấu của bản thân ngày hôm nay đã đạt đến nức nào, tất nhiên hắn sẽ không lùi bước. Sở Phong cũng đánh ra một quyền, trực tiếp đối chọi với một quyền của Tống Thanh Phong.
"Ầm" hai chưởng va vào nhau, tiếng nổ nhất thười vang lên khắp nơi, tạo nên tầng tầng rung động.
Nhưng mà lần này, Sở Phong lại cảm giác như thể lòng bàn chân bị trượt, sau đó có một loại xung lực đánh hắn lảo đảo lùi lại mấy bước, đồng thời tay trái của hắn cũng truyền đến từng đợt tê dại.
Tỉ mỉ quan sát, áo giáp màu xanh bao bọc tay trái của hắn bị rách một vết rất nhỏ. Tuy vết rách này liền lại rất nhanh, nhưng một quyền này của Tống Thanh Phong cũng đã khiến hắn bị thương.
"Sở Phong, hôm nay ngươi có mọc cánh cũng không thoát, ngươi chắc chắn phải chết."
Mà cũng đúng lúc này, ba người Bạch Vân Phi, Đường Nhất Tu cùng Lưu Tiêu Dao cũng phóng xuất ra lực lượng kì binh nhân tạo, thi triển võ kỹ nào cũng vô dụng, mà dựa vào thân thể của con người, tấn công Sở Phong.
"Tới thật đúng lúc."
Sở Phong hừ lạnh một tiếng, Long Du Cửu Thiên xuất hiện ở dưới chân, thanh quang lóe lên rồi lập tức biến mất. Lần thứ hai xuất hiện dã ở phía sau Bạc Vân Phi.
"Nhận của ta một quyền."
Sở Phong đánh ra một quyền, Bạch Vân Phi bất ngờ không kịp đề phòng, bị Sở Phong đánh trúng. Truy nhiên lại giống như lúc trước đánh Tống Thanh Phong, lực lượng của Sở Phong bị một cỗ lực lượng nhẹ nhàng hóa giải. Mà cỗ lực lượng này lại phát ra từ chiếc áo giáp màu vàng nhạt kia.
“Đáng ghét,vừa công vừa thủ, chẳng lẽ là Kinh Cức Khải Giáp đã được phục chế?”
Lúc này, chân mày Sở Phong hơi nhíu. Bởi vì hắn không thể không thừa nhận, kì binh nhân tạo mà bốn người Đường Nhất Tu sử dụng thật sự khó giải quyết.
Trong Lăng Thần công phu, Sở Phong cảm nhận được ba cỗ hơi thở đang đến gần. Ba người Đường Nhất Tu đang tấn công hắn từ phía sau.
Tuy nhiên, Sở Phong cũng không lo lắng quá, hắn thúc giục Thanh Long dưới chân, lấy tốc độ quỷ dị, né tránh công kích của ba người Đường Nhất Tu, sau đó chiêu thức biến đổi, đột nhiên đánh ra một chưởng.
"Ngao."
Lúc này, một tiếng hổ rít gào lay động sông núi theo cánh tay của Sở Phong vọng ra. Cùng lúc đó, một con hổ trắng to lớn cũng xông ra, quay người đánh ba người Tống Thanh Phong, Lưu Tiêu Dao.
"Không xong."
Nhìn thấy Bạch Hổ công sát thuật của Sở Phong đang xông tới, cho dù là có kì binh hộ thể cùng với tu vị Thiên Võ cảnh, khuôn mặt ba người Lưu Tiêu Dao vẫn đại biến. Bởi vì bọn họ cảm nhận được khí tức trên người con hổ trắng to lớn này vô cùng kinh khủng, có thể tương bọn họ thành phấn vụn.
Lúc này, ba người vốn muốn né tránh, nhưng Bạch Hổ công sát thuật thực sự quá mạnh mẽ, không chỉ có thế tiến công rất cao, tốc độ lại vô cùng nhanh, vốn dĩ không cho ba người có cơ hội chạy trốn.
"Ầm."
Một tiếng nôt vang lên, Bạch Hổ công sát thuật đã hung hăng quật ba người ngã trên mặt đất, lực lựng cuồng bạo, nhất thời tạo thành một hố sâu trên mặt đất.
"Sở Phong, ta làm thịt ngươi."
