Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 214: Trở lại Dược thành
Dược thành, đây chính là Dược thành, Dược Sơn cgũn đã đổi tên thành Phá Quân sơn, Dược môn cũng đã sớm đổi tên thành Phá Quân doanh, cách đây mấy tháng, Phá Quân doanh đã hoàn toàn thống nhất được Dược thành, về phần sinh ý của Dược thành, Phá Quân doanh cũng chỉ thu 70% từ viện buôn bán của bọn họ.
Dưới sự phụ trách của Chu Tuyết, Phá Quân doanh hiện tại đã tiếp thu các thế lực mà bị Phá Quân doanh tiêu diệt, sinh ý của gia tộc được Chu Tuyết trong mấy tháng này phát triển rất cao, Phá Quân doanh hiện tại đã chiếm tới bốn thành sinh ý ở đây, mỗi ngày thu lợi nhuận tới hơn ba mươi vạn kim tệ.
Mà ở trong phạm vi Quỷ Uyên, Chu Tuyết cũng bắt tay vào việc buôn bán của Phá Quân doanh, duy trì nó, tiến độ cũng nhanh vô cùng, với tâm cơ và thủ đoạn của nàng, Thác Ny Tư cũng thầm cảm thấy mình không bằng.
Chu gia lúc này đã trở thành thế lực nhất lưu ở Dược thành, chỉ là lần này Chu gia không nhúng tay vào sinh ý của Dược thành mà chỉ dựa vào địa vị của Chu Tuyết.
Trước cổng Chu gia lúc này đã vô cùng nhiệt náo, so với trước kia còn nhiệt náo hơn.
Mà Chu Uẩn của Chu gia bây giờ đã trở nên thê thảm, bởi vì sau khi bị Khiếu Thiên Hổ đánh cho thê thảm, mọi người ai cũng biết hắc đắc tội với Phá Quân doanh cho nên không ai dám buôn bán với hắn nữa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Chu Uẩn trong vòng mấy tháng ngắn ngủn đã trở thành người đầu đường xó chợ, tất cả vật phẩm trong nhà đã bán đi không còn gì, bốn người tuy có tu vi đấu vương, tùy tiện làm gia đinh gì cũng có thể ấm no, tuy nhiên không ai dám thu nhậ bọn họ, không ai dám đắc tội với Phá Quân doanh.
Ở một góc cuối phố, Chu Uẩn uể oải ngồi xuống mặt đất, bốn người lúc này thần sắc đều thê thảm, trên khuôn mặt bọn họ hiện ra một vẻ chán nản, trên người không còn khí tức ngang ngược nữa.
- Yến Nhi, Chấn Nhi, là ta hại các con, còn nuông chiều các con, khiến cho các ngươi trở nên ngang ngược, khi dễ lăng nhục người khác. Ta không những không ngăn lại mà còn giúp các ngươi khiến cho chúng ta hiện tại xảy ra chuyện này.
Lưu thị ở bên cạnh hối hận nói với Chu Chấn và Chu Yến.
- Mẫu thân, chúng con sai rồi, từ nhỏ đại bá đối với chúng con rất tốt, vậy mà chúng con còn…. Không hiểu chuyện.
Chu Chấn nói.
Chu Yến cũng hối hận nói:
- Là chúng ta sai rồi, chúng ta khi dễ Chu Hàm đường muội, ngẫm lại đúng là hơi quá đáng.
- Aizzz.
Chu Uẩn bắt đắc dĩ thở dài một hơi:
- Đây tất cả là lỗi của ta, là ta không trông nom các ngươi, vẫn muốn cùng với đại bá tranh gia sản, vậy mà đại bá vẫn không để ý, vẫn chú tâm vào trong tình huynh đệ, ta thật sự là vô liêm sỉ.
Bọn họ người một nhà cứ như vậy mà tự trách, hiện tại hối hận cũng đã không kịp rồi, tất cả đều đã quá muộn.
- Hàm Nhi, con ở đâu.
Ở trong một sân thanh tĩnh của Chu gia, Chu Đình ở ngoài cửa mà hô to.
- Phụ thân, không phải hôm nay người Phá Quân sơn hay sao, tại sao lại trở về?
Một nữ tử mặc hồng sắc trang phục thân thể tuyệt mỹ hiện ra trước mặt Chu Đình, không phải là Chu Hàm thì là ai.
- Chỗ đó cần một mình chị ngươi là đu rồi, dù sao ta cũng không giúp được gì.
Chu Đình nói với Chu Hàm:
- Hàm Nhi, ta có tin tức của nhị thúc ngươi.
