Tu Chân Tứ Vạn Niên
Chương 88: Tôi đã quyết định!
Lý Diệu đọc đi đọc lại thư da thú, xác định mình không có nhìn lầm, ở góc phải dưới lá thư cũng có khắc linh văn của Đại Hoang chiến viện, tuyệt đối không ai có thể giả mạo.
Thường thì giảm điểm tuyển chọn tối đa cũng chỉ có 20 điểm, Đinh Linh Đang lại có thể giúp hắn tranh thủ giảm tới 30 điểm tuyển chọn, thật không thể tin được!
Lý Diệu nhịn không được hỏi:
“Một tháng này ta đều liều mạng tu luyện, cả độ tiến bộ linh căn cũng không có kiểm tra, ngươi làm sao có thể giúp ta tranh thủ nhiều ưu tiên như vậy?”
Đinh Linh Đang nhếch miệng cười, quơ quơ nắm tay:
“Ta nói với mấy tên chiêu sinh kia, cậu là thiên tài tu chân điên cuồng nhất, hung ác nhất, có tiềm lực nhất mà ta từng thấy, nhất định phải giảm 30 điểm tuyển chọn, thiếu một điểm, ta trở về sẽ đánh bể đầu bọn họ!”
Lý Diệu hít sâu một hơi, trong lòng cảm xúc đan xen.
Hắn đương nhiên biết Đinh Linh Đang đang nói đùa, quy trình chiêu sinh của liên minh chín trường học tinh anh nghiêm khắc vô cùng, làm sao có thể vì một câu nói của cô mà hạ đến 30 điểm ưu tiên?
Ở sau lưng, Đinh Linh Đang nhất định lặng lẽ làm rất nhiều việc, dùng tất cả tâm huyết mới có thể tranh thủ được điều kiện như vậy!
“Thế nào, ta đã nói sẽ cho cậu thấy thành ý của Đại Hoang chiến viện, hiện tại phần thành ý này đủ trọng lượng chưa? Cậu cuối cùng đã suy nghĩ kỹ chưa, là khoa võ thuật chiến đấu của Đại Hoang chiến viện, hay là khoa luyện khí của đại học Thâm Hải?” Đinh Linh Đang quay đầu, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Lý Diệu.
“Tôi…”
Lý Diệu nắm lá thư da thú ngẩn người, một loạt hình ảnh dần dần hiện ra trong đầu.
Phấn khởi khi lần đầu tiên sửa chữa xong một pháp bảo dân dụng, lời hứa với “ông bố”, sự khó xử của Tạ Thính Huyền, tình cảm mãnh liệt của Đinh Linh Đang, lời nói thâm tình của Yêu Đao Bành Hải, toàn bộ hình ảnh đan xen vào nhau, phân vân rối rắm thành một mớ hỗn độn.
Bỗng nhiên, một ý tưởng vô cùng lạ lùng cũng vô cùng điên cuồng từ trong mớ hỗn độn nhảy ra, giống như con yêu thú tám chân, nháy mắt chiếm cứ não bộ, không cách nào kéo ra được.
Do dự trong mắt Lý Diệu dần dần biến mất, thay vào đó là sự nhẹ nhõm và thoải mái.
Giống như có một thanh chiến đao, chặt đứt mớ hỗn độn trong lòng hắn tức thì!
“Cậu quyết định rồi?” Đinh Linh Đang vừa nhìn vẻ mặt của hắn, liền biết hắn đã quyết định xong.
“Ừ, quyết định rồi!” Lý Diệu mỉm cười, cười vô cùng rạng rỡ.
“Cậu rốt cục vẫn bị thành ý của tôi cảm động, chuẩn bị chọn Đại Hoang chiến viện, phải không, phải không?” Đinh Linh Đang hai mắt trợn lên, bộ dáng muốn nhào tới, như một con báo mẹ nóng nảy.
“Tiểu Linh tỷ, trước khi lựa chọn, tôi muốn biết một việc. Nếu như cuối cùng tôi không lựa chọn khoa võ thuật chiến đấu của Đại Hoang chiến viện, tỷ sẽ như thế nào?” Lý Diệu nghiêm túc hỏi.