Thấy ba vị huynh đệ của mình lại bị công kích kinh khủng của Sở Phong đánh trúng, Bạch Vân Phi cảm thấy ba người Đường Nhất Tu lành ít dữ nhiều, vì thế hắn nổi giận đến cực điểm, lại công kích Sở Phong một lần nữa.
"Hừ". Sở Phong chỉ hừ lạnh một tiếng, Thanh Long dưới chân lóe lên, dễ dàng tránh được công kích của Bạch Vân Phi. Sau đó triển khai Bạch Hổ công sát thuật, đánh trúng Bạch Vân Phi rơi xuống cái hố có đám người Lưu Tiêu Dao.
"Rầm". Một chiêu Bạch Hổ công sát thuật vừa ra, lại thêm một đợt rung động mãnh liệt nữa, cái hố sâu nhất thời càng rộng hơn, cung điện kiến trúc gần đó đều bị lực lượng chấn động làm sụp đổ.
Ngay đến cả rất nhiều người đứng xem cũng bị cỗ lực lượng này làm cho lùi lại mấy chục thước. Thậm chí có một số người thực lực yếu còn bị chấn thương đến nỗi phun cả máu, suýt nữa mất mạng.
"Trời ạ, sao Sở Phong có thể thi triển được uy lực đáng sợ như vậy. Thậm chí ngay cả bốn thiên tài Thiên Võ nhất trọng đều không thể đấu lại?"
"Thật đáng sợ, công kích hắn vừa thi triển khiến cho một vài cường giả Thiên Võ cảnh không thể làm gì."
Đám người tận mắt trông thấy Sở Phong thi triển Bạch Hổ công sát thuật thần sắc đều rát phức tạp, trong lòng suy nghĩ rối rắm, bị thực lực của Sở Phong dạo cho vô cùng sợ hãi.
Mà lúc này, trong cái hố sâu tỏa ra một luồng khí nóng quỷ dị. Khí nóng tràn ngập hố sâu, bốc lên cao, không cách nào nhìn rõ tình huống bên trong cái hố.
Trước tình huống này, Sở Phong chỉ có thể sử dụng tinh thần lực của hắn để thấy rõ tình hình của bốn người trong hố. Tuy nhiên, khi hắn thấy rõ tình hình bên trong cái hố xong cũng không khỏi chau mày, trong mắt thoáng hiện lên vẻ giật mình.
Đúng lúc này, bốn thân ảnh từ trong hố sâu vọt ra, chính là bốn người Đường Nhất Tu, Bạch Vân Phi, Lưu Tiêu Dao và Tống Thanh Phong.
Bốn người bọn họ lúc này, trên người trên mặt đều có một ít vết thương nhẹ, tuy nhiên cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi. Bạch Hổ công sát thuật vô song của Sở Phong lại không thể một kích giết chết bốn người họ.
"Tại sao lại như vậy? Đến cả Bạch Hổ công sát thuật của ta cũng không thể gây thương tổn cho bọn họ." Sở Phong không tài nào hiểu được.
"Điều này rất bình thường, tu vi của bọn họ là Thiên Võ cảnh, trình độ thân thể cũng vô cùng mạnh mẽ, Huyền Vũ cảnh không thể so sánh. Tuy rằng ngươi có thể dựa vào Long Du Cửu Thiên để né tránh công kích của bọn họ, dựa vào Huyền Vũ thuẫn giáp thuật để chống lại công kích của bọn họ, nhưng giết bọn họ thì rất khó.
"Huống hồ, không nói đến thân thể của bọn họ cường hãn, trên người bốn bọn họ còn có kì binh mô phỏng. Trước tình huống này, cho dù Bạch Hổ công sát thuật của ngươi có mạnh hơn, chỉ sợ cũng không thể một kích mà giết chết bọn họ. Dù sao thì ngươi vẫn chưa thể nắm giữ hoàn toàn bí kĩ Bạch Hổ công sát thuật." Đản Đản phân tích cặn kẽ.
"Không, ta không tin, Bạch Hổ công sát thuật của ta không phá nổi kì binh của bọn họ, đánh không lại thân thể Thiên Võ cảnh.
Sở Phong không tin cái này, nhưng lại rất tin tưởng Bạch Hổ công sát thuật, lại thi triển nó một lần nữa.
Lần này, giống như lần trước, bốn người Đường Nhất Tu đều không thể tránh né, bị Bạch Hổ công sát thuật của Sở Phong đánh trúng. Nhưng kết quả vẫn giống như lần trước, bốn người chỉ bị thương nhẹ, không đáng ngại với tu võ giả Thiên Võ cảnh.