- Nhị thúc, bọn họ thế nào?
Chu Đình cất tiếng hỏi, chuyện của Nhị thúc nàng cũng nghe người ta nói.
- Cả nhà bọn họ đã lưu lạc đầu đường xó chợ lâu rồi, bây giờ lại không dám trở về.
Chu Đình nói.
- Phụ thân, chúng ta mau đón bọn họ trở về đi, cả nhà bọn họ thật thê thảm.
Chu Hàm nói.
- Hàm nhi, con không oán hận nhị thục sao, bọn họ trước kia đối xử không tốt với con.
Chu Đình cất tiếng nói.
- Phụ thân, lúc đó con cũng rất tức giận nhưng dù sao chúng ta cũng là người một nhà, nên bỏ qua đi.
Chu Hàm nói:
- Phụ thân, chẳng lẽ người nhẫn tâm nhìn Nhị thúc lưu lạc đầu đường xó chợ sao.
- Tiểu ny tử này, tâm địa của con thật là tốt, điểm này thật giống mẹ của con.
Chu Đình mỉm cười sau đó lập tức nói:
- Chúng ta đưa bọn họ về, bọn họ từ nay về sau làm lại người, dù sao cũng là người một nhà, máu mủ tình thâm mà.
Ở trên đường phó Dược thành, xe ngựa xa hoa của Chu gia đi ra khỏi cửa, điều này khiến cho mọi người hâm mộ không thôi, không biết Chu gia gặp phải vận khí gì mà lại có thể đi lại với Phá Quân doanh, hiện tại Chu gia so với trước kia đã tốt hơn rất nhiều.
Xe ngựa của Chu gia từ từ rồi dừng lại, lập tức không ít người vây quanh xem.
Chu Uẩn ở trong một chỗ heo hút nhìn thấy cỗ xe ngựa xa hoa này thì cũng biết đó là của một đại gia, cho dù là lúc Chu gia phát triển nhất cũng không có xe ngựa xa hoa như vậy.
- Đại ca.
- Đại bá.
- Chu hàm.
Người nhà Chu Uẩn nhìn thấy người đi xuống xe ngựa thì biến sắc, lập tức bốn người đứng lên.
- Nhị đệ, sao đệ vẫn chưa về nhà?
Chu Đình quá lớn:
- Mang theo vợ con lưu lạc đầu đường xó chợ mà không biết xấu hổ, mau theo ta trở về.
Chu Đình hét lớn một tiếng sau đó lập tức xoay người muốn đi. Chu Uẩn dừng bước, hắn cũng thực sự muốn trở về, nhưng hắn thực sự không dám nhìn mặt đại ca mình.
- Nhị thúc, nhị thẩm hai người mau về nhà đi, phụ thân rất lo lắng cho hai người.
Ngay lập tức Chu Hàm tới bên cạnh Chu Uẩn nói.
- Hàm nhi, nhị thúc không xứng làm nhị thúc của ngươi, ngươi không hận nhị thúc sao?
Chu Uẩn cúi đầu nói, hắn không dám nhìn kỹ mặt Chu Hàm.
- Nhị thúc, chuyện trước kia con đã quên.
Chu Hàm cất tiếng nói:
- Nhị thúc, hiện tại chúng ta là người một nhà, chúng ta trở về đi.
- Yến tỷ, chúng ta đi thôi.
Chu Hàm kéo Chu Yên ở một bên sang.
- Hàm Nhi, ta thật sự xin lỗi muội, ta thật sự vô liêm sỉ.
Chu Yên hối hận, hai mắt mông lung quỳ gối trước mặt Chu Hàm.
- Yến tỷ, mau đứng lên, chúng ta về nhà.
Chu Hàm vội vàng kéo Chu Yên qua một bên rồi lập tức nói.
- Ngươi còn không đi sao?
Chu Đình trừng mắt liếc nhìn Chu Uẩn rồi ôn nhu nói:
- Mau theo ta trở về, ngươi cũng là người của Chu gia.
- Đại ca.
Hốc mắt của Chu uẩn không kìm được mà ẩm ướt, sau đó lập tức đi theo Chu Đình lên xe ngựa.
Nhìn xe ngựa xa hoa của Chu gia biến mất, tất cả mọi người đều hiện ra ánh mắt phức tạp.
- Chủ nhân, Chu Hàm tiểu thư tâm địa thật là thiện lương đó.
Trong đám người, Thông Thiên Thử nói với Nhạc Thành.
- Ừ, chúng ta tới Phá Quân sơn thôi.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, sau đó hai người biến mất.