Đinh Linh Đang kéo kéo khóe miệng, biểu cảm có chút rối rắm, do dự một lát, cắn răng nói:
“Với tư cách một thành viên của Đại Hoang chiến viện, ta đương nhiên sẽ cảm thấy vô cùng thất vọng. Nhưng nếu ta đã cố gắng hết khả năng, vẫn không thể xoay chuyển suy nghĩ của cậu, vậy cũng không còn gì để tiếc nuối! Còn với tư cách bạn bè, tôi sẽ ủng hộ lựa chọn của cậu, nếu ước mơ của cậu là đến khoa luyện khí của đại học Thâm Hải, trở thành một chuyên gia luyện khí, vậy cũng tốt, tôi chúc cậu đạt thành tâm nguyện!”
“Có những lời này của tỷ, tôi yên tâm rồi, tỷ thật là một người tốt, tôi sẽ xem tỷ là bạn tốt cả đời, Tiểu Linh tỷ.”
“Tốt cái đầu của cậu, còn bảo tôi là người tốt nữa, có tin tôi một quyền đánh bể đầu cậu hay không? Dù sao nói tới nói lui, cậu vẫn quyết định ghi danh khoa luyện khí của đại học Thâm Hải?”
“Tôi cũng không có nói như vậy.”
“Vậy rốt cuộc cậu chọn cái gì! Hoặc là khoa võ thuật chiến đấu Đại Hoang chiến viện, hoặc là khoa luyện khí của đại học Thâm Hải, chẳng lẽ còn có lựa chọn thứ ba?”
Lý Diệu cười ha ha một tiếng, chớp chớp mắt, chậm rãi nói: “Ngày mai, đợi ngày mai sau khi kỳ thi đại học kết thúc, tỷ sẽ biết.”
“Cậu…”
Đinh Linh Đang tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn Lý Diệu cười gian, hận không thể thật sự đi lên dùng một quyền đánh bể đầu hắn. Nghiến răng một lúc lâu, cô bỗng nhiên leo lên ban công, hét lớn một tiếng với trời hoàng hôn, sau đó nhún người nhảy xuống cao ốc mấy ngàn mét!
Một giây sau, từ dưới ban công truyền đến một trận nổ vang giòn, chiến thoi Xích Diễm hóa thành một đường cầu vòng, đâm thẳng vào trời chiều!
Dưới ánh hoàng hôn, Lý Diệu nhắm mắt lại, cảm nhận sự ấm áp của chiều tà, lẳng lặng nghe nơi sâu nhất đáy lòng, âm thanh máu chảy qua tim.
Thật lâu sau, hắn mở hai mắt ra, đáy mắt là một mảng trong suốt.
Đúng, hắn xác định lại rồi. Đây chính là lựa chọn hắn mong muốn, đây chính là trường đại học hắn muốn tới.
Khởi động tinh não cỡ nhỏ, Lý Diệu gởi một bức linh hạc truyền thư cho giáo sư Tạ Thính Huyền của đại học Thâm Hải, đối phương không trả lời.
Lý Diệu không ngại phiền phức, lại gởi lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư.
Phải đến lần thứ năm, đối phương cuối cùng cũng kết nối, Tạ Thính Huyền vẻ mặt mệt mỏi xuất hiện trong trung tâm màn sáng, miễn cưỡng nặn ra nụ cười:
“Đã lâu không gặp, bạn học Lý Diệu.”
“Giáo sư Tạ, ngài khỏe chứ, xem ra công việc của ngài rất bận rộn, chúng ta nói ngắn gọn, hôm nay ta gởi linh hạc truyển thư cho ngài, không phải muốn tranh thủ được ưu tiên giảm điểm tuyển chọn gì cả, chỉ là muốn nói với ngài một tiếng cám ơn. Cám ơn ngài đã từng xem trọng tôi như vậy, xem tôi như nhân tài có thể đào tạo. Lúc tôi hôn mê bất tỉnh, ngài cũng chờ tôi lâu như vậy. Tất cả những điều này, ta thật sự vô cùng cám ơn!”