"Ha ha, võ kỹ mà tên nhóc ngươi vừa thi triển hẳn là bí kỹ mà Phó tộc trưởng Giới Diêm nhắc đến, quả thực không đơn giản."
"Tuy nhiên thật đáng tiếc, bí kỹ này trong tay ngươi vốn dĩ không thể phát huy được uy thế của nó, quả thực lãng phí." Sau khi ngăn cản thành công công kích của Sở Phong, đám người Tống Thanh Phong bắt đầu cười nhạo Sở Phong.
Bọn họ đã sớm nghe Giới Diêm nói về chuyện của Sở Phong, biết được sở phong có được bí kỹ trong truyền thuyết. Nhưng lúc đó bọn họ chỉ bán tín bán nghi, dù sao từ trước tới nay bí kỹ cũng chỉ là truyền thuyết, ở địa lục Cửu Châu vốn chưa có ai có được.
Nhưng lúc này bọn họ đã tin, bởi vì lúc Sở Phong thi triển ra Bạch Hổ công sát thuật, bọn họ quả nhiên cảm nhận được một loại uy thế mà trước nay chưa từng có
Loại uy thế này cũng không phải phát ra từ Sở Phong mà là đến từ võ kỹ như móng hổ kia, là uy thế mà chỉ có ở võ kỹ. Tình huống như thế này, trước giờ bọn họ chưa từng gặp, vì thế nên bọn họ mới tin đây là bí kỹ trong truyền thuyết.
"A, Thiên Võ cảnh thật sự là một cảnh giới thần kì, quả nhiên hoàn toàn khác so với Huyền Võ cảnh, Nguyên Võ cảnh, Linh Võ cảnh.
Đột nhiên, Sở Phong nở một nụ cười thoải mái. Sau khi thử Bạch Hổ công sát thuật một lần nữa mà không có tác dụng, Sở Phong cũng không thử lại, mà mở tay phải của mình, nói với bốn người: "Nếu thân thể cảu các ngươi mạnh mẽ như vậy, không bằng thử Tu La Qủy Phủ của ta một chút?"
Tuy nhiên, hôm nay Sở Phong tới chỗ này vốn chính là muốn tự mình khiêu chiến, muốn biết lực chiến đấu của bản thân ngày hôm nay đã đạt đến nức nào, tất nhiên hắn sẽ không lùi bước. Sở Phong cũng đánh ra một quyền, trực tiếp đối chọi với một quyền của Tống Thanh Phong.
"Ầm" hai chưởng va vào nhau, tiếng nổ nhất thười vang lên khắp nơi, tạo nên tầng tầng rung động.
Nhưng mà lần này, Sở Phong lại cảm giác như thể lòng bàn chân bị trượt, sau đó có một loại xung lực đánh hắn lảo đảo lùi lại mấy bước, đồng thời tay trái của hắn cũng truyền đến từng đợt tê dại.
Tỉ mỉ quan sát, áo giáp màu xanh bao bọc tay trái của hắn bị rách một vết rất nhỏ. Tuy vết rách này liền lại rất nhanh, nhưng một quyền này của Tống Thanh Phong cũng đã khiến hắn bị thương.
"Sở Phong, hôm nay ngươi có mọc cánh cũng không thoát, ngươi chắc chắn phải chết."
Mà cũng đúng lúc này, ba người Bạch Vân Phi, Đường Nhất Tu cùng Lưu Tiêu Dao cũng phóng xuất ra lực lượng kì binh nhân tạo, thi triển võ kỹ nào cũng vô dụng, mà dựa vào thân thể của con người, tấn công Sở Phong.
"Tới thật đúng lúc."
Sở Phong hừ lạnh một tiếng, Long Du Cửu Thiên xuất hiện ở dưới chân, thanh quang lóe lên rồi lập tức biến mất. Lần thứ hai xuất hiện dã ở phía sau Bạc Vân Phi.
"Nhận của ta một quyền."
Sở Phong đánh ra một quyền, Bạch Vân Phi bất ngờ không kịp đề phòng, bị Sở Phong đánh trúng. Truy nhiên lại giống như lúc trước đánh Tống Thanh Phong, lực lượng của Sở Phong bị một cỗ lực lượng nhẹ nhàng hóa giải. Mà cỗ lực lượng này lại phát ra từ chiếc áo giáp màu vàng nhạt kia.