Ở trong Phá Quân doanh, Thác Ny Tư, Đổng Đại Ngưu, Trần Bưu, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ sáu người bọn họ ngồi trong đại sảnh, thần sắc của sáu người bắt đầu giãn ra.
- Yên Cơ, tốc độ của ngươi rất nhanh, ngươi hay là đi tới Đấu Khí học viện xem chủ nhân ra sao đi.
Tử Điện Mãng cất tiếng nói với Yêu Cơ.
- Được, ta đi ngay, ta cũng lo lắng vô cùng.
Yêu Cơ cất tiếng nói, sau đó lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
- Yêu Cơ, bất kể là tin tức gì ngươi cũng phải quay lại nói cho chúng ta biết.
Thác Ny tư nói với Yêu Cơ.
- Yêu Cơ, ngươi muốn đi đâu đó?
Đúng lúc Yêu Cơ muốn đi ra ngoài, hai bóng người xuất hiện, chính là Thông Thiên Thử và Nhạc Thành.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân đã trở lại.
- Đại nhân, người đã trở lại.
Mọi người đều vui mừng hưng phấn.
Nhạc Thành nhìn mọi người, những người này chính là những người đi bên cạnh mình sớm nhất cũng chính là tâm phúc, hiện tại khí tức trên người của mọi người Nhạc Thành cũng đã thấy, Thác Ny Tư cũng sắp đột phá tới Ma pháp sư cấp bảy, Trần Bưu đã là lục phẩm sơ giai luyện dược sư, Đổng Đại Ngưu sau khi dùng Cuu Dương Đan, thực lực cũng đã tăng vọt, đột phá thành nhát tinh Đấu Hoàng, tiến bộ xem như là nhanh nhất.
- Thác Ny tư, Phá Quân doanh thế nào?
Mọi người sau khi ngồi vào chỗ của mình, Nhạc Thành cất tiếng hỏi Thác Ny Tư.
Đại nhân, Phá Quân doanh hiện tại đã khống chế của Dược Thành và Hắc La Thành, Quỷ Thành thì chúng ta không ra tay.
Thác Ny Tư nói:
- Hiện tại Phá Quân doanh đã có hai vạn ba nghìn người, cường giả Đấu Hoàng bảy người, tu vi Đấu vương hơn ba trăm người, sinh ý ở trong Dược thành hiện tại chúng ta đã chiếm tới bốn thành, lợn nhuận mỗi tháng hơn một nghìn vạn kim tệ.
Dưới sự phụ trách của Chu Tuyết, Phá Quân doanh hiện tại đã tiếp thu các thế lực mà bị Phá Quân doanh tiêu diệt, sinh ý của gia tộc được Chu Tuyết trong mấy tháng này phát triển rất cao, Phá Quân doanh hiện tại đã chiếm tới bốn thành sinh ý ở đây, mỗi ngày thu lợi nhuận tới hơn ba mươi vạn kim tệ.
Mà ở trong phạm vi Quỷ Uyên, Chu Tuyết cũng bắt tay vào việc buôn bán của Phá Quân doanh, duy trì nó, tiến độ cũng nhanh vô cùng, với tâm cơ và thủ đoạn của nàng, Thác Ny Tư cũng thầm cảm thấy mình không bằng.
Chu gia lúc này đã trở thành thế lực nhất lưu ở Dược thành, chỉ là lần này Chu gia không nhúng tay vào sinh ý của Dược thành mà chỉ dựa vào địa vị của Chu Tuyết.
Trước cổng Chu gia lúc này đã vô cùng nhiệt náo, so với trước kia còn nhiệt náo hơn.
Mà Chu Uẩn của Chu gia bây giờ đã trở nên thê thảm, bởi vì sau khi bị Khiếu Thiên Hổ đánh cho thê thảm, mọi người ai cũng biết hắc đắc tội với Phá Quân doanh cho nên không ai dám buôn bán với hắn nữa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Chu Uẩn trong vòng mấy tháng ngắn ngủn đã trở thành người đầu đường xó chợ, tất cả vật phẩm trong nhà đã bán đi không còn gì, bốn người tuy có tu vi đấu vương, tùy tiện làm gia đinh gì cũng có thể ấm no, tuy nhiên không ai dám thu nhậ bọn họ, không ai dám đắc tội với Phá Quân doanh.
Ở một góc cuối phố, Chu Uẩn uể oải ngồi xuống mặt đất, bốn người lúc này thần sắc đều thê thảm, trên khuôn mặt bọn họ hiện ra một vẻ chán nản, trên người không còn khí tức ngang ngược nữa.