Lý Diệu thật lòng nói.
Tạ Thính Huyền ngẩn ra, có chút hổ thẹn nói:
“Bạn học Lý Diệu, thật sự xin lỗi, vốn dĩ tôi thật sự rất hy vọng có thể nhận cậu vào đại học Thâm Hải, thậm chí nhận cậu làm đệ tử chân truyền của ta, nhưng…”
“Đúng vậy, tôi vốn dĩ cũng rất hy vọng có thể vào “thánh địa của Luyện khí sư” học tập kỹ thuật luyện khí cao thâm nhất, cho tới bây giờ, tôi vẫn không buông tha ước mơ này. Nhưng tạo hóa trêu ngươi, thôi không nói những lời này nữa, thứ hai, ta còn phải nói một tiếng xin lỗi ngài, vô cùng, vô cùng, vô cùng xin lỗi!”
Tạ Thính Huyền nhíu mày không hiểu:
“Cậu làm gì có lỗi với tôi? Là tôi có lỗi với cậu mới đúng!”
Lý Diệu nói:
“Tôi đã có một quyết định, quyết định này trong tương lai có thể sẽ gây ra một vài rắc rối nhất định cho ngài nên tôi muốn nói trước một tiếng xin lỗi cho những hành động sau này của tôi.”
“Bạn học Lý Diệu, ngươi có ý gì?” Tạ Thính Huyền càng không hiểu.
Lý Diệu ảm đạm cười, đáy mắt lóe ra ngọn lửa vô cùng điên cuồng, đang muốn giải thích, từ màn sáng bỗng nhiên truyền đến tiếng ồn ào, một bà lão có đôi mắt màu tím quỷ dị xuất hiện trong màn hình, chen vào vị trí của Tạ Thính Huyền.
Bà lão mặt không chút biểu cảm:
“Tôi là Sở Hưu Hồng trưởng khoa luyện khí đại học Thâm Hải, cậu là Lý Diệu? Hiện tại độ tiến bộ linh căn là bao nhiêu?”
Lý Diệu nhướng mày, có chút không hài lòng với giọng điệu của Sở Hưu Hồng.
Nhưng mà đối phương là tiền bối đức cao vọng trọng, hắn vẫn thành thật trả lời:
“Không biết, một tháng này đều bận rộn tu luyện, cũng không biết bây giờ đã khôi phục bao nhiêu.”
Sở Hưu Hồng lạnh lùng nói:
“Đã khôi phục bao nhiêu? Một tháng trước, độ tiến bộ linh căn của cậu chỉ còn lại 7%, dù đã khôi phục ba, năm phần thì sao? Bạn học Lý Diệu, tôi khuyên cậu đừng tiếp tục hao tâm tổn huyết để tranh thủ ưu tiên giảm điểm tuyển chọn gì nữa, đại học Thâm Hải sẽ không có tiền lệ này đâu!”
Đôi mắt Lý Diệu co rút lại thành hai điểm nhọn:
“Trưởng khoa Sở, e là bà nhầm rồi, hôm nay tôi gọi cho giáo sư Tạ không phải muốn đòi điều kiện ưu tiên gì, chỉ là đơn giản muốn cùng ông ấy nói mấy câu mà thôi.”
Nếp nhăn của Sở Hưu Hồng đều co lại thành một khối, đọng lại thành nét mặt giễu cợt:
“Vậy sao? Loại người tuổi trẻ như cậu tôi thấy nhiều rồi, nói cái gì không phải đến đòi điều kiện ưu đãi, đơn giản là lấy lui làm tiến, lạt mềm buộc chặt mà thôi! Chàng trai, tôi khuyên cậu nên bỏ cái ý nghĩ đó đi, làm người phải thực tế, không nên cả ngày nghĩ đến việc đi cửa sau! Nếu cậu thực sự có thực lực, hãy chứng minh bản thân trong cuộc thi đại học. Chỉ cần điểm đạt tiêu chuẩn, cửa đại học Thâm Hải chúng ta tự nhiên sẽ rộng mở đón cậu, nếu thực lực không đủ, cho dù tìm quan hệ đi cửa sau cũng vô dụng!”