“Đáng ghét,vừa công vừa thủ, chẳng lẽ là Kinh Cức Khải Giáp đã được phục chế?”
Lúc này, chân mày Sở Phong hơi nhíu. Bởi vì hắn không thể không thừa nhận, kì binh nhân tạo mà bốn người Đường Nhất Tu sử dụng thật sự khó giải quyết.
Trong Lăng Thần công phu, Sở Phong cảm nhận được ba cỗ hơi thở đang đến gần. Ba người Đường Nhất Tu đang tấn công hắn từ phía sau.
Tuy nhiên, Sở Phong cũng không lo lắng quá, hắn thúc giục Thanh Long dưới chân, lấy tốc độ quỷ dị, né tránh công kích của ba người Đường Nhất Tu, sau đó chiêu thức biến đổi, đột nhiên đánh ra một chưởng.
"Ngao."
Lúc này, một tiếng hổ rít gào lay động sông núi theo cánh tay của Sở Phong vọng ra. Cùng lúc đó, một con hổ trắng to lớn cũng xông ra, quay người đánh ba người Tống Thanh Phong, Lưu Tiêu Dao.
"Không xong."
Nhìn thấy Bạch Hổ công sát thuật của Sở Phong đang xông tới, cho dù là có kì binh hộ thể cùng với tu vị Thiên Võ cảnh, khuôn mặt ba người Lưu Tiêu Dao vẫn đại biến. Bởi vì bọn họ cảm nhận được khí tức trên người con hổ trắng to lớn này vô cùng kinh khủng, có thể tương bọn họ thành phấn vụn.
Lúc này, ba người vốn muốn né tránh, nhưng Bạch Hổ công sát thuật thực sự quá mạnh mẽ, không chỉ có thế tiến công rất cao, tốc độ lại vô cùng nhanh, vốn dĩ không cho ba người có cơ hội chạy trốn.
"Ầm."
Một tiếng nôt vang lên, Bạch Hổ công sát thuật đã hung hăng quật ba người ngã trên mặt đất, lực lựng cuồng bạo, nhất thời tạo thành một hố sâu trên mặt đất.
"Sở Phong, ta làm thịt ngươi."
Thấy ba vị huynh đệ của mình lại bị công kích kinh khủng của Sở Phong đánh trúng, Bạch Vân Phi cảm thấy ba người Đường Nhất Tu lành ít dữ nhiều, vì thế hắn nổi giận đến cực điểm, lại công kích Sở Phong một lần nữa.
"Hừ". Sở Phong chỉ hừ lạnh một tiếng, Thanh Long dưới chân lóe lên, dễ dàng tránh được công kích của Bạch Vân Phi. Sau đó triển khai Bạch Hổ công sát thuật, đánh trúng Bạch Vân Phi rơi xuống cái hố có đám người Lưu Tiêu Dao.
"Rầm". Một chiêu Bạch Hổ công sát thuật vừa ra, lại thêm một đợt rung động mãnh liệt nữa, cái hố sâu nhất thời càng rộng hơn, cung điện kiến trúc gần đó đều bị lực lượng chấn động làm sụp đổ.
Ngay đến cả rất nhiều người đứng xem cũng bị cỗ lực lượng này làm cho lùi lại mấy chục thước. Thậm chí có một số người thực lực yếu còn bị chấn thương đến nỗi phun cả máu, suýt nữa mất mạng.
"Trời ạ, sao Sở Phong có thể thi triển được uy lực đáng sợ như vậy. Thậm chí ngay cả bốn thiên tài Thiên Võ nhất trọng đều không thể đấu lại?"
"Thật đáng sợ, công kích hắn vừa thi triển khiến cho một vài cường giả Thiên Võ cảnh không thể làm gì."
Đám người tận mắt trông thấy Sở Phong thi triển Bạch Hổ công sát thuật thần sắc đều rát phức tạp, trong lòng suy nghĩ rối rắm, bị thực lực của Sở Phong dạo cho vô cùng sợ hãi.
Mà lúc này, trong cái hố sâu tỏa ra một luồng khí nóng quỷ dị. Khí nóng tràn ngập hố sâu, bốc lên cao, không cách nào nhìn rõ tình huống bên trong cái hố.
Trước tình huống này, Sở Phong chỉ có thể sử dụng tinh thần lực của hắn để thấy rõ tình hình của bốn người trong hố. Tuy nhiên, khi hắn thấy rõ tình hình bên trong cái hố xong cũng không khỏi chau mày, trong mắt thoáng hiện lên vẻ giật mình.