- Yến Nhi, Chấn Nhi, là ta hại các con, còn nuông chiều các con, khiến cho các ngươi trở nên ngang ngược, khi dễ lăng nhục người khác. Ta không những không ngăn lại mà còn giúp các ngươi khiến cho chúng ta hiện tại xảy ra chuyện này.
Lưu thị ở bên cạnh hối hận nói với Chu Chấn và Chu Yến.
- Mẫu thân, chúng con sai rồi, từ nhỏ đại bá đối với chúng con rất tốt, vậy mà chúng con còn…. Không hiểu chuyện.
Chu Chấn nói.
Chu Yến cũng hối hận nói:
- Là chúng ta sai rồi, chúng ta khi dễ Chu Hàm đường muội, ngẫm lại đúng là hơi quá đáng.
- Aizzz.
Chu Uẩn bắt đắc dĩ thở dài một hơi:
- Đây tất cả là lỗi của ta, là ta không trông nom các ngươi, vẫn muốn cùng với đại bá tranh gia sản, vậy mà đại bá vẫn không để ý, vẫn chú tâm vào trong tình huynh đệ, ta thật sự là vô liêm sỉ.
Bọn họ người một nhà cứ như vậy mà tự trách, hiện tại hối hận cũng đã không kịp rồi, tất cả đều đã quá muộn.
- Hàm Nhi, con ở đâu.
Ở trong một sân thanh tĩnh của Chu gia, Chu Đình ở ngoài cửa mà hô to.
- Phụ thân, không phải hôm nay người Phá Quân sơn hay sao, tại sao lại trở về?
Một nữ tử mặc hồng sắc trang phục thân thể tuyệt mỹ hiện ra trước mặt Chu Đình, không phải là Chu Hàm thì là ai.
- Chỗ đó cần một mình chị ngươi là đu rồi, dù sao ta cũng không giúp được gì.
Chu Đình nói với Chu Hàm:
- Hàm Nhi, ta có tin tức của nhị thúc ngươi.
- Nhị thúc, bọn họ thế nào?
Chu Đình cất tiếng hỏi, chuyện của Nhị thúc nàng cũng nghe người ta nói.
- Cả nhà bọn họ đã lưu lạc đầu đường xó chợ lâu rồi, bây giờ lại không dám trở về.
Chu Đình nói.
- Phụ thân, chúng ta mau đón bọn họ trở về đi, cả nhà bọn họ thật thê thảm.
Chu Hàm nói.
- Hàm nhi, con không oán hận nhị thục sao, bọn họ trước kia đối xử không tốt với con.
Chu Đình cất tiếng nói.
- Phụ thân, lúc đó con cũng rất tức giận nhưng dù sao chúng ta cũng là người một nhà, nên bỏ qua đi.
Chu Hàm nói:
- Phụ thân, chẳng lẽ người nhẫn tâm nhìn Nhị thúc lưu lạc đầu đường xó chợ sao.
- Tiểu ny tử này, tâm địa của con thật là tốt, điểm này thật giống mẹ của con.
Chu Đình mỉm cười sau đó lập tức nói:
- Chúng ta đưa bọn họ về, bọn họ từ nay về sau làm lại người, dù sao cũng là người một nhà, máu mủ tình thâm mà.
Ở trên đường phó Dược thành, xe ngựa xa hoa của Chu gia đi ra khỏi cửa, điều này khiến cho mọi người hâm mộ không thôi, không biết Chu gia gặp phải vận khí gì mà lại có thể đi lại với Phá Quân doanh, hiện tại Chu gia so với trước kia đã tốt hơn rất nhiều.
Xe ngựa của Chu gia từ từ rồi dừng lại, lập tức không ít người vây quanh xem.
Chu Uẩn ở trong một chỗ heo hút nhìn thấy cỗ xe ngựa xa hoa này thì cũng biết đó là của một đại gia, cho dù là lúc Chu gia phát triển nhất cũng không có xe ngựa xa hoa như vậy.
- Đại ca.
- Đại bá.
- Chu hàm.
Người nhà Chu Uẩn nhìn thấy người đi xuống xe ngựa thì biến sắc, lập tức bốn người đứng lên.
- Nhị đệ, sao đệ vẫn chưa về nhà?
Chu Đình quá lớn:
- Mang theo vợ con lưu lạc đầu đường xó chợ mà không biết xấu hổ, mau theo ta trở về.