Lý Diệu cười:
“Trưởng khoa Sở, tôi hôm nay thật sự không phải bắt quan hệ để đi cửa sau, huống chi, tôi cũng không nhất định phải đăng ký vào khoa luyện khí của đại học Thâm Hải.”
“Vậy là tốt nhất, khoa luyện khí của đại học Thâm Hải là thánh địa của luyện khí sư, tiêu chuẩn tuyển học trò rất cao. Với trạng thái hiện tại của cậu chỉ sợ rất khó thi đậu. Nếu cậu thật sự đã khôi phục một ít thực lực, tôi đề nghị cậu đăng ký đại học Tinh Vân hoặc khoa luyện khí của học viện quân sự Liên Bang I. Tuy không cùng đẳng cấp với chúng ta nhưng điểm tuyển chọn dù sao cũng khá thấp, năm trước thấp hơn hệ chúng ta hai trăm mấy điểm.”
“Cám ơn đề nghị của bà, tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ.”
“Còn có chuyện gì không? Tôi và giáo sư Tạ đang tiến hành một thí nghiệm luyện khí rất quan trọng, cả đội hơn ba mươi luyện khí sư đều đang đợi chúng ta.”
“Không có việc gì nữa, thật sự xin lỗi, hôm nay tùy tiện gởi thư, là tôi quá đường đột, thật có lỗi vì đã quấy rầy đến bà và giáo sư Tạ.”
Sở Hưu Hồng lạnh lùng hừ một tiếng rồi ngắt máy, căn bản không cho Lý Diệu có cơ hội nói chuyện, màn sáng chớp mắt biến thành một mảng tối.
Lý Diệu đứng yên trong bóng đêm thật lâu, cho đến khi bầu trời đen sì xuất hiện đầy sao.
Còn hai mắt của hắn cũng dần dần trở nên sáng ngời như ánh sao.
“Tất cả vấn đề đều đã giải quyết, không còn gì băn khoăn nữa, chỉ đợi ngày mai đến nhanh một chút. Tôi muốn chiến thật sảng khoái!”
Thường thì giảm điểm tuyển chọn tối đa cũng chỉ có 20 điểm, Đinh Linh Đang lại có thể giúp hắn tranh thủ giảm tới 30 điểm tuyển chọn, thật không thể tin được!
Lý Diệu nhịn không được hỏi:
“Một tháng này ta đều liều mạng tu luyện, cả độ tiến bộ linh căn cũng không có kiểm tra, ngươi làm sao có thể giúp ta tranh thủ nhiều ưu tiên như vậy?”
Đinh Linh Đang nhếch miệng cười, quơ quơ nắm tay:
“Ta nói với mấy tên chiêu sinh kia, cậu là thiên tài tu chân điên cuồng nhất, hung ác nhất, có tiềm lực nhất mà ta từng thấy, nhất định phải giảm 30 điểm tuyển chọn, thiếu một điểm, ta trở về sẽ đánh bể đầu bọn họ!”
Lý Diệu hít sâu một hơi, trong lòng cảm xúc đan xen.
Hắn đương nhiên biết Đinh Linh Đang đang nói đùa, quy trình chiêu sinh của liên minh chín trường học tinh anh nghiêm khắc vô cùng, làm sao có thể vì một câu nói của cô mà hạ đến 30 điểm ưu tiên?
Ở sau lưng, Đinh Linh Đang nhất định lặng lẽ làm rất nhiều việc, dùng tất cả tâm huyết mới có thể tranh thủ được điều kiện như vậy!
“Thế nào, ta đã nói sẽ cho cậu thấy thành ý của Đại Hoang chiến viện, hiện tại phần thành ý này đủ trọng lượng chưa? Cậu cuối cùng đã suy nghĩ kỹ chưa, là khoa võ thuật chiến đấu của Đại Hoang chiến viện, hay là khoa luyện khí của đại học Thâm Hải?” Đinh Linh Đang quay đầu, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Lý Diệu.