Đúng lúc này, bốn thân ảnh từ trong hố sâu vọt ra, chính là bốn người Đường Nhất Tu, Bạch Vân Phi, Lưu Tiêu Dao và Tống Thanh Phong.
Bốn người bọn họ lúc này, trên người trên mặt đều có một ít vết thương nhẹ, tuy nhiên cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi. Bạch Hổ công sát thuật vô song của Sở Phong lại không thể một kích giết chết bốn người họ.
"Tại sao lại như vậy? Đến cả Bạch Hổ công sát thuật của ta cũng không thể gây thương tổn cho bọn họ." Sở Phong không tài nào hiểu được.
"Điều này rất bình thường, tu vi của bọn họ là Thiên Võ cảnh, trình độ thân thể cũng vô cùng mạnh mẽ, Huyền Vũ cảnh không thể so sánh. Tuy rằng ngươi có thể dựa vào Long Du Cửu Thiên để né tránh công kích của bọn họ, dựa vào Huyền Vũ thuẫn giáp thuật để chống lại công kích của bọn họ, nhưng giết bọn họ thì rất khó.
"Huống hồ, không nói đến thân thể của bọn họ cường hãn, trên người bốn bọn họ còn có kì binh mô phỏng. Trước tình huống này, cho dù Bạch Hổ công sát thuật của ngươi có mạnh hơn, chỉ sợ cũng không thể một kích mà giết chết bọn họ. Dù sao thì ngươi vẫn chưa thể nắm giữ hoàn toàn bí kĩ Bạch Hổ công sát thuật." Đản Đản phân tích cặn kẽ.
"Không, ta không tin, Bạch Hổ công sát thuật của ta không phá nổi kì binh của bọn họ, đánh không lại thân thể Thiên Võ cảnh.
Sở Phong không tin cái này, nhưng lại rất tin tưởng Bạch Hổ công sát thuật, lại thi triển nó một lần nữa.
Lần này, giống như lần trước, bốn người Đường Nhất Tu đều không thể tránh né, bị Bạch Hổ công sát thuật của Sở Phong đánh trúng. Nhưng kết quả vẫn giống như lần trước, bốn người chỉ bị thương nhẹ, không đáng ngại với tu võ giả Thiên Võ cảnh.
"Ha ha, võ kỹ mà tên nhóc ngươi vừa thi triển hẳn là bí kỹ mà Phó tộc trưởng Giới Diêm nhắc đến, quả thực không đơn giản."
"Tuy nhiên thật đáng tiếc, bí kỹ này trong tay ngươi vốn dĩ không thể phát huy được uy thế của nó, quả thực lãng phí." Sau khi ngăn cản thành công công kích của Sở Phong, đám người Tống Thanh Phong bắt đầu cười nhạo Sở Phong.
Bọn họ đã sớm nghe Giới Diêm nói về chuyện của Sở Phong, biết được sở phong có được bí kỹ trong truyền thuyết. Nhưng lúc đó bọn họ chỉ bán tín bán nghi, dù sao từ trước tới nay bí kỹ cũng chỉ là truyền thuyết, ở địa lục Cửu Châu vốn chưa có ai có được.
Nhưng lúc này bọn họ đã tin, bởi vì lúc Sở Phong thi triển ra Bạch Hổ công sát thuật, bọn họ quả nhiên cảm nhận được một loại uy thế mà trước nay chưa từng có
Loại uy thế này cũng không phải phát ra từ Sở Phong mà là đến từ võ kỹ như móng hổ kia, là uy thế mà chỉ có ở võ kỹ. Tình huống như thế này, trước giờ bọn họ chưa từng gặp, vì thế nên bọn họ mới tin đây là bí kỹ trong truyền thuyết.
"A, Thiên Võ cảnh thật sự là một cảnh giới thần kì, quả nhiên hoàn toàn khác so với Huyền Võ cảnh, Nguyên Võ cảnh, Linh Võ cảnh.
Đột nhiên, Sở Phong nở một nụ cười thoải mái. Sau khi thử Bạch Hổ công sát thuật một lần nữa mà không có tác dụng, Sở Phong cũng không thử lại, mà mở tay phải của mình, nói với bốn người: "Nếu thân thể cảu các ngươi mạnh mẽ như vậy, không bằng thử Tu La Qủy Phủ của ta một chút?"
Tác giả :
Thiện Lương Mật Phong