Chu Đình hét lớn một tiếng sau đó lập tức xoay người muốn đi. Chu Uẩn dừng bước, hắn cũng thực sự muốn trở về, nhưng hắn thực sự không dám nhìn mặt đại ca mình.
- Nhị thúc, nhị thẩm hai người mau về nhà đi, phụ thân rất lo lắng cho hai người.
Ngay lập tức Chu Hàm tới bên cạnh Chu Uẩn nói.
- Hàm nhi, nhị thúc không xứng làm nhị thúc của ngươi, ngươi không hận nhị thúc sao?
Chu Uẩn cúi đầu nói, hắn không dám nhìn kỹ mặt Chu Hàm.
- Nhị thúc, chuyện trước kia con đã quên.
Chu Hàm cất tiếng nói:
- Nhị thúc, hiện tại chúng ta là người một nhà, chúng ta trở về đi.
- Yến tỷ, chúng ta đi thôi.
Chu Hàm kéo Chu Yên ở một bên sang.
- Hàm Nhi, ta thật sự xin lỗi muội, ta thật sự vô liêm sỉ.
Chu Yên hối hận, hai mắt mông lung quỳ gối trước mặt Chu Hàm.
- Yến tỷ, mau đứng lên, chúng ta về nhà.
Chu Hàm vội vàng kéo Chu Yên qua một bên rồi lập tức nói.
- Ngươi còn không đi sao?
Chu Đình trừng mắt liếc nhìn Chu Uẩn rồi ôn nhu nói:
- Mau theo ta trở về, ngươi cũng là người của Chu gia.
- Đại ca.
Hốc mắt của Chu uẩn không kìm được mà ẩm ướt, sau đó lập tức đi theo Chu Đình lên xe ngựa.
Nhìn xe ngựa xa hoa của Chu gia biến mất, tất cả mọi người đều hiện ra ánh mắt phức tạp.
- Chủ nhân, Chu Hàm tiểu thư tâm địa thật là thiện lương đó.
Trong đám người, Thông Thiên Thử nói với Nhạc Thành.
- Ừ, chúng ta tới Phá Quân sơn thôi.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, sau đó hai người biến mất.
Ở trong Phá Quân doanh, Thác Ny Tư, Đổng Đại Ngưu, Trần Bưu, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ sáu người bọn họ ngồi trong đại sảnh, thần sắc của sáu người bắt đầu giãn ra.
- Yên Cơ, tốc độ của ngươi rất nhanh, ngươi hay là đi tới Đấu Khí học viện xem chủ nhân ra sao đi.
Tử Điện Mãng cất tiếng nói với Yêu Cơ.
- Được, ta đi ngay, ta cũng lo lắng vô cùng.
Yêu Cơ cất tiếng nói, sau đó lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
- Yêu Cơ, bất kể là tin tức gì ngươi cũng phải quay lại nói cho chúng ta biết.
Thác Ny tư nói với Yêu Cơ.
- Yêu Cơ, ngươi muốn đi đâu đó?
Đúng lúc Yêu Cơ muốn đi ra ngoài, hai bóng người xuất hiện, chính là Thông Thiên Thử và Nhạc Thành.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân đã trở lại.
- Đại nhân, người đã trở lại.
Mọi người đều vui mừng hưng phấn.
Nhạc Thành nhìn mọi người, những người này chính là những người đi bên cạnh mình sớm nhất cũng chính là tâm phúc, hiện tại khí tức trên người của mọi người Nhạc Thành cũng đã thấy, Thác Ny Tư cũng sắp đột phá tới Ma pháp sư cấp bảy, Trần Bưu đã là lục phẩm sơ giai luyện dược sư, Đổng Đại Ngưu sau khi dùng Cuu Dương Đan, thực lực cũng đã tăng vọt, đột phá thành nhát tinh Đấu Hoàng, tiến bộ xem như là nhanh nhất.
- Thác Ny tư, Phá Quân doanh thế nào?
Mọi người sau khi ngồi vào chỗ của mình, Nhạc Thành cất tiếng hỏi Thác Ny Tư.
Đại nhân, Phá Quân doanh hiện tại đã khống chế của Dược Thành và Hắc La Thành, Quỷ Thành thì chúng ta không ra tay.
Thác Ny Tư nói:
- Hiện tại Phá Quân doanh đã có hai vạn ba nghìn người, cường giả Đấu Hoàng bảy người, tu vi Đấu vương hơn ba trăm người, sinh ý ở trong Dược thành hiện tại chúng ta đã chiếm tới bốn thành, lợn nhuận mỗi tháng hơn một nghìn vạn kim tệ.
Tác giả :
Vũ Phong