“Tôi…”
Lý Diệu nắm lá thư da thú ngẩn người, một loạt hình ảnh dần dần hiện ra trong đầu.
Phấn khởi khi lần đầu tiên sửa chữa xong một pháp bảo dân dụng, lời hứa với “ông bố”, sự khó xử của Tạ Thính Huyền, tình cảm mãnh liệt của Đinh Linh Đang, lời nói thâm tình của Yêu Đao Bành Hải, toàn bộ hình ảnh đan xen vào nhau, phân vân rối rắm thành một mớ hỗn độn.
Bỗng nhiên, một ý tưởng vô cùng lạ lùng cũng vô cùng điên cuồng từ trong mớ hỗn độn nhảy ra, giống như con yêu thú tám chân, nháy mắt chiếm cứ não bộ, không cách nào kéo ra được.
Do dự trong mắt Lý Diệu dần dần biến mất, thay vào đó là sự nhẹ nhõm và thoải mái.
Giống như có một thanh chiến đao, chặt đứt mớ hỗn độn trong lòng hắn tức thì!
“Cậu quyết định rồi?” Đinh Linh Đang vừa nhìn vẻ mặt của hắn, liền biết hắn đã quyết định xong.
“Ừ, quyết định rồi!” Lý Diệu mỉm cười, cười vô cùng rạng rỡ.
“Cậu rốt cục vẫn bị thành ý của tôi cảm động, chuẩn bị chọn Đại Hoang chiến viện, phải không, phải không?” Đinh Linh Đang hai mắt trợn lên, bộ dáng muốn nhào tới, như một con báo mẹ nóng nảy.
“Tiểu Linh tỷ, trước khi lựa chọn, tôi muốn biết một việc. Nếu như cuối cùng tôi không lựa chọn khoa võ thuật chiến đấu của Đại Hoang chiến viện, tỷ sẽ như thế nào?” Lý Diệu nghiêm túc hỏi.
Đinh Linh Đang kéo kéo khóe miệng, biểu cảm có chút rối rắm, do dự một lát, cắn răng nói:
“Với tư cách một thành viên của Đại Hoang chiến viện, ta đương nhiên sẽ cảm thấy vô cùng thất vọng. Nhưng nếu ta đã cố gắng hết khả năng, vẫn không thể xoay chuyển suy nghĩ của cậu, vậy cũng không còn gì để tiếc nuối! Còn với tư cách bạn bè, tôi sẽ ủng hộ lựa chọn của cậu, nếu ước mơ của cậu là đến khoa luyện khí của đại học Thâm Hải, trở thành một chuyên gia luyện khí, vậy cũng tốt, tôi chúc cậu đạt thành tâm nguyện!”
“Có những lời này của tỷ, tôi yên tâm rồi, tỷ thật là một người tốt, tôi sẽ xem tỷ là bạn tốt cả đời, Tiểu Linh tỷ.”
“Tốt cái đầu của cậu, còn bảo tôi là người tốt nữa, có tin tôi một quyền đánh bể đầu cậu hay không? Dù sao nói tới nói lui, cậu vẫn quyết định ghi danh khoa luyện khí của đại học Thâm Hải?”
“Tôi cũng không có nói như vậy.”
“Vậy rốt cuộc cậu chọn cái gì! Hoặc là khoa võ thuật chiến đấu Đại Hoang chiến viện, hoặc là khoa luyện khí của đại học Thâm Hải, chẳng lẽ còn có lựa chọn thứ ba?”
Lý Diệu cười ha ha một tiếng, chớp chớp mắt, chậm rãi nói: “Ngày mai, đợi ngày mai sau khi kỳ thi đại học kết thúc, tỷ sẽ biết.”
“Cậu…”
Đinh Linh Đang tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhìn Lý Diệu cười gian, hận không thể thật sự đi lên dùng một quyền đánh bể đầu hắn. Nghiến răng một lúc lâu, cô bỗng nhiên leo lên ban công, hét lớn một tiếng với trời hoàng hôn, sau đó nhún người nhảy xuống cao ốc mấy ngàn mét!
Một giây sau, từ dưới ban công truyền đến một trận nổ vang giòn, chiến thoi Xích Diễm hóa thành một đường cầu vòng, đâm thẳng vào trời chiều!
Dưới ánh hoàng hôn, Lý Diệu nhắm mắt lại, cảm nhận sự ấm áp của chiều tà, lẳng lặng nghe nơi sâu nhất đáy lòng, âm thanh máu chảy qua tim.
Thật lâu sau, hắn mở hai mắt ra, đáy mắt là một mảng trong suốt.
Đúng, hắn xác định lại rồi. Đây chính là lựa chọn hắn mong muốn, đây chính là trường đại học hắn muốn tới.
Khởi động tinh não cỡ nhỏ, Lý Diệu gởi một bức linh hạc truyền thư cho giáo sư Tạ Thính Huyền của đại học Thâm Hải, đối phương không trả lời.
Lý Diệu không ngại phiền phức, lại gởi lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư.
Phải đến lần thứ năm, đối phương cuối cùng cũng kết nối, Tạ Thính Huyền vẻ mặt mệt mỏi xuất hiện trong trung tâm màn sáng, miễn cưỡng nặn ra nụ cười:
“Đã lâu không gặp, bạn học Lý Diệu.”
“Giáo sư Tạ, ngài khỏe chứ, xem ra công việc của ngài rất bận rộn, chúng ta nói ngắn gọn, hôm nay ta gởi linh hạc truyển thư cho ngài, không phải muốn tranh thủ được ưu tiên giảm điểm tuyển chọn gì cả, chỉ là muốn nói với ngài một tiếng cám ơn. Cám ơn ngài đã từng xem trọng tôi như vậy, xem tôi như nhân tài có thể đào tạo. Lúc tôi hôn mê bất tỉnh, ngài cũng chờ tôi lâu như vậy. Tất cả những điều này, ta thật sự vô cùng cám ơn!”
Lý Diệu thật lòng nói.
Tạ Thính Huyền ngẩn ra, có chút hổ thẹn nói:
“Bạn học Lý Diệu, thật sự xin lỗi, vốn dĩ tôi thật sự rất hy vọng có thể nhận cậu vào đại học Thâm Hải, thậm chí nhận cậu làm đệ tử chân truyền của ta, nhưng…”
“Đúng vậy, tôi vốn dĩ cũng rất hy vọng có thể vào “thánh địa của Luyện khí sư” học tập kỹ thuật luyện khí cao thâm nhất, cho tới bây giờ, tôi vẫn không buông tha ước mơ này. Nhưng tạo hóa trêu ngươi, thôi không nói những lời này nữa, thứ hai, ta còn phải nói một tiếng xin lỗi ngài, vô cùng, vô cùng, vô cùng xin lỗi!”
Tạ Thính Huyền nhíu mày không hiểu:
“Cậu làm gì có lỗi với tôi? Là tôi có lỗi với cậu mới đúng!”
Lý Diệu nói:
“Tôi đã có một quyết định, quyết định này trong tương lai có thể sẽ gây ra một vài rắc rối nhất định cho ngài nên tôi muốn nói trước một tiếng xin lỗi cho những hành động sau này của tôi.”
“Bạn học Lý Diệu, ngươi có ý gì?” Tạ Thính Huyền càng không hiểu.
Lý Diệu ảm đạm cười, đáy mắt lóe ra ngọn lửa vô cùng điên cuồng, đang muốn giải thích, từ màn sáng bỗng nhiên truyền đến tiếng ồn ào, một bà lão có đôi mắt màu tím quỷ dị xuất hiện trong màn hình, chen vào vị trí của Tạ Thính Huyền.
Bà lão mặt không chút biểu cảm:
“Tôi là Sở Hưu Hồng trưởng khoa luyện khí đại học Thâm Hải, cậu là Lý Diệu? Hiện tại độ tiến bộ linh căn là bao nhiêu?”
Lý Diệu nhướng mày, có chút không hài lòng với giọng điệu của Sở Hưu Hồng.
Nhưng mà đối phương là tiền bối đức cao vọng trọng, hắn vẫn thành thật trả lời:
“Không biết, một tháng này đều bận rộn tu luyện, cũng không biết bây giờ đã khôi phục bao nhiêu.”
Sở Hưu Hồng lạnh lùng nói:
“Đã khôi phục bao nhiêu? Một tháng trước, độ tiến bộ linh căn của cậu chỉ còn lại 7%, dù đã khôi phục ba, năm phần thì sao? Bạn học Lý Diệu, tôi khuyên cậu đừng tiếp tục hao tâm tổn huyết để tranh thủ ưu tiên giảm điểm tuyển chọn gì nữa, đại học Thâm Hải sẽ không có tiền lệ này đâu!”
Đôi mắt Lý Diệu co rút lại thành hai điểm nhọn:
“Trưởng khoa Sở, e là bà nhầm rồi, hôm nay tôi gọi cho giáo sư Tạ không phải muốn đòi điều kiện ưu tiên gì, chỉ là đơn giản muốn cùng ông ấy nói mấy câu mà thôi.”
Nếp nhăn của Sở Hưu Hồng đều co lại thành một khối, đọng lại thành nét mặt giễu cợt:
“Vậy sao? Loại người tuổi trẻ như cậu tôi thấy nhiều rồi, nói cái gì không phải đến đòi điều kiện ưu đãi, đơn giản là lấy lui làm tiến, lạt mềm buộc chặt mà thôi! Chàng trai, tôi khuyên cậu nên bỏ cái ý nghĩ đó đi, làm người phải thực tế, không nên cả ngày nghĩ đến việc đi cửa sau! Nếu cậu thực sự có thực lực, hãy chứng minh bản thân trong cuộc thi đại học. Chỉ cần điểm đạt tiêu chuẩn, cửa đại học Thâm Hải chúng ta tự nhiên sẽ rộng mở đón cậu, nếu thực lực không đủ, cho dù tìm quan hệ đi cửa sau cũng vô dụng!”
Lý Diệu cười:
“Trưởng khoa Sở, tôi hôm nay thật sự không phải bắt quan hệ để đi cửa sau, huống chi, tôi cũng không nhất định phải đăng ký vào khoa luyện khí của đại học Thâm Hải.”
“Vậy là tốt nhất, khoa luyện khí của đại học Thâm Hải là thánh địa của luyện khí sư, tiêu chuẩn tuyển học trò rất cao. Với trạng thái hiện tại của cậu chỉ sợ rất khó thi đậu. Nếu cậu thật sự đã khôi phục một ít thực lực, tôi đề nghị cậu đăng ký đại học Tinh Vân hoặc khoa luyện khí của học viện quân sự Liên Bang I. Tuy không cùng đẳng cấp với chúng ta nhưng điểm tuyển chọn dù sao cũng khá thấp, năm trước thấp hơn hệ chúng ta hai trăm mấy điểm.”
“Cám ơn đề nghị của bà, tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ.”
“Còn có chuyện gì không? Tôi và giáo sư Tạ đang tiến hành một thí nghiệm luyện khí rất quan trọng, cả đội hơn ba mươi luyện khí sư đều đang đợi chúng ta.”
“Không có việc gì nữa, thật sự xin lỗi, hôm nay tùy tiện gởi thư, là tôi quá đường đột, thật có lỗi vì đã quấy rầy đến bà và giáo sư Tạ.”
Sở Hưu Hồng lạnh lùng hừ một tiếng rồi ngắt máy, căn bản không cho Lý Diệu có cơ hội nói chuyện, màn sáng chớp mắt biến thành một mảng tối.
Lý Diệu đứng yên trong bóng đêm thật lâu, cho đến khi bầu trời đen sì xuất hiện đầy sao.
Còn hai mắt của hắn cũng dần dần trở nên sáng ngời như ánh sao.
“Tất cả vấn đề đều đã giải quyết, không còn gì băn khoăn nữa, chỉ đợi ngày mai đến nhanh một chút. Tôi muốn chiến thật sảng khoái!”
Tác giả :
Ngọa Ngưu Chân Nhân